Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 163

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 163

Thường Nhạc đột nhiên cúi người xuống, lấy tay vỗ bả vai cô gái xinh đẹp, vẻ mặt kỳ quái nói:

– Cô em, tôi rất thích lời nói của cô, tuy nhiên… cũng rất chán ghét nhắc tới ông nội, cô hiểu chưa?

Cô gái xinh đẹp nhíu mày, hiển nhiên còn chưa hiểu rõ ý, mà Thường Nhạc sau khi túm lấy bả vai của cô, chỉ nhẹ nhàng dùng lực, cả người cô gái bị hắn nhấc lên.

– Sao? Cảm giác thoải mái không?

Bàn tay hắn bóp chặt cổ họng khiến cô cảm thấy khó thở, ra sức giãy dụa, mà Thường Nhạc lại lộ ra vẻ tươi cười, ôn nhu dò hỏi.

– Thường Nhạc, mau thả cô ấy ra, chúng ta không thể trêu vào.

Mắt thấy cô gái ngày càng giãy dụa kịch liệt, Thạch Tán Y vội vàng kéo tay Thường Nhạc.

– Bịch!

Thường Nhạc buông tay, ném cô gái xinh đẹp xuống đất, cảm giác đau đớn do mông đột nhiên tiếp xúc với mặt đất khiến mặt cô tái nhợt.

– Không thể trêu vào?

Đồng tử Thường Nhạc co rút lại, dường như đang suy nghĩ điều gì.

Mà lúc này, cô gái tóc vàng đã tỉnh táo lại, nghe thấy lời Thường Nhạc nói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn liền lộ ra vẻ ngạo nghễ:

– Tôi cảnh cáo anh, cha tôi là nhân vật lớn, nhân vật nhỏ như anh tuyệt đối không thể đụng tới.

– Nhân vật lớn?

Thường Nhạc nhíu mày, xem ra có chút do dự.

Cô gái tóc vàng thấy tình cảnh này lại càng thêm đắc ý, nhờ cô gái xinh xắn kia điều trị, vết thương nhẹ ban đầu đã sớm khỏi hẳn, nhanh chóng từ dưới đất đứng lên, ánh mắt khinh bỉ nhìn Thường Nhạc:

– Anh tên là Thường Nhạc, tôi nhớ kỹ rồi. Hừ, hiện tại anh nên biết hối hận đi!

– Hối hận?

Thường Nhạc bước về phía trước hai bước, cô gái tóc vàng còn chưa kịp phản ứng, đã bị hắn một phát đạp ra ngoài.

– Bịch!

Thân hình nhỏ xinh đập vào vách tường, nặng nề rơi xuống đất, sau đó hôn mê bất tỉnh.

Thạch Tán Y và cô gái còn lại vô cùng kinh ngạc nhìn Thường Nhạc, hắn thay đổi quá nhanh khiến cho người khác không thể tiếp nhận nổi.

– Mẹ kiếp, bố đánh nhân vật lớn đấy!

Thường Nhạc thô lỗ nhổ nước bọt, hung tợn nói.

Khi Thường Nhạc chuyển ánh mắt về phía cô gái nhỏ xinh, thân hình cô bất giác run rẩy. Giờ phút này, cô mới biết thế nào là sợ hãi.

Bình thường, dù ở bất kể nơi nào, cô đều là công chúa. Nhân vật lớn có vô số nhưng bất cứ kẻ nào nhìn thấy cô đều phải nịnh nọt, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.

Nhưng hiện tại, người này hết lần này tới lần lại đều không coi cô ra gì, lúc này cô mới thực sự hối hận. Sớm biết vậy cô sẽ mang theo vài người đi cùng… Hoặc là không bắt Thạch Tán Y tới đây diễn trò cho các cô.

Vốn là muốn trách cứ Tiểu Kim, đều tại cô đưa ra chủ ý, người cũng là do cô dẫn tới, nhưng hiện tại Tiểu Kim cũng thê thảm như cô.

– Thường Nhạc, chúng ta đi thôi!

Thạch Tán Y hiện tại đã muốn khóc, thằng cháu không sợ trời không sợ đất này. Hắn còn không biết mình đã gây bao nhiêu tai họa, sự việc dù sao cũng đã xảy ra, chỉ hi vọng đừng quá nghiêm trọng.

– Làm đi. Không phải vừa rồi cô rất chảnh sao? Hiện tại bộ dạng thảm hại như thế này rồi, tôi nói cho cô biết, trong từ điển của thiếu gia tôi không có hai từ thương hại!

Thường Nhạc trước khi đi, lại xông tới, đạp mạnh cô gái xinh đẹp mấy phát, lúc này mới thoả mãn cùng Thạch Tán Y đi ra khỏi khách sạn.

– Ha ha, thiếu gia, cậu mau nhìn xem.

Vừa đi ra, hắn liền nhìn thấy Kim Ngưu nở nụ cười dâm đãng đi tới.

– Củ chuối thật!

Nhìn thấy thân hình lả lướt từ dưới nước ngoi lên, ánh mắt Thường Nhạc sáng lên, không kìm nổi bèn đứng lên tán thưởng, hóa ra, Hỏa Thần vẫn duy trì trạng thái căng thẳng, bộ quần áo bó màu trắng lúc này hoàn toàn đã ướt mồ hôi.

Nhìn kỹ lên phía trên, lại mơ hồ nhìn thấy nụ hoa màu tím nhạt…

– Không mặc áo ngực!

Thường Nhạc hít một ngụm khí lạnh, tế bảo toàn thân bắt đầu trở nên hưng phấn.

– Ôi chao!

Màn trình diễn phấn kích vừa bắt đầu, trên tai truyền đến một trận đau đớn khiến Thường Nhạc không kìm nổi kêu lên. Hóa ra, bàn tay nhỏ nhắn của Thạch Tán Y đã ôn nhu “vuốt ve” tai Thường Nhạc.

– Cô nhỏ, tuy rằng ánh mắt của cháu cưỡng gian Hoả Thần nhưng tâm cháu lại thuộc về cô.

Thường Nhạc vẻ mặt uỷ khuất, sau khi Thạch Tán Y mền lòng buông tay, hắn lập tức nói:

– Thôi được rồi, hôm nay thiếu gia tâm tình không tệ, Hỏa Thần, cô nhảy điệu vũ thoát y cho thiếu gia xem, tôi sẽ bỏ qua cho cô!

– Thiếu gia, Kim Ngưu, cũng tùy anh quyết định!

Một tên đầu sói khác đi cùng kêu lên.

– Hừ!

Thạch Tán Y nghiêng đầu qua.

Thường Nhạc bất đắc dĩ nhún vai, cười nói:

– Cô nhỏ, vừa rồi cháu chỉ nói đùa với cô ta một chút, chúng ta đi thôi!

Nói xong, hắn trừng mắt về phía Kim Ngưu.

Kim Ngưu lập tức hiểu rõ, quay lại điệu thoát y, mặc dù hiện trường không có chút thoải mái, nhưng quá trình thưởng thức cũng có chút thú vị.

Trong khi Kim Ngưu đang bận quay vũ điệu thoát y thì Thường Nhạc và Thạch Tán Y đã ngồi trên chiếc Cadillac Limousine màu đen.

– Cô nhỏ, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Cho tới khi thực sự đem Thạch Tán Y nửa ôm vào trong ngực, Thường Nhạc mới quan tâm tới sự việc đã xảy ra.

– Hai cô ấy chỉ là cô gái nhỏ mê phim ảnh, muốn bắt cô lại, biểu diễn cho họ xem, chỉ đơn giản như vậy thôi.

Cảm nhận được hơi thở đàn ông nồng đậm của Thường Nhạc, Thạch Tán Y có chút choáng váng.

Đứa trẻ ngày trước cuối cùng cũng đã trưởng thành.

Nhưng, nghĩ đến những chuyện đã xảy ra tối nay, cô không tự chủ được nhíu mày:

– Thường Nhạc, cháu có biết họ là ai không?

– Bất kể bọn họ là ai, chỉ cần gây bất lợi đối với cô nhỏ, cháu đều sẽ làm như vậy.

Thường Nhạc không hề nghĩ ngợi, trực tiếp nói.

Thạch Tán Y trong lòng cảm thấy vui vẻ, lập tức trầm giọng nói:

– Cô gái tóc vàng tên là Tiểu Kim, cha cô ta được coi là vị thần trong các chiến sĩ siêu cấp nước Mỹ.

– Thật là đáng sợ!

Thường Nhạc toát mồ hôi, vị thần của các chiến sĩ siêu cấp, theo như lời đồn đãi cấp bậc A – một nhân vật lớn, nghe nói 90% chiến sĩ siêu cấp của nước Mỹ là do ông ta đào tạo ra, năm mươi tuổi mới có một con gái vì vậy ông ta cực kỳ cưng chiều. Ở nước Mỹ, con gái ông quả thực chính là một nàng công chúa.

Thạch Tán Y thoáng dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:

– Cô gái còn lại tên là Tuyết, có lẽ cháu chưa nghe nói quá, nhưng nếu thêm một danh hiệu phía trước, cháu sẽ rõ ngay.

– Thêm danh hiệu gì?

Sau khi mồ hôi tan biến, Thường Nhạc đã khôi phục lại vẻ bình thường, chính mình cũng không phải quá sợ hãi, dù sao cũng đã đánh rồi, lợn chết không sợ bỏng nước sôi. Đừng nói là vị thần trong các chiến sĩ siêu cấp, cho dù thật sự là thần thánh, Thường Nhạc cũng đều phải nhổ râu bọn họ.

– Nguyên danh là Phong Tuyết, cha là Phong Vô Hình, ông nội….

– Đừng nói nữa, cháu hiểu rồi.

Khi nghe nói tới Phong Vô Hình, da đầu Thường Nhạc run lên, nếu như nói tới năm dòng họ lớn, dòng họ Công Tôn, dòng họ Lãnh đều được coi là dòng họ tinh anh, thì Phong Vô Hình tuyệt đối là một cá nhân tinh anh.

Tuy rằng có rất ít người nghe nói về ông ta, nhưng để nói tới trình độ dị năng cao như vậy, không thể bỏ qua nhân vật đáng sợ này, đương nhiên cũng không nên đắc tội ông ta.

Điểm chết người nhất vẫn là ông nội Phong Tuyết, một nhân vật lớn khiến người khác đau đầu, chỉ cần Phong lão gia hắt xì hơi, cả quốc gia đều phải run rẩy.

– Ôi!

Thường Nhạc đột nhiên cảm thấy hối hận.

– Sao vậy?

Thạch Tán Y quan tâm hỏi, cô thật sự sợ thằng cháu bình thường rất ngang ngược này sẽ bị dọa.

Thường Nhạc day trán, có chút buồn bực nói:

– Sớm biết hai cô ấy đều là công chúa cao cấp như vậy, cháu sẽ không đánh họ mà thoải mái một phen, ha ha, đừng nói tới chúng ta có thể trở về hay không, nói không chừng, các cô ấy cũng không rời đi.

Thạch Tán Y không nói gì, hắn vốn quen làm bá vương, chỉ sợ có chọc trời sụp xuống, hắn cũng cho là bình thường.

– Cô nhỏ, ngày mai tới sân bay đi, giờ chúng ta tới khách sạn nói chuyện tâm sự.

Thường Nhạc hoàn toàn thả lỏng cơ thể, từ khi Thạch Tán Y gặp chuyện không may, tinh thần hắn lúc nào cũng căng thẳng.

Thân hình mềm mại của Thạch Tán Y đột nhiên hơi run rấy, có chút tức giận liếc Thường Nhạc một cái:

– Lịch trình của ngày hôm nay đã sắp xếp cả rồi, tối nay cô nhỏ nhất định phải ra sân bay.

– Cô nhỏ, vậy cô mau chóng trở về, cháu chờ cô.

Thường Nhạc tiếc nuối nhìn Thạch Tán Y, bộ dạng giống như oán phụ đang chờ đợi người chồng xa cách đã lâu ngày.

Giờ phút này, Thường Nhạc đâu còn hống hách, kiêu ngạo, cứng rắn, Thạch Tán Y dịu dàng liếc mắt nhìn hắn, lại nhìn vẻ mặt của hắn, chỉ sợ bản thân lại mềm lòng mà ở lại.

Cô bỗng nhiên ngẩng đâu, hôn lên mặt Thường Nhạc một cái, điềm nhiên nói:

– Dừng xe đi, cho cô xuống đây.

– Cháu đưa cô tới sân bay.

Mùi thơm nhẹ nhàng trên mặt toả ra khiến Thường Nhạc cảm thấy toàn thân sảng khoái không tả nổi.

Thạch Tán Y hếch cái miệng anh đào nhỏ nhắn lên nói:

– Cháu vẫn nên ngoan ngoãn trở về đi.

Sau khi nói xong, cô lại nghiêm sắc mặt nói tiếp:

– Thường Nhạc, sự việc xảy ra tối nay cháu nhất định phải lập tức báo cho bà nội biết.

– Cháu biết rồi.

Trong lòng Thường Nhạc biết rõ rằng, hôm nay đánh vô cùng thoải mái nhưng không có tai nạn chết người, cho nên thế lực của Thường gia có thể ngăn chặn được, nếu không cô nhỏ vốn quan tâm tới hắn cũng sẽ không dễ dàng rời đi như vậy.

– Thiếu gia, giờ chúng ta đi đâu?

Giọng nói nam tính hấp dẫn, vẻ mặt anh tuấn tự nhiên, phóng khoáng hiện lên trên kính chiếu hậu.

– Sân bay quốc tế!

Thường Nhạc nhẹ nhàng nhắm mắt lại, khóe miệng lộ ra tia cười lạnh, hắn rất muốn nhanh chóng tìm ra hai hung thủ kia thật ra là ai.

– Sân bay quốc tế?

Biết Thường Nhạc sẽ không làm những việc vô vị, vì vậy gã mặc dù kinh ngạc nhưng cũng nghiêm túc thực hiện mệnh lệnh.

Xe nhanh chóng chạy về phía sân bay quốc tế, màn đêm đen giống như âm hồn không ai có thể nắm bắt được, tài liệu về những việc Thường Nhạc đã gây ra ở khách sạn Hoa Hồng, hiện tại đang ở trên tay của Thường lão gia.

Đọc xong nội dung, cơn buồn ngủ của Thường lão gia lập tức biến mất, ông ta dở khóc dở cười nói một câu vô cùng nguy hiểm:

– Thiếu gia đánh hai cô gái là Tiểu Kim và Phong Tuyết.

– Xem ra ta phải quản chặt thằng nhóc này rồi, nếu việc này còn tiếp tục tái diễn lần nữa, tiểu tổ tông nhất định sẽ làm ra chuyện động trời mất.

Thường lão gia day day thái dương, ông ta nghĩ tới Công Tôn Thị, cũng chỉ có bà mới có thể trợ giúp thằng cháu bảo bối của ông vượt qua kiếp này.

Thường Nhạc không biết rằng ông nội lo lắng cho mình, càng không biết rằng, sự việc vốn đã khá phiền toái lại bị hắn làm cho rắc rối hơn nhiều lần.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Phá trinh
Huyền ra khí mấy lần nhưng mà hắn vẫn chưa chịu dời cái lỗ lồn xinh xắn đáng yêu của nàng vội. Huyền càng lúc càng ấn sâu đầu hắn vào trong lồn nàng hơn nữa. Thì hắn cũng nhét cái lưỡi vào sâu hơn đến khi chạm đến màng trinh của nàng thì thôi. Nó quét nhưng đường dài từ bên trong lồn ra ngoài đến tận rốn của nàng. Nhưng lúc như vậy Huyền lại rên lên sung sướng. Con cặc hắn trong quần từ nãy đến giờ đã cảm thấy tức lắm rồi. Phải cho nó sướng thôi vì hắn thấy vờn Huyền thế đã là quá đủ. Và sau màn khởi động vừa rồi thì dù có nhét cặc vào trong lồn nàng thì nàng cũng không còn đau nhiều cho lắm. Và cái cảm giác đau đớn đã qua nhanh thôi. Cái quần nhanh chóng được tháo ra để cho con cặc vĩ đại của hắn được đưa ra ngoài. Nhưng đây chưa phải mức to nhất có thể của con cặc hắn đâu. Vì Huyền vẫn còn trinh nên để mức bình thường thì mới làm cho em đỡ đau chứ. Hắn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện phá trinh
Chị dâu khoe hàng - Tác giả Ngọc Linh
Phần 37 Có thế mà chú mày không nói sớm làm anh cứ nghĩ là thế này thế lọ. Nhưng bây giờ là phải làm cách nào đây. Anh là anh khó có thể làm được cả hai anh em mình lắm. Có gì chú chỉ anh cái coi chứ anh là anh sợ không thể nào mà bảo em ấy được đâu. Thì cứ như mọi lần thôi. Anh rủ bà ấy vào rồi thử đò đưa xem sao, cái mụ này dâm dê đê tiện thế thì kiểu gì mà chẳng được cơ chứ, cứ thử thoải mái xem thế nào đi anh. Tối đêm như thế này liệu có được không? Thế này thì mới là cơ hội thuận lợi chứ. Có gì mà không được, nhanh đi anh. Được rồi đợi xem thế nào đã. Nói xong thì anh Thành lấy cái di động mà gọi cho chị Tâm. Tôi đoán thể nào cũng được thôi vì bà này vốn dâm đãng vô cùng, rủ đi chắc dễ dàng không có gì cả. Anh Thành gọi điện một lúc rồi hí hửng nói: Gạ được đi rồi nhưng không biết...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ chị dâu Đụ lỗ đít Đụ máy bay Truyện loạn luân Truyện phá trinh
Bà thím chịu chơi - Tác giả Sịp
Phần 43 Từ lúc ton ton đi theo thím tới giờ, tôi đâu còn đầu óc nhìn và đánh giá thím nên chưa có khái niệm hồi này thím ra sao. Đành rằng vừa vô tới nhà, tôi đã vội vàng ôm bóp vú và bú cả lồn thím nữa, nhưng quính quáng làm gỡ, nào có kịp nhìn tận tình thím làm gì. Mãi bây giờ, sau khi đụ thím sùi bọt mép, nằm nhìn ngắm cái lồn thím đùn khí nhớt ra, tôi mới để ý thím có những sự thay đổi lạ. Tôi có cảm tưởng thứ gì trên người thím cũng khác khác, chúng lớn, rộng, phình to ra và thứ nào nhìn cũng đã con mắt và chỉ chăm chăm muốn ngoạm vô miệng mà cắn cho đã. Đến cái khoản lông lồn cũng rậm và nhiều vô kể. Tôi nhớ hồi trước nó mọc lưa thưa, nở xòe ra như cái quạt, gọn ghẽ và mỏng tang như tấm lưới. Vậy mà lúc này nó rậm rì, trông như ai mới tưới nguyên một hũ mực tàu đen thui lên. Đã vậy nó còn dầy và đậm như bụi cỏ bị đánh rối, lồn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện ngoại tình Truyện sex mạnh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi