Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 198

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 198

– Sở Nguyệt lâu? Tiểu đệ, ngươi dẫn ta đến đây làm gì?

Vân Lâm nhìn lên bảng hiệu nghi ngờ hỏi:

– Ta thấy nơi đây giống như là…
– Nơi này là thanh lâu.

Lý Cáp nói.

– A!

Vân Lâm há to miệng:

– Ngươi lại có thể mang tỷ tỷ ngươi đến chốn kỹ viện? Tiểu tử ngươi đúng là hư không tưởng nổi!

Lý Cáp vội nói:

– Tỷ tỷ, tỷ đừng hiểu lầm, ta không có bậy bạ…

Vân Lâm dè bỉu:

– Nếu ngươi mà trong sạch thì cây cũng biết đi!

Tiếp theo trừng mắt lên:

– Thành thật khai báo! Có phải ở đây cũng có tình nhân, không dám nói cho gia gia cùng phụ thân, lấy tỷ tỷ ta làm tấm chắn cho ngươi à?

Lý Cáp lúng túng nói:

– Này, tỷ tỷ, không phải như tỷ nghĩ, chúng ta tới đây là tìm người.
– Nói nhảm, nam nhân tới thanh lâu không tìm người thì tìm gì?

Lý Cáp trợn trắng mắt, không biết giải thích thế nào cho rõ ràng. Kỳ thật, tỷ tỷ nói cũng không hoàn toàn sai.

– Ồ, đây không phải Trương tiên sinh sao?

Chứng kiến đoàn người Lý Cáp trước cửa, một thiếu phụ chừng ba mươi mấy tuổi, bộ dáng thướt tha từ trong Sở Nguyệt lầu đi ra tiếp đón. Tú bà Sở Nguyệt lâu so với thanh lâu khác đúng là có khí chất hơn nhiều, nếu gặp ở trên đường, còn tưởng rằng là phu nhân nhà quyền quý.

– Uhm, công tử nhà chúng ta muốn tìm Sở cô nương, Vân nương dẫn đường đi.

Hộ vệ phủ Thái sư Trương tiên sinh nói. Lời nói rất tự nhiên, nhưng nếu là để một tửu khách khác nghe được, tất sẽ chấn động. Phải biết rằng, Sở Linh Lung ở kinh thành thật đúng là thiên kim khó có thể gặp, năm đó Tuyên Hòa Đế muốn nghe một khúc nhạc của nàng, còn phải xem nàng có chịu đáp ứng hay không. Bất quá có thể nhiều người chưa biết, Sở Linh Lung sở dĩ có thể tại kinh thành làm như thế là được Lý thái sư phía sau hậu thuẫn. Người của Lý gia muốn gặp nàng, ngược lại so với hoàng gia dễ dàng hơn.

Tú bà nghe được lời ấy, hai mắt sáng ngời, nhìn về phía Lý Cáp nói:

– Vị công tử này chính là Hổ Uy tướng quân Vũ Uy Hầu đại nhân?

Lý Cáp cười nhẹ, xem như đáp lại, Trương tiên sinh trách mắng:

– Dài dòng như vậy làm cái gì? Mau dẫn đường.
– Trương tiên sinh đừng tức giận, Vũ Uy Hầu đại nhân uy danh mấy tháng trước sớm đã vang vọng khắp kinh thành, là anh hùng thần tượng trong lòng nữ nhi. Ta mặc dù tư sắc không nhiều, nhưng cũng là ngưỡng mộ Hầu gia. Hiện giờ có thể được nhìn thấy, thật sự là ta đã tích đức mấy đời rồi…

Thiếu phụ my thanh tú mị nói, dáng vẻ vô cùng khiêu khích, làm cho người ta cảm thấy không thể bắt bẻ, có thể thấy được nữ tử ở Sở Nguyệt lâu kỹ năng không hề thấp.

– Được rồi được rồi, mau dẫn đường đi.

Trương tiên sinh thấy vẻ mặt Lý Cáp không chút thay đổi cũng không nói gì, nhưng Vân Lâm bên cạnh đã cười giận, vội lên tiếng cắt đứt, thúc giục nói.

– Sở cô nương này là ai?

Vân Lâm hỏi.

Vân nương nao nao, lập tức mỵ thanh cười nói:

– Đều nói Hổ Uy tướng quân võ dũng đệ nhất thiên hạ, Hỗ Dương Lý nhị công tử phong lưu Giang Nam đứng đầu, bên người đều là tuyệt thế mỹ nữ, hôm nay vừa thấy, quả thế. Vị tiểu thư này nếu bàn về diện mạo, dáng người, khí chất, đều không kém so với Sở cô nương. Phải biết rằng, Sở cô nương của chúng ta là Sở Nguyệt lâu đệ nhất hồng bài, kinh thành đệ nhất mỹ nhân đấy.
– Đệ nhất hồng bài sao?

Vân Lâm nghe vậy tựa cười mà không phải cười nhìn Lý Cáp.

Lý Cáp làm bộ như không thấy, nhìn Vân nương lạnh lùng thốt:

– Ngươi không cảm thấy nói nhiều quá sao?

Vân nương nghe âm thanh lạnh như băng, đáy lòng run lên, vội không dám nói tiếp lời nào, yên lặng dẫn đường.

Tới tiểu viện u tĩnh của Sở Linh Lung, Vân nương nhường nha hoàn Tiểu Mẫn đi thông báo, còn mình thì nhanh chóng cáo từ rời đi. Vừa mới bị Lý Cáp khiển trách, nàng liền cảm giác mình như rơi vào hầm băng, sống lưng lạnh lẽo. Khí thế trên người Lý Cáp cùng mấy người bên cạnh hắn nếu không thu liễm, nữ tữ thanh lâu bình thường như nàng há lại có khả năng chịu được.

Vân Lâm nhìn chung quanh một chút, thở dài:

– Cảnh vật nơi này thật là tốt. Tiểu đệ, ngươi thường đến đây sao?
– Cái này… hôm nay mới là lần thứ hai.

Lý Cáp đối với việc này cũng không nói dối.

– Lần thứ hai?

Vân Lâm vẻ mặt hồ nghi. Chẳng lẽ tiểu đệ cùng “Sở hồng bài” này hôm nay là lần thứ hai ước hội? Vậy hắn còn mang theo mình tới làm cái gì? Đáng lý cần tránh mình mà lén đến gặp mặt mới đúng. Trong lòng không khỏi có chút hoài nghi có phải hay không hiểu lầm hắn.

– Nguyên lai là Vũ Uy Hầu đại giá quang lâm, Linh Lung không tiếp đón từ xa, xin được thứ tội.

Một thanh âm êm ái vang lên, Sở Linh Lung một thân váy hoa cùng nha hoàn Tiểu Mẫn và Quỷ Di từ trong khuê phòng đi ra, hiển nhiên không quá để ý cách ăn mặc này.

Vân Lâm tò mò đánh giá vị Sở Nguyệt lâu đệ nhất hồng bài này, vốn tưởng mình có thể hiểu lầm tiểu đệ, hiện tại vừa nhìn nàng xinh đẹp như thế, khí chất cao quý tao nhã, lập tức không tin Lý Cáp sẽ bỏ qua. Lấy tính cách tiểu đệ, tuyệt sắc mỹ nữ như vậy làm sao có thể buông tha.

Sở Linh Lung cũng là đồng thời đánh giá Vân Lâm, mỉm cười nói:

– Vị này nhất định là Vũ Uy Hầu tỷ tỷ, Vân Lâm tiểu thư.

Vân Lâm ngạc nhiên nói:

– Cô tại sao biết ta?

Lý Cáp nói:

– Tỷ tỷ, bên cạnh Sở cô nương chính là Quỷ Di.
– Quỷ Di?

Vân Lâm nhìn người hắc bào che mặt bên cạnh Sở Linh Lung, trong mắt có chút nghi hoặc, năm đó nhìn thấy Quỷ Di thì nàng cùng Lý Cáp tuổi còn rất nhỏ, hơn nữa cũng không thấy được chân diện mục, cho nên vừa mới liếc mắt một cái cũng chưa nhận ra.

– Lâm tiểu thư, đã lâu không gặp.

Thanh âm của Quỷ Di vang lên, vẫn là như vậy, lãnh đạm không có cảm tình, bất quá Lý Cáp cùng Vân Lâm cũng biết nàng luôn luôn là như thế, cũng không để ý.

– Quỷ Di, thật là ngươi!

Vẻ mặt Vân Lâm vui sướng nắm lấy đôi bàn tay đen của Quỷ Di, thân thiết nói chuyện. Sở Linh Lung rất nhanh cũng phát huy khả năng giao tiếp, cùng hai nàng trò chuyện.

– Chúng ta vào đi thôi.

Lý Cáp hướng Thiên Thiên cùng Hương Hương bên cạnh khẽ gật đầu nói.

Trương tiên sinh cùng đám người hộ vệ phủ Thái sư Vưu Mang, Dương Cận thì được Tiểu Mẫn đưa đến một tòa lầu khác phẩm trà chờ đợi.

Lý Cáp cùng chúng nữ thẳng đến lầu hai, đến khuê phòng của Sở Linh Lung.

Ngựa quen đường cũ đẩy cửa vào một gian phòng ốc, đứng ở trước giường, chứng kiến một cô gái bộ dạng thanh tú làm dung động lòng người đang ở trên giường ngủ say.

– Nàng vừa mới nằm ngủ, có cần đánh thức nàng dậy không?

Sở Linh Lung ở bên cạnh nhẹ giọng nói.

Lý Cáp nhìn cô gái trên giường một hồi rồi lắc đầu, mang theo mọi người nhẹ nhàng ra khỏi phòng.

– Ai vậy?

Vân Lâm hỏi, Thiên Thiên cùng Hương Hương cũng đồng dạng tràn ngập nghi vấn, bất quá các nàng tin tưởng Lý Cáp. Nếu cần, tự nhiên sẽ nói, mà nếu không cho các nàng biết, cũng tự nhiên sẽ có lý do.

– Một cô gái đáng thương.

Lý Cáp thản nhiên trả lời rồi hướng một gian tiểu sảnh khác đi đến, hiển nhiên lúc hắn mang cô gái lén vào khuê lâu của Sở Linh Lung cũng đã tranh thủ xét qua địa hình nơi đây.

Không chỉ có Vân Lâm tam nữ, mà Sở Linh Lung cùng Quỷ Di cũng đầy bụng nghi vấn, gấp gáp muốn chờ hắn giải đáp.

Chúng nữ đi vào tiểu phòng, thấy Lý Cáp đang gác tay đứng trước cửa sổ nhìn ra tiểu lâm bên ngoài xanh um tươi tốt, suy nghĩ chuyện gì đó.

– Vũ Uy Hầu, thiếp thân có chút thắc mắc, không biết có nên hỏi hay không.

Sở Linh Lung do dự một hồi nói.

– Hỏi đi.

Lý Cáp xoay người lại.

– Vũ Uy Hầu ngày đó mang theo cô bé này nhờ thiếp thân chiếu cố, mà một chút tin tức liên quan cũng chưa nói qua. Nàng sau khi tỉnh lại, đối với lời nói của chúng ta một câu cũng không để ý tới, duy nhất nói một câu đầu tiên là muốn tìm thần tiên ca ca. Thế cho nên đến bây giờ, tên của nàng chúng ta cũng không biết, có thể thỉnh Hầu gia giải đáp một chút được chăng?

Sở Linh Lung chậm rãi nói.

– Thần tiên ca ca?

Vân Lâm kỳ quái nhìn Lý Cáp, hỏi:

– Thần tiên ca ca kia, không phải là tiểu đệ ngươi chứ?

Lý Cáp nói:

– Nàng được ta từ trên tay thích khách cứu ra, tao ngộ vô cùng bi thảm, là một cô gái đáng thương, nên có lẽ đối với ta vô cùng tin tưởng nên mới xưng hô như vậy.

Được người ta gọi là thần tiên ca ca, trong lòng của hắn thật có chút hoan hỉ ngây ngất, đặc biệt là nữ nhân tín nhiệm cùng sùng bái, cảm giác thật sự là không tệ.

– Từ trên tay thích khách cứu ra?

Vẻ mặt Vân Lâm hồ nghi:

– Vậy vì sao ngươi không mang nàng quay về phủ thái sư mà ở tại chỗ này? Thân phận của nàng không rõ, nếu là thích khách cố ý diễn khổ nhục kế thì sao hả.

Lý Cáp nói:

– Cũng vì lo lắng gia gia cùng đại ca bọn họ hoài nghi, ta mới không cho bọn họ biết mà đem nàng lưu tại nơi này. Bất quá ta có thể cam đoan, nàng tuyệt đối không có vấn đề.

Quỷ Di cũng gật đầu nói:

– Nàng quả thật không có võ công.

Sở Linh Lung cũng nói:

– Thiếp thân cũng đã kiểm tra thân thể nàng, ngoài một thân thương tích cùng hai mắt bị mù, quả thật không thấy có gì không thích hợp. Vết thương này là do bị hành hạ trường kỳ mà gây ra, bất quá nàng lại vẫn còn là xử nữ, điều này làm cho thiếp thân vô cùng bất ngờ. Thích khách tàn nhẫn như thế, ngược đãi nàng thời gian dài, trong khi nàng ta bộ dáng thanh tú như thế, vì sao lại không có xâm phạm?

Lý Cáp đương nhiên biết nguyên nhân, bất quá hắn tự nhiên sẽ không nói cho chúng nữ, mà chỉ nói:

– Ta cũng không biết, nói không chừng là thích khách đầu lĩnh còn cần dùng tấm thân xử nữ của nàng, võ công tà giáo này không phải rất nhiều chỗ khó hiểu sao?

Nói xong không khỏi nhớ tới võ công của mình, thật cũng cùng tà giáo tám lạng nửa cân…

– Vậy… Hầu gia có biết tên của nàng không? Chúng ta vô luận hỏi nàng cái gì, nàng cũng không chịu nói.

Sở Linh Lung hỏi.

– Ân, nàng tên… Phi Nhi.
– Phi Nhi? Còn họ là gì?
– Họ Lý.

Vân Lâm lập tức nói:

– Lý Phi Nhi? Tiểu đệ, đây không phải là tên ngươi tự đặt cho nàng chứ!
– Tên không phải chỉ là một cái danh hiệu thôi sao, có thể phân biệt là được rồi.

Lý Cáp thản nhiên nói. Tên này lúc ngày đưa cô gái bay khỏi cung thành thì đặt cho nàng, nàng cũng khá thích tên này, hơn nữa cũng nói qua, không hề nguyện ý muốn gọi Tinh Nguyệt, lại càng không chịu tiếp tục lấy họ Hàn.

Vân Lâm hơi sẳng giọng:

– Tiểu tử thúi này, vì sao đi đến đâu cũng có thể đào hoa vậy? Tùy tiện ra ngoài lượn một vòng thì nhặt về một tuyệt thế mỹ nữ, hành quân đánh giặc cũng có thể đem công chúa người ta trở về, truy giết thích khách cũng có thể cứu được mỹ nhân, ông trời cũng thật không có mắt…
– Ặc…

Lý Cáp trừng mắt nhìn, cái khác chưa tính, quả thật, vận khí của hắn thật không tệ, vẫn là lão thiên gia đích thực anh minh, hôm nào phải cho gửi lên đó một ít heo quay, gà nướng mới được.

Sở Linh Lung che miệng cười nói:

– Nếu không thế sao có thể xưng Giang Nam đệ nhất phong lưu công tử được.

Lý Cáp cứ thế thản nhiên thưởng thức trà thơm mà Thiên Thiên pha cho hắn, không để ý tới tỷ tỷ cùng Sở Linh Lung châm chọc.

Quả nhiên, chiêu này rất hữu hiệu, hai nàng nói một hồi, thấy Lý Cáp hờ hững, cũng bất giác mất mặt, đánh lảng sang chuyện khác.

Vân Lâm thông qua trò chuyện mới biết, Linh Lung là nhạc công của gia gia, hiện tại cũng không có quan hệ mật thiết cùng Lý Cáp, trong lòng địch ý giảm rất nhiều.

Sở Linh Lung quả thật không hổ là Sở Nguyệt lâu đệ nhất hồng bài, nhiều năm tiếp xúc với giới đại quan quý tộc, nên năng lực giao tiếp tự nhiên không tầm thường, chỉ một lúc đã cùng Vân Lâm xưng tỷ gọi muội với nhau, cũng ước hẹn cùng nhau dạo chơi ở kinh thành.

– Quỷ Di, ta muốn hỏi ngươi mấy vấn đề.

Lý Cáp bỗng nhiên đặt chén trà xuống nói.

Linh Lung, Vân Lâm hai nàng nghe hắn nói, cũng dừng đàm luận, nhìn lại đây.

– Hỏi đi.

Quỷ di trả lời như trước ngắn gọn.

– Quỷ di đối với tình huống trong cung hẳn là hiểu biết, ta muốn hỏi đương kim Đại Hạ hoàng thất có mấy vị công chúa?

Lý Cáp hỏi. Quỷ di thân phận lai lịch cho dù ở Lý gia cũng là bí mật, chỉ có gia gia cùng phụ thân mấy người biết, còn đại ca Lý Minh thì không rõ ràng lắm, chỉ mơ hồ biết nàng vốn là người trong hoàng cung.

Quỷ di trầm mặc một hồi, lắc đầu nói:

– Đã lâu rồi không có tin tức ở nơi đó, ngươi hỏi Linh Lung đi.

Sở Linh Lung lập tức nói:

– Tại sao Vũ Uy hầu quan tâm chuyện này? Chẳng lẽ là muốn đem Đại Hạ công chúa đều cưới về?

Dứt lời nở nụ cười, Vân Lâm lại nhíu mày, tiểu đệ phóng túng như thế, việc này thật đúng là có thể xảy ra. Nhớ tới hai cái công chúa ngày ấy ở Cẩm Tú Đường, nàng đối với công chúa Đại Hạ Quốc liền không có thiện cảm.

Lý Cáp vội hỏi:

– Nào có chuyện đó, ta chỉ là hỏi cho biết mà thôi, các ngươi nếu không biết thì cho qua đi.

Hắn vốn muốn hỏi bề trên phủ thái sư, nhưng ngẫm lại, lại sợ gia gia bởi vậy mà đem lòng sinh nghi, tra được cái gì.

– Ân, tiên đế tỷ muội cùng con cái cộng lại, Đại Hạ Quốc hiện nay có chí ít trăm vị công chúa trở lên, thiếp thân cũng không cách nào nhớ hết.
– Dung Dương công chúa và Kiến Văn công chúa kia ngươi có biết không?

Lý Cáp hỏi. Vân Lâm cũng nhìn về phía Linh Lung, nàng cũng muốn nghe một chút, hai công chúa bị tiểu đệ đắc tội kia là hạng người gì, có lai lịch thế nào.

Sở Linh Lung nói:

– Hai vị công chúa này là con của Ô thái hậu, thuở nhỏ được Ô thái hậu sủng ái, trong cung hoành hành không sợ ai, phóng túng so với huynh đệ của các nàng chỉ có hơn chứ không kém. Dung Dương công chúa mười ba tuổi đã thất thân, nghe đồn là là nàng ta cưỡng bức một vị thống lĩnh Vũ Lâm quân. Sau khi nàng phá thân, tiểu thống lĩnh này cũng biệt vô tăm tích. Từ đó, Dung Dương công chúa dâm đãng hoang mị đã là một bí mật, rất nhiều Vũ lâm quân tướng quân cùng quan chức tuổi trẻ đương triều đều cùng nàng quan hệ. Mà Kiến Văn công chúa, cũng thường chơi trò “hư long giả phượng”, cũng từng gây rối với thiếp thân, bất quá bởi vì có Quỷ Di ở đây, không thể thực hiện được. Dù sao, hai vị công chúa này, có thể nói là đem bộ mặt Đại Hạ hoàng tộc làm mất hết, nhưng có Ô thái hậu sủng ái nên không ai dám đụng đến các nàng.

Trong lòng Lý Cáp thầm mắng, “Tiện nhân” công chúa này quả nhiên là loại đồng tính luyến ái, lại có chủ ý lên nàng. Không phải chỉ là nữ nhi Ô thái hậu, tỷ muội “thái giám hoàng đế” thôi sao? Người khác không dám chọc các nàng, không có nghĩa Lý Cáp hắn không dám.

Lý Cáp lại tùy tiện hỏi mấy vấn đề, công chúa nào cao nhất, rồi nàng nào tài hoa nhất, tuổi lớn nhất, tuổi nhỏ nhất chẳng hạn, rồi sau đó đột nhiên hỏi:

– Có ai là Tinh Nguyệt công chúa hay không?
– Tinh Nguyệt công chúa? Vũ Uy Hầu làm sao biết Tinh Nguyệt công chúa?

Sở Linh Lung hơi kinh ngạc nói.

Lý Cáp nói:

– Ừm, có một lần nghe đại ca nhắc qua, cảm thấy tên này thật là dễ nghe, liền hỏi một chút.
– Lý Thị Lang nhắc tới Tinh Nguyệt công chúa? Người nói cái gì?
– Không nhớ rõ, có gì sao?

Lý Cáp nhíu mày, xem ra quá khứ Tinh Nguyệt công chúa có dính dáng đến một ít bí mật cung đình, nghĩ lại Sở Linh Lung thường xuyên cùng người hoàng gia quý tộc tiếp xúc, bởi vậy biết không ít bí mật cùng xì căng đan chốn hoàng cung.

Vân Lâm kỳ quái nói:

– Như thế nào? Tinh Nguyệt công chúa này có vấn đề gì sao?

Sở Linh Lung nhìn về phía Quỷ di, sau khi hiểu ý liền ngưng thần dụng khí kiểm tra bốn phía, rồi chậm rãi lắc đầu nói:

– Không có vấn đề.

Lý Cáp nói:

– Sở cô nương, Quỷ di yên tâm, có Hương Hương ở đây, có thể cam đoan vách ngăn sẽ không có lỗ tai, tuyệt không ai có thể nghe lén.

Yêu hồ nghìn năm đã đề phòng, nếu có người muốn nghe lén, trừ phi là thần tiên.

Sở Linh Lung thở dài nói:

– Tinh Nguyệt công chúa là Ngu Phi sinh ra, bởi vì ánh mắt của nàng phi thường xinh đẹp, tựa như ánh sao, hai má trắng như trăng rằm, nên được tiên hoàng ban cho tên gọi Tinh Nguyệt công chúa.
– Mắt sáng như sao? Ngươi gặp qua Tinh Nguyệt công chúa rồi?

Lý Cáp tựa hồ không chú ý hỏi.

Sở Linh Lung lắc đầu:

– Không có, căn bản không mấy người đã gặp qua nàng, sau khi sự kiện kia phát sinh mấy năm trước, nàng cùng Ngu Phi tựu dần dần bị người cố ý quên lãng.
– Việc mấy năm trước? Mấy năm trước, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

Vân Lâm truy vấn.

Lý Cáp thì đang nhớ lại mấy năm trước, phụ thân từng mấy bận chạy tới kinh thành, nói là triều cục có biến, chỉ sợ là bởi vì chuyện đó. Trong cung phát sinh đại sự, thông thường sau đó đều làm rung chuyển triều cục, thế lực biến hóa.

– Cụ thể chuyện gì xảy ra thiếp thân cũng không rõ lắm, bất quá Ngu Phi cùng hai vị phi tử khác vốn được sủng ái đột nhiên chỉ trong một đêm toàn bộ bị phế, gia tộc các nàng bên ngoài đồng dạng đều rơi đài, liền đó chính là lợi ích triều đình thay đổi.

Sở Linh Lung nói xong nhìn về phía Lý Cáp cùng Vân Lâm:

– Lý gia chính là bên thu được quyền lợi to lớn nhất.

Lý Cáp không nói gì, nhưng trong lòng lại rõ ràng, Sở Linh Lung là ám chỉ biến cố cung đình lần đó cùng Lý gia có quan hệ. Đây chính là “ngoại thích tập đoàn”(các thế lực bên ngoại, ý chỉ gia tộc của các phi tần trong cung) đấu tranh, Mười phần là do Ô thái hậu, cũng chính là hoàng hậu lúc đó phát động. Mà Lý gia, hiển nhiên là ủng hộ hoàng hậu nhất hệ, cho nên sau khi sự thành, đã lấy được nhiều ích lợi. Bất quá cái này cũng chẳng thể trách Lý gia, đổi lại ai khác, đều sẽ làm như vậy. Hoàng cung, triều đình cũng giống như chốn “tùng lâm dã ngoại”, đều áp dụng cách sinh tồn cá lớn nuốt cá bé.

Sở Linh Lung tiếp tục nói:

– Ba người con của các phi tử cũng vì vậy mà bị liên luỵ, hoàng tử cùng công chúa đều bị bắt giam lỏng. Trong đó, Tinh Nguyệt công chúa bị người tố giác do Ngu Phi cùng người khác sinh ra, nhân chứng vật chứng vô cùng xác thực khiến tiên đế nổi trân lôi đình.
– Sau đó thì sao?

Vân Lâm hỏi.

– Sau đó… Sau đó cũng không biết, việc này là một vị hoàng thất nghe được, tin tức phong tỏa rất nhanh, thiếp thân đoán rằng, nhiều năm như vậy, Tinh Nguyệt công chúa mười phần đã bị tra tấn mà chết. Lâm muội muội cùng Vũ Uy Hầu nếu muốn biết xác thực tình hình cụ thể, có thể đi hỏi thái sư.

Sở Linh Lung nói.

Lý Cáp cũng đã rõ, sau này chuyện gì đã xảy ra. Tuyên Hòa đế bởi vì ánh mắt xinh đẹp của Tinh Nguyệt không phải di truyền từ hắn, liền thuốc mù ánh mắt của nàng, cũng đem đày vào lãnh cung, chịu sự tra tấn của cung nữ thái giám, thậm chí là của Vũ lâm quân.

Hoàng cung, quả nhiên là một địa phương hắc ám. Bất quá, thế giới này tựa hồ không đâu là không như vậy, chính mình trong mắt người khác cũng là một tên thối nát. Hắn không khỏi nhớ lại nơi Thiên Sơn sơn động tìm được Linh Nhi, thật là thế ngoại đào viên…

Sở Linh Lung tựa hồ do dự một chút, lại nói:

– Kỳ thật, cung đình rất khác so với thường nhân tưởng tượng, những hoàng tử, công chúa kia, mười thì có một không phải do hoàng đế sinh ra. Kiến Văn công chúa, theo người ta nói, cũng là Ô thái hậu cùng người khác tư sinh. Chẳng qua không ai kiểm chứng, không có chứng cứ, đều không làm gì được. Ở trong cung đình, phi tần cũng không chỉ dựa vào sắc đẹp là có thể đạt được hết thảy. Có khi, xinh đẹp cùng quyến rũ, trái lại sẽ đưa tới họa sát thân, có lẽ đây cũng là hồng nhan bạc mệnh.

Ngữ khí không khỏi có chút thương cảm.

Đúng vậy, nếu nàng không có Lý gia Lý thái sư cường đại chống lưng, chỉ sợ sớm trở thành đồ chơi của các phú hào quyền quý. Nếu là bị hoàng đế cố chấp thu vào trong cung, bản thân xuất thân tại thanh lâu lại không có gia thế, bị lạnh nhạt thì thôi, nếu vạn nhất được hoàng đế sủng ái, mạng sống chỉ sợ không giữ được bao lâu.

Hoàng cung, chính là đống rác địa ngục được dựng lên bên trong dãy tường thành hoa lệ. Đây là định nghĩa của Lý Cáp với nơi đó.

Mấy ngày sau, Hoa gia cùng Lý gia ở phủ thái sư cử hành một nghi thức thành thân, Hoa Tư chính thức trở thành thê tử Lý Cáp. Bởi vì còn đang trong lúc đại tang, cho nên nguyên bản trong kế hoạch hôn lễ long trọng chỉ có thể chuyển qua Hỗ Dương. Còn ở kinh thành, chỉ có thể gọi là thành thân nghi thức, đơn giản và ngắn gọn, trừ bỏ Hoa gia vài vị bạn thân, chỉ có Lê Bố huynh muội cùng vài tên hảo hữu trong quân của Lý Cáp. Cũng không phải những quan viên khác không đến, đây chính là cơ hội tuyệt hảo để lấy lòng Lý gia, mà là Lý thái sư hạ lệnh quan chức không được đến. Bất quá bọn quan viên vẫn là không ngoại lệ đưa tới quà mừng. Riêng phần lễ vật, người khác nhìn chỉ biết than vãn mà thôi.

Ngày kế, Tây Nam chiến báo truyền đến kinh thành. Tây Nam Vẫn tộc nhân được Thiên Gia Giáo dẫn dắt cùng kích động đã khởi sự, giương cờ “diệt Hạ phục Vẫn”, nháy mắt chiếm lĩnh hơn phân nửa thành trấn Tây Nam. Nam Minh phủ thậm chí chưa chống cự, đã toàn diện đầu hàng, đông đảo quan chức cùng tướng lãnh địa phương cũng đột nhiên trở giáo, có thể thấy được Vẫn tộc nhân cùng Thiên Gia Giáo lần này tổ chức phiến loạn đã chuẩn bị từ lâu.

Tân hoàng mới vừa đăng cơ không lâu, uy tín chưa lập, các nơi vương hầu quý tộc cùng biên cương Đại tướng đều xem chừng thái độ, đối với lệnh điều binh của triều đình chậm chạp không chịu chấp hành, khiến cho Vẫn tộc nhân ở Tây Nam thế như chẻ tre, không thể chống cự.

Triều đình lập tức triệu tập quần thần thương nghị, chuẩn bị thành lập đại quân, xuôi nam dẹp yên phản loạn.


Còn tiếp…

Khi đọc xong truyện, làm ơn hãy bấm vào quảng cáo bất kỳ trước khi thoát khỏi website, cảm ơn các bạn rất nhiều.
Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi