Chị Thục nghe tiếng xe biết thằng Tú tới. Chiếc xe trời đất của chị hư bất tử nên không biết nhờ ai rước ông Nhân, chồng chị, từ phi trường về. Chị gọi ba thằng Tú là người bạn thân ở gần đây, thì ổng cũng bận nên sai thằng Tú, nhưng ổng còn nói thêm một điều là coi chừng thằng nhỏ vì hắn mới có bằng lái xe. Chị hơi ớn, nhưng phải nhận vì nước đã tới trôn. Vừa ra tới cửa thì chị thấy xe thằng Tú đậu sát lề đường, hắn thò đầu ra nhìn chị cười nói:
“Đừng sợ! Tui lái khá lắm à nha!”
Chị nhìn hắn nói:
“Me! Mày nói thì tao tin! Nhưng thôi! Tao cũng giao cho ông thiên ông địa!”
Chị nhìn cái đầu tóc nó phát rét, gì tới hai ba màu. Nó là thằng quậy nổi tiếng trong trường trung học. Bao nhiều lần ba má nó phải tới trường nghe giảng huấn của ông hiệu trưởng, tuy vậy, nhưng với người Việt định cư ở đây nó rất dễ thương và tử tế.
Vừa ngồi lên ghế xe là thằng Tú nhấn ga vọt nhanh ra đường làm chị Thục la ới ới nói:
“Vừa thôi Tú, mày làm tao hãi quá!”
Nó quay sang chị cười cười nói:
“Mới sơ sơ mà Dì đã ớn… làm sao tui lái được!”
Nhưng rồi chiếc xe cũng chạy ngon ơ cho tới phi trường. Số là ông Nhân chồng chị Thục về Việt Nam, sau một tháng ông trở lại. Nhưng khi vào tới phi trường thì ông Nhân điện thoại cho biết chuyến bay từ Việt Nam đi bị ngưng vì thời thiếc qua xấu nên trễ mất năm tiếng. Chị Thục la trời không thấu. Đã biết vậy mà ông Nhân không báo trước để đến giờ chót mới thông báo đúng là đồ chết tiệt. Chị Thục vốn sẵn là dân chơi tuy bề ngoài nhìn khuôn mặt dễ thương, nhưng thật chị không hiền lắm.
“Thôi! Mẹ nó! Tao mày đi ăn phở!”
Thằng Tú cười hì hì nói:
“Bộ dì nhớ ông hả?”
“Nhớ cái con khỉ!”
Hai người ra xe chạy ra phố. Phố cũng có vài tiệm Việt nấu phở rất ngon. Họ ngồi ăn lai rai nhìn thiên hạ. Đang ăn Tú nhìn chị Thục chăm chăm làm chị ngượng hỏi nó:
“Mày làm gì nhìn tao dữ vậy nhỏ?”
“Dì càng ngày càng nhìn hấp dẫn!”
“Hấp dẫn con mẹ tui… Già rồi!”
Tú nheo nheo mắt nói:
“Già gì! Trông dì còn ngon lắm!”
“Bộ ăn được sao… ngon mày!”
Tú cười cười khuôn mặt trở nên dạn dĩ trây trua nói:
“Ăn được… chớ sao không?”
“Ăn chỗ nào?!”
Chị Thục chợt đỏ mặt khi nói câu đó, chị quây đi chỗ khác, không ngờ thằng nhỏ ăn nói bạo. Chị nói bâng quơ:
“Không biết sau ăn phở mình làm gì nhỏ?”
“Thì đi phố chơi, còn không, mình về lại nhà rồi chờ… chứ tui chẳng biết sao?”
“Ừ! Sao lão Nhân trễ bất tử… làm tao cũng không biết nói sao với mày!”
Tú xua tay nói:
“Có sao đâu, chuyện nhỏ! Thôi tui đưa dì về chờ ổng gọi rồi mình đi rước!”
“Năm tiếng trễ! Tao không bao giờ thấy trễ như vậy!”
