Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 98

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 98

A:

Người mẫu, 166, 45 kg, xinh đẹp và thời trang, có khí chất, dáng người hạng nhất.

Diễn viên múa, 169, 24 tuổi, khí chất cao quý thanh lịch, dịu dàng quyến rũ, làn da mềm mịn như gấm.

Học sinh trường múa, 165, 48 kg, thanh thuần xinh xắn, mũi ngọc miệng nhỏ, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, đạn chỉ tức phá.

(Ba người này 800/lần)

B: Em gái trung học 16 tuổi, 160, 43 kg, nhu thuận đáng yêu, làn da trắng, phục vụ tốt, biết nghe lời và phối hợp.

C: Sinh viên, 19 tuổi, 162, 44kg, thanh thuần trong sáng, cá tính cởi mở. (Cửa Đông thành phố J)

D: Thiếu phụ, 28 tuổi, 166, 47kg, đầy đặn gợi cảm, phục vụ đúng chỗ, kỹ thuật xuất sắc, có nữ nhân vị. (Cửa Đông)

E:

1, Mỹ nhân công sở, 23 tuổi, 160, 43kg, khí chất tốt, văn tĩnh, da trắng. (Cửa Nam)

2, Nhân viên văn phòng, 25 tuổi, 168, 53kg, khí chất tao nhã, làn da trứng nõn, xinh đẹp quyến rũ, cho bạn tận hưởng nhu tình.

3, Y tá chuyên nghiệp, 23 tuổi, 167, 46kg, nhu thuận đáng yêu, dáng người tuyệt hảo, cực kỳ có đạo đức nghề nghiệp, có thể đi cuối tuần.

F:

1, Bà mẹ thướt tha, 37 tuổi, 168, 53kg, làn da trắng nõn, có khí chất nội hàm, xinh đẹp lại có nữ nhân vị, vóc người đẹp, người mẫu chuyên nghiệp, dân cư thành phố J, chỉ làm thức ăn nhanh, liên hệ trước 12 giờ tối. (400)

2, Người vợ lẳng lơ, 33 tuổi, 165, 55kg, đầy đặn, có đôi gò bồng đảo tuyệt vời, làn da trắng, thân thể đẫy đà, chủ động nhiệt tình, phục vụ đúng chỗ, quyến rũ dâm đãng. Ông xã chỉ một tuần một lần không thể thỏa mãn nhu cầu, bạn có thể an ủi cô ấy một chút không?

G: Em gái trung học, 18 tuổi, người thành phố J, 161, 43kg, thanh thuần đáng yêu, chỉ đi được vào cuối tuần.

H: Cô giáo dạy trẻ, 23 tuổi, 162, 46kg, xinh đẹp đáng yêu, quyến rũ.

I: Thiếu nữ mộng ảo xinh đẹp, 19 tuổi, 163, làn da nõn nà, kiều diễm động lòng người, nhu thuận đáng yêu, phục vụ tốt, dáng người nẩy nở. (600)

Sau khi xem xong, Diệp Thải Hoa có chút cảm xúc. Thế giới này không có thứ gì là không thể bán được. Thế giới này bất cứ thứ gì cũng đều có giá, ngay cả người ở bên trong. Gã đang suy nghĩ, có nên tìm một cơ hội rồi đem bán cả mình luôn hay không? Giờ gã rất được đám tiếp viên trong club ưu ái, có lẽ bán thân cũng đủ cho gã quay một bộ phim ảnh ngắn.

Nhưng gã nhanh chóng lắc đầu, nhiệm vụ cấp bách bây giờ là tìm một cô em để tạm biệt tấm thân xử nam này trước.

Không thể nghi ngờ rằng nữ y tá trong tờ E kia đúng là mục tiêu của Diệp thải Hoa, tối thiểu thì cô y tá đó rất giống cô nàng mà gã thầm mến nhiều năm, ngay cả tuổi với chiều cao đều giống nhau.

Diệp Thải Hoa lấy điện thoại ra, là một chiếc MOTO gã mới sắm khi lên chức quản lý. Lướt ngón tay, Diệp Thải Hoa tìm kiếm số của anh Lang, nhưng lại không có dũng khí ấn gọi.

Lúc này di động gã đột nhiên reo lên, giọng nói to vang của Lý tổng truyền đến:

– Thải Hoa, cậu chạy đi đâu rồi?

Tâm Diệp Thải Hoa trầm xuống, chẳng lẽ đám tiếp viên đóng vai cô giáo quyến rũ kia không làm cho đám công tử kia hài lòng? Nghĩ thế, Diệp Thải Hoa yếu ớt nói một câu:

– Lý tổng, em muốn xin nghỉ…

Đương nhiên là giờ Diệp Thải Hoa không thể nói là: Lý tổng, em muốn đi tìm gái. Quản lý cái nơi cung cấp dịch vụ tình dục lớn nhất thành phố mà lại đi nơi khác tìm gái, đây chẳng phải là “lấy tay bắt cá”, để phù sa chảy ra ruộng người khác sao?

– Tôi không cho!

Lý tổng luôn rất uy nghiêm với người dưới, dù y luôn thể hiện mình là một đứa cháu ngoan ngoãn với cấp trên. Dù thế nào đi chăng nữa thì Lý tổng cũng là một người được cho là phúc hậu trước mặt thuộc hạ, giọng nói của y có vẻ khá hưng phấn:

– Thải Hoa, cậu may mắn rồi đó, lập tức chạy xe về ngay, không thì tôi không để yên cho cậu đâu!

Diệp Thải Hoa ngồi trong phòng làm việc của Lý tổng, mỗi một tế bào đều đang khẩn trương cực kỳ.

Tay gã nắm chặt lấy một tờ chi phiếu, trên mặt ghi rõ sáu con số. Mãi đến lúc này, gã còn không thể tin được tất cả là thật, nếu không phải Lý tổng tự tay giao tờ chi phiếu này vào tay gã. Từng có một tên trai bao trong club làm cho một phú bà vui vẻ, bà ta trực tiếp tặng cậu ta một chiếc xe thể thao… Nhưng vấn đề hiện tại là, Diệp Thải Hoa cũng không phải trai bao.

Thế giới này làm gì có bữa cơm miễn phí nào, Diệp Thải Hoa ngầm khuyên răn mình như thế.

Cửa phòng bị đẩy ra, người vào không phải là Lý tổng, cũng không phải là vị Lưu Manh thiếu gia kia, mà là một cậu thanh niên khá trẻ tuổi. Diệp Thải Hoa dám cầm “Tuyển tập xx” mà thề rằng, gã chưa từng thấy cậu trai nào tuấn tú lại tà mị như thế, dù trên người hắn cũng phóng ra khí tức lưu manh nhưng lại mang theo sức hấp dẫn trí mạng.

– Tôi là Thường Nhạc.

Người này giơ tay ra.

Khi Diệp Thải Hoa nắm lấy tay hắn, gã nhận ra trên người Thường Nhạc có một loại năng lực mạnh mẽ đến mức gã không thể tưởng tượng được. Điều này khiến gã lập tức thấy mình thật quá nhỏ bé.

Thường Nhạc nhìn Diệp Thải Hoa khẩn trương, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười như có như không:

– Tôi vừa nghe qua chuyện của anh, anh là người rất thú

vị, cũng có trí tưởng tượng… quản lý.

– Thực ra thì, tôi là đạo diễn!

Không biết moi đâu ra dũng khí, Diệp Thải Hoa không e dè ánh mắt của Thường Nhạc mà ưỡn ngực nói. Dường như không còn gì để mất nữa, gã lại bổ sung:

– Đồng thời tôi cũng là biên tập!

Chút kinh ngạc lóe lên trong mắt Thường Nhạc, hắn dùng một loại ánh mắt khá kỳ quái đánh giá Diệp Thải Hoa.

Nhìn ánh mắt mờ ám đầy dâm đãng của Thường Nhạc kia, tâm tình Diệp Thải Hoa có thể dùng từ “bi phẫn muốn chết” để hình dung… Chẳng lẽ vị công tử này có khuynh hướng kia? Chắc chắn là vậy rồi, không thì sao lại cho mình nhiều tiền như thế chứ!

Xong rồi, thực xong con mẹ nó rồi!

Nhớ tới nụ cười dâm đãng mà hơi không đành lòng kia của Lý tổng trước khi rời đi, nhân sinh quan và thế giới quan của Diệp Thải Hoa lại sụp đổ một lần nữa. Trong đầu gã không chỉ lập tức xuất hiện hình ảnh dâm đãng mờ ám kia, lại xuất hiện những cảnh tượng mờ ám mà thiếu nhi không nên coi như Vũ đả lê hoa, Kim thương khấu quan, Lạt thủ chiết chi…

Thật quá không may, trong những cảnh tượng đó, ngoài tên cầm thú sắm vai công trước mắt này ra, diễn viên phụ duy nhất lại chính là gã! Tại thời khắc này, Diệp Thải Hoa thật sự muốn chết…

Tồn tại hay không tồn tại? Đây đúng là một vấn đề đáng để suy ngẫm.

Trong đầu Diệp Thải Hoa hiện ra lời kịch kinh điển nhất trong vở kịch “Hamlet”. Với thân phận của Thường Nhạc, Diệp Thải Hoa biết tối nay cho dù có mọc cánh thì gã cũng chẳng thể trốn được. Gã chỉ có thể lấy cái chết để chứng minh sự trong sạch và bất khuất của mình!

Nhưng cứ chết như thế, lý tưởng còn chưa thực hiện được, thật quá con mẹ nó buồn! Nghĩ đến đây, Diệp Thải Hoa cực kỳ mâu thuẫn. Vì thế mà trong lòng hắn cứ lặp đi lặp lại một câu: Tồn tại hay không tồn tại? Đó đúng là một vấn đề đáng để suy ngẫm!

Ngay khi Diệp Thải Hoa suy nghĩ nên giữ tấm thân tàn hoa bại liễu để báo mối thù hay là đập đầu xuống đất để rửa sạch nỗi nhục “thất trinh”, hoặc là nhấc Thiên quân bổng đánh chết tên dâm tặc trước mặt này, gã lại phát hiện, Thường Nhạc ngoài ánh mắt dâm đãng ra thì chẳng hề làm gì khác.

Phát hiện đó khiến Diệp Thải Hoa không nhịn được vui mừng, suýt chút nữa thì nhảy cẫng lên rồi hô to “Trời xanh có mắt”!

Ngay khi hy vọng dâng trào, Thường Nhạc lại ghé sát đến gần gã.

Điều này khiến thế giới của Diệp Thải Hoa lại sụp đổ, gã cảm thấy như tinh thần mình hoàn toàn tan vỡ. Cắn chặt lấy đầu lưỡi, Diệp Thải Hoa trông thật kiên quyết, cả người tràn ngập hương vị “Gió hiu hắt thổi, sông Dịch lạnh”. Gã đã hạ quyết tâm, chỉ cần tên thiếu gia nhà giàu này dám quấy rối mình, gã sẽ trực tiếp cắn lưỡi tự sát để bảo vệ “Trinh tiết”!

Thường Nhạc kỳ quái nhìn Diệp Thải Hoa, trong mắt hiện lên chút tia sáng kỳ dị. Hắn hỏi:

– Anh có nghĩ tới có một ngày anh sẽ trở thành một gã đạo diễn danh tiếng không?

Diệp Thải Hoa dứt khoát đứng lên, trả lời không đếm xỉa gì cả:

– Muốn chứ, cả lúc nằm mơ cũng muốn!

– Muốn thì có lợi ích gì, anh có bản lĩnh đó không ấy?

Thường Nhạc cười lạnh, giội cho Diệp Thải Hoa một gáo nước lã.

Diệp Thải Hoa ngẩng đầu ưỡn ngực với khuôn mặt đầy kiên nghị, chuẩn bị trước khi chết cũng phải phong cách một phen, nhìn chằm chằm Thường Nhạc đầy oai phong nói:

– Đương nhiên là có! Mẹ nó chứ, ông đây chỉ còn thiếu cơ hội thôi!

Thường Nhạc gật đầu, không chút để ý nói:

– Tốt lắm, từ ngày mai anh hãy đến Đông Phương Entertainment làm việc đi.

– Đông Phương Entertainment?

Cằm Diệp Thải Hoa suýt chút nữa thì nện xuống đất. Đông Phương Entertainment, công ty con trực thuộc tập đoàn Đông Phương thế gia, cũng là công ty giải trí giàu có nổi tiếng nhất trong giới người Hoa. Trong công ty này, minh tinh điện ảnh, ngôi sao ca nhạc hay đạo diễn, biên kịch thì nhiều vô số kể… Tỷ như, Thạch Tán Y, Ảnh hậu người Hoa, chính là hoa đán của công ty con điện ảnh và truyền hình Đông Phương!

Hóa ra cậu ta cũng không phải thủy tinh, mà là một thằng điên! Đây là đánh giá của Diệp Thải Hoa về Thường Nhạc, nhưng gã đột nhiên nghĩ tới lời của anh Bưu, ngay cả Lưu Manh thiếu gia cũng phải ra sức nịnh bợ thằng nhóc này, chẳng lẽ Thường Nhạc có lai lịch rất lớn?

Nghĩ tới đây, cả người Diệp Thải Hoa bị hưng phấn và hy vọng bao phủ, gã hơi do dự nói:

– Không có danh thiếp, không có thư đề cử mà chỉ một câu của cậu là tôi có thể đi làm ở Đông Phương Entertainment, nơi người bình thường chen vỡ đầu cũng không vào được?

Thường Nhạc cười cười, bí hiểm hỏi lại một câu:

– Anh nghĩ sao?

Đúng là cao nhân! Đây là đánh giá của Diệp Thải Hoa về Thường Nhạc.

Giờ này phút này, Diệp Thải Hoa cảm thấy như ông trời đùa giỡn mình quá trớn. Đông Phương Entertainment? Gã đang mơ sao? Diệp Thải Hoa xụi lơ xuống ghế salon, thì thào tự nói như bị thần kinh, không ai có thể nghe hiểu được gã đang nói cái gì.

Lý tưởng theo đuổi hơn mười năm đột nhiên thực hiện được trong chớp mắt, đúng là một sự thật khiến gã khó có thể tiếp nhận. Gã không rõ vì sao mình lại may mắn đến thế, cũng chẳng rõ tại sao Thường Nhạc lại coi trọng gã. Thực tế thì gã cũng chẳng cần biết làm gì.

Thế giới này có rất nhiều chuyện khiến người ta không thể nào hiểu rõ được. Tỷ như bạn không thể biết vì sao Trương Tam Phong phải đi dị giới, tựa như bạn không rõ vì sao hai con bướm sẽ lại đỏ khắp đại giang nam bắc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Nữ giám đốc
Phần 35 Hoàng đột nhiên rút từ túi ra hai chiếc vé máy bay, một chuyến du lịch đến đảo Bali và chỉ có nàng và hắn. Chi sung sướng tột cùng ôm chòang lấy cổ Hoàng, hôn lên khuôn mặt, đôi môi thân thương. Tất cả đều đã lùi vào dĩ vãng, chỉ còn lai tình yêu của hai người. Sáng hôm sau trên tờ báo tin tức, ở trang cuối cùng và chiếm một góc nhỏ xíu của trang báo, người ta đọc thấy một tin. Có một người đàn ông lái xe trong tình trạng say rượu và đã đâm ô tô xuống rìa đường cao tốc. Người đàn ông chết tại chỗ, không có người thân nào đến tìm nên buộc lòng cảnh sát phải đăng báo. Nào có ai biết được chuyện trước khi chết anh ta đã bị Hoàng chuốc rượu say mềm, dù sao cũng là kết cục hợp lí. Mong các bạn độc giả cũng đừng hỏi nguyên nhân nào thêm về chuyện này bởi một lẽ rất đơn giản, cuộc đời nhiều lúc cũng chẳng cần biết đến lí do những việc xảy ra, hãy cứ quan tâm đến kết quả...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt đồng nghiệp Địt nhau với đồng nghiệp Địt nơi công cộng Đụ tập thể Truyện bạo dâm Truyện hiếp dâm Truyện ngoại tình
Đụ gái vừa mới đẻ
Phần 20 Tôi làm chị sướng đến lật gọng, uốn qua ẹo lại như chiên chả giò. Tôi bú đến cảm rõ lồn chị nóng hổi lên, tôi nhích ra dòm, ôi hai mu lồn sưng vành vạnh, màu hồng chói chang mới đẹp làm sao. Tôi không ngưng được phải liếm tới liếm lui lạch xạch làm nhễu nhão khí hết trơn hết trọi. Vậy mà cứ nhả ra là hai mu lồn Tám tóp tép thiệt là hay. Tôi đâm bực nên lại đút mấy ngón tay vô móc lồn chị trả thù. Tôi đụng lụp cụp mấy cục sụn gì ở trong lồn mà sao chi co rúm người lại. Tôi bụm một cục và lắc dữ dội bàn tay, lồn chị lục xục kêu rất dòn. Nước khí tá lả nghe óc óc sướng tai. Tôi móc chị la, càng la càng xón khí lồn ra và cong người lên và lăn lộn kêu : nứng lồn quá, sướng quá. Tôi nghe cũng đã theo, cần gì phải đụ mới sướng. Tôi móc một hồi nữa thì Tám lại đổ nhào bã người ra giường. Tôi rút tay ra và cầm lấy đầu con cu rà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện ngoại tình
Gái một con - Tác giả Sịp
Phần 61 Có được 2 bà chị ngon lành quá cỡ ở hai nơi cách biệt nhau, khi nào cần là có đồ chơi sẵn sàng, khỏi lo thất nghiệp, tôi nghĩ không còn gì may mắn hơn. Đã thế, bà nào cũng phây phây tận mạng, đít ra đít, mông ra mông, vú ra vú, lìn ra lìn, mu ra mu, thì nếu chẳng nhờ phước lớn chẳng mong mà có được. Hai bà chị lại đang thời kỳ nuôi con, vú ằng ặc sữa, thằng nhóc bú chẳng hết, đến tía nó và cả tôi ăn có cũng chẳng xi nhê, nên tôi càng bặm trợn tợn. Tôi như được bảo kê đầy đủ, cóc sợ các chị chửa đẻ gì sất, lỡ có hăng, đêm bảy ngày ba, vào ra không kể, thì cũng chẳng có con loăng quăng nào chui vô làm ổ mà ngại. Bà chị Saigon thì tay ấy bò vô núi, bà bị bơ vơ nên có tôi giúp quơ quào mạng nhện, thông cống thông nòng cũng đỡ thấy rấm rứt. Chẳng lo bị ai kè kè canh chừng nên coi mòi tôi mặn dữ. Dù cô chú tôi ở cạnh bên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn Truyện sex mút lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi