Bạn đang đọc truyện sex tại trang web http://truyendam.org
Đọc truyện sex ở đây sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Thông báo: Truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 191

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 191

Lý thái sư thấy Lý Cáp tiến vào, Tiếu Phương hiểu ý khom người cáo lui, lúc ra cũng không quên khép cửa lại.

– Con biết nữ thích khách kia?

Lý thái sư ý chờ Lý Cáp ngồi xuống rồi hỏi.

– Dạ!

Lý Cáp đáp.

– Vậy à.

Lý thái sư nhíu mày.

– Nói như vậy, nàng ta đến phủ chúng ta là tìm con?
– Dạ.
– Nàng ta có tham gia vào vụ ám sát hoàng thượng?

Lý Cáp do dự một chút rồi gật đầu nói:

– Dạ.

Hắn biết với năng lực của gia gia, tra ra thân phận Mạc Liên chỉ là chuyện sớm hay muộn.

– Nàng ta có phải là người của Tây Nam tà giáo?

Vẫn là chỉ có thể trả lời “Dạ.”

– Tại sao con biết nàng?
– Này…

Lý Cáp nói:

– Là như vậy, đêm trước tôn nhi truy bắt thích khách nhờ nàng trợ giúp mà phát hiện được…

Lý thái sư hồ nghi nhìn hắn:

– Vì sao nàng ấy giúp con?

Lý Cáp sửa sang lại vạt áo:

– Việc này… Bởi vì con lấy nhân nghĩa ra giảng cho nàng, cho nên nàng mới bỏ gian tà theo chính nghĩa…
– Được rồi được rồi, sao không nói thẳng con anh tuấn tiêu sái, phong lưu đa tình, cho nên nàng ta bị hấp dẫn.

Lý thái sư xen lời hắn.

Lý Cáp cười khan nói:

– Gia gia, đừng nói khó nghe như vậy mà.

Lý thái sư nghiêm mặt nói:

– Con có thể phong lưu, nữ nhân gì cũng được, nhưng tại sao lại là Tây Nam tà giáo chứ?
– Gia gia, nàng coi như là biết hồi đầu. Nếu không phải là có nàng trợ giúp, tôn nhi cũng không cách nào tìm được thích khách, càng không thể bắt sống đầu lĩnh thích khách, tiêu diệt hơn phân nửa thích khách. Cho nên… Có thể bỏ qua cho nàng không? Dù sao nàng trong tay chúng ta, triều đình cũng không biết.

Vì cứu Mạc Liên, Lý Cáp tận lực chuyển công lao của mình lên nàng.

– Ai nói với con bọn hắn không biết? Con cho rằng triều đình và các thế gia khác đều là kẻ mù người điếc sao? Một thích khách tự tiện xông vào phủ thái sư bị bắt, há có thể giấu diếm được? Bây giờ cô ấy là tội phạm trong phủ Thái sư thì không ai dám đắc tội, nhưng khi trở thành người một nhà bọn họ há để yên sao? Nhớ kỹ, bây giờ là lúc hoàng đế mới băng hà!

Lý Cáp nhỏ giọng nói thầm: “Người khác đâu biết bộ dạng cô ấy, tùy tiện lấy một thi thể thể thay thế bảo muốn chạy trốn rồi bị giết không được sao?”

Lý thái sư bị nói cứng họng, quả thật đúng như Lý Cáp nói, với thế lực của Lý gia, người lại trong tay mình muốn xử lý sao mà không được, chủ yếu là Lý thái sư không muốn liên hệ gì với Tây Nam tà giáo…

Trầm mặc hồi lâu, Lý thái sư mới lấy giọng thương lượng nói:

– Nữ nhân cháu đâu có thiếu. Không nói vị hôn thê ở kinh thành và hai thị nữ, ở nhà cũng đâu thiếu mà? Nghe nói mỗi người đều là mỹ nữ tuyệt sắc, nếu cháu ngại không đủ thì gia gia tìm thêm, còn nữ thích khách kia mới quen có một đêm làm gì có tình cảm sâu đậm? Coi như là chơi đùa đi nhé?

Lý Cáp nheo mắt lại, mỹ nữ tuyệt sắc như Mạc Liên, lại trao thân cho mình, sao nhẫn tâm để nàng bị xử tội được, hắn hỏi:

– Gia gia, vậy tính xử lý nàng thế nào?

Lý thái sư nói:

– Trước hỏi thân phận cô ta, toàn bộ quá trình ám sát, rồi cao tầng Tây Nam tà giáo…

Lý Cáp lập tức nói:

– Chuyện này cháu có biện pháp hỏi, hơn nữa bọn họ có bí thuật tự bạo đan điền, nếu mọi người dùng hình Mạc Liên nhất định sẽ tự sát.
– Nga? Cô ta tên là Mạc Liên?
– Dạ, phụ thân của nàng là Mạc Bình tri phủ Bình Nguyên. Là một quan thanh liêm, chỉ vì bị kẻ gian trong triều hãm hại nên bị xét nhà diệt tộc. Nàng tuổi nhỏ lại không có cha mẹ, mới lạc đường sa vào tà giáo, bất quá luôn luôn giữ mình trong sạch cũng không làm chuyện phạm pháp loạn kỷ cương, lần này lên kinh cũng là bị ép buộc. Kỳ thật Mạc Liên bản tính thuần lương, thật sự là cô gái tốt hiếm có…

Lý Cáp chém tưng bừng, biến đại ma đầu tà giáo thành thiếu nữ thuần khiết thiện lương vô đối.

– Nữ nhi của Mạc Bình? Nguyên lai là Mạc Bình, hắn thật quả thật là quan tốt.

Lý thái sư trầm ngâm nói.

Lý Cáp cẩn thận hỏi:

– Cháu có thể hỏi mọi chuyện, có thể giao nàng cho cháu không?

Lý thái sư lập tức nghiêm mặt:

– Không được, phải giao nàng cùng thích khách cho triều đình, khi nào hoàng thượng nhập lăng thì lăng trì.

Lý Cáp trợn ngược mắt, Lý thái sư thì híp mắt lại, một già một trẻ hai người Lý gia mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.

– Cháu không đồng ý.

Lý Cáp kiên quyết:

– Bất kể như thế nào, cháu muốn giữ nàng.
– Cháu không nghe gia gia nói sao? Đừng, cháu là đệ tử Lý gia, mọi việc phải suy nghĩ cho gia tộc!

Lý thái sư không nói lớn nhưng có khí thế không giận mà uy.

Lý Cáp không chịu nhường bước:

– Ngay cả nữ nhân của mình cũng không thể bảo vệ, sao tính là người Lý gia được!
– Cháu…

Lý Cáp cúi đầu:

– Gia gia, chuyện này cháu xin người, buông tha Mạc Liên đi.

Lý thái sư nhìn thấy cháu của mình, hắn biết tính Lý Cáp, so với hắn năm đó quật cường hơn nhiều, vả lại từ nhỏ chưa từng suy sụp, bổn sự cũng không nhỏ, lá gan to bằng nghìn bằng vạn con Nòng Nọc, nghĩ gì là không sửa, lại không có chuyện gì hắn không làm được.

Thở dài một hơi, Lý thái sư hạ giọng:

– Thôi thôi.

Lý Cáp vui vẻ:

– Gia gia, người đồng ý rồi?
– Ta đồng ý lưu tính mạng cô ta lại, nhưng mà phải rời khỏi kinh thành, cũng không thể đưa về Hỗ Dương, trong một năm con không thể gặp cô ta. Sau đó xem coi có thể đưa vào Lý gia làm thiếp không.
– Được, được, không thành vấn đề.

Lý Cáp lập tức đồng ý, rời khỏi kinh thành rồi gia gia quản được sao?

Lý thái sư nhìn hắn một cái, lại nói:

– Bất quá khi cô ta ở trong phủ không thể cởi trói nội lực.
– Không thành vấn đề!

Vấn đề nhỏ này Lý Cáp dĩ nhiên là đồng ý.

Kỳ thật, ngày hôm sau lệnh cấm đi lại đã được dỡ bỏ. Kinh thành cũng mở cửa thành phía Tây bắt đầu cho phép xuất nhập, chẳng qua kiểm tra nghiêm khắc hơn bình thường nhiều.

Tin hoàng thượng băng hà vẫn chưa được công bố chính thức, nhưng mà trong thành đã đồn loạn cả lên, trong cung cũng không hạ lệnh cấm thảo luận nữa, mọi người đều biết, hoàng thượng tám phần là đã lìa đời.

Quả nhiên, ngày thứ ba, hoàng cung chính thức công bố Tuyên Hòa hoàng đế đã cưỡi hạc về tây thổ, tân hoàng chuẩn bị đăng cơ.

Người mới thời đại mới sẽ bắt đầu.

Ngày mười một tháng tư năm Tuyên Hòa hai mươi tám, Đại Hạ Quốc đại võ Tuyên Hòa hoàng đế bị yêu nhân tà giáo ám sát, giờ Tý canh ba quy thiên. Thái tử phải trai giới ba ngày mới được kế vị. Sau đó mới đưa tang hoàng đế nhập hoàng lăng. Nghe nói khi còn sống hoàng đế cưng chiều Thục phi, Trinh phi và một cơ số nữa không có hậu trường phải chôn cùng, tính cả thái giám hầu hạ cũng hơn nghìn người. Nghe nói đại sự này một tay hoàng hậu đưa ra, ai dám nói gì chứ, kể cả người các thế gia phái đến bên hoàng đế làm đại nội cao thủ cũng bị hoàng hậu lấy lý do không làm tròn bổn phận xử tử phân nửa. Hiện giờ ở trong hoàng cung, có thể nói là hoàng hậu, cũng chính là thái hậu tương lai một tay che trời.

Hôm nay là ngày tân hoàng đăng cơ, hoàng cung uy nghiêm tĩnh mịch. Tất cả hoàng tử, công chúa, văn võ đại thần cả triều tề tụ ở điện Uy Vũ, chuẩn bị chứng kiến thái tử kế vị.

Là Bình Lỗ Đại tướng quân hàm nhị phẩm, Vũ Uy hầu Lý Cáp dĩ nhiên cũng ở đây, nhưng mà hắn vẫn mặc lễ giáp toàn thân, đầu cũng đội mũ giáp che kín mặt, hắn sợ thái tử cũng là tân đế nhận ra.

Ngày hôm nay toàn bộ huynh đệ con cái của Tuyên Hòa hoàng đế ở kinh thành đều ở đây, những công chúa chưa gặp cũng có. Nhóm công chúa đúng là béo gầy dạng gì cũng có, có cô thì như heo mẹ, cô thì đoan trang cao quý. Bất quá sao Lý Cáp lại để ý những người bộ dạng bình thường như vậy, đã thế mỗi người đều tự cao tự đại nữa chứ.

Mà trong hàng hoàng tử, mỗi người đều vẻ mặt nghiêm túc, nhìn không ra vui buồn. Đặc biệt Đằng Lăng vương chờ mấy hoàng tử phong vương, lại càng đúng tiêu chuẩn “Cha đã chết”, vẻ lo lắng đầy mặt, thật đúng là có đủ “Hiếu thuận”.

Uy Vũ điện đã sửa lại hoàn toàn từ lâu, đã không còn nhìn thấy cái miệng hố lớn. Bất quá Lý Cáp vừa nhìn thấy bậc thềm ngọc long ỷ mà đêm đó mình đã ngồi qua, mà vua Đại Hạ Quốc sắp ngồi lên lại là chỗ hắn đã đi tiểu làm hắn muốn phì cười…

Một trận chuông vang lên, tân hoàng cùng thái hậu cùng vài tên ngự tiền thị vệ hạ bước vào Uy Vũ điện, quần thần lập tức khúm núm, hô lớn: “Vạn tuế!”

Thái hậu ngồi lên một cái ghế phía sau long kỷ, mới vừa ngồi xuống liền buông một tầng rèm che xuống, người sáng suốt đều nhìn ra, đây là thái hậu chuẩn bị buông rèm chấp chính.

Thái tử, cũng chính là tân hoàng thì đứng dưới ghế rồng. Tổng quản thái giám Phạm Tiến đi lên bậc thềm ngọc, bộ dạng vênh váo tự đắc, mở thánh chỉ ra, bắt đầu bô bô đọc.

Lý Cáp ở bên dưới nghe đến buồn ngủ, nghe xong nửa ngày chỉ biết đại khái tân hoàng đăng cơ, niên hiệu là Vĩnh Đức, sang năm là Vĩnh Đức nguyên niên.

Sau nghi thức tân hoàng lên ngôi vị hoàng đế, chính thức đã trở thành hoàng đế Đại Hạ Quốc Vĩnh Đức đế, một phen đại lễ đi qua.

Giống như Lý Cáp kiếp trước chứng kiến lãnh đạo mới nhậm chức, Vĩnh Đức đế cũng khó tránh khỏi đến một phen diễn thuyết khẳng khái gạn đục khơi, đơn giản là nâng mình lên miệt thị địch nhân, ca tụng quá khứ, khát khao tương lai, còn lại tất cả là lối hành văn khó hiểu.

Đang tính chuồn chợt nghe hô:

– Vũ Uy hầu.

Lý Cáp run lên, nhanh chóng bước ra khỏi hàng nói:

– Có thần!

Vĩnh Đức đế cười nói với Phạm Tiến đứng bên cạnh:

– Tuyên chỉ!

Phạm Tiến cầm thánh chỉ lên đọc một hồi, Lý Cáp ở dưới nghe một hồi, rốt cục cũng hiểu được. Hoàng đế khen thưởng hắn phát hiện thích khách, bắt hung thủ giết hoàng đế là Sầm Đầu. Ngoài ban thưởng một mớ vàng bạc châu báu tơ lụa còn thăng chức hắn lên nhất phẩm trấn quốc đại tướng quân.

Khiến hắn cảm thấy kỳ quái là vì sao triều đình biết hắn bắt Sầm Đầu chính là thích khách giết hoàng đế? Ai làm hoàng đế trọng thương hắn rõ nhất, nhưng mà ngẫm lại hoàng đế một nước bị ám sát ngay trong hoàng cung là chuyện quá mất mặt, nay tân hoàng đăng cơ mà còn chưa bắt được thích khách chẳng phải là quẳng hết mặt mũi sao? Hắc hắc, phế vật Sầm Đầu bị lợi dụng, trước khi chết còn cõng giúp hắn một cục nợ to.

Sau khi tạ ơn, Lý Cáp ôm bộ dạng cảm động rơi nước mắt về chỗ. Trong lòng thầm mắng hoàng đế cùi bắp với lão hoàng đế cùi bắp cha hắn đúng là đầu heo, đặt tên tướng quân khó nghe vậy, trước hắn là “Bình Nhũ” Đại tướng quân, giờ lại thành “Heo oa” Đại tướng quân.

Chỉ thấy Phạm Tiến bị thái hậu kêu, sau vài câu thì thầm, lại đi đến bên hoàng đế nói nhỏ vài câu gì đó. Hoàng đế tựa hồ có chút kinh ngạc, ánh mắt lại nhìn về phía Lý Cáp, bất quá sau một lúc nghĩ ngợi hắn mới hiểu ý.

– Vũ Uy hầu.

Hoàng đế lại lên tiếng.

– Ách?

Lý Cáp sửng sốt, vội bước ra khỏi hàng nói:

– Có thần.

Trong lòng thầm nghĩ, không phải là ngại thưởng thiếu, muốn ban hôn công chúa đi? Chuyện này khó nói đùa được, lỡ may vớ phải công chúa xấu hoắc thì về làm gì?

– Vũ Uy hầu tận tâm lập công, không để ý an nguy bản thân, truy bắt thích khách quy án, an ủi linh hồn tiên hoàng. Trước có công Bình Lỗ, sau có công bắt giặc hộ giá. Trẫm đặc biệt ban thưởng cho khanh một khối kim bài miễn tử, sau này bất luận phạm tội lớn nhỏ, có thể đặc xá miễn tội ba lần. Mong Vũ Uy hầu tiếp tục làm gương cho chúng thần, tiếp tục lập công cho Đại Hạ quốc ta.

Vĩnh Đức đế ca một bài.

Lý Cáp cùng quần thần trên đại diện đều ngẩn ngơ, miễn tử kim bài?

Từ khi Hạ lập nước đến nay, miễn tử kim bài là lần đầu tiên xuất hiện. Tuy rằng tiền triều đã có tiền lệ nhưng triều đại này thì chưa bao giờ có. Miễn tử kim bài, không khác một tấm bùa hộ mệnh bằng vàng, tân hoàng vừa đăng cơ đã đưa ân huệ như vậy cho Lý gia, tất nhiên khiến không ít người đỏ mắt.

Một thái giám bước ra từ sau rèm chỗ thái hậu ngồi, cầm một cái khay có phủ khăn vàng bên trên đi đến bên cạnh hoàng đế.

Vĩnh Đức đế nhấc này vải tơ một góc nhìn một chút, gật gật đầu, kia thái giám liền đem bưng tới Lý Cáp trước mặt.

Người sáng suốt đều nhìn ra, miễn tử kim bài này là thái hậu chuẩn bị.

Lý Cáp tạ ơn sau đó mở tấm vải, đại thần, hoàng tử, công chúa bên cạnh sôi nổi nhìn qua, muốn biết bộ dạng khối miễn tử kim bài đầu tiên thế nào.

Chỉ thấy kim bài vàng óng, chắc chắn là vàng ròng, do hai khối nhỏ kết hợp, thoạt nhìn giống như hồ lô, bên trên có hai chữ to “Miễn Tử”. Phía dưới khắc năm tháng ngày cùng “Đại Hạ Vĩnh Đức Đại Đế ban thưởng Vũ Uy hầu Lý Cáp”.

Lý Cáp nâng kim bài lên, một phen tạ ơn, lại biểu đạt trung thành tận tâm với Vĩnh Đức đế một lượt, sau đó mới thu kim bài lại, lui về chỗ.

Sau Lý Cáp, Vĩnh Đức đế lại phong thưởng mấy người, phạt mấy người, bất quá nói tóm lại cả triều văn võ khung quyền lực cũng không có phát sinh biến hóa lớn, vẫn là tam công nắm giữ triều chính, Lý gia thống lĩnh quần thần. Hơn nữa Lý Cáp mơ hồ có thể trở thành tâm phúc của tân đế và thái hậu, đại thần dựa vào Lý gia ngày càng nhiều.

Trên đường hồi phủ, ba người Lý gia ngồi chung một xe ngựa, bên cạnh xe là Lý gia cao thủ, phía sau còn có mười mấy tên kỵ binh Vũ lâm quân hộ vệ. Sau chuyện ám sát ở kinh thành, đại thần lên triều về phủ phòng bị tăng cường mấy lần, tuần tra trên phố Chu Tước cũng đông đảo hơn nhiều.

– Ý của bà già kia là gì nhỉ?

Lý Minh vuốt vuốt miễn tử kim bài trong tay, ánh mắt híp thành một đường.

Lý Cáp sờ cằm cười nói:

– Chắc là khi đệ bắc phạt giết người quá nhiều, thái hậu lão phật gia ban cho đệ cái này là nói cho đệ biết, trời có đức hiếu sinh, đối xử với người khác phải “miễn tử” nhiều hơn.

Hai huynh đệ nói xong, bắt đầu thử độ tinh khiết của kim bài.

Lý thái sư ho khan hai tiếng, hai người mới ngừng lại.

– Thái hậu làm vậy là lấy lòng chúng ta, tỏ ra ân sủng. Thực ra kim bài không có tác dụng thực chất gì. Với quyền thế của chúng ta ở Đại Hạ bây giờ có hay không cũng như nhau. Chỉ cần chúng ta nắm quyền thế thì không ai dám đụng đến chúng ta, nếu không cho dù có chục tấm miễn tử kim bài cũng không cứu được mạng chúng ta.

Lý thái sư híp mắt nói, diễn cảm này giống như đã thành chiêu bài của nam nhân Lý gia.

Trong xe ba người Lý gia đang bàn luận về kim bài miễn tử, trong cung hai mẹ con hoàng đế cũng đang cự cãi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi Truyện hentai HentaiVn