Tượng được làm bằng ngọc thạch màu xanh, mang hình dạng của một người đàn bà trông rất là trẻ, được trang phục bằng những lớp lụa mỏng trơn láng. Màu ngọc bích trinh nguyên, nhìn vào chàng không khỏi động lòng vì bữa nay mới nghiệm được, tại sao da đàn bà đẹp được diển tả là làn da ngọc ngà. Đứng nghiêm trang trước bàn thờ, chàng say mê ngắm cảnh hoàn tráng của lể đài, cùng tượng ngọc nữ đẹp tuyệt vời. Nhìn thẳng vào mắt của hình tượng, chàng đưa tay cởi bỏ áo choàng để hoàn toàn trần truồng. Uởn ngực đứng thẳng người, Hùng giơ hai tay lên cao, kêu to nói tiếp.
– Ôi Thiên Hậu tôn nghiêm, hôm nay con đứng trước ngài đây với hình thể nguyên thủy, không che đậy, không che dấu để xin ngài chấp nhận sự dâng hiến toàn vẹn của con đến với ngài. Xin ngài chỉ cho con đi đúng, theo con đường đạo…
Nói xong rồi thì chàng quỳ xuống, một chân chống lên sàn gạch, một chân lê đầu gối chạm đất. Hai tay chắp lại, Hùng cúi đầu lim dim mắt đọc thần chú. Một hồi lâu sau thì chàng nghe được tiếng nói thánh thoát của một người con gái trẻ.
– Hởi chàng thanh niên kia. Hôm nay, ta được sự ủy thác của Giáo Chủ để dẫn chàng đi theo con đường, để đến diện kiến Thiên Hậu. Chàng có được nhập giáo hay không đều là do Thiên Hậu quyết định chứ không ai có thể quyết định được.
Mở mắt ra, Hùng đả thấy Thánh Cô ngồi xếp bằng bên cạnh, dưới chân bàn thờ của Thần Giáo Hộ Pháp. Mỗi lần gặp Thánh Cô, trong lòng chàng luôn luôn dâng lên một cảm giác khó tả, thân thương, gần gũi, yêu đương và đam mê. Cảm giác như là sự hiện diện của nàng đả đem đến chàng một sự hoàn mỷ. Thánh Cô hôm nay thánh khiết như mọi lần, một tấm vải mỏng khoát hờ trên vai, làn da trắng ngà lộ rỏ dưới vòng ngọc đeo nơi cổ, bầu vú úp mở dưới đoá hoa lài che nơi đầu vú.
Cả thân thể nàng như một đoá hoa, như muốn nở tung, như muốn e ấp. Ở gần Thánh Cô, Hùng luôn có cảm giác sao xuyến, tim chàng như muốn bùng nổ vì ham muốn nhưng lại êm đềm vì nét thánh thiện của Thánh Cô. Nàng như muốn che dấu, như hở hang, như e thẹn, như mời gọi chàng hãy chiêm ngưỡng thân thể tuyệt vời của nàng. Bắt gặp ánh mắt đam mê của Hùng nhìn mình, Thánh Cô tuy nghiêm nghị nhưng nàng củng trao cho chàng một ánh mắt đầy cảm thông, lại có vẻ trìu mến. Thánh Cô chậm rải nhỏ nhẹ nói với chàng.
– Để có thể diện kiến được với Thiên Hậu, chàng phải dùng sức mạnh tâm linh của mình để chiến thắng ngoại địch…
Ngừng một lát rồi Thánh Cô nói tiếp.
– Bản Giáo dùng lạc thú của con người để đi đến giải thoát. Càng hoan lạc bao nhiêu thì tâm linh của chúng ta càng nhẹ nhàng dễ bay bổng rồi giải thoát bấy nhiêu. Ngược với hoan lạc là buồn khổ, giày vò và đau đớn. Đây là những ngoại địch mà chàng phải vượt qua để chứng tỏ sức mạnh tâm linh của chàng. Lúc chàng có thể vượt qua những cửa ải này, chàng mới có thể diện kiến với Thiên Hậu được. Lát nữa đây, chàng sẻ bị những ngoại cảnh này khuấy động tâm tư của chàng. Chàng phải tìm cách đem đến hoan lạc cho mình. Khi đó, ngoại cảnh sẻ không làm khó gì chàng được nữa. Con đường không dễ đi, nhưng thiếp sẻ giúp chàng.
Nói xong, Thánh Cô im lặng, hai mắt nhắm lại, hai tay bắt ấn. Từ lư hương trên lể đài, khói hương mù mịt bay ra, bao phủ khắp cả căn Chánh Điện. Quỳ dưới tượng Thiên Hậu, Hùng chỉ còn thấy bóng dáng lờ mờ của Thánh Cô. Trong làn khói của lư hương như có hương liệu làm mê mẩn tâm thần, Hùng cảm thấy đầu óc lâng lâng, tim đập mạnh, vẳng vẳng đâu đây chàng như nghe được tiếng đàn ai oán nảo nùng.
Lòng chàng thê lương cảm thấy buồn bã vô cùng. Người Hùng như muốn xụp ngả xuống thì bỗng nhiên trong làn khói hơi sương, Hùng nghe thoáng được một tiếng thở hổn hển. Nghe tiếng thở hổn hển này, Hùng tưởng tượng, đó là tiếng thở hổn hển của Thánh Cô đang cùng chàng ân ái đam mê. Một niềm hoan lạc chợt phát sáng. Hùng nhắm ghiền mắt, rên rỉ theo nhịp điệu của tiếng thở đó.
– Ummm… Thánh Cô ơi… nàng sướng lắm hở… aahhh… anh đây củng sung sướng vô cùng…
Tiếng Hùng rên rỉ càng lúc càng lớn thêm, át đi mọi tiếng đàn ai oán. Trong căn phòng của Chánh Điện, giờ đây chỉ còn giọng la oang oang của Hùng. Tiếng đàn vì thế củng lịm dần. Tiếng đàn vừa tắt củng là lúc những tiếng… o… oe… vang lên khắp cả căn phòng. Chung quanh chàng là hàng ngàn, hàng vạn con ong đang bay khít tới, châm vào chàng những cây kim độc, thấu tim. Hùng oằn oại người lên vì đau đớn. Nhớ tới những lúc chàng và sư phụ làm tình với nhau, có lúc quá yêu, sự phụ đả cắn chàng những cú đau điếng. Hùng hét lớn, gọi Thánh Cô.
– Ahhh… Thánh Cô ơi… nàng hãy cắn nát con tim anh đi… nàng hãy cào nát thân thể anh đi… anh dâng hiến thân thể của anh cho em trọn vẹn…
Vừa gào thét, Hùng oằn oại người như đang xà nẹo cùng với thân thể của Thánh Cô. Miệng chàng méo lại vì đau đớn. Người chàng run rẩy vì xót xa, nhưng mắt chàng long lanh như của một người đang sống trong hạnh phúc. Thế là tiếng ong vo ve củng biến mất dần. Căn phòng lại trở nên ngộp ngạt, nóng bức vô cùng. Lúc này Hùng đang cảm thấy mình như đang ở trong một lò lửa. Thở không nổi, mệt mỏi vì những đau đớn và vật lộn khi nảy, Hùng không còn sức để mà chống cự được nữa. Hùng nằm vật người ra sàn nhà, mắt nhướng về hướng của Thánh Cô, thều thào.
– … Thánh Cô, nàng ơi…
Trong đám khói mờ, Hùng như nhận dạng được bóng dáng của Thánh Cô. Nàng đang xoay người như múa một vủ điệu luân thường. Vạt váy mỏng xoè ra mở rộng. Làn da mát mẻ của nàng như một gáo nước lạnh, tưới mát lên thân thể của chàng. Hùng lim dim mắt, thò tay xuống, vuốt cu mình nhẹ nhàng, miệng chàng rên rỉ.
– Núc cu anh đi em… môi em mền mại lắm… lưỡi em ẩm ướt lắm, anh sung sướng vô cùng…
Thế là Hùng tự thủ dâm với hình ảnh của Thánh Cô để trầm mình trong khoái lạc. Sung sướng che phủ cả sức nóng, người chàng nhẹ lâng lâng. Hùng cảm thấy thân thể chàng như bay bổng lên cao, qua những làn sương khói, như đang cao hơn cả mây. Một ảo ảnh từ từ hiện ra. Từ đàng xa xa là một chỏm núi cao, thân hình chàng như lừng lửng bay tới đó.
Từ trên cao nhìn xuống, Hùng đả thấy một ao nhỏ, nước trong xanh biếc. Hạ người xuống lần lần, Hùng thấy được, giữa ao là một người đàn bà trẻ, khoác áo lụa mỏng tha thướt, đang ngồi thiền trên một đóa hoa sen to lớn ngay giữa lòng hồ. Là là bay tới trước mặt người đàn bà, Hùng nhận ra khuôn mặt người đàn bà là của bức tượng ngọc, Thiên Hậu. Không chần chờ gì nữa, Hùng kính cẩn đảnh lể trước mặt người đàn bà, ngay trên mặt nước phẳng lặng. Sau khi chàng đảnh lể xong, Thiên Hậu mở mắt sáng ngời ra, mỉm cười hiền hậu bảo chàng.
– Con đó hả… sao đến bữa nay mới về đến nhà…
Vừa nói bà ta vừa ngoắc tay, kêu chàng tới gần và bảo.
– Lại đây, ta ban ơn cho…
Khi chàng tới gần, đứng ngay trước mặt bà ta. Thiên Hậu nhẹ nhàng giơ tay ra, nâng hai hòn dái chàng một cách âu yếm, rồi cúi người, đưa môi, hôn ngay lên trên đầu cu của chàng. Khi môi Thiên Hậu vừa chạm cu chàng, người Hùng như có một luồng khí mát tràn khắp châu thân, toàn người sung mản tràn đầy sức lực. Cảnh ảo giác biến mất đi, khói trong căn Chánh Điện củng tan rả. Trong ánh đèn chói sáng, Thánh Cô vui vẻ nhìn vào cu chàng và nói.
– Thiên Hậu đả chấp nhận chàng vào làm Giáo Đồ của Lạc Đạo Thần Giáo chúng ta. Thiếp xin chúc mừng chàng đả qua được những thử thách khó khăn.
Thấy Thánh Cô chỉ cu mình mà khẳng định Thiên Hậu đả chấp nhận chàng, Hùng thắc mắc nhìn xuống. Chàng ngạc nhiên khi thấy cu mình đang đỏ ửng một màu sắc kỳ lạ, hình như nó củng đang chói sáng ra. Biết đây là kỳ tích do Thiên Hậu ban cho, Hùng vui mừng, nhảy nhỏm đến mà ôm lấy Thánh Cô, hôn lấy hôn để khắp cả thân thể nàng. Vẩn nghiêm nghị, nhưng không đẩy chàng ra, Thánh Cô nói.
– Chàng đả được đặc ân nhiều lắm rồi đấy, xin chàng đừng đi xa ra khỏi giới hạn…
Lúc này, Hùng mới sực nhớ rằng, chàng chỉ là đệ tử mới nhập môn. Dù rằng Thần Giáo dùng tình dục và thân tình để tìm đạo, nhưng là một Giáo Hội củng cần có phép tắc và tôn ti. Biết rằng mình đả vượt tôn ti, Hùng liền kính cẩn ngả mình, xin lỗi với Thánh Cô. Nhìn chàng với một ánh mắt bao dung, Thánh Cô nói.
– Bây giờ, chàng đả có thể ra ngoài nhận sự chúc mừng của đồng đạo được rồi.
Hớn hở đi ra trong tiếng trống dập dềnh đón chào, các Giáo Đồ bên ngoài không còn nghiêm trang như lúc chàng đi vào Chánh Điện nữa. Mọi người bây giờ đều đả trần truồng như chàng. Chị Hoa củng đả đứng sẵn ngoài cửa đợi chàng. Khi chàng đi ra, nàng ôm hôn chàng thắm thiết yêu thương rồi dẫn chàng giới thiệu tới từng Giáo Đồ. Giữa Giáo Đồ với nhau bây giờ không còn gì phân biệt ngăn cách gì nữa. Người thì ôm hôn chàng chúc mừng. Người nghịch hơn thì mút cu chàng để chào đón. Ai nấy đều hỉ hả chấp nhận chàng vào làm người đồng đạo với nhau, có thể cùng nhau ân ái bất cứ lúc nào, và với bất cứ ai để cùng nhau tu luyện Phát Dục Đại Pháp.
… Bạn đang đọc truyện Lạc Đạo thần giáo tại nguồn: http://truyendam.org/lac-dao-than-giao/
Sau ngày Hùng chính thức gia nhập Thần Giáo, chàng được hai nữ trưởng lảo cao cấp nhất trong Thần Giáo Mật Khu đích thân chỉ dạy Phát Dục Đại Pháp. Vì Hùng đả tập luyện Phát Dục Đại Pháp từ nhỏ nên chàng đả làm cho hai nữ trưởng lảo ngạc nhiên về sự tiến triển vược bực một cách nhanh chóng của chàng. Nhờ trí thông minh cùng nội công thâm hậu, Hùng đả có thể che dấu được nội công thực sự của chàng.
Hai người nữ Trưởng Lảo thật không ngờ được chàng đả từng luyện tập qua Phát Dục Đại Pháp. Hùng nhận xét rằng, sau hôm được Thiên Hậu ban ân điển, nội công của chàng đả tiến triển rất là nhanh chóng hơn xưa rất nhiều. Cu chàng bây giờ không còn đỏ hỏn như sau khi nhận ân điển nữa, nhưng đôi khi nó lại rực đỏ khi chàng bị nứng cực điểm.
Học tập bên cạnh hai nữ trưởng lảo Hùng cảm thấy rất là thích thú. Có lẻ hai người đả được hơn năm chục tuổi rồi. Trên ba mươi năm tu luyện Phát Dục Đại Pháp đằng hẳng, hai người có nhiều kỷ thuật làm tình hơn hẳn cả sư phụ của chàng. Tuy hai người đả lớn tuổi, da thịt không còn trơn láng như các cô gái trẻ nữa, nhưng Hùng đả tìm được những nét khêu gợi đặc sắc riêng của họ.
Mùi vị nồng nàn hơn, thân thể nảy nở hơn, làm chàng đam mê ngụp lặn trên thân thể hai người. Một người được Hùng gọi là cô Nguyệt, người kia Hùng gọi là cô Loan. Cô Nguyệt dịu dàng đằm thắm, cô có đôi mắt lẳng lơ, mỗi lần nhìn chàng như muốn kéo cả thân thể cùng tâm hồn của Hùng vào trong đại dương của nhục dục. Cô Loan thì trái ngược hẳn với cô Nguyệt. Cô có nét đẹp sắc sảo, tính tình ồn ào, nói năng liên tục và rất thích gợi dục bằng lời nói, cùng thân thể tròn trịa nảy nở của cô.
Hùng và hai người nữ Trưởng Lảo được an trí trong một hang động rộng lớn. Trong hang động có một hồ nước. Nước được hâm nóng bằng nhiệt thiên nhiên từ dưới lòng đất phát lên. Hang động được thắp sáng bằng những ngọn nến lung linh, thắp quanh phòng tạo cho hang động một không khí ấm cúng. Từ hôm đó, Hùng và hai người nữ trưởng lảo hàng ngày tu luyện Pháp Dục Đại Pháp trong căn động nhỏ.
Cả ba người không về bước ra khỏi động bao giờ cả. Mỗi ngày được bắt đầu bằng một bữa khí công buổi sáng, cả ba người đều trần truồng, ngồi xếp bằng để điều tức chân khí. Lúc nào Hùng củng ngồi giữa hai thân thể của hai người nữ Trưởng Lảo. Cô Loan thường ngồi sát sau lưng Hùng, chân cô vòng lên trước, bắp chân tròn trịa của cô ép lên bắp vế chàng.
Lồn cô áp vào mông Hùng. Đôi vú to lớn của cô áp vào lưng. Hai tay cô ép vào nách chàng, ngón tay điểm vào huyệt Di Tâm. Miệng cô thở đều hòa, điều nguồn chân khí trong người cô luân chuyển, điều tiết, đi một vòng từ tim cô sang tay, chuyển sang nách rồi đi dọc theo sống lưng của chàng để xuống mông. Từ nơi đó, luồng chân khí trở lại người cô từ lồn rồi đi thẳng lên tim.
Cô Nguyệt thì thường ngồi trong lòng của Hùng. Cặp mắt lẳng lở của cô nhìn thẳng vào mắt chàng như thôi mien. Hai tay cô ôm eo chàng. Lồn cô mở rộng để đón cặc chàng, đâm lút vào trong sâu. Chân khí của Hùng và cô Nguyệt củng được tạo thành một vòng khép kín với bàn tay của chàng áp lên vú của cô. Ngón tay chàng nhấn mạnh lên đầu vú để điểm vào huyệt Nhủ Tuyền, đưa chân khí từ tim chàng đi sang tay, truyền sang vú cô Nguyệt để đi thẳng vào tim, xuống bụng, qua huyệt Đan Điền, xuống lồn, qua cặc chàng rồi đi thẳng lên tim.
Giữa hai thân thể mềm mại ấm áp của hai người đàn bà, Hùng luân lưu chuyển vận chân khí, đả thông các mạnh để khí lực bồi dưởng khí thần và tâm cang. Sau bữa luyện công ban sáng là phần tập luyện Kinh Công và Quyền Cước. Đây là nghề chuyên môn của cô Nguyệt nên Hùng cùng cô Nguyệt xoay quần bên nhau để hai cô cháu luyện tập vỏ nghệ cho đến trưa, trong khi cô Loan lo phần cơm nước.
Sau buổi ăn trưa thì Hùng được cô Loan chỉ bảo về cách dùng kiếm cùng các cách phóng phi tiêu và ám khí trong khi cô Nguyệt lo dọn dẹp cho căn hang động được ngăn nắp và sạch sẽ và lo cho bữa cơm chiều. Học tập vỏ nghệ cùng hai cô đến chiều thì Hùng dùng bữa ăn tối với hai cô rồi cả ba người nhảy xuống hồ nước nóng mà đùa giỡn và tắm táp. Tuy cả hai người nữ trưởng lảo đều đả lớn tuổi, nhưng nhờ tu hành theo trường phái hoan dục đả lâu nên cả thân thể cùng tâm trí đều rất trẻ trung và vui vẻ. Vừa tắm táp, vừa đùa giỡn trong hồ nước nóng và tâm sự với nhau nên Hùng hiểu rỏ hơn được về hai người nữ Trưởng Lảo.
Mỗi ngày Hùng mỗi cảm thấy gần gũi, thân mật, và thương mến hai người nữ trưởng lảo hơn lúc trước rất là nhiều. Tình cảm giữa chàng với hai người nữ trưởng lảo này thật là đặc biệt. Hùng không biết sao để mà diển tả được, như là thầy trò, như là vợ chồng, như là bà cháu mà củng như là bạn bè. Qua tâm sự với nhau, Hùng được biết rằng, cô Nguyệt trước đây là một Quận Chúa, con của Chúa Trịnh của đời trước.
Cô được gả cho một vị vua của người Thượng trên miền thượng du Bắc Việt. Sau khi lấy chồng được 3 năm thì chồng cô bị tử thương trong một trận đánh với một bộ lạc khác. Theo tục lệ của bộ lạc, khi vua chết thì vợ vua củng bị thiêu chết theo chồng. May mắn cho cô, ngày cô bị đem lên tế đài để thiêu thì được Giáo Chủ đời trước của Lạc Đạo Thần Giáo cứu sống.
Thế là từ đó cô gia nhập Thần Giáo và tu hành tìm lạc dục để đi đến con đường giải thoát. Vì là con cháu của vương giả cho nên cô Nguyệt có một phong thái cao sang. Lúc gần cô, Hùng thường có một cảm giác kính trọng, nhưng êm đềm, hạnh phúc vì những lời nói và hành động rất tế nhị của cô. Nguồn gốc của cô Loan thì lại khác hẳn cô Nguyệt.
Cô Loan sinh ra và lớn lên ở Bình Định cho nên cô rất giỏi vỏ. Từ nhỏ, cô đả được người của Chúa Nguyển huấn luyện đặc biệt thêm về ca hát rồi gửi ra Đàng Ngoài để dò thám tình hình của Đàng Ngoài. Ở thành Thăng Long, cô đóng vai Ả Đào để có cơ hội quen biết và ra vào những dinh thự của quan lớn trong triều. Nhờ hoạt động trong nghành đem thú vui đến cho mọi người, cô Loan có dịp được giới thiệu rồi gia nhập vào Thần Giáo.
Với sự thông minh và nhiều tài năng của cô, đường tu hành của cô tiến triển khá cao để đến bây giờ cô đả được phong làm Trưởng Lảo của Thần Giáo. Ở bên cô Loan, Hùng cảm thấy gần gũi, thân mật, và ấm cúng. Được cùng hai người nữ Trưởng Lảo của Thần Giáo tu tập Phát Dục Đại Pháp trong căn động ấm cúng này, Hùng cảm thấy đây thật là thời gian thần tiên của cuộc đời chàng.
Sung sướng nhất là chàng có dịp cùng tu tập với hai cô mà đạo hạnh đả vượt cao quá sức tưởng tượng của chàng. So với sư phụ của chàng, có lẻ công lực của sư cô củng không sánh bằng với hai người nữ Trưởng Lảo. Khi cùng hai vị Trưởng Lảo luyện công, chân khí của hai cô như đả có thể tự sinh tự diệt, khi thì cuồn cuộng như một hoả diệm sơn, khi thì êm ái trầm tỉnh nhưng tiềm lực mạnh mẻ như một nguồn động đất đợi chờ để phá núi lấp sông.
Với chân lực của bao nhiêu năm tu luyện, hai cô đả có thể dùng hoả hầu của mình biến tướng đổi hình. Thường thì sau khi vui vầy trong hồ nước nóng, Hùng và hai cô cùng nhau lên giường ân ái với nhau để tăng cường công lực của Phát Dục Đại Pháp. Để phát huy đến mức giới hạn công lực của Hùng, hai cô đả trổ hết tài năng của đường tay, đường lưỡi, đường vú, đường tóc, rồi đường chân làm chàng điên đảo quay cuồn.
Ngoài kích thích nhục giác, hai cô còn kích thích thêm thị giác của chàng bằng cách vận công để thay đổi hình hài của mình những lúc cần thiết. Khi thì co rút người lại, da thịt mềm mại trơn lán như một cô gái đôi mươi, vú nở, eo thon, mông căng tròn trịa. Ngoài thị giác, hai cô còn có thể tự do phát tiết từ trong thân thể của mình những mùi thơm, gợi dục vọng của chàng làm thính giác của chàng điên đảo vì kích thích.
Có thể nói rằng trong ngủ giác của con người, hai cô đều có thể điều khiển để kích thích bất cứ giác quan nào của người đàn ông mà con người có thể cảm nhận được. Những lúc bị khích thích như thế, cặc chàng đỏ rực lên. Lúc đó, Hùng củng không còn khả năng điều khiển con cu của mình nữa. Củng may là với kinh nghiệm tình dục lâu năm của hai người nữ Trưởng Lảo, hai cô đả không để chàng xuất tinh.
Sau một năm luyện tập Phát Dục Đại Pháp cùng hai người nữ trưởng lảo, chân khí của chàng đả đạt được mười hai thành hoả hầu, chân khí chàng có thể luân chuyển bất cứ nơi đâu, công lực tự phát tự diệt. Cảm giác thật là tuyệt vời, Hùng có cảm giác như là mình đả hoán thân đổi cốt để trở thành một con người mới. Thật là một kinh nghiệm tuyệt vời trên con đường tu luyện Phát Dục Đại Pháp của chàng. Sau hôm Hùng đạt được mười hai thành hoả hầu của Phát Dục Đại Pháp, hai bà trân trọng lấy ra bảy tấm giấy dầu củ kỷ, ở trên có vẻ hình các cặp trai gái đụ nhau đủ mọi kiểu. Cô Nguyệt nói với Hùng với một giọng hoan hỉ thành kính.
– Đây là báu vật của Thần Giáo chúng ta, được gọi là Thất Tinh Ái Dục Đồ…
Cô Loan láu táu hơn chêm vào.
– Hùng được Giáo Chủ đối xử đặc biệt lắm đó nhen. Thất Tinh Ái Dục Đồ là nội công tâm pháp tối cao của Thần Giáo chúng ta. Ngoài Trưởng Lảo và Thánh Cô ra, chưa ai được Giáo Chủ cho phép tu luyện môn công phu này cả… hihihi… có lẻ Giáo Chủ biết Hùng đẹp trai nên mới đặc cách như vậy…
Nghe cô Loan nói chuyện có vẻ xúc phạm tới Giáo Chủ, cô Nguyệt nghiêm mặt chỉnh.
– Cô Loan nói chuyện nên giữ ý tứ một chút chứ. Cô củng biết rằng, Hùng được đối xử đặc biệt là vì, sau này Giáo Chủ sẻ giao cho chàng ta một công vụ hết sức quan trọng. Nếu nhiệm vụ không thành, tương lai của Giáo Hội chúng ta củng sẻ không biết ra sao nữa đây…
Thấy cô Nguyệt nghiêm trọng, cô Loan củng không dám đùa bởn nữa. Từ hôm đó, sau buổi tắm tẩy trần ban chiều thì Hùng và hai người nữ Trưởng Lảo bắt đầu luyện Thất Tinh Ái Dục Đồ. Thất Tinh Ái Dục Đồ, hình vẻ đơn giản nhưng tâm pháp luyện tập vô cùng khó khăn. Chỉ một hình vẻ đơn giản nhất của Ái Dục Đệ Nhất Đồ mà Hùng phải mất cả tháng trời chàng mới có thể khắc phục được.
Theo đồ chỉ dẫn, mỗi đêm chàng đứng thiền, thẳng người trên một chân, một tay bắt ấn trong khi cô Nguyệt hoặc cô Loan ngồi dưới bú cặc chàng. Nhìn hình thì dễ nhưng lúc thực tập thì thật là không dễ chút nào. Hùng phải đứng tấn như thế suốt bảy tiếng đồng hồ không được ngơi nghỉ. Miệng lưỡi của hai người nữ trưởng lảo thì đả đến độ tuyệt vời.
Theo đồ bản thì chỉ có một người bú cặc, nhưng nhiều lúc cả hai cô xà vào liếm mút hạ thể chàng. Lúc thì cô Nguyệt qùi đằng trước núc cặc, cô Loan ở đàng sau liếm đít. Khi thì cả hai cô bu lấy, tham lam núc cặc liếm dái làm chân khí Hùng không kềm được mà bị chạy hổn loạn. Đêm đầu tiên luyện bức đồ thứ nhất, chỉ cần đôi môi của cô Nguyệt liếm nhẹ lên đầu khấc của cặc chàng, từ từ rà xuống thân cặc, quậy tròn vòng quanh hai hòn dái, rồi thọt thẳng vào lỗ đít đả làm người Hùng như nổ tung, chân khí chạy loạn khắp châu thân.
Thân hình đỏ bừng lên vì hưng phấn. Lúc đó, Hùng chịu không nổi nữa mà chân phải qụi, gục ngả người xuống, nằm phục một thời gian dài mới có thể kiềm chế lại nguồn chân khí đang chạy loạn. Đêm hôm đó, Hùng đả phải ngưng nghỉ cả trăm lần. Sau cả tháng trời tập luyện, Hùng mới có thể làm chủ được nguồn chân khí của mình trong lúc hai cô giở mọi ngón nghề liếm mút hạ thể chàng.
Lúc này, không phải cặc chàng đả chai với hai chiếc lưỡi mềm mại ẩm ướt của hai cô mà trái lại càng nhạy cảm hơn. Chỉ cần cặc chàng cảm giác được cảm giác mát rượi từ chiếc lưỡi ẩm ướt là nguồn chân khí của dục vọng dâng cao. Thế là Chàng có thể đưa nguồn chân khí này chạy thông qua các huyệt đạo trong người. Hai cô nữ Trưởng Lảo càng bú cặc chàng đam mê, nguồn chân khí càng mạnh mẻ, nhờ thế các huyệt đạo trên người chàng càng được kích thích mạnh mẻ hơn nhiều. Vượt qua được cửa ải đầu tiên là Ái Dục Đệ Nhất Đồ, Hùng đả có thể đóng mở huyệt đạo của mình tùy ý. Lúc này đây, khó có người nào có thể kiềm chế chàng bằng điểm huyệt được nữa, vì chàng đả có thể tùy ý đóng mở huyệt đạo của mình.
Sau khi Hùng đả khắc phục được Ái Dục Đệ Nhất Đồ, cô Nguyệt và cô Loan cùng Hùng chuyển sang luyện tập Ái Dục Đệ Nhị Đồ. Trong Ái Dục Đệ Nhị Đồ, tư thế của người nam củng giống như trong Ái Dục Đệ Nhất Đồ. Người nam đứng tấn trên một chân, chân kia kẹp lấy thân thể của người nữ trong khi hai tay bắt ấn để vận chuyển chân khí. Trong Ái Dục Đệ Nhị Đồ, người nữ không còn bú cặc người nam nữa mà lại đứng tấn trên một chân như người nam.
Chân còn lại kéo thẳng, đi dưới hạ thể của người nam để bộ phận sinh dục của hai người có thể tiếp cận với nhau. Cô Nguyệt và cô Loan thay phiên nhau cùng Hùng đứng tấn để áp bộ phận sinh dục vào nhau như thế này. Ái Dục Đệ Nhị Đồ luyện hai người nam nữ giao hòa chân khí cho nhau. Khi luyện tập, hai người nam nữ vận khí, chuyển khinh cho chân khí chạy khắp thân thể của mình rồi chuyển sang người kia qua nơi tiếp giáp với nhau là bộ phận sinh dục.
Khi luyện tập Ái Dục Đệ Nhị Đồ, Hùng càng lúc càng cảm thấy gần gũi với hai người nữ Trưởng Lảo hơn rất nhiều. Lúc cặc Hùng tiếp giáp với lồn của hai cô, chân khí hai người giao hòa với nhau là lúc chàng có thể hợp hôn với bản chất của hai người. Lồn của cô Nguyệt nhỏ nhắn bó chặt. Khi cặc Hùng lùi lủi thọt vào bên trong thì lồn cô Nguyệt co rút bó sát, vừa co vữa bóp một cách âu yếm thân mật.
Nguồn chân khí của cô nhẹ nhàng, hòa tan vào nguồn chân khí của chàng, như đỡ như nâng. Lúc đó, Hùng có cảm giác êm ái, ấm cúng vô cùng. Lồn cô Loan thì trái ngược hẳn với lồn cô Nguyệt. Lồn cô Loan nóng bỏng to lớn. Khi Hùng thọt cặc vào lồn cô Loan, cả người chàng bấn xúc đam mê, cặc chàng lúc nào củng ngọ nguậy như điên cuồng. Nước dâm ào ạt chảy, thân thể cô Loan nóng bỏng, cơ bắp trong lồn cô co bóp tham lam như muốn nuốt trọn cặc chàng vào bên trong.
Chân khí cô hừng hực như lửa, hấp tấp đam mê, cuống trào. Luyện tập Ái Dục Đệ Nhị Đồ với hai người đàn bà có bản chất hoàn toàn khác hẳn nhau đả giúp cho chàng tiến bộ một cách nhanh chóng khác thường. Chỉ trong vòng nửa tháng, Hùng đả có thể hòa hợp chân khí của người kia như là chân khí của chính mình. Khi đối địch, chàng đả có thể gia tăng gấp đôi công lực của mình một cách dễ dàng bằng cách đụng chạm thân thể với người khác phái. Thấy Hùng tiến triển một cách vượt bực như thế hai người nữ Trưởng Lảo vui mừng lắm. Cô Nguyệt và cô Loan không ngớt khen ngợi Hùng. Hai bà lúc nào củng nhìn Hùng với một ánh mắt đầy cảm phục. Cô Loan luôn miệng tắc lưỡi tiếc nuối, nói với Hùng.
– Phải chi cô gặp em sớm mấy chục năm thì cô sướng quá rồi…
Mỉm cười, Hùng bởn cợt.
– Thì bây giờ mình củng sướng quá rồi mà cô…
Cười khúc khích, cô Loan nói.
– Hihihi… nhưng mà gặp em sớm hơn mấy chục năm thì cô sướng hơn mấy chục năm đó…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lạc Đạo thần giáo |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện móc lồn, Truyện rimjob |
Ngày cập nhật | 06/02/2022 03:33 (GMT+7) |