“Thì bây giờ thấy”
Tú cười khi chị Thục đứng lên trả tiền. Hai người bước ra khỏi tiệm. Nắng bên ngoài hiên dọi lên gay gắt. Chị Thục đi trước Tú theo sau, hắn nhìn thấy đôi mông to trong chiếc quần jeans bó cứng khêu gợi, hắn nghĩ đôi mông này mà từ sau đẩy tới là hết biết. Chợt chị Thục quay lại thấy Tú đứng nhìn mình chị cười bảo:
“Mày nhìn ai mà ngây người vậy nhóc”
Tú liếc nhìn thẳng vào hạ bộ chị bảo:
“Thì nhìn… Dì chứ nhìn ai… bà nội!”
Chị Thục hơi ngượng khi thấy lối nhìn thằng nhóc.
“Tao có gì mà nhìn!”
“Dì mặc Jeans coi… hấp dẫn!”
Chị Thục phá lên cười lớn nói:
“Đồ mắc dịch! Mày là quỷ nhỏ! Tao già rồi nha!”
Nói vậy chứ tự nhiên lòng chị rộn rã vô cớ. Đã lâu ông chồng già cũng hết xí oách đâu làm ăn gì được, chỉ xớ rớ là đã teo lại rồi. Có uống thuốc thì cũng quờ quạng chẳng nên trò trống gì. Nhìn thằng nhỏ to lớn đi gần mình… nhưng nghĩ bậy thấy cũng kỳ kỳ, chị đánh trống lãng nói:
“Thôi còn nhiều giờ quá! Mày lái về nhà tao một lát rồi tới giờ ra rước ổng!”
Thằng Tú hí hửng mở cửa xe…
… Bạn đang đọc truyện Chị Thục tại nguồn: http://truyendam.org/chi-thuc/
Từ lúc Tú đụ được chị Thục hắn mê chị, ngược lại chị cũng mê hắn. Tú nghĩ: Người gì đâu mà mới sờ tới vú là lồn đã ra nước, không đã sao được! Tú cũng đã có dăm cô bồ Mỹ và Việt nhưng thực tế không có cô nào ướt át như chị Thục mới lạ! Nội nhìn hai cái mu đầy căng, bụ bẩm, lông cắt tỉa gọn gàng giữa cái mép khép kín, chỉ lấy tay nhẹ nhàng vạch ra là nhìn thấy ướt nhèm trên đầu hột le đỏ ối. Chỉ còn có nước chỏ miệng vào mút mới đã. Mà thật là mỗi lần Tú bú thì chị Thục cũng tới bến, chị chỉ còn thở dốc rên rỉ căng người ngây ngất, ngất ngây. Nhớ lần đầu tiên vô tình chị đến nhà hắn mà ba mẹ hắn đã đi nghĩ hè. Cũng trong cái quần jeans chật ních căng da chị Thục nhìn tươi mát hấp dẫn như trái táo, chị gõ cửa rồi bật ngửa khi thấy Tú khoát cái khăn tắm ra mở cửa. Cái khăn tắm chỉ khoát vội nên nhìn rõ bộ phận sinh dục to lớn lòng thòng của hắn lộ ra ngoài nhìn rõ. Chị hoảng kinh, nhưng Tú điền nhiên nắm tay chi kéo vào, rồi tỉnh bơ xuống bếp tìm nước cho chị uống. Họ ngồi trên sô pha nói chuyện, rồi bỗng dưng Tú đứng dậy nhìn chị Thục nói là thân thể nó tập thể dục mỗi ngày mà có kẻ nói mập ra. Chị Thục nhìn nó hiểu ý đưa tay khoát nói lớn:
“Mẹ! Quỷ sứ! Bộ mày tính thoát y sao nhỏ?!”
“Sao không!”
Tú cười rồi thả cái khăn tắm xuống. Dương vật nó bây giờ cương cứng, dựng đứng, to lớn hùng dũng. Sau này chị Thục nói:
“Mày làm tao hết hồn… nhưng nhìn thấy cặc mày lớn thật! So với lão gia ở nhà, chỉ đáng hàng tép riêu!”
Tú sà xuống kéo chị Thục đứng dậy. Không hiểu sao khi nó hôn chị không thấy chị phản đối, mà còn hôn trả mảnh liệt. Tú biết là lồn tìm tới cặc nên hắn kéo chị lên phòng hắn. Chỉ một thoáng chị Thục đã đã bị Tú lọt trần truồng. Lần làm tình đầu căng cứng mạnh bạo nhưng Tú không kìm hãm được nên ra nhanh. Vừa ôm chị Thục hắn vừa thở dốc, nhưng chưa đầy mười phút sau, cơn hứng tình trở lại, lần này Tú quầng cho chị Thục mệt đừ, nhưng đâu đã xong, họ nằm xuống ôm ấp chưa đầy mười lăm phút sau thằng trẻ tuổi trong tuổi con nít mới lớn sung sức lại lên ngựa phi đường xa. Lần này chị Thục thực sự lên tới đích nhiều lần mà sau này chị nói: Từ lúc cha sanh mẹ đẻ đến giờ chưa bao giờ sướng như vậy. Sau những ân ái cuồng nhiệt Tú ngồi lên vút ve cơ thể của chị Thục. Hắn không ngờ cơ thể của chị thật đẹp từ trên xuống tới háng, từ vú tới lồn thật tuyệt vời. Chị Thục nằm nhắm mắt thỏa mãn. Mái tóc dài rối tung trên khuôn mặt có duyên, những nét kết hợp nhau, mới nhìn không thấy nhưng nhìn lâu thấy gợi cảm. Chị Thục chợt mở mắt nhìn Tú nói:
“Mẹ kiếp! Mày giết bà già rồi con ơi!”
Thằng Tú cười nói:
“Bà già cái con khỉ! Lồn vú còn ngon thế kia, chưa biết ai giết ai?!”
Chị Thục ngồi bật dậy phát tay nhẹ vào mặt Tú nói:
“Bộ mày chơi bời nhiều… sao rành quá… dzậy nhóc!”
“Có đâu! Nhìn vú lồn này mới phát thèm!”
Chị Thục nằm xuống lại, tay soải dài ra trong thế thoải mái, Tú sà xuống leo lên nói:
“Phải đụ thêm lần nữa mới đã!”
Chị Thục la lên sảng khoái:
“Trời ơi! Là trời!”
Nhưng Tú cũng đâu còn sức sau ba lần ra trận. Họ chỉ còn hôn hít và ôm nhau và bắt đầu dùng những từ thực tế không ngượng miệng từ đó cho đến giờ.
Từ lúc qua Mỹ chị Thục đi làm trong một viện dưỡng lão, tuy đồng lương không lớn nhưng cũng đủ sống thoải mái. Ông Nhân làm hãng tiện. Họ có với nhau một con gái đã lớn, năm nay đã vào nội trú đại học nên không có nhà. Tú cũng biết Vân từ nhỏ. Từ khi dính vào tình ái với với Tú chị Thục tuy biết có tội với chồng nhưng chị không cưỡng được sự dâm loàn của mình. Tuy vẫn thương chồng nhưng trong sinh lý ông Nhân yếu đuối, chưa bào giờ ông làm tình quá một phút, ông xuất tinh sớm và không có khả năng thỏa mãn đàn bà, nhưng ông lại người khéo tay, làm việc tỉ mỉ, hiền lành, sợ vơ. Con gái giống mẹ, sau này Vân cũng lấy một người chồng Mỹ đen to lớn. Lúc còn bồ bịch với nhau đêm khuya chị Thục vô tình nghe tiếng rên hổn hển của Vân với người bạn tình Mỹ đen làm chị xao động.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chị Thục |
Tác giả | Vi Tiểu Nhân |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Sex bú cặc, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 27/10/2020 03:29 (GMT+7) |