Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 109

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 109

Trở lại khách điếm vào buổi xế chiều, Lý Cáp thuê ba căn phòng hảo hạng, lại ở đại đường của khách điếm uống trà.

Ba mỹ nữ đi theo thì vừa lòng đẹp ý, nhưng mà ngọc thì cũng có tỳ vết khi có một tên họ Duẫn đại bóng đèn cũng ở tại đây.

– Ta đi trước!

Vừa mới ngồi xuống, Bạch Ngưng Sương đã đứng dậy muốn đi.

– Lý Cáp một phen giữ chặt cánh tay nàng nói:
– Nàng muốn đi đâu?
– Buông tay!
– Không buông!
– Ngươi, cái đồ vô lại!
– Vô lại thì càng không buông, nàng nói đi muốn đi đâu?

Vân Lâm nhìn cả hai thích thú, nàng muốn xem thử tiểu đệ của mình muốn lừa gái như thế nào. Tiếu Doãn ở bên cũng có chút tò mò, cô gái này so với sư muội có thể nói dung mạo ngang nhau, vậy đối với sư muội đệ đệ có quan hệ gì?

– Ta tất nhiên không thích ở đây, muốn quay về khách điếm cũ.

Bạch Ngưng Sương giãy giụa nhiều lần, nhưng vẫn không dứt ra được, đành phải chờ hắn buông tha. Trong lòng thầm mắng, đại phôi đản, tên bại hoại chết tiệt, sao hắn có thể có lực lớn kinh người như vậy!

Lý Cáp nói:

– Nàng cứ ở lại đây, còn đồ vật ở trong khách điếm cũ? Ta sẽ cho tiểu nhị đi lấy giúp.
– Tai sao ta phải ở lại đây?
– Bởi vì ta ở đây.

Câu trả lời của Lý Cáp làm cho Vân Lâm xem tí nữa phun hết lý trà vừa mới uống xong.

Bạch Ngưng Sương dở khóc dở cười:

– Người ở đây…

Thì liên quan gì tới ta!

Lý Cáp sửng sốt:

– Đương nhiên là phải quản rồi, nàng là nữ nhân của ta mà! Ta ở đâu thì nàng ở đó.
– Ai là nữ nhân của ngươi chứ!

Bach Ngưng Sương nóng nảy muốn rút tay ra khỏi tay Lý Cáp. Nhưng mà vẫn không rút được, nàng gấp đến nỗi, muốn rút cả kiếm ra đâm tên vô lại khó chơi này.

Lý Cáp nói:

– Hơn bảy năm trước lời của ta nói có phải nàng dã quên? Nụ hôn đính ước năm đó nàng quên rồi sao?
– Đã đính hôn?

Vân Lâm ánh mắt sáng rực, nói:

– Ngay cả miệng cũng đã hôn rồi sao?
– Ngươi…

Bạch Ngưng Sương măt đỏ bừng, căn môi, trừng mắt nhìn Lý Cáp một cái, rồi cũng chịu ngồi xuống. Thật không biết tên này da mặt làm bằng gì mà dày đến thế, có thể nói ra những lời như vậy?

Vân Lâm nhìn Hương Hương rồi nói:

– Tiểu đệ, vị này cũng là hồng nhân tri kỷ của đệ sao? Sao cứ luôn mang mạng che mặt vậy? Nơi này đều là người một nhà, mời nàng đem khăn che mặt xuống, để cho tỷ tỷ xem mặt một cái đi.

Lý Cáp không biết vô tình hay cố ý liếc mắt nhìn Duẫn Tiếu một cái. Hắn thấy ánh mắt của Duẫn Tiếu cũng nhìn chằm chặp vào Hương Hương thì quay sang phía tỷ tỷ nói:

– Nàng là Hương Hương, thị nữ của đệ. Bất quá các nàng có phong tục là ngoại trừ nam nhân của mình thì không để cho ai khác thấy được dung nhan. Cho nên nếu tỷ tỷ muốn nhìn thì hãy chờ khi nào đến phòng của đệ đi.
– A! Thì ra là vậy!

Vân Lâm không nghi ngờ gì, cười nói:

– Trước kia đệ nói muốn có một thị nữ, hiện tại cũng được như ý muốn, Hương Hương nhìn nhu thuận, đã vậy còn trẻ đẹp. Đệ phúc khí tốt quá đi!

Lý Cáp cười nói:

– Còn phải nói, Hương Hương là bảo bối của đệ mà.
– Hừ! Xem như ngươi lợi hại.

Bên kia Duẫn Tiếu thấy mọi người cười nói vui vẻ, cũng chen vào cười nói:

– Đệ đệ, đệ cũng tham gia Anh Hùng hội à?

Lý Cáp nghe vậy sắc mặt trầm xuống nói:

– Ai là đệ đệ của ngươi?
– Cái này…

Doãn Tiếu sửng sốt.

– Bổn công tử trong nhà đứng thứ hai.

Lý Cáp từ từ nói.

Doãn Tiếu nhìn Lâm Vân, rồi ngập ngừng nói:

– Nhị công tử…

Gia thế của sư muội có thể người khác không biết chứ hắn thì biết rõ, nữ nhi của Tổng đốc hai tỉnh, nếu là đệ đẹ của nàng thì chính là con của Tổng Đốc hai tỉnh. Là một đệ từ thế gia, thì hắn không thể nào tùy tiện xưng huynh gọi đệ được.

Đợi hắn kêu sau, Vân Lâm mới vỗ đầu Lý Cáp sẵng giọng:

– Có tỷ tỷ ở đây mà cũng dám uy phong à!

Bất quá nói vậy cũng không để tên kia đổi lại xưng hô, bởi vì nàng cũng không thích tên sư huynh này, mà theo quy củ, phải là kêu như vậy.

– Lý Cáp lập tức cười nói:
– Sao có thể được…
– Đúng rồi! Sương nhi, hồi nãy ở Anh Hùng hội. Ta có nghe nói Bắc Cực Môn có U Minh Thiên làm chỗ dựa cho nên người trong chính đạo không ai dám đụng vào. Vậy U Minh Thiên rốt cục là gì?

Lý Cáp quay sang hỏi Bạch Ngưng Sương.

Bạch Ngưng Sương, tay còn bị Lý Cáp nắm, nghe hắn nói vậy nên hỏi lại:

– Sao lại hỏi ta?

Lý Cáp nói:

– Bởi vì ta với tỷ tỷ mới bước chân vào giang hồ nên đối với những chuyện của các môn phái còn có giới hạn. Nhưng nàng thì lại khác. Hơn nữa ta nghe người ta nói Băng Cung cũng thuộc U Minh ngày trước.
– U Minh thiên…

Bạch Ngưng Sương thở dài trong lòng, nói:

– Hơn trăm năm trước, có một bang phái ra đời. Người lãnh đọa là một nữ tử, tên thì không ai biết, cho nên mọi người gọi nàng là U hậu. U hậu có rất nhiều tiền tài, nàng tụ tập các cao thủ hắc đạo lại, thôn tính các bang phái trung tiểu, dần dần lớn mạnh lên. Từng cùng liên minh chính đạo, Ma môn tạo thành ba chân gọng kiềm. Thậm chí suýt chút nữa là đã thống nhất được võ lâm. Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, U Hậu bỗng nhiên đem U Minh Thiên tan rã thành ngũ cung tam môn, rồi tự mình đem vài tên thủ hạ đi ra đảo nhỏ ở ngoài biển xây một tòa U Minh thiên cung sinh sống, rồi từ đó thối lui giang hồ.

Ngũ Cung gồm Tuyết Hoa cung, Thiên Nguyệt cung, Tẩy Tâm cung, Viêm cung, Băng cung, tam môn còn lại là Bắc Cực môn, Hồng Luyện môn, Vận Thú môn, các cung vào các môn này thường xuyên tranh đấu. U hậu tuy mặc ngoài nói buông bỏ nhưng dưới tình huống bị uy hiếp thì U hậu sẽ trở lại…

Nhân sĩ chính phái sợ U Minh Thiên sẽ trở lại cho nên không dám đụng tới đám người ngũ cung tam môn.

Tuy Bạch Ngưng Sương miêu tả qua loa, nhưng Lý Cáp hiểu U hâu này phải có tiền tài rất lớn mới tụ tập được nhiều cao thủ như vậy. Muốn thống nhất giang hồ phải trải qua nhiều khó khăn, hiểm ác. U hậu này thực sự là một kỳ nữ.

– Ha ha, Sương nhi! Tổ sư môn của nàng thật sự rất là uy phong đó.

Lý Cáp cười nói.

Bach Ngưng Sương cười khổ, nhưng cũng không nói gì. Băng cung hiện tại, cũng không còn uy phong như ngày xưa? Còn Tuyết Hoa cung thì ngày càng lớn mạnh. Nhớ tới biểu hiện đần độn của hai vị sư tỷ trên giang hồ một năm qua, nàng cũng không quá buồn vì sự vô dụng của mình.

Lý Cáp lại nói:

– U hậu này là người như thế naò? Võ công của bà ta tốt lắm sao? Lại có thể thuyết phục được nhiều cao thủ vì bà ta bán mạng như vậy?

Bạch Ngưng Sương nói:

– U hậu võ công ra sao thì không ai biết nhưng bà rất hiểu tâm tư lòng người. Bất kể ai đứng trước mặt bà ấy, bà đều biết kẻ đó đang nghĩ gì. Hơn nữa bà ấy là một người rất đẹp, phi thường đẹp.

Lú Cáp cười nói:

– Rất đẹp? So với nàng có đẹp hơn không?

Bạch Ngưng Sương lườm hắn một cái, nói:

– Chẳng lẽ ngươi không biết võ lâm đệ nhất mỹ nữ là ai?

Lý Cáp cùng Vân Lâm cùng hỏi:

– Chẳng lẽ là U hậu?

Bạch Ngưng Sương gật đầu:

– Đúng là U Hậu.

Lý Cáp không thể nào tin nổi:

– Không phải chứ? Nàng nói bà ấy sáng lập nên U Minh thiên cả trăm năm như vậy thì đã hơn cả trăm tuổi? Chính là một bà già hỏng bét rồi, sao còn là đệ nhất mỹ nữ nữa?

Bạch Ngưng Sương nói:

– Năm đó bà ấy thoái ẩn giang hồ, thì đã hơn 70 tuổi, nhưng vẫn không có ai có thể tranh đoạt được với bà ấy. Bà ấy luôn luôn là số một, trừ khi bà ấy chết đi, còn không thì không ai có thể thay thế.

Lý Cáp nghe xong ngẩn cả người, nhìn Hương Hương thầm nghĩ: U Hậu này mới có trăm tuổi, trong khi Hương Hương của ta dã hơn cả ngàn tuổi. Nàng có thể so sánh với Hương Hương à? Hay nàng cũng là yêu quái tu luyện thành tinh?

Buổi tối, Lý Cáp mang theo Hương Hương chơi ở phòng của tỷ tỷ cho đến khuya mới quay lại phòng ngủ.

Tại một khách điếm cách nơi này không xa, trong hậu viện của cái khách điếm đó có một thân ảnh tuấn lãnh đứng dưới ánh trăng vào trời đông, tựa như đang suy nghĩ điều gì.

Cho đến khi canh ba, thì mới có mọt đạo hắc ảnh thiểm nhập, quỳ gối trước người đó, thấp giọng nói:

– Thuộc hạ tới chậm, thỉnh chủ nhân thứ tội.

Chủ nhâ kia thản nhiên nói:

– Thế nào? Cái Anh Hùng hội đó thương nghị thế nào?
– Hồi chủ nhân, đang bàn bạc thì lại bị tên Triển Mặc làm cho mất vui, cho nên giải tán, ngày mai mới tiếp tục.

Tên đó quỳ dưới đất cả người mặc đồ đen, trên mặt cũng che một miếng vải đen.

– Ồ? Tên Triển Mạc này có thể xem là một hán tử, nhưng mà là anh hùng thì không, quan niệm quá cũ, không thích hợp cho chúng ta sử dụng. Khi nào ngươi châm ngòi kích động thì hãy bắt hắn trừ bỏ để khỏi phá hư chuyện của chúng ta.
– Vâng! Bất quá hôm nay nghe được lão khất cái Hồng Kim Thiên nói rằng, bọn hắn đã chuẩn bị tìm ra Thánh nữ, lấy Thánh nữ là mồi dụ Quận chúa hiện thân.
– Sao? Thánh nữ… Bọn hắn tìm ra rồi sao?

Tên chủ nhân kia âm thanh phấn khích.

Hắc y nhân nói:

– Theo lời tên thất cái nói, hắn lần trước có nhìn thấy trong cảnh nội, nhưng cụ thể thế nào còn phải cần tra cho kỹ.

Quận chúa kia ngửa mặt lên trời, sau đó thản nhiêu nói:

– Nếu bọn chúng đã đi tìm, thì chúng ta bọ ngựa rình ve, Hoàng tước tại hậu… Hoằng Di nói, các thánh nữ đều có thân Nguyệt nữ. Ngay cả mẹ ta cũng chỉ là Tinh nữ đệ nhị. Đáng tiếc là cả mặt của nàng ta còn chưa nhìn thấy. Nếu có thể tìm được nàng, được tấm thân xử nữ của nàng tương trợ thì thần công của ta đại thành chỉ là chuyện nay mai!

Thánh nữ là người con gái có mỵ cốt trời sinh. Không phải là mỹ nữ bình thường có thể bồi dưỡng được thành Thánh nữ, mỵ nữ phân thành tứ đẳng, đệ tứ là nhu nữ, tam đẳng là Trữ nữ, hạng nhì là Tinh nữ mà cao nhất là Nguyệt nữ. Thánh nữ phẩm chất tối thiểu nhất phải là đệ tam Trữ nữ mới được, thường Thánh nữ các triều đại đều là tam nhị, chưa bao giờ có Nguyệt nữ. Bây giờ vất vả lắm mới đào tạo được một Nguyệt nữ, thì Thánh môn lại đại biến, mọi người thất lạc, không rõ sinh tử.

– Chủ nhân, hôm nay Đông Hải Linh Uyên các cũng có hai truyền nhân tới dự.
– Ừ! Việc này ta biết rồi.
– Dáng vóc của cô gái họ Vân thật tốt! Không biết chủ quân có ưng ý không để tôi bắt nàng về làm lô đỉnh?

Hắc y nhân nói.

Tên chủ quân nói:

– Việc này tốt nhất là ngươi đừng có nghĩ tới.
– Cái này… Đông Hải Linh Uyên các luôn luôn đối với Thánh môn chúng ta… Bắt truyền nhân của chúng cũng như là ra đòn phủ đầu, cho bọn chúng chỉ biết ở lại Đông Hải làm con rùa biển.

Tên Hắc y nhân khó hiểu nói. Đông Hải Linh Uyên các luôn luôn đối địch với Thánh môn mà.

– Hừ! Vậy ngươi có biết nữ từ họ Vân đó có thân phận gì không?
– Không phải chỉ là truyền nhân của Đông Hải Uyên Linh các thôi sao?
– Ta cho ngươi biết, cô gái này có hậu đài mà chúng ta không thể trêu vào, nếu không sẽ mang đến tai họa ngập đầu. Hiểu chưa?
– Vâng! Thuộc hạ hiểu rồi.

Hắc Y nhân kia mặc dù khó hiểu, nhưng vẫn ứng tiếng nói.

– Tốt lắm! Ngươi trở về đi, đừng để cho người khác nghi ngờ.
– Vâng! Chủ nhân bảo trọng.

Hắc y nhân phóng người bay qua bức tường rồi biến vào bên trong màn đêm yên tĩnh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi