Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 70

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 70

Cao Tiếu và Huyết Hổ gần như đồng thời đứng lên, thoáng nhìn vào mắt nhau, họ đều đọc được sự kinh hãi trong mắt người kia.

– Mày là người điều khiển thời gian ư?

Cao Tiếu cố gắng bình tĩnh lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tây Đốn, chậm rãi nói.

Ánh mắt Tây Đốn sáng lên, gật đầu tán thành, nói: – Thật không ngờ, mày mặc dù đang chiến đấu nhưng đầu óc quả thực vẫn rất tỉnh táo, tao chính là người điều khiển thời gian, vừa rồi cũng không tệ phải không?

– Người điều khiển thời gian!

Đồng tử Huyết Hổ co lại, trong trí nhớ của gã, thiếu gia đã từng nói, trên thế giới này thật sự có người điều khiển thời gian, chỉ có một cách mới có thể giết chết được đối phương.

Trước khi năng lực đặc biệt của đối phương còn chưa bắt đầu, lấy tốc độ nhanh nhất để đánh chết đối phương.

Mà trên đời này, tốc độ nhanh chất chính là di chuyển tức thời.

Huyết Hổ nhìn sang Cao Tiếu, thần sắc lúng túng, nói: – Chúng ta chuẩn bị trốn đi!

Quả thực, dưới tình thế chênh lệch thế này, hai người chỉ có một sự lựa chọn là bỏ trốn, xa được bao nhiêu thì bỏ chạy bấy nhiêu.

Nghĩ đến hai người đã trải qua hàng nghìn cay đắng, cuối cùng lại phải tủi nhục thế này, kết quả lại xách dép mà chạy quả thực khiến người ta cảm thấy hổ thẹn.

Nhưng thiếu gia cũng từng nói, đánh không lại nhất định phải bỏ trốn, chúng ta không phải là anh hùng!

– Trốn ư? Chỉ sợ là không kịp rồi!

Huyết Hổ vừa dứt lời, Tây Đốn vừa mỉm cười gian xảo.

– Giết!

Huyết Hổ dốc hết toàn lực, tốc độ kia hình như là đạt tới cực hạn, thậm chí gã có thể nhìn thấy nét kinh ngạc trong ánh mắt của Tây Đốn.

– Bùm!

Rõ ràng là đã chạm vào mũi của đối phương nhưng lại cảm thấy dưới bụng đau nhức, cả người Huyết Hổ bị đánh bay ra ngoài.

Cao Tiếu bỗng nhiên cười lên.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn Tây Đốn, giễu cợt nói: – Một kẻ yếu dựa vào khống chế thời gian để chiếm ưu thế, mày dám đo sức đàng hoàng với tao không?

Tây Đốn im lặng nhìn Cao Tiếu, trên mặt không có nét thay đổi gì, nói: – Người mạnh hay kẻ yếu, chỉ có nắm đấm mới chứng minh được.

Cao Tiếu tinh thần căng thẳng, mỗi một bước đi của đối phương, hình dáng đều thay đổi hư ảo, Cao Tiếu cảm thấy nếu mình không thể tấn công, thì ngay cả dũng khí để tấn công cũng không còn.

Thân hình Cao Tiếu bắt đầu hòa quyện cùng gió.

– Bùm!

Tốc độ gió cũng không tăng thêm nữa, thân hình Cao Tiếu đã bị Tây Đốn đánh mạnh văng ra ngoài.

– Lần này xem như thuyền lật trên mương rồi! Nhìn nụ cười thản nhiên trên mặt Tây Đốn kia, Cao Tiếu và Huyết Hổ buồn bực nói thầm.

Thường Nhạc ở Nhật Bản xa xôi kia không hề biết thuộc hạ của mình đang lọt vào cảnh khốn khó.

Giờ phút này, sau khi hắn giật giây Koinu thực hiện kế hoạch B đã tiến vào phòng tu luyện.

Khôi giáp Hắc Ám dung hợp với thân thể khiến cho sức mạnh bản thân bắt đầu tăng lên, mà Hiên Viên tâm pháp cũng bắt đầu quá trình thăng tiến, đặc biệt mấy ngày này, hình như có xu thế đột phá tầng thứ tư rồi.

Một khi phá được tầng thứ tư như vậy sẽ khiến thân thể đạt tới cảnh giới thay da đổi thịt.

Nhắm mắt lại, một dòng khí chậm rãi lan tỏa toàn thân thể.

Tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh, tay Thường Nhạc bắt đầu xuất ra đường cong quỷ dị, bắt đầu sinh ra vùng màu đen, dòng khí mãnh liệt, sức mạnh bá đạo, điên cường xoáy lấy phi đao, tất cả mọi di năng hoàn mĩ kết hợp lại với nhau.

Mãi đến cuối cùng mới từ từ biến mất.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Thường Nhạc mới từ từ mở mắt.

Sức mạnh bất giác lại tăng lên rất nhiều.

Từ khi nhìn những cao thủ siêu cấp như Hắc Long, Thường Nhạc hiểu biết nhiều hơn về bên ngoài, ngoài bầu trời này còn có bầu trời khác, nếu muốn xưng vương xưng bá trên đời này nhất định phải có được thực lực tương ứng.

Thường Nhạc cho tới bây giờ đều không thích đem sinh mệnh mình gửi nhờ người khác, làm người nhất định phải dựa vào chính mình!

Trời bất giác đã tối rồi.

Thường Nhạc đi ra cửa, làn gió mỏng thổi qua, tinh thần không khỏi chấn động.

Tiểu Bảo chắc là đi ngủ rồi!

Cô bé tham tiền, tham ngủ này quả thực chẳng có điểm tốt nào!

Đến trước giường Tiểu Bảo, nhờ ánh trăng nên nhìn thấy, hai chân Tiểu Bảo vểnh lên, nhìn không giống hình tượng thục nữ trên giường ngủ chút nào.

– Thẻ cô bé để ở chỗ nào nhỉ? Thường đại thiếu gia lần đầu tiên làm kẻ trộm, trong lòng có vài phần hưng phấn.

Trước tiên tìm chỗ gần vòng một xem, kết quả là không có.

– Haiz!

Thường Nhạc không tin, tiếp tục lục lọi, chẳng nhẽ cô bé để trên người?

Ngẫm lại cũng có thể, cô bé tham tiền như vậy, làm sao có thể để thẻ ra khỏi người được, vì thế Thường Nhạc bắt đầu tìm khắp người Tiểu Bảo.

– Haiz, không phải chứ!

Thường Nhạc không nói gì, mình tìm một hồi lâu, trên người cô bé không ngờ cũng không có, rốt cục cô bé để thẻ ở chỗ nào?

– Mẹ ơi, tăng tiền lương, nếu không em sẽ bãi công! Đang lúc Thường Nhạc suy đoán, Tiểu Bảo bỗng nhiên kêu lên.

Thường Nhạc gần như bị cô bé dọa cho nhảy dựng lên, bà cô nhỏ này đúng là quá kinh khủng, nằm mơ cũng muốn kiếm tiền, tăng tiền lương à? Những lời nói của cô bé này ngày mai sẽ áp dụng, nếu không cô bé sẽ tố cáo mình là sử dụng lao động trẻ em phi pháp!

Mình nhất định sẽ gặp họa.

Bỗng nhiên lúc đó trong đầu Thường Lạc lóe lên một ý tưởng.

Hắn cảm thấy giọng nói của Tiểu Bảo vừa rồi không được bình thường, chẳng lẽ…

Nghĩ đến đây, hắn sờ lên miệng Tiểu Bảo.

– Ha ha!

Sau khi chạm vào mặt, Thường Nhạc cảm thấy mình không khâm phục Tiểu Bảo không được.

Không ngờ cô bé dán lên mặt, sợ là tên trộm thiên tài cũng không nghĩ được.

Thường Nhạc hơi nhẹ tay lấy tấm thẻ trên mặt cô bé xuống.

– Hắc hắc hắc hắc!

Thường Nhạc đắc ý mỉm cười, lần đầu tiên làm kẻ trộm, rất có thành tựu.

Hắn cầm thẻ về phòng.

Lập tức liên hệ với Đường Bạch Hổ.

Đại khái nửa giờ sau, bên kia mới có tin tức.

Thường Nhạc kinh ngạc, dựa vào thủ đoạn của tên đó, có cần thời gian lâu như vậy không, chẳng trách quá khủng bố rồi?

– Thật là khác thường!

Bên Đường Bạch Hổ bắt đầu cảm phục.

– Thế nào, chẳng lẽ mật mã đó khó giải như vậy sao?

– Mật mã cô ta thiết lập rất đặc biệt! Đường Bạch Hổ tiếp tục trả lời: – Đó là một chữ: tiền!

– Chuối thật, tiền à?

Thường Nhạc hoàn toàn không nói gì.

– Nhìn thấy con số mày chớ có giật mình!

Thường Nhạc còn không kịp phản ứng, liền nhìn thấy một loạt con số: – 189252797667 đồng Euro!

– Mẹ kiếp!

Nhìn thấy con số trên màn hình, người luôn tự xưng là bình tĩnh như Thường Nhạc cũng bị dọa cho nhảy dựng lên, tiền à, đây là bao nhiêu tiền?

Con bé đáng chết này, ngày nào cũng than khóc, thật không ngờ là có nhiều tiền như vậy, đây đúng là chuyện đả kích người.

Thường Nhạc cảm thấy mình sắp toi rồi.

Bất kể thế nào mình nhất định phải cầm được tiền của cô bé đó, nếu không thì có lỗi với bản thân quá.

Nghĩ đến bình thường, mình nhìn thấy Tiểu Bảo rất đáng thương liền tăng tiền lương cho, bây giờ xem ra hóa ra chính mình mới là người bị lừa.

Đồng thời, Thường Nhạc cũng nghĩ đến bọn Hải Văn, những cao thủ như vậy không nên chú trọng vào tiền, nhưng bây giờ nghe thấy hai chữ tiền bạc mắt lại sáng lên, hiển nhiên đây đều là do Tiểu Bảo đào gây ra.

Chỉ sợ toàn bộ thế giới dưới đáy biển, những thứ quý giá nhất đều bị cô bé bán hết rồi.

– Tiền à?

Tâm trạng không ổn định nói hai từ tạm biệt với Đường Hổ huynh, Thường Nhạc lại quay trở lại phòng.

– Em muốn tăng tiền lương, em muốn tăng tiền lương!

Mới vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng Tiểu Bảo nói.

– ….

Thường Nhạc thực muốn xông lên bóp chết con bé chết tiệt kia.

Ở trước mặt nó, 99% thế giới này đều là người nghèo, thế mà còn cố tình kể lể mình là người nghèo.

Đem thẻ một lần nữa áp vào mặt Tiểu Bảo, Thường Nhạc không chịu nổi nhéo mạnh hai cái.

– Á, ai!

Không ngờ Tiểu Bảo tỉnh lại, ánh mắt cô bé cảnh giác nhìn về tứ phía, bàn tay nhỏ bé theo bản năng sờ lên mặt.

Nhưng bóng dáng Thường Nhạc đã như âm hồn biến mất.

– Chẳng lẽ vừa rồi là ảo giác sao?

Tiểu Bảo nói thầm, trước tiên sờ vào thẻ trên má, sau đó lại sờ lên đỉnh đầu, tấm thẻ vẫn ở đó, lúc này Tiểu Bảo mới vỗ ngực, tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

Con số khổng lồ đó vẫn lòng vòng trong đầu Thường Nhạc.

Cũng không biết qua bao lâu, Thường Nhạc bị ánh sáng làm cho tỉnh dậy

Không cần đoán cũng biết, chắc chắn là Tiểu Bảo.

Quả nhiên, mở mắt ra liền thấy Tiểu Bảo.

– Lão đại, anh nói tăng tiền lương cho em, thế sao số tiền trong thẻ vẫn không hề thay đổi? Vẻ mặt nghi ngờ của Tiểu Bảo nhìn Thường Nhạc.

– Tiểu Bảo à, lại đây!

Vẻ mặt Thường Nhạc tươi cười nhìn về phía Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo kinh hồn bạt vía, thái độ lão đại hôm nay hơi kỳ lạ!

Cô bé nghi ngờ nói: – Lão đại, không phải anh định quịt nợ em chứ, người ta nghèo lắm, anh không tăng tiền lương, Tiểu Bảo xinh đẹp này nhất định sẽ chết đói đấy.

Thường Nhạc vỗ vỗ ngực, nói: – Không thành vấn đề, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề, chỉ cần Tiểu Bảo thích sau này em sẽ giúp anh quản tiền!

Đôi mắt xinh đẹp của Tiểu Bảo vừa động, cả người cô như uống Viagra, hưng phấn nhìn Thường Nhạc, nói: – Thật ư, cho em làm người quản tiền à? Ha ha, thật là vui quá!

Thường Nhạc hơi híp mắt, nghiêm trang nói: – Đương nhiên, anh nói lời giữ lời, tuy nhiên…

Thường Nhạc nói tới đây hơi dừng một chút, ánh mắt suy nghĩ nhìn sang phía Tiểu Bảo.

– Anh không khấu trừ tiền lương của em chứ? Tiểu Bảo theo bản năng nghĩ tới điểm này.

Thường Nhạc vỗ vai Tiểu Bảo, thở dài nói: – Tiểu Bảo à, anh có một việc rất đau đầu, không biết làm thế nào mới tốt!

– Chuyện gì?

Tiểu Bảo đưa bàn tay nhỏ lên trên đầu Thường Nhạc dò xét, bộ dạng rất thân thiết.

– Tiền, tiền của anh nhiều quá, nhiều đến nỗi xài không hết!

Ánh mắt Thường Nhạc lơ đãng nhìn vào tấm thẻ trong túi áo Tiểu Bảo.

– Tiền nhiều quá à? Tiểu Bảo bị kích động, vô cùng vui vẻ, nói: – Tiểu Bảo nguyện giúp lão đại tiêu hộ, ha ha, có bao nhiêu tiền cũng tiêu hết được.

Thần sắc Thường Nhạc hơi động một chút, nói: – Tiểu Bảo, lão Đại cũng không biết hiện giờ em có bao nhiêu tiền, nếu như ít thì lão đại có thể cho em nhiều một chút, nếu như nhiều, lão đại sẽ cho em ít đi một chút.

Tiểu Bảo ngốc nghếch đứng ở đó, cảm thấy phản ứng của lão đại hơi khác thường.

– Tiểu Bảo rất nghèo, Tiểu Bảo không có tiền!

Bàn tay nhỏ bé của cô bé sờ lên trên miệng túi.

– Thế trong thẻ của em có bao nhiêu tiền?

Thường Nhạc tiếp tục nói về vấn đề này.

– Ừm, đại khái là mấy tỷ đô la Mỹ, Tiểu Bảo chi tiêu rất nhiều, cho nên anh Thường Nhạc phải tăng tiền lương nhiều nhiều cho em một chút mới được! Tiểu Bảo đáng thương nói.

Thường Nhạc vỗ vỗ ngực, nói: – Mới có vài tỷ đô la thôi à, như vậy anh yên tâm rồi!

– Lời này của anh là có ý gì?

Tiểu Bảo ngẩn người.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cần tiền - Tác giả Nac Cung
Phần 25 Hùng bước ra khỏi phòng. Vào phòng khách bà Dung không còn nằm đó nữa. Nó liếc vào trong phòng Tuấn nghe tiếng nước chảy bèn tiến vào trong. Cửa phòng tắm mở. Hùng nhìn vào thấy trong shower Tuấn và mẹ anh ta đang tắm cho nhau. Hùng lên tiếng. “Anh Tuấn tắm cho bác à?” Hùng nghe tiếng bà Dung nói vọng ra. “Hùng đợi bác chút. Bác tắm cho sạch rôi bác ra...” Tuấn bước ra khỏi phòng tắm. Con cu dài lòng thòng đong đưa cực kỳ mất dạy. “Em xong rồi à. Ủa mà chưa sao còn nứng cứng ngắc thế?” Rồi cười hinh hích. “Dì Mai chịu không nổi phải không? Đề anh qua coi. Em ở đây với mẹ. Anh đang thèm cái lồn dì. He he... Vô đi. Mẹ tắm cho Hùng đi con qua bú lồn dì chút.” Hùng không ngần ngại bước vào. Dưới làn nước nóng bà Dung lõa lồ khêu gọi không thể tả. Bà thoa xà phòng lên cu nứng của Hùng dịu dàng mơn trớn. Rồi lòn tay phía dưới rủa hậu môn cho nó. Hùng cũng bắt chước y hệt sau đó. Hai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái nứng lồn thủ dâm Địt cave Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Phá trinh lỗ đít Truyện bạo dâm Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện ngậm cặc Truyện ngoại tình Truyện phá trinh
Bạn cùng lớp - Tác giả Thoong
Phần 30 Thiên hạ vẫn cười tôi dại gái. Tưởng gì, chớ dại gái thì đã sao, nhất là gái đẹp. Nhưng cũng vì dại gái mà tôi chẳng bao giờ dứt khoát được bất cứ chuyện gì đến nơi đến chốn. Nghĩ một đằng nhưng luôn làm một nẻo khác. Tỉ dụ, tôi tính trong bụng lẳng lặng bỏ trường mà đi, vậy mà cái miệng lại toon toon đi kể vào cái ống nhổ của con Syl. Nó tròn xoe mắt nhìn tôi sửng sốt, chất vấn tôi đủ điều. Nó cho rằng vì nó ghen tương với con Li nên tôi giận. Rồi nó tự vả vào mồm nó đôm đốp, miệng tía lia xin lỗi. Tôi nói hết nước hết cái lý do tại sở cũ gọi đi làm việc lại nên không thiết học hành nữa. Vả lại, kinh nghiệm cho thấy học mãi ngu vẫn hoàn ngu. Con Syl lại càng khóc rống lên vì cho rằng tại nó bu tôi không hở nên đầu óc tôi lúc nào cũng ám ảnh đến chuyện ăn nằm với nó mà lơ là chuyện học đi. Nó lăng xăng hứa là từ nay sẽ giữ điều...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bú đít Đụ lỗ đít Đụ tập thể Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện học sinh Truyện móc lồn Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex dùng sextoy
Mụ chủ nhà
Vậy mà lần nào thu tiền về, mụ chủ cũng có vẻ hài lòng. Mụ khen: tụi bay đi thu sao họ đóng nườm nượp, còn tao thì ì xèo bắt giận. Thành ra đỗi này mụ cóc có muốn đi thu tiền góp nữa mà khoán trắng cho hai thằng tôi. Hồi gần đây mụ chủ càng ngày càng bề xề, đi đứng khó khăn. Cũng bởi mụ ăn toàn món sang, bổ béo, lại ít chịu hoạt động, tập tành nên người ngợm càng lúc càng ô dề. Hồi trước thân hình mụ như do những cuộn thừng bện kết lại thì giờ càng thảm hại hơn vì chúng giống như nhưng lõi thép quấn chặt vào nhau. Suốt ngày mụ chỉ muốn nằm, bắt bọn nhóc đấm bóp và mát xa cho mụ. Thằng tửng nào cũng lè lưỡi vì dận hết gân hết cốt mà mụ vẫn nheo nhẻo kêu chưa ăn thua. Có thằng thậm chí phải dùng tới chước buông cả bàn tọa phịch xuống bắp vế mụ khi thấy mụ lim dim mắt, chừng đó mới thấy mụ có vẻ ép phê tí chút. Người mập phì thường chẳng có chút...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Hiếp dâm tập thể Truyện hiếp dâm

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi