“Không lẽ mình còn non nớt như người trinh nữ đêm tân hôn hay sao? Thật là quá đáng”.
Hoài bước sang phòng tắm với ý định tắm với nước thật lạnh để tìm lại được sự tỉnh táo.
Nàng từ từ cởi đồ ra và chăm chú nhìn cơ thể trần truồng của mình qua cái gương lớn chiếm gần hết một mảng tường. Nàng phải công nhận là dù đã trên dưới 45 tuổi, nhưng cơ thể của mình vẫn còn đầy đủ phong độ: da mình vẫn còn mịn màng, hai gò vú vẫn còn săn như vú thiếu nữ, còn cái mu lồn thì đầy lông một cách thú vị. Nàng biết đó là một điễm tương đồng nữa với Hạnh, cả hai đều có rất nhiều lông lồn. Cách đây mấy hôm, Hạnh đã tuột quần lót ra để cho Hoài xem mu lồn mình. Mu lồn của Hạnh còn xum xê hơn mu lồn của chị, vì Hạnh nói là chồng mình rất mê mẩn rừng lông đó nên không cho nàng tỉa xén, thành ra dù bận quần lót, lông lồn của Hạnh cũng lòi ra hai bên háng. Hạnh nói là nàng rất hảnh diện với điều đó và đôi khi đi tắm biển nàng nhận thấy là tất cả đàn ông con trai đều nhìn vào điễm đó đến lỏ con mắt.
Nhìn Hạnh ngồi đó vô tư bẹt hai đùi ra cho mình xem chổ kín của nó, Hoài đỏ mặt vì ngượng ngùng. Nàng trách em gái:
– Em sao tục tiểu quá vậy! Cả trong lời nói lẫn hành động. Phải ý tứ một chút chứ!
Hạnh cải lại:
– Cái đó là tại chồng em đó nhe! Ảnh thích ăn nói không màu mè, thành ra riết em cũng quen. Sau còn thấy là dùng ngôn ngữ “dân dã” cũng có phần thú vị của nó.
Hoài lắc đầu làm Hạnh cố nói thêm:
– Thí dụ: lồn của đàn bà mình thì cứ gọi là lồn đi, chứ dùng những danh từ như “chổ kín, âm hộ, vùng tam giác, cái đó…” có hay ho gì đâu! Em chỉ biết là nói tục làm chồng em thích là đủ cho em rồi. Chị cứ thử đi rồi sẽ thấy em không sai đâu.
Bây giờ đứng đây trước tấm gương nhìn mình, Hoài mỉm cười nhớ đến em gái, nàng cất cao giọng, đủ cho mình nghe:
– Lồn của mình cũng đẹp lắm chứ!
Nàng thấy lòng vui vui vì nói được một chữ tục.
Lần đó, cuộc tắm nước lạnh không đem lại được cho Hoài sự tĩnh tâm như nàng mong muốn nên cả buổi chiều đó, Hoài cứ bức rức, bần thần… Khi thằng Trung đến gõ cửa mời nàng xuống ăn cơm tối thì Hoài phải thu hết can đảm mới miễn cưỡng đi xuống ăn cơm cùng Trung.
Buổi cơm rất khẩn trương đối với Hoài mặc dù Trung hết sức chăm sóc cho nàng làm nàng càng bối rối thêm.
Nhanh chóng Hoài trở về phòng mình rồi bị cơn buồn ngũ ập đến, nàng chui vào giường mà lăn ra ngũ vùi. Nàng có ngờ đâu là trong chén cơm của nàng, Trung đã theo kế hoạch của Hạnh mà bỏ vào chất thuốc ngũ cực mạnh!
Một cảm giác lạ lùng làm Hoài thức tĩnh! Nàng phải bỏ ra gần 5 phút mới nhận thức ra được Bạn đang đọc truyện ngôn tình tại web: TruyenTinh.Net huống mình đang bị áp đặt! Hai cườm tay của nàng bị trói bằng một sợi dây thừng cột vào đầu giường làm nàng phải sải tay ra như bị đóng đinh trên thánh giá, một tắm khăn đen lại bịt hết cặp mắt của nàng!
Hoài thất kinh hồn vía, vừa vùng vẩy, vừa cất tiếng la cầu cứu:
– Help me, please help me!
Một giọng nói dịu dàng vang lên bên tay Hoài, giọng nói của thằng Trung:
– Dì đừng có sợ, có Trung đây.
Hoài khẩn trương:
– Trung đó hả, cởi trói cho Dì. Mau lên.
Giọng Trung vẫn dịu dàng:
– Chính Trung là người đã trói Dì đó, làm sao mà lại cởi trói được!
Hoài giật bắn người lên, lắp bắp:
– Cái gì… cái gì vậy? Bộ Trung điên rồi hay sao?
– Điên? Nếu gọi điên khi Trung yêu thích thèm muốn Dì thì Trung chịu nhận là mình điên.
Hoài rụng rời:
– Trời ơi, chết rồi!
– Trung thèm muốn Dì mà biết Dì cũng có phần nào ưa thích Trung… có điều Dì quá bảo thủ nên không chịu chấp nhận là mình ưa thích thằng cháu của mình. Vì vậy Trung mới trói Dì để Dì không trốn chạy đâu được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuổi tác là chuyện nhỏ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Cho người khác địt vợ, Chồng địt vợ, Con gái nứng lồn thủ dâm, Đụ tập thể, Đụ tay ba, Truyện của kiều bào, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 25/01/2018 10:00 (GMT+7) |