Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 157

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 157

Sau khi Thường Nhạc cảm thấy trong phòng học không còn khói thuốc, thưởng thức loại phong cảnh này càng thoải mái hơn, hắn dứt khoát ngồi lên bục giảng tiếp tục chỉ huy.

Khi một đám tinh anh bị đánh đến sắp hấp hối được đưa đến trước mặt Sở Phi Dương, cả người Sở Phi Dương đều bị dọa nhảy dựng lên, nơi đó đều là người, chính xác là hơn ba mươi cái đầu heo.

– Thường Nhạc, mày đã thích chơi như vậy, tao sẽ chơi với mày tới cùng!

Nghe La Vân hổn hển nói lại xong, trên mặt Sở Phi Dương lộ ra ý cười lạnh lẽo.

Ban đầu bản thân cũng chỉ muốn làm một khán giả đứng xem, nếu hắn đã vội vàng chui vào mộ như vậy, thì không nên oán mình, tin rằng Mộ Dung Trường Thiên cũng sẽ rất hoan nghênh mình gia nhập trò chơi này.

Nhìn một loạt màn diễn này, giống như ngựa thần lướt gió tung bay, hoàn toàn không theo bất cứ khuôn mẫu nào, ánh mắt Tô Mị Nhi sáng lên, một người đàn ông như vậy, rốt cuộc người phụ nữ như thế nào mới có thể nắm giữ được trái tim hắn? Mới có thể đối phó được với hắn?

– Lão đại sư phụ, em không quấy rầy chuyện tốt của hai người nữa, ha ha…

Cao Tiếu mang theo đám thành viên Điểm G nhanh chóng rời đi.

Thường Nhạc nhìn đồng hồ, trải qua một hồi náo loạn, cũng đã hơn năm giờ rồi, trong đầu hắn chợt lóe lên bóng dáng của Tần Uyển, những lời ôn nhu vào đêm qua…

Khóe môi hắn lộ ra nụ cười dâm đãng:

– Mị Nhi, em về trước đi, ngày mai anh sẽ tìm em.

– Vâng!

Tô Mị Nhi thậm chí không có một chút do dự, cô hiểu người đàn ông như vậy, chỉ có phục tùng vô điều kiện mới có thể từ từ nắm lấy trái tim hắn… Nhưng Thường đại thiếu gia thật sự là người như vậy sao?

Nhìn bóng dáng thon thả kia dần biết mất, nụ cười trên gương mặt Thường Nhạc liền biến đổi, hắn tà ác phun ra một câu:

– Một ngày đổi một pháo.

Nhà ăn dành cho giáo viên nằm trên tầng hai. Nơi này có thể nói là nhà ăn tự phục vụ, đủ các loại món ăn khác nhau được bày trong những nồi inox, món nóng món lạnh đều có cả. Bước chân vào nơi này, Thường Nhạc liền phát hiện, nơi này không khác lắm so với nhà ăn dành cho học sinh, chỉ có điều nhỏ hơn nhiều mà thôi, đương nhiên đồ ăn cũng được nấu lại.

Thường Nhạc vừa bước vào nơi này thì có rất nhiều người nhìn hắn, ánh mắt họ dường như có chút kinh ngạc, bởi vì bọn họ biết đây không phải là nơi học sinh có thể ra vào. Nhưng bọn họ cũng biết thiếu niên tuấn tú kia chính là Thường Nhạc, Thường đại thiếu gia kiêu ngạo không ai bì kịp, có thể nói hiện giờ trong học viện không ai không biết hắn.

Tính sơ sơ thì số giảng viên học viện này cũng đến hơn trăm người. Lúc này đều đang ngồi chật cứng ở bên kia, có điều nhìn qua thì có vẻ như là âm thịnh dương suy, có rất nhiều bóng hình kiều diễm.

Nhưng nhiều nữ giảng viên lại bất giác dùng mắt phóng điện, Thường Nhạc biết rằng ở nơi này cũng có không ít người hoặc là mê trai, hoặc là mê gái; từ này có thể không chỉ dùng để hình dung thiếu nữ mà còn cho tất cả phụ nữ.

– Thường Nhạc, em có việc gì thế?

Một nữ giảng viên trang điểm thanh tú đã bước tới gần, nhẹ nhàng hỏi Thường Nhạc, bàn tay nhỏ nhắn không ngừng xoa bóp, cho thấy trong lòng vô cùng căng thẳng.

– Thật ngại quá, em tới tìm cô Tần Uyển, xin hỏi cô có biết cô Tần đang ngồi ở chỗ nào không?

Quả là mặt trời mọc từ đằng tây. Thường đại thiếu gia vĩ đại không ngờ cũng sẽ khách khí như vậy.

Đương nhiên, điều này có quan hệ mật thiết với tố chất quân tử của hắn. Rất nhiều người thần sắc cổ quái nhìn hắn, đúng thật là có chút không quen, Thường Nhạc âm thầm buồn bực, bọn họ biết thân phận của mình, không cần nói là bước vào nhà ăn dành cho giáo viên, cho dù là bước vào nhà vệ sinh nữ, hiệu trưởng cũng không dám phạt mình, huống hồ là tìm siêu cấp mỹ nữ Tần Uyển.

– Chẳng lẽ là bởi vì đệ nhất nữ giảng viên của trường bị mình cua rồi?

Thường Nhạc không ngờ lại có vài phần đắc ý.

– Uhm, Thường Nhạc, em nhìn kìa, nhiều khả năng là ở chỗ đông người tụ tập nhất, em đi xem thử đi, xem chừng em còn chưa ăn cơm, tiện thể ăn chút gì đi, hương vị đồ ăn ở đây cũng không tồi.

Nữ giảng viên thân thiết mỉm cười với Thường Nhạc, nhìn thế nào cũng thấy thiếu niên đẹp trai trước mắt này có chút u buồn, không giống như loại học sinh kiêu ngạo trong truyền thuyết.

– Cảm ơn cô!

Thường Nhạc lập tức xoay người rời đi, bước về chốn đông người chật chội nhất.

Trước mắt có ít nhất năm sáu bó hoa hồng tươi nằm trên chiếc bàn ăn dài, mà ngồi quanh bàn lại chỉ có hai nữ giảng viên xinh đẹp động lòng người nhất, những điều này khiến Tần Uyển vô cùng chán ghét, những gã đàn ông vô liêm sỉ kia, mắng thế nào cũng không đi, bây giờ thì hay rồi, làm cô đến ăn cơm cũng không thoải mái.

Nhưng cô cũng không tìm nổi lý do mắng người, bởi vì sau khi nghe ngóng, mấy nam giảng viên kia phát hiện Tần Uyển có quan hệ với Thường đại công tử nổi tiếng khắp trường, nên không người nào dám tới gây loạn, hiện tại mọi mũi nhọn đều hướng về tiểu mỹ nữ ngồi bên cạnh cô – Trương Oánh.

– Cô Trương, hoa hồng của tôi, cô nhất định phải nhận lấy, đây tượng trưng cho trái tim tôi, cho tình yêu vô tư của tôi. Xin cô cho tôi một ánh mắt, một nụ cười đáp lễ, tôi đã vô cùng thỏa mãn rồi.

Không hổ là giáo viên thiên tài, văn chương thật sự không tồi.

Thường Nhạc chăm chú nghiền ngẫm nhìn đối phương, thấy kẻ đó đeo cặp kính đen dày cộp, cổ lại dài, rõ ràng một kẻ đui mù, cho xin đi, cũng không nhìn lại đức hạnh của mình đi, hạng người này mà cũng muốn theo đuổi mỹ nữ, soi mặt vào nước tiểu trước đi!

Trong lòng Thường Nhạc đã sớm khinh thường gã này cả trăm lần.

– Cô Trương, bó hoa hồng này tôi đã mất rất nhiều thời gian trong tiệm hoa để giúp cô chọn lựa đấy, mỗi bông hoa đều vô cùng kiều diễm, cũng giống như cô Trương vậy, chỉ có thành ý như thế này mới có thể xứng với tiên tử như cô, tôi thề với trời, tôi đối với Trương Oánh là thật lòng, tôi sẽ yêu cô suốt đời…

Lại có người mở miệng.

– Thầy Hứa, lời của thầy, cô Oánh đã nghe vô số lần rồi, đã sớm ghi nhớ trong đầu rồi, muốn quên cũng không thể quên được, thầy không cần mỗi ngày nói một lần, khiến chúng tôi ghen tị, ăn cũng không ngon.

Vừa nhìn thấy người này, không biết tại sao Thường Nhạc lại cảm thấy đặc biệt chán ghét, kỳ thật nói đúng ra, nam giảng viên này là người trông có vẻ thuận mắt nhất trong đám giảng viên kia.

Không nhìn bộ dạng vênh váo đắc ý của anh ta, dường như trên đời này chỉ có mình anh ta là to nhất, anh ta dường như đã quên đi sự tồn tại của Thường đại thiếu gia.

– Đâu có, đâu có, mấy người không cần ghen tị. Cô Tần cũng là một mỹ nữ. Chỉ cần cho người ta cơ hội, nhất định sẽ có vô số người đàn ông sẵn lòng làm người lính đứng sau màn đợi cô, mà thứ tôi cần bây giờ chính là Trương Oánh cho tôi một cơ hội.

Người đàn ông nhìn có vẻ hơi thuận mắt này không ngờ lại là đồ con lừa, mượn gió bẻ măng, mà phía dưới đã có không ít kẻ cười trộm rồi.

Ý cười trên môi Thường Nhạc càng ngày càng đậm.

– Oánh, tôi theo đuổi em lâu như vậy, em không thể luôn từ chối tôi được, chẳng lẽ em vẫn chưa cảm nhận được thành ý của tôi sao?

Có lẽ là bởi vì có nhiều người nên gã kia đã bắt đầu kích động.

– Đây chính là lần đầu tiên tôi theo đuổi một người phụ nữ vất vả đến như vậy, trước kia tôi chỉ dùng ba bó hoa tươi đã chinh phục được rồi. Tôi đã tặng em hơn trăm bó hoa tươi rồi, uhm, cũng may là nhà tôi cũng không thiếu tiền, nếu không tôi nhất định đã khuynh gia bại sản rồi.

Gã này không ngờ có thể nói ra những điều như vậy, ngay cả mặt mũi cũng không cần nữa rồi, mà Thường Nhạc nghe thấy ba từ ‘không thiếu tiền’ thì trong ánh mắt lập tức lộ ra vài phần hưng phấn.

– Xin lỗi, hoa của anh tôi nhận được rồi, nhưng tâm ý của anh đúng là tôi không nhận nổi. Có lẽ thầy La đã hiểu sai rồi, còn nữa mời thầy La gọi tôi là Trương Oánh, đây mới là tên đầy đủ của tôi.

Tuy sự kiềm chế dần dần trở thành một loại giày vò, nhưng sống trong nhà có gia giáo từ nhỏ khiến Trương Oánh vẫn cố không bùng nổ, chỉ cần ám chỉ hết lần này đến lần khác cho mấy gã đàn ông ngu xuẩn này, cô căn bản cũng sẽ không thích gã. Nhưng gã lại… Khốn kiếp…. Nghĩ đến từ này, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô không khỏi đỏ lên, sao mình có thể nghĩ tới từ ngữ thô tục như vậy?

– Trương Oánh. Em đừng đỏ mặt, tình yêu vốn là một loại bản năng, tôi biết em thích tôi, chỉ là đang xấu hổ thôi, nếu không thì lúc chúng ta gặp nhau, sao mặt em lại đỏ lên như vậy? Nhất định là em đã động tâm rồi, oa, tôi hạnh phúc chết mất!

Lời nói của La Phi khiến Trương Oánh thiếu chút nữa té xỉu, mặt mình đỏ lên lại có thể khiến gã tưởng tượng ra nhiều như vậy, thật sự không thể không bội phục.

– Thầy La, em nghĩ thầy đã nghĩ sai rồi, Oánh đỏ mặt là vì em đã tới.

Thường Nhạc chưa từng gặp tên nào rắm thối như vậy, có điều để gã tiếp tục thối như vậy, bản thân mình e rằng sẽ không thoải mái.

Thanh âm chào mời lại có chút lười biếng này khiến thân thể mềm mại của Tần Uyển khẽ run lên, tên vô lại này, đến chỗ nào đều giống như trên đời chỉ có hắn là to nhất vậy.

– Em học sinh này, em chạy tới đây làm gì?

Trương Oánh nhất thời còn chưa lấy lại tinh thần, đã bị dọa sợ rồi, em học sinh này lại dám chạy tới nhà ăn dành cho giáo viên, chẳng lẽ hắn không biết quy định của học viện Kiêu Tử?

– Thường Nhạc, tên nhóc này giờ mới tới, ồ, anh quan tâm bạn gái như thế này sao, Trương Oánh sắp bị phiền chết rồi, anh không biết sao?

Thường Nhạc còn chưa mở miệng, thái độ Tần Uyển có chút khác thường, thậm chí còn nghịch ngợm nháy mắt, trò chơi bắt đầu rồi, lời nói của cô giống như châm ngòi nổ, khiến rất nhiều người khiếp sợ, trong đó bao gồm cả nữ chính, tiểu mỹ nhân Trương Oánh.

– Thật ngại quá, về sau tôi sẽ bồi thường, bảo bối, em không sao chứ, không thoải mái sao?

Luôn tự xưng là diễn viên xuất chúng, Thường Nhạc đương nhiên hiểu phải làm gì, hắn cũng cố ý phối hợp để khai màn trò hay này.

Giọng điệu đối với Trương Oánh lại ôn nhu như vậy, xem ra, chắc có vài phần thân mật, khiến cho tất cả giảng viên trong nhà ăn đều choáng váng.

– Thường…Nhạc. Em không nên nói bậy nói bạ, chúng ta…chúng ta…còn có…được, không cần sự quan tâm của em, em đi quan tâm mấy bạn gái của em đi…

Tiếp xúc với đủ loại ánh mắt cổ quái, Trương Oánh thiếu chút nữa bị trầm luân trong sự dịu dàng này, không chịu nổi sự giày vò ấy, nhưng cô lại không biết giọng nói vô lực kia, lại giống như ngữ khí làm nũng với bạn trai của một cô gái đang ghen tuông.

– Trương Oánh, em không nên như thế, Thường Nhạc tuy có hoa tâm một chút, nhưng đã theo đuổi em lâu như vậy, quan hệ cũng tốt như vậy, em không nên vội vàng chia tay, lại nói, nhìn thế nào cũng thấy em ấy hơn cái đầu heo kia.

Tần Uyển lại tát nước theo mưa, châm thêm mồi lửa để xem kịch vui, hi vọng mồi lửa này sẽ cháy càng ngày càng

mạnh.

“Ầm” một tiếng, Trương Oánh quả nhiên không chịu nổi lời nói của Tần Uyền, thiếu chút nữa té xỉu, lại được Thường Nhạc lập tức đỡ dậy, cả người vừa vặn lại nằm trong lồng ngực hắn.

Loại tiếp xúc thân mật này, kích thích bao sóng tình, tình yêu cô trò giữa hai người cũng quá khoa trương đi, trước mặt nhiều người lại có thể thắm thiết như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chuyện tình chị em - Tác giả Con Đường Hoa
Trước lúc đó chẳng bao lâu, vầng cổ cao lộ rõ ba ngấn của người chị Hai không ngớt ngửa cao lên để đón nhận lấy những nụ hôn tràn đầy khao khát, háu hức của thằng em trai với hơi thở càng lúc càng hổn hển, gấp rút và rồi khi hai đôi môi đã hoàn toàn kết nối dính sát vào với nhau cho đến tận chân răng gốc lưỡi thì coi như sự dạn dĩ, táo bạo của cả chị lẫn em cứ càng lúc càng tăng thêm cường độ thay thế cho những gì gọi là e thẹn, ngượng ngập khi hai thân thể đối lập nhau về giới tính gắn bó sát vào với nhau không còn một kẽ hở nào nữa cả. Có thể kết luận rằng sau bốn lần yêu nhau từ trước đến giờ, giữa hai chị em không những chỉ có nỗi niềm khát khao, đam mê tình dục xác thịt mà còn có cả tình yêu lẫn nhung nhớ thiết tha, chính cái tình yêu oan nghiệt, ngang trái vốn đã từng bị nhân gian cấm đoán, ngăn cản, lên án ngày qua ngày, tháng đoạn tháng càng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ chị gái Truyện loạn luân Truyện phá trinh
Đụ vợ của sếp
Phần 93 Cảm giác sung sướng không thể nào chịu được. Tôi hơi hưỡn người lên để cái mu lồn được cọ sát vào gốc cặc của tôi. Nhìn xuống bên dưới, hai đám lông đen dính sát vào nhau làm tôi thích không thể nào chịu được. Không lâu sau thì tôi không thể nào chịu được nữa, ôm luôn lấy Minh rồi nhấp mạnh lên. Minh cũng biết ý ôm sát lấy tôi đẩy cái mu lồn mình xuống rồi mỉm cười mà nói: Anh sắp ra rồi đấy à.. làm gì mà nhấp mạnh thế anh? Anh sắp ra rồi em ạ.. sướng lắm …không thể nào chịu được nữa luôn …thích ơi là thích …sướng tê hết cả người rồi đây này! Tôi cố gắng nhấp mạnh thêm một chút nữa thì cũng phun ầm ầm tinh trùng vào bên trong cái lỗ lồn của Minh. Minh khém chân của mình lại, kẹp hai chân của mình lại cho con cặc của tôi được sát vào bên trong cái lỗ lồn hơn nữa, những cảm giác thích thú sung sướng không thể nào chịu được. Minh khẽ mút nhẹ lấy tai của tôi rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt đồng nghiệp Địt nhau với đồng nghiệp Đụ máy bay Đụ tập thể Truyện ngoại tình
Đêm lạc thú
Phần 31 Nàng muốn thấy thân thể trần truồng với cặc to bự bề ngang của chàng. Cặc chàng cứng kinh hoàng đã nằm trong lòng bàn tay Lựu. Sợ nàng đổi ý, Đăng không kiểu cọ nữa mà đè ngứa nàng rồi vội vàng đút cặc vào lồn. Sự hấp tấp, vội vàng của Đăng mà nên chuyện tốt dưới mắt Lựu. Nàng nghĩ, chàng thèm da thịt của nàng nên đâm ra quýnh quáng, thật đáng thương. Đăng nắc thôi là nắc. Đít nhấp nhô như con thuyên trước bão tố. Cặc chàng đút vào lòi ra trên lổ lồn Lựu. Hai tay Lựu bám ghì vào hai vai chàng và rên khôn xiết Lựu bành rộng hai chân, nắc ngược lồn lên trên. Hai tay Đăng ghì vào đôi vú nàng. Bóp. Sờ. Lựu tê mê nghẹn ngào trong khi Đăng nói: Anh đụ em lần chót. Đụ thật sướng nghe em. Kỷ niệm của chúng mình. Lựu không trả lời, chỉ gật đầu chấp nhận. Không còn kiên nể, e dè, Đăng đụ bạo không thương tiếc nếu Lựu van đau lồn. Nhưng Lựu chẳng hề đau lồn mà van sướng vang động cả căn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chồng địt vợ Con gái nứng lồn thủ dâm Đụ với hàng xóm Truyện của kiều bào Truyện ngoại tình

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi