Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 47

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 47

Dường như trong tất cả mọi chuyện đều có sự sắp đặt, cũng giống như Thường Nhạc mỗi khi gặp mặt đều ức hiếp cô gái này, mà cô gái cũng đã quen bị Thường Nhạc ức hiếp. Vừa nghe thấy những lời nói áp chế này của hắn, những giọt nước trong đôi mắt xinh đẹp của cô đột nhiên thu lại, nhưng vẫn không ngừng được thút thít khóc.

Lúc này Thường Nhạc đột nhiên đưa tay ra, tưởng hắn có ý đồ gì bất chính, như con chim sợ cành cong, cô gái sợ hãi lùi lại sau một bước, đôi gò bồng đào trước ngực khẽ nảy lên làm người ta muốn chảy máu mũi.

Làm cho nữ MC kinh ngạc thậm chí có phần xấu hổ, nhưng Thường Ngạc không hề có chút tà ý mà chỉ lấy ra một chiếc khăn tay trắng nhẹ nhàng lau sạch vệt nước mắt trên mặt cô. Ngơ ngác nhìn Thường Nhạc, cô cảm nhận được vẻ ân cần, chuyên tâm trong mắt hắn, chỉ có điều gương mặt thản nhiên tươi cười của hắn làm người ta cảm giác như hắn không có ý gì tốt đẹp.

Đột nhiên Thường Nhạc trừng mắt nhìn cô chằm chằm, cô gái sợ tới mức tim đập thình thịch, bộ ngực không ngừng phập phồng, mất đi dũng khí đối diện với Thường Nhạc, không tự chủ được khẽ thõng mi mắt, rồi lại không kìm nén nổi len lén đánh giá Thường Nhạc.

Về phương diện trang phục chính thức, Thường Nhạc vốn thích Dior, còn về trang phục ngày thường hắn lại có vẻ thiên về Moschino. Sau khi nhà thiết kế tài hoa người Ý này qua đời, người kế nhiệm ông đã thổi vào trang phục chút khôi hài, làm giảm bớt vẻ bất cần vốn có của nó. Thiết kế đơn giản cô đọng cùng màu sắc tươi trẻ làm cho Moschino có một vị trí đặc biệt trong làng thời trang Ý.

Trên người Thường Nhạc mặc một chiếc áo màu cà phê có một vài vệt màu tím không theo quy tắc nào như những vệt màu được tuỳ ý hắt lên phối với chiếc quần đen dài ống côn. Bộ trang phục làm Thường Nhạc nhìn như một rocker, còn có vẻ phóng đãng khó kìm chế.

Dù nhìn như thế nào thì từ người hắn cũng toát ra vẻ nguy hiểm và mê hoặc, điều này có sức hấp dẫn không thể kháng cự giống như thuốc phiện, có thể làm cho người ta sảng khoái cũng có thể giết chết người, giống như thần binh lợi khí có thể giết người cũng có thể cứu người, vừa như Quỳ Hoa Bảo Điển có tác dụng mạnh mẽ đến Ngưu Hoàn cũng không thể so sánh nổi lại có tác dụng phụ cũng vô cùng mãnh liệt, vừa như Bin Laden, lại vừa như Thường Nhạc…

Trái tim nữ MC đập loạn nhịp, cô đột nhiên nhớ tới nhật ký của mình, người tình trong mộng mà cô viết ra vừa lương thiện như thiên sứ lại vừa tà ác như ma quỷ, người trước mắt thoạt nhìn rất giống với người đó, lại chợt nghĩ Thường Nhạc đã từng đọc nhật ký của cô, cô lại càng xấu hổ đỏ mặt.

Thường Nhạc bình thản nhìn nữ MC nét mặt biến chuyển, hồi lâu mới nói:

– Em tên gì?

– Vũ Thì Tình.

Nữ MC không suy nghĩ lâu buột miệng nói ra, nói xong cũng liền hối hận ngay tại sao mình lại muốn nói cho hắn biết. Tuy nhiên rất nhanh sau đó cô lại tìm được lý do để tự an ủi mình, dù sao bản thân mình trong trường này cũng là người gây mưa tạo gió, tự mình không nói thì sớm muộn gì người này cũng biết.

Vũ Thì Tình? Chẳng phải là một trong tam đại ngực lớn của học viện Kiêu Tử sao, cũng chính là hot girl họ Vũ mà Cao Tiếu đã từng nói là bị Lý Lăng Tiêu theo đuổi không rời? Đúng là danh bất hư truyền, không hổ danh là đối tượng thủ dâm của rất nhiều nam sinh trong học viện. Nhìn theo quan điểm thẩm mỹ của Thường Nhạc thì điểm đánh giá tổng hợp của Vũ Thì Tình không kém hơn Lam Tử là bao.

Thường Nhạc lộ ra nét cười kỳ quái, cảm thấy có chút cảm xúc, không ngờ lần trước đã cướp mất người trong mộng của Hoàng Dật Nhiên, lần này lại muốn cướp ý trung nhân của Lý Lăng Tiêu. Mẹ kiếp đúng là oan gia ngõ hẹp.

Rốt cục bắt được cơ hội có thể làm người có văn hoá, Thường Ngạc ngẩng đầu nhìn trời ra vẻ vô cùng quyến rũ thì thào lẩm bẩm:

– Vũ Thì Tình, Vũ Thì Tình, tên thật đẹp, giống như thiên hạ đệ nhất hành thi Vương Hi Chi từng viết trong “Khoái tuyết thời tình thiếp”, chỉ có 28 chữ: “Hi chi đốn thủ, khoái tuyết thì tinh, giai tưởng an thiện, vị quả vi kết, lực bất thứ, Vương Chi Hi đốn thủ, sơn âm trương hầu”.

Ánh mắt Vũ Thì Tình nhìn Thường Nhạc từ chăm chú chuyển sang kinh ngạc có chút say đắm. Cô không hiểu nổi người con trai đang đứng trước mặt mình, nói hắn không có chiều sâu thì hắn có khả năng chơi nhạc khiến toàn trường si mê, nói hắn lưu manh vô lại đi thì trên sân bóng biểu hiện của hắn lại chính là quân lâm thiên hạ phong phạm vương giả, nói hắn không học vấn không nghề nghiệp thì hắn lại có khả năng ngâm nga thơ văn, kết quả là Vũ Thì Tình bị mê hoặc.

Thường Nhạc đột nhiên cúi thấp đầu, trong mắt toát ra chút đau thương, dùng ánh mắt vô cùng thương tiếc đau lòng nhìn Vũ Thì Tình, giọng điệu cũng trở nên thương cảm:

– Tuyết nhanh dễ tan, lúc mưa lúc nắng, tuyệt diễm dễ mất đi, liên thành dễ vỡ, không thể dài lâu, tại sao lại không thể dài lâu?

Trong đôi mắt đẹp lộ vẻ hoang mang kinh ngạc, Vũ Thì Tình trở nên ngơ ngẩn, không biết nên trả lời như thế nào. Cô thậm chí không biết Thường Nhạc rốt cuộc đang hỏi mình hay đang tự lảm nhảm.

Lắc mạnh đầu, Thường Nhạc cố sức xua đi suy nghĩ lo lắng trong đầu, lẩm bẩm:

– Không phải đâu, bản thiếu gia trời sinh ngoại tộc, là ôn thần sát tinh, ác ma bốn phương gặp ta đều nhượng bộ lui binh. Phụ nữ của ta không có lý do gì lại là hồng nhan bạc mệnh. Không thể, cho dù là mệnh trời đã định ta cũng sẽ nghịch thiên hành sự.

Vũ Thì Tình ngây ngốc nhìn Thường Nhạc, trong lòng sợ hãi, cô nghĩ người này liệu có phải tâm thần phân liệt? Vũ Thì Tình còn không biết Thường Nhạc đã dùng thuật bói toán được bà nội Công Tôn Thị truyền lại để bói một quẻ cho nàng.

Đột nhiên, Thường Nhạc đưa tay ôm mặt Vũ Thì Tình nói:

– Có thể hỏi em một câu được không?

Vũ Thời Tinh giật mình kinh hãi, nghe vậy mới thở phào một hơi, cũng không dám gạt tay Thường Nhạc mà nơm nớp lo sợ hỏi:

– Anh hỏi đi.

Thường Nhạc vận chuyển hơi thở, bốn phía khẽ nổi gió, những chiếc lá cây như rất nể mặt hắn khẽ khàng rơi xuống. Khung cảnh lúc này vô cùng thơ mộng, cả mái tóc dài và vạt áo Thường Nhạc cũng khẽ bay trong gió, ánh mắt thâm trầm dừng lại ở Vũ Thì Tình, giọng điệu chuyên chú mà thâm tình:

– Tôi có thể ôm em được không?

Yên tĩnh!

Trong không gian tĩnh mịch, Vũ Thì Tình trong trạng thái ngây người đã hoàn hồn trở lại, cô không ngờ Thường Nhạc lại hỏi thẳng thắn như vậy. Mặc dù trong lòng có chút vui mừng nhưng lúc đó lại có tiếng nói lớn vang lên cảnh tỉnh nói cho cô biết tên trước mặt là một gã biến thái, còn là một tên Sở Khanh.

Cuối cùng không biết cô lấy đâu ra dũng khí tránh khỏi nanh vuốt của Thường Nhạc bỏ chạy, thấy Thường Nhạc không đuổi theo còn hùng dũng quay lại chửi hắn một câu:

– Đồ lưu manh.

– Sặc, bản thiếu gia nho nhã thế này mà dám mắng ta lưu manh?

Thường Nhạc đứng nguyên tại chỗ lầu bầu, chỉ hận không thể lấy gương ra soi xem rốt cục mình có phải lưu manh hay không.

– Chẳng lẽ nhìn qua bản thiếu gia không thích hợp làm người văn hoa nho nhã sao? Vừa văn vẻ tí đã làm cô nàng kênh kiệu rồi. Nhưng…bộ dạng khóc lóc của cô nàng thật sự rất hấp dẫn, ta thích rồi đấy, ha ha…

Càng là phụ nữ có tính khiêu chiến Thường Nhạc càng cảm thấy kích thích, hắn không hề lộ vẻ sốt ruột. Hai tay đút trong túi quần, miệng tiếp tục ngâm nga mấy câu thơ làm người ta đỏ mặt, Thường Nhạc chầm chậm đi về phía khu dạy học.

Lâm Quai Quai lúc nhìn thấy Thường Nhạc bước vào lớp học thì nét mặt không giấu nổi niềm vui bất ngờ, hoàn toàn biến thành một cô gái hạnh phúc.

Ánh mắt Thường Nhạc quét bốn phía một lượt, những học sinh khác lập tức quay đầu hoặc chuyên tâm đọc sách, toàn bộ lớp học liền biến thành chốn riêng tư để Thường Nhạc và Lâm Quai Quai tự do nói lời yêu đương.

Hai người bốn mắt nhìn nhau không nói câu nào. Lâm Quai Quai cô gái ngoan ngoãn này cũng không dám làm gì quá lố trong phòng học, mà Thường Nhạc còn gục lên bàn ngủ, chỉ có điều cái tay trái kia lại đang đặt trên cặp đùi trắng nõn dưới váy Lâm Quai Quai.

– A, sao lại có thể như vậy?

Lâm Quai Quai thiếu chút nữa đã hét lên thất thanh, hàm răng cắn chặt bờ môi xinh xắn dùng cuốn sách che đi gương mặt đang ửng đỏ, trái tim đập loạn nhịp không ngừng.

Thường Nhạc hoàn toàn không để ý, bàn tay độc ác kia lúc mạnh lúc nhẹ nắn bóp trên đùi Lâm Quai Quai rồi dần dần luôn tiện len sâu dần phía bên trong váy, tiếp cận trang viên sương mờ thần bí kia.

– Anh Nhạc, đừng, đừng có như vậy…

Lâm Quai Quai cầu khẩn bằng một thanh âm khẽ khàng, cẩn thận nhìn phản ứng của các bạn học xung quanh, thấy mọi người đều không có phản ứng gì mới lấy dũng khí khẽ đẩy bàn tay trộm cắp của Thường Nhạc. Nhưng sức nàng chỉ như muối bỏ bể, chỉ làm tăng thêm thú tính của gã, bàn tay ma quái kia đã dần chạm tới chiếc quần lót xoa nắn ở đó.

Lâm Quai Quai giật mình cắn mạnh môi thiếu chút nữa đã phát ra tiếng rên rỉ. Lúc Thường Nhạc chơi đùa có một thứ khoái cảm mãnh liệt truyền khắp toàn thân làm cơ thể cô mềm nhũn. Đột nhiên, bàn tay Thường Nhạc chạm tới cấm địa mẫn cảm nhất của người con gái, lửa nóng từ ngón tay kia còn truyền đến một loại khoái cảm tê dại khiến Lâm Quai Quai gần như hôn mê, cô chỉ có thể giơ tay mạnh mẽ ngăn cản Thường Nhạc, nếu không sẽ rất là mất mặt ở đây.

Ngay lúc cô chuẩn bị đau khổ cầu xin Thường Nhạc dừng lại đã thấy hắn thu tay say sưa ngủ. Lâm Quai Quai dở khóc dở cười khép chặt hai chân ngồi thẳng, một loại cảm xúc vô hình vẫn làm trái tim cô nhảy loạn xạ.

Thường Nhạc cũng không có thói quen ngáy khi ngủ nhưng miệng hắn lại phát ra những tiêng “Xuy xuy” như huýt sáo, nhưng trên lớp học ngủ cũng có thể huýt gió, nghe có cảm giác như tiếng vọng từ bên ngoài.

Những người xung quanh đều làm bộ không nghe thấy đến tận lúc tiếng chuông báo hết giờ học vang lên.

Cũng không biết bao lâu sau có một giọng nữ tao nhã mà chững chạc vang lên:

– Bạn học, mời trả lời câu hỏi này.

Cả lớp bèn quay sang nhìn Thường Nhạc đang say ngủ, gương mặt nhỏ nhắn của Lâm Quai Quai đỏ bừng không ngừng dùng chân huých để gọi Thường Nhạc dậy.

Thường Nhạc mơ mơ màng màng trong tiếng gọi của mọi người, trong lòng giật mình, vị thần thánh đang đứng trên bục giảng kia, bộ ngực có thể nói có một không hai thiên hạ đập vào mắt hắn, Thường Nhạc trong lòng không kìm được ngân nga:

– Ôi má ơi, đó chính là cao nguyên Thanh Tạng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chuyện đời cô ca sĩ - Tác giả Văn Nguyễn
Phần 32 Mai tỉnh dậy, nàng đau đầu ghê gớm, thân thể rã ra thành từng mảnh nhỏ, nhưng có lẽ mai đã quen với cái cảm giác này sau mỗi một đếm thác loạn rồi đâm ra trong đầu óc nàng, sự tỉnh táo lại quay về rất lẹ. Mai nằm ngửa, nàng nhìn lên trần nhà, một màu trắng rất nhẹ nhàng và thanh thoát, khác hẳn với những cái trần nhà tối sẫm màu mà nàng thường nhìn thấy mỗi khi tỉnh lại. Mai thấy bụng mình hơi nặng, còn trên người thì đang đặp mền. Kỳ lạ thiệt, hình như đã lâu lắm rồi chưa có ai đắp mền cho nàng mỗi khi đi ngủ cả, đâm ra Mai cũng quen dần với việc ngủ và thức dậy với cái trạng thái trần truồng trơ trẽn nhất của một người đàn bà. Thường thì nàng cắn thuốc xong, làm tình tập thể với cả một bầy đàn ông, chính Mai nhiều khi ngủ quên đi lúc nào chẳng rõ, nàng ngủ ngay cả khi lồn vẫn còn đang bị dập túi bụi. Nhưng hôm nay có vẻ gì rất khác, ít nhất là lúc này Mai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện cưỡng dâm Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn Truyện sex mút lồn
Hòn Ngọc Việt - Tác giả Thái Mai
Phần 22 Sáng hôm sau chúng tôi bắt thuyền vào trong bờ rồi lấy xe tiếp tục cuộc hành trình Chi đã vào bện viện khám và đã biết được có thai, hai chúng tôi vui mừng lắm nhưng vẫn không để ai trong nhóm biết được chuyện này, tôi hỏi khẽ Chi về chuyện với Hùng thì Chi nói... Yên tâm đi anh, em hỏi bác sĩ về chuyện đó rồi, trong vòng hai tháng đầu làm chuyện đó chả sao cả đâu, có khi mai kia lại dễ đẻ đấy chứ, mà anh Hùng anh ấy bảo thích hôm nào thì mới nói cơ, mà anh ghen đấy à... Đâu anh có ghen gì đâu chứ, ghen mà để em làm chuyện ấy à, nào bây giờ chúng ta đi tiếp vào trong thành phố nhé... Chúng tôi đi vào trong thành phố nhưng cũng không ở đó lâu, chỉ nghỉ mỗi mỗi một đêm rồi nửa ngày ở trên đó rồi tiếp tục đi xuống đồng bằng sông Cửu Long, vì ở đây không khí vô cùng thoải mái với chúng tôi Đến được Cần Thơ thì cũng đã chiều muộn. Lên chúng tôi ở...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Sex bú cặc Sex bú vú Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn Truyện sex liếm lồn Truyện sex mút lồn
Làm tình với em gái - Tác giả Why Not Me
Con Ngọc hỏi em có muốn nghe nó hát hay không? Em cười gật đầu. Em ngồi xuống cát còn con Ngọc thì nó ngồi xà vào lòng em. Xong nó hát cho em nghe một bài hát của Mỹ Tâm. Em nghe nó hát mà nhớ đến anh quây quấc. Cũng chính nơi đây lần đầu tiên anh đả xoa vú của em, anh nhớ chưa, lần đó anh dụ em nằm vào lòng anh như con Ngọc đây rồi anh thò tay vào rờ vú của em, lúc đó em mới có 12 tuổi vậy mà anh cũng không chừa, rõ ràng là anh dâm dật quá đi, không biết tại sao mà em lại thương anh như vậy!!! Nghĩ đến anh rồi không biết tại sao bàn tay của em lại tự động thò vào áo thun của con Ngọc mà đặt lên vú của nó. Nó không phản ứng gì hết vì nó đâu có biết gì. Em tò mò xoa vú nó, thật ra chỉ là cái gò mới vun lên. Em bóp vú nó mà nhớ đến anh, em muốn hiểu được cảm gác của anh khi anh bóp vú em lần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em gái Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi