Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 107

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 107

Khắp nơi đột nhiên trở nên ồn ào khẩn trương, đám thiếu hiệp thì vươn cổ thật dài ngó ra ngoài cửa, có thể thấy được Bạch Ngưng Sương nổi danh xinh đẹp trong giang hồ như thế nào.

Lý Cáp mắt nheo nheo nhìn ra ngoài cửa thầm nghĩ:

– Nàng đã đến đây cũng thật xảo hợp, đỡ mất công ta đi tìm.
– Nghe nói ‘Ngạo Tuyết ngưng sương’ Bạch cô nương năm nay được bài danh thứ ba trong Võ Lâm thập mỹ.

Đại hán bên cạnh thì thào với Lý Cáp.

Lý Cáp lúc này đang hồi tưởng lại kiều nhan của Bạch Ngưng Sương và Công Tôn Vô Tình. Hắn âm thầm so sánh một phen cũng chẳng phân biệt được cao thấp. Bất luận là khí chất hay mỹ mạo cũng sàn sàn nhau, cùng đặt ở vị trí thứ hai trong bài danh bảng cũng không nói quá.

– Băng cung Bạch Ngưng Sương, Bạch cô nương tới!!!

Theo tiếng hô vang vọng, một bóng áo trắng phiêu phiêu theo gió lướt vào bên trong.

Con mắt mọi người bỗng nhiên sáng hết cả lên. Nhất là những thiếu hiệp không kìm lòng được nên cứ nhấp nha nhấp nhổm, chỉ hận không xông đến kéo Bạch Ngưng Sương vào lòng mình.

Trên khuôn mặt hoàn mỹ của Bạch Ngưng Sương vẫn là nụ cười như có như không. Nàng hướng chủ tọa hòa thượng cùng Trâu Kiều hành lễ nói:

– Vãn bối Bạch Ngưng Sương ra mắt Trâu Đại Đế.
– Bạch cô nương miễn lễ, mời ngồi!

Trâu Kiều nhẹ nhàng mỉm cười đáp lễ.

Bạch Ngưng Sương khách sáo chuẩn bị ngồi xuống bên một số bạn bè giang hồ mà nàng đã quen từ trước nhưng bất chợt nàng bắt gặp một ánh mắt đang dõi theo mình chằm chặp. Bạch Ngưng Sương quay đầu nhìn lại thì tim đánh thót một cái, đúng là Lý Cáp?!

Lý Cáp nháy mắt ra hiệu cho nàng rồi liếc qua ghế trống bên trái của hắn, ý tứ hiển nhiên là muốn nàng qua ngồi với hắn. Bạch Ngưng Sương vốn cũng không muốn ngồi ở chỗ này cho nên dứt khoát đi qua ngồi cạnh Lý Cáp.

Không cần phải đoán, ánh mắt của đám thiếu hiệp lúc này nhìn chằm chằm vào Lý Cáp như muốn ăn tươi nuốt sống hắn. Nếu ánh mắt mà giết được người thì Lý Cáp đã phải đi trọng sinh vô số lần rồi.

Sau khi Bạch Ngưng Sương ngồi xuống, Lý Cáp quay qua nháy mắt với Hương Hương một cái rồi liếc qua đại hán đang ngồi bên cạnh. Hương Hương ăn ở với hắn bao nhiêu lâu nên thừa hiểu ý tứ, bàn tay trắng muốt nhẹ nhàng vung lên một cái.

Không cần đến hai hơi thở, đại hán kia tái mặt vội vàng chạy đi tìm toilet. Lần này Hương Hương thi triển thần thông, đại hán kia không ở trong nhà cầu nửa ngày cũng không xong. Cái này hai người lặng lẽ thảo luận từ trước rồi. Kế hoạch là để đề phòng một số người quen biết tên công tử Lý Cáp giả danh làm to chuyện nên bây giờ cứ theo kế hoạch mà làm thôi.

– Nhị công tử, sao ngươi cũng tới đây?

Bạch Ngưng Sương thỏ thẻ hỏi.

Lý Cáp cười nói:

– Ngươi đã đến đây rồi sao ta lại không tới được chứ? Phải không Sương Nhi?

Chợt nghe Lý Cáp gọi qua nhũ danh của mình, Bạch Ngưng Sương giật thót một cái, rốt cục là hắn đã nhận ra rồi!? Tuyết Hoa cung và Băng Cung võ công đều lấy tĩnh tâm làm trụ cột. Nàng cũng được hai vị tỷ tỷ đặc biệt chiếu cố cho nên dù tuổi nàng còn nhỏ nhưng Băng Tuyết thần công cũng có chút thành tựu. Mấy năm qua đây là lần đầu tiên nàng xúc động đến vậy, trái tim bây giờ đang đập thình thịch loạn xạ.

Ánh mắt Lý Cáp nhìn ra cửa, bày ra cái vẻ mặt thanh tao. Hắn mỉm cười, rồi dùng chất giọng hoài niệm rủ rỉ với Bạch Ngưng Sương:

– Nàng còn nhớ những lời năm xưa đã nói chứ?
– Ngươi… Ngươi đúng là cái đồ bại hoại.

Những lời này thốt ra nàng muốn phải thật khí thế, thật hung hăng quạt vào mặt Lý Cáp nhưng có lẽ còn đang rối loạn nên thành ra nghe như nữ nhi làm nũng tình lang. Lúc này nàng cảm thấy xấu hổ toàn thân, chỉ hận không có một cái lỗ chui đầu xuống. Trên mặt Bạch Ngưng Sương đã là một mảnh đỏ nhừ như mặt trời.

Những người trong giang hồ có quen biết Bạch Ngưng Sương đều đã trợn mặt há mồm. Đây có còn là “Ngạo tuyết ngưng sương” Bạch Ngưng Sương nữa không hả ông trời? Sao lúc này lại như một thiếu nữ mới biết yêu hờn dỗi như vậy cơ chứ?

Còn bên phía những phong lưu thiếu hiệp, ngoài những kẻ đang tan nát cõi lòng thì chỉ còn lại sự bội phục sát đất vơi thanh niên Lâm Lão Mộc kia. Một đóa hoa Tuyết Liên kiêu ngạo như vậy mà hắn nói một hai câu đã thu được vào tay, không muốn bội phục cũng không được nha!

Bên kia Lý Cáp tiếp tục thừa thắng truy kích:

– Một nụ hôn, bảy năm rồi… ta vẫn giữ trong lòng…
– Đừng… Không cho nói!

Bạch Ngưng Sương thấp giọng hờn dỗi. Nàng uy hiếp:

– Còn nói nữa… ta sẽ giết ngươi!

Những lời uy hiếp “khủng khiếp” như vậy vẫn giống như một đôi gian phu dâm phụ liếc mắt đưa tình, càng làm người nghe thêm khinh bỉ.

Lý Cáp mỉm cười:

– Năm đó ta từng nói, nàng phải là của ta, chỉ là của riêng ta mà thôi.

Nhìn phản ứng của Bạch Ngưng Sương, Lý Cáp biết ngay là hình bóng của hắn đã ở trong lòng của tiểu mỹ nhân. Như vậy là tốt rồi, hắn chẳng ngại gì mà làm mặt dày nhắc lại quá khứ bại hoại kia.

Bạch Ngưng Sương ánh mắt phức tạp liếc nhìn Lý Cáp một cái. Trong lòng nàng thầm than, hắn vẫn hư hỏng như vậy, vẫn bá đạo như vậy nhưng tại sao ta vẫn không muốn giết hắn, ta thật là vô dụng.

Lúc này năm vị chủ tọa cũng đã có mặt đầy đủ. Hai hàng người cũng đã gần kín. Ngay lúc Lý Cáp sốt rột không biết lúc nào Anh Hùng hội mới khai mạc thì bên ngoài lại vọng vào tiếng hô:

– Đông Hải linh uyên tiên các Vân Tiên Tử, Doãn thiếu hiệp đến!

Lý Cáp trong lòng nhảy lên một cái. Đông Hải? Vân tiên tử? Chẳng lẽ tỷ tỷ mình đến đây rồi?! Hắn lập tức ngồi thẳng lưng, hai mắt tỏa sáng hướng về phía cửa lớn.

Bạch Ngưng Sương bên cạnh cũng cảm thấy hắn có chút dị thường, nàng kỳ quái nhìn hắn. Trong lòng Bạch Ngưng Sương không khỏi cảm thấy khó chịu. Cái tên này vừa nghe hai chữ “tiên tử” ngay lập tức trở thành cái bộ dạng này, đúng là có đánh chết cũng không chừa!

Kỳ thực cũng không chỉ riêng Lý Cáp mà tất cả mọi người ở đây, kể cả mấy vị chủ tọa cũng tò mò nhìn về phía cửa. Đông Hải Linh Uyên tiên các đã từng là đầu lĩnh của giang hồ chính phái nhưng từ năm mười năm trước bị Ma môn đánh bại đã thu mình ẩn nấp tại Đông Hải, không một đệ tử nào xuất môn kể từ đó. Thậm chí Hoa bà bà là một cao thủ ám khí độc dược hành tẩu giang hồ cũng không tính là đệ tử trực hệ của Đông Hải. Hiện giờ Đông Hải Linh Uyên tiên các cho liền một lúc cả hai đệ tử xuất thế thật là làm người ta chấn kinh.

Hai thân ảnh mang áo trắng nhẹ nhàng lướt vào trong nội đường, nữ thì thanh kệ tuyệt mỹ còn nam thì anh tuấn tiêu sái. Trong nội đường mọi người nhất thời đều ngẩn ngơ không thể nói nên lời. Quả nhiên không hổ danh Linh Uyên tiên các, đệ tử xuất thân từ đây thật là không tầm thường chút nào a!

Dõi theo nữ tử kia bước vào, sắc mặt Lý Cáp đã thay đổi đến ba lần. Vốn lúc đầu là kinh ngạc sau đó là vui sướng rồi cuối cùng là mừng như điên. Ánh mắt hắn lúc này đã phủ một tầng hơi nước. Đúng rồi! Vân tiên tử kia chính là Vân tỷ tỷ của hắn!

Tuy rằng nữ tử kia đã mười tám tuổi, đã sớm trổ mã nảy nở, nhan sắc không hề thua kém Công Tôn Vô Tình hay Bạch Ngưng Sương, dáng người cũng thật yểu điệu xinh đẹp, từng đường cong cực kỳ hoàn mỹ không thể dùng từ ngữ để miêu tả nhưng cái thần thái khí chất kia, từng cái giơ tay nhấc chân đều làm cho Lý Cáp chắc chắn trăm phần trăm đây chính là tỷ tỷ Vân Lâm của hắn.

Vân Lâm nhìn lướt qua mọi người một lượt, dưới con mắt soi mói của đám người sắc mặt chẳng hề đổi. Nàng thi lễ với năm vị chủ tọa rồi khách sáo đàm đạo một lúc. Mà tên Doãn thiếu hiệp kia tuy thoạt nhìn tiêu sái nhưng không thể giữ được đạo cảnh như Vân Lâm, đúng là có chút gượng ép. Nhưng hiển nhiên làm truyền nhân của Đông Hải Linh Uyên các thì chẳng ai là tầm thường, năm vị chủ tọa mỗi người đều lần lượt hỏi mấy vấn đề. Vân Lâm nhất nhất đối đáp, thái độ cũng rất lễ phép càng làm cho mọi người gật gù khen ngợi. Nàng thật quý phái lại xuất thân danh môn, tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng.

Vân Lâm ở Hỗ Dương đã quen bị người ta nhìn chằm chằm phi lễ nên thành ra cũng đã quen rồi. Cho dù những người kia có là cao thủ giang hồ đi nữa nhưng tu vi võ học của nàng không ngại bất kỳ ai thế nên nàng không hề cảm thấy áp lực, cứ nhẹ nhàng tiêu sái ứng xử với quần hùng. Nếu đê cho mọi người nhận xét thì Doãn sư huynh đứng bên cạnh nàng phải gọi nàng một tiếng sư tỷ mới phải đạo.

Bất quá giữa muôn vàn ánh mắt, nàng lại cảm thấy một ánh mắt rất quen thuộc nên không khỏi quay lại nhìn. Vừa mới nhìn tới, nàng nhất thời sửng sốt, tuy Lý Cáp đã lớn lên rất nhiều nhưng nàng vừa liếc mắt đã nhìn ra. Đây chính là tên đệ đệ hay đi gây chuyện của nàng, Thiết Lang – Lý Cáp.

Hơn bảy năm không gặp người nhà nói không nhớ chính là giả dối. Vân Lâm lúc luyện công cô đơn nhàm chán thì niềm an ủi của nàng chính là những ngày vui vẻ bên cạnh tiểu đệ. Thậm chí vài lần nàng muốn ngay lập tức trở về bên cha mẹ cùng tiểu đệ, không bao giờ rời xa nữa.

Từng kỷ niệm xưa lại ùa về, khóe mắt Vân Lâm lúc này đã nhòe hơi nước.

Bên kia mấy vị chủ tọa đang chuẩn bị chỗ ngồi cho bọn Vân Lâm thì nàng ta đã chạy đến bên Lý Cáp rồi ngồi xuống bên cạnh hắn.

Tên Doãn thiếu hiệp cảm thấy lạ kỳ nên hỏi:

– Sư muội, sao vậy?

Bất quá nhìn qua phía Lý Cáp không còn chỗ trống nên hắn phẫn nộ tìm một chỗ trống khác mà đặt mông.

Tất cả mọi người lúc này đã kinh hoàng nhìn Lý Cáp. Người này chính là thần tiên hạ phàm hả? Hôm nay hai vị siêu cấp mỹ nữ một tả một hữu đều đến bên cạnh hắn. Đúng là tiện nghi siêu cấp “trái ôm phải ấp” trong huyền thoại đây rồi!

Hoàn hảo là Hương Hương phía sau lưng còn che mặt nếu không dung nhan của nàng mà lộ ra thì mấy vị thiếu hiệp lưu manh chắc rút kiếm tự vẫn tại chỗ.

Vân Lâm cũng không muốn mọi người biết thân phận Đại tiểu thư Phủ Tổng đốc của nàng mà Lý Cáp cũng không muốn bại lộ thân phận Lâm Lão Mộc của hắn, cho nên cả hai người không công khai mối quan hệ của bọn họ. Nhưng tình cảm ấp hủ hơn bảy năm bây giờ bùng phát thật là không cách nào mà nhịn được, đành cắn răng giả vờ hồ đồ.

– Tỷ tỷ.

Vân Lâm vừa ngồi xuống thì Lý Cáp đã nắm lấy tay nàng nhẹ nhàng nói:

– Ta nhớ ngươi muốn chết!

Vân Lâm cười ngọt ngào, nắm lấy tay đệ đệ, dịu dàng nói:

– Tỷ tỷ cũng nhớ ngươi muốn chết!

Bên kia Doãn thiếu hiệp thấy vậy mà ngẩn ngơ cả người. Qua nhiều năm quan sát sư muội thì hắn mới lần đầu thấy nàng vui vẻ như thế. Tên kia rốt cục là ai đây? Một cỗ cảm xúc ganh ghét cuộn trào trong lòng, ánh mắt hắn đã trở nên đỏ quạch.

Nhưng cũng không chỉ riêng hắn, đám thiếu hiệp bên cạnh cũng đồng dạng đỏ mắt, cho nên hắn cũng không cần phải xấu hổ vì tâm lý đố kỵ của mình.

Bạch Ngưng Sương bây giờ trong lòng rất loạn, nàng vẫn chưa nghe ra Lý Cáp nói gì với Vân Lâm, chỉ thấy bọn họ nắm tay thật chặt, trong lòng nàng không khỏi đau đớn một chặp.

Nhưng đúng lúc này, tay phải nàng chợt cảm thấy ấm áp. Đúng là Lý Cáp đã nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, làm nàng phẫn hận rủa xả trong lòng. Ngươi đúng là cái đồ trứng thối, đồ sắc lang, cái đồ ăn bát mà dòm nối, cái đồ phá hoại tâm tình người khác v… v… Nàng muốn giãy ra nhưng không sao thoát được, đành phải để yên cho Lý Cáp nắm tay, trong lòng vẫn rủa xả không thôi.

Hương Hương phía sau Lý Cáp cười trộm. Nàng thầm nghĩ, chủ nhân thực sự cao tay, chớp mắt một cái đã thu được hai nữ nhân xinh đẹp như vậy. Nàng thực ra cũng không biết Vân Lâm chính là tỷ tỷ của Lý Cáp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi