Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 182

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 182

Lý Cáp biết những người này nhất định đại nội cao thủ tuần tra lùng bắt thích khách. Phố Chu Tước là nơi ở của đại thần, vương tôn quý tộc nên bảo công tác bảo vệ cần nghiêm mật hơn nữa, dù gì thích khách đã lâu thế mà còn chưa biết trốn đâu mà.

Lý Cáp ho khan hai tiếng ngẩng đầu nhìn trời nói:

– Tối nay khí trời tốt a, các vị cực khổ, có muốn cùng đi ăn khuya hay không?
– Thích khách lớn mật, còn không thúc thủ chịu trói!

Đại hán râu quai nón lớn tiếng quát lên. Mấy cao thủ bên cạnh nghe hai chữ “thích khách” tinh thần nâng cao lên, nhìn chặt Lý Cáp, tùy thời động thủ.

Mười mấy Vũ lâm quân cũng đã vây quanh một vòng, trường thương chĩa vào trong…

Lý Cáp ẩn thân trong bóng tối, cũng không giải thích nhiều, chợt nhìn về một hướng, vẻ mặt kinh ngạc, thất thanh nói:

– Là ngươi!

Một cách tự nhiên, mấy cao thủ lập tức nhìn về phía đó, phát hiện không có gì, Lý Cáp thì nhân cơ hội này chạy về hướng khác, cao thủ đứng ở hướng đó muốn cản hắn bị hắn đụng bay.

Đụng ngã bảy tám Vũ lâm quân rồi Lý Cáp chạy khỏi phố Chu Tước, chạy như bay rời đi.

Phố Chu Tước lập tức náo nhiệt lên, mười mấy đại nội cao thủ bên cạnh nghe thấy động tĩnh vội chạy đến, các đội Vũ lâm quân tuần tra cũng rối rít đuổi theo hướng Lý Cáp chạy.

Lý Cáp nhảy lên nóc nhà chạy trốn, nhưng hắn phát hiện như vậy không những không bỏ rơi được truy binh mà còn thu hút cao thủ tuần tra xung quanh đến.

Hắn liền vội vàng nhảy xuống lẩn vào những ngóc ngách, trên không trung những cao thủ khinh công cao cường còn có thể truy hắn không tha nhưng xuống mặt đất thì tốc độ thua xa hắn. Lợi dụng bóng đêm, Lý Cáp nhanh chóng biến mất trong những góc tối làm những cao thủ kia mất dấu, bất đắc dĩ phải thở dài.

Thật ra thì Lý Cáp chỉ cần để lộ thân phận của mình, những đại nội cao thủ kia dĩ nhiên sẽ phải cung kính không dám hỏi gì hắn. Bất quá Lý công tử của chúng ta tự nhiên hứng lên thích làm hắc hiệp, hưởng thụ cảm giác kích thích khi né tránh cao thủ truy đuổi.

Tốc độ chạy trốn trên mặt đất của Lý Cáp cực nhanh, đa phần đại nội cao thủ khinh công cao cường nhưng bị kiến trúc ngăn cản cộng thêm Lý Cáp chạy không có quy luật, đổi hướng liên tục nên không thể theo dấu hắn được. Bất quá hôm nay mới xảy ra ám sát, thích khách đang lẩn trốn nên cao thủ hoàng gia và các gia tộc phái ra nhiều như lông trâu, đâu đâu cũng có nên cho dù Lý Cáp bỏ rơi bao nhiêu người thì lập tức sẽ có nhiều người hơn đuổi theo hắn…

Lý Cáp buồn bực bắt đầu chạy loạn về phía bắc hoàng thành, nếu gặp cao thủ thì không nói hai lời vọt mạnh qua, những người kia dĩ nhiên không chịu cho hắn qua rồi, nhưng tốc độ hắn quá nhanh, lại thêm thân thể kim cương bất hoại, muốn cản cũng không cản được.

Chạy như vậy hồi lâu, Lý Cáp thầm than, kinh thành quả nhiên là kinh thành, khắp nơi đều cảnh giới như vậy, chỉ cần những thích khách kia dám thò đầu ra, môt khi bị phát hiện, khẳng định kết quả chính là sa lưới hoặc bị đánh chết.

Chạy một hồi, Lý Cáp đột nhiên cảm giác phía sau có hai người thủy chung không xa không gần theo sát hắn, có khi giống như đã bỏ rơi nhưng lại nhanh chóng theo kịp. Hắn mặc dù không quay đầu nhìn, cũng không có nội công cảm ứng, nhưng dựa vào thính giác biết rõ hai người này vẫn cách đó không xa, vô luận hắn chạy thế nào cũng không cắt đuôi được.

Lý Cáp cảm thấy kỳ quái, tốc độ hai người này cũng bình thường sao vẫn theo dấu được hắn?

Dựa vào thính giác, Lý Cáp căn tốc độ chạy của hai người kia rồi đột ngột rõ vào một khúc cua, xoay người dừng lại…

Rất nhanh hai người kia xuất hiện trước mặt hắn, ngoài hai cái mặt nạ đỏ chót còn hai cây đao chữ thập sắc bén lóe u quang dưới ánh trăng.

– Là các ngươi?

Lý Cáp ngạc nhiên. Hai người này là cao thủ Lý phủ, hắn hôm nay mới biết tên của bọn họ là Mông Trùng, Mông Tiến.

Mông Trùng, Mông Tiến nghe giọng nói của hắn cũng ngẩn ra, kinh ngạc nói:

– Nhị công tử?

Lý Cáp thấy thân phận đã bị nhận ra, liền bước ra chỗ tối.

– Nhị công tử, sao lại là ngài?

Lý Cáp lúng túng sờ sờ mũi, nói:

– Cái này… Ta không ngủ được, đi ra ngoài tản bộ.

Ánh mắt của hai người Mông Trùng, Mông Tiến có chút quái dị…

– Nhị công tử, vừa nãy là ngài?

Lý Cáp cũng đáp:

– Chớ nói các ngươi gặp ta, hiểu chưa?

Hai người liếc mắt nhìn nhau, tự nhiên biết Lý Cáp muốn giấu chuyện “ra ngoài tản bộ”, tuy không hiểu hắn muốn làm gì nhưng hai người biết mình nên làm gì.

– Vâng, thuộc hạ hiểu được, tối nay thuộc hạ chưa từng gặp Nhị công tử.

Mông Trùng, Mông Tiến hai người vội vàng ôm quyền nói.

– Đúng rồi, các ngươi sao vẫn có thể đuổi theo ta?

Lý Cáp kỳ quái nhìn hai người:

– Những đại nội cao thủ kia thân thủ tốt hơn các ngươi còn bị ta bỏ rơi sao các ngươi vẫn bám theo được?

Mông Trùng nói:

– Là như vậy, huynh đệ chúng ta có một mật thuật, trong phạm vi nhất định có thể xác định vị trí người khác bằng phiêu hồn hương. Hôm nay xảy ra chuyện nên chúng ta thả phiêu hồn hương quanh phố Chu Tước.
– Phiêu hồn hương?

Lý Cáp nghi ngờ hít hít mũi, kết quả không thấy mùi gì đặc biệt, nghi hoặc hỏi:

– Sao ta không ngửi thấy?

Mông Trùng trả lời:

– Phiêu hồn hương này hai huynh đệ chúng ta dùng mật thuật mới ngửi thấy được.
– Nga, thì ra là như vậy.

Lý Cáp sờ sờ mũi, nói:

– Không được đi theo ta nữa.

Hai người vội trả lời:

– Vâng!

Phía sau mơ hồ lại truyền tới tiếng bước chân, Lý Cáp khẽ mỉm cười, gật đầu với hai người, biến mất khúc quanh đen tối.

– Huynh nói xem vì sao Nhị công tử không báo thân phận ngay từ đầu mà kéo theo cả đám người chúng ta chạy đông chạy tây vậy?

Mông Tiến nhìn phương hướng Lý Cáp biến mất thấp giọng nói.

– Không biết, bất quá Nhị công tử làm như vậy nhất định có thâm ý, nói không chừng là Thái sư đại nhân nhắn nhủ.

Mông Trùng nói.

Mông Tiến nói:

– Nhưng mà sao ta cảm thấy giống như Nhị công tử đùa giỡn những đại nội cao thủ kia quá vậy?
– Nói nhảm, Nhị công tử là Vũ Uy hầu, lại là đại tướng quân, thân phận ca quý vậy rảnh đi giỡn chơi người ta sao?
– Ừ, nói cũng đúng, xem ra Nhị công tử muốn làm chuyện gì bí mật rồi.

Mông Tiến gật đầu nói.

– Đừng nói nhảm, đi, lừa mấy tên đuổi theo Nhị công tử đi rồi nói.

Mông Trùng cùng Mông Tiến như hai tia chớp màu lúc nhảy lên mấy tòa nhà rồi biến mất.

Lý Cáp không nhanh không chậm đi tới hoàng thành. Sau sự kiến ám sát hôm nay kinh thành đã sạch bóng người đi đường, thỉnh thoảng chỉ có bóng đại nội cao thủ bay qua bay lại và binh lính Vũ lâm quân tuần tra.

Hắn đi một mình trên đường rất nhanh đã bị đại nội cao thủ tới hỏi thăm.

– Đứng lại!

Hai đại nội cao thủ từ trên nóc nhà bên cạnh bay xuống, ngăn Lý Cáp cả trước lẫn sau.

– Thanh phong tối nay thổi nơi nào!

Lý Cáp đột nhiên hỏi.

– Gió tụ không qua Bắc Lâm môn.

Người phía trước sửng sốt một chút rồi trả lời theo bản năng.

– Nga, là người mình, cực khổ, cực khổ. Ta đến bên kia đi xem một chút, hình như bên đó có động tĩnh.

Lý Cáp cười đi tới bên cạnh vỗ vai người đó rồi rẽ vào một con hẻm bên cạnh.

Hai đại nội cao thủ sửng sốt một hồi lâu, một người nói:

– Là người mình?
– Hắn cùng đội?

Tên còn lại do dự một chút rồi nói.

– Nghe giọng nói ta không nhận ra!
– Hoặc là người Lý phủ, Chu phủ thì sao?
– Ừ, chắc vậy…

Từ đầu đến cuối, Lý Cáp đều ẩn thân trong bóng tối, đại nội cao thủ không nhận dạng được khuôn mặt hắn thế nào…

Lý Cáp cũng lười chơi trò rượt bắt này nữa, cứ thế thì chắc đến sáng hắn cũng không đến được hoàng thành nên hắn cứ quang minh chính đại đi ra, gặp đại nội cao thủ thì lôi ám ngữ ra tụng, dù gì bọn họ cũng không quen thuộc tất cả nhau.

Không bao lâu, hắn đã đi tới ngoài hoàng thành. Bất quá Huyền Vũ môn đã đóng chặt lại, bên ngoài phòng vệ sâm nghiêm, tường thành thì đày bóng người tuần tra.

Nếu cứng rắn xông vào, coi như là quang minh chính đại giết hoàng hoàng cung tét đít hoàng đế Lý Cáp tự tự làm được, nhưng hắn không đi ám sát hoàng đế, chỉ muốn dạo quanh hoàng thành thôi, gây ra động tĩnh lớn như thế sao thu dọn được?

Cho nên Lý Cáp đành phải lén lén lút lút vòng quanh Hoàng thành, núp trong bóng tối hy vọng tìm được chỗ nào phòng thủ hơi kém một chút…

Nhưng lượn lờ hồi lâu Lý Cáp không tìm được chỗ nào để ra tay, Vũ lâm quân thì không có gì đáng sợ, dễ dàng né qua được nhưng mấy tên đại nội cao thủ như cú mèo, với tí khinh công có như không của Lý Cáp thì không có khả năng không kinh động ai mà vào được.

Lão tử không tin hôm nay ta không vào hoàng thành được, có cơ hội thì vào, không có thì phải tự tạo cơ hội! Lý Cáp thầm mắng mấy tên đại nội cao thủ quá tận trung, quá tận tâm tâm công tác, thầm tự hỏi cách xử lý vấn đề.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi