Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 176

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 176

Sau khi trải qua sự đả kích lần trước, khí phách trước đó của Sở Phi Dương biến mất. Bóng dáng đơn độc phiêu dạt trong học viện Kiêu Tử, Hắc Ảnh giải tán, Long Nha giải tán, Điểm G trở thành điểm sáng của cả học viện Kiêu Tử. Sở Phi Dương rất không vui, Thường Nhạc cũng không vui. Hắn thế nào cũng không nghĩ tới, lão gia trực tiếp mệnh lệnh cho hắn, chủ nhật phải quay về thành phố C.

– Nhất định không phải là chuyện tốt!

Đầu lông mày Thường Nhạc nhíu lại. Nếu như là chuyện bình thường, căn bản không cần đến lão gia đích thân động thủ, rất hắn nhanh chóng nghĩ đến chuyện của Phong, Kim và cả Cổ Minh.

Cách chủ nhật chỉ còn 4 ngày, mà kế hoạch vĩ đại của hắn mới chỉ bắt đầu. Hắn còn muốn dùng tiền đập chết tên Sở Thiên Hùng. Còn muốn dẫn đầu Huyết Thủ đi thâu tóm toàn bộ giới xã hội đen phía Nam.

– Hừ, Sở Thiên Hùng, coi như ông gặp may!

Dựa vào trực giác, Thường Nhạc biết rõ lần này sau khi trở về, chỉ sợ rằng phải làm đứa con ngoan một thời gian rồi.

Thông qua màn hình video, nhìn thấy khuôn mặt gầy yếu của em gái, con ngươi của Tư Đồ Lôi Minh co rút lại, cảm xúc có chút dao động, nói:

– San San, có ai ức hiếp em à?

– Không… không có.

Hình dáng Thường Nhạc chợt hiện lên trong đầu Tư Đồ San San. Từ lần trước sau khi rời khỏi Thường Nhạc, bóng hình đó vẫn luôn khắc sâu trong tâm trí của cô, chỉ cần mở mắt là sẽ nghĩ đến hắn.

Thậm chí ngay cả trong những ngày đó thường xuyên mơ thấy ác mộng, cứ nghĩ đến chính mình bị làm nhục và tra tấn… Cô đã từng lén khóc, thời gian càng dài…. Oán hận đối với Thường Nhạc trong lòng cô càng ngày càng sâu.

Cô cũng không dám đem chuyện này nới với anh trai mình. Cô sợ anh trai và Thường Nhạc sẽ nảy sinh xung đột, hai hổ giao tranh kết quả ai cũng không thể đoán trước.

Trình độ che dấu của Tư Đồ San San quá kém, theo bản năng Tư Đồ Lôi Minh nghĩ đến phần tài liệu thời gian trước kia, nghĩ đến Thường Nhạc và em gái cùng lúc xuất hiện trong vườn trường.

Dựa vào tính cách của em gái mình, làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho Thường Nhạc đã đối xử với cô như thế.

Lần trước chỉ là một sự phỏng đoán, mà lần này lại có được sự chứng minh, trong mắt Tư Đồ Lôi Minh lóe lên vài tia sát khí, nói tiếp:

– Em gái, anh trai đã làm xong thủ tục cho em vào trường quý tộc nữ ở Anh Quốc, tuần sau em hãy trực tiếp bay sang Anh nhé.

– Anh trai….

Tư Đồ San San kinh ngạc.

– Được rồi, đến lúc đó em cứ an tâm đi Mỹ đi!

Tư Đồ Lôi Minh trực tiếp đóng màn hình, thần sắc Tư Đồ San San ngược lại trở nên phức tạp:

– Cô là nô lệ tình dục của tôi, nếu không có mệnh lệnh của tôi, cô vĩnh viễn đều không được rời khỏi tôi.

Câu nói bá đạo kia cứ quanh quẩn trong đầu cô.

– Phải thoát khỏi tên ác ma này, chỉ cần đi Anh quốc, mình có thể thoát khỏi.

Đã qua rất lâu rồi, bàn tay trắng mịn của Tư Đồ San San vẫn cứ nắm chặt.

– Lão đại, lão đại, chị dâu và người ta đánh nhau.

Ngay khi Thường Nhạc đang nghĩ mọi cách để đối phó Thường lão gia, Cao Tiếu cấp bách đẩy cửa lao vào, kêu lớn lên.

– Đứa nào ăn tim gấu gan báo rồi hả, ngay cả người phụ của tôi mà cũng dám động vào.

Thường Nhạc cả người giống như một con sư tử nổi giận, bật dậy.

– Đi, đưa tôi đến đó. Tôi không thể không đánh chết nó.

Cảm giác được cơn thịnh nộ của Thường Nhạc, Cao Tiếu vội nói:

– Bọn họ đang trong cửa hàng thời trang Mộng Duyên!

Nói xong liền vội vàng đi ở phái trước dẫn đường.

Hiện tại, toàn bộ học viện Kiêu Tử chỉ cần nhắc tới quen biết Thường Nhạc, bất kỳ ai đều có thể nhường đường, càng không nói đến là người phụ nữ của Thường Nhạc thiếu gia. Thường đại thiếu gia vốn là người rất bảo vệ đồ của mình. Động đến người phụ nữ của Thường đại thiểu gia, hậu quả còn nghiêm trọng hơn nhiều so với động đến Thường Nhạc còn nghiêm trọng hơn nhiều.

Cửa hàng thời trang Mộng Duyên cách học viện Kiêu Tử không xa, Thường Nhạc vừa bước ra khỏi cửa lớn liền nhìn thấy trước cửa hàng thời trang Mộng Duyên đầy người, rõ ràng, sự việc hẳn là càng nháo càng lớn.

Lửa giận của Thường Nhạc càng dâng lên, chỉ cần một sợi tóc của người phụ nữ của hắn bị thương, hắn sẽ bắt đối phương đền gấp 10 lần.

– Móa, tránh đường ra cho bố mày.

Đi đến vòng ngoài, Thường Nhạc đứng nguyên tại chỗ hét lên một tiếng. Những học sinh đang đứng xem xung quanh bỗng run lên, lần lượt rạt sang một bên, ngay trước mặt Thường Nhạc rất nhanh xuất hiện một lối đi.

– Anh Nhạc…ô..ô…

Một thân hình mảnh mai giống như một con chim nhỏ lao tới nép vào lòng Thường Nhạc, trong ngực truyền tới âm thanh trong trẻo thoáng chút khàn khàn, rõ ràng là vừa mới khóc xong.

Không những ức hiếp người phụ nữ của hắn mà còn ức hiếp tới một trong những người con gái yếu đuối nhất của hắn Lâm Quai Quai. Thường Nhạc trực tiếp ban cho đối phương tội tử hình. Hắn ôn nhu sửa lại mái tóc đã rối loạn của Lâm Quai Quai, đau lòng nói:

– Đừng sợ, đừng sợ, có anh Nhạc ở đây, thì cho dù trời có sập xuống cũng không có gì.

– Nói cho anh biết, là ai ăn hiếp em.

Thấy cảm xúc của Lâm Quai Quai bắt đầu ổn định, trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười tà ác, điều này có nghĩa có người sắp gặp chuyện không may.

– Chính là cô ta, cô ta giành quần áo với em, còn động đến em.

Ngón tay nhỏ nhắn của Lâm Quai Quai chỉ tới. Những người bị chỉ đến bị dọa liến dạt sang một bên, nếu như bị Thường Nhạc thiếu gia hiểu lầm, bon họ sợ rằng không chết cũng sẽ bị lột da.

Sau khi những kẻ cản trở trước mắt tản sang một bên, nụ cười trên mặt Thường Nhạc đọng lại, vẻ mặt dường như bỗng nhiên nuốt phải quả trứng gà lớn, vô cùng kỳ quái.

Hóa ra cách đó không xa cũng có một cô gái đang đứng chỗ đó. Tóc tai loạn xạ, áo đều bị xé rách, lộ ra chiếc áo ngực trắng như tuyết. Trên khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt, tình hình còn thê thảm hơn Lâm Quai Quai.

Tất nhiên, Thường Nhạc không phải là kiểu người nhân từ, nhưng người con gái trước mắt….

Thường Nhạc vỗ vỗ nhẹ vai Lâm Quai Quai, dịu dàng nói.

– Em đợi chút!

Hắn bước đến trước mặt cô gái, cởi áo khoác ngoài ra, cũng rất đau lòng nói.

– Đừng bỏ đi, người thua thiệt vẫn là tôi.

– Hừ, cô ta không nói lý, anh phải đánh cô ta.

Cô gái bên kia cũng như hổ rình môi chòng chọc nhìn qua Lâm Quai Quai.

– Nhã Ca bảo bối, nghe lời, cô ấy tương lai sẽ là chị của em, nên đi qua xin lỗi đi nào.

Hóa ra người con gái này không phải là người khác, chính là một trong những tâm can bảo bối của Thường đại thiếu gia của chúng ta – Hoa Nhã Ca.

Một người là Lâm Quai Quai dịu dàng, một người là Hoa Nhã Ca tinh ranh. Lửa giận mà Thường Nhạc chuẩn bị căn bản không có chỗ phát ra, nhìn thấy bộ dạng hai người con gái đều chật vật, hắn một cái đầu rất nhanh thành hai cái lớn.

– Em không đi, tại sao cô ta không đến xin lỗi em. Còn nữa, tại sao em phải kêu cô ta là chị chứ?

Rõ ràng, vừa rồi bị bại trên tay của Lâm Quai Quai, Hoa Nhã Ca cảm thấy rất mất mặt.

Tính cách ngoan cố, bướng bỉnh lập tức bộc phát ra ngoài.

– Cô ấy quen biết anh sớm hơn em, tất nhiên là chị của em. Nếu như em muốn ở bên cạnh tôi, thì phải gọi cô ấy là chị, em gái làm sai thì phải xin lỗi chị gái, đây là chuyện đương nhiên.

Thường đại công tử luôn luôn dùng vũ lực để giải quyết vấn đề, vậy mà cũng lại tận tình khuyên bảo.

Bọn sắc lang vây quanh để xem kia cũng rất là cảm thán, sao mà lại có sự khác biết lớn thế chứ?

Hai người con gái tùy ý chọn lấy một người, đều là người sáng chói, mỹ nữ nổi tiếng ở trong trường, làm người quá trâu bò xem ra không có biện pháp.

– Được rồi, em sẽ xin lỗi cô ta, nhưng bộ quần áo đó phải là của em.

Hoa Nhã Ca nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn thuận theo Thường Nhạc.

– Không thành vấn đề!

Thường Nhạc vỗ vỗ ngực bảo đảm, ánh mắt đồng thời quét về hướng Cao Tiếu, ý tứ trong đó rất rõ ràng: “Ranh con, đợi tôi xử lý xong chuyện này, xem anh còn sống tử tế được không.”

Hoa Nhã Ca đi theo phía sau Thường Nhạc đến trước mặt Lâm Quai Quai, không tình nguyện nói.

– Chị, vừa rồi là em sai, em xin lỗi chị.

– Vậy là đúng rồi, rõ ràng là cô sai, sớm xin lỗi thì đã không có chuyện gì rồi.

Lâm Quai Quai rất chảnh cầm túi xách lên. Bộ dạng này Thường Nhạc nhìn rất quen mắt, dường như đã nhìn thấy ở đâu.

– Cô…. Mẹ nó….

Hoa Nhã Ca thở phì phò nhìn Lâm Quai Quai, tự mình đã hạ mình đi xin lỗi, cô ta vậy mà không nể mặt. Cô không nhịn được nói chửi nhỏ một câu, câu chửi này vừa lúc lọt vào tai của Lâm Quai Quai.

– Mẹ mày chứ!

Lâm Quai Quai phản ứng không chậm, nhanh chóng đáp trả một câu, sau đó nhanh chóng lao tới mà Hoa Nhã Ca cũng không chịu tỏ ra yếu thế, mãnh liệt xông tới.

Là người trung gian ___ Thường Nhạc hắn hiện tại rốt cuộc cũng tỉnh ngộ. Vừa nãy vì sao Lâm Quai Quai bày ra bộ dáng đó hắn lại thấy quen mắt, hóa ra khi hắn đánh nhau, thường sẽ xuất hiện cảnh tượng này. Mà bọn họ…. Khi bọn họ đánh nhau cũng giống như mình.

Trong nháy mắt, hai cô gái tóm được nhau, Thường Nhạc nhìn mà đau lòng, tóm lại tay các cô, trong lòng lại thấy đau a, Thường Nhạc vội đến căn ngăn.

Thường Nhạc bình thường vô cùng hống hách, cuối cùng cũng hiểu chuyện gì mới là phiền toái nhất.

– Tất cả dừng tay lại cho anh!

Bản thân tay bận chân loạn, bọn họ lại như tóm chặt không dời, nghe thấy hắn kêu lớn, hai cô gái đang chiến đấu lập tức dừng lại, ánh mắt đáng thương cùng nhìn về phía Thường Nhạc.

Thường Nhạc tắt lửa hoàn toàn, cái này có lẽ chính là cái gọi là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.

– Các em yêu anh chứ?

Thường Nhạc cảm thấy phải uốn nắn sai trái của các cô.

– Yêu!

Câu trả lời này làm cho Thường Nhạc cảm thấy rất sảng khoái, hắn dương dương đắc ý nói:

– Vậy thì các em có nghe lời anh không?

– Có!

Câu trả lời vẫn giống nhau.

– Được, hiện anh ra lệnh cho hai người bọn em không được phép cãi nhau, không được nổi giận, haha, cười một cái xem nào.

Nụ cười trên mặt Thường Nhạc vô cùng dâm đãng.

Khuôn mặt nhỏ của hai cô gái đồng thời đỏ lên.

Cùng lúc rúc đầu vào trong lòng Thường Nhạc, điều này làm cho Thường Nhạc âm thầm xúc động.

Sau này nhất định phải luyện tập làm cho ngực to ra, nếu không chính mình có nhiều người con gái như vậy, làm sao con có đủ chỗ cho các cô rúc vào.

– Hỏi thế gian tình là gì, làm cho người ta sống chết vì nhau.

Thường Nhạc thở dài chỉnh sửa lại tóc của Hoa Nhã Ca, hơi nhẹ giọng nói:

– Các em cuối cùng là thích bộ quần áo thế nào, anh Nhạc sẽ giúp các em mua.

– Là bộ kia.

Hai cô gái đồng thời chỉ về một chỗ. Ông chủ mập mạp sau khi nghe xong lời các cô, hưng phấn lấy bộ quần áo xuống, đưa đên trước mặt Thường Nhạc, vẻ mặt tươi cười nói:

– Chỉ cần Thường đại thiếu gia mở lời, toàn bộ đồ ở nơi này đều miễn phí.

– Yên tâm, chút tiền cỏn con đó tôi không quan tâm.

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

– Đi lấy một bộ nữa đến đây!

– Thường thiếu gia, bộ quần áo này số lượng có hạn, cho nên….

Ông chủ mập mạp khó xử nhìn Thường Nhạc.

Thường Nhạc vốn không nghe đến những lời này, hắn trực tiếp nói.

– Tôi chỉ xem kết quả, quá trình và tôi không liên quan gì.

Ánh mắt của Lâm Quai Quai quét quanh bốn phía, có chút không tự nhiên nói:

– Anh Nhạc, chúng ta rời nơi này trước đi.

Hoa Nhã Ca cũng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý quan điểm của Lâm Quai Quai.

– Nhã Ca, theo chị trở về.

Thường Nhạc còn chưa kịp mở miệng, một giọng nói trong trẻo, lanh lảnh có chút lạnh lùng đột ngột vang lên. Chỉ nhìn thấy Hoa Nhã Thi xinh đẹp từ trong đám người đi ra.

Hoa Nhã Ca vốn đang ngoan ngoan núp trong lòng Thường Nhạc, giãy dụa rời khỏi ngực Thường Nhạc, cô vẫn như cũ lưu luyến liếc nhìn Thường Nhạc… cuối cùng đi đên bên cạnh Hoa Nhã Thi.

Đối phó với người khác, Thường Nhạc có lẽ có ngàn vạn lần phương pháp, nhưng đối phó với băng sơn mỹ nhân trước mắt này, Thường Nhạc thật có chút không biết làm sao, cũng không thể xong tới đánh cho một trận?

Có lẽ giống như Tư Đồ San San vậy, đem cô dậy dỗ thành nô lệ tình dục, nếu như thật có thể như vậy, ý nghĩa của việc sưu tập sẽ giảm đi rất nhiều. Mục tiêu vĩ đại của Thường Nhạc chính là: trước giành lấy trái tim Hoa Nhã Thi, rồi làm cho cô tự động hiến thân.

Nghĩ tới bộ dạng băng sơn mỹ nhân trước mặt mình kêu khóc đòi được hiến thân, trên mặt Thường Nhạc lơ đãng lộ ra nụ cười dâm đãng.

– Một tên chết vì sắc, em gái, chị đã nhiều lần nói với em, không được phép qua lại với hắn. Em vì sao lại không nghe lời.

Hoa Nhã Thi nhìn nụ cười dâm đãng trên mặt Thường Nhạc, cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, trực tiếp kéo Hoa Nhã Ca rời khỏi chỗ này.

Hoa Nhã Ca kiên quyết gật đầu:

– Người ta nghe lời chị, sau này không quan tâm đến hắn nữa.

Trong lòng lại thầm nói.

– Nếu như hắn chủ động đến tìm mình, vậy mình cũng hết cách.

– Còn nhìn cái gì mà nhìn, đều cút hết cho tôi.

Nhìn đám người vẫn đông đúc vây quanh, Thường Nhạc khó chịu nói.

Lập tức, cả cửa hàng thời trang Mộng Duyên chỉ còn lại Thường Nhạc và Lâm Quai Quai. Thường Nhạc ôm lấy Quai Quai, vô cùng dịu dàng nói:

– Quai Quai, chỉ cần là bộ quần áo em thích, vĩnh viễn không có ai dám tranh với em.

Trên mặt Lâm Quai Quai là nụ cười hạnh phúc. Tuy nhiên cô hiểu rằng Thường Nhạc có chút bá đạo, có chút lấy lòng mình nhưng cô lại thích kiểu bá đạo này, sự dịu dàng này.

Đặc biệt giúp Lâm Quai Quai chọn vài bộ quàn áo, Thường Nhạc còn cố ý mua nhiều hơn hai bộ.

Một mặt tối nay phải đi thăm Tần Uyển, một mặt khác cũng phải chiếu cố đến Tô Mị Nhi.

Làm một người đàn ông đã khó, là một người đàn ông thành công còn khó hơn. Chu chu đáo đáo không phải là điều ai cũng có thế nghĩ tới.

– Tư Đồ San San!

Vừa bước ra khỏi của hàng thời trang liền nhìn thấy trước mặt bóng dáng xinh đẹp của Tư Đồ San San, đối diện đi tới. Tư Đồ San San cũng nhìn thấy Thường Nhạc, thân hình mềm mại của cô không tự chủ được mà run lên.

Theo bản năng muốn chuyển hướng bỏ chạy, nhưng chân lại không chịu sự khống chế, cô đứng yên tại chỗ.

Sớm nghe nói Thường Nhạc có quan hệ với cô ta, điều này có phải là thật không? Đôi mắt đẹp của Lâm Quai Quai trộm nhìn sang phía Thường Nhạc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thần điêu đại hiệp
Phần 22 May mắn Dương Qúa từ lúc lên núi thâu tâm công pháp đã đạt đệ nhị trọng cảnh, tuy không có sức sát thương nhưng cơ thể lại có một lực phòng ngự tuyệt đối, do vậy một chưởng mười thành công lực của tôn bất nhị chưa đủ làm hắn mất mạng. Chỉ thấy Dương Qúa bị chưởng lực đánh bay vào dòng suối phía sau lưng, hắn thổ ra một bụm huyết rồi thấy toàn thân nặng trĩu, hắn hôn mê từ từ chìm vào trong nước rồi. Chư nữ chứng kiến Dương Qúa bị Tôn Bất Nhị đánh thổ huyết thì trong long vô cùng đau đớn, một vài nữ nhân mang thai cùng Vương Y Nhiên do chịu không được đả kích mà ngất đi. Những nữ nhân còn lại đều khóc lóc thảm thiết, Tôn Bất Nhị quát lớn bảo chúng nữ ngưng khóc rồi phất tay bỏ về. Sau đó toàn chân phái trục xuất Dương Qúa ra khỏi sư môn, còn vụ việc hơn hai trăm nữ môn sinh gian dâm với Dương Qúa thì được dầu nhẹm đi. Dương Qúa may mắn không có chết, hắn được một lão bà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện dâm Trung Quốc
Chị chủ phố - Tác giả Sịp
Phần 22 Buổi sáng tôi bỗng thấy buồn kinh khủng. Nhà chẳng còn ai thì cái sự nghĩ vẩn vơ càng loang rộng ra nhiều. Hình ảnh Bảy lúc nào cũng chập chờn, ám ảnh tôi. Tôi lo, rất lo cho Bảy, lầm thầm cầu mong sao Bảy sớm tìm được một nguồn tình khả dĩ an vui, để khỏi vướng chân vào khổ hạnh khi bị các bà bắt được Bảy ti toe cướp chồng họ. Cái đầu tôi nặng vô cùng. Mắt cay sè vì thiếu ngủ. Miệng khô, cổ đắng, tay chưn rã rời, không thiết ra đường làm việc chi nữa. Tôi cũng không buồn ngồi dậy, cứ ươn lười nằm ngốn ngấu thời gian qua. Chợt có tiếng cửa rụt rè mở, chưa gì thì đã nghe cót két tiếng chưn bước lên thang. Tôi thất vọng khi biết oan khiên lại đã tới. Bảy dạo này chẳng cần hẹn hò, chẳng cần nhóng tiếng “anh Tư ơi, anh Tư hỡi” nữa mà cứ tự nhiên đến, tự nhiên đi, coi như đã thành người nhà. Thời biểu, sinh hoạt trong gia đình tôi Bảy thuộc nằm lòng nên nàng ung dung đến chẳng sợ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt nát lồn Đụ máy bay Đút tay vào lỗ đít Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện móc lồn Truyện mút cặc Truyện ngậm cặc Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn
Dì ghẻ dâm đãng - Tác giả Ngọc Linh
Phần 40 Sáng hôm sau thì tôi cùng với Tùng và Hằng về nhà tôi. Tôi bảo Hằng và Tùng đi tắm trước, nhưng với cái điệu bộ ngượng ngùng Hằng nói: Em thấy làm sao đó, em muốn tắm cùng với anh cơ! Tôi cười thì Tùng cũng cười theo nhưng tôi khẽ vuốt nhẹ nhàng vai của Hằng rồi nói: Có làm sao đâu, hay cả ba chúng cùng đi tắm được không, như thế thì thoải mái hơn. Nào đi nào. Tôi với Hằng và Tùng đều vào trong phòng tắm, Tôi và Tùng thì thích lắm nhưng Hằng thì cũng hơi lưỡng lự đôi chút nhưng rồi cũng vào cùng tôi. Vừa vào trong phòng tắm thì Tùng đã phun ướt hết cả người tôi và Hằng rồi. Không những phun ướt hết mà còn phun đầy mặt của Hằng nữa. Tôi khẽ bảo Tùng: Thôi nào, đừng có đùa nữa nào, tắm nhanh lên chúng ta còn làm, cứ ở trong phòng tắm thế này à? Tôi nói xong thì cởi dần dần đồ của mình xuống. Con cặc cứng ngắc, căng phồng bên trong cái quần luôn. Còn Tùng thì cũng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ dì ghẻ Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện mút cặc Truyện phá trinh Truyện sex liếm lồn Truyện sex mút lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi