Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 74

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 74

Tây Môn Khinh lấy tờ giấy lau cái miệng nhỏ của mình, trừng mắt dữ tợn nhìn Thường Nhạc, nói:

– Đều tại anh đấy!

– Tại anh à?

Thường Nhạc ngẩn người ra, lập tức nhún vai, bất đắc dĩ nói:

– Anh đã quá nhã nhặn với em rồi!

– Nhã nhặn? Anh làm bụng tôi phình to như vậy mà cũng gọi là nhã nhặn à, làm hại tôi bây giờ mỗi ngày đều nôn đến mấy lần.

Tây Môn Khinh tiếp tục lôi khăn giấy ra lau nhẹ lên người Thường Nhạc.

Thường Nhạc cảm thấy nhức đầu, trách nhiệm cũng không phải hoàn toàn đổ hết cho mình, phải biết là lúc đó cũng kiềm chế mình rồi, nhưng cô ta cố tình lôi mình vào đó.

– Không xong rồi, ông phái người theo dõi chúng ta!

Thần sắc Tây Môn Khinh hơi thay đổi, thần sắc dũng mãnh lập tức biến thành con cừu nhỏ.

Thường Nhạc lập tức ôm lấy Tây Môn Khinh, ôn tồn nói:

– Anh kể em nghe một chuyện cảm động, có được không?

– Ừ!

Tây Môn Khinh liếc nhìn Thường Nhạc một cái, ra hiệu cho hắn phải duy trì khoảng cách.

– Trong một thành phố nhỏ xinh đẹp yên bình, có một cặp tình nhân vô cùng yêu nhau, mỗi ngày bọn họ đều đi dọc bờ biển ngắm mặt trời mọc, buồi tối đi dọc bờ biển ngắm mặt trời lặn, những người đã từng gặp họ đều ngưỡng mộ ngắm nhìn họ.

– Nhưng có một ngày, trong một tai nạn, cô gái bất hạnh bị trọng thương, nằm lặng lẽ trên giường bệnh, mấy ngày mấy đêm không tỉnh lại, ban ngày, chàng trai ngồi bên giường không ngừng gọi tên người yêu không hay biết gì của mình, còn buổi tối, chàng trai đến giáo đường nhỏ trong thành phố đề cầu nguyện thượng đế, chàng đã khóc khô hết nước mắt, rốt cục có một ngày, thượng đế bị chàng trai si tình này làm cho cảm động.

Thượng đế hỏi:

– Cậu nguyện dùng tính mạng của mình để trao đổi sao?

Chàng trai không chút do dự trả lời:

– Tôi tình nguyện!

Thượng đế nói:

– Vậy được rồi, người yêu cậu sẽ nhanh chóng tỉnh lại thôi, nhưng cậu phải đồng ý với ta biến thành chuồn chuồn trong vòng ba năm!

– Vài ngày sau, cô gái bình phục, cô hỏi thăm khắp mọi nơi tung tích của chàng trai, chàng trai biến thành chuồn chuồn không lúc nào rời xa cô gái cả, chỉ có điều cậu không biết nói, cũng không biết ôm, chỉ có thể yên lặng chấp nhận cô gái không hay biết gì.

– Mùa hạ trôi qua, cơn gió lạnh mùa thu thổi rơi những chiếc lá, chuồn chuồn không thể không rời khỏi nơi này.

Mùa xuân lại đến, chuồn chuồn lại nhanh chóng bay trở về tìm kiếm người mình yêu.

– Thế nhưng, đứng cạnh bên bóng dạng quen thuộc của cô ấy là một chàng trai khôi ngô tuấn tú, chuồn chuồn từ giữa không trung rơi xuống!

Thường Nhạc kể chuyện hoàn toàn nhập tâm vào nhân vật.

Đến cả chính hắn cũng bị câu chuyện mình kể làm cho cảm động.

Mà Tây Môn đại tiểu thư của chúng ta lại phủi miệng, khinh thường nói:

– Thật là môt tên ngốc, nếu tôi mà là anh ta sẽ đưa cô gái vào tròng, sau đó lại biến thành chuồn chuồn, ha ha, đến lúc đó bụng cô gái to lên rồi, đương nhiên sẽ không thay lòng đổi dạ!

Thường Nhạc không nói gì, ánh mắt cổ quái nhìn về phía Tây Môn Khinh, nếu muốn cải tạo cô ta thành thục nữ chân chính, chỉ sợ là Tây Môn lão gia còn phai hao tốn công sức rất nhiều!

– Thường Nhạc, chúng ta trước đó đã nói rồi, sau khi sinh con, ngươi và ta mỗi người phụ trách một nửa.

Tây Môn Khinh cảm thấy được Thường Nhạc ôm có chút ấm áp, bất giác rời thân thể mình ra.

– Mỗi người phụ trách một nửa?

Thường Nhạc ngẩn người.

Tây Môn Khinh nghiêm túc nói:

– Đương nhiên, ví dụ như: dạy con nói, anh một nửa, tôi một nửa, làm cha thì anh nửa ngày, tôi nửa ngày, cho con bú, anh nửa ngày, tôi nửa ngày…

– Dừng!

Vẻ mặt Thường Nhạc cổ quái giơ tay lên, chỉ vào ngực nói:

– Em cho là anh có thể cho con bú sao?

– Mẹ kiếp, tôi có thể sao anh không thể, chỉ cần anh chăm chỉ một chút, thì sẽ có ấy mà.

Tây Môn Khinh bất mãn nói.

Thường Nhạc cảm thấy còn nói tiếp nữa, mình sẽ biến thành đàn bà mất, hắn cười gian xảo nói:

– Anh từng nghe người ta nói một câu.

– Nói cái gì?

Tinh thần Tây Môn Khinh bất giác lại bị thu hút.

– Sinh con, đó là sự trừng phạt lớn nhất của thượng đế đối với phụ nữ!

Thường Nhạc không tự chủ được mỉm cười.

Môn Khinh hiểu được ý của Thường Nhạc, chân cô đạp mạnh xuống đất, nhưng bóng Thường Nhạc đã sớm dời đi.

– Nếu gả em cho Thường gia, Tây Môn gia sẽ chuẩn bị đồ cưới gì?

Thường Nhạc đặt câu hỏi.

Tây Môn Khinh ngẫm nghĩ một chút, lại nhìn Thường Nhạc nói:

– Ông đây cũng không rõ lắm, thế nhưng tối nay ông nội sẽ nói cho anh biết!

– Cái lợi hại nhất của Tây Môn gia là gì?

Ngũ đại gia tộc không có gia tộc nào giống ngau, gia tộc Đông Phương phú quý, gia tộc Tư Đồ có sức mạnh, vvv, mà gia tộc Tây Môn mỗi lần tranh đấu đều giữ vị trí trung lập.

Thực lực gia tộc Tây Môn vẫn chưa bao giờ tiết lộ ra ngoài.

Đây là chuyện mà Thường Nhạc vẫn luôn muốn biết.

Tây Môn Khinh nhíu mày, cẩn thận nói:

– Gia tộc Tây Môn chúng tôi kinh doanh khắp thế giới, ngoài ra, còn có bốn trăm người tham gia vào bộ đội thiết huyết, còn cái khác cũng không rõ lắm.

Thường Nhạc nhún vai:

– Vẫn là buổi tối đến bắt chẹt lão gia nhiều chút!

Mộ Dung Trường Thiên nhìn ngắm Tuyệt Sắc Yêu Cơ trước mặt, là cô ta đã cướp lại mình từ tay tử thần.

Nhưng là mình đã mất đi nhiều thứ, nhìn nắm tay mơ hồ không rõ của mình, nội tâm gã cảm thấy đau xót:

– Mình vẫn được coi là người sao?

– Sức mạnh anh lại tăng thêm lần nữa, hy vọng có thể làm việc tốt cho Thánh Điện, Thánh Điện sẽ không để ngươi thiệt đâu.

Tuyệt Sắc Yêu Cơ lạnh lùng nói.

Mộ Dung Trường Thiên lặng lẽ xoay người, nắm tay hướng mạnh lên trời múa may, khắp nơi lập tức tối sầm lại, vô số dòng khí cực mạnh tụ tập lại vị trí nắm tay gã.

– Thật là mạnh!

Trên mặt Mộ Dung Trường Thiên lộ ra nụ cười lạnh, nói:

– Thường Nhạc, lần này tao sẽ cho mày nếm mùi thất bại!

– Ân oán giữa anh và Thường Nhạc, Thánh Điện không quan tâm, nhưng ngươi phải nhớ kỹ nhiệm vụ mà Thánh Điện giao cho anh.

Tuyệt Thế Yêu Cơ khẽ nhíu mày, người đàn ông này tầm nhìn hạn hẹp, không biết vì sao Thánh Điện lại chọn hắn?

– Yên tâm, số mạng là là do Thánh Điện ban cho, tôi sẽ tận tâm tận lực làm việc cho Thánh Điện.

Ánh mắt Mộ Dung Trường Thiên lóe lên sát khí, Thánh Điện, chó thần điện thì có, một khi Mộ Dung Quỷ Linh đạt được Áo choàng Hắc ám từ thành Khải Định, hơn nữa thêm cả Mũ giáp Hắc Ám từ tay của Sở Phi Dương, sức mạnh mình sẽ điên cuồng tăng lên.

– Hy vọng anh có thể làm dễ như nói, nếu không, những gì Thánh Điện cho thể cho anh thì cũng có thể lấy đi.

Tuyệt Sắc Yêu Cơ như nhìn thấu tâm tư của Mộ Dung Trường Thiên, lạnh lùng nói.

Vừa dứt lời, thân hình Yêu Cơ quay tròn một góc quỷ dị, bất ngờ biến mất vào hư không.

– Em gái, hy vọng tốc độ em sẽ nhanh hơn!

Mộ Dung Trường Thiên nhìn vào hư không mịt mờ, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh.

Từ lần trước sau khi Mộ Dung Quỷ Linh bị bắt, do có quan hệ nên Thường Nhạc vẫn không ra tay ác độc.

Nhưng giam giữ được khoảng hai tuần, Mộ Dung Quỷ Linh bỗng dưng biến mất.

Mộ Dung Quỷ Linh được cứu, Thường Nhạc cũng không có phản ứng gì lắm, giết không thể giết, thả không thể thả, được người cứu đi là cách tốt nhất.

Tuy nhiên tổng bộ có nhiều cao thủ như vậy, người có thể đưa Mộ Dung Quỷ Linh đi rốt cuộc là nhân vật thế nào?

Thường Nhạc bồi dưỡng tình cảm cùng Tây Môn Khinh, sau khi tình cảm xong thì tới chỗ hẹn với Tây Môn lão gia.

Chỗ ở của Tây Môn lão gia cách biệt thự khoảng tầm trăm mét.

Thường Nhạc nhìn cây cối được sắp xếp thầm kinh hãi, ông cụ còn muốn thử nghiệm mình nữa sao?

– Vào đi!

Vừa dứt lời, Thường Nhạc cảm thấy hai mắt sáng lên, hàng cây chắn ngang đó tự động rời đi.

Cách đó không xa có một gian phòng nhỏ, Tây Môn lão gia đang lặng lẽ ngồi trong đó.

Nếu không phải bộ dạng quá bỉ ổi thì quả thật có thể tạo cho người ta cảm giác chấn động.

Trong phòng bố trí rất đơn giản, trên chiếc bàn bên cạnh có hai chén nước, Tây Môn lão gia phất tay mời Thường Nhạc ngồi xuống.

Từ từ mở miệng nói:

– Tây Môn gia ta sở dĩ có thể đứng vững mấy trăm năm không gục, có biết nguyên nhân vì sao không?

Thường Nhạc sửng sốt, nói:

– Sức mạnh, sức mạnh đại diện cho tất cả!

– Không phải!

Tây Môn lão gia khẽ lắc đầu, đương nhiên không hài lòng với câu trả lời của Thường Nhạc.

– Đủ xảo trá, ẩn nấp tốt!

Thường Nhạc bĩu môi, nếu Tây Môn lão gia không ép mình nói, mình cũng không nói thẳng ra thế.

Trên mặt lộ ra nụ cườiTây Môn lão gia, nói:

– Cái cháu thấy chỉ là mặt ngoài thôi!

– Chẳng nhẽ là trận thức!

Trong chớp mắt, trong đầu Thường Nhạc lóe lên một ý tưởng, hắn nghĩ đến trận pháp vây quanh mình ngày hôm nay, không kìm nổi thốt lên.

Ánh mắt Tây Môn lão gia sáng lên, nói:

– Đúng thế, trẻ nhỏ dễ dạy!

Thường Nhạc nghĩ tới trận thức gặp ở Nhật Bản và trận thức ở nhà Tây Môn này quả thực rất cổ quái và bá đạo, nếu quả thực có cao thủ bày binh bố trận như vậy, thế lực Điểm G đúng là như hổ mọc thêm cánh.

Tây Môn lão gia như đọc được suy nghĩ trong đầu Thường Nhạc, ông lạnh nhạt nói:

– Cháu đã là con rể Tây Môn gia, bản thân cũng có liên quan đến hưng suy của gia môn, Khinh nhi đã lựa chọn cháu, gia tộc Tây Môn chúng ta không thể không tặng báu vật cho cháu được.

Nói tới đây, thoáng dừng lại một chút, thở dài nói:

– Thế gian không có trung lập vĩnh viễn, quả nhiên không sai!

Thường Nhạc đương nhiên không quan tâm đến những thứ này, cái mà hắn quan tâm là trận.

Tây Môn lão gia phất tay, nói:

– Ra đi!

Chỉ thấy bóng đen trước cửa lóe lên, xuất hiện trước mặt bốn gã trung niên.

Thường Nhạc sửng sốt, bốn người này không có hơi thở người mạnh, ông cụ không tặng bọn họ cho mình chứ?

Tây Môn lão gia thận trọng nói:

– Cháu đừng xem thường bọn họ, bọn họ là cao thủ xếp trận hàng đầu của gia tộc Tây Môn đấy, bọn họ ngang với thiên quân vạn mã, hy vọng cháu có thể sử dụng hợp lý.

– Thực sự lợi hại thế à?

Thường Nhạc cẩn thận xem xét một hồi, quả nhiên trông rất bình thường, nhưng xem bộ dạng thận trọng của lão gia, hắn không thể không đè nén nghi ngờ mình xuống.

– Tốt lắm, cháu có thể đi, hy vọng cháu đối xử tốt với Khinh Nhi!

Tây Môn lão gia nhắm mắt lại, phất tay.

Thần sắc Thường Nhạc cổ quái, lòng thì âm thầm buồn bực:

– Chỉ đơn giản thế, không có bảo bối khác sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bình minh không đến
Phần 8 Đêm hôm sau như thường lệ, trung lại đưa một cô gái khác mới nhập trại cùng đợt với Nụ vào cho lão Tư chơi, cô này không xinh bằng cô đêm qua nhưng cũng ngon ra phết, của nả trên người, mông vú đít lồn cũng không đến nỗi nào. Hắn đưa cô nàng đến cửa phòng rồi đẩy vào, quay lưng bỏ đi kệ ở trong kia xảy ra chuyện gì. Trung về phòng, gã định qua buồng giam của Vân đón nàng về phòng của mình địt nhau như đêm qua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mấy lần định đi song lại thôi. Hắn ngại, ngại vân nghĩ hắn giống với lão Tư lợi dụng thân xác chiếm đoạt cái lồn của nàng để làm trò chơi tiêu khiển cho hết một đêm. Hắn không muốn làm Vân buồn, chính hắn cũng không định nghĩa được tình cảm mà mình dành cho Vân là gì, có điều sau đêm hôm qua, hắn hiểu mình cần phải quan tâm đến Vân nhiều hơn nữa. Hắn cảm thấy việc đêm qua mình và nàng địt nhau là hoàn toàn tự nhiên, một người đàn ông và một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Sex bú cặc Truyện bạo dâm Truyện cưỡng dâm Truyện sex liếm cặc Truyện sex mạnh
Bà thím chịu chơi - Tác giả Sịp
Phần 43 Từ lúc ton ton đi theo thím tới giờ, tôi đâu còn đầu óc nhìn và đánh giá thím nên chưa có khái niệm hồi này thím ra sao. Đành rằng vừa vô tới nhà, tôi đã vội vàng ôm bóp vú và bú cả lồn thím nữa, nhưng quính quáng làm gỡ, nào có kịp nhìn tận tình thím làm gì. Mãi bây giờ, sau khi đụ thím sùi bọt mép, nằm nhìn ngắm cái lồn thím đùn khí nhớt ra, tôi mới để ý thím có những sự thay đổi lạ. Tôi có cảm tưởng thứ gì trên người thím cũng khác khác, chúng lớn, rộng, phình to ra và thứ nào nhìn cũng đã con mắt và chỉ chăm chăm muốn ngoạm vô miệng mà cắn cho đã. Đến cái khoản lông lồn cũng rậm và nhiều vô kể. Tôi nhớ hồi trước nó mọc lưa thưa, nở xòe ra như cái quạt, gọn ghẽ và mỏng tang như tấm lưới. Vậy mà lúc này nó rậm rì, trông như ai mới tưới nguyên một hũ mực tàu đen thui lên. Đã vậy nó còn dầy và đậm như bụi cỏ bị đánh rối, lồn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện ngoại tình Truyện sex mạnh
Địt nhiều vợ
Phần 42 Cô Năm tủi thân, quay đầu lủi thủi đi xuống thang lầu... Cô Năm ngồi vân vê ly cà phê mà nghĩ miên man... tại sao lại có chuyện lạ này? Anh chàng Trung làm sao mà vào nhà được, rồi lại vào phòng chị Hai để làm tình với chị? Không lẻ là chị Hai đã dàn xếp hết mọi chuyện. Cô lại giật mình nhớ đến một chi tiết: Hồi sáng, khi thức dậy, cô ngạc nhiên thấy mình ở truồng, quần thì vứt bên cạnh giường. Đó không phải là thói quen của cô! Vậy là sao? Có thể nào chính anh chàng Trung đã vào phòng mình trước để mò mẫm mình, trước khi lên phòng chị Hai? Cô Năm đỏ bừng mặt. Trong lòng cô, tuy không nói ra nhưng cô thẹn thùng ao ước điều đó không chỉ là dự đoán mơ hồ mà là chuyện đã thật sự xãy ra! Đến trưa vẫn không thấy chị Hai xuống nhà, cô Năm tò mò leo lên lầu đến nhìn trộm. Đúng lúc người đàn ông đang nằm vào giữa hai đùi chị Hai mà nhẹ nhàng bú lồn chị. Nghe chị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện của kiều bào Truyện loạn luân Truyện ngoại tình

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi