Bạn đang đọc truyện sex tại trang web http://truyendam.org
Đọc truyện sex ở đây sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Thông báo: Truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Dặm đường

Dặm đường - Tác giả Thoong

Anh thường gọi cho cô mỗi tuần 3 lần, vào những ngày chẵn buổi tối. Hai người toan tính dặn dò nhau, buổi tối bên này tức là buổi sáng bên kia. Những ngày đó chồng cô đều vắng mặt, cô sẽ nói chuyện thoải mái và dai dẳng hơn. Cho dù chồng cô có nhà đi nữa, nghe tiếng anh, lão cũng lịch sự hỏi rồi trao lại cho cô, nhưng như thế vẫn thấy lấn cấn. Điều này một lần được cô bấm nhắc khéo, nên anh nhớ, cứ y như thế mà làm.

Anh luôn chờ tiếng chuông reo vài bận mới thấy cô nhấc máy. Bao giờ cô cũng nói a lô với giọng khàn khàn và anh hay đùa xin gặp một tên người khác. Hẳn nhiên là cô biết mười mươi anh gọi nên cũng trêu lại: Ở đây chẳng có mụ nào tên như thế. Vậy là cả hai đều cười xòa. Vốn biết ngóc ngách ngọn ngành nhau nên lối nói tưng tửng làm cả hai đều thích thú.

Anh lừng khừng nín lặng thì cô lúc nào cũng mở lời trước: Có gì nói đi còn bày đặt mại hơi. Anh vẫn ti toe chọc: Cơm nước gì chưa và cô bảo cơm nước gì giờ này. Và cô lại khoắng tùm lum lên: Bộ lắm tiền xài không hết hả, sao gọi cù cưa, tốn kém chết. Bấy giờ anh mới tằng hắng hỏi thẳng cô: Nhớ lắm hả. Dù xa xôi, anh cũng hình dung ra dáng cô vặn vẹo, trề dài môi nũng nịu: Biết mà còn hỏi nữa.

Anh lại chọc: Nhớ thì làm gì. Cô có vẻ giận: Làm gì được bây giờ, đàn ông các anh còn mằn mò này nọ tự thỏa mãn, chứ bọn này chỉ ấm ức ráng chịu đựng thôi. Anh chỉ vẽ cho cô: Thử thọc đại vô ngoáy thì cũng thích vậy. Cô gạt phắt đi: Đồ nỡm, ăn nói bậy bạ và anh lại dường như thấy cô nguây nguẩy, phụng phịu trước mặt.

Cô ngắt lời anh: Thôi, nói gì nói đại đi, không thì cúp cho đỡ tốn. Anh thách: Cúp đi, nhưng có đời nào cô dám thực hành. Đợi cô sùng sùng thế rồi, anh mới đề cập chuyện đứng đắn: Thế bữa nay em mặc món lót nào vậy. Cô lại nạt: Hỏi tào lao, lót nào thì cũng là lót, mắc mớ gì hỏi cặn kẽ thế. Tuy vậy cô cũng kể cho anh: Mặc cái món mỏng dểnh mỏng dảng ông mua cho, được chưa.

Anh cảm thấy hài lòng vì ít ra cô luôn mặc những thứ anh mua sắm. Chả là anh dặn khi trao quà cho cô: Em phải thay nhau mặc mấy thứ này để anh yên chí là lúc nào bàn tay anh cũng chạm vào các chỗ kín, quý nơi thân em. Cô nguýt anh một cái dài như quốc lộ từ nam ra bắc: Đầu óc lúc nào cũng nghĩ càn nghĩ xuẩn. Thế nhưng, lẳng lặng cô rất nghe lời anh vì anh biết cô rất yêu anh.

Chờ cho cô xuôi xuôi, anh hỏi: Nhớ gì mà cứ dựng cổ anh dậy thì sức đâu chịu nổi. Anh kể những tối trước ngày gặp lại cô, lòng luôn nóng như lửa đốt, mắt mở thao láo, thức suốt có khi tới sáng, mệt mỏi. Cô lẳng lặng nhận lời trách cứ và bộc bạch: Em nào hơn gì anh, cứ hau háu đợi để nghe anh gọi, chỉ sợ anh lơ là quên thì em hụt hẫng lắm.

Anh hãnh diện vì được yêu, nhưng lại trêu: Bởi vậy ở bên này anh phải kiếm một bà sơ cua chớ hổng thôi chịu gì nổi. Lần đầu cô nghe có vẻ chưng hửng, giận kịch liệt, nhưng khi nghe anh khề khà kể về cái bà mắc dịch nào đó thì cô vỡ ra là đang nói về cô, nên kêu nhèo nhẹo: Ý, anh chọc em. Anh lại dồn cô thêm bước nữa: Ở xa lơ xa lắc mà chọc sao cho tới, em làm như anh dài bằng mấy trăm cái sào nối lại không bằng. Cô lại kêu nheo nhéo trong phôn: Nói chuyện với anh chán bỏ mẹ, em nói thiệt mà anh cứ nghĩ quắt quéo.

Anh trở lại câu chuyện dang dở: Sao, xa anh thì cây cỏ, trái củ thế nào, vẫn tươi tốt hay héo hết. Cô biết anh hỏi vớ va vớ vẩn nên kênh kiệu: Hư hết trơn rồi, ai biểu. Anh vờ kêu than: Thế thì bỏ mẹ rồi, chuyến này về, biết làm sao. Cô chẳng thương thì chớ, lại trách: Ai biểu, có của chẳng lo giữ, nhông nhông đi miết thì nó hỏng, nó hư cũng đúng thôi.

Anh càm ràm: Thì anh đã giao cho em săn sóc, có tí việc không xong, anh chưa mắng là may, còn quay qua trách móc. Cô cười hề hề an ủi: Nói vậy thôi, chứ không hề gì đâu, bầu bí hơi xụ mặt, song còn ngon lành lắm, cỏ nả cũng hơi khô hanh, nhưng nếu tưới tắm thì cũng còn mơn mởn.

Trong đầu anh hình dung hai quả vú cô thuồn thuỗn như dáng trái bầu. Chưa chi anh đã nuốt nước miếng ực ực trong họng, cô hỏi: Anh sao vậy? Anh thành thực nhận tội: Anh đang nghĩ tới hai quả bầu lủng lẳng trên giàn nên tưởng là đang mút miệng vào mi chúng nó. Cô phỉ phui anh: Đầu óc bệnh hoạn, nhưng cô lại cười ti toe. Cô nói sút anh: Thì cố về nhanh đi rồi em cho ngậm bầu ngậm bí.

Anh lại căn dặn: Hàng ngày thăm chừng cho anh, nếu thấy chúng nặng trĩu xuống thì lấy dây đai lại kẻo chúng xệ. Cô nhủng nhẳng: Thiếu người sờ, chúng co lại chớ ở đó mà trĩu nỗi gì. Anh nói như ghen tương: Ai biết chỗ ma ăn cỗ đó, chứ rồi bộ chồng em ngu lắm sao mà để yên, không sàm sỡ mó tay mó chưn vô.

Cô nói như khai cung tỉ mỉ: Lão cũng xun xoe chứ, song em kêu mỏi kêu mệt thì lão lại thôi. Anh phải giảng giải với cô: Em làm thế là lạy ông tôi ở bụi này đấy, lão nghi hoặc thì hỏng hết. Cô gân cổ lên cãi: Anh ở gần còn chẳng ăn thua nữa là ở mãi tít đâu đâu. Lão có ghen cũng chẳng lấy đâu ra đối tượng mà hục hặc.

Cô với anh nói chẳng đâu vào đâu, vậy mà không gọi nhau thì không được. Có lần anh vờ làm già, không gọi gì hết, nửa đêm cô dựng anh dậy. Tiếng chồng cô mở lời, hỏi han rồi chuyển cho cô. Cô trách móc và tỏ vẻ quính sợ anh đau ốm gì nên phải gọi cho biết. Anh đắc ý, lại vờ vịt: Người ta mạnh cui cui, bộ muốn trù ẻo chắc.

Cô phải nói tới nói lui: Ai biết, hôm rồi anh than buồn, khó ngủ thì tưởng anh đau. Còn anh khỏe thì tốt và thế là hai đàng nói nhăng nói cuội cả đỗi mới dứt. Anh hay đùa với cô vì quả thật anh nhớ cô da diết. Anh nghĩ giá mà y tế bên nhà khá hơn một chút, có lẽ anh tính chuyện về ở luôn vì sẽ có người chăm lo khi yếu mệt.

Anh nghĩ đến việc phải vào các nơi chăm sóc mà chưa gì thấy buồn hiu. Anh có dịp vào thăm, thấy các ông các bà lẫn cẫn, xộc xệch trên những ghế, xe lăn, mũi dãi tèm nhèm mà lo chán mớ đời. Cứ sợ đến lúc mình cũng như thế thì ước mong chết quách cho rảnh. Anh đem lòng tiêu cực đó kể với cô, cô có vẻ xót xa, trách cứ anh nghĩ quẩn. Cô hứa chừng đó cô sẽ sang để lo cho anh, đừng vớ vẩn làm cô lo lắng.

Tình cảm á đông khiến cô không muốn nghe biết những điều cho là nói gở, nhưng anh trái lại chạm vào thực tế thì có ngại chi phải dấu quanh co. Cho nên, ngoài mặt thì cô làm như hờ hững nhưng lòng dạ lúc nào cũng đăm đăm chiếu về anh để thăm dò theo dõi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Thông tin truyện
Tên truyện Dặm đường
Tác giả Thoong
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện ngoại tình, Truyện sex bú lồn, Truyện sex day lồn
Ngày cập nhật 09/05/2021 03:50 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Thoong

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi Truyện hentai HentaiVn