Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 51

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 51

– Vị vua hắc bạch đạo tương lai – Thường Nhạc! Thường Nhạc bày ra một cái poss.

– Thường Nhạc? Cái tên này rất quen tai, hình như… hình như là một tên sắc lang! Cô gái vội duy trì khoảng cách với Thường Nhạc, cảnh giác nhìn nói.

– Móa, kẻ vào vu cáo hãm hại tôi như vậy? Lòng Thường Nhạc vô cùng kinh ngạc, cô gái này không ngờ đã nghe nói về tên mình, nếu là ở Trung Quốc thì rất bình thường, nhưng nơi này lại là Nhật Bản.

Trên mặt hắn lại lộ ra vẻ chính nghĩa nói: – Em cũng không nhìn một chút, chỉ bằng bề ngoài anh tuấn vô cùng của tôi, phụ nữ nhìn thấy đều phải trực tiếp cởi quần cưỡng hiếp tôi, làm sao còn cần tôi đi cởi quần người khác chứ. Aizzz, nhất định là người phụ nữ nào thầm mến tôi mà xấu hổ không dám nói ra, cho nên mới lén lút làm chuyện hủy hoại thanh danh của tôi.

Cô gái cái hiểu cái không gật gật đầu: – Cũng có khả năng đó, không chừng là người phụ nữ nào đó nhất thời váng đầu mới nói như vậy, nhưng chuyện anh muốn mời em ăn cơm, cũng đừng quên nhé.

– Yên tâm, cái miệng nhỏ này của em ăn không nghèo tôi được. Thường Nhạc không mang theo nhiều tiền mặt trên người, nhưng cũng đủ dùng ăn cơm.

Sau khi mang cô bé kia vào khách sạn, Thường Nhạc dường như mới phát hiện ra mình phạm phải một sai lầm không thể tha thứ, cô bé này mặc dù người nhỏ, nhưng lại vô cùng tinh ranh, ăn cơm chuyên gọi đồ tinh phẩm, hơn nữa rất nhiều đều là món ăn nổi tiếng thế giới!

Cái gì mà Long phượng trình tường, Long bàn hổ cứ… tóm lại mỗi món ăn đều khiến bản thân ăn mà kinh hồn bạt vía.

– Thêm hai chén huyết yến. Cơm nước no nê, Thường Nhạc vừa mới chuẩn bị gọi ông chủ đến tính tiền, không ngờ cô bé này lại gọi thêm một phần đồ ăn.

– Chẳng lẽ em muốn gói mang về? Thường Nhạc thầm kinh hãi, sau lần giáo huấn này, lần sau cho dù là tiên nữ từ trên trời rơi xuống, bản thân cũng coi như không nhìn thấy.

– Không phải, sau khi ăn cơm xong, em muốn tráng miệng!

Cô bé hếch lên cái miệng anh đào nhỏ nhắn, dùng ánh mắt nhìn kẻ nhà quê nhìn Thường Nhạc một cái, dường như muốn nói: “Nhóc, đừng nói cả điều này cũng không biết nhé.”

Thường Nhạc hoàn toàn không còn gì để nói, con nhóc này, ăn mình rồi, uống mình rồi, cuối cùng còn khinh bỉ mình, chẳng lẽ mình là tiểu đệ mới thu về sao?

– Aizzz, trời chiều rồi, em cũng nên đi về rồi. Đi ra khỏi khách sạn, Thường Nhạc thở dài một hơi thật dài, chỉ cần có thể rời khỏi cô bé này, vậy phải cảm ơn trời đất!

Nhưng hắn còn tự nhiên phóng khoáng cười nói: – Kỳ thật tôi cũng không muốn em trở về, dù sao cũng là tiểu độ tôi mới thu nhận, nhưng nếu em không quay về mà nói, cha mẹ sẽ lo lắng, cho nên lão đại đây không thể không nhịn đâu bỏ những thứ yêu thích.

Cô gái nghe được câu này, con người nước chợt sáng ngời lên, khóe miệng lộ ra nụ cười ngọt ngào: – Ha ha, anh nói cũng đúng, kỳ thật em cũng không muốn quay về, cha mẹ em đều ước gì mỗi ngày em đều không về nhà. Đi, về sau em sẽ ở nhà anh.

Bùm!

Chân Thường Nhạc lảo đảo, người nghiêm chỉnh như mình không ngờ lại gặp phải kẻ vô sỉ như này, ông trời thật tàn nhẫn!

– Lão đại, không lẽ anh không muốn thu nhận và giúp đỡ tiểu đệ sao? Nhìn thấy vẻ mặt biến hóa của Thường Nhạc, cô gái đáng thương lôi kéo quần áo của hắn.

– Ôi trời! Thường Nhạc vỗ ngực một cái, vô cùng kiêu ngạo nói: – Em thấy lão đại giống loại người nói không giữ lời đó sao?

– Không phải giống, căn bản chính là như thế. Cô gái tự nói thầm trong lòng, nhưng cái miệng nhỏ lại ngọt ngào nói: – Ai dám nói lão đại nói không giữ lời, em liền đánh chết kẻ đó.

Cứ như vậy, sau mông Thường Nhạc mọc thêm một cái đuôi nhỏ.

Trải qua ồn ào như vậy, khi trở lại tổng bộ hội Hắc Long, trời cũng đã tối!

– Anh Thường Nhạc, anh đã về rồi!

Người vừa tiến vào nội sảnh, giọng nói ngọt chết người không đền mạng liền vang lên.

– Nhã Ca!

Thường Nhạc sửng sốt, bà cô nhỏ này chui ra từ đâu vậy? Lần trước từ Trung Quốc tìm được đến Khải Đinh, lần này lại từ Trung Quốc theo giết đến Nhật Bản, bản thân không thể không bội phục cô!

Bên này còn chưa phản ứng kịp, thân hình như tinh linh mềm mại đã nhào vào lòng Thường Nhạc, ôm chặt lấy hắn.

Lần đầu tiên hắn cảm nhận được Hoa Nhã Ca càng ngày càng có tiềm lực làm nữ yêu.

Bộ ngực thoáng ở ra đặt ở trước ngực Thường Nhạc, Thường Nhạc mới đầu còn chưa cảm thấy thế nào, tuy nhiên thời gian kéo dài, cô bé ôm ngày càng chặt, phía dưới của hắn không tự chủ được nổi lên phản ứng.

– Móa, quá mất mặt!

Thường Nhạc càng nghĩ như vậy, càng ôm chặt Hoa Nhã Ca hơn!

– A!!!

Hoa Nhã Ca giống như Columbus phát hiện ra châu lục mới kinh ngạc kêu lên, chỉ thấy cô dụi dụi mắt, vẻ mặt cực kỳ quái đản nói:

– Anh Nhạc, anh cũng dê quá đấy, ngay cả trẻ con cũng không tha.

– Toát mồ hôi!!!

Thường Nhạc không còn gì để nói, dù thế nào mình cũng phong độ ngời ngời, người gặp người thích, chỉ cần khẽ ngoắc ngón tay phụ nữ xinh đẹp sẽ chen chúc tới, còn cần phải cua loại trẻ con cọng lông còn chưa đủ dài này sao?

Nhưng nói lại, nếu qua vài năm nữa, cô bé lớn lên một chút, há há, bản thân có thể suy xét một chút.

– Nhã Ca, em tới Nhật, chị em biết không?

Thường Nhạc nghĩ đến Hoa Nhã Thi đã bị mình thu dưới trướng, trên mặt hắn không tự chủ lộ ra nụ cười lạnh nhạt.

Hoa Nhã Ca cười hì hì dùng ngón tay nhỏ bé nhéo mũi Thường Nhạc, nghịch ngợm nói: – Là chị em bảo em đến Nhật tìm anh.

– ?

Thường Nhạc ngây ngẩn cả người.

– Chị nói anh hoa tâm như vậy, đi tới quốc gia dâm đãng như Nhật Bản này, chính là như cá gặp nước, thân thể nhất định sẽ bị vét sạch, cho nên bảo em đến trông chừng anh! Hoa Nhã Ca cười hì hì nói.

– Fukada của tôi, Mako của tôi, em gái Sakura của tôi……… Thường Nhạc thở dài, thêm một người phụ nữ khôn khéo như vậy, thật đúng là một chuyện khiến người ta đau đầu.

– Còn nữa, chị nói, vì chăm sóc thân thể cho anh, gần đây tốt nhất là để anh ngủ một mình, như vậy mới có thể khiến thân thể miệt mài quá độ của anh nhanh chóng khôi phục!

Hoa Nhã Ca tiếp tục nghiêm trang nói.

– Còn gì nữa không?

Thường Nhạc thần sắc kỳ dị nhìn cô gái ngốc Hoa Nhã Ca, bản thân cô chính là một chú cừu, đưa đến miệng hổ rồi mà vẫn không tỉnh táo lại.

Đương nhiên, một đêm này Thường Nhạc cũng không chỉ muốn làm con cừu nhỏ này, sau những chuyện trải qua với các cao thủ vào ban ngày, hắn hiểu được mình cần phải tăng lên thực lực.

Tu luyện Hiên Viên tâm pháp, sức mạnh một lần nữa dung hợp, chiêu thức quỷ dị chuyển hóa này, thân hình Thường Nhạc đang không ngừng run rẩy, toàn thân tản mát ra một loại khí tức đen quỷ dị.

Buổi sáng ngủ dậy, Thường Nhạc phát hiện nội lực của mình mơ hồ được nâng cao…

Di!

Thân hình vừa nhúc nhích một chút, Thường Nhạc một hồi kinh ngạc. Bên cạnh mình dường như nhiều thêm một… người… Điều này sao có thể xảy ra? Phải biết rằng dựa vào thân thủ của mình, chỉ cần người có thực lực kém hơn mình tới gần là đã có thể cảm nhận được. Hiện tại trên giường lại nhiều thêm một người, đây quả thực là chuyện không thể tin nổi!

Đầu Thường Nhạc hơi chếch lên, cẩn thận nhìn sang.

– Đổ mồ hôi!!

Thường Nhạc một hồi kinh ngạc, thế nào cũng không nghĩ tới, cô bé tối hôm qua đưa vể đã ngủ bên cạnh mình, xem bộ dạng ngủ say sưa này của cô, quả thật có vài phần đáng yêu.

Nhưng mình dầu gì cũng là đàn ông, bị một con gái ngủ như vậy chỉ ngủ bên cạnh cả đêm, không khỏi thấy mất thể diện. Nghĩ đến đây, tay hắn không tự chủ đưa tới nhéo cái mũi cô bé.

Cô gái đang mơ một giấc mơ, trong lúc ngủ mơ cô khí phách bay lên chỉ huy một loạt binh lính đánh nhau. Bỗng nhiên lúc đó, cô cảm thấy hô hấp càng ngày càng khó khăn, trực giác khiến cô đá mạnh một cước.

– A!!!

Thường Nhạc tuyệt đối không ngờ tới, một cước kia của cô lại đá trúng chỗ ‘yếu hại’ của mình, đầu hắn toát ra một trận mồ hôi lạnh.

Cô bé mở mắt, duỗi lưng một chút, cánh tay trắng nõn nhỏ bé đưa ra trước mặt Thường Nhạc lay lay một lúc, dương dương đắc ý nói: – Đưa tiền, mau đưa tiền.

– Đưa tiền? Sao phải đưa em tiền? Thường Nhạc ngẩn ra, cô bé kia có phải con bé tham tiền không, tối hôm qua ăn đến mức mình muốn chửi ầm lên, hôm nay lại muốn đòi tiền mình.

Cô bé không nhanh không chậm bò trừ trên giường lên, lớn tiếng kêu ầm lên: – Lão đại, tối qua anh chơi gái chơi trúng em, chẳng lẽ không muốn trả tiền sao?

Bịch!

Thường Nhạc lần đầu tiên có loại cảm giác dở khóc dở cười, cô bé này không khỏi quá kinh khủng đi. Một đứa bé nhỏ như vậy, còn chưa đủ lông đủ cánh, thật không ngờ lại ‘thông minh lanh lợi’ như vậy!

– Mau đưa em tiền! Cô bé thẳng thắn đưa bàn tay nhỏ ra: – Hai trăm ngàn tệ!

– Móa! Nghĩ đến Hoa Nhã Ca vẫn còn ngủ ở sô pha, nếu như tỉnh dậy nhìn thấy cảnh này, mình nhất định sẽ bị gán danh hiệu con dê già: – Hai trăm ngàn thì hai trăm ngàn!

– Đúng rồi, cô bé, em vào phòng anh như nào? Thường Nhạc đi tới cửa, phát hiện cửa vẫn đóng chặt không tổn hại gì, hắn kinh ngạc nhìn về phía cô gái.

Cô bé liếc mắt nhìn Thường Nhạc một cái, làm ra vẻ nói: – Sơn nhân tự có diệu kế.

Thường Nhạc tà tà mỉm cười, tiểu đệ này cũng thật bá đạo, chẳng lẽ bản thân thật sự giống loại yếu đuối bắt nạt người đàng hoàng?

Cô bé còn chưa kịp phản ứng đã bị Thường Nhạc một tay vắt lên, Thường Nhạc hung tợn nói: – Nói cho anh biết, em rốt cuộc là vào bằng cách nào?

– YAAAAAA… anh Nhạc, sao anh có thể đối xử tàn nhẫn với cô bé như vậy!

Âm thanh kinh ngạc của Hoa Nhã Ca từ cửa truyền đến, cô nhanh chóng đẩy tay Thường Nhạc ra, đau lòng xoa cổ cô bé.

Thường Nhạc bất đắc dĩ nhún vai, một là tham tiền chết tiệt, một là cô gái khờ dại thiện lương, đều là người khiến mình không đành lòng xuống tay nha!

Vừa mới tiến vào đại sảnh liền nhìn thấy Koinu thần sắc kích động tiến lên đón, – Thường Nhạc kun, bản đồ sơ sơ đã tới tay rồi, nếu như Thường Nhạc kun còn cần gì khác, cứ việc nói!

– Không cần!

Thường Nhạc tự tin mỉm cười.

Muốn đi vào thánh địa của tổ Sơn Khẩu, nhất định phải đi qua mảnh đất rừng nhiệt đới màu đen, đám người Thường Nhạc vừa bước vào rừng cây liền cảm giác được bốn phía trầm lặng như chết.

Khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, chỉ đơn giản dựa vào danh tiếng của Yamamoto 56, cho dù là đầm rồng hang hổ mình cũng muốn vào.

Cùng với trước mắt xuất hiện một mảnh đất lộn xộn dấu vết đánh nhau, chỉ cần là người hơi có kinh nghiệm đều sẽ nhìn ra, nơi này từng xảy ra cuộc chiến kịch liệt, như vậy mới có thể khiến cây già khô gốc, ngay cả mặt đất nhiều chỗ cũng bị phá hủy.

Dần đi vào sâu trong rừng, Thường Nhạc rõ ràng phát hiện một vài dấu quyền tinh tế trên đại thụ, dấu quyền rất rõ ràng, giống như bị khắc lên một cách tỉ mỉ.

Dạng phụ nữ gì mới có được sức mạnh kinh người như vậy?

– Lão đại, anh mau nhìn bên kia!

Quang Minh là người đầu tiên kinh sợ kêu lên.

Chỗ tay Quang Minh chỉ đến, chỉ thấy rất nhiều thi thể nằm trên mặt đất.

Đồng tử Thường Nhạc co rút lại, trang phục trên những thi thể trước mắt này giống hệt đám sát thủ đêm trước, lại nhìn binh khí bọn chúng sử dụng, hiển nhiên, bọn chúng đều là sát thủ nhất đẳng.

Thường Nhạc gần như có thể khẳng định, đưa thân vào trong rừng, có cảm giác đủ loại nguy cơ tứ phía, gió lạnh xào xạc.

Dọc đường đi vẫn không có chuyện gì phát sinh, cùng với rừng cây càng ngày càng dày, không khí bốn phía cũng trở nên ngày càng quỷ dị, nhưng những thứ đó cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng đối với Thường Nhạc và đám người Thần.

Ánh mắt Thường Nhạc giống như ánh sao lóe trên bầu trời, trong rừng cây không ánh sáng hắn vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật xung quanh. Bỗng nhiên lúc đó, chân hắn không tự chủ ngừng bước.

– Xuất hiện đi.

Hơi thở thần bí kia tuy rằng quỷ dị mờ mịt, nhưng Thường Nhạc lại cảm thấy chút sơ hở.

– Ha ha!

Khi bốn phía xuất hiện hơn mười bóng đen như âm hồn, Quang Minh và Huyết Hổ đồng thời hưng phấn vân vê quả đấm.

Bước chân những âm hồn đó rất linh hoạt, vòng vây của bọn chúng cũng rất chặt chẽ… Thường Nhạc rất ghét loại không khí này, nắm tay hắn hơi dựng lên, dòng khí quỷ dị, sức mạnh che trời phủ đất đánh tới.

Ầm… Ầm!!!

Sức mạnh rét lạnh điên cuồng từ nắm tay đánh ra, dòng khí hống hách vô cùng kia, tốc độ điên cuồng kia, sức mạnh biến thái kia quả thực đã vượt qua tưởng tượng của bất kỳ kẻ nào.

Toàn bộ rừng cây lại bị sức mạnh bá đạo của Thường Nhạc đánh ra một dấu vết thật sâu, đám âm hồn bị sức mạnh này trong nháy mắt diệt đi non nửa.

Quang Minh cả thân rống giận, máu trong nháy mắt sôi trào lên, thân hình cấp tốc xông vào, mà Huyết Hổ cũng đồng dạng xông vào.

Thần văn nhã đứng ở một bên, tranh đoạt với nhân tài lớn như Quang Minh, Huyết Hổ, Cao Tiếu thật không có ý nghĩa. Mà Tiêu Tiêu thì càng bình thường, phi đao trong tay gã không ngừng biến ảo, giống như Tử thần thu hoạch, hễ là nơi xoay tròn thì trong nháy mắt có thể cắt vỡ cổ họng đối phương.

Lạc Vân lại càng bình thường, hai tay gã cũng hợp lại, trực tiếp đem toàn bộ cá lọt lưới phong tỏa vào trong vực của gã!

Trừ những người đó, đồng chí Xử Nữ của chúng ta lại đang tìm trai đẹp, chỉ cần tìm được, gã đều phải liều mạng chà đạp và tra tấn.

Kim Ngưu là người bình thường nhất trong số bọn họ, nắm đấm, trực tiếp dùng nắm đấm để giáo huấn bọn người kia, hễ là chỗ nắm đấm quét qua, âm hồn đó sẽ vĩnh viễn biến mất.

– Tiếp tục đi tới!

Thường Nhạc nhìn những cỗ thi thể mất đi hô hấp trên mặt đất, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười quỷ dị.

Nhóm chiến tướng tiếc nuối xoa xoa nắm đấm, như này rất chưa đủ nghiền đi à nha!

Đi đến đoạn đường bên cạnh rừng cây, cây cối vẫn lưa thưa như cũ, bên trong bắt đầu thưa hơn rất nhiều, nhưng mỗi cây đều cực kỳ tráng kiện khiến người ta cảm thấy âm trầm.

Nhìn qua, phong cảnh nơi này dường như cực đẹp, nhưng đám người Thường Nhạc lại không có chút tâm tình để thưởng thức. Gió mềm nhẹ thổi qua, đám người Thường Nhạc chợt cảm thấy mệt nhọc tiêu tan, tinh thần sảng khoái.

Ánh mắt Thường Nhạc nhìn về phía sơn động, hào khí dâng lên, loại cảm giác thần phục dưới chân này quả thật rất thoải mái, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười tà ác: – Yamamoto 56, tao tới rồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Làm tình với em gái - Tác giả Why Not Me
Con Ngọc hỏi em có muốn nghe nó hát hay không? Em cười gật đầu. Em ngồi xuống cát còn con Ngọc thì nó ngồi xà vào lòng em. Xong nó hát cho em nghe một bài hát của Mỹ Tâm. Em nghe nó hát mà nhớ đến anh quây quấc. Cũng chính nơi đây lần đầu tiên anh đả xoa vú của em, anh nhớ chưa, lần đó anh dụ em nằm vào lòng anh như con Ngọc đây rồi anh thò tay vào rờ vú của em, lúc đó em mới có 12 tuổi vậy mà anh cũng không chừa, rõ ràng là anh dâm dật quá đi, không biết tại sao mà em lại thương anh như vậy!!! Nghĩ đến anh rồi không biết tại sao bàn tay của em lại tự động thò vào áo thun của con Ngọc mà đặt lên vú của nó. Nó không phản ứng gì hết vì nó đâu có biết gì. Em tò mò xoa vú nó, thật ra chỉ là cái gò mới vun lên. Em bóp vú nó mà nhớ đến anh, em muốn hiểu được cảm gác của anh khi anh bóp vú em lần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em gái Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn
Hoán đổi người tình - Tác giả Ngọc Linh
Phần 51 Không thể tin được lời nói của Lực tôi hỏi lại: Mẹ em ăn chơi phết nhỉ, một mình mà chiến được ba bốn thằng cơ á? Thế thì hàng họ còn gì là hàng họ nữa nhỉ. Thằng Lực cười hềnh hệch ra vẻ chê cái kiểu không hiểu biết của tôi rồi nói lại: Anh là anh hơi bị nhầm đấy nhé, trông mẹ em thế thôi nhưng hàng họ quá được luôn. Giáo viên thể dục thẩm mỹ mà, mấy thằng lúc đầu tưởng mẹ em thua nhưng ai ngờ chỉ làm mấy cái đã không chịu được, phun ầm ầm ra luôn. Tôi ngạc nhiên hỏi: Kỹ năng cao thế à? Không phải kỹ năng cao mà mẹ em kiểu biết co bóp cơ mông ấy, mà ấy mà thít thì chỉ chưa đầy một phút đã không thể nào mà chịu được luôn. Tôi gật gù ra vẻ hiểu chuyện rồi tỉnh bơ bảo: Chắc là lúc xuống đây cũng làm một nháy với mẹ rồi mới xuống hả? Thằng Lực cười hề hề gật đầu rồi bảo: Thế tối nay có thích thử thì sang bảo...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Sex bú cặc Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn
Chuyện tình éo le - Tác giả Sịp
Phần 25 19 tuổi, ba năm miệt mài ở với chị. Bây giờ tôi đã lớn phổng phao, không còn lơ ngơ của một cậu trai đang lớn nữa. Không rõ có phải vì sớm phí sức vào những cuộc truy hoan bất tận mà nom tôi lì lì ra. Trời lại phú cho tôi chóng có râu mép và râu cằm nên càng trông già dặn tợn. Mặt khác, chị lớn hơn tôi cả chục tuổi, nên để xứng hợp với chị, tôi cũng chẳng nghĩ đến việc cạo sửa râu. Chỉ dăm hôm, trông râu tóc tôi xồm xoàm như anh lính tẩy. Lắm khi chị cũng rúc rich cười chê tôi lụ khụ giống ông già. Tuy thế, lúc tôi làm tình thì chị lại có ý nghĩ khác. Chị phê phán tôi là râu ria làm cho chị nhột nhạt, tôi biết là chị nói thế chứ thiệt tình chị thích hết sức. Chả là với râu mép, râu cằm, tôi có khả năng vần vò chị khoái tỉ hơn. Chẳng nói chi sâu xa, chỉ nội việc tôi rúc mõm vào hun hay nghịch trên người chị là chị đã co rúm lại ngay. Những...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi