Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 84

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 84

– Sản nghiệp của cậu?

Bàn tay thanh nhã đang cắt miếng gan ngỗng của Ôn Nhu dừng lại, vẻ mặt cũng không tỏ ra quá ngạc nhiên. Toàn bộ cái tỉnh S này có đến một nửa xí nghiệp, nhà hàng nổi tiếng là sản nghiệp của nhà Đông Phương, tuy nhiên cô vẫn cảm thấy ngạc nhiên hỏi:

– Nếu là sản nghiệp của cậu thì sao lại phải phiền toái như vậy?

– Phiền toái lắm sao?

Thường Nhạc nâng chén rượu lên không hiểu hỏi.

– Đương nhiên, ít nhất thì tôi cũng cho là như vậy, nếu cậu nói sớm cậu là ông chủ thì có phải bọn họ sẽ cho chúng ta vào ngay không?

– Hà hà, như vậy thì không dễ chơi rồi, cô có thể coi tôi như đang cải trang vi hành được không?

Ôn Nhu trừng mắt nhìn Thường Nhạc cười trong đôi mắt đẹp ánh sáng lóe ra:

– Cậu, như thế này, đột nhiên tính khí quá mạnh mẽ! Nếu không được khống chế, sẽ làm cho bệnh tinh thần gia tăng.

– Có nghiêm trọng như vây không?

Thường Nhạc vừa bị Ôn Nhu rất dịu dàng trừng mắt, biến thành tâm ý xao động, nói tiếp:

– Tuy nhiên cô nói cũng có lý, con người của tôi đôi khi tôi cũng không biết mình muốn làm gì, có thể là bởi vì rất nhàm chán, người khác cần phải phấn đấu tới vài chục năm mới có thể để đạt được một cái gì đó, còn tôi, tôi chỉ vẫy tay một cái là có rồi.

Ôn Nhu thật ra cũng không nghĩ rằng Thường Nhạc đang mèo khen mèo dài đuôi, cô làm ra vẻ một bác sĩ tâm lý kiệt xuất, vô cùng hiểu được người bệnh, chiếu cố cảm xúc của người bệnh hỏi:

– Như lời cậu nói, loại nhàm chán tiềm ẩn này có đúng là đem đến cho cậu rất nhiều áp lực?

Thường Nhạc uống một ngụm rượu có chút bất đắc dĩ nói:

– Cũng gần như thế, người xưa nói cửa vào hào môn sâu tựa như biển, còn nói chỉ hận sinh ở nhà đế vương, tuy rằng so sánh như thế không quá chuẩn xác, nhưng thật ra cũng không sai biệt nhiều.

Đặt chén rượu xuổng, Thường Nhạc nhìn xuyên thấu qua tấm thủy tinh trên cửa sổ nhìn xuống đám người đang đi lại trên đường phố, có chút cô đơn nói:

– Bác sĩ, cô xem, ở dưới kia có bao nhiêu người đang vì sinh tồn mà bôn ba, trong suy nghĩ của bọn họ chính là làm thế nào để một ngày nào đó có thể trở nên nổi bật, có thể giống như tôi bây giờ vậy. Nhưng người giống như tôi bây giờ lại đang mong muốn có một cuộc sống bình thản giống như bọn họ.

Nói tới đây, Thường Nhạc hơi hơi mỉm cười nhìn Ôn Nhu đang chăm chú lắng nghe, nói:

– Rất mâu thuẫn phải không? Tôi cũng đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà nghĩ, nếu là tôi sinh ra ở một gia đình nghèo khổ, tôi cũng sẽ khát vọng trở thành cái gọi là nhân sĩ thượng lưu. Bác sĩ, đây không phải theo như lời những nhà tâm lý học các cô thường nói, mọi người đều khát vọng đối với tất cả những cái mà chính mình không có được đó sao?

Ôn Nhu khẽ gật gật đầu một cái, có một chút kinh ngạc thấy anh chàng học sinh cấp ba này đã có suy nghĩ sâu sắc đối với nhân tính như vậy, mỉm cười nói:

– Có thể hiểu như vậy, đại bộ phận mọi người có tâm lý như vậy, đại khái lấy vật hiếm có là quý cũng là đạo lý này.

Lúc này Thường Nhạc lộ ra một trò đùa dai tươi cười:

– Ầy, đến giờ cuối cùng tôi cũng hiểu được vì sao người đại hiền như Tư Mã Thiên, sau khi bị khép tội bị cung hình đã công nhiên nói mình là Đại Âm Nhân, hóa ra là ông ta cũng thấy mình không có cái đặc biệt để hướng tới.

(Chú thích: 1. Cung hình: thiến. 2. Đại Âm Nhân: chỉ “cái đó” của đàn ông rất là lớn, giang hồ gọi là J8GG lớn)

Thình lình nghe thấy tiếng cười, khuôn mặt xinh đẹp của Ôn Nhu hơi ửng đỏ lên một chút, không có cái biểu hiện thẹn thùng của thiếu nữ, nhưng lại có ý tứ ngượng ngùng của thục nữ. Một loại hơi thở quyến rũ mê người từ trong cơ thể của cô cứ tự nhiên toát ra, làm cho thiểu chút nữa ở ngay đây thôi cô còn có thôi thúc phạm tội.

Mà trong nội tâm của Ôn Nhu lại còn cảm thấy rất kinh ngạc, tên nhóc này mỗi lần nói đều là so sánh, tuy rằng rất chuẩn xác, nhưng lại cũng là rất dâm đãng, thật sự là…rất cái kia rồi!

– Bác sĩ, cô nhìn tôi như vậy tôi sẽ thấy rất xấu hổ.

Thường Nhạc lộ ra một chút ngại ngùng tươi cười.

Rất hiển nhiên nụ cười này biểu thị hơi quá lời, chọc trúng tâm trạng Ôn Nhu làm cho cô không thể không mỉm cười, nói:

– Cậu cũng biết xấu hổ?

– Cô không thể không tin, có nhiều lúc mặt tôi cũng đỏ.

Thường Nhạc làm ra vẻ nghiêm trang.

– Vậy sao?

Ôn Nhu kéo dài âm điệu dùng một loại ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Thường Nhạc. Loại ánh mắt này Thường Nhạc cho rằng chỉ có những phụ nữ xinh đẹp mới có được, hắn nghe thấy Ôn Nhu còn nói thêm:

– Cậu chịu nhiều áp lực như thế, có phải thường xuyên cảm thấy rất cô đơn?

– Không thể không nói, bác sĩ, cô thật sự rất chuyên nghiệp.

Thường Nhạc nói một câu nịnh bợ tiện đà thở dài nói:

– Về cơ bản, vào thời điểm những đêm dài vắng vẻ, tôi đều cảm thấy trống rỗng, cảm thấy cô đơn, cảm thấy lạnh lẽo.

– Vào những lúc đó có phải cậu đặc biệt muốn tìm một người ở bên cạnh?

Thường Nhạc tranh thủ đánh sắt khi đang còn nóng nói:

– Đúng vậy đấy bác sĩ, giá như đêm nay bác sĩ ở cùng với tôi, cho tôi mượn bả vai để mà dựa vào, tôi sẽ cảm thấy rất hạnh phúc.

– Lắm trò.

Ôn Nhu trực tiếp làm tổn thương trái tim yếu ớt của Thường Nhạc giống như đã nhìn thấu lục phủ ngũ tạng của hắn, nói tiếp:

– Không chỉ có riêng cậu, trên cơ bản mỗi người đều có thời điểm cô đơn, cho nên loại chuyện này mỗi người đều phải tự biết điều tiết trạng thái của bản thân mình, không phải chỉ dựa vào người khác đến trợ giúp.

– Phương pháp điều tiết ấy như thế nào? Bác sĩ cô làm tôi sốt ruột rồi, con người tôi một khi đã sốt ruột thì sẽ không khống chế nổi chính mình.

Ôn Nhu bí hiểm nở một nụ cười ngọt ngào, trở thành phong cảnh chói mắt nhất trong toàn bộ nhà ăn:

– Cho dù như thế nào tôi vẫn cho rằng cậu là một người rất bình tĩnh, gần như ở bên trong sinh mạng của cậu, vẫn chưa có sự việc gì khiến cậu phải thực sự lo lắng. Cho dù cậu có lo lắng đi nữa thì cũng chỉ là giả vờ, chẳng lẽ tôi nói không đúng sao?

– Oa! Vậy là đều bị cô nhìn thấy hết rồi.

Thường Nhạc vẻ mặt rất khoa trương, nhưng lại cau mày nói:

– Tuy nhiên, bác sĩ, lời nói của cô cũng chỉ đúng có một nửa, tôi không thể nói là một người tuyệt đối bình tĩnh được. Tuy rằng hai lão nhân nhà tôi đều dạy tôi rằng, người làm chuyện lớn phải tuyệt đối bình tĩnh, nhưng đáng tiếc có nhiều lúc tôi lại không làm được. Hơn nữa tôi lại hay đại khái, tôi cũng không cần biết người ta nhìn tôi như thế nào?

– Tuyệt đối bình tĩnh là không thể nào có được, cho dù có tính là có thì nó cũng không thuộc về con người.

Ôn Nhu rất chuyên nghiệp trả lời Thường Nhạc, sau đó đột nhiên mỉm cười nói:

– Kỳ thực có thể làm được như bây giờ cũng đã là tốt rồi. Chẳng phải cậu thích bóng đá sao? Anh xem các huyến luyện viên của các câu lạc bộ lớn đều là những người rất xuất sắc của thế giới, đều là những người đa mưu túc trí và bình ổn, nhưng nhiều khi bọn họ cũng mặt xanh mét hoặc nổi trận lôi đình. Đó cũng không phải là chuyện khác thường gì cả, ngẫu nhiên phát tiết là một lựa chọn không tồi.

Thường Nhạc vỗ tay tán thưởng nói:

– A! Bác sĩ, cô nói ví dụ này thực sự rất thỏa đáng, nghe cô nói như thế tôi giống như khôi phục lại một chút tự tin, nếu lý giải của tôi không sai lầm thì ý của cô là: “Tôi bây giờ không có gì là không tốt phải không?”

– Đúng vậy!

– Cô xác định?

– Xác định!

Ôn Nhu hơi buồn cười liếc mắt một cái nhìn Thường Nhạc.

Thường Nhạc lại đột nhiên nói:

– Như vậy thì tôi có thể hẹn hò với cô được rồi?

– À?

– Cô không phải nói tôi bây giờ không có gì không tốt sao? Giờ đây tôi liền tự mình kiên trì đi, ha ha!

Ôn Nhu nhìn như nào cũng đều cảm thấy Thường Nhạc đang cố bám chặt lấy mình, không phải là một chút mà là cố gắng bám chặt lấy, cô chán nản cười lại cười, nói:

– Tôi lại một lần nữa nghiệm chứng, tính đột nhiên của cậu quá mạnh mẽ. Tuy nhiên cậu tự mình kiên trì tôi cũng có thể tự mình cự tuyệt cậu, không phải sao?

– Cô không sợ làm tổn thương một thanh niên tốt có tâm hồn yếu ớt sao?

– Thường tiên sinh, tôi cảm thấy ý chí của cậu rất cứng cỏi.

– Ồ không, đó chỉ là biểu hiện bề ngoài, cô còn chưa đi vào thế giới nội tâm của tôi.

– Vậy sao?

– Vậy đấy! Cô không tin cô hãy sờ thử xem?

Thường Nhạc nhân cơ hội nắm lấy tay Ôn Nhu áp vào ngực của mình. Lập tức, long khí trong cơ thể của Thường Nhạc lập tức sinh động, quả tim kịch liệt đập loạn lên, so với một người bình thường quả tim này đập nhanh hơn gấp bội.

– A?

Ôn Nhu giật mình kinh hãi, cô chưa từng chứng kiến tim đập phức tạp như vậy bao giờ, bỗng nhiên, trên mặt cô lại lộ ra một tia nghi hoặc, hỏi:

– Tim của cậu đập, vì sao lại giống như rất có tiết tấu vậy?

– Cô rất thông minh, Bác sĩ đây là tiết tấu “Tướng quân lệnh”.

– Tướng quân lệnh?

Trong mắt Ôn Nhu hiện lên ánh sáng kinh ngạc, chẳng lẽ đây là đang trong bộ phim “Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương” sao?

Lúc này Thường Nhạc buông tay của Ôn Nhu ra, trên khuôn mặt đầy bất đắc dĩ nói:

– Bác sĩ, hiện tại cô đã biết tôi là người khổ sở đến thế nào?

Ôn Nhu là một người bình thường làm sao có thể biết được tất cả, cho dù cô là bác sĩ nhưng từ trước tới nay cô vẫn cho rằng, cái gọi là nội công dị năng chỉ là truyền thuyết, giờ đây cô đang nhíu chặt đôi lông mày như đang tự hỏi điều gì.

Thật lâu sau, Ôn Nhu mới lo lắng hỏi:

– Cậu đã đi kiểm tra chưa, có phải là Cậu bị bệnh tim hay không? Tôi chỉ là bác sĩ tâm lý, bệnh đó không nằm trong phạm vi chuyên môn của tôi nên tôi không thể nào giúp cậu được.

Thường Nhạc đang vùi đầu đối phó với một tảng thịt bò, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên nói:

– Ha ha, bác sĩ, cô đừng lo lắng tôi chỉ là đùa thôi mà, cô xem tôi là người rất thành thật, tôi không nói dối cô.

– Cậu!

Ôn Nhu muốn nói gì đó nhưng lại thôi, đột nhiên cô không hiểu hỏi:

– Làm sao mà vừa rồi cậu có thể làm được như thế?

– Điều này, liệu có thể không trả lời được không? Đề cập tới vấn đề khó nói của tôi.

– Nếu cậu thực sự muốn trị liệu có kết quả, tốt nhất là hãy nói cho tôi biết.

– Ồ! Như vậy ư?

Thường Nhạc ngẩng đầu, ánh mắt dừng ở trên người Ôn Nhu, sau khi đã nuốt xong thức ăn mới chậm rãi nói:

– Bác sĩ, tôi không phải đã nói mấy chục đại hán đều không đánh nổi tôi rồi sao, chỉ cần cô coi tôi như là một võ lâm cao thủ là được rồi. Nếu là võ lâm cao thủ thì sẽ biết chút ít kỹ năng đặc biệt rồi đúng không nào? Thật xin lỗi tôi cũng chỉ có thể nói với cô đến như vậy thôi.

– Thì ra là thế!

Ôn Nhu tuy rằng kinh ngạc nhưng cũng tiếp nhận sự thật này.

Thường Nhạc lại nói:

– Bác sĩ, như vậy tôi đã có thể hẹn hò với cô chưa.

– No!

– Ồ! Cô thật là lạnh lùng, thôi được rồi, tôi cam chịu số phận rồi.

Thường Nhạc vẻ mặt có vẻ rất bất đăc dĩ, nhưng ánh mắt cứng cỏi lại mơ hồ nói cho Ôn Nhu biết rằng hắn tuyệt đối sẽ không buông tha.

Ôn Nhu cũng rất bất đắc dĩ, người này như thế nào đều đã bám vào lời của cô mà nói, cô không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề:

– Thường tiên sinh, có phải mục đích cậu mời tôi ăn cơm là muốn hẹn hò với tôi có phải không?

Thường Nhạc với vẻ mặt thành khẩn nói:

– Không phải, ngay từ đầu tôi chỉ là đến để trị liệu, nếu tôi nói là tôi đến vừa rồi mới có dự định hẹn hò với cô, cô có tin hay không?

– Tôi tin cậu, nhưng cậu như vậy sẽ gây trở ngại cho việc trị liệu của mình.

– A!

Dường như nghĩ đến một cái gì đó, Ôn Nhu lại hỏi:

– Vì sao nửa năm trước cậu lại tới trung tâm cố vấn tâm lý của tôi làm thẻ VIP. Từ đấy mà suy ra, tôi rất hoài nghi rằng ngay từ đầu cậu đã có mưu tính.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Khi gái biết yêu - Tác giả Kinh Dinh
Phần 24 Cứ vậy mà hai đứa yêu nhau không rời. Cứ vậy mà lúc Khanh cầu hôn Gái đã gật đầu không do dự. Hải Hồ thì vui ra mặt vì có “Ba” Khanh dạy nó học, chơi đùa với nó kiểu đàn ông, con trai. Ðêm hợp cẩn, Khanh hôn Gái say đắm như lần đầu hôn nhau. Gái nói với Khanh Gái muốn có con với Khanh. Khanh chịu Khanh vui ra mặt... Khanh hỏi Gái: “- Em thích con trai hay con gái...” Gái nói: “Con trai con gái gì em cũng thích cũng thương... bởi đó là kết tinh tình yêu của hai vợ chồng mình...” Khanh lại hôn Gái biểu đồng tình... Khanh cởi áo Gái ra dìu Gái lên giường. Gái hồi hộp như cô dâu mới về nhà chồng. Khanh nhẹ nhàng thoát y Gái và Khanh. Hai đứa trần truồng quấn nhau mê đắm trong nụ hôn quấn quýt yêu đương. Mà Gái thấy hình như khi kết hôn rồi sao có cái sợi dây ràng buộc vô hình nào đó làm cho đêm hợp cẩn mang một ý nghĩa gắn bó gần gũi của vơ chồng... Gái nói cho Khanh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện phá trinh Truyện sex liếm cặc
Chuyện tình éo le - Tác giả Sịp
Phần 25 19 tuổi, ba năm miệt mài ở với chị. Bây giờ tôi đã lớn phổng phao, không còn lơ ngơ của một cậu trai đang lớn nữa. Không rõ có phải vì sớm phí sức vào những cuộc truy hoan bất tận mà nom tôi lì lì ra. Trời lại phú cho tôi chóng có râu mép và râu cằm nên càng trông già dặn tợn. Mặt khác, chị lớn hơn tôi cả chục tuổi, nên để xứng hợp với chị, tôi cũng chẳng nghĩ đến việc cạo sửa râu. Chỉ dăm hôm, trông râu tóc tôi xồm xoàm như anh lính tẩy. Lắm khi chị cũng rúc rich cười chê tôi lụ khụ giống ông già. Tuy thế, lúc tôi làm tình thì chị lại có ý nghĩ khác. Chị phê phán tôi là râu ria làm cho chị nhột nhạt, tôi biết là chị nói thế chứ thiệt tình chị thích hết sức. Chả là với râu mép, râu cằm, tôi có khả năng vần vò chị khoái tỉ hơn. Chẳng nói chi sâu xa, chỉ nội việc tôi rúc mõm vào hun hay nghịch trên người chị là chị đã co rúm lại ngay. Những...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện sex bú lồn
Cánh hạc chiều hôm - Tác giả Bùi Thơm Ngọt
Phần 27 Trong đầu Lisa, luôn mơ tưởng tìm đối tượng thông minh cho giao hợp tự do thuần túy sanh baby có tư chất thông thái sau này. Không suy nghĩ điều gì xa ngoài tầm tay. Nàng không ngờ ông TGĐ, Stuart Mac Sunny, dương tinh sung mãn và có trái tim nồng nàn, rộng mở cánh tay yêu thương đón nhận nàng cách chân thật. Trong lúc mẹ nàng bà Emma hy vọng kiếm thêm baby, sẵn sàng gần gũi hầu hạ gối chăn công khai với Peter Marsh, viên Giám thị từ Yass lên làm việc, hơn 8 tháng nay hoàn toàn không kết quả? Phải chăng là cái duyên, thiện nghiệp của đứa bé sẽ ra đời, đưa đẩy, kết hợp mối duyên tình thiên định. Lisa hoàn toàn không nghĩ chênh lệch tuổi tác, địa vị... Cảnh ông chả bà ăn nem tan đàn xé lẻ , đổ đốn như cảnh ngoại tình vậy đâu? Riêng Norm chồng nàng không nghĩ vợ chồng bị vĩnh viễn chia tay trong sự vui vẻ, hài hòa. Rồi anh sẽ kết hôn với Jennifer... hạnh phúc lại đến với Norm. Thôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chồng địt vợ Đụ tập thể Đụ thư ký Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi