Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 190

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 190

Đặt đến bất kỳ một nơi nào ở đại đô. Tin rằng nhân vật nữ chính chắc chắn sẽ vứt hoa dại đi, nhưng Công Tôn Khả Nhân lại bị cảm động rồi. Mắt cô nhìn chằm chằm Thường Nhạc, chầm chậm nói: – Sẽ là sự thật chứ?

Thường Nhạc một lần nữa nắm chặt tay Công Tôn Khả Nhân, hứa hẹn nói: – Còn thật hơn cả vàng!

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Công Tôn Khả Nhân nở một nụ cười rung động lòng người: – Tôi cuối cùng cũng tìm ra được một ưu điểm của cậu.

– Ưu điểm gì?

Thường Nhạc cảm thấy ưu điểm của mình nhiều đếm không xuể. Cái đầu nhỏ của Công Tôn Khả Nhân nghiêng nhẹ: – Nói dối để làm tôi vui!

Thường Nhạc đổ một trận mồ hôi. Mà trên mặt Công Tôn Khả Nhân xuất hiện một lớp ửng đỏ, cô bất ngờ đưa tay cho Thường Nhạc. Đây là lần đầu tiên cô chủ động đưa tay cho Thường Nhạc nắm.

– Tôi…Tôi đây không phải là đang nằm mơ chứ? Thường Nhạc nhìn cô hỏi.

Không phải nằm mơ! Quyết không phải là nằm mơ! Bởi vì bàn tay nhỏ trắng nõn của cô đã được Thường Nhạc nắm trong tay rồi. Cô kéo Thường Nhạc chầm chậm đi về phía trước. Một thân váy liền trắng phối với một đôi xăng đan trắng, nhìn tựa như một thiên sứ.

Thường Nhạc vạn phần kích động. Không để ý xung quanh có bao nhiêu người, liền ôm cô vào lòng.

Công Tôn Khả Nhân hiển nhiên không ngờ rằng Thường Nhạc lại có thể liều như thế. – Tốt rồi! Cô nhẹ nhàng đẩy Thường Nhạc ra, mặt ửng đỏ.

Trình tự đính hôn hơi đơn giản một chút, nhưng Thường Nhạc vẫn rất vui. Có thể để Công Tôn Khả Nhân yên tâm mở ra một khe hở nhỏ. Hắn đã thành công ở bước đầu tiên.

Sáng sớm ngày hôm sau, Thường Nhạc mang theo Tiểu Ben rời khỏi Công Tôn gia tộc.

Thường Nhạc vừa mới rời đi không lâu, bóng người xung quanh Công Tôn gia tộc không ngừng di chuyển. Đến chiều ở trên một con đường cái rộng, Thường đại công tử cầm một cuốn sổ bắt đầu điểm danh.

Hễ được điểm danh đến thì phân nhau ra bước vào từng chiếc xe kiệu hào hoa một.

Tả Thủ và Huyết Hổ thần sắc cổ quái đứng hai bên cạnh trái phải Thường Nhạc. Được lão đại triệu gọi khẩn cấp, bọn họ còn tưởng có chuyện gì khẩn cấp lắm, không ngờ là tiến hành tải người hành động.

Khiến hai tên tiểu đệ siêu cấp chuyên môn đến đón những tiểu tử đầu còn lông này, hay là không biết trọng dụng nhân tài? Mà trong lúc một tên mao đầu tiểu tử không cẩn thận bị ngã sấp xuống, người ngay lập tức bất ngờ hồi phục lại bình thường. Sự biến hóa tinh vi này khiến Tả Thủ sợ ngây người.

– Đó là tốc độ gì vậy?

– Xuất phát!

Người toàn bộ tập hợp. Thường Nhạc phóng khoáng huy động trợ thủ đắc lực. Thế mà trong cung điện Công Tôn gia tộc lại truyền đến một tiếng long trời lở đất của Công Tôn Liệt: – Thường Nhạc, ta và ngươi vẫn chưa xong.

Khi ba mươi chiếc xe kiệu hào hoa cao cấp đi qua đại lầu trọc trời đường Xuân Tây, trung tâm C, thì Thường Nhạc ra mệnh lệnh cho Tả Thủ tìm thợ cắt tóc giỏi nhất giúp họ trang điểm.

Cùng lúc, sau khi trang điểm, đưa họ đi đến cửa hàng hào hoa nhất mua sắm, đưa họ đến nhà hàng ngon nhất ăn cơm. Tất cả đều phải là tốt nhất.

Mà Thường đại công tử của chúng ta lại xoa xoa tiểu đệ bên dưới, lâu rồi không khai hỏa, hài. Tiểu bảo bối dịu dàng của ta vẫn ổn chứ.

Nhìn lên khoảng bầu trời đêm màu đen, mặt Thường Nhạc lộ ra một vẻ dịu dàng: – Bảo bối, ta đến đây!

Big Ben dường như hiểu được những suy nghĩ của Thường Nhạc. Nó vỗ vỗ vào đầu của Tiểu Ben. Tiểu Ben vội vội vàng vàng theo sau Big Ben phi vào trong bóng đêm.

Chìa khóa là lần trước Ôn Nhu đặc biệt đưa cho mình, đẩy cửa ra. Đầu tiên là cái cảm giác mới lạ, xem ra nửa tháng này không có nhà, Ôn Nhu chắc là rất cô đơn.

Nhìn thời gian, Ôn Nhu chắc phải về rồi.

Thường Nhạc đi tắm trước. Vừa mới áo tắm đi ra thì nghe thấy có người mở cửa. Nhất định Ôn Nhu về rồi. Quả nhiên Ôn Nhu mở cửa đi vào, đặt túi xách nhỏ tinh sảo xuống ghế salon.

– A!

Bỗng nhiên cơ thể thắt chặt. Trong lúc không hiểu tại sao thì Ôn Nhu hoảng sợ hét to. Cùng lúc dùng sức phản kháng.

– Bảo bối, là anh! Thường Nhạc xoay người cô lại.

Ôn Nhu vừa thấy Thường Nhạc, lúc này mới thở ra một hơi dài. Nhưng vẫn vẫn chưa hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn Thường Nhạc. Hàng mi dài xinh đẹp thỉnh thoảng hơi rung rung. Cái thần thái đó giống như thỏ con bị rơi vào cạm bẫy, đối diện là một tay săn mạnh hơn nhiều so với cô ấy.

Thường Nhạc nhìn khuôn mặt thẹn thùng trắng mịn của cô. Không kìm nổi lòng hươu dạ vượn liền cúi đầu xuống từ từ kề sát đôi môi đỏ ướt át của dịu dàng

Đúng lúc Thường Nhạc muốn âu yếm nhất thì cô lại đột nhiên quay đầu đi nói: – Buông em ra, em có chuyện muốn nói.

Thường Nhạc thấy vẻ mặt nghiêm túc của Ôn Nhu, tự nhiên buông lỏng đôi cánh tay.

Ôn Nhu vừa thoát khỏi liền lùi ra vài bước. Sau đó nghiêm trang nói:

– Anh…anh…anh vẫn chưa đánh răng! Nói xong, cô nở nụ cười ranh mãnh.

Thường Nhạc lập tức hiểu ra việc chiếm hữu cô liền cười hì hì. – Dám trêu anh. Hôm nay nhất định phải trừng phạt em! Thường Nhạc dang rộng cánh tay hướng về phía cô.

Ôn Nhu kinh sợ kêu một tiếng, xoay người bỏ chạy. Họ cứ thế ở trong gian phòng nhỏ chơi trò đuổi bắt nhau. Gian phòng tràn đầy tiếng cười vui vẻ và tiếng giả vờ dọa nạt của Thường Nhạc.

Phòng không lớn. Ôn Nhu vừa chạy được vài vòng thì bị Thường Nhạc bắt kịp. Thường Nhạc không chút ngại ngùng gì lại lần nữa ôm cô vào lòng. Ôn Nhu vẫn vờ đẩy Thường Nhạc ra nhưng lần này Thường Nhạc không thể dễ đàng buông tay được.

Ôm chặt Ôn Nhu trong lòng, cảm nhận cơ thể mềm mại của cô, ngửi mùi hương thoang thoảng phát ra từ thân thể cô. Tim Thường Nhạc như trống đập thình thịch không ngừng.

Không chỉ Thường Nhạc, mà ngay cả Ôn Nhu cũng vậy. Tim cô đập với tần suất cũng không kém Thường Nhạc.

Ôn Nhu giãy dụa không được, ra vẻ điềm tĩnh, ngẩng đầu với khuôn mặt hồng quân nói: – Mau bỏ ra, nếu không em sẽ cắn đấy.

Thường Nhạc cười hì hì. – Cắn đi cắn đi, không phải khách khí.

Ôn Nhu cầu xin nói: – Thường Nhạc ngoan, mau thả em ra.

Thường Nhạc lại một bộ mặt xấu lắc lắc đầu.

Ôn Nhu thấy Thường Nhạc cứng mềm không ăn. Sẵng giọng: – Anh là đồ khốn kiếp. Anh muốn thế nào?

Ôn Nhu vốn giống như người không xương. Lúc này trong sự ôm ấp của Thường Nhạc lại càng gần như ngồi luôn trong lòng Thường Nhạc. Câu khiển trách trong giây phút này đối với Thường Nhạc mà nói thì càng giống như một loại mê hoặc.

Suy nghĩ sâu thẳm trong thâm tâm cô, trong nháy mắt hóa thành một luồng kích động. Thường Nhạc cười trả lời:

– Anh muốn xấu cho em xem. Nói xong, trề môi liền kề sát môi về phía Ôn Nhu.

– Háo sắc… Cô chỉ nói được hai chữ. Thường Nhạc liền dùng môi chặn kín đôi môi nhỏ của cô. Chỉ còn lại chút ít tiếng thở gấp của cô với tiếng nói không kịp thì đã bị ngữ âm hàm hồ của Thường Nhạc ngắt quãng.

Đã không đếm được là hôn bao nhiêu cô gái rồi. Nhưng bao gồm cả cái hôn đầu tiên thì không có lần nào lại giống lần này khiến Thường Nhạc dâng trào khó kiềm chế thế.

Thường Nhạc trong lúc này cảm giác cả người như nâng nâng trong không trung, hư ảo mà chân thật. Nhìn ra được kinh nghiệm ở phương diện này của Ôn Nhu vẫn chưa tăng lên.

Lúc bắt đầu vẫn mãi đóng chặt đôi môi. Ngượng ngùng chậm rãi trong sự ngọt ngào không ngừng của Thường Nhạc, trong nụ hôn kéo dài của Thường Nhạc.

Cô cuối cùng cũng đầu hàng, từ từ mở ra cái miệng nhỏ nhắn, ngầm cho phép Thường Nhạc tiến thêm một bước xâm nhập nữa. Đầu lưỡi Thường Nhạc hung hăng tìm đầu lưỡi nhỏ của cô. Nhưng ngay sau khi đầu lưỡi nhỏ nhắn của cô nhẹ nhàng tiếp xúc đến đầu lưỡi của Thường Nhạc thì ngay lập tức rụt lại giống như thỏ con bị hoảng sợ.

Thường Nhạc chẳng thèm quan tâm. Bá đạo đuổi tới. Cuối cùng cũng bắt được cái lưỡi nhỏ tinh ranh của cô và cùng cô quấn quýt.

Ôn Nhu hờ khép đôi mắt. Mặc cho Thường Nhạc thưởng thức hương thơm của cô. Ôn Nhu đã sớm phiêu lên mây như si mê như say đắm. Đôi môi mềm mại kia, như cánh hoa ướt át. Cái lưỡi nhỏ nhắn kia, thật giống như thỏ con lanh lợi.

Mà Ôn Nhu giống như con cừu non ngoan ngoãn. Thường Nhạc thật muốn cứ hôn như thế này mãi. Điên cuồng đến nỗi muốn nuốt luôn cả cô vào trong bụng. Dường như là lần đầu tiên trong xe, lại giống như lần cuối cùng trên ban công. Mãi mãi cũng không muốn dừng lại.

Lúc đó, cơ thể họ ôm chặt lấy nhau hoàn toàn như bừng lên. Thường Nhạc hỏa dục hừng hực. Hắn vòng lấy eo Ôn Nhu khiến cho tâm sinh lí cô đều hạnh phúc đến co thắt.

Thường Nhạc là một người đàn ông bình thường. Lúc này trong lòng lại là người con gái mình yêu. Thường Nhạc cũng không có cách nào khống chế bản thân. Chặn ngang eo ôm lấy nàng đi vào phòng ngủ.

Thường Nhạc nhè nhẹ đặt cô lên giường. Trên thế giới này cơ thể hoàn mỹ nhất nhất chính là hiện trước mắt mình như thế này. Thường Nhạc nhìn cô một cách tham lam.

Cô vẫn khép hờ đôi mắt. Thường Nhạc vuốt mái tóc cô, cúi xuống hôn lên đầu cô, hôn lên cả mắt cô. Sau đó dùng tay vuốt nhẹ chiếc mũi nhỏ xinh xắn của cô, nói: – Bảo bối, hôm nay ta phải hát Hậu Đình Hoa…

– Em muốn cắn chết anh!

– Ha hả…

– A…i…uh…..

Sau khi mưa bão ngừng hoàn toàn, Thường Nhạc nhìn người con gái chìm trong giấc ngủ. Trên khuôn mặt bất giác lộ ra một nụ cười nhạt.

Tả Thủ bọn họ chắc cũng chuẩn bị sắp xong rồi. Thường Nhạc sau khi ăn mặc gọn gàng, hôn một cái lên trán dịu dàng, phóng khoáng đi ra. Thường Nhạc vừa quay người thì đôi mắt làm động lòng người của Ôn Nhu cũng vừa khe khẽ mở.

– Anh giống như một cơn gió. Ai cũng đều không có cách thực sự nắm giữ được trong tay. Thần sắc phức tạp của Ôn Nhu thì thầm: – Không thể nào! Thường Nhạc vừa xuống lầu dưới. Dường như bị cảnh trước mặt làm cho giật mình.

Tả Thủ và Huyết Hổ đứng ở phía trước. Những đứa người khác sau khi trang điểm, thống nhất mặc trang phục tây màu đen đứng ở phía sau. Mỗi người đều đeo kính đen trông giống như xã hội đen.

– Má ơi, Tả Thủ, Anh sẽ không để bọn họ làm tiểu đệ để sai khiến chứ? Thường Nhạc thần sắc cổ quái nhìn Tả Thủ. Tả Thủ liên tục xua tay nói: – Lão đại, bọn họ đều thích bộ này, hết cách rồi.

Ánh mắt Thường Nhạc nhìn cẩn thận. Hơi nhíu mày:

– Vẫn còn bốn mươi bảy cô gái nhỉ? Huyết Hổ vội xông ra, trả lời: – Lão đại, bọn họ vẫn còn đang dạo phố, ước tính một tiếng nữa mới về.

Chỉ cần là con gái, dạo phố thật là không thiết sống. Thường Nhạc bắt đầu lối suy nghĩ lợi dụng bọn nhân viên này. Đây đều là những tinh nhuệ. Lần trước mình đã rất vất vả mới thu được Tiêu Tiêu và Lạc Vân.

Bây giờ một lần đã trên trăm cao thủ, giàu to rồi. Nghĩ xong, Thường Nhạc trực tiếp nói: – Những người đồng ý giành chính quyền trong nước đứng bên trái. Đồng ý ra ngước ngoài đứng bên phải.

Vừa dứt lời, nhóm người vội vàng phân ra hai mươi người đứng bên phải, bốn mươi người đứng bên trái. – Nói cho tôi biết. Tại sao lại chọn ra nước ngoài giành chính quyền? Ánh mắt Thường Nhạc nhìn về phía hai mươi tên cướp. Suy ngẫm cười nói.

– Trăng nước ngoài tròn!

– Con gái nước ngoài nhất định rất xinh.

– Đánh đổ liên quân tám nước!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thiếu gia ăn chơi
Phần 48 Nói như vậy nhưng Thảo vẫn cong người của mình xuống quay mông lại phía tôi rồi dạng chân của mình ra đôi chút. Tôi khẽ tiến lại cầm con cặc của mình để đúng cái lỗ lồn rồi chầm chậm đút vào, những thớ thịt hồng hồng lại dần dần mở ra mà ôm lấy con cặc của tôi, với tư thế như thế này thì cái lỗ lồn siết chặt lấy con cặc của tôi hơn, Thảo khẽ đẩy mông của mình ra phía sau mà nói Cho thật sâu vào bên trong đi anh.. em cũng thích được địt theo cái kiểu này lắm anh ạ, nhanh lên đi nào.. em sướng Tôi ôm lấy bờ mông tròn lẳn mà nhấp thật mạnh cho con cặc chui tọt vào bên trong. Thảo ứ lên một tiếng rồi gục mặt xuống giường để tận hưởng sự sung sướng khi con cặc của tôi chui tọt vào bên trong cái lỗ lồn. Tôi bắt đầu nhấp nhè nhe, vừa nhấp vừa xoa chầm chậm cặp mông mũm mĩm căng tròn, những cảm giác đê mê không thế nào tả được. Thảo chịu được một lúc thì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Cho người yêu đụ với người khác Địt cave Đụ em gái Đụ tập thể Đụ tay ba Đụ vợ bạn Truyện học sinh Truyện loạn luân Truyện phá trinh
Trời đã sang xuân
Phần 4 Lisa tới rũ Thím Sáu đi shopping. Hai người đàn bà càng ngày trở nên gần và thương yêu nhau như thím cháu, vì cùng dâm và cởi mở trong tình dục nên sự ngăn cách biến mất nhường cho sự hài hòa chia sẻ cho nhau thú vui thể xác mà không bị gò bó ếp buột. Hai bà diện áo thun và quần jean bó sát hấp dẫn đến đàn ông nào đi qua cũng quây lại nhìn. Khi vào trong hàng bikini mua một số cho mùa hè năm nầy, Lisa cầm cái quần bikini nhỏ xíu giơ qua lại trước mặt Thím Sáu cười nói: “Dũng nói thằng Joe làm riết rộng mẹ hai cái lỗ của nó!” Hai người đàn bà cười vang thân ái. Thím Sáu tuy lớn tuổi nhưng vẫn duyên dáng trè trung, có nét đẹp khả ái nhưng gợi cảm Á Đông, còn Lisa đen lai trắng lại có nét mời gọi hấp dẫn xinh đẹp. Dũng yêu vợ vì chính Lisa đã trả món nợ tinh thần cho Chú Sáu mà hắn ân hận đã lâu. Trong tình dục như tình yêu, sự tư do hoà bình, nhân...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện của kiều bào Truyện ngoại tình
Bình minh không đến
Phần 8 Đêm hôm sau như thường lệ, trung lại đưa một cô gái khác mới nhập trại cùng đợt với Nụ vào cho lão Tư chơi, cô này không xinh bằng cô đêm qua nhưng cũng ngon ra phết, của nả trên người, mông vú đít lồn cũng không đến nỗi nào. Hắn đưa cô nàng đến cửa phòng rồi đẩy vào, quay lưng bỏ đi kệ ở trong kia xảy ra chuyện gì. Trung về phòng, gã định qua buồng giam của Vân đón nàng về phòng của mình địt nhau như đêm qua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mấy lần định đi song lại thôi. Hắn ngại, ngại vân nghĩ hắn giống với lão Tư lợi dụng thân xác chiếm đoạt cái lồn của nàng để làm trò chơi tiêu khiển cho hết một đêm. Hắn không muốn làm Vân buồn, chính hắn cũng không định nghĩa được tình cảm mà mình dành cho Vân là gì, có điều sau đêm hôm qua, hắn hiểu mình cần phải quan tâm đến Vân nhiều hơn nữa. Hắn cảm thấy việc đêm qua mình và nàng địt nhau là hoàn toàn tự nhiên, một người đàn ông và một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Sex bú cặc Truyện bạo dâm Truyện cưỡng dâm Truyện sex liếm cặc Truyện sex mạnh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi