Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 179

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 179

Thấy lão Đại lên tiếng, tám tên đàn em lập tức tập trung nhìn lão, dù sao Thiên Diện Hồ Ly mới là trung tâm của bọn chúng.

Ánh mắt Thiên Diện Hồ Ly quét qua tám tên đàn em, nghiêm nghị nói: – Các cậu nói xem Mộ Dung Trường Thiên và Sở Thiên Hùng có lợi hại hay không?

– Lợi hại!

Vài tên trong lòng rất rõ ràng, Mộ Dung Trường Thiên có thể bỏ qua, nhưng Sở Thiên Hùng quả thực là một nhân vật tinh anh, có thể trở thành bá chủ giới xã hội đen phía nam, luôn đối địch với bọn chúng, thậm chí còn lợi hại hơi cả bọn chúng.

Trong lòng bọn chúng đương nhiên vô cùng khâm phục Sở Thiên Hùng.

Khi bọn chúng trả lời Thiên Diện Hồ Ly, cũng lập tức tỉnh ngộ, quả thực tới nhân vật như vậy Thường Nhạc cũng có thể đánh bại được và thuận lợi thâu tóm toàn bộ giới xã hội đen phía Nam, tất nhiên sẽ có chỗ hơn người.

Bây giờ đối phương đã dám mời bọn họ đi, tất nhiên là có chuẩn bị kỹ càng, trong chớp mắt, trong đầu Tử Vân lóe lên một ý nghĩ, không kìm nổi, thốt ra: – Hồng Môn Yến!

– Tuy nhiên, nếu Thường Nhạc đã mời chúng ta, hắn tất nhiên đã có tính toán, cho dù là tiệc Hồng Môn, chúng ta cũng phải đi! Khi nói những lời này, thần sắc Thiên Diện Hồ Ly có chút buồn bực, chua xót.

Tục ngữ nói không sai, ngươi là dao, ta là thịt cá, đó là chuyện không thể thay đổi được. – Móa, đánh cuộc một lần vậy! Trong chớp mắt, Thiên Diện Hồ Ly hơi nắm chặt tay, không kìm nổi thốt lên.

– Lão Đại, nhã nhặn, chú ý hình tượng! Mãnh Ngưu ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở.

– Móa, lửa đã tới mông rồi, còn nhã nhặn cái gì. Ông đây nếu không còn nhã nhặn thì sau này cũng sẽ chẳng bao giờ nhã nhặn nữa! Thiên Diện Hồ Ly không vui nói.

Khóe miệng Mãnh Ngưu khẽ giật, cuối cùng trầm mặc không nói gì nữa. Tục ngữ nói không sai, chỉ cho quan bình phóng hỏa, không cho dân chúng đốt đèn, đãi ngộ của lão Đại và đàn em thực sự khác nhau một trời một vực.

– Lão Đại, chúng ta đánh cuộc thế nào?

Tinh thần Tử Vân hơi căng thẳng, vẻ mặt chờ mong nhìn Thiên Diện Hồ Ly.

Thiên Diện Hồ Ly hơi bĩu môi, bình tĩnh nói: – Ngoại trừ Tử Vân ra, bảy người các cậu đi cùng tôi, mặt khác chia nhỏ các cao thủ trong bang ra. Ha ha, đến lúc đó chúng ta phải thoải mái một phen. Các cậu chờ ám hiệu của tôi!

– Lão Đại cao minh!

Các đàn em nhanh chóng nịnh bợ.

Tử Vân nghe xong buồn bực, vừa rồi đề nghị mình đưa ra giống với phương pháp của lão Đại, vì sao mình nói ra là ngu ngốc, còn lão Đại nói lại biến thành anh minh?

– Người so với người, tức chết mất!

Thường Nhạc đương nhiên không hề biết, phong thư của mình lại khiến cho toàn bang phái chấn động. Tục ngữ nói không sai, mọi sự việc đều chưa mưu mà động trước.

Hiện tại, toàn bộ cấp cao của Điểm G cũng đang thảo luận vấn đề này, nhất là làm cách nào để giải quyết Thiên Diện Hồ Ly, ai sẽ tới Hạng Trang múa kiếm?

– Lão Đại, anh để cho Tiểu Bảo đi đi, ha ha. Tiểu Bảo cam đoan sẽ lấy được đầu người kia xuống, lão Đại, xin anh. Tiểu Bảo trong tay giơ bảo kiếm, tội nghiệp nhìn Thường Nhạc nói.

Thường Nhạc cười hì hì nói: – Tiểu Bảo, có phải em có điều kiện gì hay không?

– Không có, tuyệt đối không có bất kỳ điều kiện nào cả! Trên mặt Tiểu Bảo lộ ra nụ cười ngây thơ, vẻ mặt ấy thoạt nhìn muốn bao nhiêu ngây thơ có bấy nhiêu.

– Nói ra suy nghĩ của mình đi, lão Đại cũng không muốn lãng phí thời gian với em! Thường Nhạc nói thẳng.

– Cái kia có một kẻ nào đó đã từng nói rất đúng, hoặc là để danh lưu sử sách, hoặc là để tiếng xấu muôn đời! Tiểu Bảo nghiêm túc nói.

– Để tiếng xấu muôn đời?

Thường Nhạc hoài nghi nhìn cô, chính mình vừa mới bắt đầu kế hoạch “Hồng Môn Yến”, cô bé này có phải hay không đang chỉ chó mắng mèo?

– Lão Đại, anh tưởng tượng một chút coi, chỉ cần Tiểu Bảo vung kiếm lên, Thiên Diện Hồ Ly sẽ biến mất, haizz, thật là uy phong Tiểu Bảo vẻ mặt tươi cười nói.

– Bịch, uy phong cái rắm!

Thường Nhạc trực tiếp cốc đầu cô, sự việc lần này là việc lớn, cô chỉ là con cá trạch nhỏ rơi vào trong đại dương sẽ không thể nào vượt qua được sóng lớn.

– Lão Đại, lão Đại, Thiên Diện Hồ Ly tới rồi!

Trong lúc Thường Nhạc và Tiểu Bảo đang thảo luận, rốt cục ai là người tới Hạng Trang múa kiếm, giọng nói trong trẻo dễ nghe của Linh Nhi gần đó truyền tới.

Tinh thần Thường Nhạc và Tiểu Bảo đồng thời chấn động, thịt cá tới rồi!

Thiên Diện Hồ Ly nhìn một cái đầu nhỏ xông ra, sau đó lại rụt vào, thoạt nhìn như một kẻ trộm một mắt, vẻ mặt lão kỳ quái, chẳng nhẽ Điểm G không còn ai nữa rồi? Tới thủ vệ cũng là một nhóc con? Sụp đổ rồi hay sao?

– Mẹ kiếp, bà đây lên!

Thường Nhạc còn chưa kịp phản ứng, Tiểu Bảo đã xông lên.

– ?

Thiên Diện Hồ Ly đang trong lúc buồn bực, chỉ thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp vội vàng chạy tới trước mặt lão, cẩn thận đánh giá lão, vẻ mặt hiếu kỳ nói: – Ông là Thiên Diện Hồ Ly hay Thiên Diện Linh Hồ gì đó phải không?

Lại nhìn bộ dáng của Tiểu Bảo, quả thực là cáo chúc tết gà, vô sỉ tới cực điểm!

– Người kia, lão Đại, cô ta không phải là Thường Nhạc chứ? Mãnh Ngưu thần sắc kỳ quái nhìn Tiểu Bảo, thật cẩn thận nói.

– Câm miệng!

Thiên Diện Hồ Ly cũng không nhìn Tiểu Bảo mà chuyển ánh mắt về phía sau cô, nhìn bộ dáng kia, lão hiển nhiên biết rõ Thường Nhạc hẳn là sẽ đứng đằng sau Tiểu Bảo.

Quả nhiên, trong nháy mắt liền nhìn thấy một người thanh niên trẻ tuổi, anh tuấn, tự nhiên phóng khoáng từ bên trong đi ra: – Thường Nhạc! Trong đầu tám người gần như phản ứng cùng lúc.

Quả thật, hắn có loại khí chất trời ban, không người nào có thể bắt chước được. – Người anh em Thiên Diện, đã lâu không gặp! Thường Nhạc mặt mày hớn hở tiến lên đón tiếp.

Thiên Diện Hồ Ly còn chưa kịp phản ứng đã bị Thường Nhạc ôm chầm lấy, nhìn bộ dáng thân thiết, quả thực không khác gì gặp mặt người thân.

Thiên Diện Hồ Ly thế nào cũng không nghĩ đến Thường Nhạc sẽ có động tác như vậy, bản năng lão muốn né tránh, nhưng không còn kịp nữa rồi.

– Nhanh. Mời vào bên trong ngồi!

Sau khi ôm Thiên Diện Hồ Ly, Thường Nhạc trực tiếp kéo tay gã, thân thiết đi vào bên trong.

Bước vào phòng khách, đám người Thiên Diện Hồ Ly và Mãnh Ngưu thần sắc hơi đổi. Lúc này, Cao Tiếu, Huyết Hổ và những người khác đang ngồi lần lượt theo thứ tự ở một bên, toàn bộ nhà ăn tràn ngập loại khí tức khiến người khác hít thở không thông.

Chẳng biết vì sao, loại cảm giác này làm cho người ta cảm thấy uất nghẹn, dường như trong lòng bị một tảng đá đè chặt!

– Bê đồ ăn lên!

Thường Nhạc vừa ngồi xuống, liền lớn tiếng hô lớn.

– Tới đây!

Một giọng nói kỳ quái đột ngột vang lên.

– Chết rồi!

Trong lòng Thường Nhạc âm thầm kêu một tiếng không ổn, tại sao mình lại có thể quên mất kẻ dở hơi kia. Vừa rồi, khi chính mình kéo Thiên Diện Hồ Ly vào phòng ăn, Tiểu Bảo liền thừa cơ chạy trốn.

Hiển nhiên, cô đi lấy cái gọi là bảo kiếm!

Cô cũng không dùng cái đầu mà suy nghĩ một chút, uy danh Thiên Diện Hồ Ly có được như ngày hôm nay, chẳng nhẽ lại là hư danh.

– Ha ha, các vị nhìn xem, Tiểu Bảo đã chuẩn bị một tiết mục để biểu diễn cho các vị xem. Thiên Diện Hồ Ly hơi sững sờ, còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Tiểu Bảo giơ bảo kiếm lớn kia lên, lắc lắc mông, bắt đầu chuyển động.

Tục ngữ nói không sai, Hạng Trang múa kiếm ý tại Bái Công. Giờ phút này, kiếm trong tay Tiểu Bảo đang chuyển động, tuy nhiên ánh mắt xinh đẹp của cô lại đang tập trung trên người Thiên Diện Hồ Ly.

Bộ dáng kia cho dù là kẻ ngu ngốc cũng đều nhận ra. Thường Nhạc lại thầm kêu một tiếng không ổn, nếu còn tiếp tục như vậy, Tiểu Bảo chắc chắn sẽ chịu thiệt.

– Tôi cũng cùng múa kiếm!

Ngay khi Thường Nhạc đang lo lắng cho đồng chí Tiểu Bảo, một bóng dáng nhỏ nhắn tiến vào, trong tay cầm bảo kiếm lớn, xem bộ dạng kia hiển nhiên cũng là muốn tới Hạng Trang múa kiếm rồi.

– Phanh!

Hai thanh bảo kiếm va vào nhau, Tiểu Bảo và Linh Nhi đồng thời lùi về phía sau, tiếp theo “Ầm” một cái ngã sấp xuống.

Tiểu Bảo cũng không cần kiếm, trực tiếp thở phì phì đứng lên, ngón tay nhỏ chỉ vào mũi Linh Nhi, kêu gào: – Sao em lại ngăn cản chị? Chị sẽ lập tức lấy đầu của Thiên Diện Hồ Ly.

– Mất mặt quá!

Thường Nhạc nhìn bộ dáng của hai người bọn họ, buồn bực mà quay đầu đi chỗ khác.

Lần này xem như mất mặt cả nhà rồi.

– Đi ra ngoài hết cho anh!

Thường Nhạc vung tay hét lên, còn tiếp tục như vậy nữa, sau này hắn làm sao có thể lăn lộn trong giới này nữa.

– Lão Đại, anh không phải muốn thừa cơ giết chết Thiên Diện Hồ Ly sao? Tiểu Bảo giúp anh, chẳng nhẽ là sai sao? Tiểu Bảo tội nghiệp nhìn Thường Nhạc, vẻ mặt ủy khuất nói.

– Em.

Đã nói tới tận đây rồi, nếu tiếp tục nói nữa thì thật đúng là tự biến mình thành kẻ ngu ngốc, Mãnh Ngưu đứng lên hung tợn nói: – Thường Nhạc, nếu mày muốn giết lão Đại của chúng tao, nhất định phải qua cửa của tao!

– Ầm!

Huyết Hổ đập mạnh xuống mặt bàn, trực tiếp đứng lên, bá đạo nói: – Nhóc con, mày là cái gì mà dám tùy tiện gọi thẳng tên lão Đại của chúng tao, lại đây, ông đây tiếp mày!

Mãnh Ngưu liền ít đi một đối thủ, con ngươi màu đen của gã tỏa ra ánh sáng tinh nhuệ, nắm tay hướng về phía Huyết Hổ.

– Dừng!

Ngay khi nắm tay gần tới trước mặt, Huyết Hổ hét lớn một tiếng khiến Mãnh Ngưu thiếu chút nữa bị dọa giật mình, gã hơi nhíu mày nói: – Nhóc con, chẳng nhẽ mày sợ?

– Sợ cái rắm, ông đây lo lắng đánh hỏng đồ vật nơi này, chúng ta ra bên ngoài! Huyết Hổ vung nắm tay khinh thường nói.

– Không tồi, không tồi, Huyết Hổ nhà chúng ta rốt cục đã trưởng thành! Thường Nhạc cảm thán gật đầu, mà trong lòng Thiên Diện Hồ Ly cũng âm thầm đồng ý.

Không hổ là nhân vật tinh anh của Điểm G, ngay cả chi tiết nhỏ như vậy cũng chú ý tới, chỉ riêng điểm này đã khiến lão không thể không bội phục!

Cao Tiếu ngồi bên cạnh không yên, gã cười hì hì chỉ vào vài tên đối diện: – Các người ai đánh với tôi, tay tôi cũng đang ngứa ngáy lắm rồi!

– Còn có tôi!

Tà ở bên cạnh không nhanh không chậm mở miệng nói.

– Chẳng lẽ muốn tiêu diệt từng người một? Thiên Diện Hồ Ly hơi căng thẳng, ánh mắt theo bản năng nhìn sang Thường Nhạc, đã thấy Thường Nhạc đang nhìn mình bằng ánh mắt quỷ dị.

Gã lại không ngừng nói thầm trong lòng.

– Lão Đại, em muốn khiêu chiến cùng Thiên Diện Hồ Ly! Giọng nói của Tiểu Bảo lại vang lên, cũng không biết từ khi nào Tiểu Bảo của chúng ta đã nâng thanh kiếm to lớn kia tiến vào phòng khách.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đê mê đào mộng
Phần 30 Đào đửng gần, thầy mới nhận thấy cô bé không mặc áo lót. Không biết có phải tại nhà nghèo, hay Đào cố ý. Chỉ có cái áo dài trắng bọc trọn nửa thân hình phía trên. Cho nên ngực Đào cộm lên hai nuốm vú nhỏ, thấy rõ. Đào trả bài xong, thay vì hỏi những câu liên quan tới bài vở. Thầy đã hỏi Đào: Nhà em ở đâu? Thưa thầy, em ở tuốt trên xóm Vườn Ông Tảo, gần cầu Chợ. Xa dữ vậy? Rồi đi bộ đến trường, em không mỏi chân sao? Dạ mỏi chứ, nhưng đi riết, nó cũng quen. Hôm đó, sau giờ học, thầy lái Honda ra cầu Hang chờ tại một quán bán nước dửa Hai mươi phút sau, Đào đi đến Thầy bước ra chào, rồi mời Đào vào uống nước. Thầy Trung táo bạo như thế bởi vì trong lớp, một đôi khi thầy thấy Đào có nhìn trộm thầy. Đôi mắt đó có cái gì khác thường, là lạ Rồi thầy cũng cố tình nhìn đáp lại mấy ìân Cô bé mặt hồng, bẻng lẻng nhìn chỗ khác...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Sex bú cặc Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn
Vắng chồng
Phần 22 Trên màn ảnh TV, người con gái tóc vàng cũng đang khẩu dâm cho gã đẹp trai. Phong thấy thật kích thích trong bối cảnh này. Hắn ngồi dậy, lưng tựa vào đầu giường, tay tung hết mền ra khỏi người Hà Anh. Trong ánh sáng vừa đủ của căn phòng Nàng trần truồng thật đẹp, đang chăm chú bú liếm giữa hai đùi hắn. Phong thấy thật phê, mắt lim dim tận hưởng. Hắn không ngờ đến được với Hà Anh, một người quá rành về nghệ thuật làm tình và bú liếm đó được coi như là phước phần của hắn trong cuộc đời này. Từ trên nhìn xuống, Phong thấy đầu nàng gật gù, mái tóc bồng bềnh lắc lư theo nhịp gõ. Hắn thật thích. Bèn vội trở đầu nằm xuống, theo thế 69 và rút đầu vào đùi nàng. Được nàng bú, và bú lại nàng quả là một cái sung sướng trọn vẹn. Nghe nàng rên thôi cũng đã chịu hết nỗi, nên chẳng mấy chốc Phong rùng mình. Hà Anh đoán được, nên ra sức bú đợt cuối. Phong muốn ngưng lại để dập vào lồn nàng, nhưng không còn kịp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt cave Đụ tập thể Truyện ngoại tình
Chịch bé Lan
Phần 23 Hôm sau, thằng Tuấn điện thoại cho Cậu Ba trước nên cậu và cô Út ra trước khách sạn mà chờ. Thằng Tuấn chạy xe đến, theo sau là một đứa con gái chạy chiếc xe thứ nhì để giao cho Cậu Ba và cô Út. Thằng Tuấn giới thiệu con Thu, bạn gái của nó, con nhỏ trông thật là xứng đôi với thằng Tuấn, nó nhỏ nhắn và dễ thương với mái tóc dài nửa lưng và gương mặt ngây thơ, mơ mộng. Sau khi thả con Thu ngoài thị trấn Dương Ðông, thằng Tuấn tự hào được làm hướng dẩn viên cho hai vợ chồng Cậu Ba. Lúc đầu nó còn hơi lúng túng nhưng nhờ Cậu Ba rất cởi mở và thân thiện nên mau chóng cả ba người đều rất thoãi mái. Thằng Tuấn dẩn hai người bạn mới của nó đi thăm cả vùng phía nam với những bãi cát thật đẹp và thiên nhiên, những nơi còn rất ít du khách. Thằng Tuấn rất sung sướng được gần gũi Cậu Ba và cô Út. Nó là đứa con trai mới lớn, còn ngỡ ngàng với cuộc sống, vậy mà được hai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Truyện hiếp dâm Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi