Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 117

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 117

Thường Nhạc cuối cùng cũng hiểu, Tiểu Bảo đối đãi với Phượng hoàng lửa như với kẻ ngốc. Nếu Phượng Hoàng biết tính toán của Tiểu Bảo, đoán chừng không thể không dùng lửa đốt cô bé!

Đối với tinh thần lợn chết không sợ nước sôi của Tiểu Bảo, Thường Nhạc cảm thấy không bội phục thực sự có chút đáng tiếc.

– Lão đại, bên ngoài có một cô bé xinh đẹp tìm cậu!

Hải Văn vốn thành thật, từ sau khi đi theo Thường Nhạc cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, trên khuôn mặt trung hậu kia mang theo nụ cười dâm đãng, vừa nhìn là biết anh ta chính là tiểu tử vô sỉ.

– Nhân phẩm, nhã nhặn, tố chất. Đây là vấn đề tôi đã cường điệu nhiều lần… đồng chí Hải Văn, lần sau cười nhất định phải ghi lại, cười không được lộ răng, biết chưa?

Phụ nữ chủ động tới cửa tìm mình, đoán chừng cũng không thuộc dạng xinh đẹp, Thường Nhạc tự nhiên không có bao nhiêu cảm xúc mạnh mẽ.

– Ha ha… vốn chính là thượng bất chính hạ tắc loạn, lão đại chính là sắc lang, thủ hạ đương nhiên cũng không đi đến được nơi nào tốt. Thanh âm trong trẻo của Bảo Ngọc đột ngột vang lên.

Dựa theo đạo lý, sau khi giúp Thường Nhạc bắt được người lùn ở Nhật, Bản Ngọc nên quay về đát biển, nhưng cô cố tình cùng Thường Nhạc đến Pháp, nói lời hoa mỹ chính là: Bảo vệ Đệ Nhị Mộng, tránh bị sắc lang xâm phạm!

Mà từ sự kiện phòng tắm lần trước, Bảo Ngọc đại tiểu thư không có ấn tượng tốt với Thường Nhạc, hiện tại cô chính là đang nắm bắt thời cơ, chỉ cần có cơ hội, cô nhất định sẽ khiến Thường Nhạc đau nhức nằm bẹp dí.

Cho nên dưới tình huống bình thường, Thường Nhạc rất ít khi ra đường một mình.

– Hải Văn, mời cô bé kia vào đi! Thường Nhạc bĩu môi, cũng lười nói nhiều với Bảo Ngọc, trực tiếp nhìn sang Bảo Ngọc.

Bảo Ngọc thấy Thường Nhạc không thèm nhìn mình, đôi mắt cô hưng tợn trừng lên nhìn Thường Nhạc, thở phì phì đi vào phỏng ngủ của mình.

– Lão đại, chúng ta đoán thử xem cô bé đến là ai? Ai đoán sai, cho người thắng mười ngàn đô la? Tiểu Bảo tinh thần chấn hưng nói.

– Ok!

Trong đầu Thường Nhạc lóe lên một ý tưởng: – Hẳn là Phượng hoàng lửa!

– Em đoán là cái chị lần trước được anh cứu! Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười gian xảo.

Vừa dứt lời, một bóng người mảnh khảnh trong nháy mắt đi vào đại sảnh, chỉ thấy Hải Văn đưa hai ngón tay hình chữ V về phía Tiểu Bảo!

– Móa!

Thường Nhạc vô cùng buồn phiền, quả thực là rắn chuột một ổ nha. Người tới không phải ai khác, chính là mỹ nữ tóc vàng được Thường Nhạc cứu lần trước!

– Thường Nhạc, cảm ơn anh đã cứu tôi!

Mỹ nữ tóc vàng ưu nhã đi đến trước mặt Thường Nhạc, lại hôn một cái lên mặt hắn nói.

Thường Nhạc cười nhạt một tiếng, – Tiểu thư Kim Sa xinh đẹp, cô tìm tới nơi này như nào?

Kim Sa nghịch ngợm mở to hai mắt, dịu dàng nói:

– Chỉ cần là người Kim Sa này muốn tìm, nhất định sẽ tìm được. Ha ha… thế nào, Thường Nhạc không chào đón tôi tới sao?

Trên mặt Thường Nhạc là nụ cười thật tươi, lòng thì lại nói thầm, – Cô đến lúc này làm tôi tổn thấy mười ngàn đô, thật là xui xẻo!

Nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp trai phong độ của Thường Nhạc, khuôn mặt trắng mịn của Kim Sa bỗng nhiên đổ sâm, vẻ mặt thậm chí có vài phần xấu hổ.

– Sao thế, chẳng lẽ muốn chủ động hiến thân? Thường Nhạc hoảng hốt.

– Thường Nhạc… Kim Sa dường như lấy hết dũng khí, mắt nhìn chằm chằm vào mặt Thường Nhạc nói:

– Thường Nhạc, tôi muốn cua anh, cho tôi một cơ hội được không?

– Bùm!

Thường Nhạc thiếu chút nữa bị dọa nhảy dựng lên, đường đường là Thường đại thiếu gia, không ngờ lại bị mỹ nữ nước Pháp theo đổi, hơn nữa còn trắng trợn như vậy.

Thường Nhạc còn chưa kịp phản ứng, một đóa hoa hồng đỏ tươi đã hiện ra trước mắt hắn, Kim Sa vẻ mặt xấu hổ nói: – Nếu anh đồng ý, hãy nhận hoa hồng của tôi, nó đại diện cho tình cảm chân thành tha thiết của tôi với anh!

– Nhận đi, nhận đi!

Tiểu Bảo ở bên cạnh chỉ sợ thiên hạ không loạn kêu lên, Hải Văn cũng bội phục không thôi. Không hổ là lão đại, mỹ nữ xinh đẹp chủ động theo đuổi, mình bao giờ mới có thể có diễm ngộ như vậy chứ, thật là tốt quá!

Tay Thường Nhạc xoay thành độ cong xinh đẹp, trong tay hắn không ngờ cũng xuất hiện hai đóa hoa hồng, nhưng có chút khác biệt với hoa hồng trong tay Kim Sa, hoa hồng của Thường Nhạc là một trắng tuyền.

Trên khuôn mặt đẹp trai phong độ của hắn lộ ra nụ cười mê: – Nếu em nhận hoa hồng trắng của tôi, vậy có nghĩa em đã nhận lương tầm thuần khiết nhất của tôi!

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Kim Sa nổi lên nụ cười động lòng người, đôi tay nhỏ bé của cô dịu dàng nhận lấy hai đóa hoa hồng.

Tiểu Bảo thần sắc cổ quái nhìn sang Hải Văn, – Toilet ở đâu?

– Làm gì?

Hải Văn còn chưa thoát ra khỏi khung cảnh lãng mạn trước mắt để trở lại.

– Tôi muốn nôn!

Thân hình nhỏ bé của Tiểu Bảo chợt lóe lên, người trong nháy mắt biến mất.

Hải Văn cũng là khuôn ngoan, tiếp tục nữa, mỉnh sẽ biến thành bóng đèn, anh ta cũng lập tức ra ngoài.

– Kim Sa, tiếp theo chúng ta làm gì?

Ánh mắt Thường Nhạc nhìn về phía phòng ngủ, nhưng miệng lại đàng hoàng nói.

Kim Sa lấy ra cái vé tinh tế từ trong túi áo, đặt vào tay Thường Nhạc nói: – Ngày mai, ở viện Maria Paris sẽ có thiếu nữ thiên tài âm nhạc mới Lam Tử của Vienna diễn xuất, lúc đó anh phải tới nha.

Sau đó lại hôn lên mặt Thường Nhạc một cái rồi xoay người rời khỏi.

– Thiếu nữ thiên tài âm nhạc Vienna Lam Tử?

Đó chính là một trong những người phụ nữ mình yêu nhất, Lam Tử sao lại đến Pháp? Theo lý, Bảo Bình âm thầm bảo vệ Lam Tử sẽ phải tự nói với mình chứ. Móa, anh ta nhất định là muốn cho bản thiếu gia một niềm vui bất ngờ!

Nghĩ đến đây, mỗi tế bào trên người Thường Nhạc đều hưng phấn. Đã lâu không nhìn thấy Lam Tử rồi, dựa vào phần nhớ nhung của cô ấy với mình, hẳn là nên chủ động nhào vào ôm lấy!

– Chị, mau tới xem đi, lão đại đang…

Ngay lúc Thường Nhạc suy tư, Tiểu Bảo lén lút kéo Đệ Nhị Mộng tới. Tục ngữ nói rất đúng, bắt trộm phải bắt tạng, bắt kẻ thông dâm phải cả đôi, Tiểu Bảo quả thật hiểu rất rõ đạo lý này.

Trên khuôn mặt ngây thơ của Đệ Nhị Mộng lộ ra nụ cười thản nhiên. Hiển nhiên, cô cũng không thèm để ý Thường Nhạc rốt cuộc có bao nhiêu phụ nữ, chỉ cần hắn yêu cô, những chuyện khác đều không quan trọng.

– Ách? Tiểu Bảo nhìn thấy Thường Nhạc lẻ loi một mình đứng trong đại sảnh, cô choáng váng.

– Tiểu Bảo, chị nói với em bao nhiêu lần rồi, không được nối dối gạt người, sao em vẫn phạm phải tật xấu này? Đệ Nhị Mộng gõ nhẹ lên đầu Tiểu Bảo một cái.

– Lão đại, cô nàng vừa rồi đâu? Tiểu Bảo rất muốn chứng minh mình không nói dối.

– Cô nàng nào? Đại sảnh chỉ có mình anh mà!

Thường Nhạc nói với vẻ mặt kinh ngạc.

Sắc mặt Tư Đồ Lôi Minh cực kỳ âm trầm, vừa mới truyền đến một tin tốt, lại tới thêm một tin xấu.

– Thường Nhạc, chẳng lẽ mày thực không nhịn được nữa? Tư Đồ Lôi Minh lặng yên nhớ kỹ cái tên này.

Tây Đốn, Vũ Sa, Quỷ Tài ba người liên hợp ở Nam Phi liên tiếp gặp phải ngăn trở, mà ở Châu Âu, bên phía Đức vừa truyền đến tin tốt từ bên Pháp lại xuất hiện Điểm G, hơn nữa tình thế vô cùng mãnh liệt.

Giữa Điểm G và Tân Long Nha, không có bất kỳ chỗ trống để giảng hòa nào.

– Lão Minh, ông cho rằng quân cờ tiếp theo đi như nào mới phải? Lão già trước mắt này là người mới được điều đến từ gia tộc Tư Đồ. Tư Đồ Lôi Minh rất muốn tận mắt nhìn, lão già trong truyền thuyết này đến cùng là có bao nhiêu thực lực?

– Rất đơn gia, giai đoạn cất bước của Tân Long Nha chúng ta, Điểm G cũng như vậy, nếu Điểm G gặp đả kích mà Tân Long Nha chúng ta vẫn tiến tới như cũ mà nói… kết quả chính là có lợi đối với chúng ta! Nói tới đây, lão Minh thoáng dừng lại một chút rồi nói tiếp: – Nghe nói Kỵ sĩ thần thánh ở thành phố Khải Đinh có cừu oán với Thường Nhạc, chi bằng chúng ta trực tiếp mời gã đến đối phó Thường Nhạc, tin rằng sẽ có một vở kịch hay.

Tư Đồ Lôi Minh khẽ nhắm hai mắt lại, dường như đang suy nghĩ về lời nói của lão Minh. Gã mở mắt, sát khí chợt lóe lên,

– Nếu muốn chơi, chơi lớn một chút. Nói với thánh điện Quang Minh, chúng ta đồng ý hợp tác với bọn họ, điều kiện tiên quyết chính là cái đầu trên cổ Thường Nhạc!

– Thiếu chủ…

Lão Minh nghe nói như thế, thần sắc hơi đổi, vừa mới định mở miệng muốn khuyên can, tiếp xúc với ánh mắt kiên địnhc ủa Tư Đồ Lôi Minh thì lão ta thở dài một hơi.

Mộ Dung Trường Thiên nhìn chiến tích từ ZNV đưa tới, trên mặt lộ ra nụ cười thoải mái. Không hổ là bộ hạ đắc lực nhất của mình, trong vòng gần một tháng đã thống nhất được một nửa xã hội đen ZNV.

Gia tộc Mộ Dung bắt đầu tấn công điên cuồng dũng mãnh vào ZNV, thị trường càng lúc càng lớn, rất nhiều thứ đã xuất hiện cục diên cung không đủ cầu.

Ngay Mộ Dung Trường Thiên cũng không ngờ tới, nơi rách nát như ZNV không ngờ lại chất chứa của cải lớn như vậy, tiến kiếm được từ nơi ấy vượt xa đầu tư trong nước của gia tộc.

Đương nhiên, trong lòng Mộ Dung Trường Thiên cũng rõ ràng, kiếm lợi nhiều nhất hiện tại chính là thuốc phiện.

Gần như 40% thuốc phiên trên thế giới đến từ Tam Giác Vàng, bản thân lúc trước không có thực lực đó, cho nên chỉ thâu tóm gần 10% của ZNV.

Nhưng lúc trước không có, không có nghĩa hiện tại cũng không có, hẳn nên đi gõ một chút cục gạch Tam Giác Vàng kia rồi, tin rằng một trong ba thủ lĩnh xã hội đen trong nước – Dã Hồ sẽ vui vẻ hợp tác với mình!

Xã hội đen Nam Bắc đã đổ trời, mà duy nhất bình tĩnh chính là một trong ba đại bá chủ xã hội đen Trung Quốc – Dã Hồ!

Mộ Dung Trường Thiên ném ra một cành ô liu, ông ta có nhận không?

– Lão đại, chờ em một chút!

Thường Nhạc vừa đi ra khỏi lô cốt, thân hình nhỏ xinh của Tiểu Bảo vội vội vàng vàng theo sát.

– Anh không phải đi kiếm tiền, em đi theo làm gì? Nhìn bầu trời dần chuyển đen, Bảo Ngọc và Đệ Nhị Mộng ở trong phòng nói chuyện phiếm, mà mình vừa hay có thể một mình ra ngoài giải sầu.

– Ha ha, lão đại, Tiểu Bảo phải bảo vệ anh!

– Chỉ bằng em? Thực sự có người xông lên, con nhóc em nhất định sẽ là phản đồ đầu tiên! Thường Nhạc biết không bỏ rơi được kẻ dở hơi này, hắn kéo bàn tay nhỏ bé của cô bé đi thẳng về trước.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tình bạn keo sơn
Phần 27 Nói chuyện một lúc thì tôi và Linh chìm vào trong giấc ngủ. Bé na đưa nhẹ cánh tay bé xíu mà ôm lấy mẹ. Sáng hôm sau tỉnh dậy thì đã thấy bé Na mỉm cười mà bảo tôi. Hi hi, bố ngủ cùng thảo nào mà ấm thế không biết, con thích được cái cảm giác như thế này, được bố mẹ ôm. Tôi khẽ ôm đứa con bé bỏng của mình vào rồi hôn nhẹ lên mái tóc mềm mại như mái tóc của Linh rồi nói. Ùh bố thương bé Na mà, hãy còn sớm ngủ tí nữa đi, nếu thấy lạnh thì mai sang ngủ cùng với bố mẹ cũng được. Bé Na sung sướng mà rúc đầu vào bên trong nách tôi mà nhắm mắt ngủ tiếp. Tôi kéo chăn đắp cho Linh và con rồi khẽ đứng dậy ra khỏi giường. Linh cũng đã tỉnh dậy, khẽ ngáp một cái rồi hỏi tôi. Anh dậy sớm thế, làm gì vậy. Không chẳng làm cái gì đâu, dậy sớm tập chạy một chút cho khoẻ người thôi mà. EM với con cứ ngủ đi. Tôi dậy, đánh răng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Đụ vợ bạn Truyện học sinh
Gái quê - Tác giả Hạ Cơ
Mấy tuần nay ngày nào chú Tư cũng đàn cho tôi hát. Chú sửa từng chữ từng câu cho tói thật ưng ý mới thôi. Đi từ nhà ra rạp chú dặn tôi đủ thứ, từ nhô phải lấy hơi cho thật kỹ tới rán đừng có ngang bướng ráng nghe lời bà bầu Ngọc. Có lẽ chú Tư còn hồi hộp hơn tôi nữa. Vở tuồng mới đoàn đang dựng tên là “Tình chị duyên em” của chú Vạn Lý. Tuồng kể về cuộc đời hai chị em mồ côi. Ánh Mai đóng vai người chị lúc nào cũng hy sinh hết mình cho em nhưng cuối cùng chết vì lao phổi. Tôi đóng vai cô em lúc nào cũng chỉ biết nghĩ cho riêng mình, đến lúc nhận ra lỗi lầm thì đã quá trễ. Lý Bình Vân đóng vai người đàn ông mà cả hai chị em cùng yêu. Chúng tôi tập tuồng không được ăn ý lắm vì phần thì cô đào Tân Mai cứ tỏ vẻ ta đây lên mặt khinh khỉnh vôi tôi, phần thì vì tôi bực mình Lý Bình Vân cứ giả lảng coi như giữa tôi vôi anh ta...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú vú
Tuổi tác là chuyện nhỏ
2 Huyền không ngờ Hãi lại có ao ước đó. Nàng bối rối, quay mặt ra phía khác mà nhìn mông lung. Mọi chuyện dồn dập xẩy đến làm nàng ngỡ ngàng, mất hết định hướng... chỉ trong vòng có mấy ngày mà Hãi đòi hỏi nàng thật nhiều: nào là muốn nàng chịu làm vợ chàng, rồi lại ép nàng cho chàng bú lồn lần đầu, bắt nàng thủ dâm trước mắt chàng, rồi bây giờ lại nài nỉ nàng sanh cho chàng đứa con... toàn là những chuyện vượt quá khuôn khổ tâm lý hạn chế của nàng... Một lúc sau, Huyền quay mặt lại, trịnh trọng hôn lên gương mặt Hãi: Hãi à, chị đã chấp nhận làm vợ em rồi, chị đã thuộc về em vĩnh viễn rồi thì em nói sao chị cũng nghe theo... chị sẽ sanh cho em một đứa con. Đứa con của Bạn đang đọc truyện ngôn tình tại web: TruyenTinh.Net yêu hai vợ chồng mình. Với một buổi chiều như vậy thì bảo sao bây giờ Huyền không buồn ngũ tít mắt cho được, chỉ mong được lăn ra giường mà ngũ vùi!!! Chuyện đó rất hợp với...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Chồng địt vợ Con gái nứng lồn thủ dâm Đụ tập thể Đụ tay ba Truyện của kiều bào Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi