Những lời này của Lý Cáp vừa lọt vào tai Vân Lâm, trong lòng nàng có chút kỳ quái nói không nên lời. Nó giống như là đã biết từ trước, lại có phần chờ mong đã lâu, nhưng tim nàng vẫn nhảy lên thình thịch, ngoài miệng thì lại nói:
– Nhưng tỷ là tỷ tỷ của đệ mà.
Lý Cáp vươn tay đem mấy cọng tóc rối đưa ra sau tai cho Vân Lâm. Hai tay khẽ vuốt ve mặt cười của nàng, nói:
– Cũng không phải tỷ tỷ ruột mà.
Vân Lâm hơi nhíu lông mày:
– Nhưng chúng ta thủy nhưng vẫn là tỷ đệ mà… Mặc dù là tỷ tỷ nuôi của đệ, nếu đệ lấy ta sợ rằng thiên hạ sẽ chê cười.
Lý Cáp cúi thấp người xuống, trán kề chán, mũi kề mũi, nói:
– Tỷ tỷ, người thích ta không?
Không biết tại sao, lúc này thấy ánh mắt nóng bỏng của đệ đệ, Vân Lâm lại có chút hoảng hốt, trốn tránh ánh mắt của hắn, nói:
– Ta đương nhiên thích đệ, nhưng cái này…
Lý Cáp không đợi nàng nói xong, liền cướp lời:
– Thế là tốt rồi, không cần phải nói nữa. Ta thích tỷ, tỷ cũng thích ta, tại sao còn sợ thế tục, kẻ nào giám đặt điều ta cho hắn thành quỷ!
Vân Lâm trầm mặc không nói gì cả.
– Tỷ, người đang lo lắng gì sao? Có gì mà phải lo lắng chứ? Từ nhỏ ta đã yêu mến tỷ, xa cách bảy năm lại càng tưởng niệm hơn, tỷ tỷ người hiểu ta mà.
Tay Lý Cáp vỗ về hai má nàng mà nói.
Vân Lâm ánh mắt phục tạp nhìn Lý Cáp, chỉ cảm thấy ánh mắt của hắn như hai ngọn lửa, khiến lòng nàng tan chảy, nội tâm của nàng cũng đang không ngừng tự hỏi, nàng với đệ đệ chỉ có tình cảm tỷ đệ thôi sao? Có lẽ lúc nhỏ quả thật như thế, nhưng chậm rãi lớn lên, thứ tình cảm này có lẽ đã thay đổi rồi.
Cha mẹ nuôi cũng không có che dấu thân thế của nàng, hàng năm đều cùng nàng đến thăm mộ cha mẹ ruột. Nàng biết mình và đệ đệ cũng không có quan hệ máu mủ. Từ năm mười hai tuổi nàng phải đến Đông Hải để luyện võ, cùng đệ đệ xa cách. Bảy năm gặp lại, trông thấy đệ đệ đối với mình vẫn một lòng không có thay đổi, vẫn như cũ không muốn cách xa mình, mà mình cũng yêu thương hắn, loại tình cảm này không phải tình cảm giữa nhưng người thân thuộc với nhau, nhưng cũng vượt quá tình cảm nam nữ, có lẽ nó là sự kết hợp giữa tình yêu và tình thân. Nàng cũng không thể giải thích rõ ràng được, nhưng nàng có thể khẳng định một điều, ở cạnh người tiểu đệ này, nàng cảm thấy hạnh phúc, sung sướng.
Đồng ý sao? Có thể nhưng trong lòng vẫn có chút không yên, ngoại nhân sẽ nói thế nào đây, cha mẹ có đáp ứng không?
Cự tuyệt? Không chỉ nói đệ đệ thương tâm, chính nàng ta chỉ sợ cũng không dễ chịu, chuyện này giải quyết thế nào đây?
Lý Cáp thấy ánh mắt phức tạp của tỷ tỷ, nói:
– Tỷ tỷ, ta thật sự rất thích nàng, vô cùng yêu thích!
Vân Lâm đột nhiên cảm giác được ánh mắt có chút ướt át, cũng chìa bàn tay mềm vỗ về gương mặt Lý Cáp, nói:
– Tỷ tỷ cũng thích ngươi, thực sự rất thích.
Lý Cáp nghe vậy vui vẻ, biết tỷ tỷ nói lời này, chứng tỏ rằng đã tiếp nhận hắn rồi, trong lúc cao hứng một tay vòng ra sau ôm lấy tỷ tỷ đang chìm trong nước mắt vào trong lòng, kích động hôn đôi gò má vẫn mang theo lệ châu và cổ.
– Ai nha, ngươi là tên vô lại, trên người tỷ tỷ vẫn còn ướt mà, đừng như vậy…
Vân Lâm cười sẳng giọng.
Lý Cáp buông tỷ tỷ ra, đến bên cạnh cầm một cái khăn tắm, nói:
– Tỷ tỷ cứ tắm đi, đệ giúp ngươi lau khô.
Vân Lâm khuôn mặt đỏ lên, nói:
– Ngươi xoay người sang chỗ khác, ta tự làm được mà.
Lý Cáp trơ mặt ra nói:
– Tỷ tỷ tự làm, có gì mà phải xấu hổ đâu?
Vân Lâm lườm hắn một cái, nhưng vẫn ôm lấy bộ ngực chậm rãi từ trong nước đứng lên, nâng lên chân ngọc tuyết trắng thon dài bước ra khỏi bồn tắm, dẫm lên cái ghế băng, ngay sau đó rào một tiếng tiếng nước chảy xuống, một chiếc đùi đẹp còn lại cũng bước ra. Trên thân thể hoàn mỹ yểu điệu mềm mại của Tỷ tỷ, từng giọt nước chảy xuôi, trắng nõn trơn mượt, quả nhiên là như tiên nữ hạ phàm, làm cho lòng người không yên.
Vân Lâm thấy hắn đang ngơ ngác nhìn mình, không khỏi hờn dỗi:
– Ngây ngốc cái gì chứ?
Lý Cáp kịp phản ứng lại, nhanh chóng dùng khăn tắm đem tỷ tỷ ôm vào trong lòng, cảm nhận mùi hương thơm ngát trên mái tóc mang theo hơi nước của nàng, cảm thụ được eo nhỏ kiều đồn mềm mại, không khỏi mê mẩn như đang lạc vào cõi tiên…
Lý Cáp bắt đầu hôn lên môi, lên hai má và cổ tỷ tỷ, hai tay vừa dùng lực, đem nàng bế lên, hướng chiếc giường bên kia đi đến.
Vân Lâm duyên dáng gọi to một tiếng, đưa tay xoay cái lỗ tai của tiểu đệ, sẳng giọng:
– Mau buông ra.
Lý Cáp quật cường nói:
– Không buông.
– Có thả ra không?
Vân Lâm hù dọa.
– Ta không thả.
Lý Cáp trái lại đem thắt lưng tỷ tỷ ôm chặt hơn nữa.
Vân Lâm cuối cùng cũng mềm lòng trước, buông lỏng bàn tay đang nắm lỗ tai tiể đệ, vỗ về gương mặt của hắn, nói:
– Tỷ tỷ nếu đã nguyện ý cùng ngươi, thân thể này trước sau gì chả là của ngươi, nhưng ngươi thật sự muốn tỷ bây giờ sao? Ngươi chắc chắn chứ?
Lý Cáp suy nghĩ, cũng đúng, nếu lúc này muốn tấm thân xử nữ tỷ tỷ, cha mẹ nếu nhìn ra, chỉ sợ lại gặp phiền toái, mà hắn sắp tới phải xuất chinh, khẳng định không có đủ tinh lực cùng thời gian để ứng phó với việc này, nghĩ lại vẫn là trước tiên nên nhịn xuống đã, hướng tỷ tỷ nói:
– Tỷ hôn ta một cái đi.
Vân Lâm giận mắng:
– Ngươi là cái tên thối tha, hiện tại đã bắt đầu khi dễ tỷ tỷ rồi.
Bất quá nói xong vẫn nhẹ nhàng hôn một cái trên mặt đệ đệ.
– Ai nha nha! Quá nhẹ! Quá nhẹ! Không có cảm giác, dùng chút sức đi.
– Ngươi là tiểu tử hư hỏng mà, rõ ràng là muốn làm tỷ tỷ xấu mặt, hôn môi nào phải dùng sức như vậy.
Vân Lâm sẳng giọng.
Lý Cáp cười hắc hắc nói:
– Tỷ tỷ chưa từng hôn môi, tự nhiên không biết diệu dụng hôn môi rồi, dùng chút sức, mới càng có cảm giác, hơn nữa cần phải miệng đối miệng.
Nói xong cong miệng lên hướng về phía tỷ tỷ.
Vân Lâm cười, dùng miệng nhẹ nhàng chạm trên môi hắn một chút, liền nhanh chóng rời khỏi, lại không nghĩ đệ đệ bỗng nhiên đem miệng gắt gao siết chặt, mút nhẹ môi anh đào của nàng.
Suất mười chín năm nay, đôi môi anh đào chưa từng bị mạo phạm đến. Vân Lâm ưm một tiếng, thân thể lập tức mềm nhũn trong lòng hắn.
Một lúc sau tỷ tỷ đã sóng mắt mê ly gần như hết hơi, Lý Cáp mới tiếc nuối không muốn rời môi anh đào tuyệt vời kia, cười nói:
– Miệng tỷ tỷ ăn thật là ngon mà.
– Ăn ngon cái đầu của ngươi.
Vân Lâm tức giận mắng, nhưng thanh âm cũng yếu đuối vô lực.
Thời gian nửa tháng nói dài cũng không dài, mỗi ngày đều cười đùa ầm ĩ, cùng chúng nữ rồi lại đến Hổ doanh tuần doanh, thời gian như trôi qua trong nháy mắt, thoáng cái ngày xuất chinh đã đến gần.
Hôm nay sau khi từ Hổ doanh trở về, Lý Cáp liền trở về nhà luôn, ngày mai phải xuất chinh, đêm nay nhất định phải cùng chúng nữ hảo hảo cáo biệt. Này lên phương bắc kháng Hồ, nói nhanh cũng phải mất ba bốn tháng, chậm thì một hai năm cũng chưa hẳn có thể chấm dứt. Nghĩ đến lâu như vậy không thể thấy bảo bối của hắn Thiên Thiên, Hương Hương, không thể nghe Thanh Thanh, Nguyệt Nhi, Liên Khanh đánh đàn, không thể nhìn Diễm Nhi khiêu vũ, không có thể ăn lót dạ do Tử Nghiên làm, không thể nhìn thấy tỷ tỷ thân nhất, trong lòng lập tức có chút không thoải mái.
Vân Lâm biết Lý Cáp ngày mai phải xuất chinh, liền đi tìm Lý Tư Hồng, nói nàng cũng muốn tòng quân bắc thượng. Tổng đốc đại nhân đương nhiên không cho phép, tuy rằng nàng là đời sau của danh tướng, lại có võ công không tầm thường, còn là nghĩa nữ Tổng đốc hai tỉnh, có thể điều này cũng không khiến một người con gái nhập trong quân ra chiến trường, đây là không hợp quy định triều đình.
Vân Lâm cầu nửa ngày thấy không hiệu quả, liền đi cầu mẫu thân, nói sẽ giả nam trang lẫn vào trong quân đệ đệ, cùng lên phương bắc, dọc theo đường đi cũng có thể chiếu Cố đệ đệ ăn, mặc, ở, đi lại.
Vừa vặn Lý Cáp cũng có mặt ở đó, thấy tỷ tỷ như thế, vội vàng đưa mắt ra hiệu ẫu thân, trộm làm cái bộ dạng ho khan.
Chân thị hiểu ý, lập tức ho sặc sụa lên. Vân Lâm hoảng sợ, vội cấp mẫu thân vỗ lưng:
– Nương, ngài làm sao vậy?
Chân thị ho một hồi mới nói:
– Không có biện pháp, bệnh cũ, từ lúc ngươi rời nhà… Ai… Thân thể là càng ngày càng không được khỏe, thật không hiểu Thiết Lang lần này xuất chinh trở về, còn có thể nhìn thấy vi nương không.
Lý Cáp vội hỏi:
– Nương! Ngài nhất định có thể sống lâu muôn tuổi… Cái kia, tiên phúc vĩnh hưởng…
Chân thị thiếu chút nữa không nhịn được phì cười, còn tiên phúc vĩnh hưởng nữa.
Vân Lâm thì không biết đệ đệ cùng mẫu thân hai người có ám hiệu, thực tưởng là mẫu thân bệnh lại tái phát, ánh mắt lập tức bị nhòe nước mắt:
– Nương, đều là nữ nhi không tốt, nữ nhi bất hiếu…
Lý Cáp nhanh chóng nói:
– Tỷ tỷ, người ở lại trong nhà chiếu cố mẫu thân đi, bằng không ta ở trong quân cũng không an lòng!
Vân Lâm nhìn nhìn đệ đệ, lại nhìn nhìn mẫu thân, do dự hồi lâu, mới gật đầu nói:
– Ta đây sẽ không cùng ngươi bắc thượng nữa, ngươi ở trong quân phải cẩn thận, lúc xung phong đừng sính cường, tuy rằng ngươi có kim thân bất hoại, nhưng thân thể dù sao vẫn là từ da thịt mà thành, đừng có cố gắng quá. Ở trong quân cần nghỉ ngơi nhiều một chút, nhất định phải ăn no, ngủ ngon, mặc ấm.
Lý Cáp liên tục không ngừng gật đầu nói:
– Tỷ tỷ yên tâm, ta cam đoan sau khi trở về, đứng trước mắt ngươi sẽ là một tiểu đệ mập mạp.
Vân Lâm cười khúc khích, nói:
– Lại còn mập mạp, ngươi tính làm Tiểu Trư ư? Đúng rồi, phải mang đủ quần áo mùa đông xuân, chuyến đi này không biết cần bao lâu, cần chuổn bị nhiều thứ lắm.
Lý Cáp nói:
– Đã ổn rồi, Nguyệt Nhi chuẩn bị cho ta rất đầy đủ.
– Thế là tốt rồi, phải tắm rửa thường xuyên đó nha, đừng có mà mang một thân thối hoắc mà trở về đó.
– Yên tâm đi, trở về nhất định sẽ là một tiểu đệ có thơm ngào ngạt.
– Ặc, ngươi từng thơm ngào ngạt sao. Ân… Còn có, không được cả ngày đi tìm cô nương xinh đẹp, vạn nhất địch nhân lấy mỹ nữ dụ ngươi nhất định phải kiên định!
Vân Lâm lại nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn khố đệ tử |
Tác giả | Hắc Oa |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp |
Ngày cập nhật | 01/10/2021 03:33 (GMT+7) |