Thằng Trung dẫn con em nó đi viếng tất cả những địa điểm mà con Liên từng ao ước từ lâu. Sau Tokyo, con Liên đòi đi Nagoya, rồi Kyoto với những lâu đài, đền thờ thời cổ. Biết con Liên mau mệt, thằng Trung mướn một chiếc xe lăn để đẩy em gái nó đi. Con Liên hãnh diện lắm, ngồi chễm chệ trên chiếc xe lăn như một bà hoàng. Đã vậy, những nơi không lăn xe được thì thằng Trung lại tìm ra giải pháp khác: Nó mua một thiết bị như một cái gùi bằng vãi để cỏng con Liên như người ta đeo ba – lô. Nhờ vậy mà họ đi đến được mọi nơi.
Có lần thằng Trung cỏng em gái nó lên được một ngôi chùa trên một ngọn đồi. Vị hòa thượng ngạc nhiên thú vị bước đến thăm hỏi.
Thằng Trung cười:
– Dạ thưa Thầy, vợ con bệnh nên yếu không đi đứng nhiều được nên con cỏng vợ con lên đây vì cô ta từng nghe đến địa danh này.
– Thật là quý hóa! Anh dẫn vợ anh từ Việt Nam sang tận đây… tôi sẽ ban phúc cho vợ chồng anh nếu anh muốn.
Con Liên mừng quá, thúc anh Hai nó chấp nhận.
Buổi lễ giãn dị được vị hòa thượng chu toàn và sau đó thằng Trung và con Liên nhận được hai khăn choàng màu trắng tinh khiết.
Con Liên xúc động lắm, nó gục đầu lên vai anh Hai nó mà thầm thì:
– Rốt cuộc rồi mình cũng được Trời Phật chứng giám cho thành vợ chồng. Em vui lắm. Từ đây em được thành vợ của anh rồi đó. Anh không muốn cũng không được, hi hi!
– Anh có nói là anh không muốn đâu! Anh rất hãnh diện được em nhận làm chồng đó chứ. Tối nay mình… làm chuyện vợ chồng nhe?
Con Liên đấm mạnh vào lưng thằng Trung:
– Anh là người đàn ông hoang dâm vô độ. Hồi sáng làm chuyện vợ chồng rồi, không đủ hay sao mà còn đòi thêm tối nay?
Tuy nói vậy nhưng con Liên vui lắm. Từ lúc sang đây, ngày nào thằng Trung cũng đụ nó. Lúc đầu thằng Trung còn dè dặt, sợ nó mệt và khi làm tình thì anh Hai nó không dám làm mạnh vì thấy nó quá ốm yếu… Thằng Trung kiếm những tư thế để không đè lên người nó: Anh Hai nó đặt nó dựa vào tường để đụ đứng, hoặc để nó nằm trên bàn rồi anh đứng giữa hai đùi mà đút cu vào khe của nó… nhưng rồi thấy con Liên không có vẻ gì quá mệt mỏi nên anh Hai nó không e dè nữa, cứ đụ thẳng tay! Một điều đáng ngạc nhiên là bên cạnh thằng Trung, con Liên lấy lại được sinh lực một cách khả quan. Con Liên cười mà nói:
– Chắc là nhờ khí của anh đó! Ngày nào anh cũng nuôi cơ thể em bằng khí của anh nên em được mạnh mẽ hơn đó.
– Chắc không phải như vậy đâu. Theo anh thì làm tình và đạt được cực khoái đã giúp cho cơ thể em dồi dào sinh lực hơn để chống lại cơn bệnh.
Con Liên cười khúc khích:
– Anh nói làm em liên tưởng đến mấy chuyện vỏ hiệp khi nàng cao thủ võ lâm nào đó hấp thụ dâm khí của đàn ông để luyện môn thần công tái thế.
Con Liên lại kể cho anh Hai nó nghe về gia đạo của mình. Thì ra từ lúc bị bệnh cả năm nay, con Liên thấy tội nghiệp cho chồng mình vì không đem lại được cho anh ta sự hài hòa trong tình dục mà lại không biết mình còn sông được bao nhiêu lâu… nên con Liên đã có dịp đề cập đến chuyện nhạy cảm đó và nó thúc đẩy chồng nó liên hệ với một người phụ nữ khác. Lúc đầu Vũ không nghe nhưng rồi dần dần, thấy vợ mình thật lòng và không hề ghen chút nào nên anh ta cũng đồng ý. Nghe đâu dạo sau này anh ta có mối quan hệ khá sâu với một cô đồng nghiệp. Con Liên thật tình mừng cho chồng nó. Nó đã có dịp mời cô ta đến gặp để giải tỏa hết những gúc mắc. Hai người phụ nự giữ được mối liên hệ tốt với nhau.
Nghe xong, thằng Trung cười chế nhạo:
– Tại sao em không hề ghen với thằng Vũ mà với anh thì em đe dọa đủ điều…
– Anh Vũ thì khác còn anh thì khác…
Con Liên thầm biết là nó không ghen với chồng nó vì giữa hai người chỉ có « nghĩa » mà thôi, trong khi với anh Hai nó thì cái phần « tình » lại rất sâu đậm. Trung vừa là anh của nó, vừa là người yêu, người tình, người chồng tinh thần của nó.
Hôm đó, con Liên và anh nó nằm trên giường mà ôm nhau nói chuyện tầm phào. Theo thói quen, thằng Trung vừa nói chuyện, vừa đưa tay vuốt ve rừng lông trên mu lồn của em gái nó.
Con Liên chợt hỏi:
– Anh à, anh có thấy là chỗ đó của em có quá nhiều lông hay không?
– Ủa sao tự nhiên hôm nay lại thắc mắc chuyện này?
– Tại vì em có lần đọc thấy… là lông nhiều thì như hàng rào cản trở cho nên khi làm tình, hai bộ phận kín không được sát vào nhau, làm cho cảm giác không được tối đa.
Thằng Trung cười hì hì:
– Anh không ngờ em cũng mê đọc mấy loại sách tục như vậy!
Con Liên gân cổ lên:
– Đâu phải là sách tục! Đó là sách về tư vấn hạnh phúc gia đình chứ bộ!
Rồi nó vùng vằn:
– Trả lời cho em đi mà…
– Ờ, theo anh thì điều em nêu ra đó có phần đúng. Hơn nữa, không có lông thì vệ sinh hơn và đẹp hơn.
– Anh thích em để lông như vầy hay cắt bớt lông?
– Nếu vậy thì cạo hết cho nhẵn thín.
Con Liên vỗ tay:
– Nhẵn thín như Dì Ba?
Thằng Trung giật mình, hoang mang không biết tại sao con em nó nhắc đến Dì Ba, nó dè dặt hỏi:
– Dì Ba? Em nói cái gì vậy?
– Có lần em ngủ chung với Dì nên có dịp được thấy chỗ kín của Dì, hoàn toàn nhẵn thín, không một cọng lông.
Thằng Trung không dám để cho con Liên nói nhiều về Dì Ba nữa, nó nói trớ đi:
– Phần anh thì có lông anh cũng thích nhưng nếu em cạo hết thì anh thích hơn.
– Nếu anh đã nói vậy thì em muốn làm theo ý anh để được anh thương em nhiều hơn.
– Tốt lắm, vậy em nằm đây, anh vào lấy dao cạo râu của anh ra mà « mần » cái rừng lông xum xê của em.
Con Liên thích thú nằm đó chống cùi chỏ nhìn anh Hai nó tỉ mỉ trét kem cạo râu lên mu lồn nó rồi bắt đầu cạo lông cho nó. Nó hơi mắc cỡ vì phơi lồn ra đó cho anh nó làm cái trò này nhưng khi nó nghe anh nó nói là anh thích nó không có lông thì nó không ngần ngừ chút nào. Nhìn thằng Trung chú đáo cạo lông cho nó mà con Liên nghe lòng mình dạt dào tình thương. Càng gần gũi anh Hai nó, nó càng thấy thương anh. Anh đã dám bỏ tất cả để dẫn nó đi chuyến du lịch này, để làm vừa lòng nó. Hóa ra cũng nhờ nó bị bạo bệnh mà nó mới được cái hạnh phúc này. Nghỉ lại, nó không hối tiếc gì hết, được trãi nghệm cảm giác hạnh phúc bên cạnh anh nó thì dù có chết nó cũng chấp nhận. Không những anh đã lắp đầy tâm hồn nó, mà anh còn đem lại cho nó những cơn sướng khoái tuyệt vời…
Cạo xong, thằng Trung mỉm cười hài lòng:
– Em bé của em bây giờ thật là hết xảy!
Con Liên cúi đầu nhìn xuống và không khỏi đỏ hây hây hai gò má, nó không nhận ra « em bé » của nó nữa:
– Em thấy sao tục tiểu quá… thấy hết rõ ràng từng… chi tiết… giống như chim của em lúc em còn con nít.
Thằng Trung khoát tay:
– Đâu có giống! Anh biết mà, vì anh đã từng được rờ chim của em lúc em 12 tuổi: Lúc đó hai mép dính khép vào nhau, chỉ thấy một lằn thẳng. Còn bây giờ hai mép lồn của em hở ra như con sò, cho thấy hết khe lồn tuyệt đẹp của em. Anh thích lắm.
Con Liên bẽn lẽn:
– Quan trọng là anh thích! Em sẽ quen dần với em bé mới này.
Thằng Trung cười hì hì:
– Không những thích mà còn nứng cu nữa… cho anh hun em bé nhe?
– Dạ… anh bú em đi.
– Anh chỉ cho em một tư thế mới… anh nằm ra đây… em ngồi dậy rồi quỳ gối, chàng hảng qua đầu anh… ờ, đúng đó…
Con Liên hơi ngượng vì với tư thế này, nó đặt lồn lên mặt anh Hai nó một cách rất thô tục. Nhưng khi thằng Trung kéo mông đít nó để áp mu lồn vào miệng mình thì con Liên rùng mình nổi da gà. Nguyên nhân là vì thằng Trung chưa cạo râu nên mấy cọng râu non chăm chít vào da nhẵn thín của vùng nhạy cảm, tạo ra cảm giác mới lạ cho nó. Không bị rừng lông chia cách nữa, cả gương mặt của anh Hai nó tiếp cận thật sát làn da của cả cái lồn làm con Liên có cảm tưởng là lồn của nó và miệng của anh nó là một khối duy nhất… Nó cất tiếng rên nhỏ sung sướng… rồi đặt đầu nó lên đầu giường để nhắm mắt hưởng thụ, để mặc cho anh nó bú mút.
Khi con Liên ra khí thì nó bủn rủn tay chân thiếu điều ngất đi. Tư thế mới làm cho nó có cảm tưởng là nó đang ngồi mà đái… khí ra nhiều quá như là nó đái vào miệng anh Hai nó… nó ngượng định nhỗm dậy nhưng thằng Trung ghì mạnh đít nó làm nó không nhúc nhích được… đã vậy thằng Trung còn vân vê lỗ đít nó làm nó ngứa ngáy, kích thích… khi những cơn giao động vừa có vẻ dịu lại thì thằng Trung lại mạnh dạn đút ngón tay vào hậu môn con em nó làm con Liên bất ngờ quá, ríu rít kêu lên:
– Anh Hai… đừng… chết em rồi…
Dòng khí vừa cạn lại được khởi động lại và tuôn ra, con Liên có muốn cầm lại cũng không được, nó đành để cho thằng Trung liếm mút hết.
Con Liên bơ phở nằm rũ xuống, nó ôm anh Hai nó mà siết chặt trong vòng tay. Một lần nữa, anh nó đã dạy cho nó thêm một trò chơi mới, cực kỳ ấn tượng. Ngón tay vẫn còn nắm im trong hậu môn nó… con Liên siết nhẹ những cơ trong vùng để cảm nhận vật thể xâm lăng mới lạ… rồi nó nở một nụ cười mản nguyện trong khi cơn buồn ngủ nhẹ nhàng lan tỏa trong người nó…
Nó mơ màng tỉnh dậy khi nhận ra là con cu thằng Trung đang nằm lút sâu trong âm đạo nó. Nó cảm nhận mu lồn nhẵn nhụi của nó tiếp cận thật sát với vùng hạ bộ của anh nó. Nó nói bằng giọng ngái ngủ:
– Lông thằng cu cạ vào em bé của em… làm em nghe nhột nhột…
Rồi nó chìm lại vào giấc ngủ êm đềm.
Thằng Trung thận trọng đụ con em, tránh không để cho em nó bị động… đến khi nó run rẩy mím môi mà âm thầm xuất khí ra đầm đìa tuốt sâu trong bụng con Liên.
… Bạn đang đọc truyện Dì ba tại nguồn: http://truyendam.org/di-ba/
Sáng hôm sau, vừa tỉnh giấc, con Liên vươn vai khoan khoái… lâu lắm rồi nó mới thấy trong người khỏe khoắn như vầy, nó thấy yêu đời hơn lúc nào mà không còn bận tâm đến bệnh tình của nó nữa. Con Liên thầm nghỉ « Mình may mắn thật, được kề cận anh Hai như vầy. Thật là thỏa chí! Mình không hối tiếc gì hết. ».
Nó chắc lưỡi mỉm cười: « Anh Hai thật là một người đàn ông tuyệt vời, bảo sao bao nhiêu phụ nữ phải lụy vì ảnh! Cả đến má con Phượng, nghiêm túc, dè dặc như vậy mà cũng bị ảnh hớp hồn. Ảnh thật là một người tình ngoại hạng… ». Nó đưa tay xuống rờ mu lồn êm dịu, không còn một cọng lông mà hây hây đỏ mặt… « Chính mình cũng bị anh ta hớp mất hồn! Đến mức chìu lòng anh ta mà cạo mất chùm lông chim. ». Con Liên chợt nhớ lại là trong khi nó đang ngủ vì mệt mỏi thì anh Hai nó đã nhẹ nhàng đụ nó… Con Liên thò tay kiểm soát cửa mình và nhận ra là âm đạo của nó đầy ấp khí của thằng Trung… Nó mơ màng nghỉ nếu mình giữ khí của anh Hai cả đêm như vậy, lỡ mình bị dính rồi mang thai thì sao?
Cùng lúc thằng Trung tỉnh giấc, quay sang mà ôm em gái nó vào lòng:
– Chào buổi sáng, vợ yêu của tôi.
Con Liên rút đầu vào ngực anh nó, thích thú hít vào tận phổi mùi đàn ông nồng nồng… một lúc sau Con Liên nhỏ nhẹ hỏi:
– Anh nè… anh nghỉ gì về loạn luân?
Thằng Trung cười:
– Ủa sáng nay sao tự nhiên quan tâm đến đề tài đó vậy?
– Thì… anh em mình đang loạn luân với nhau! Em không hối tiếc gì hết nhưng em tò mò muốn biết quan điểm của anh.
Thằng Trung suy nghỉ một lúc rồi chậm rãi nói:
– Thật ra thì không có một lý thuyết chung nào về vấn đề loạn luân hết, vì việc cấm đoán loạn luân thay đổi theo thời gian và không gian. Mỗi xả hội có những cái nhìn khác nhau về chuyện đó. Có những xả hội xem đó là một tội trạng, bị truy tố ra trước pháp luật, mà cũng có những xả hội chỉ xem là tội trạng khi liên quan đến trẻ vị thành niên mà thôi. Ở những nước tân tiến bây giờ thì không cho phép hôn nhân giữa những thành viên của gia đình cận, nhưng lại không truy tố nếu có quan hệ tình dục giữa những người đó. Bây giờ họ còn cho phép những người đồng tính lấy nhau chính thức nữa mà! Ngay như thuyết về sự thoái hóa của dòng máu, về sự tăng tầng số của những khuyết tật trong quan hệ tình dục loạn luân cũng không được công nhận một cách khoa học. Tóm lại, mình ở đâu thì phải theo luật ở đó. Ở Việt Nam thì xả hội rất nghiêm khắc còn ở Tây Phương thì họ có phần dễ dàng hơn.
Con Liên im lặng một lúc lâu trước khi nói:
– Cá nhân em thì em chỉ nhìn về phần tình cảm mà thôi. Em chỉ biết là ngay từ lúc mới 12, 13 tuổi em đã muốn sống bên cạnh anh, lẻ dĩ nhiên là điều đó không rõ ràng trong đầu óc của em vì lúc đó em là đứa con nít. Em đã cố chống lại sự thu hút đó nhưng rồi bây giờ thì em rất hạnh phúc khi được anh đối xử với em như một người tình. Em lúc nào cũng xem anh cùng lúc như một người anh ruột mà cũng là người tình độc nhất của em.
Thằng Trung cảm khái ôm siết em gái nó vào lòng… con Liên thật không phức tạp chút nào, nó vừa xem mình như anh trai nó vừa thèm muốn được làm tình với mình.
Thằng Trung cười huề hòa:
– Anh cũng giống em, có điều khác hơn chút là hiện tại, anh xem em là vợ của anh, lâu lâu mới nhớ em là em gái của mình.
– Em là vợ anh… nhưng mà anh đối xử với em có khác với Phượng, vợ anh không?
Thằng Trung thần nghỉ: « Con Liên hay ghen nên hay so sánh với người khác »
Nó cười:
– Em đúng là có máu Hoạn Thư! Mà anh thì không thích bị ai đó kiểm soát quá mức.
Con Liên lúng túng:
– Em biết rồi… cho em xin lỗi.
Con Liên nhớ lại là chính con Phượng đã năn nỉ chồng nó đến chăm sóc cho má nó vì thấy má nó bị trầm cảm nặng. Nó không hề biết ghen và vì vậy mà thằng Trung cứ ca tụng vợ nó hoài. Con Liên tự nhủ là mình cũng nên học điều đó nơi con Phượng.
Thằng Trung âu yếm hôn lên mũi con em:
– Thôi được… em tò mò thì anh cũng sẽ trả lời cho em đây: Em và Phượng có những vị trí khác nhau hoàn toàn trong lòng anh thì làm sao mà anh so sánh cho được, mà anh cũng không muốn so sánh nữa. Về chuyện sex… thì Phượng rất dâm, nhưng em cũng có cái dâm riêng của em. Nói tóm lại anh ưa làm tình với cả hai! Trả lời như vậy có được không?
– Anh trả lời như Ba Phải! Nghe sao cũng lọt lỗ tai…
Con Liên chợt cười hì hì:
– Anh yêu… tối hôm qua… có một lúc, anh… đút ngón tay vào hậu môn em…
– Em thấy có thích không?
– Thấy là lạ… mà… cũng thích.
– Vậy thì mỗi lần anh bú em thì anh sẽ đút ngón tay vào đít em nhe?
Con Liên nũng nịu:
– Ở bên anh làm em càng lúc càng dâm dật! Lúc nào trong đầu cũng nghĩ đến chuyện sex.
Về lại Việt Nam, thằng Trung dẫn con em nó đi khám bác sĩ. Mấy hôm sau, khi họ trở lại để nghe về kết quả các xét nghiệm thì người bác sĩ tỏ vẻ ngạc nhiên:
– Tôi không hiểu tại sao các kết quả lại tốt hơn lần trước! Đã vậy cô lại còn lên cân được mấy ký – lô. Vậy hai tuần sau cô trở lại đây để thử lại… xem sự cải thiện đó có thật sự hay không.
Ra ngoài, con Liên gục đầu vào vai thằng Trung mà ứa nước mắt:
– Có thật không anh? Lạy Trời, lạy Phật cho điều đó là sự thật.
Rồi nó ngước nhìn thằng Trung:
– Lúc đi du lịch, em có nói giỡn là em khỏe nhờ có anh nuôi em bằng khí của anh vì chúng ta làm tình mỗi ngày. Có thể nào đó là sự thật không?
Thằng Trung cười hề hề:
– Nếu là sự thật thì anh phải ở bên em mãi mãi để « bơm » khí cho em hằng ngày.
Nhưng nó không dám cười ghẹo nữa khi thấy con Liên trầm ngâm nghiêm nghị…
Con Liên kéo nó vào một quán cà – phê, vào một góc kín đáo mà nói:
– Chuyện đó đúng hay không thật ra cũng không quan trọng cho lắm. Nhưng điều thật sự em muốn là được sống bên anh những ngày còn lại của đời em. Em suy nghỉ mấy ngày nay rồi… Em đã được hưởng hạnh phúc tuyệt đối bên anh mấy tuần qua nên em muốn là dù gì chăng nữa thì em cũng không thể nào trở lại cuộc sống như trước. Dù có chết trong 10 ngày, 100 ngày hay 1000 ngày nữa thì em cũng muốn được sống những ngày còn lại đó bên cạnh anh. Nếu nhờ vậy mà em bớt bệnh hay hết bệnh thì càng tốt…
Thằng Trung bàng hoàng nhìn em gái nó… nó bị bất ngờ quá nên thừ người ra đó, không biết nói gì. Lâu lắm thằng Trung mới chậm rãi nói:
– Mọi chuyện không đơn giãn… nhưng em đã đưa ra ý tưởng thì chúng ta cứ thử phân tích xem sao! Trước hết về phần em, em đã có chồng… làm sao chồng em có thể đồng ý cho em đi nước ngoài sống với anh?
– Em đã kể cho anh nghe rồi, từ lúc em lâm bệnh nặng thì em đã thúc giục chồng em có quan hệ với người đàn bà khác. Thật ra thì lúc đó em thấy tội nghiệp cho anh Vũ, phải sống như thầy tu bên cạnh người vợ lờ đờ không biết sống chết lúc nào. Hiện tại thì cũng đúng như em mong muốn: Anh Vũ sống với một người phụ nữ… em có dịp gặp cô ta để trấn an cô ta về sự đồng thuận của em. Nếu bây giờ em xin ly dị mà không có bất cứ đòi hỏi nào thì em nghỉ sẽ không có vần đề gì.
Thằng Trung gật đầu:
– Bây giờ nói về phần anh thì anh tin là Phượng sẽ mở rộng vòng tay để đón tiếp em nhưng có điều… em với tính hay ghen của em…
Con Liên mắc cỡ đỏ mặt:
– Anh làm như em là Bà Chằng không bằng! Em biết thân phận của mình mà… nói thiệt nghe! Dù anh có bao nhiêu bà chăng nữa, em cũng không thèm ghen đâu, miễn là anh không bỏ bê em. Nếu em được về bên đó với anh thì em sẽ hỏa thuận với Phưiợng, dù sao nó cũng là bạn thân của em, miễn là nó chấp nhận em.
– Nhưng còn một chuyện khác nữa mà em cần phải biết…
Thằng Trung đắn đo rất nhiều trước khi quyết định nói hết cho con em nó nghe về chuyện của Dì Ba. Con Liên giật mình sững sờ, không thể nào ngờ được là Dì Ba lại là vợ thứ của anh Hai nó. Thằng Trung kể cho Con Liên nghe về mối thâm tình của mình vớì Dì từ lúc còn trẻ, rồi sau bao nhiêu thăng trầm bây giờ Dì là mẹ của hai đứa con của mình.
Con Liên mỉm cười:
– Má con Phượng… rồi Dì Ba! Anh thật là một tên dâm tặc thích đi dụ dỗ những người bề trên của mình!
Con Liên hạ thấp giọng:
– Rồi ba vợ chồng sống chung hòa thuận với nhau dưới một mái nhà?
– Nói HAI mái nhà thì đúng hơn vì nhà anh xây khá đặc biệt, Phượng và Dì Ba, mỗi người có không gian riêng để sống, không phải lúc nào cũng chung đụng với nhau. Nói là hàng xóm thì đúng hơn!
– Còn nếu em sang bên đó với anh?
– Thì em sẽ lấy phần không gian lúc trước dành cho Mẹ.
Con Liên suy nghỉ một lúc rồi hỏi tiếp:
– Anh nghỉ là Dì Ba có chịu tiếp nhận em hay không?
– Dì đã phải phấn đấu rất nhiều để vượt qua những rào cản để về làm vợ anh nên anh nghỉ là Dì sẽ rất cảm thông với em.
Con Liên mỉm cười nhớ đến cái đêm khi Dì đã ngủ với mình và đã thủ dâm cho mình với rất nhiều tình cảm, thương yêu…
Nó ngượng ngùng hỏi nhỏ:
– Có khi nào… anh ngủ chung với mấy người vợ của anh không?
– Cũng lâu lâu mới có dịp. Nhưng anh muốn báo cho em biết trước là Phượng và Dì Ba có quan hệ tình dục với nhau, họ là người tình của nhau.
Nhìn gương mặt nghượng nghịu của con Liên, thằng Trung hiểu tâm trạng của nó nên nói thêm:
– Trong gia đình, không ai ép uổng ai hết. Căn bản là khi làm bất cứ cái gì thì phải có sự đồng thuận thật sự và sự tin tưởng lẫn nhau.
Con Liên bẽn lẽn:
– Em không biết là khi anh làm tình với em trước mặt con Phượng hay Dì Ba thì em sẽ phản ứng ra sao?
Thằng Trung chợt nứng cặc khi nhắc đến hai người vợ của nó mà nó không được gặp từ mấy tuần nay, nó hỏi Con Liên:
– Em thử nghỉ là em có chịu hay không nếu trong lúc anh hôn em mà có Dì Ba hay Phượng nằm vào giữa hai đùi em mà sây mê bú em?
Con Liên cúi đầu:
– Em không biết…
Rồi nó ngẫn đầu lên:
– Nhưng điều quan trọng hơn hết là em ao ước được về sống bên cạnh anh. Dù có làm vợ thứ mấy chăng nữa thì em cũng đồng ý.
Mấy ngày sau, con Liên hoảng hốt nói với anh Hai nó:
– Anh ơi, có chuyện không hay rồi.
– Có gì mà em bấn loạn lên vậy?
– Em nghi ngờ nên em đi xét nghiệm… em đã có thai… từ lúc mình đi du lịch bên Nhật.
Thằng Trung nhảy dựng lên, vừa mừng vừa lo! Mừng vì nó sắp được làm cha lần thứ 4 mà lần này với con Liên, em nó, nhưng nó cũng lo, trước hết lo về sưc khỏe con em nó, không biết việc mang thai có ảnh hưởng gì đến bệnh tình hay không?
Thấy anh Hai nó phản ứng một cách tích cực, chỉ quan tâm đến sức khỏe của nó chứ không bực mình vì chuyện nó có thai, con Liên mừng thầm, rộn ràng chạy theo thằng Trung đến cái hẹn với bác sĩ. Cả hai mừng rỡ khi được cho biết là tất cả kết quả xét nghiệm của lần trước điều được xác nhận là khả quan, nhất là tầng số hồng huyết cầu tăng mạnh.
Thằng Trung quyết định báo cho hai người vợ bên Đức của nó biết và yêu cầu sự giúp đỡ của họ trong tình huống căng thẳng này. Dì Ba lấy máy bay về Việt Nam lập tức.
Ra phi trường đón Dì, con Liên rất khẩn trương, nó níu cánh tay của anh Hai nó mà thấp tha thấp thõm dù thằng Trung đã trấn an nó nhiều lần về Dì Ba.
Nhưng mọi việc đều được suôn sẻ… khi Dì bước ra thì Dì chạy đến ôm con Liên vào lòng mà an ủi nó làm nó mũi lòng mà khóc ròng.
Tối đến, thằng Trung hội ý với Dì nên để cho Dì và con Liên ngủ với nhau để hàn huyên và cởi mở nổi lòng…
Bao nhiêu gúc mắc trăn trở của con Liên đều được Dì tháo gỡ làm cho con Liên yên tâm sung sướng.
Nó bẽn lẽn:
– Con cứ lo là Dì sẽ rầy mắng con về chuyện con với anh Trung. Lo đến độ tối qua không ngủ được!
Dì Ba cười hiền hòa:
– Dì làm sao mà trách con được, chính Dì cũng vượt qua được những rào chắn để trở thành vợ của Trung và mẹ của hai đứa bé. Dì rất hạnh phúc vì đã làm được điều đó. Bây giờ Dì chỉ biết cầu mong cho con cũng được cái hạnh phúc đó nếu con thật lòng muốn gia nhập gia đình của Dì, của Phượng và của Trung.
Con Liên cảm động quá, nó ôm Dì vào lòng:
– Con cảm ơn Dì. Con rất mong mõi được Dì và Phượng chấp nhận con.
– Bây giờ Dì muốn nói cái này: Dù mang danh nghĩa là dì – cháu nhưng từ bây giờ mình đều là vợ của Trung, mình xem nhau như chị em thì hợp hơn. Dì đề nghị quên đi cái từ « con » quá nặng nề, mình nên xưng hô nhau bằng Dì – Liên nhe, đồng ý không?
– Dạ, Dì nói sao con… quên… Liên cũng nghe theo.
Dì đưa tay vuốt má con Liên mà cười ghẹo:
– Chà mới về nhà chồng nên ngoan ngoãn quá hé!
Con Liên cũng cười theo:
– Mình là phận vợ thứ mà, phải biết tôn ti trật tự chứ!
– Biết vậy là hay lắm đó, vợ thứ lúc nào cũng phải tùng phục vợ lớn nhe?
Con Liên sung sướng quá, bao nhiêu lo âu về chuyện thay đổi cuộc sống mới bên cạnh anh Hai nó đều được tình thương cùa Dì Ba tháo gỡ làm nó thấy thật nhẹ nhõm. Nó hôn lên gương mặt của Dì nhưng Dì lại kéo đầu nó trệt đi để cho hai đôi môi chạm vào nhau. Con Liên ngượng ngùng để cho Dì chiếm môi của nó, chưa bao giờ nó hôn một người phụ nữ! Nó biết là anh Hai nó và hai người vợ của anh ta rất thoáng và phóng túng, họ lại quen lối sống tự do Tây Phương, bây giờ nếu mình muốn hòa nhập vào gia đình này thì mình cũng phải thích nghi theo mà thôi.
Cùng lúc có tiếng gõ cửa và giọng thằng Trung vang lên:
– Cho tui vào để chúc ngủ ngon cho hai người vợ của tui được không?
Dì Ba nói vọng ra:
– Cứ vào đi…
Bước vào phòng thấy hai người đàn bà vẫn còn đang ôm nhau, thằng Trung vừa mừng vừa cảm khái, nó nghỉ lại cách đây 10 năm về trước, một người là dì ruột một người là em gái của mình, không ngờ ông Trời ưu ái mình nên bây giờ hai người đó đều trở thành hai người vợ thân thương của mình.
Thằng Trung cười:
– Ồ thật là vui quá khi thấy hai người vợ của tôi hòa thuận như vậy!
Dì Ba đưa hai tay ra mà nũng nịu:
– Bỏ tôi đi biền biệt cả tháng làm tôi cứ rạo rực chờ. Chồng yêu, hãy đến ôm vợ đi.
Thằng Trung cười hì hì, leo lên giường ôm Dì Ba vào lòng rồi âu yếm nút lưỡi vợ mình. Dì Ba thích thú quấn chặt lấy thằng con trai.
Con Liên ngượng ngùng nhìn sang hướng khác rồi ngồi xích ra góc giường. Nó thầm nghỉ: « Mình không thể nào ngờ được là Dì Ba và anh Hai… thì ra lúc anh Hai chưa lấy vợ và còn ở nhà thì họ đã có quan hệ với nhau rồi… họ giõi thiệt, bên ngoài thì ra vẻ bình thương nhưng bên trong thì… mà anh Hai cũng đáng nể thiệt! Theo mà quyến rũ và chinh phục được Dì của mình, thật là táo tợn. ».
Con Liên lại nghỉ tiếp: « Nhưng mà Mẹ cũng đã qua ở bên đó một thời gian lâu… tức là Mẹ cũng biết hết về chuyện tình giữa em gái mình và con trai mình. Và Mẹ đã chấp nhận mối tình khác thường đó. Mẹ thật là thoáng! ». Con Liên lại thở dài: « Phải chi Mẹ còn sống thì không biết là Mẹ có chấp nhận mình và anh Hai ở bên nhau như vợ chồng hay không? Và mình lại đang mang thai với anh Hai? Nếu được Mẹ chấp nhận thì thật là quá hay!».
Con Liên quay sang nhìn thì thấy anh Hai nó và Dì Ba đang hứng tình cao độ và hình như họ không quan tâm đến nó nữa… Bàn tay của anh Hai nó đang mò mẫm trong quần ngủ của Dì…
Con Liên mắc cỡ, rón rén đi ra khỏi phòng… Nó sợ nếu còn ở trong phòng thì bị hai người nọ kéo nó tham gia vào trò chơi của họ mà nó thì chưa đủ can đảm.
Dì Ba xông xáo chạy việc để hoàn thành mọi thủ tục cho con Liên. Một cuộc chạy đua với thời gian! Thằng Vũ cuối cùng rồi cũng chấp nhận ly dị với vợ nó để con Liên có đủ mọi yếu tố trong việc lập hồ sơ đi nước ngoài.
Nhưng rồi mọi việc cũng được suôn sẻ và con Liên cũng được sang bên đó để đoàn tụ với cả gia đình thằng Trung. Sức khỏe của con Liên được phục hồi phần nào nhờ sự chăm sóc tốt của các bác sĩ bên đó nhưng họ cũng không cho con Liên giữ bào thai.
Tuy không còn bị bệnh nặng như trước, nhưng con Liên vẫn ốm yếu và nó tin tưởng nếu nó qua khỏi được cơn hiểm nghèo là nhờ được thằng Trung làm tình thường xuyên với nó. Nó năn nỉ anh Hai nó tiếp tục « truyền khí » cho nó với sự đồng thuận của con Phượng và Dì Ba.
Thằng Trung mất Mẹ nên dồn hết tình thương yêu vào em gái mình và hết sức chìu chuộng con Liên. Tuy bề ngoài ốm yếu như vậy chứ con Liên có độ tình dục không vừa! Những ngày mà thằng Trung dành cho nó thì nó đòi thằng Trung đụ nó bất cứ lúc nào. Lúc trước khi nó còn sống với thằng Vũ thì nó khá thờ ơ với tình dục nhưng từ khi về bên cạnh anh Hai nó thì con Liên như cây khô gặp mưa rào! Nó cứ bức rức bồn chồn nếu khe của nó không được thằng Trung vào thăm.
Hạnh phúc tuyệt đối của nó là được thằng Trung ôm trong lòng mà vuốt ve thủ thỉ với khe lồn đầy ấp dương vật của anh nó, hai cơ thể quấn quýt như keo son cả 2, 3 giờ đồng hồ.
Con Liên thầm thì:
– Anh Hai, anh đừng bỏ bê em nhe, không có anh chắc em chết mất…
Thằng Trung xúc động, an ủi nó:
– Làm sao anh bỏ em được! Bây giờ chỉ còn hai anh em mình.
Con Liên cũng rất tế nhị, nó biết thân phận mình là vợ bé nên không làm điều gì phật lòng con Phượng và Dì Ba.
Không biết có phải là do được đụ thường xuyên hay không nhưng sức khỏe của con Liên càng ngày càng sáng sủa hơn, và rồi nó lại mang thai…
Sau đó, con Liên sanh được một đứa bé và một thời gian sau, thằng Trung chính thức đứng ra xin nhận đứa bé làm con nuôi để cho danh chính ngôn thuận với hệ thống hành chánh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dì ba |
Tác giả | Why Not Me |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ dì ruột, Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện loạn luân, Truyện móc lồn, Truyện ngoại tình, Truyện phá trinh, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 13/05/2021 03:18 (GMT+7) |