Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 171

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 171

Trong khi tất cả mọi người còn chưa hiểu gì, cỗ khí lưu kia bỗng rung động kịch liệt, sau đó từ trung tâm bắn ra tia lửa rực rỡ chói mắt.

Trên khuôn mặt to béo của Tiêu Tiêu lộ rõ thần sắc vô cùng kỳ quái, giờ khắc này, gã mới thật sự nhận ra lão Đại biến thái cỡ nào, bom chất lỏng của siêu chiến sĩ hỏa thần nước Mỹ được Thường Nhạc vận dụng đến cảnh giới đăng phong tạo cực, không bội phục cũng không được.

Lúc này, cơn cuồng phong mà Mộ Dung Trường Thiên tạo ra đã biến mất, mà khắp người gã đứng ở đó, quần áo bị ngọn lửa cường liệt từ quả bom thiêu cháy hoàn toàn.

Thân hình tráng kiện lúc đầu, sau khi chịu ảnh hưởng của bom chất lỏng, trở nên lồi lõm, vô cùng thê thảm, người anh tuấn phong độ như Mộ Dung Trường Thiên bây giờ hoàn toàn không khác gì một tên ăn mày xấu xí.

– Ha ha… Đẹp trai đấy!

Thường Nhạc chỉ tay lên nửa thân dưới khét lẹt của Mộ Dung Trường Thiên, trên mặt nở một nụ cười dâm đãng.

– Tao liều mạng với mày!

Sắc mặt Mộ Dung Trường Thiên thay đổi hoàn toàn, cả người giống như một con sư tử bị chọc giận.

Thường Nhạc cười hi hi nhìn Mộ Dung Trường Thiên, vẻ kinh ngạc nói:

– Trải qua sự gột rửa của bom chất lỏng mà mày vẫn còn sức công kích, không thể nào mà không bội phục mày!

“Bùm!”

Vừa dứt lời, thân hình Mộ Dung Trường Thiên run rẩy, ngã thẳng ra đất. Bây giờ, hắn mới phát hiện ra thịt trên chân mình đã nổ tan, lộ ra mảnh xương chân trắng hếu.

– Con mẹ nó, ba trận đã thắng hai rồi, còn một trận không cần chờ nữa. Tiêu Tiêu, lên!

Thường Nhạc đưa mắt nhìn Thiên Quỷ Quân, ánh mắt phát ra một đạo quang mang tà ác.

Lúc này, người áo đen kia và Thiên Quỷ Quân đều tinh tàn lực tận, động tác và khí lực của hai bên đều yếu dần. Tiêu Tiêu nghe được mệnh lệnh, ánh mắt lập tức sáng lên, hưng phấn xen vào cuộc chiến giữa người áo đen và Thiên Quỷ Quân.

– Thường Nhạc, mày không tuân theo quy củ.

Trong ánh mắt Thiên Quỷ Quân thoáng hiện một tia khiếp đảm, thể lực hiện tại của gã căn bản không bằng một nửa lúc đỉnh cao, làm sao còn có thể là đối thủ của Tiêu Tiêu.

– Quy củ? Với loại người như mày đừng nói chuyện quy củ trước mặt bản thiếu gia.

Thường Nhạc lạnh lùng nhìn Thiên Quỷ Quân, ánh mắt giống như đang nhìn vào một con chó chết.

– Phong tỏa vực!

Tiêu Tiêu vừa lên đài liền sử dụng tuyệt kỹ sau khi trải qua ba lần sinh tử luân hồi. Trước đây cần trả giá bằng sinh mạng mới có thể sử dụng địa khủng bố vực, nhưng bây giờ lại có thể tùy ý vận ra.

Cảm giác này thực sự rất sung sướng.

– Không…

Thiên Quỷ Quân không thể ngờ được đối phương lại là một vực của cao thủ dị năng, gã muốn chạy trốn… Tuy nhiên Phong tỏa vực đã càng lúc càng khép chặt lại.

Không khí xung quanh càng lúc càng ít dần, Thiên Quỷ Quân cảm thấy hô hấp càng lúc càng khó khăn, dường như có một bàn tay vô hình đang bóp chặt yết hầu hắn. Cảm giác này khiến gã phát điên.

– Thường Nhạc, cho dù có chết, ta cũng không tha cho mày!

Thiên Quỷ Quân phát ra tiếng kêu thê thảm, chỉ thấy trong phong tỏa vực xuất hiện một đám khói đen dày đặc… Thân hình Thiên Quỷ Quân càng lúc càng mờ dần đi.

– Linh hồn triệu hoán!

Người áo đen đang ở bên cạnh nghỉ ngơi sắc mặt đại biến.

– Lãnh huynh, dùng linh hồn triệu hoán là ý gì?

Thường Nhạc cảm thấy rất hứng thú.

– Thiên Quỷ Quân dùng năng lực của bản thân biến ảo ra một phương thức triệu hồi thâm sâu, gã hẳn là có quan hệ với cao thủ quỷ giới. Thường huynh, tôi phải đem chuyện này về báo cho gia tộc.

Người áo đen thần sắc trầm trọng nói.

– Ha ha. Không tiễn!

Thường Nhạc đối với đả thủ miễn phí mời đến này hết sức hài lòng, phóng khoáng phất phất tay.

Kết quả trận đầu, Thường Nhạc toàn thắng. Phong Hành thương nặng nằm một bên, Mộ Dung Trường Thiên giống như chó chết nằm run rẩy trên mặt đất, trong khi Thường đại thiếu gia của chúng ta lại đứng trên cao nhìn xuống Mộ Dung Trường Thiên.

– Mộ Dung huynh, huynh nói tôi nên xử trí huynh thế nào đây?

Ngoài dự kiến của mọi người, Thường đại thiếu gia của chúng ta không tiếp tục đánh thằng nhóc kia, trái lại tươi cười đỡ Mộ Dung Trường Thiên từ dưới đất lên.

– Đây là Thiên sát đấy.

Lúc đầu, bọn Tiêu Tiêu còn chưa hiểu ý. Tuy nhiên, khi Mộ Dung Trường Thiên thân hình run rẩy, dường như đứng không vững, họ mới nghĩ đến hai cái xương chân kia.

Đứng lên kiểu này quả thật đau đớn, so với việc giết gã còn khó chịu hơn.

Mồ hôi trên mặt Mộ Dung Trường Thiên chảy xuống, gã cố nén đau, cũng không hừ ra một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt Thường Nhạc:

– Muốn chém giết, róc thịt tùy mày, Mộ Dung Trường Thiên ta mà có một chút nhíu mày sẽ là con mày!

– Ha ha, yên tâm tao sẽ không giết mày.

Thường Nhạc thân thiết đập đập vào vai Mộ Dung Trường Thiên, mắt nhìn Phong Hành bên kia chỉ tới, nghiêm trang nói:

– Tao cũng sẽ không giết gã.

Chả lẽ Thường đại thiếu gia của chúng ta đổi tính rồi chăng?

Sinh mạng là đáng quý. Nếu có thể lựa chọn, Mộ Dung Trường Thiên tất nhiên không muốn chết.

Mắt hắn lóe lên một tia hy vọng, ngoài miệng lại nói:

– Vậy mày muốn làm gì?

– Ai, kỳ thực rất đơn giản, nếu tao cứ thả chúng mày như vậy, về sau người khác sẽ nghĩ Thường Nhạc tao dễ bắt nạt.

Thường Nhạc khó xử nhìn Mộ Dung Trường Thiên, sau đó hơi bất đắc dĩ nói:

– Như vậy đi, hai người các chúng mày chỉ có thể đi một, về phần ai đi là do các ngươi quyết định. Mày cảm thấy đề nghị của tao thế nào?

Mộ Dung Trường Thiên và Phong Hành hít một hơi khí lạnh. Họ đều là trợ thủ đắc lực của Tư Đồ Lôi Minh, không cần biết ai giết ai, chỉ sợ để Tư Đồ Lôi Minh biết được, tuyệt đối sẽ không có ngày nào tốt lành.

– Yên tâm đi, tao đã sớm suy xét tới lo lắng của chúng mày rồi. Thường Nhạc tao cam đoan, giữa chúng mày có xảy ra chuyện gì, tao tuyệt đối sẽ không nói ra. Như vậy được chưa.

Một tia sát khí âm lãnh từ trên người Thường Nhạc mơ hồ truyền ra. Mộ Dung Trường Thiên và Phong Hành thoáng nhìn nhau, trong ánh mắt đồng thời hiện vẻ dứt khoát.

– Thường Nhạc, Mộ Dung Trường Thiên tao cho dù có đê tiện đến đâu cũng không thể cùng anh em mình động thủ.

Mộ Dung Trường Thiên gắng sức thoát khỏi sự giúp đỡ của Thường Nhạc, thân hình lảo đảo.

Trong lúc mọi người đều cho rằng Mộ Dung Trường Thiên sẽ ngã ra đất, thân hình gã giống như một con sư tử dũng mãnh, nhanh chóng bổ tới Phong Hành. Không biết từ bao giờ, tay gã đã cầm sẵn một thanh đao sáng như tuyết.

– Xẹt!

Đao lóe sáng từ trên tới.

Mộ Dung Trường Thiên lẳng lặng đứng đó, mỉm cười thản nhiên, đáng tiếc, nụ cười lại mang theo vài phần thảng thốt.

Thường Nhạc vẻ mặt tiếc nuối đi đến trước mặt Mộ Dung Trường Thiên, vỗ nhẹ. Mộ Dung Trường Thiên liền ngã thẳng ra đất.

Phong Hành vẫn như cũ lẳng lặng đứng yên ở đó, tuy nhiên trong tay gã lại có thêm một thanh huyết đao. Kỳ thực Phong Hành không muốn giết Mộ Dung Trường Thiên. Nhưng gã không có lựa chọn nào khác.

Thường Nhạc vui vẻ phủi tay, ánh mắt thích thú nhìn Phong Hành:

– Thật không ngờ. Bị thương rồi mà thân thủ còn lợi hại như vậy. Anh có thể đi rồi.

Nhưng Phong Hành không rời khỏi. Gã vẫn như cũ lặng yên đứng đó, thần sắc cực kỳ cổ quái.

– Làm sao vậy? Chẳng lẽ nơi này có cái gì đáng để anh lưu lại sao?

Thường Nhạc vẻ mặt kinh ngạc.

Phong Hành lắc đầu nhẹ, trên mặt lộ vẻ chua xót, có chút thê lương nói:

– Kỳ thực tôi sớm nên biết, cậu và thiếu gia đều giống nhau. Dễ dàng để tôi đi như vậy, căn bản là điều không thể.

BA~ — BA~ —

Thường Nhạc mỉm cười vỗ tay.

– Thông minh. Không hổ là trợ thủ đắc lực của Tư Đồ Lôi Minh.

Thường Nhạc hơi tiếc nuối lắc lắc đầu, nói tiếp:

– Tôi thực sự không hiểu nổi, Tư Đồ Lôi Minh thế nào lại nỡ để anh rơi vào tay tôi.

– Lời này của cậu có ý gì?

Đồng tử Phong Hành co lại, nắm tay không tự chủ nắm chặt. Nếu Thường Nhạc thực sự muốn giết mình, sẽ đến lúc chó cùng rứt giậu.

– Yên tâm. Tôi sẽ không đem việc anh giết Mộ Dung Trường Thiên nói ra ngoài đâu.

Thường Nhạc vỗ vỗ ngược, mặt ra vẻ chính nghĩa.

– Tuy nhiên tôi không bảo đảm bọn họ sẽ không nói ra.

Tiêu Tiêu và Lạc Vân cùng nhau nở nụ cười dâm đãng.

Đúng là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Hai con cừu nhỏ lương thiện như vậy không ngờ cũng bắt đầu hóa sói rồi.

– Thường Nhạc, đồ hèn hạ.

Phong Hành sắc mặt đại biến

Thường Nhạc tiếc nuối lắc đầu:

– Nghe nói Mộ Dung thế gia thế lực vô cùng cường đại, hơn nữa Mộ Dung Trường Thiên lại là con trưởng của Mộ Dung gia. Nếu Mộ Dung gia biết Mộ Dung Trường Thiên bị thủ hạ của Tư Đồ Lôi Minh giết chết, ha ha… Sự việc sẽ ra sao đây? Thật đáng mong chờ đó.

Chỉ cần không phải người ngu đều có thể đoán được, Tư Đồ Lôi Minh tuyệt đối sẽ dùng đầu của Phong Hành để lấy lòng gia tộc Mộ Dung.

Phong Hành hít sâu một hơi, ánh mắt bắt đầu trở nên sắc bén:

– Cho dù bọn chúng có nói ra, liệu có người tin không?

– Cao Tiếu ra đây đi!

Thường Nhạc sớm biết Phong Hành sẽ nói vậy, hắn vung mạnh tay, từ trong bóng tối Cao Tiếu khiêng máy chụp ảnh vội vội vàng vàng chạy ra, vẻ mặt tươi cười nói:

– Lão Đại, trận tỉ thí hấp dẫn vừa xong đã quay lại rồi, có muốn đóng thêm một đoạn phim heo nữa không?

Thường Nhạc nheo mắt nhìn chằm chằm vào gã, khó chịu nói:

– Được, cho Big Ben và anh cùng nhau một lúc.

– Ha ha, coi như vừa rồi tôi chưa nói gì.

Cao Tiếu toàn thân run rẩy, nhanh chóng chạy ra đứng cạnh Tiêu Tiêu và Lạc Vân.

– Rốt cục cậu muốn gì?

Phong Hàng lần đầu tiên cảm thấy sinh mệnh của mình hoàn toàn bị người khác thao túng, cảm giác này quả không hề dễ chịu.

Thường Nhạc vỗ vỗ vào vai Phong Hành, trịnh trọng nói:

– Yên tâm, tôi là người tốt! Tuyệt đối sẽ không làm chuyện xấu. Chỉ cần anh theo tôi lăn lộn, tiền đồ nhất định sáng lạn.

Thần sắc trên mặt Phong Hành không ngừng biến đổi, dường như có chút lưỡng lự.

– Yên tâm, việc của em gái anh Thường Nhạc tôi sẽ lo liệu.

– Được, tôi đồng ý đi theo cậu.

Nghe được câu này, Phong Hành dứt khoát quyết định.

– Không, không phải theo tôi, mà là tiếp tục đi theo Tư Đồ Lôi Minh!

Khuôn mặt đẹp trai anh tuấn của Thường Nhạc lộ ra một tia cười tà ác. Việc kinh doanh lỗ vốn Thường đại thiếu gia chưa bao giờ làm.

– Ha ha, lão Đại bây giờ giống như hổ thêm cánh. Tuy nhiên… Lão Đại, Hoàng Tước mà chúng ta chờ đợi còn chưa xuất hiện!

Cao Tiếu thấy Thường Nhạc lại thu được một tên thuộc hạ, gã vội vàng đứng lên thể hiện bản thân.

Mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười cực kỳ dâm đãng:

– Hôm nay Hoàng Tước khẳng định là do kinh nguyệt không đều, bệnh liệt dương sớm phát tác, tử cung, tử cung chảy mạnh. Đi, chúng ta mang một ít Viagra đến thăm xem sao!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Gia đình bên ngoại - Tác giả Why Not Me
Ngày nào chị cũng ráng tìm thời gian để đến khách sạn gặp tôi. Tôi cảm nhận được tắm thâm tình của chị. Chị buồn bã nói cho tôi nghe là việc sanh đứa con thứ ba làm chồng chị bực lắm, anh cho là chị làm vậy để niếu kéo, ràng buộc anh. Anh hăm dọa là sẽ đòi ly dị. Anh lại còn nhận ra là chị thay đổi một cách bất ngờ, chị không còn là người phụ nữ nhạt nhòa nữa mà biết trang điểm, tự chăm sóc cho mình... và chị cũng không còn cú rú như trước mà lại năng động và tự khẳng định hơn. Phần nào đó anh mất dần sự thống trị của mình trên người vợ và điều đó làm anh không hài lòng chút nào. Tôi nhìn chị mà nói: Mà đúng thật, bây giờ chị cắt tóc kiểu khác, chị ân bận trẻ trung hơn... nhìn chị thật quyến rũ lắm đó. Chị sung sướng ôm tôi: Tất cả cũng nhờ có em đó... em đã ép chị, bắt chị thay đổi... Bửa tối hôm đó, trên xe từ Vũng Tàu về, nếu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ vợ làm tình với chị vợ Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện loạn luân Truyện sex bú lồn
Chuyện nhà bà Mai - Tác giả Langtux
1 Bà Mai về đến nhà mà trong lòng cảm thấy vô cùng nặng nhọc khó tả. Bà có cảm giác như hôm nay không khí xung quanh thực là ngột ngạt, khiến cho đầu óc bà tưởng chừng như quay cuồng. Mọi ký ức về cuộc hành lạc vừa qua với ông Hòe gã Giám đốc sở như vẫn còn đọng lại đầy đủ trong đầu bà, không sót bất kỳ một chi tiết nhỏ nào. Từ cái cách ông ta bắt bà tự cởi quần áo trước mặt ông ta, cái cách ông ta bắt bà cởi giầy, cởi quần cho ông ta, bú cặc ông ta... Bà Mai nằm thần người trên giường mà vẫn có cái cảm giác bụng bà, ngực bà như đang phải chịu hoàn toàn sức nặng của ông Giám đốc sở. Bà Mai dù đã súc miệng mấy lấy mà bà vẫn cảm thấy lợm giọng, cổ vừa bị tra tấn bởi gã đàn ông cố sức ấn con cặc vào sâu bên trong họng bà. Bà cảm thấy cổ họng khô và rát ghê gớm, bà phải cố mãi mới gượng người lết vào phòng tắm rồi trầm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ tập thể Truyện cưỡng dâm Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện NTR Truyện sex bú lồn Truyện sex mạnh
Lối đi nào cho em - Tác giả Ngọc Linh
Phần 30 Ngọc ở bên kia thì đã được một tên khác đè ngửa ra mà đút con cặc vào bên trong cái lỗ lồn mà nhấp thật mạnh mấy cái. Những tiếng nhấm man dại vang lên vô cùng to. Tôi không ngờ Ngọc lại dâm đãng mà ưỡn mình lên thích thú lắm. Có thể nói Ngọc không khác gì một diễn viên phim sex thực thụ ở Nhật Bản cả. Những tiếng rên mỗi lúc một to hơn. Bên kia hai người phụ nữ lại phải chổng mông lên cho một số thằng lâu la đệ tử vào mà địt. Những tiếng rú man dại của những thằng đó càng làm tôi thích: Địt... mẹ... sao mà sướng thế nhỉ... đã quá... lồn bót thật đấy... ôm hết cả con cặc lên rồi đây này... thích quá... đi mấ thôi... không ngờ lại sướng như vậy... đã quá... ui thích... thế không biết nữa. Những tiếng pạch pạch do da thịt va đập vào nhau vang lên thật to. Không lâu sau thì Nga cũng không thể nào chịu được nữa, khẽ gồng mình lên, miết cái mu lồn lên hẳn cái gốc cặc của tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi