Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 50

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 50

Tần Uyển theo bản năng rụt cổ lại, bàn tay của Thường Nhạc vẫn không ngừng nâng cằm cô. Tư thế này vô cùng mùi mẫn, Tần Uyển không dám lùi thêm, nếu không rất có thể Thường Nhạc theo bản năng sẽ bổ nhào lên người cô.

Có thể con gái trong trường hợp này rất mù quáng rối rắm không biết nên làm thế nào, lúc này Tần Uyển cũng quên mất đứng dậy để tránh né, hoặc lớn tiếng trách cứ tên học sinh này. Cô căn bản không nghĩ tới những cách này mà chỉ kích động, sợ hãi muốn tránh né.

Không ngờ thời điểm Tần Uyển thất kinh, Thường Nhạc cũng không có động tác tiến thêm mà chỉ thành thục nâng cằm mỹ nữ, ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ, dường như có chút thất thần.

Bàn làm việc của Tần Uyển ở tận bên trong, ghế phải dựa vào bên cửa sổ, Thường Nhạc đang đối diện với cửa sổ bỗng quay ghế làm một bên gương mặt Tần Uyển hiện lên bên cửa sổ. Ánh nắng tháng 9 vẫn còn hơi nóng chiếu xuyên qua cửa kính phủ một màu vàng lên người Tần Uyển, gương mặt xinh đẹp dưới ánh nắng kia càng toát lên vẻ cao quý…

Thường Nhạc bỗng nhảy từ trên ghế xuống làm bộ dạng của kỵ sỹ Châu Âu thời cổ đại quỳ trước mặt Tần Uyển, không đợi cô kịp phản ứng liền cầm tay phải cô đưa lên miệng minh hôn lên mu bàn tay, trên mặt không những không hạ lưu mà còn có phong độ cao quý như những quý tộc thân sĩ Anh Quốc, dùng thanh âm trầm thấp vẻ tang thương như một diễn gia người Anh.

– Shall pare thee to a summer’s day?

– Thou art more lovely and more temperate:

Tần Uyển hoàn toàn ngạc nhiên, trong đầu cô trống rỗng, đây là một trong 14 bài thơ nổi tiếng nhất của Shakespeare, cũng là bài thơ Tần Uyển thích nhất. Cô đã từng tưởng tượng một ngày nào đó sẽ có một nam tử tang thương u buồn quỳ trước mặt cô, cúi đầu, dùng tiếng Anh đọc bài thơ này để tỏ tình với mình, rồi sau đó cô sẽ hạnh phúc đồng ý…

Người đàn ông như vậy, thơ ca như vậy, màn tỏ tình như vậy tất cả đều đã xuất hiện rồi, thế nhưng… người này lại là một học sinh không hề mang lại cho cô cảm giác tốt đẹp, lại còn là một thằng nhãi kém cô mấy tuổi, còn cái địa điểm tỏ tình này lại chính là phòng làm việc của cô.

Nhưng dù thế nào đi nữa, biểu hiện đau thương cùng giọng điệu Anh ngữ lưu loát lại hàm chứa chân tình đã làm cô rung động mạnh. Nghĩ tới Tần Uyển có thể được coi là giáo viên tiếng Anh khá nhất của học viện, cũng có thể coi là nhân tài tiếng Anh cao cấp trong nước, đứng trước mặt nam sinh này cũng có chút cảm giác hổ thẹn. Tần Uyển hoàn toàn lâm vào lưới mê, cô không biết phải làm thế nào.

Thường Nhạc không chút hoang mang nửa quỳ trên mặt đất, ánh mắt thâm thuý si ngốc chăm chú nhìn Tần Uyển, khuôn mặt tuấn tú đầy chờ mong giống như một chàng thanh niên khổ sở đợi người yêu đáp lại tình yêu.

Tuy thoạt nhìn là như vậy nhưng trong lòng Thường Nhạc cũng đang cười thầm, có thể coi lần mạo hiểm này đã thành công. Là một công tử hào hoa kiệt xuất mà nói, Thường Nhạc am hiểu cách đối phó với kiểu phụ nữ trưởng thành cao ngạo này, cũng biết giả làm người văn hoa trong trường hợp nào hoặc ra vẻ kỳ quái mới có hiệu quả. Nếu như bỗng nhiên ngâm thơ đối câu với một mỹ nữ thì đúng là vô cùng thô tục, chỉ làm người ta giận sôi, chỉ cần một chút vào thời điểm thích hợp thì mới có chút hiệu quả.

Khuôn ngực không ngừng phập phồng, Tần Uyển bỗng đẩy tay Thường Nhạc, dũng khí nổi lên cố gắng gượng:

– Mới tí tuổi mà đã cậy tài khinh người, có đọc thuộc chút thơ ca tiếng Anh có gì là đặc biệt hơn người? Em có thể dịch nghĩa được không?

Thường Nhạc đứng dậy, dùng ánh mắt cao ngạo nhìn Tần Uyển cười nói:

– Cô giáo, cô đã hỏi vậy thì rõ là trong lòng cô đã có đáp án đúng không?

Tần Uyển hơi giật mình cả giận nói:

– Em đang ở đây nói hươu nói vượn gì?

– Cô đang sợ, cô đang rất kích động đúng không?

Hai mắt Thường Nhạc dán chặt vào Tần Uyển, tới gần người cô, khoảng cách giữa hai người bây giờ chỉ vừa một quyển sách.

– Bởi vì cô lớn hơn em, bởi vì cô là cô giáo còn em là học sinh, vì cô cho rằng em rất vô dụng, nhưng em lại không giống như cô nghĩ. Cô không thể chấp nhận sự thực này, cô muốn lừa mình lừa người phải không?

– Em im miệng!

Tần Uyển đứng dậy khỏi ghế từng bước lùi lại sau, thanh âm thành thục quyến rũ trở nên có phần cuồng loạn.

Thường Nhạc cũng từng bước áp sát đẩy Tần Uyển tới dựa vào tường không còn đường thoái lui, dùng ánh mắt có một loại nguy hiểm cực độ có thể bùng nổ bất cứ lúc nào nhìn người đẹp, nụ cườI tà khí lại xuất hiện trên mặt:

– Cô giáo, cô đã yêu em rồi có phải không?

– Cút ra ngoài, cút ra khỏi phòng làm việc của tôi, tôi sẽ gọi người đấy.

Tần Uyển dùng sức đẩy Thường Nhạc, trong lòng không ngừng rung động, thân hình cao gầy kia của Thường Nhạc không biết dùng sức gì mà làm cô ra sức đến đâu hắn cũng vẫn đứng vững như núi Thái Sơn.

Thường Nhạc cười xấu xa nói:

– Cô gọi đi, Tiểu Uyển, cô không nỡ kêu lên, cô thậm chí còn không có cách nào đối diện với mình thì lấy đâu ra dũng khí đối diện với người khác?

Tần Uyển trừng mắt nhìn Thường Nhạc cắn đến bợt môi mà không nói được câu nào.

Cô thậm chí không nhận ra được cách xưng hô của Thường Nhạc với cô đã thay đổi từ “cô giáo” tiến thêm một bước thân thiết “Tiểu Uyển”.

– Được, vừa nãy cô đã muốn biết bản dịch Hán ngữ của bài thơ này, vậy thì em sẽ cho cô hết hi vọng.

Trong mắt Thường Nhạc thoáng chút nghiền ngẫm, một bàn tay đặt trên vách tường dưới nách Tần Uyển, tay kia đặt trên tường phía trái tai cô, khống chế người đẹp đứng yên giữa hai tay mình, thái độ thâm tình thổi nhẹ lên mặt Tần Uyển rồi thấp giọng.

– Anh có thể so sánh em với mùa hè này không?

Em đã đáng yêu lại cũng dịu dàng hơn.

Trận cuồng phong tàn sát nụ hoa tháng năm.

Ngày mùa hè xinh đẹp lại ngắn ngủi như vậy.

Có đôi khi ánh mặt trời lại chiếu rọi quá mãnh liệt.

Lại có lúc che đi dung nhan vàng kim.

Những điều tốt đẹp có khi lại điêu linh.

Ngẫu nhiên gặp vận mệnh hay khi tự tàn phá.

Nhưng sự vĩnh hằng của mùa hè sẽ không bao giờ biến mất.

Kiều nhan của em cũng sẽ không phai màu.

Tử thần cũng sẽ vì em mà che kín bóng ma của mình.

Chỉ cần nhân loại còn có thể hô hấp, ánh mắt còn có thể chăm chú nhìn.

Áng thơ bất hủ này.

Nguyện suốt đời dâng tặng em.

Bài thơ này của Shakespeare có gần trăm bản dịch, mỗi bản dịch ra ý tứ cũng không giống nhau. Nhưng có một điều mà Tần Uyển học vấn uyên thâm có thể khẳng định được bản dịch này của Thường Nhạc cô chưa từng nghe được. Tần Uyển trở nên hoảng hốt, từng câu từng chữ của Thường Nhạc đều rót thẳng vào tim cô, dường như chính bản dịch này là điều mà lâu nay cô vẫn luôn mơ ước.

Bộ ngực tà hư trêu ngươi kia lại càng rung lên mãnh liệt, Tần Uyển vốn say mê nghiên cứu tiếng Anh giờ quên hết ân oán giữa hai người, lúc này tràn đầy tò mò giống như một nữ sinh đơn thuần ngẩng đầu nhìn Thường Nhạc thấp giọng hỏi:

– Đây là bản dịch nào? Sao tôi chưa từng nghe?

Thường Nhạc cười thần bí dí sát mặt vào Tần Uyển, ngực đã ép lên bầu ngực của người đẹp thì thầm bên tai cô:

– Cô Tiểu Uyển đương nhiên là chưa được nghe rồi, đây chính là em – bạn trai cô vừa mới bất thần dịch lại, cô có thể gọi đó là “Thường Nhạc bản”…

– Hả?

Tần Uyển khẽ hô một tiếng rồi lại tiếp tục “Ồ” một tiếng, nghĩ đi nghĩ lại thấy những lời này của Thường Nhạc có lẽ là thật. Thằng nhóc này đúng là giỏi thật, không thể nào mà trước đây cô chưa từng xem qua một bản dịch đỉnh như vậy.

Phải đến nửa phút sau Tần Uyển mới hoàn hồn để ý thấy tư thế mờ ám giữa hai người, lại nghĩ lại câu nói bạn trai gì đó của Thường Nhạc cô kinh hoàng ngẩng đầu mặt đỏ bừng tim đập loạn nhịp nói:

– Em vừa nói cái gì? Em là…là bạn..ơ…a..

Chữ “trai” cuối cùng còn còn chưa thốt ra khỏi miệng, Thường Nhạc đã vội vã không nhịn được hôn lên chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn của cô.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Các bà chị họ của tôi - Tác giả Ngọc Linh
Vy lại ngậm con cặc của tôi mà mút liên hồi. Oh... mút... nữa... đi em. A. A. Liếm... nữa... đi nào a. A. Sướng. A. A anh sướng... quá em... ơi a... a. Đã... quá sướng... uquá. A. A. A. Đầu con cặc của tôi đã trơn bóng vì nước nhờn trong miệng của Vy. Con cặc của tôi đã căng phồng lên và cứng ngắc. Tôi khẽ bảo Vy. Vy ơi, em ngồi xuống cho anh địt vào trong lồn em mấy phát nữa đi nào anh nứng con cặc quá rồi đây này, trông cái lồn mũm mĩm của em ngon quá cơ. Nhưng lần này em muốn làm vai trò chủ đạo cơ, em không muốn dạng háng ra để anh lại nhấp vào lồn em như lúc nãy nữa. Sướng thì sướng thật đấy nhưng lồn em có vẻ hơi rát anh ạ. Bây giờ anh nằm xuống giường để em ngồi lên con cặc của anh là được thôi mà. Sao em biết kiểu này mà bắt anh làm thế hả em? Em đi bán báo nhiều, tối lại đi phục vụ ở quán ăn đêm, em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt chị họ Đụ lỗ đít Đụ máy bay Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện mút cặc Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn
Loạn vì đụ - Tác giả Tây Môn
Sau lần đụ dữ dằn đó, bà Hội xuống ân cho út ba lượng. Bữa cơm trưa xong, Lam và út cáo từ ra về sau khi đã thông báo với Hoành là chàng phải về gấp để phục vụ chị Cửu. Hoành hứa chiều nay. Hai chị em Lam và út bước nhanh ra bờ sông. Khi xuống hẳn khoang thuyền rồi, Lam với út mới thở phào nhẹ nhõm. Dù hai chị em đã được trả công hậu hĩ tổng cộng trên mười lạng vàng và xâu chuỗi ngọc, nhưng có cái gì đó, không rõ rệt làm cả hai chẳng vui. Lam nhớ rõ, rất rõ, rằng hôm ở chợ quận, trong quán chú Xành, Hoành đã cho Lam uống ly nước chanh. Sau đó Lam trở thành con mãnh thú dâm dục. Có thể hôm đó nếu cậu em Hoành không khiêu dâm, thì chính Lam là kẻ tấn công. Và hôm qua, một lần nữa, cũng ly nước chanh, khiến Lam thành con ớ, một thiêu thân tự sà cánh vào ánh lửa, không sợ chết. Suốt cả đêm hồi hôm, chính Lam bắt ông Hội không ngừng thỏa mãn nhục dục. Út...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện liếm tinh trùng Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex dùng sextoy
Gái loạn Cali - Tác giả Thu Đạm
Phần 20 Lập đứng thẳng day, cử động như thằng điên. Lập vội vàng cởi áo, rồi cổi quần, xô Nguyện nằm ngửa ra, banh hai bắp vế, húc đầu vào lồn Nguyện, hùng hục như tằm ăn lên. Nguyện như khán giả đang thưởng thức vở tuồng do nhi đồng trình diễn. Mỗi thứ thiếu một chút, mà sao nó hấp dẫn, linh động, lôi cuốn từng chặp, từng phút. Khán giả Nguyện môi chu lên thành chữ O. Mắt trợn chỉ còn lòng trắng. Cằm ngước cao, thở hồng hộc như đang chạy nước rút. Không phải sướng thuần tuý. Nó trộn cái thú vị lạ lùng, mà chưa lần nào nàng có với người lớn. Giống như ăn mà cứ sợ thiếu, sợ hết. Phải lùa, phải nuốt, phải ngốn lẹ vào, phải gắp liên tục, bất tận!!! Lập bú lồn theo bản ngã thèm khát, chớ không có chút tình yêu, Nguyện nghĩ thế! Đó là Nguyện nghĩ thôi, còn nội tâm lúc bấy giờ của Lập, thì chỉ có Trời biết! Lập càng vội vàng bú vụng về, Nguyện càng tê tái khoái lạc, mới lạ chứ. Tiếng rên và cách quằn quại của nàng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Bú đít Đụ lỗ đít Đụ máy bay Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện ngậm cặc Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi