Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 152

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 152

Hổ doanh cùng Giang Nam Thanh Lâm quân đều phải đóng quân ở địa phương, cho nên Lý Cáp cùng Trương Tề phải dẫn quân trở về Hỗ Dương, lên kinh thành diện kiến hoàng thượng nhằm lãnh thưởng.

– Lý tướng quân, xin ngài hãy nhanh chóng an bài cho Hổ Doanh, sau đó cùng bốn vị tướng quân Dương Cận, Cổ Khang, Trần Vân, Vưu Mang đến gặp Trương Tề Đại tướng quân, chớ để ngài ấy đợi lâu.

Tiêu Hàn chắp tay nói với Lý Cáp.

Lý Cáp nói:

– Tiêu tướng quân yên tâm, mạt tướng khi về Hỗ Dương, sẽ ngay lập tức khởi hành tới kinh thành, quyết không phụ sự kỳ vọng của hoàng thượng.

Chủ soái Lâm Thiên Văn, Đại tướng quân Ông Viễn cùng đám người kia lần lượt từ biệt hắn:

– “Hổ Uy tướng quân” uy chấn thiên hạ nhưng đúng là người làm ta tuyệt đối tin tưởng. Dựa vào chiến công hiển hách lần này cùng với gia thế lừng lẫy của hắn, dùng mũi dùng tóc cũng có thể đoán ra tiền đồ của hắn như thế nào. Nếu không phải bọn họ đều biết Lý Cáp đã định thân chỉ sợ rằng bọn họ đã đem con gái mà gả cho hắn…

Lê Bố nắm quyền chào Lý Cáp, cười rằng:

– Lý lão đệ, mau đến kinh thành, lúc đó chúng ta không say không về, uống thỏa con mẹ nó thích.
– Yên tâm đi Lê đại ca. Nhưng mà ngươi đến trước chuẩn bị đủ rượu, bằng không đến lúc đó cũng không đủ cho ta uống.

Lý Cáp cười đáp lại.

– Không thành vấn đề!

Lê Bố nói xong lại thầm thì to nhỏ:

– Đến lúc đó, muội muội của ta cũng có thể cùng ngươi uống rượu.

Lê Bố nói xong cười ám muội và tạm biệt hắn.

“Ách” Lý Cáp bất đắc dĩ lắc đầu, muội muội của Lê Bố rốt cuộc là thể loại người gì đây? Có dạng ca ca như thế này, e rằng muội muội cũng không bình thường!

Toàn quân chủ lực tiếp tục hướng về kinh thành trước khi tiến đến Giang Nam.

Trên đường đi, Lý Cáp luôn luôn dạy Hạ ngữ cho Linh Nhi và Tịnh Cơ. Hai nàng đều là những bảo bối vô cùng thông minh sắc sảo, nên đã lĩnh hội được nhiều về Hạ ngữ.

Nhưng mà có điều chỉ có dạy nội dung thôi.

– Ca ca… Thân ca ca… Hảo ca ca…

Linh Nhi luyện phát âm.

– Ngoan, Linh Nhi rất giỏi.

Lý Cáp hài lòng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh tươi của nàng.

– Hu quân… Ta… Yêu… Người.

Tịnh Cơ phát âm, kể từ khi biết nghĩa của mấy tiếng này, mỗi lần bị Lý Cáp ép nói, mặt nàng đều ửng ánh hồng hoàng hôn.

Nhưng Lý Cáp cũng không tha cho Thiên Tú, càng không để các nàng nhàn nhã. Cuối cùng, hắn ta tự biên rồi dạy Linh Nhi cùng Tịnh Cơ đọc một bài thơ do chú cóc tự nghĩ ra:

Hán Việt:

Thái dương xuất đích tảo…

Thiên Tú khứ tẩy táo…

Tẩu quá nhất đa kiều…

Phát hiện hà nhất điều…

Thiên Tú thoát y phục…

Phục hạ thủy liễu…

Thủy thanh hoa lạp lạp…

Thiên Tú tiếu cáp cáp…

Đột nhiên nhất trận đại phong quát…

Khuynh bồn đại vũ hoa hoa hạ…

Y phục bị thủy trùng tẩu liễu…

Thiên Tú quang trứ thí cổ bào hồi gia…

Dịch Nghĩa:

Mặt trời mọc buổi sớm…

Thiên Tú đi tắm rửa…

Đi qua một cây cầu…

Phát hiện một con sông…

Thiên Tú liền cởi quần áo…

Trầm mình xuống dòng nước…

Nước chảy ào ào…

Thiên Tú cười khúc khí…

Đột nhiên cơn gió mạnh thổi bay quần áo…

Thiên Tú phải ôm mông chạy về…

Dịch thơ:

Mặt trời vừa mới ló lên…

Thiên Tú muốn tắm cho quên nỗi sầu…

Nàng đi tới một chiếc cầu…

Con sông phía dưới một màu tươi xinh…

Thoát y, Thiên Tú hữu tình…

Hòa cùng Lý Cáp đắm mình dưới sông…

Dòng nước luồn khẽ bờ mông…

Lý Cáp bên cạnh đứng trông nàng cười…

Quần áo bị gió thổi bay…

Khi về nàng phải dùng tay che hàng.

(Cường Thuần Khiết: Tại hạ văn hèn chữ bẩn, dịch nhố nhăng bài thơ như thế. Ai thơ hay làm vài bài trong luận đàm, tại hạ sẽ thêm vào)

Ban đầu, Linh Nhi cùng Tịnh Cơ cũng không biết được ý tứ của bài thơ do con cóc ghẻ làm, học lại còn thấy thú vị. Đến khi biết ý, Linh Nhi đọc càng sung, Tịnh Cơ thì đỏ mặt sống chết không chịu đọc. Mà nhân vật chính trong bài thơ là Thiên Tú công chú, cho dù nàng có là người ôn hòa nhã nhặn như Thiên Sơn trầm tĩnh, nghe thấy loại ca dao này cũng không thể thờ ơ. Mỗi khi Linh Nhi dùng giọng nói ngọt ngào của mình cất lên câu ca dao, mặt Thiên Tú lại ửng hồng một phen.

Ban ngày đi đường trên Hỏa Kỳ Lân, Lý Cáp ngại xung quanh có binh lính nên không có công khai hành động, chỉ có thể dùi đầu vào lòng Linh Nhi, bên cạnh là Tịnh Cơ thi thoảng hắn bóp ngực nàng một cái. Bất quá đến tối dựng trại, Tịnh Cơ cùng Thiên Tú đều khó tránh khỏi bị giày vò một phen. Bởi vì Thiên Tú đối với chuyện phòng the có hơi quá lạnh nhạt cho nên Lý Cáp càng đặc biệt “chiếu cố” nàng hơn. Quả nhiên “chiếu cố” có hiệu quả, Thiên Tú dù sao cũng chỉ là một nữ nhân, thân thể của nàng ngày càng mẫn cảm hơn rất nhiều. Chẳng qua nàng cũng quá mức nhu nhược nên mỗi lần xong hiệp một là nàng liền ngất đi.

Đối với Linh Nhi, Lý Cáp tuy rằng không quyết định làm thịt nàng sớm, nhưng mỗi đêm ngủ chung một chỗ, mỗi ngày lại ở cùng một khu, được hắn sờ mó nhiều, bờ mông có chút lớn, đồi núi có chỗ lồi chỗ lõm, thật sự rất mê người. Ngoài việc làm cái kia, bọn họ cái gì cũng đều không làm. Lý Cáp một lần dâm tâm nổi lên, thậm chí còn dạy cô gái này giúp hắn dùng miệng để thỏa mãn hắn. Nhìn thấy nàng vừa dùng đôi môi nõn nà mút “kem”, lại thấy nàng dùng đôi mắt long lanh ngây dại nhìn mình, vài lần Lý Cáp trong lòng có không cầm được mà suýt nữa đã đem ngay cô nàng ra “ăn”.

Mấy ngày này ở trên đường, Phong di vẫn cùng ngủ cùng trướng khác ngăn cách với hội Lý Cáp. Tuy rằng nàng đã xế mé bốn mươi, nhưng đến bây giờ vẫn là đóa cúc vàng vẫn còn tươi mướt. Trừ bỏ tâm lý ra, dù là dung nhan hay vóc dáng, nàng vẫn trông như là trinh nữ đôi mươi. Mỗi đêm nghe Lý Cáp cùng chúng nữ kế bên “giao thông công ích”, nàng cũng không tài nào đi vào giấc ngủ.

Biết mình buổi tối muốn hành sự, cho nên Lý Cáp mỗi ngày cho hạ trại ở vào khoảng cách khá xa. Vào ban đêm cũng không cần binh lính canh gác. Có Hỏa Kỳ Lân cùng Đại Phi đứng thủ ở ngoài thì còn sợ ai dám tự tiện xông tới? Vì vậy, Lý Cáp hành sự cũng không sợ chúng nữ rên rỉ thành tiếng mà tới tai ai.

Mỗi ngày lắng tai nghe, chứng kiến thấy hắn cùng chúng nữ thân thiết trong quân trướng, nói chẳng may xảy ra sự cố, vậy hắn thật không phải là Lý Cáp.

Đêm nay, Lý Cáp đem Tịnh Cơ cùng Thiên Tú mấy lần lên thiên đỉnh cực khoái, khiến các nàng ngủ say ngon lành, đồng thời hắn lại còn dụ dỗ Linh Nhi nhưng vẫn không cảm thấy tỏa mãn. Đúng lúc chứng kiến thân thể mềm mại của Phong Di láp ló trong chăn, thằng em của Lý Cáp lại hùng hổ ngóc đầu đòi ăn.

Quả thật mị lực từ Phong Di là không nhỏ, chẳng qua nàng luôn cùng ở một chỗ với Thiên Tú, bị vẻ đẹp của cô công chúa xinh đẹp cao quý lấn át mất mà thôi.

Lý Cáp nghĩ, thằng “em” đã “đói” thì phải cho “ăn” liền lặng lẽ đi tới trước gian phòng của Phong Di, vén chiếc chăn của nàng lên.

Quả nhiên, quần áo cũng không mặc lên, trên người chỉ độc cái yếm cùng quần lót, lồ lộ tấm lưng trắng như tuyết. Nàng ta lúc này đang nằm cong mình, kẹp chặt hai chân, một tay đang chà xát giữa háng, mà tay còn lại thì cũng đang nhào nặn hai trái tuyết lê. Bỗng nhiên cảm thấy lành lạnh trên người, Phong di mở mắt quay ra, không ngờ Lý Cáp cùng thằng “em” hung hãn đang đứng bên, trên mặt còn cười dâm dục, cặp mắt quét lấy thân thể nàng không sót một chi tiết.

– A! Ngươi… Ngươi muốn gì?

Phong di kinh hãi lập tức ngồi dậy, co hai chân lên trước, ôm lấy bộ ngực, hoảng sợ nhìn hắn.

Lý Cáp mỉm cười:

– Gà mái… oh, không, gọi ngươi là gà mái được, ngươi tên gọi là Phong Cơ mà. Ngươi hiện tại có phải là rất khó chịu đúng không? Tự mình giải quyết nhiều không có thỏa mãn à, để ta tới giúp ngươi đi.

Nói xong liền tiến tới, một tay chặn then cửa, một tay đưa xuống lột tuột cái yếm cùng quần lót của nàng.

Phong Di nhìn thấy Thiên Tú đang say giấc cùng Tịnh Cơ, sợ lên tiếng đánh động làm thức giấc các nàng, lại làm họ chứng kiến cảnh này, nàng ta chỉ có thể thấp giọng cầu xin, nhưng cầu xin cũng vô ích. Lý Cáp đã dùng tay và miệng mà di chuyển trên khắp thân thể nàng…

Chuyện phát sinh kế tiếp là chuyện đương nhiên mà ai cũng có thể nghĩ tới, Bất quá Phong Di có chút miễn cưỡng chống cự. Nhưng khi Lý Cáp chầm chậm tiến sâu vào trong cơ thể mình, nàng ta dường như ngoan ngoãn hưởng thụ.

Vốn dĩ, lúc trước nghe được Lý Cáp cùng chúng nữ sinh hoạt vợ chồng với nhau, thật sự nàng ta đã không chịu nổi, thân thể của nàng đã động tình ham muốn lắm rồi. Cho nên khi Lý Cáp phá vỡ chiếc màng mỏng manh, nàng ta không có đau đớn là bao. Đã hơn bốn mươi năm chưa có người chạm phải thân thể mềm mại này nên khi có hơi Lý Cáp, nàng ta dần đạt được khoái cảm, từng tiếng kêu rên rỉ khe khẽ thoát ra từ khóe miệng. Nàng ta không tự chủ mà ôm chặt lấy tấm lưng cường tráng của Lý Cáp.

Tiếng rên rỉ lúc dồn dập, lúc chậm rãi đúng là mê hồn, rồi bất chợt nàng ta cất lên tiếng rú hoan lạc. Thoạt nhìn thật không thể tưởng tượng nổi Phong Di bảo thủ cứng nhắc kia lại đích thị là một trinh nữ, mà lại còn là một đại dâm trinh nữ.

Lý Cáp gồng mình truyền cả đám Nòng Nọc của mình rót vào trong cơ thể mềm mại nhễ nhại mồ hôi của mỹ nữ.

Phong Di trên giường thở phì phò, hướng mắt về phía đối diện, Thiên Tú các nàng vẫn đang ngủ miên man, trong lòng ám muội nghĩ, vậy cũng tốt, để các nàng chứng kiến hoạt cảnh dâm đãng của mình vừa nãy đích thực là quá xấu hổ mà muốn đào hố tự chôn.

Theo tính cách của Phong di, tất nhiên không dễ dàng liền khuất phục dưới dâm uy của Lý Cáp cho dù đã bị thằng “em” của hắn hung hãn cướp đi sự trong trắng. Nhưng hiện tại, xây dựng lại phái Thiên Sơn là hy vọng duy nhất, Phong Di đã muốn hắn, đã mặc định cho hắn là Thiên Sơn Thánh chủ một cách rất tự nhiên. Bởi vậy, chuyện đã rồi, nàng đành chịu phận bất hạnh. Dù sao nàng cả đời này đã hy sinh vì phái Thiên Sơn, cũng chính là vì Thiên Tú mà sống. Vô luận là vì ai, bọn nàng đều không định rời xa nam nhân này.

– Không thể tưởng tượng nổi nàng đúng là loại lẳng lơ còn làm bộ. Nếu kia không phải là máu trinh, ta thật không tin hôm nay là lần đầu của nàng đâu.

Lý Cáp ghé sát vào thân thể mềm mại ấy, một bên vuốt ve ngược xuôi, một bên cắn nhẹ vành tai của nàng.

Phong Di tất nhiên là xấu hổ mà ấm ức, cắn môi không nói lời nào.

– Ha ha, ta càng ngày càng thấy nàng thấy hứng tình. Hãy xem bộ dạng của tiểu cô nương tựa như khó có thể nhìn ra là đã hơn bốn mươi tuổi.

Lý Cáp tiếp tục trêu đùa Phong Di, hắn phát hiện nữ tử phái Thiên Sơn đẹp một vẻ thẹn thùng thục phụ không thua hề kém Tịnh Cơ.

– Ngươi…

Phong Di xấu hổ nhưng không biết nên nói cái gì, chỉ căm giận xoay người nhìn Thiên Tú ngủ bên kia.

Lý Cáp khe khẽ thổi nhiệt khí hướng vào tai nàng:

– Như thế nào? Nàng muốn cùng A Tú threesome sao?
– Không… Không phải… Mà threesome là cái gì?

Phong Di cả kinh, quay lại chứng kiến trong bóng tối. Lý Cáp xảo quyệt mỉm cưởi, lộ ra một khẩu trắng như tuyết bạch nha. Trong lòng nàng biết hắn cố tình trêu đùa mình, lại thẹn thùng không thôi. Nhưng không biết tại sao lại ánh lên một tia ngọt ngào.

Đúng vậy, nữ nhân nào không hy vọng được nam nhân yêu cơ chứ?

Sáng sớm ngày hôm ấy, ba nàng tỉnh dậy đã thấy Phong Di chuẩn bị xong điểm tâm, Lý Cáp đã sớm ra ngoài cùng vài vị tướng lĩnh trao đổi công chuyện.

Thiên Tú liếc mắt một cái đã cảm thấy Phong Di có chút khác lạ. Tuy rằng có mang mạng che nên không thấy rõ khuôn mặt, nhưng rõ ràng nhìn ra có gì đặc biệt. Phong Di nhìn trông có vẻ giống phụ nữ hơn rồi. Hơn nữa, tư thế đi lại cũng có chút kỳ quái, Thiên Tú không khỏi thắc mắc:

– Phong Di, thân thể người không thoải mái sao?

Phong Di ngẩn người hiểu ra, đích thị trên người mình có gì đó thay đổi để cho Thiêu Tú nhìn thấy. Không khỏi nghĩ tới chuyện phát sinh tối qua, Phong Di không chịu được mà đỏ mặt, cũng may có mạng che mặt nên các nàng không thấy, bằng không sẽ mắc cỡ chết mất.

– Không… Không có gì.

Phong Di lấp lửng đối phó.

– Thật sự không có gì?

Thiên Tú ngờ vực nhìn Phong Di.

– Nói không có gì là không có gì mà.

Phong Di thấy Linh Nhi cùng Tịnh Cơ cũng nhìn về mình, càng thêm xấu hổ.

Lúc đó, Lý Cáp đi đến, đại quân dỡ trại tiếp tục hành trình. Phong di mới xem như thoát khỏi quẫn cảnh.

Bất quá, dọc đường Thiên Tú vẫn thỉnh thoảng khó hiểu nhìn Phong Di, làm nàng ta như đứng trên đống lửa như ngồi đống than.

– Phong Di… Con thật sự cảm thấy người có gì đó khác trước.

Thiên Tú lại nói.

Phía trước Lý Cáp nghe thấy, quay đầu nhìn Phong Di cười, nói với Thiên Tú:

– Không giống lúc trước ở điểm nào?

Thiên Tú nói:

– Trẻ hơn.

Phong Di nghe thấy thế, hì hì một chút xém tí cười thành tiếng, thanh âm phát ra thực lanh lảnh, êm tai.

– Quả thật không giống với lúc trước, trước kia Phong Di đâu có cười như vậy.

Thiên Tú nhìn Phong Di lẩm bẩm.

Phong Di vội ngừng cười, làm bộ tự nhiên nhìn phong cảnh bên đường.

Lý Cáp cười ha hả:

– Đúng rồi đó, Phong Di của nàng bây giờ đã trẻ ra, nàng làm gì để cảm tạ ta đây?
– Vì sao phải cảm ơn chàng?

Thiên Tú ngạc nhiên nói.

– Tất cả đều là công lao của ta đó!
– Chàng có ý gì?

Thiên Tú khó hiểu.

– Hắc hắc, Phật viết: “Không thể nói, không thể nói.” Phật Viết: “Tự mình nghĩ, tự mình nghĩ.”

Lý Cáp cười quay đi, hát lên bài thơ:

– Mặt trời vừa mới ló lên, Thiên Tú đi tắm cho quên nỗi sầu…

Làm Hồ tộc công chúa xấu hổ đến mặt mũi đỏ bừng, vì vậy nàng không để ý Phong Di nữa, Phong Di thở phào nhẹ nhõm.

???

Trước khi đến tỉnh Đông Bắc, trên đường xuất hiện bóng dáng của hai người, một trắng một xanh.

Nữ tử lục y độ mười sáu tuổi, dáng dấp thanh tú đáng yêu, Nữ tử bạch y càng thêm phần xinh đẹp nhưng lại toát ra một khí chất lạnh lùng làm người ta vừa từ biệt thấy liên nghĩ đến hai chữ “Lãnh diễm”. Cả hai nàng đều trang bị trường kiếm, hiển nhiên là nữ tử hành hiệp trên giang hồ.

Đến ngã tư, nữ tử bạch y kia nói:

– Xuống ngựa, chúng ta đến sườn đất bên kia.

Nữ tử lục y khó hiểu nói:

– Bạch tỷ tỷ, kia là đại quân Bắc Phạt trở về, chúng ta ở đây là rõ ràng rồi.
– Tại đây không tiện.

Nữ tử bạch y kia thản nhiên nói, sau đó xuống ngựa đi sang sườn đất bên kia.

Nữ tử lục y đành lòng đuổi theo, trong miệng khó hiểu nói thầm:

– Vì sao tại đây không có phương tiện qua lại?

Trên sườn đất, nữ tử bạch y ngơ ngần nhìn về phía bắc, trên mặt tuy không biểu lộ cảm xúc nhưng ánh mắt có đôi chút hốt hoảng.

Nữ tử lục y thấy kỳ quái, Bạch tỷ tỷ từ trước tới giờ chưa hề biểu lộ vẻ mặt như vậy? Nàng ấy bị sao thế?

Nữ tử bạch y này đúng là Bạch Ngưng Sương, mà nữ tử lục y kia là một người trong gia tộc bậc trung trong chốn võ lâm, nàng là Cao Văn thiên kim tiểu thư của Cao gia. Cao Văn vốn thấy Bạch Ngưng Sương kia võ công cao cường, giết người mà mặt không đổi sắc, liền đi theo Bạch Ngưng Sương cùng đuổi giết, đánh chết không ít cao thủ Ma Môn.

Lại nói tiếp, Cao Văn này tuy còn nhỏ tuổi nhưng quả là võ học kỳ tài, võ công ngang tầm Bạch Ngưng Sương. Hai người liên thủ thì Ma Môn thông thường không là cái đinh gì cả.

Hơn nữa, Cao Văn này còn là Võ Lâm Thập Mỹ đứng thứ bảy. Hai nàng được giang hồ mệnh danh là “Ngọc nữ song sát”, nhưng thật ra lại có vài phần uy danh.

Rầm rầm… rầm rầm…

Xa xa mơ hồ truyền lại từng tiếng vó ngựa, nổi lên ngay sau đó là cờ hiệu quân Hạ.

– Tới rồi!

Hai mắt Cao Văn sáng người.

Trên mặt Bạch Ngưng Sương không đổi sắc nhưng đôi mắt không tự chủ được toát ra ánh mắt mong chờ, trong tay cũng cầm dây cương thật chặt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi