Sở Linh Lung đi không lâu sau đó Tiểu Văn cũng rời đi rồi.
Hoa Tư tại tiểu viện của chình mình cầm một quyển Kinh Thi nhàm chán đảo qua, kỳ thật một chữ cũng không vào đầu.
Chàng đến tột cùng là hạng người gì đây? Cô gái nhỏ trong lòng không ngừng nghĩ ngợi.
Kỳ thật nàng đối với vị hôn phu chưa từng gặp mặt lần nào có chút hào cảm. Nữ nhi đều yêu anh hùng, Hoa Tư cũng không phải ngoại lệ.
Theo những gì nghe đồn từ người khác miêu tả, trong lòng Hoa Tư đã có chút hình thành hình tượng phu quân tương lai – Cao lớn, anh tuấn, uy phong, dũng mãnh, bá đạo, đa tình(Biên: Cái khoản này mà cũng tưởng tượng), trên người luôn mặc một bộ áo giáp đen bóng, cưỡi một con Kỳ Lân cao lớn uy mãnh. Tiếng nói trầm ổn dễ nghe, đồi ngực dày rộng, cánh tay mãnh mẽ, có thể thoải mái mà đem nàng ôm lấy ở trong lòng.
Nghĩ đi nghĩ lại, Hoa Tư không khỏi nhớ lại ở trên đường nhìn được nam nhân kia, cái người kia đem con búp bê trả lại cho nàng, kèm theo đó là một nụ cười đầy ẩn ý. Nhớ tới tiếng cười ấy, lại nhớ về ánh mắt của hắn nhìn mình, trái tim của Hoa Tư liền không khỏi đập thình thịch.
Hoa Tư không xem sách nữa, nàng trở về phòng, mở ra một cái rương trong góc phòng. Trong rương đầy quần áo, phía trên lại đặt lên một con búp bê dáng tiểu cô nương đáng yêu.
Hoa Tư cầm lấy con búp bê, tay khẽ vuốt vuốt, trong đầu một hồi nhớ tới một thân hắc giáp cưỡi kỳ lân, một hồi lại nghĩ tới nụ cười mỉm của nam tử trẻ đang nhìn nàng.
Dân dần, nam tử trẻ tuổi cùng hình tượng vị hôn phu của nàng hợp lại với nhau, lộ ra khuôn mặt anh tuấn phía dưới chiếc mũ giáp đen bóng, lộ ra một nụ cười như ánh mặt trời nhìn về phía nàng. Trước kia mỗi lần nghĩ về hình tượng vị hôn phu, nàng chỉ biết đến hắn bộ dạng là tuấn dật, nhưng khuôn mặt thì mơ hồ.
– Tiểu Thư? Oaa, con búp bê này thật đáng yêu.
Tiếng nói của thị nữ Bích Nhi làm nàng từ trong ảo tưởng tỉnh dậy.
– Di? Tiểu thư, mặt của người thế nào lại hồng như vậy? Sinh bệnh sao?
Bích Nhi kỳ quái nhìn tiểu thư.
– Không có gì.
Hoa Tư vội vàng đem con búp bê đặt lại chỗ cũ, đậy rương lại, cầm kinh thư đi ra ngoài phòng, bị gió nhẹ thổi qua, mới cảm thấy nóng nóng trên mặt, nhưng trong tim vẫn nảy lên thình thịch.
Đều sắp lâp gia đình rồi, như thế nào còn nghĩ linh tinh đến nam nhân khác, không biết xấu hổ. Trong lòng Hoa Tư âm thầm tự chính mình.
Từ nhỏ nàng đã được giáo dục, nữ nhân chỉ được có duy nhất một nam nhân. Nàng nếu sắp phải lập gia đình, tốt nhất là không nên nghĩ đến nam nhân khác.
Các cô gái đều hy vọng trở thành nữ nhân của anh hùng, những người khác thì lại khát vọng lãng mạn của tình yêu. Giống như trong tiểu thuyết, anh hùng cùng với mỹ nữ thường sẽ phát sinh một đoạn biến cố, cuối cùng mới có thể trở thành người yêu của nhau.
Hiện tại, Hoa Tư muốn trở thành thê tử của anh hùng, nhưng lại chưa từng thấy qua dung mạo, điều này không khỏi làm cho lòng nàng có đôi chút tiếc nuối, cảm giác không nỡ, cũng có chút không yên. Nhớ lại trong tiểu thuyết có một câu: Nếu hôn nhân mà không có tình yêu, thì thật sự rất bi kịch.
Ta cùng hắn, sẽ nảy sinh tình cảm sao? Hoa Tư nhìn lên đám mây trên bầu trời đang chậm rãi phiêu động, trong lòng thầm nghĩ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn khố đệ tử |
Tác giả | Hắc Oa |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp |
Ngày cập nhật | 01/10/2021 03:33 (GMT+7) |