Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 25

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 25

Thường Nhạc thận trọng quan sát Nô, nhìn ngang nhìn dọc, con quỷ nhỏ này cũng không giống đang lừa gạt mình, hơn nữa cũng đi theo mình một thời gian rồi, tính mình nó hiểu rõ nhất, cô ta mà có gan lừa mình, thì đúng là đùa với tử thần.

Bộ áo choàng hắc ám nào đó tại sao mình lại chưa nghe nói qua.

Thôi mặc kệ, chỉ cần là đồ tốt, tất cả phải về tay mình, nghĩ tới đây, vẻ mặt Thường Nhạc đầy khí chất đến trước mặt Nô, nói: – Yên tâm đi, Thường Nhạc tôi trời sinh có tinh thần trọng nghĩa, chứ đừng nói tộc nhà Nô yêu của lòng tôi còn bị trấn áp ở phía dưới thác nước, cho dù không thân thích, tôi cũng sẽ cứu bọn họ.

Thoáng dừng lại một chút, hắn nói tiếp:

Nô, chuyện về bộ áo choàng kia, cô chỉ cần có trách nhiệm đi tìm là được, ngoài ra, tôi sẽ cử các tiểu đệ dũng mãnh bảo vệ cô. Như vậy, an toàn của cô sẽ không có vấn đề gì!

Nô ngẩn người, danh nghĩa là bảo vệ, nhưng thực ra là giám sát, đột nhiên, cô ta thoáng cười, mắt ngân ngấn nước, nhìn Thường Nhạc nói: – Thiếu gia, cậu đừng giả bộ nữa, nếu cậu là người tốt, thì trên đời này không có người xấu.

Vẻ mặt Thường Nhạc kì dị nhìn Nô, lời con nhỏ này sao mà giống Kim Hye vậy?

Chẳng lẽ nhân cách của Thường đại thiếu gia mình lại kém như vậy sao?

Ai dà, con gái đều thích nói ngược, haha, chỉ cần hiểu ngược lại là được rồi.

Thường Nhạc hiểu điều này,lập tức cười mỉm: – Nô, đã lâu rồi ko ân ái cùng bản thiếu gia, bản thiếu gia rất nhớ đó nha.

Mặt mày Nô như tơ nói: – Thiếu gia, tôi cũng nhớ cậu, nhưng lại càng nhớ tiểu đệ của cậu hơn, chỉ có điều, Nô phải đi tìm cho thiếu gia bộ áo choàng hắc ám, nên không thể phục vụ được.

Vừa dứt lời, Nô cười hì hì chạy ra.

Thường Nhạc có chút tiếc nuối lắc đầu lia lịa, từ sau khi vào thành Khải Đinh, chất lượng cuộc sống giảm đi nhiều, con gái tuy nhiều, nhưng vẫn không thể nuôi dưỡng tình cảm. Chuyện như vậy Thường mỗ không thể làm được.

Hiện tại Kim Hye đúng là không được, Kim Ti thì đang vội vàng cùng Huyết Hổ khuếch trương thế lực phạm vi Điểm G, trừ lần đó ra, cũng chỉ có Lộ Đức và Noriko.

Vừa nghĩ tới Noriko. Thường Đại thiếu gia nghĩ ngay đến đèn cầy và doi da.

– Ai da, mình dù gì cũng là người có văn hóa, tất cả là đều do Noriko phá hỏng. Thường Nhạc tự nhiên xoay người hướng thẳng về phía sân trường Weisi.

Các tiểu đệ đi theo Thường Nhạc từ một nơi bí mật. Một trong số tên đó không nhịn được nói: – Mày nói lão đại chúng ta là người có văn hóa sao?

Tiểu đệ Giáp nói: – Mày đúng là đầu con lừa!

Tiểu đệ Ất tiếp lời: – Dùng mông cũng có thể nghĩ ra đáp án!

Tiểu đệ Bính oai phong nói: – Nếu lão đại là người có văn hóa, vậy thì con heo mẹ cũng có thể bò lên cây được.

Ba tiểu đệ khác cùng đưa ngón tay lên mặt nói: – Mẹ mày, nếu mày không bao chúng tao một chầu, ngày mai lão Đại sẽ tìm mày trị tội.

Mặc dù Thường Nhạc muốn tìm Noriko nói chuyện phiếm, nhưng hắn đi quanh mấy vòng trong sân trường mà cũng không thấy.

Đang lúc Thường đại công tử đang rất bực tức, thì một bóng dáng hoa lệ rơi vào tầm ngắm của hắn. Thường Nhạc cười cười, đó chính là đệ nhất mĩ nữ trong trường – tiểu thư Mộng, cũng là một trong số các vật sưu tầm sở hữu hợp pháp của hắn.

Nhưng nụ cười đó của Thường Nhạc không kéo dài lâu.

Bởi vì hắn nhìn thấy bên cạnh tiểu thư Mộng còn có một gã rất đẹp trai, và cũng rất ngầu. Điều đó không quan trọng. Đối với Thường Nhạc mà nói trên đời không có ai đẹp trai hơn chính hắn, cũng không có ai ngầu hơn hắn.

Điều duy nhất khiến Thường Nhạc không thích đó là tên nhóc kia lại tay trong tay tiểu thư Mộng, nói cười vui vẻ!

– Móa, ba ngày không đánh cửa nhà tan hoang.

Cả vườn trường Weisi này, không ai là không biết tiểu thư Mộng là người con gái của Thường đại thiếu gia, phàm là gặp nàng trong mơ, đến nhìn cũng không được.

Khuôn mặt tên này đen kịt, hẳn y là người da đen, nhưng lại thuộc loại da đen ẩn mình giữa những người da trắng

Thường Nhạc xoa nhẹ nắm đấm, vẻ mặt tươi tắn tiếp đón.

Tiểu thư Mộng cũng đã nhìn thấy Thường Nhạc, phản ứng đầu tiên của cô là chính như gặp xui xẻo.

Tên da đen kia cũng đã nhìn thấy Thường Nhạc, hai con mắt y long lanh nhìn Thường đại công tử.

– Thật hân hạnh gặp cậu, người anh em.

Thường Nhạc kính cẩn đưa tay ra, cúi thấp đầu xuống, nhưng khí chất lại rất lớn trước mặt Hắc tiểu tử.

Hắc tiểu tử do dự một lúc cũng đưa tay ra. Hai bàn tay vừa chạm vào nhau, mặt Hắc tiểu tử lập tức chuyển sắc từ màu đen sang màu đỏ.

Thường Nhạc vừa “lễ phép bắt tay” Hắc tiểu tử, vừa nói với tiểu thư Mộng: – Lâu rồi không gặp, tiểu thư Mộng nhà ta càng ngày càng xinh đẹp!

– Ây da.

Hắc tiểu tử kia cuối cùng cũng không nhịn nổi thốt lên.

Tiểu thư Mộng thấy tình cảnh này hiển nhiên đã hiểu rõ, cô ta trừng mắt nhìn Thường Nhạc, nói: – Anh… người này thật hết thuốc chữa rồi!

Thường Nhạc tự nhiên buông tay ra, Hắc tiểu tử vốn là tay nhát gan, sau khi được Thường đại thiếu gia hòa nhã bắt tay, gã đưa tay lên bịt miệng, sợ hãi nấp đằng sau Mộng.

– Người xấu? Thường Nhạc mỉm cười. – Tôi chỉ là bắt tay tiểu Hắc thôi, có gì sai sao? Tiểu thư Mộng, có phải em trách tôi không tới thăm em?

Cũng không đợi tiểu thư Mộng kịp phản ứng, bàn tay nhỏ nhắn mịn màng của tiểu thư Mộng đã nằm trong tay hắn, rồi hắn hít hít một cái.

Khuôn mặt trắng nõn của tiểu thư Mộng bỗng chốc đỏ ửng lên.

– Buông chị tôi ra!

Hắc tiểu tử nhảy dựng lên, kêu la.

– Em vợ!

Những ghen tuông ban đầu của Thường Nhạc đã tiêu tan, hắn chỉ vào tiểu thư Mộng hỏi Hắc tiểu tử: – Cô ấy là chị cậu sao?

Hắc tiểu tử quả quyết gật đầu lia lịa, y nắm tay giơ lên uy hiếp nói: – Dám đụng đến chị tôi, tôi sẽ không tha cho anh!

Trong giọng nói có chút gì đó lo lắng.

Thường Nhạc nhịn không nổi liền cười ha hả, hạ cánh tay mà Hắc tiểu tử giơ trước mặt mình.

Tiểu thư Mộng thấy cảnh này rất sợ hãi, vội vàng nói: – Chớ có làm hại em tôi!

Lại không ngờ rằng, Thường Nhạc nhẹ nhàng xoa đầu Hắc tiểu tử, dùng lời nói mềm mỏng kia nói: – Ây, tên nhóc này rất cường tráng, cũng rất tuấn tú. Ầy, không tệ, không tệ, chúng ta là người một nhà không nói lời nói hai nh. Nhóc, em muốn gì cứ việc nói.

Hắc tiểu tử ngẩn người, y nhìn chị, rồi lại nhìn Thường Nhạc, nói: – Anh thực sự là anh rể của tôi?

Thường Nhạc cười vui vẻ, Hắc tiểu tử này khá dễ thương, hắn nghiêm túc gật đầu: – Đúng vậy, anh là anh rể em, ngày mai anh sẽ đến nhà em kết thông gia.

Tiểu thư Mộng ở bên cạnh choáng váng, luống cuống nói: – Đừng, anh đừng…..

Chưa kịp nói hết lời đã bị Thường Nhạc chặn ngang bằng một cái ôm, cái miệng anh đào nhỏ nhắn cũng bị Thường Nhạc chặn cứng lại.

Hắc tiểu tử ngây người ra, không ngờ chị và anh rể đã nói về việc kết hôn như vậy, vậy thì cậu ta cũng không khách khí, đợi cho Thường Nhạc ngừng lại, cậu ta lập tức nói: – Anh rể, em bị mấy tên côn đồ ức hiếp, nghe nói bất kì học sinh nào trong trường học Weisi cũng rất mạnh. Anh có thể giúp em dạy cho chúng một bài học không?

– Để anh cho bọn côn đồ một bài học sao? Thường Nhạc thiếu chút nữa bật cười. Đây không phải là không biết trọng dụng nhân tài sao!

Hắc tiểu tử tưởng rằng Thường Nhạc sợ hãi, cậu ta buồn bực nói; – Em vốn là để chị tìm người đấy, nhưng chị không chịu, bây giờ anh rể cũng không dám đi, hừ, em về nói với ba mẹ để họ không đồng ý hôn sự của các người!

Không ngờ tên Hắc tiểu tử này vẫn còn giá trị, mắt Thường Nhạc sáng rực lên, vỗ vỗ mạnh vào vai Hắc tiểu Tử nói: – Được rồi, anh rể sẽ giúp em ngẩng cao đầu, dạy cho bọn côn đồ một bài học.

Vừa nói, hắn vừa ôm lấy tiểu thư Mộng, đi ra ngoài vườn trường.

Hắc tiểu tử vội vàng chạy theo sau Thường đại thiếu gia.

Hằng đêm nằm mơ thấy nét mặt của 2 người một lớn một nhỏ, bên cạnh cái miệng nhỏ xinh xuất hiện hai lúm đồng tiền mỹ diệu. Bây giờ xem ra, thì đồ khốn nạn này không xấu xa lắm.

Hắc Tiểu tử bất chợt dừng chân: – Anh rể, dù rằng anh rất lợi hại, nhưng đám côn đồ đó rất đông, anh nên tìm thêm nhiều người nữa, nếu không thì chúng ta thiệt thòi đấy.

Thường Nhạc cười nhạt: – Yên tâm đi, anh rể đây võ nghệ đầy mình, chị em còn phải đầu hàng cơ mà.

Tiểu thư Mộng bĩu môi, nghĩ thầm: – Võ nghệ ư? Chỉ sợ là võ nhảm thôi! Đồ dâm tặc chết tiệt.

Lúc Thường Nhạc đi cùng em vợ tới địa bàn của bọn côn đồ, hắn xem như đã hòan toàn phục rồi, chỗ này đúng là hang ổ của bạn học Thường – phố Aden!

Ở trong này, chỉ cần nói tên Thường mỗ, thì chẳng sợ gì và những ai đã bắt tay với Thường mỗ rồi thì đều có thể đường hoàng đứng đây. Huống hồ ngươi còn đường đường là cậu em vợ của Thường mỗ.

Bên cạnh biết được những điều như vậy được, lúc nhìn thấy lão Đại đến Điểm G, nhanh chóng bắt đầu báo cáo.

Bọn chúng đoán là lão đại cải trang vi hành.

Liền nhân cơ hội a dua, nịnh nọt!

Lúc ba người đi tới một quán rượu, Hắc tiểu tử thò đầu ra nhìn vào bên trong.

Tiếp đó vội vàng nói: – Lúc đầu chỉ có bốn tên côn đồ ở bên trong, sao bây giờ hình như có nhiều hơn, hay chúng ta về thôi!

Thường Nhạc cười một tiếng, nói: – Em vợ cũng thật nhát gan!

Hắc tiểu tử bị Thường Nhạc coi thuờng như vậy, tính trẻ con nổi lên lập tức y đứng dậy, xông thẳng vào bên trong kêu ầm lên: – Ông đây đưa anh rể tới rồi, bọn mày đừng có hòng chạy.

– Xoạt!

Thoáng cái, tất cả người trong quán rượu đều đứng cả dậy, đếm sơ sơ chí ít cũng phải hơn bốn mươi người. Hai chân Hắc tiểu tử mềm nhũn, đứng chết trân tại chỗ trên đất.

Thường Nhạc bất đắc dĩ lắc đầu, ôm lấy tiểu thư Mộng đi tới.

Trên người hắn tỏa ra một khí chất phóng khoáng, mà lại cùng với khuôn mặt xinh đẹp của Mộng, 2 sự kết hợp thật hoàn mỹ.

Thoạt đầu, hơn bốn mươi tên côn đồ còn định hành hung, lúc nhìn thấy Thường đại công tử, gã thanh niên cầm đầu trong đó hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa không quỳ được xuống.

Có một tiểu đệ thấy lão đại nghiêng về phía trước, còn tưởng rằng đó là mệnh lệnh, gã liền hăng hái sôi nổi, cầm lấy cây gậy, tức thì Thường Nhạc lao tới.

Động tác này của gã xém chút nữa làm cho gã thanh niên kia hồn bay phách lạc.Má ơi, nếu chọc vào tổ ong vò vẽ chắc là ăn đủ rồi.

Gã thanh niên trai tráng không hề nghĩ ngợi, liền xông lên, đạp vào mông thằng tiểu đệ.

Thằng tiểu đệ không hề đề phòng, “Bịch”, nó ngã sấp xuống mặt đất.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dì Huyền
Phần 25 Không ngờ dì Huyền cũng ôm chặt lấy tôi rồi mút thật mạnh lấy đôi môi rồi khẽ đưa nhẹ nhàng lưỡi của mình ra để cho tôi mút. Một cảm giác sung sướng không thể nào chịu được nữa, tôi càng mút thì dì càng đưa nhiều ra. Một lúc sau thì nước miếng của dì cũng chảy ra thật nhiều mà quện với nước miếng của tôi. Những cảm giác sung sướng không chịu được nữa. Khẽ cắn nhẹ nhàng vào đầu lưỡi thì dì Huyền khẽ rụ lại. Khá lâu sau thì tôi và dì Huyền mới dời môi nhau ra. Dì khẽ nói: Sao mà cắn lưỡi của dì khiếp thế, đau ơi là đau! Cháu thích thì cháu mới cắn chứ. thích ơi là thích luôn, thích không thể nào chịu được nữa đấy, chỉ cần nhìn thấy người của dì là cháu không thể nào chịu được rồi. Nói xong thì tôi lại ôm sát dì Huyền vào trong rồi luồn tay vào trong cái áo mà xoa chầm chầm cái bầu vú căng phồng trong cái áo lót. Dì Huyền cũng khẽ khàng mà đưa nhẹ nhàng tay vào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Truyện của kiều bào Truyện loạn luân
Bùa Thần - Tác giả Hùng Sơn
Phần 25 Muốn tìm được vinh trong thời gian này không phải là dễ. Sau hôm cảnh sát bố ráp nhà thầy Sô, cả xóm đã lại náo loạn vì Vinh một lần nữa. Tối hôm Cảnh Sát bố ráp nhà thầy Sô trời mưa như thác đổ. Vinh đã băng ngang nghĩa địa, bơi theo con lạch Vĩnh Hội, lần ra tới sông Sài Gòn rồi mò về nhà Tình. Lúc ấy Vinh đã mệt ngất ngư, chàng dùng chìa khóa giả lẻn vô nhà Tình làm nàng tá hỏa. Cũng chỉ vì hồi chợp tối, Sửu đi với Tài tới nhà nàng. Tình biết Tài hơn ai hết, nhưng nàng chỉ không ngờ y lại là anh em họ của Sửu mà thôi. Tình biết hai người này tới nhà nàng là thếnào cũng có chuyện rồi. Nàng vội vàng lấy bia và đồ nhắm ra đãi hai người ngay. Tình cũng lại kêu cả đám em út ra đùa dởn để lấy lòng Tài và Sửa. Sau vài chai bia, Sửu để đám con gái lại cho Tài. Chàng kéo tay Tình vô phòng trong nói: Em vô đây, anh nói cho em biết một việc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện hiếp dâm Truyện ma Truyện phá trinh
Căn gác gỗ - Tác giả Sịp
Phần 25 Tôi hạch chị: Ai biết bà ưng mà làm. Thì muốn lột tui làm đại đi. Chị hết còn cằn nhằn tay xà bông xà biếc gì nữa, cứ dùng nguyên cái tay đầy bọt mà kéo xà lỏn của tôi. Con cặc tôi được giải phóng nên hết phỏng dái, trái lại nó sừng sừng dòm mông chị gật gù cọ quẹt. Sẵn tay ướt, chị tóm lấy khúc gân mà sục, tôi phải nhón chưn lên vì những cú lột tróc da quy đầu của chị làm tôi nứng rực. Chị quên luôn chuyện giặt giũ, dùng chưn đẩy cái chậu quần áo ra hối tôi: Anh ngồi xuống đi cho tôi thưởng thức một chút. Tôi nứng cách gì, con cặc tím lên coi dễ sợ. Chị cầm gọn lấy và cà lòng bàn tay như để kéo nó dài ra. Cái da bọc nơi quy đầu tụt ra tụt vô như cổ con rùa lúc lắc. Chị lăn day cu tôi trong lòng tay và lâu lâu hun nghe cái chót, xà bông dính đầy, chị thấy trơn càng sục dữ. Tội nghiệp thằng em tôi đang thời trổ mã, cạc dái một đùm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện ngậm cặc Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi