Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 57

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 57

Thường Nhạc mỉm cười gian tà: – Kỳ thực cũng không có gì, sự việc rất đơn giản, tôi tin Ichiro ông nhất định có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.

Nghe được câu này, lòng Ichiro nhẹ nhõm hẳn.

Lão ta cẩn thận nói: – Thường thiếu gia, rốt cuộc là chuyện gì vậy ?

Thường Nhạc cũng không nói ngay, ngược lại, hắn lại nhìn chằm chằm vào mặt Ichiro, nghiêm túc nói: – Nói cho tôi biết, sở trường của ông là gì?

– Quản lý tài vụ.

Hai mắt Ichiro sáng lên, chẳng lẽ Thường Nhạc lại tin tưởng mình, muốn mình giúp hắn quản lí tài sản sao?

Đường đường là Bộ Trưởng Bộ tài chính, đối với mặt này lão có thế trội đặc biệt.

– Được đấy, bản thiếu gia nhìn vừa ý điểm ấy nên mới cần ông làm một việc. Thường Nhạc gật đầu tán thành.

Thấy Thường Nhạc khen ngợi mình, Ichiro thiếu chút nữa quỳ xuống hôn lên giày của hắn.

Thấy vẻ mặt mong đợi của Ichiro, Thường Nhạc bất đắc dĩ nói:

– Tôi cần ông giúp vận chuyển Kho bạc nhà nước Nhật Bản.

– Bịch!

Ichiro đặt mông bịch xuống đất, vận chuyển kho bạc nhà nước ư? Quả thực là một việc nguy hiểm, lão ta nhận thấy Thường Nhạc trước mặt đúng là một ác ma không hơn không kém.

Thường Nhạc cười hì hì, nhìn Ichiro, nói: – Chỉ cần thủ đoạn của ông gọn gàng chút, công việc vận chuyển cụ thể tôi sẽ phái người tới giúp ông, còn về kết thúc công việc, đều do những người có chuyên môn quyết định, mà Ichiro từ nay trở về sau, ông chính là cấp dưới trung thành của tôi.

Nói tới đây, Thường Nhạc chuyển sang nhẹ nhàng nói:

– Đương nhiên, ông cũng có thể từ chối, trong từ điển của Thường Nhạc tôi, ngoài bạn bè ra chính là kẻ thù, đối phó kẻ thù, tôi tin rằng ông có thể đưa ra lựa chọn thông minh. Đương nhiên, Ichiro cũng có thể vì đứa con đang nằm viện mà đưa ra quyết định đúng.

Thân hình Ichiro run rẩy.

Vận chuyển kho bạc nhà nước? Việc này không những cần sự can đảm mà còn cần phai có trí tuệ nữa, đồng thời, một khi kho bạc Nhật Bản trống rỗng rồi, vậy thì cả nước Nhật sẽ loạn, xã hội và gia đình, cuối cùng nên chọn như thế nào đây? Đối với Ichiro quả thực dằn vặt đau khổ.

– Tục ngữ nói rất đúng, người không vì mình, trời tru đất diệt, Ichiro, nếu ông còn do dự, tôi sẽ rất không vui.

Thường Nhạc nói đến đây dừng lại một lúc, nghiêm túc nói tiếp: – Đương nhiên, cho dù ông hiến dâng cuộc đời vì Nhật Bản thì vẫn còn nhiều Bộ trưởng Tài chính mới sinh ra, Thường Nhạc tôi có thể không ngừng giết chết, cho đến khi tìm được người thông minh nhất.

Ichiro là người thông minh, tất nhiên lão ta hiểu được ý trong lời nói của Thường Nhạc.

Lão ta hít một hơi thật sâu, nhìn Thường Nhạc, sau cùng lộ ra vẻ kiên định, lão nói: – Tôi nguyện giúp Thường thiếu gia vận chuyển kho bạc nhà nước.

– Ichiro mau đứng dậy, sau này ông sẽ là cấp dưới trung thành nhất của tôi. Thường Nhạc mỉm cười, Ichiro gật đầu, như vậy kho bạc nước Nhật bắt đầu lay động rồi, ai… những ngày không có tiền thật là khó chịu quá.

Được Thường Nhạc nhiệt tình tiếp đãi như vậy, Bộ trưởng Tài chính vĩ đại có cảm giác thụ sủng nhược kinh.

– Cảm ơn Thường thiếu gia, tôi sẽ tận tâm tận lực hoàn thành nhiệm vụ ngài giao cho. Ichiro cúi mình cung kính, sau đó nhẹ nhàng bước chân rời khỏi văn phòng chính hội Hắc Long.

Nhìn cái bóng đó dần dần biến mất, Thường Nhạc bỗng nhiên cười quỷ dị, hắn tin rằng Bạch Hổ biết việc này nhất định sẽ vui vẻ mà bật cười.

Cái tên đáng chết kia, đã nuốt của mình nhiều tiền như vậy rồi, lại vẫn liều lĩnh đòi thêm tiền, thật là…. coi Thường đại thiếu gia mình là cái máy in tiền hay sao!

Tư Đồ Lôi Minh rất hài lòng với hành động của Vân, dĩ nhiên, gã cũng chưa đủ như thế.

Chèo thuyền ngược dòng, tụt lại phía sau, đạo lý cơ bản này gã vẫn hiểu được.

Lúc này, người thanh niên kia lẳng lặng đứng trước mặt Tư Đồ Lôi Minh, đợi Tư Đồ Lôi Minh ra lệnh.

Tư Đồ Lôi Minh nhẹ nhàng gõ tay lên mặt bàn, trong con mắt màu đen tràn đầy tự tin, ngạo mạn, anh ta nói: – Tây Đốn à, mặc dù Vân có tài năng ngút trời, nhưng Điểm G lại có mấy tên cao thủ hùng mạnh, có đôi khi cũng không phải dùng trí tuệ mới giải quyết được, vì vậy lần này tôi phái cậu đến phố Khải Đinh, cậu nên biết phải làm thế nào chứ?

Tây Đốn cung kính nói: – Giết hết những tên cao thủ dị năng kia!

Tư Đồ Lôi Minh khẽ lắc đầu, chậm rãi nói: – Không, cậu chỉ cần ngăn chặn bọn chúng, không cần giết hại, Thường Nhạc cũng không đơn giản, một khi khả năng của cậu lộ ra, hắn nhất định sẽ tìm cách đối phó đấy.

– Vâng, Tây Đốn hiểu.

Tư Đồ Lôi Minh nhìn sâu vào mắt Tây Đốn, tiếp tục nói: – Trừ chuyện đó, phố Khải Đinh đã xuất hiện bộ đồ hắc ám, tôi hi vọng cậu có thể gắng sức giành lấy.

– Tây Đốn nhất định hoàn thành nhiệm vụ của thiếu gia!

Nhìn bóng Tây Thốn dần dần biến mất, Tư Đồ Lôi Minh hài lòng mỉm cười: – Thường Nhạc, mặc dù mày có nhiều cao thủ dị năng, nhưng Tư Đồ Lôi Minh tao cũng không phải là quả hồng nhũn, để chúng ta đọ sức một chút, thế nào?

Chỉ cử một Tây Đốn đi gây chiến với một đám cao thủ thuộc hạ hùng mạnh của Thường Nhạc, nhưng Tư Đồ Lôi Minh lại tin tưởng tuyệt đối, vậy Tây Đốn có khả năng gì đây?

Ngón tay Bá Vương gõ gõ lên mặt bàn, hơn nữa nhịp điệu càng lúc càng nhanh.

Công tác chuẩn bị tấn công thế lực yếu kém nhất đã hoàn tất, nhưng trong lòng anh ta vẫn có chút hoài nghi.

Thế lực này tuy yếu, căn cứ vào thông tin cho thấy nơi đó có hơn 20 cao thủ trẻ tuổi, những tên cao thủ đó lại có khả năng rất kỳ lạ.

Cứng đầu cứng cổ ư?

Điều này làm Bá Vương nghĩ ngay đến chiến tướng điên cuồng – Quang Minh, khả năng chống đỡ của cơ thể Quang Minh cũng rất mạnh, nếu như trình độ 20 người của đối phương cũng như Quang Minh, đó sẽ là một điều cực kỳ nguy hiểm.

Thế lực thần bí nhất kia đến giờ cũng không có động tĩnh gì.

Ngoài mặt xem ra bọn chúng hình như đang ở địa bàn của Kỵ sĩ thần thánh, nhưng Bá Vương hiểu được, dựa theo tài trí của đối phương, nuốt trọn địa bàn Kỵ sĩ thần thánh vốn không cần thời gian dài như vậy.

Trừ phi đối phương cũng chuẩn bị một vở kịch hay.

Sau khi các ngón tay dừng lại, trên mặt Bá Vương lộ ra vẻ dứt khoát, cái gọi là hành động phải nhanh. Nếu chuẩn bị tốt các quyền cước, thì sẽ tấn công xuống.

Tuy rằng đối phương mạnh, nhưng có được phần đông số cao thủ ở Điểm G cũng không phải là những tên yếu kém, dùng sự thật để chứng minh một chút, cuối cùng ai mới là người thống trị thật sự của thành phố Khải Đinh,

– Là ai tạo ra tiền giấy, ngươi xưng bá trên đời này, có người cho ngươi bán mà.

Thường Nhạc nằm trong phòng khách ngân nga một giai điệu tươi đẹp.

Tiểu Bảo xinh đẹp của chúng ta đang đấm bóp lưng cho hắn.

– Lão đại, anh bây giờ có nhiều tiền như vậy rồi, nhiều ít cũng nên thưởng một chút đi, em cũng liều mình bỏ hết sức lực rồi. Tiểu Bảo nháy mắt, thấy trên mặt đất một hòm đồng Euro, nuốt nước miếng nói.

Để cảm ơn Thường Nhạc, Koinu lại lần nữa đưa tới một khoản tiền.

Nếu trực tiếp chuyển vào tài khoản, căn bản không hề gì.

Hết lần này tới lần khác Koinu đem tiền tặng cho Thường Nhạc. Mười hòm tiền Euro, mỗi hòm đều là một triệu, mùi tiền tỏa ra từ những tờ tiền mới toanh kia, quả thực làm cho người ta phát rồ lên.

Vừa mới bước vào đại sảnh Tiểu Bảo liền giống như Columbus phát hiện ra đại lục mới.

Chỉ cần Thường Nhạc gật đầu, cô ta mặc sức mở một chiếc hòm, vậy là phát tài rồi.

– Nhẹ một chút, nhẹ một chút!

Thường Nhạc uể oải phất phất tay, động tác của Tiểu Bảo lập tức lại càng mềm mại hơn.

Vì tiền, có làm trâu làm ngựa mình cũng sẵn lòng.

Thường Nhạc khẽ ngẩng đầu, hắn nói: – Tiểu Bảo à, lần trước bị em tống tiền cũng không ít, em tiêu hoang phí ở đâu rồi?

Tiểu Bảo buồn bực nói: – Thế giới Allah đắt đỏ quá, em không mua nổi, cân tiểu ly quý báu cũng đắt. Vẫn còn thiếu một khoản tiền, lần trước em mới có hai viên kim cương lớn, thế giới nhiều châu báu như vậy, em mới thu thập được một phần vạn, em vẫn muốn tiếp tục cố gắng tìm kiếm.

– Châu báu!

Ai ai cũng nói rằng phụ nữ nhìn thấy châu báu hai mắt sẽ sáng lên, lẽ nào một cô gái chưa trưởng thành như Tiểu Bảo cũng có tật xấu này hay sao? Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười nham hiểm.

– Dạ, đúng vậy, thế giới châu báu đều là của em! Tiểu Bảo hai mắt sáng lên, nói.

– Không thành vấn đề!

Thường Nhạc vung tay, vui vẻ đồng ý nói.

Tiểu Bảo reo hò, hôn một cái lên mặt Thường Nhạc, xông tới phía chiếc hòm.

Thường Nhạc lại chuyển giọng, hắn nói: – Nhưng tốt xấu gì Tiểu Bảo cũng phải biểu hiện gì chứ.

Tiểu Bảo nghiêng đầu, nghi ngờ nói: – Vừa rồi không phải người ta đã đem nụ hôn đầu đời dâng hiến cho anh rồi đấy thôi!

Thường Nhạc toát mồ hôi, vậy cũng gọi là nụ hôn đầu đời sao? Hắn thản nhiên cười nói: – Tiểu Bảo à, kỳ thực làm cấp dưới của anh, tiền không thành vấn đề, nhưng một chút gì đó cũng không được giấu giếm đấy.

– Cái gì vậy?

Tiểu Bảo vừa cất đồng Euro vào trong túi áo, vừa dò hỏi.

– Năng lực, năng lực cá nhân! Thường Nhạc nghĩ đến khả năng di chuyển chớp mắt kia của Tiểu Bảo, lòng hắn không yên. Thứ đồ tốt đó, loại năng lực đó mãi mình không phục chế được, điều này làm Thường Nhạc rất sầu não.

– Năng lực?

Tiểu Bảo sửng sốt nói:

– Yên tâm, em sẽ thề sống chết thành tâm cống hiến sức lực cho lão đại mà.

Nếu lời nói này từ miệng người khác nói ra, Thường Nhạc có lẽ rất vui, nhưng được nói ra từ miệng cô bé tham tiền Tiểu Bảo này, thật khiến Thường Nhạc có chút đau đầu.

Cô yêu tiền như vậy, một khi người khác ném tiền ra, chỉ sợ cô lại quên cả những việc khác.

– Tiểu Bảo à, cái gọi là “người can đảm bao nhiêu thì tiền có dung lượng lớn bấy nhiêu”, em đã cầm bao nhiêu tiền rồi thì hãy mang chiêu di chuyển tức thời đó dạy cho lão đại, thế nào? Rốt cục Thường Nhạc đã lộ đuôi cáo.

Tiểu Bảo vẫn đang cất tiền, nhưng với việc Thường Nhạc đề xuất, cô ta bất đắc dĩ nhún vai nói: – Khả năng này của người ta là trời sinh, anh muốn học em cũng không có cách nào dạy được.

Thường Nhạc kinh ngạc, Tiểu Bảo đương nhiên sẽ không lừa gạt mình, nhưng người năng lực trời sinh, tự mình mới có thể phục chế năng lực, làm sao có thể……..

Trong chớp mắt, Tiểu Bảo đã lấy sạch một hòm đồng Euro rồi, tiếp đó lại nhìn về cái hòm thứ hai.

– Tiểu Bảo, nếu em cùng anh kí kết hợp đồng cấp độ AA, về sau mỗi tháng em sẽ có một rương châu báu, thoải mái đi! Thường Nhạc tâm trạng khẽ động, trên mặt lộ ra một nụ cười giảo hoạt.

– Châu báu!

Tiểu Bảo nghe nói như vậy, hai mắt sáng lên, nói: – Chỉ cần có châu báu, cho dù là gả cho anh cũng không thành vấn đề.

Vì vậy Thường Nhạc lấy ra một bản hợp đồng sớm đã được giấu trong ngực.

Tiểu Bảo không hề nghĩ ngợi, dùng ngón tay út ấn vào dấu đỏ, sau đó “bịch”, ấn vào hợp đồng cấp độ AA.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bình minh không đến
Phần 8 Đêm hôm sau như thường lệ, trung lại đưa một cô gái khác mới nhập trại cùng đợt với Nụ vào cho lão Tư chơi, cô này không xinh bằng cô đêm qua nhưng cũng ngon ra phết, của nả trên người, mông vú đít lồn cũng không đến nỗi nào. Hắn đưa cô nàng đến cửa phòng rồi đẩy vào, quay lưng bỏ đi kệ ở trong kia xảy ra chuyện gì. Trung về phòng, gã định qua buồng giam của Vân đón nàng về phòng của mình địt nhau như đêm qua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mấy lần định đi song lại thôi. Hắn ngại, ngại vân nghĩ hắn giống với lão Tư lợi dụng thân xác chiếm đoạt cái lồn của nàng để làm trò chơi tiêu khiển cho hết một đêm. Hắn không muốn làm Vân buồn, chính hắn cũng không định nghĩa được tình cảm mà mình dành cho Vân là gì, có điều sau đêm hôm qua, hắn hiểu mình cần phải quan tâm đến Vân nhiều hơn nữa. Hắn cảm thấy việc đêm qua mình và nàng địt nhau là hoàn toàn tự nhiên, một người đàn ông và một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Sex bú cặc Truyện bạo dâm Truyện cưỡng dâm Truyện sex liếm cặc Truyện sex mạnh
Bắc Tống diệt vong
Nhắc lại về thân thế họ Sài. Nguyên họ Quách trước kia là Hoàng tộc nhà Hậu Chu thời Ngũ Đại Thập Quốc. Hậu Chu Thái Tổ là Quách Uy, ông không có con nên truyền ngôi cho người con nuôi là Quách Vinh . Bởi vậy việc nhuờng ngôi trên tuy là bắt buộc nhưng êm thấm không đổ máu, và để tránh những phe cánh thân nhà Chu lúc bấy giờ nổi dậy Triệu Khuông Dẫn đã ban rất nhiều đặc quyền cho họ Sài như đã kể trên như một chiêu bài chính trị khôn ngoan và cũng chính bởi vì thế con cháu nhà Hậu Chu đã được nhiều quyền lợi vô cùng từ chính...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bắn tinh lên mặt Đụ lỗ đít Đút tay vào lỗ đít Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện cổ trang Truyện phá trinh
Hạnh phúc không ngọt ngào - Tác giả Quằm
Anh thường tìm cách trêu chọc và tị nạnh với tôi: Đàn bà thật sướng, trừ những lúc chồng ti toe, tí toáy mò vào, còn thì xải tay xải chân ngủ một mạch, chẳng trằn trọc gì hết. Tôi chống báng anh: Phải, đàn bà chúng tôi sướng mà suốt đời nằm dưới, còn các ông khổ mà vợ con rành rành bên cạnh vẫn trèo đèo ghẹo em vợ, gạ con ở, thậm chí dì ghẻ, bà con gì, hở cơ là các ông cũng quơ tuốt. Anh vẫn leo lẻo chối: Cơ khổ cho đàn ông, may là bà không có chị, có em bên cạnh, ô ba san cũng không thuê, còn bà con thì ở đâu tận bên nhà, chứ không thì dù có tu đến mấy, tôi cũng bị mang tai, mang tiếng là cái chắc. Tôi khành khạch cười nhạo anh: Ở đây không có thì anh tìm chỗ nào có mà đến. Chợt thấy mình lỡ lời, e anh mượn trớn mò đi tìm của lạ thiệt thì chết, nên tôi phải giảng hòa ngay: Nói đùa anh tí cho vui, chứ quả thật anh ngoan lắm. Thế nhưng anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện phá trinh Truyện sex full

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi