Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 126

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 126

Bên trong lều chủ tướng, ngoại trừ một số vị tướng quân đang dẫn binh bên ngoài còn lại tất cả đều tập trung đầy đủ, yên lặng đứng chờ, đại tướng quân Tiêu Mạc Vi sắc mặt tái xanh ngồi trên ghế chủ tọa, hai tay nắm chặt tay vịn, vô cùng tức giận.

Hắn thật không ngờ Lý Cáp lại dám cho cả doanh đánh úp Ngụy doanh, càng tức giận là cả Ngụy doanh bị đánh cho tơi bời. Phải biết là trước đó hắn từng nói trước ba quân tướng sĩ, Ngụy doanh chính là đệ nhất doanh trong ba lộ quân, vậy mà lúc này lại bị một kẻ ăn chơi trác táng dẫn theo một đám tân binh đánh bại sao?

Lúc này, Lý Cáp theo đốc thống đốc quân doanh đến, ôm quyền hành lễ nói:

– Đại tướng quân!

Tiêu Mạc Vi hừ lạnh, nói:

– Trong mắt ngươi còn có đại tướng quân ta sao?

Lý Cáp cẩn thận đáp:

– Mạt tướng là bộ hạ của đại tướng quân, tất nhiên là phải nghe lệnh của đại tướng quân rồi.
– Nghe lệnh của ta?

Tiêu Mạc Vi nói:

– Ta cho phép người tự tiện dẫn quân lính đi đánh nhau sao?

Lý Cáp nói:

– Mạt tướng đến đây chính là xin đại nhân trị tội, tướng sĩ Hổ doanh vì bị người vây đánh, đốc quân doanh lại không đến kịp mà phải chịu nhục, do đó không kìm được giận dữ mà dùng gậy gộc kéo nhau đi đòi công đạo, việc này đã vi phạm quân luật, tất cả đều là do mạt tướng quản lý thủ hạ không nghiêm, thỉnh đại tướng quân trị tội!

Đốc thống nghe được biến sắc, đây rõ ràng là đang trách tội đốc quân doanh chứ xin nhận tội gì chứ.

Trong lòng Tiêu Mạc Vi cũng tức giận, nói:

– Nói như vậy, bọn hắn kéo đi đánh nhau với Ngụy Doanh đánh nhau là ngươi không biết sao?

Lý Cáp nói:

– Mạt tướng biết!

Nếu hắn nói không biết vậy thì đám quan quân Hổ doanh đó xem như là làm phản, chắc chắn phải bị chém đầu. Dù sao hắn cũng là lợn chết không sợ nước sôi, nên chẳng cần phải sợ.

– Cái gì?

Tiêu Mạc Vi trừng mắt:

– Ngươi có biết việc họ làm? Người thống lĩnh tướng sĩ kiểu này sao?

Lý Cáp nói:

– Mạt tướng cho rằng bọn họ làm vậy là đúng, không có lý do nào phải ngăn cản cả!
– Đúng sao?

Tiêu Mạc Vi tưởng mình nghe lầm, từ trên ghế đứng lên, đi đến trước mặt Lý Cáp hỏi:

– Bọn hắn làm đúng? Vậy ai sai? Chẳng lẽ bản tướng quân sai sao?

Lý Cáp quỳ một chân nói:

– Đại tướng quân không thể nào sai, ngàn sai vạn sai đều là một mình mạt tướng sai, xin đại tướng quân nghiêm trị!
– Trị tội?

Tiêu Mạc Vi cười lạnh:

– Chỉ một mình ngươi sai? Ngươi cho rằng bản thân gánh được sao? Hổ doanh của ngươi có ba nghìn năm trăm cái đầu theo luật phải chém hết cả chứ? Ngươi xem thử bọn hắn đã làm gì nào? Bọn hắn đã phế đi đệ nhất quân doanh! Đội quân này từng đánh qua bao nhiêu trận người biết không? Đội quân này có bao nhiêu chiến tích ngươi có rõ không? Bây giờ chưa đánh với người Hồ đã bị phế rồi đấy!

Lý Cáp lớn tiếng nói:

– Ngụy doanh chẳng qua có tiếng mà không có miếng, một mình Hổ doanh là bằng ba Ngụy doanh rồi! Đại tướng quân không cần phải lo lắng!

Vừa nói xong, bên trong trướng, chúng tướng đều bàn luận sôi nổi, mà Tiêu Mạc Vi thì giật mình ngơ ngác tại chỗ một lúc lâu mới nói:

– Lý thống tướng à, nói khoác cũng không cần phải nói như thế a! Một quân doanh bách chiến so sánh với một doanh tân binh chưa thắng được trận nào, ai yếu ai mạnh vừa xem là đủ biết rồi a?

Lý Cáp thản nhiên nói:

– Chó không thể vì từng cắn chết thỏ mà có thể sánh với mãnh hổ chưa từng bắt thú a!
– Cái gì?

Tiêu Mạc Vi nói:

– Ngươi vừa nói Ngụy doanh là chó? Còn các ngươi là mãnh hổ?

Lý Cáp đáp:

– Đúng vậy, Hổ doanh chính là mãnh hổ đã mài sẵn móng vuốt!

Thật ra hắn cũng không biết rõ thực lực của Hổ doanh mạnh đến đâu, dù chưa từng cùng ra chiến trường nhưng hắn rất tin vào bản thân mình, hắn chính là cái móng vuốt sắc nhọn kia, cho dù là mèo thì hắn cũng có thể mài móng vuốt biến nó thành hổ!

– Lý thống tướng, mặc kệ Hổ quân doanh của ngươi là hổ hay thỏ, lần này bọn hắn đã vi phạm quân luật, thì phải xử theo quân luật!

Tiêu Mạc Vi không tranh luận cùng Lý Cáp nữa, Ngụy doanh cùng Hổ doanh ai mạnh ai yếu, ở trong lòng hắn, tranh luận điều này chính là sỉ nhục trí tuệ của chính mình!

Lý Cáp nói:

– Mọi việc lần này đều là do mạt tướng sai, xin tướng quân trị tội!

Tiêu Mạc Vi trở về chỗ ngồi, lạnh lùng nhìn Lý Cáp, muốn chém đầu hắn thì không thể được, coi như bỏ qua mặt mũi của hai vị tổng đốc, thì hắn còn phải nể mặt mũi của Lý thái sư, chẳng lẽ hắn dám không nể mặt mũi người nối dõi của Vương gia sao?

Trương Tề ở bên cạnh nhìn sắc mặt Tiêu Mạc Vi mà sợ hãi, sợ rằng hắn sẽ hạ sát thủ với Nhị công tử liền vội vàng bước ra nói:

– Tiêu đại tướng quân, việc này do người bên trong Hổ doanh châm ngòi gây nên, Lý tướng là do không biết rõ nên mới chủ động nhận tội, kính xin đại tướng quân tra xét rõ ràng!

Lý Cáp vội nói:

– Việc này mạt tướng hiểu rõ hết cả, Trương tướng quân không cần phải cầu xin hộ ta đâu!

Trương Tề vội nói:

– Lý tướng quân, suy nghĩ của ngươi ta hiểu rõ, nhưng…
– Hổ doanh tập kích Ngụy doanh, đánh đập quan quân Ngụy doanh, là việc của binh lính, thống lĩnh hổ doanh Lý Cáp đều không biết, chỉ phạm tội quản quân không nghiêm, phạt ba mươi quân côn. Bên trong Hổ doanh, ngươi khởi xướng chủ yếu có hơn trăm người, theo luật chém! Còn những người khác phạt năm mươi quân côn!

Tiêu Mạc Vi bất ngờ nói, cái gì mà kẻ khởi xướng khoảng trăm người chứ, chủ yếu là không thể chém đầu cả doanh nên phải bịa ra một lý do, dù sao cũng chưa có người chết, chém đầu một trăm người xem như cũng hạ xuống phẫn nộ của Ngụy doanh, hơn nữa cũng là giết gà dọa khỉ cảnh cáo tất cả!

Trương Tề lập tức nói:

– Đại tướng quân anh minh!

Hắn chỉ cần bảo đảm Nhị công tử không có việc gì là tốt rồi, còn những người khác hắn đều mặc kệ không quan tâm.

Nhưng Lý Cáp lập tức ngăn cản:

– Không được! Đại tướng quân không thể làm như vậy! Mạt tướng vốn là thống lĩnh của bọn họ, đại tướng quân nếu muốn trị tội bọn hắn vậy tính hết lên người mạt tướng đi!
– Lý tướng quân!

Tiêu Mạc Vi lớn giọng nói:

– Ngươi đừng không biết điều! Nơi này là quân doanh, không phải nơi cho ngươi nói nghĩa khí giang hồ!

Lý Cáp liền nói:

– Mạt tướng không phải nói nghĩa khí giang hồ, mà chính là nói nghĩa khí huynh đệ trong quân doanh!

Lời này của Lý Cáp khiến chúng tướng đều chấn động, không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn lại.

Tiêu Mạc Vi im lặng, một lúc sau mới nói:

– Tốt! Vậy sẽ không chém đầu một trăm người, bọn hắn mỗi người phạt ba trăm quân côn đi!

Ba trăm? Thật hay đùa vậy, người thường có thể chịu được năm mươi quân côn không chết đã là tốt rồi, ba trăm quân côn, chỉ sợ cả lưng cũng bị đập nát a! Cái này không phải là lấy mạng bọn họ sao? Trong lòng Lý Cáp cực kỳ giận dữ, ngoài miệng nói:

– Xin đại tướng quân tính tất cả quân côn của bọn họ lên người mạt tướng!

Bên trong trướng bổng nháy mắt yên tĩnh, mọi người đều khiếp sợ nhìn Lý Cáp, Tiêu Mạc Vi cũng ngẩn người, rồi lập tức lửa giận bùng lên, bản thân là người đứng đầu quân doanh, có lúc nào mà bản thân phải liên tục thay đổi xử phạt chứ? Liền buột miệng nói:

– Ngươi cho rằng ta không dám tính lên người ngươi sao?

Lý Cáp tất nhiên hiểu lo lắng trong lòng Tiêu Mạc Vi, lập tức nói:

– Đại tướng quân không cần lo lắng, mạt tướng xin lập chứng từ, nếu như bị chết dưới quân côn thì là do bản thân chứ không hề liên quan gì đến ngài cả!

Trương Tề tính ngăn cản thì Lý Cáp đã dùng ánh mắt ngăn lại.

– Tốt! Người đâu, mang giấy bút lên!

Tiêu Mạc Vi cũng ác độc, ngươi nếu muốn làm anh hùng, muốn chết vậy thì bản tướng quân đáp ứng ngươi!

Nhìn Lý Cáp viết chứng thư, Tiêu Mạc Vi lạnh lùng nói:

– Một trăm người, mỗi người ba trăm vậy tổng cộng là ba vạn đó.

Lý Cáp nói:

– Còn năm mươi quân côn của những người khác cũng tính lên người mạt tướng luôn!

Tiêu Mạc Vi nói:

– Ngươi nếu có thể nhận ba vạn quân côn vậy thì ba bốn nghìn số lẻ kia coi như miễn đi!

Dứt lời liền đứng dậy:

– Sáng sớm ngày mai, tập trung toàn quân, xem đốc quân doanh hành hình.

Đốc thống liền nói:

– Mạt tướng tuân lệnh!

Lý Cáp vẫn đứng im ở giáo trường cho đến khi mặt trời lên, theo tiếng kẻng báo hiệu, hơn sáu vạn người trong quân doanh trừ một ít người tuần tra thì đều tập trung ở giáo trường.

Lý Cáp vẫn đứng sừng sững trên hình đài nhìn xuống.

Hổ doanh cũng đã có mặt, nhưng xung quanh bọn chúng đều bị người của đốc quân doanh cầm đao bao vây. Người Ngụy doanh cũng đến, đa số đều chống gậy, mặt mũi bầm dập, dáng dấp đều đến xem kịch vui.

Tiêu Mạc Vi đứng trên hình đài tuyên đọc tội danh của Lý Cáp, thật ra thì chuyện này từ sớm hôm qua đã ồn ào rồi, cả Mã Môn bảo cũng biết chuyện người của Hổ doanh cầm gậy gỗ sang đánh đập người của Ngụy doanh, mà thống lĩnh Hổ doanh Lý Cáp vì nhận tất cả tội của thuộc hạ nên hôm này phải ở hình đài chịu phạt ba vạn quân côn!

Ba vạn? Ha, đây là quân trượng a! Không phải là lông chim, đánh xong ba vạn chỉ sợ lưng cũng gãy nát rồi!

Nhưng đối với hành động này của Lý tướng quân, ngoại trừ Ngụy doanh thì ba quân tương sĩ khác đều rất khâm phục!

Hai binh lính đốc quân doanh đi lên muốn đè Lý Cáp quỳ xuống, không ngờ bị hắn khẽ vung tay chút nữa bị ngã xuống hình đài.

Binh lính Hổ doanh ở dưới thấy vậy đều kích động, Vưu Mang liền quát to:

– Con mẹ nó bọn nhãi con đốc quân doanh, nếu dám đánh tướng quân của chúng ta, lão tử giết cả nhà bọn ngươi!

Hơn ba nghìn năm trăm tướng sĩ hổ doanh, đều mặc kệ binh lính đốc quân doanh cầm đao mà xông về phía trước.

Lý Cáp ở trên đài khẽ vung tay, quát:

– Tướng sĩ Hổ doanh nghe lệnh, tất cả mọi người đứng im tại chỗ không được làm loạn! Nếu dám chống lại mệnh lệnh lập tức đuổi khỏi Hổ doanh!

Thanh âm của Lý Cap vang lên như tiếng sấm, mọi người Hổ doanh lập tức đứng im không dám tiến tới nữa, Vưu Mang liền quỳ rạp xuống đất, hai mắt rưng rưng, cúi đầu bái:

– Tướng quân!

Tất cả người của Hổ doanh cũng đồng loạt quỳ xuống, hô to:

– Tướng quân!

Đám binh lính của các doanh khác thấy vậy đều cảm động, ngay cả các thống tướng, tiêu thống và tướng quân nhìn vậy cũng rất cảm động và hâm mộ, quân đội có thể đồng lòng sống chết như vậy nếu như ra chiến trường thì ai có thể chống lại, bách chiến bách thắng sao?

Lý Cáp nhìn hai tên lính của đốc doanh không dám tiến lên nói:

– Không cần các ngươi ra tay, để tự ta!

Nói xong liền cởi bỏ giáp trụ, mũ giáp, cởi áo ngoài lộ ra hàng chữ “Giết không chết” trước ngực, sau lưng là hai chữ “Vô địch”, quay mặt nhìn hơn sáu vạn binh lính phía dưới nói:

– Đến đi!

Tiêu Mạc Vi gật gật đầu, hai tên lính của đốc quân doanh lập tức tiến lên, vung quân trượng quất mạnh về phía lưng của Lý Cáp…

Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!

Tiếng quân trượng vang lên liên tục.

Nhưng Lý Cáp không hề nhíu mày, giống như hai quân trượng kia là hai bàn tay mềm mại đang gãi lưng cho hắn vậy!

Hai tên lính của đốc doanh cảm thấy quân trượng như đang đập lên tảng đá lớn vậy, lực phản hồi làm cho hai tay run lên từng hồi mà thân thể Lý Cáp không hề xoay chuyển chút nào.

Crắc!

Một cây quân trượng sau khi đánh được ba mươi mấy cái đã gãy, một tên lính khác vội lên đổi một cây khác, vừa đánh thêm hai cái thì cây bên kia cũng đã bị gãy phải thay mới!

Cứ tiếp tục như vậy cho đến khi ba lần thay quân trượng, trên lưng Lý Cáp vẫn không chút vết thương nào, khiến cho ba quân tướng sĩ đều kinh ngạc mà đám tướng sĩ Hổ doanh thì đứng lên, mỗi khi quân trượng bị gãy đều hô lớn:

– Uy vũ!

Thanh âm vang đội, chấn động toàn trường!

Hơn một canh giờ trôi qua, hai cây quân trượng đã thay đổi hơn trăm lần, binh lính hành hình cũng thay đi đổi lại liên tục, nhưng trên lưng của Lý Cáp chỉ dính chút vết bẩn do quân trượng để lại, còn lại không chút vết thương nào.

Crắc!

Lại một cây quân trượng bị gãy, cùng lúc đó là tiếng hô to:

– Uy vũ!

Lần này không phải chỉ có binh lính của Hổ doanh, mà một số binh lính từ các doanh khác cũng đồng thanh hô theo.

Quân đội là nơi tôn trọng cường giả, tôn trọng anh hùng, Lý Cáp vì thuộc hạ mà chịu phạt, nghĩa khí đó khiến người người tôn kính. Nay chịu mấy ngàn quân côn mà không rên một tiếng, thái độ đó, hành động đó khiến người người sùng bái!

Vô tình, thân ảnh của hắn trong lòng chúng tướng sĩ đã cao lớn như núi vậy!

Tiêu Mạc Vi lúc này cũng đã choáng váng, lần hành hình này sao giống tiết mục biểu diễn vậy? Đây chính là tên tiểu tử này biểu diễn thần công mình đồng da sắt mà! Hay là tên tiểu tử này luyện qua Thiết Bố Sam của Thiếu Lâm? Thiết Bố Sam lợi hại vậy sao? Mà không phải luyện võ công Thiếu Lâm phải cấm dục sao? Tên tiểu tử này rõ ràng là một tên công tử ăn chơi đàng điếm mà!

Lúc này hắn đang suy nghĩ có cần tiếp tục hành hình không, nếu như đánh xong ba vạn quân côn này, sợ rằng trong lòng tướng sĩ, Lý Cáp đã từ cường giả trở thành thần rồi a!

Lúc này, một gã kỵ binh do Mã Môn phái ra thúc ngựa lao đến như điên:

– Phát hiện đại quân người Hồ, phát hiện đại quân người Hồ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi