Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 203

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 203

Khóe miệng Tư Đồ Lôi Minh lộ ra nụ cười quỷ dị, sau khi gã tiếp xúc với ánh mắt của cô gái xinh đẹp kia thì đi thẳng về phía Hồn châu.

Thường Nhạc vẫn lẳng lặng đứng yên ở đó, giống như mọi chuyện trên thế gian này chẳng có liên quan gì tới hắn.

Tư Đồ Lôi Minh duỗi cánh tay ra, máu đỏ tươi từ cánh tay của gã chảy xuống, khi máu nhỏ lên viên Hồn châu, không ngờ Hồn châu lại tỏa ra ánh sáng cực kỳ chói mắt và quỷ dị.

– Ha ha, ha ha. Ta thoát ra rồi. Rốt cuộc ta đã thoát ra rồi!

Nghe thấy thanh âm này, thân hình Thường Nhạc run mạnh, nhưng khi hắn nhìn ra xung quanh, hắn kinh ngạc phát hiện, những người khác ngay một chút phản ứng cũng không có.

– Chẳng lẽ chỉ có một mình mình nghe thấy sao?

Trong lòng Thường Nhạc đột ngột vang lên câu nói đó.

– Trận đấu này Tư Đồ Lôi Minh thắng!

Khi cô gái tuyên bố kết quả, Thường Nhạc mới dần thoát ra khỏi trạng thái khiếp sợ.

Lúc này mới nhìn lại ánh mắt của Tư Đồ Lôi Minh, Thường Nhạc phát hiện ánh mắt thần bí và quỷ dị của gã lúc này hoàn toàn khác lúc ban đầu.

Khi Tư Đồ Lôi Minh mỉm cười với hắn, Thường Nhạc cảm giác như ngực mình vừa bị một cái gì đánh mạnh lên.

– Ầm!

Bước chân Thường Nhạc không tự chủ được mà lùi về phía sau.

Nhưng sự gián đoạn này rất ngắn ngủi, chỉ trong chớp mắt, bước chân Thường Nhạc đã ổn định lại. Nắm tay hắn hơi dùng sức, áp chế lực tấn công đó xuống.

Tư Đồ Lôi Minh lại lặng yên nhắm hai mắt lại, một luồng ánh sáng màu tím bắt đầu bao phủ Tư Đồ Lôi Minh, thân thể Tư Đồ Lôi Minh cũng run lên mãnh liệt.

– Biến hóa!

Thường Nhạc hơi biến sắc. Hắn cảm nhận rất rõ sức mạnh trong cơ thể của Tư Đồ Lôi Minh không ngừng gia tăng. Loại biến hóa quỷ dị này báo hiệu sắp tới sẽ có một đối thủ rất khó chịu.

– Chẳng lẽ vừa rồi bên trong Hồn châu có giấu cao thủ gì đó?

Thường Nhạc khẽ nhíu mày, điểm này hắn vẫn không thể hiểu rõ.

– Thường Nhạc, mày đã thua rồi!

Rất lâu, rất lâu sau Tư Đồ Lôi Minh mới chậm rãi mở rộng đôi mắt. Dường như gã đang hưởng thụ sự gia tăng không ngừng. Ánh mắt vốn kiềm chế giờ đã hoàn toàn bộc lộ hết.

Thường Nhạc cười nhạt một tiếng, quan sát Tư Đồ Lôi Minh, chậm rãi nói:

– Thắng thua còn chưa định rõ đâu!

Đúng vậy. Thắng thua giờ mới chỉ bắt đầu mà thôi. Cô gái xinh đẹp đi tới giữa hai người, đôi mắt xinh đẹp chuyển từ Thường Nhạc sang Tư Đồ Lôi Minh.

Bỗng nhiên mở miệng nói:

– Nếu phần thưởng chính là Hồn châu và tôi, các anh sẽ chọn cái gì?

– Tôi chọn Hồn châu!

Hồn châu quỷ dị vừa rồi đã mang lại ích lợi cho Tư Đồ Lôi Minh, khiến y thực sự cảm nhận được sâu sắc. Vì vậy căn bản lần này y trả lời không hề do dự.

Thường Nhạc cũng không vội vàng trả lời, ngược lại tỉ mỉ quan sát mỹ nữ, hồi lâu mới chậm rãi nói:

– Tôi chọn mỹ nữ!

– Vì sao?

Ánh mắt cô gái xinh đẹp lộ ra sự kinh ngạc.

Thường Nhạc cười nhạt, vừa cợt nhả lại vừa nghiêm chỉnh nói:

– Thật ra cất giữ mỹ nữ là sở thích lớn nhất của tôi. Phụ nữ xinh đẹp như vậy, so với một viên ngọc không có sinh mạng, tôi đương nhiên là chọn người trước rồi!

Cô gái xinh đẹp mỉm cười một cách phong tình vạn chủng, liếc mắt nhìn Thường Nhạc một cái, thản nhiên nói:

– Nhớ kỹ sau khi thi đấu xong, tôi sẽ tới tìm anh!

Thường Nhạc tự nhiên, phóng khoáng mỉm cười:

– Vô cùng hoan nghênh. Thường Nhạc luôn hoan nghênh mỹ nữ ghé thăm!

– Thật đúng là một sắc lang tiêu chuẩn!

Nhìn Thường Nhạc cợt nhả với cô gái xinh đẹp ở phía trên, Thiên diện hồ ly khẽ nhíu mày lại.

Kết quả trận bán kết bất ngờ lại không giám định ra Hồn châu. Cục diện cuối cùng giữa Thường Nhạc và Tư Đồ Lôi Minh kết thúc trận đấu giữa hai bên.

Trận đấu giám định không thể không kéo dài đến sáng sớm ngày hôm sau!

– Vì sao không nhỏ máu lên đó?

Vừa mới bước ra khỏi hậu trường thì đã thấy truyền đến một giọng nói trong trẻo êm tai.

Ngước lên nhìn cô gái xinh đẹp xa lạ trước mắt này, Thường Nhạc cau mày lại, không biết tại sao khi nhìn cô gái xa lạ này, trong lòng Thường Nhạc không ngờ lại đột ngột có cảm giác buồn bực.

– Cô là ai?

Thường Nhạc chăm chú nhìn cô ta, lạnh lùng hỏi.

– Một người có thể giúp anh chống lại Tư Đồ Lôi Minh!

Cô gái xinh đẹp trước mắt này thong thả nói.

Thường Nhạc bật cười, bất giác trả lời mỹ nữ:

– Tôi cũng không biết, sâu trong lòng tôi có một loại dục vọng muốn từ chối rất mãnh liệt!

– Sao lại như vậy?

Cô gái xinh đẹp lơ đãng nhíu mày. Cô vươn tay đặt lên mạch của Thường Nhạc, trong chớp mắt thân hình khẽ run lên.

Cả người giống như gặp phải một đòn tấn công nào đó rất nghiêm trọng, sắc mặt tái nhợt, kinh hãi lùi về sau mấy bước, vẻ không thể tin nổi nhìn Thường Nhạc:

– Sao lại như vậy? Vì sao lại như vậy?

Kỳ thật ngay cả Thường Nhạc cũng không thể trả lời câu hỏi này. Từ sau chuyện đó, hắn phát hiện sâu trong lòng mình dường như có một thứ gì đó rất tà ác đang dần lớn lên.

Nhưng bất kể hắn cố gắng áp chế thế nào, khống chế ra sao đều vô dụng.

Thấy vẻ mặt không còn cách nào khác của Thường Nhạc, trong chớp mắt, thần sắc của cô gái xinh đẹp kia liền thay đổi:

– Có phải anh có thể nghe thấy tiếng nói trong Hồn châu…

Thần sắc Thường Nhạc thay đổi, trong đầu bất giác hiện ra tình cảnh lúc ấy, không tự chủ được mà gật đầu.

– Xong rồi. Tất cả đều xong rồi.

Khi cô gái xinh đẹp nghe thấy câu nói này, vẻ mặt tràn đầy một loại tuyệt vọng, bi ai; một loại đau xót không thể nói thành lời.

Thấy mỹ nữ thay đổi trong chớp mắt, Thường Nhạc ngẩn người. Chẳng lẽ thật sự có chuyện khiến cô ấy tuyệt vọng đến như vậy? Nhìn phần trên của mỹ nữ, hắn không khỏi tà ác nói:

– Rốt cuộc là có chuyện gì? Có lẽ tôi có thể giúp được!

Ánh mắt mất đi thần thái của mỹ nữ nhìn sang người Thường Nhạc, giống như đã đánh mất tất cả sức lực, giọng điệu rất vô lực nói:

– Tôi đến từ bạch vu tộc xa xôi. Người dân của chúng tôi ở đó bị cổ nguyền rủa. Bất kể vào thời điểm nào, ở bất cứ chỗ nào, chỉ cần cổ đồng ý, người vu tộc chúng tôi sẽ phải chết.

Thoáng dừng lại một chút rồi nói tiếp:

– Chúng tôi cần một cao thủ dùng cổ cứu chúng tôi, nhưng mỗi năm chúng tôi phái đi nhiều cao thủ của bạch vu tộc, nhưng đều không thể vượt qua cổ rừng rậm, cuối cùng đều chết ở đó.

Ánh mắt lại nhìn về phía Thường Nhạc:

– Thế là để đạt được mục đích, chúng tôi đã phái thánh vật của bạch vu tộc đi, không ngờ sau khi thánh vật ra ngoài đã mất liên lạc với chúng tôi.

Sắc mặt ngày càng ảm đạm:

– Mấy năm trở lại đây, tôi là đứa con gái thuần âm duy nhất trong bạch vu tộc, nên có thể dễ dàng ra khỏi cổ rừng rậm. Tôi còn biết, chỉ cần chiến thắng và giành được bảo bối trong trận giám định cuối cùng – Hồn châu. Dùng máu để làm thức tỉnh kẻ thù của vua vạn cổ – ma cổ, như vậy vua vạn cổ hoặc là sau vạn cổ tất nhiên sẽ xuất hiện, như thế sẽ cứu được bạch vu tộc chúng tôi.

Thường Nhạc nghe xong những lời này, giống như vừa nghe một câu chuyện thần thoại vậy. Thần sắc hắn cổ quái, nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt:

– Như vậy cái đó và chuyện lấy máu của tôi trong trận đấu hôm qua có liên quan gì với nhau?

Lúc này Thường Nhạc mới hiểu ra.

Nhưng những chuyện này đối với hắn mà nói là vấn đề vô cùng nguy hiểm. Cho dù hắn nghe xong cũng chỉ coi những chuyện này là một câu chuyện mà thôi, hoàn toàn không có ý kiến cụ thể gì. Vì cái gọi là cổ trước mắt với vu nhân căn bản chẳng liên quan gì tới hắn.

Có điều chuyện rõ ràng không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn. Bỗng nhiên lúc đó cô gái xinh đẹp khẽ nhíu mày:

– Không đúng, nếu vua vạn cổ thật sự đã chết, Tư Đồ Lôi Minh cũng sẽ không nhỏ máu lên và còn có thể gia tăng sức mạnh. Nhưng nếu vua vạn cổ không chết, vì sao trước khi lấy máu ma cổ có thể mời gọi người khác? Lẽ nào hắn đã có thể tự mình thoát khỏi phong ấn của vua vạn cổ?

Trong chớp mắt, đôi mắt xinh đẹp của cô đã khôi phục lại thần sắc.

Giống như đang nhìn bảo bối vậy, hai mắt chằm chằm nhìn mặt Thường Nhạc.

Bị cô nhìn chằm chằm như vậy, Thường Nhạc có cảm giác rợn tóc gáy, không khỏi nói:

– Nếu vua vạn cổ đã không chết, thì cô đi tìm đi. Vì sao còn muốn lãng phí thời gian trên người tôi!

Thấy cô gái xinh đẹp vẫn chằm chằm nhìn hắn như cũ mà không nói lời nào, Thường Nhạc nghi hoặc nói:

– Chẳng lẽ tôi nói không đúng?

Cô gái xinh đẹp bỗng mỉm cười:

– Ha ha, ha ha, sao tôi lại không nghĩ tới, vua vạn cổ làm sao có thể dễ dàng chết đi như vậy, vì bạch vu tộc chúng tôi, tôi nguyện ý đánh cược một lần!

– Đánh cược như thế nào?

Thường Nhạc cảm thấy đầu óc của đại mỹ nữ trước mắt này hình như có chút vấn đề.

– Tôi đoán vua vạn cổ ẩn trong cơ thể anh. Chỉ có một loại nguyên nhân, ma cổ bị phong ấn trong Hồn châu nói chuyện, anh mới có thể nghe thấy. Bây giờ chỉ cần có được ma cổ, dùng ma cổ kích thích vua vạn cổ trong cơ thể anh, như vậy bạch vu tộc của chúng tôi sẽ được cứu!

Cô gái xinh đẹp trước mắt này có chút kích động nói.

Tuy rằng Thường Nhạc không rõ ý tứ trong lời nói của cô gái xinh đẹp này. Có điều hắn mơ hồ có cảm giác không đúng. Nếu như cái vị vua gì đó vô duyên vô cớ ẩn trong cơ thể hắn, nếu như y thật sự có thể tỉnh lại, vậy hắn phải làm sao?

Làm sao để kẻ đó đi ra?

Ánh mắt bất giác nhìn sang cô gái xinh đẹp.

Đôi mắt đen láy của cô gái xinh đẹp khôi phục lại sự bình tĩnh:

– Anh đừng quan tâm chuyện này. Bây giờ an toàn của anh là trên hết!

Thoáng dừng lại một chút rồi bồi thêm một câu:

– Còn nữa, anh phải cẩn thận. Ngoài ra, trang điểm giống tôi, mặc quần áo trắng của phụ nữ!

Thường Nhạc thấy cô gái xinh đẹp này sắp rời đi, liền vội vã mở miệng nói:

– Mỹ nữ, cô vô duyên vô cớ ngăn tôi lại, rồi lại nói nhiều lời tôi nghe mà không hiểu. Chẳng lẽ không có gì khác để bày tỏ hay sao?

– Cái khác để bày tỏ?

Bước chân mỹ nữ ngừng lại, nghi ngờ nhìn Thường Nhạc, không nhịn được mà nói:

– Vậy anh muốn cái gì? Tôi đều có thể thỏa mãn anh!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Khi gái biết yêu - Tác giả Kinh Dinh
Phần 24 Cứ vậy mà hai đứa yêu nhau không rời. Cứ vậy mà lúc Khanh cầu hôn Gái đã gật đầu không do dự. Hải Hồ thì vui ra mặt vì có “Ba” Khanh dạy nó học, chơi đùa với nó kiểu đàn ông, con trai. Ðêm hợp cẩn, Khanh hôn Gái say đắm như lần đầu hôn nhau. Gái nói với Khanh Gái muốn có con với Khanh. Khanh chịu Khanh vui ra mặt... Khanh hỏi Gái: “- Em thích con trai hay con gái...” Gái nói: “Con trai con gái gì em cũng thích cũng thương... bởi đó là kết tinh tình yêu của hai vợ chồng mình...” Khanh lại hôn Gái biểu đồng tình... Khanh cởi áo Gái ra dìu Gái lên giường. Gái hồi hộp như cô dâu mới về nhà chồng. Khanh nhẹ nhàng thoát y Gái và Khanh. Hai đứa trần truồng quấn nhau mê đắm trong nụ hôn quấn quýt yêu đương. Mà Gái thấy hình như khi kết hôn rồi sao có cái sợi dây ràng buộc vô hình nào đó làm cho đêm hợp cẩn mang một ý nghĩa gắn bó gần gũi của vơ chồng... Gái nói cho Khanh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện phá trinh Truyện sex liếm cặc
Chuyện người Việt ở Mỹ - Tác giả Vi Tiểu Nhân
Trong thế giới nhân loại, tình yêu thì ai cũng biết, nhưng thực hiện thì khó chết con đĩ mẹ! Mỗi ngày không biết bao nhiêu người nhân danh đủ thứ chủ nghĩa chỉ để giết nhau. Vì tiền giết nhau, vì tình giết nhau, nhân danh Tôn giáo giết nhau. Cuối cùng xúm nhau chết một cách ngu xuẩn. Tui chỉ thích kể chuyện thú vị hơn là chuyện: Tình yêu, tình dục con người trần tục, như chuyện vợ chồng thằng Mễ hàng xóm. Bởi vì tụi tui đang ở Mỹ. Bà xã tui có một thân hình như người mẫu đẫy đà vú bự. Vú một vú. Đít một đít. Thằng nào nhìn thấy cũng thèm thấy mụ nội! Sau khi sanh con xong bả còn bự ra thêm nữa. Có lần tui tá hỏa tam tinh khi thấy con cặc giả trong tủ điểm trang của bả. Con cặc có gắn bin ngọ ngoậy. Tui tức hỏi bả ” Bộ tui đụ bà không sướng hả?” Bả nguýt tui rồi phang ngang: “Biết còn hỏi!” Nguẩy đít bỏ đi. Thật ra tui đụ rất dở. Leo lên chưa vài giây là tui ra mẹ nó rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ với hàng xóm Sex bú cặc Truyện của kiều bào Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn
Đụ cả vợ lẫn em thầy giáo
Phần 85 Ôm lấy hai cái đùi trắng ngần của Huyền rồi tôi cứ thế mà chầm chậm đẩy nhẹ nhàng con cặc vào thật sâu bên trong. Những cú trượt dài trong vòng cơ ấm áp làm tôi càng thích thú hơn. Càng nhấp thì nước nhờn bên trong càng chảy ra nhiều hơn nữa. Không lâu sau thì nước nhờn bên trong cũng chảy ra làm cho con cặc trơn bóng. Huyền cũng bắt đầu không chịu được nữa mà rên lên: Ư... a. a. anh ơi.. đã quá.. sướng quá.. không thể nào chịu được... mạnh mạnh lên một chút đi anh.. em thích mạnh hơn một chút nữa cho nó có cảm giác.. Thế này rồi mà còn mạnh hơn một chút nữa á. Anh cũng chịu em rồi đấy! Tuy nhiên nói là chịu nhưng tôi cũng cố gắng mà nhấp mạnh hơn nữa. Những tiếng pạch pạch khẽ vang lên do cái mông tròn lẳn và cái đùi của Huyền khẽ va nhẹ vào người tôi. Nước nhờn cũng tạo thành những tiếng nhoẹp nhoẹp liên hồi. Với tư thế này chừng được mười phút thì tôi bảo Huyền: Đổi tư...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện học sinh Truyện ngoại tình

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi