Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 198

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 198

– Thường Nhạc, nếu mày là kẻ thông minh thì nên biết phải làm như thế nào. Trên thế giới này có một số người ngươi không được đắc tội. Mắt Thanh Lang chăm chú nhìn chằm chằm Thường Nhạc. Từng câu từng chữ nói.

– Câu nói này nghe có vẻ rất quen! Ánh mắt Thường Nhạc nhìn hướng về phía Huyết Hổ.

Huyết Hổ lập tức tỉnh ngộ nói: – Lão đại, lần trước có một tên ngốc cũng nói một câu như thế này.

– Kết quả ra sao?

Ánh mắt Thường Nhạc lại lần nữa soi đến người Thanh Lang.

– Kết quả bị chúng ta băm cho chó ăn rồi. Huyết Hổ cẩn thận suy tư một lúc, thần sắc nghiêm túc nói.

Big Ben Tiểu Ben nhìn nhau một cái. Trong mắt chúng tràn đầy nghi hoặc: – Sao chúng tôi không được ăn nhỉ?

– Nếu tôi không muốn đem Thanh Lang cho chó ăn. Vậy thì nên làm như thế nào? Thường Nhạc hơi khổ não cau mày.

– Thiếu gia, rất đơn giản. Trực tiếp vứt cô ta cho bọn đàn ông xử. Huyết Hổ hai mắt dâm lóng lánh.

– Thường Nhạc, mày dám…

– A!

Thanh Lang chưa nói xong. Một tiếng kêu thê thảm vang lên.

Phong tiếc thương nhìn bộ quần áo của mình, có một chút buồn bực nói: – Óc của nó nhiều quá, không ngờ phun lên quần áo tôi, thật là đáng chết.

Đầu Dã Lang nát hoàn toàn rồi, chết chắc rồi.

Gã chết rồi đều không phản ứng lại. Phong rốt cuộc có lực lượng lớn bao nhiêu?

Thân hình mềm mại của Thanh Lang run lên một hồi. Cô ta bỗng cảm thấy mình đã đắc tội với một nhân vật đáng sợ. Mắt thấy Huyết Hổ từng bước từng bước lại gần. Tinh thần Thanh Lang không tự chủ trở nên lo lắng.

– Ai dám động đến Thanh Lang!

Nghe thấy tiếng này, Thường Nhạc rốt cuộc cười phá lên.

– Dương Phát, cuối cùng mày cũng xuất hiện

Bóng người trong đại sảnh chợt lóe lên. Bước chân Huyết Hổ bị chặn đứng lại. Không biết bắt đầu khi nào, bên cạnh Thanh Lang có thêm một người. Một thanh niên hết sức khiêu dâm.

– Mày là Dương Phát?

Trán Thường Nhạc bất giác cau lại.

Trong lòng hắn, đường đường là đồ đệ của Phong Thần, một thần tượng trẻ trong truyền thuyết, thì ít nhất cũng phải là một người đẹp trai vô đối, thân hình thon dài. Nhưng cái thằng dâm ô trước mặt sao chẳng thấy có liên quan đến Dương Phát trong suy nghĩ tí gì cả.

– Tao chính là Dương Phát!

Ánh mắt dâm ô nhìn quét qua đám người Thường Nhạc. Bỗng nhiên kinh ngạc nói: – Chúng mày đều là cao thủ của Công Tôn gia tộc!

– Mày đừng có nói sang chuyện khác được không. Mày lấy cái gì để chứng minh mình là Dương Phát đi?

Thường Nhạc bực mình vì thần tượng trong hình dung đã bị hủy diệt rồi.

– Quả đấm!

Dương Phát dơ tay lên. Luồng khí thế che trời phủ đất kia quét qua Thường Nhạc.

Sắc mặt Thường Nhạc hơi đổi. Loại cao thủ đẳng cấp này quả là không tầm thường. Mắt hắn hơi nhíu lại, lắc đầu tiếc nuối: – Nếu mày muốn đi ra ngoài thì rất dễ dàng, nhưng Thanh Lang bên cạnh muốn lành lặn ra đi, chỉ sợ hơi khó. Câu nói này khiến Dương Phát biến sắc.

– Thường Nhạc, mày tưởng như vậy thì có thể uy hiếp được sư phụ sao? Khuôn mặt tuyệt mỹ của Thanh Lang hiện lên chút tức giận. Nắm tay nhỏ bất giác nắm chặt lại.

– Sư phụ?

Thường Nhạc bỗng nhiên cười khúc khích. Ánh mắt ấm áp nhìn từ người Thanh Lang rồi quét qua Dương Phát. Thần sắc cổ quái nói: – Dương Phát, cô ấy là đồ đệ của mày sao?

Dương Phát lạnh lùng nhìn Thường Nhạc.

Thường Nhạc cười hì hì nói: – Dương Phát, hà tất phải căng khuôn mặt thế. Ha ha. Nếu ta kể cho Thanh Lang tiểu thư câu chuyện về Tiểu Long Nữ và Dương Quá thì tin rằng cô ấy nhất định rất thích nghe.

– Nói đi, mày thu hút tao ra đây rốt cuộc là vì việc gì?

Thần sắc Dương Phát vài phần bất đắc dĩ, gặp phải tên Thường Nhạc đê hèn vô liêm sỉ này, gã chỉ có thể tự trách mình xui xẻo.

– Rất đơn giản, chỉ cần mày nói ra mục đích ở đây. Chúng ta sẽ không còn liên quan gì. Thường Nhạc vẫn cười.

Nghe xong câu nói này, sắc mặt Dương Phát biến đổi. – Không được.

– Hài, chuyện Thần Điêu Hiệp Lữ quả thật tuyệt vời…

Ánh mắt Thường Nhạc nhìn về hướng Thanh Lang, Thanh Lang mê hoặc:

– Thần Điêu Hiệp Lữ là cái gì?

Dương Phát cắn mạnh răng. Cuối cùng chầm chậm nói: – Thực ra tao nói ra, mày chưa chắc đã tin. Tao cố ý đến đây tìm một thứ, cụ thể là gì ta cũng không rõ, nhưng sư phụ nói thời cơ đến rồi tự nhiên sẽ hiểu thôi.

– Tao tin!

Thường Nhạc không nghĩ tí gì, trực tiếp gật gật đầu.

– Sao lại tin tưởng tao? Dương Phát ngây người ra.

– Bởi vì mày là Dương Phát.

Dương Phát chăm chú nhìn Thường Nhạc. Trước khi gã rời khỏi Trung Quốc, vốn dĩ chưa nghe nói đến con người thanh niên này. Bây giờ thì đã sáng rõ cả rồi.

Nhìn hình ảnh Dương Phát và Thanh Lang rời khỏi đại sảnh, Thường Nhạc bỗng nghiêm túc nói: – Tao tin rằng kết cục của Thần Điêu Hiệp Lữ nhất định là hài kịch.

– Cám ơn!

Hình ảnh của Dương Phát đã biến mất rồi. Nhưng tiếng của gã ta vẫn còn đọng lại rõ ràng bên tai Thường Nhạc.

Dã Lang đã chết, Thanh Lang và Dương Phát đã đi. Nhưng đối với Thường Nhạc mà nói, gặt hái đã đủ rồi.

Nhìn bọn người này vẫn nằm trên mặt đất rền rĩ khổ sở, Thường Nhạc bỗng chầm chậm nói: – Muốn gia nhập Điểm G thì lập tức bò đến trước mặt tao, liếm giầy.

Vừa dứt lời, những tên rên rỉ thống khổ kia vội vàng bò đến.

– Còn lại sẽ giết!

Thường Nhạc nhìn những tên vẫn còn nằm trên mặt đất. Mấy tên trên mặt sung mãn chính khí. Hắn không do dự tí nào ra mệnh lệnh.

Bọn họ có lẽ rất khí phách. Nhưng Thường Nhạc vẫn cứ không thích.

Ánh mắt Thường Nhạc nhìn về phía Kim Ti. Cười lên một cách tà ác:

– Bắt đầu từ hôm nay, em sẽ giúp tôi xử lý Điểm G. Tôi hi vọng sau một tuần, cả phố Aden chỉ biết đến Điểm G.

Kim Ti kinh ngạc. Trong nước mắt đẹp cảm động lấp lánh. – Kim Ti nhất định sẽ dốc hết sức giải quyết tốt chuyện của Điểm G.

– Điểm G có phát triển được hay không. Không chỉ nhờ vào tâm mà còn cần đến sự bao dung của cô. Ánh mắt gắt gao của Thường Nhạc nhìn chằm chằm vào ngực Kim Ti, nghiêm trang nói.

– Kim Ti hiểu!

– Huyết Hổ, phân tán các anh em. Tôi hi vọng mọi người có thể trợ giúp Kim Ti mở rộng Điểm G trong thời gian ngắn nhất. Trên mặt Thường Nhạc mang vẻ cười tàn ác.

Vừa dứt lời, điện thoại trong túi Thường Nhạc bắt đầu rung lên.

– Nô!

Sắc mặt Thường Nhạc hơi biến đổi. Người phóng ra ngoài nhanh như chớp.

Kim Ti ngơ ngác nhìn cái hình ảnh biến mất đó, không nhịn được liền nói: – Quái vật!

Cơn gió thổi qua mặt, trong đầu Thường Nhạc tỉnh táo. Vừa rồi sau khi điện thoại rung lên thì xuất hiện một dòng chữ: “Khu chăn nuôi phía Đông ngoại ô…”

Phía sau chắc vẫn còn chữ. Rốt cuộc là ý gì?

Nông trường phía Đông ngoại ô? Hay là…

Nhận định chính xác phương hướng, Thường Nhạc bắt đầu tăng tốc gấp. Xe ở trên đường không ngừng lùi lại sau. Người Thường Nhạc bắt đầu mơ hồ đến cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Khoảng mười mấy phút sau.

Thường Nhạc đã đến phía đĐng ngoại ô.

Đông ngoại ô hoàn toàn là một bãi hoang. Cỏ dại không sức lắc lắc…

– Nô!

Tiếng Thường Nhạc xung quanh vọng lại.

Mãi đến âm thanh biến mất. Vẫn không có bất cứ phản ứng nào. Thường Nhạc khẽ cau mày, nhắm mắt. Một luồng khí thoang thoảng từ người hắn lan ra.

– Ra đây!

Bỗng nhiên lúc đó, Thường Nhạc đấm mạnh xuống đất. Mặt đất vang lên tiếng kinh thiên động địa. Mặt đất kiên cố bắt đầu xuất hiện một vết nứt rộng.

Một ánh sáng đỏ từ mặt đất phóng ra ngoài. Luồng khí tà ác ập đến làm cho toàn thân Thường Nhạc cảm thấy khó chịu.

– Mẹ nhà nó!

Thường Nhạc tức giận. Bản thân lại bị luồng khí này ép chặt rồi. Hắn hơi nắm chặt nắm đấm. Không khí bắt đầu trở nên khô khan. Luồng khí ác liệt bao vây xung quanh nắm đấm hắn.

– Đánh!

Thường Nhạc ấn mạnh nắm đấm xuống đất. Nguồn sức lực điên cuồng trong nắm đấm đấm mạnh về phía khe nứt.

– Lâu lắm không gặp phải cao thủ như thế này. Đã quá!

Một âm thanh vô cùng rắn rỏi từ lòng đất truyền tới, tim Thường Nhạc bắt đầu đập căng lên. Vết nứt ở mặt đất càng ngày càng lớn, bóng đen khổng lổ từ lòng đất xông ra.

– Xác ướp!

Thường Nhạc rùng mình. Toàn thân đối phương trên dưới toàn bộ là xương cốt tạo thành. Xung quanh bộ xương cốt có một luồng khí đen bao quanh. Nhưng làm Thường Nhạc khiếp sợ nhất lại là cặp mắt. Cặp mắt đó cực kỳ kỳ dị, lờ mờ lộ ra ánh hào quang đỏ kì dị.

– Tôi không phải là xác ướp. Tôi là mục sư thần thánh. Âm thanh khàn khàn dường như bị nhéo lại trong cổ người con gái, nghe ra rất chói tai.

– Mục sư thần thánh?

Thường nhạc nheo mắt lại. Cười gằn gọc lên: – Nếu ông là mục sư thần thánh thì tôi chính là con cừu lương thiện.

Cái xác ướp nhẹ lắc đầu. Cánh tay xương dựng lên: – Nhóc con lại đây giúp ta thả lỏng gân cốt.

– Thả lỏng gân cốt? Thường Nhạc quan sát tỉ mỉ xác ướp. Cái miệng chép chép động đậy: – Tôi sợ xương cốt của ông không chịu đựng được cú đánh của tôi mà tự động rụng ra, hay là thôi đi!

– Cứ việc…

Chưa nói xong, một luồng khí mãnh liệt vụt đến mặt.

Trong lúc vội vàng, xác ướp giật mình đỡ theo bản năng.

– Pừng!

Thường Nhạc lảo đảo lùi sau hai bước. Xác ướp lại liên tiếp lùi sau hơn ba bước.

– Ha ha. Hóa ra cũng chẳng ra sao!

Thường Nhạc khinh bỉ dơ ngón tay giữa lên, trong lòng lại khiếp sợ không thôi. Chính mình vừa hoàn toàn là dựa vào phương thức đánh bất ngờ dựa vào dự đoán của bản thân, còn xác ướp này ít nhất bị mình đánh tan một nửa.

– Hiên Viên chân khí! Trong âm thanh xác ướp tràn đầy kinh ngạc.

Thường Nhạc kinh hồn bạt vía nhìn tên biến thái này, có năng lực chống đỡ lớn mạnh siêu cấp, vẫn có thể nhìn ra hiên viên chân khí của bản thân.

– Chạy đâu!

Trong lúc Thường Nhạc kinh ngạc, một cái bóng mỏng manh từ mặt đất chui mạnh lên. Xác ướp tức tốc lao đến chặn lại.

– Nô!

Thường Nhạc kinh ngạc. Hầu như không có bất kì một suy tư nào. Người hắn ta nhanh chóng lao đến trước mặt Nô, chặn đứng một đòn của xác ướp.

– Thiếu gia…

Bàn tay bé nhỏ run rẩy của Nô kéo chặt áo Thường Nhạc. Trong đôi mắt ướt xinh đẹp tràn đầy vẻ sợ hãi.

– Đừng sợ, không sao đâu!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Góa phụ xuân tình - Tác giả Nguyễn Chuối Tiêu
Phần 3 Vân trở về nhà nói với Tịnh, nó với thằng Tom tan vỡ, không dính líu gì nhau nữa. Tịnh khuyên con gái: Cuộc đời này thiếu gì đàn ông, gõ cửa thì sẽ mở, sẽ có ngày con gặp một người đàn ông tốt, nhưng ít ra bất cứ hoàn cảnh nào mình cũng phải can đảm sống và hy vọng. Nhưng rồi chính Tịnh cũng ngỡ ngàn, bàng hoàng sửng sốt khi Vân thố lộ là nàng thích Quỳnh và muốn làm vợ của Quỳnh. Tịnh lấp bấp hỏi: “Bộ Vân với Quỳnh... có gì... rồi sao!?” Vân trả lời: “Không! Không có gì hết! Anh Quỳnh lúc nào cũng đứng đắn!” Tịnh thở phào nhẹ nhỏm khi Vân tiếp: “Có lần con gợi ý, nhưng anh ấy lơ là con không hiểu tại sao? Nhưng con biết anh ấy thương con và rất tử tế!” Tịnh khuyên con hãy thong thả, tình yêu không thể ếp buộc, hay dùng bạo lực, khi đến nó sẽ đến. Nhưng chính nàng cũng chao đão tâm cang. Sau một thời gian suy nghĩ Tịnh quyết định ý chí của mình, nàng gặp Quỳnh. “Có chuyện muốn nhờ Quỳnh?!”...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện của kiều bào Truyện sex bú lồn
Đụ gái vừa mới đẻ
Phần 20 Tôi làm chị sướng đến lật gọng, uốn qua ẹo lại như chiên chả giò. Tôi bú đến cảm rõ lồn chị nóng hổi lên, tôi nhích ra dòm, ôi hai mu lồn sưng vành vạnh, màu hồng chói chang mới đẹp làm sao. Tôi không ngưng được phải liếm tới liếm lui lạch xạch làm nhễu nhão khí hết trơn hết trọi. Vậy mà cứ nhả ra là hai mu lồn Tám tóp tép thiệt là hay. Tôi đâm bực nên lại đút mấy ngón tay vô móc lồn chị trả thù. Tôi đụng lụp cụp mấy cục sụn gì ở trong lồn mà sao chi co rúm người lại. Tôi bụm một cục và lắc dữ dội bàn tay, lồn chị lục xục kêu rất dòn. Nước khí tá lả nghe óc óc sướng tai. Tôi móc chị la, càng la càng xón khí lồn ra và cong người lên và lăn lộn kêu : nứng lồn quá, sướng quá. Tôi nghe cũng đã theo, cần gì phải đụ mới sướng. Tôi móc một hồi nữa thì Tám lại đổ nhào bã người ra giường. Tôi rút tay ra và cầm lấy đầu con cu rà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện ngoại tình
Tình cũ
Tôi mệt nên cũng chẳng muốn bắt chuyện. Vợ tôi ôm chầm lấy tôi mà hun hít khắp nơi. Cũng lần đầu tôi nghe cổ cám ơn : anh cho em một bữa nhớ đời, em không bao giờ quên đâu anh. Tôi thườngqua mặt vợ dài dài để trốn đi với Bốn, bởi vì tôi biết có lánh mặt cũng chẳng được. Bốn đeo tôi dai như đỉa, đút cho cô ăn mấy vẫn không no. Cô dọa tôi nếu lơ là bỏ rơi là cô sẽ tìm đến học với vợ tôi hết mọi chuyện, khi đó đừng trách là cô ác. Tôi dù chẳng phải là một người đam mê sắc dục, nhưng có đàn ông nào mà chẳng tòm tem. Thế nên, mặc nhiên tôi đặt Bốn vào thành phần dự bị, y như các nhà huấn luyện có danh sách cầu thủ dự phòng của mình. Tôi chỉ dùng Bốn trong những trường hợp ngặt nghèo kẹt đạn. Tỷ dụ vợ đến ngày hành kinh, hoặc khó ở, hoặc về ngoại, hoặc tôi muốn tìm thêm hơi hướm bên ngoài, chẳng gì ăn bún thét cũng đổi món cho hay, cho lạ. Bốn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ người yêu cũ Truyện của kiều bào

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi