Đầu năm tôi chinh phục được con Huệ. Lúc đầu thì tôi xem đó như một cuộc chơi qua đường không hơn không kém nhưng rồi con Huệ lại mang thai và tôi thấy mình phải có trách nhiệm với nó. Nó tham lam muốn vừa có chồng nó vừa có tôi nhưng điều đó không phải là một vấn đề đối với tôi. Tôi còn thấy như vậy thích hợp đối với tôi. Con Huệ trẻ hơn tôi nhiều và chính cái tuổi trẻ của nó thu hút tôi, nó còn trẻ và đầy dâm tính. Cái dâm tính không được thỏa mãn với chồng nó nên nó tìm đến tôi. Con Huệ sẽ sanh con trong vài tuần nữa và vợ chồng nó đồng ý cho tôi làm cha nuôi đứa bé.
Tôi cũng đã tổ chức được một cuộc sống ổn định cho chị Năm, người đàn bà đi vào cuộc sống của tôi một cách thật bất ngờ nhưng lại đem lại cho tôi nhiều hạnh phúc không ngờ. Tôi nhận ra một cách ích kỷ là dù có bay nhảy cách nào chăng nữa nhưng tôi rất cần có một người vợ đảm đang đứng sau lưng tôi và người chị Năm đúng là mẩu người đó. Vì vậy mà tôi muốn chị sanh cho tôi một đứa con để có một mái gia đình ấm cúng với chị.
Người đàn bà thứ ba đem lại nguồn sống cho tôi là cô Thảo, cô giáo củ của tôi và hiện tại là cấp trên trực tiếp của tôi. Định mạng đã đẩy cô và tôi hợp nhất với nhau trong một đêm kinh hoàng đầy nguy hiểm. Tôi không hối tiếc chút nào dù cô Thảo hơn tôi đến gần 15 tuổi. Nàng là một người đàn bà tràn đầy háo hức và thâm tình của nàng dành cho tôi rất sâu đậm. Tôi rất hài lòng vì đã xây dựng được một tổ ấm giản dị với nàng để nuôi dưỡng mối thâm tình đó.
Người cuối cùng là cô Hạnh, đồng nghiệp của tôi và em gái của cô Thảo. Cũng như tôi đã từng nói: Cô Hạnh là một người đàn bà hiếm có trong cái xã hội Việt Nam bảo thủ này, có dám khẳng định tự do của mình, không quan tâm đến dư luận vớ vẫn. Nói về phần trí thức thì nàng là người gần gũi với tôi nhất. Còn về phần tình dục thì phải công nhận Hạnh là người đàn bà có dâm tính cao nhất trong 4 người « vợ » của tôi. Cái dâm của nàng là cái dâm trí thức rất hợp với tôi.
Cái khó trong những tỉnh lẻ là dư luận! Nếu tôi không có vấn đề khi liên hệ với con Huệ và cô Thảo thì đó là nhờ vào bức bình phong của người chồng! Với chị Năm thì càng dễ hơn từ lúc chị sang sinh sống bên Sóc Trăng: Tôi đã làm một tiệc cưới tượng trưng và đối với mọi người tôi và chị là vợ chồng.
Nhưng đối với Hạnh thì thật là khó vì cả hai chúng tôi đều độc thân.
Tôi có bàn với Hạnh về chuyện đó và tôi đề nghị là chúng tôi nên hợp thức hóa mối liên hệ này.
Hạnh bỡ ngỡ hỏi:
– Anh nói gì… em không hiểu!
– Anh muốn đề nghị với em là anh muốn cưới em làm vợ một cách chính thức.
Hạnh chưng hửng:
– Anh nói thiệt hay nói giỡn đó?
Tôi phải dùng hết tài biện luận để thuyết phục nàng. Tôi nói là ở tỉnh nhỏ này cuộc tình của chúng tôi cần phải có danh chính ngôn thuận, nhất là vì chúng tôi là giáo viên được dư luận đặc biệt chú tâm. Tôi cũng nói là không phải lập gia đình là nàng mất hết quyền tự do tự chủ. Tôi biết là điều đó rất quan trọng với Hạnh và tôi bảo đảm là tôi sẽ tôn trọng cuộc sống riêng tư của nàng, và nếu cần thiết thì chúng tôi không cần ở chung với nhau dưới một mái nhà.
Hạnh cười thú vị:
– Hai vợ chồng mà mạnh ai nấy ở nhà riêng thì chắc đây là trường hợp đầu tiên ở tỉnh này!
Hạnh còn hỏi:
– Nếu về làm vợ anh thì em cần phải biết thêm một điều: Anh có bao nhiêu người đàn bà trong cuộc sống hiện tại của anh? Đây không phải vì ghen tuông chút nào mà vì đó là quyền của em.
Tôi nhìn nàng:
– Em đã biết gì về phần đó?
– Em quan sát thì thấy như vầy: Em thấy những ngày nghỉ anh thường biến mất, không có ở đây, do đó theo em thì anh có một hay nhiều người vợ ở xa. Đúng không?
Tôi gật đầu, khen thầm cái nhìn tinh tế của Hạnh.
Nàng lại tiếp:
– Anh thì rất kín đáo, không dễ gì khám phá ra chuyện kín của anh nhưng em nhìn những người đàn bà quanh anh thì dễ đoán hơn, vì họ dễ để lộ tình cảm ra mặt. Thí dụ, những khi họp giao ban ở trường, em thường quan sát những cô giáo khác khi họ nhìn anh hay nói chuyện với anh…
Nàng cười hì hì mà tiếp:
– Và em nhận ra là cô Hiệu Trưởng của chúng ta thường nhìn anh với ánh mắt rất thâm tình… có đúng không?
– Em rất tinh tế. Không giấu gì em, anh và Thảo có mối liên hệ rất gần gũi.
– Em không ngạc nhiên chút nào vì em biết chị Thảo không có hạnh phúc trong chuyện vợ chồng. Em lại quan sát thấy chị Thảo dạo sau này hoàn toàn thay đổi, rõ ràng là chị có một người đàn ông trong cuộc sống.
Tôi chủ động kể hết cho Hạnh nghe về chuyện tình của tôi với chị của nàng.
Hạnh nói tiếp:
– Chuyện của anh với chị Thảo không làm em ngạc nhiên cho lắm… nhưng chuyện thứ hai thì lại làm em giật mình vì thật quá bất ngờ: Có một lần trong bữa ăn gia đình ở nhà chị Thảo. Em làm rớt cái khăn nên cúi xuống mà lượm thì nhìn thấy dưới gầm bàn con Huệ đang nắm tay anh. Vậy nó cũng là người tình của anh hay sao?
– Em nói đúng hoàn toàn.
– Em thấy ngờ ngợ: Vậy thì đứa con sắp sanh của con Huệ…
– Không dấu gì em, đó là con của anh.
Hạnh đưa tay ra nhéo tôi một cái đau điếng:
– Người đàn ông dâm đãng! Dám liên hệ bất chính với chị của vợ và cháu của vợ.
Tôi mừng rỡ:
– Nói vậy là em chấp nhận làm vợ của anh?
Hạnh làm ra vẻ nghiêm nghị nói:
– Em nghe theo lời anh, em sẽ về làm vợ anh.
Rồi nàng cười diễu cợt:
– Về làm vợ chánh thức! Còn vợ lẽ, vợ nhỏ thì để anh tự lo liệu.
– Anh mừng lắm. Anh cũng muốn nói cho em biết là anh có một người phụ nữ khác bên Sóc Trăng, cô ta cũng đã có bầu với anh. Thế nào rồi em cũng sẽ có dịp gặp mặt cô ta.
Lợi dụng cơ hội nghỉ bãi trường, Hạnh và tôi quyết định tiến hành nhanh chóng thủ tục kết hôn.
Ngày đám cưới của chúng tôi là một ngày tuyệt vời, họ hàng hai bên đều có mặt đông đủ, có cả Ba Má tôi, rồi đến gia đình bên Hạnh, từ chị Thảo đến con Huệ, con Lan. Tôi có mời luôn chị Năm.
Và điều làm tôi hài lòng là có vẻ như cả 4 người vợ của tôi đều hợp ý với nhau nhất là Hạnh và chị Năm. Con Huệ thì hơi rụt rè đối với Mẹ nó và Dì nó, điều đó tôi cũng thông cảm cho nó mà thôi vì cương vị khập khiễng của nó không phải dễ dàng gì cho nó: Chia sẻ một người chồng chung với Mẹ và Dì! Nhưng tôi cũng mừng vì Thảo và Hạnh đều rất tinh tế và đối xử với con Huệ rất tế nhị làm cho tất cả mọi người trong cuộc đều được thoải mái.
Chỉ có con Lan là đến dự đám cưới với gương mặt lầm lầm lì lì làm tôi thắc mắc và hối hận. Tôi cho rằng sự cố hồi giữa năm học khi tôi đè nó xuống mà bú vú nó để trừng trị nó là một hành động sai trái hoàn toàn. Tôi tự nhủ phải có dịp tìm đến nó mà xin lỗi nó cho xong để giữ hòa khí trong gia đình.
Trong buổi tiệc tôi dàn xếp để có được một tấm hình chụp chung tôi và cả 4 người vợ của tôi. Tấm hình đầy ý nghĩa về một đoạn đường cực kỳ sáng lạng của đời tôi.
Hạnh đề nghị tôi nên về ở chung với nàng vì nhà rất rộng. Nàng cũng cho xây dựng lại để chia cắt cái nhà làm 2 căn riêng biệt: Một căn cho nàng và một căn cho tôi. Như vậy tuy là vợ chồng chính thức với nhau nhưng hai đứa chúng tôi có thể có hai nơi sống riêng biệt nếu cần thiết. Đó là thỏa thuận đặc biệt từ đầu giữa hai chúng tôi và cũng là đòi hỏi của Hạnh để cho nàng giữ sự tự do tương đối của mình.
Sự tương đắc giữa Hạnh và chị Năm khiến chị Năm thường xuyên qua chơi và một tối nọ, tôi đề nghị chị Năm nên ở lại thay vì kiếm xe về lại Sóc Trăng.
Tối hôm đó tôi thuyết phục thành công hai người đàn bà vào ngủ chung giường với tôi. Đối với Hạnh thì tôi biết nàng có dâm tính cao, thích những trò tình dục khác thường, còn với chị Năm thì không khó chút nào vì chị lúc nào cũng vui vẻ nghe lời tôi.
Hạnh háo hức khám phá những trò chơi đồng tính và nàng ngay lập tức đảm nhận một cách thú vị vai trò chủ động. Chị Năm thì lúc đầu có phần ngượng ngùng, nhưng chị chìu Hạnh nên cũng để cho Hạnh muốn làm gì thì làm.
Tôi thích thú nhìn hai người đàn bà hôn nhau nồng nàn. Cả hai chưa bao giờ hôn người đồng phái nhưng nhanh chóng cả hai quấn quýt nhau như hai con sam.
Hạnh có thổ lộ cho tôi biết về một kỷ niệm thầm kín của nàng khi nàng tham dự phong trào Thanh Niên Xung Phong lúc mới 15, 16 tuổi gì đó. Trong một dịp đi dọn sạch môi trường ở Trà Ôn, cả nhóm đã cắm trại ngủ đêm tại đó. Và trong căn lều vãi của Hạnh, do trằn trọc không ngủ được nên Hạnh đã tình cờ nhìn thấy chị trưỡng nhóm lồm cồm bò sang chỗ ngủ của con Nga, một thành viên của nhóm. Chị trưỡng nhóm đã hai mươi mấy tuổi còn con Nga chỉ mới 14, 15 tuổi, con bé đẹp như búp bê Nhật Bổn!
Trong lều im phăng phắc vì mọi người đều ngủ yên. Hạnh chống cùi chỏ nhỏm dậy để tò mò nhìn: Nàng thấy chị trưỡng nhóm ôm con Nga mà nựng nịu. Con bé lúc đầu có chống cự chút ít nhưng rồi nó nằm co rút người lại, để mặc cho chị ta thao túng.
Hạnh đỏ mặt khi thấy chị Trưỡng nhóm kín đáo tuột quần con Nga. Trong bóng tối Hạnh thấy lờ mờ mu lồn trắng bóc của con Nga, không có lông như lồn của nàng. Sau một hồi vuốt ve, Hạnh kinh ngạc thấy chị trưởng nhóm trườn người xuống rồi đặt gương mặt lên mu lồn đứa con gái. Theo dõi động tác của chị ta, Hạnh đoán biết là chị ta đang liếm khe lồn con Nga. Hạnh vừa mắc cỡ vừa ngạc nhiên, không ngờ là có thể có chuyện đó. Hạnh đoán là chuyện đó chắc sướng lắm vì thấy con Nga sau một lúc nằm trơ như khúc gỗ thì đứa con gái bắt đầu dao động cả tay lẫn chân. Nó lại lấy hai tay bụm miệng lại như để trấn áp tiếng kêu của mình.
Hạnh đổ mồ hôi hột vì đó là lần đầu tiên nàng tiếp cận với tình dục.
Kỷ niệm đó vẫn nằm sâu trong ký ức của Hạnh.
Và hôm nay, nàng thích thú được dịp thực hành những gì mình đã được chứng kiến cách đây gần hai mươi năm.
Nàng vùi gương mặt vào hạ bộ của chị Năm. Chị ngượng ngùng xoay qua ôm tôi để bớt mắc cỡ. Tôi thế Hạnh mà nút lưỡi chị trong khi Hạnh thích thú bú lồn chị.
Chị Năm thủ thỉ vào tai tôi:
– Mình ơi… em xấu hổ quá hà…
– Không sao đâu mà… em cứ hưởng thụ đi, đừng lo lắng làm chi.
Sau một lúc, thấy chị không còn khẩn trương nữa, tôi âu yếm hỏi:
– Bây giờ… em có thích không?
– Em thích!
Rồi chị rạo rực thầm thì:
– Mình ơi… ôi chao… cô Hạnh sao lại đút ngón tay vào lỗ đít em… á… á…
Tôi khâm phục Hạnh, mới khám phá ra tình dục đồng tính mà đã nhanh chóng thích nghi… biết tìm thấy những thao tác làm điên đảo người đàn bà.
Sau đó tôi đụ Hạnh trong khi chị Năm, muốn trả lễ cho Hạnh nên chị đút ngón tay vào đít của Hanh mà ngoấy làm cho nàng rùng mình kêu rên vì sướng.
Cả ba chúng tôi nhìn nhau mà cười, tự hứa sẽ lập lại trò chơi tay ba thú vị này mỗi khi có dịp.
Có 4 người vợ ở 4 nơi khác nhau làm tôi phải chạy đi chạy lại đến phờ người. Nhưng tôi rất hạnh phúc, biết là mình cực kỳ may mắn mới có được diễm phúc đó.
Đến giữa hè thì con Huệ hạ sanh được một đứa con trai làm cho gia đình bên chồng nó vui mừng đáo để, đúng theo câu « Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại (Trong 3 điều bất hiếu, điều lớn nhất là không có con nối dõi) ». Đâu ai biết thằng bé nối dõi cho tôi chứ không phải cho chồng con Huệ!
Bụng của chị Năm cũng bắt đầu vung tròn. Chị không chịu cho tôi chơi chị nữa vì sợ làm ảnh hưởng đến bầu thai.
Cùng thời điểm, Hạnh lại báo cho tôi biết là nàng đã tắt kinh và khi đi bác sĩ khám thì cũng được báo là nàng đã mang thai làm cho cả nhà lại được một phen mừng rỡ. Tôi như được đi trên mây, chạy lăng xăng chăm sóc cho mấy người vợ của mình.
Chỉ có cô Thảo là không được vui, nàng nói với tôi:
– Nhìn mấy người vợ của Mình mang bầu mà tôi cũng thèm… nhưng tôi biết mình đã qua cái thời đó rồi. Phải chi tôi quen biết Mình chục năm trước thì tôi cũng rất sung sướng sanh được một mụn con cho Mình.
Tôi ôm nàng mà vỗ về. Tuy cô là người vợ lớn tuổi nhất của tôi nhưng tôi biết, có lẽ chính vì điều đó mà tình cảm của cô dành cho tôi lại sâu đậm một cách đặc biệt. Có thể nói, cô Thảo vừa là một người chị, vừa là một người mẹ! Một tình cảm trong lúc xế chiều không còn bồng bột nhưng lại đầy vị tha, thông cảm. Cô không đòi hỏi gì nơi tôi mà lại chìu chuộng tôi hết lòng.
Cô rất trân trọng những lúc sống êm đềm với tôi trong căn nhà trên cồn giữa sông. Cô đem theo giấy tờ, hồ sơ để tiếp tục làm việc, nhưng đến giờ là cô bỏ tất cả để xuống bếp làm những món ăn tuyệt vời cho tôi. Tối đến là cô thích ngồi ngoài sân bàn chuyện trên trời dưới đất với tôi: Cô nói là điều đó rất cần thiết cho thăng bằng tâm lý của cô và tôi là người duy nhất thích hợp với cô để cô hàn huyên chia sẻ. Tôi cũng là người đàn ông giúp cô tiếp cận với tình dục sáng lạng. Phải chờ đến gần 50 tuổi và gặp tôi, tình dục mới được phát huy mạnh mẽ trong cô.
Thấy cô không vui, tôi dẫn cô đi du lịch vài ngày xuống Hà Tiên.
Cô vui như đứa con nít! Được đi chơi với tôi tại một nơi hoàn toàn lạ, không sợ người quen nhận diện làm cô thật sự thoải mái.
Cô nói muốn được ở gần biển vì ở Vỉnh Long không có biển!
Tôi mướn một khách sạn ở khu Mũi Nai khá lịch sự. Tôi hết sức chìu chuộng cô làm cô tươi rói như bông hoa mới nỡ. Chưa bao giờ tôi thấy cô đẹp mặn mà như vậy. Tôi không ngần ngại giới thiệu với mọi người cô là vợ của tôi làm cô vô cùng hãnh diện.
Tuy chỉ ở Hà Tiên có 3 ngày nhưng đó là một kỷ niệm khó quên đối với vợ chồng chúng tôi. Cả ngày đi dạo, tắm biển, ăn ngủ, làm tình. Tối thì ra chợ Hà Tiên để shopping.
Cũng ở Hà Tiên mà cô Thảo được tôi khích lệ để có được một mối quan hệ tình dục khá thích thú với một người con trai trẻ tuổi!
Chuyện là vầy…
Tối hôm đầu tiên, chúng tôi ra khỏi khách sạn để đi băng qua bên kia đường mà đi dạo dọc theo bãi biển. Sau đó chúng tôi lựa một nơi thanh lịch để ngồi ưống nước giãi khát. Khung cảnh thật đẹp vì còn giữ được nét thiên nhiên, không bị bê – tông hóa như nhiều bãi biển khác ở Việt Nam. Cô Thảo vui lắm, cô nắm tay tôi mà bóp nhè nhẹ: Cô có cử chỉ đó mỗi khi cô xúc động hay cảm khái vì chuyện gì đó. Tôi cũng mỉm cười, xoa xoa bàn tay của cô.
Chúng tôi ngồi nhâm nhi ly nước một lúc thì bỗng nhiên có một thằng bé bán vé số lân la đến bàn của chúng tôi.
Nhìn nó cô Thảo nắm tay tôi mà kêu lên:
– Mình nè! Thằng nhỏ sao giống Mình quá vậy?
Thằng bé đâu chừng 14, 15 tuổi, thân hình nhỏ nhắn nhưng gương mặt thì lại bảnh trai, sáng sủa.
Tôi cười:
– Hồi nhỏ tôi đâu có lẹt đẹt như nó đâu! Mình đánh giá tôi thấp quá đó!
– Không phải đâu! Tôi có ý nói gương mặt nó giống Mình mà. Tôi còn nhớ rõ, trong lớp, Mình ngồi ngay trước bàn của tôi làm sao mà tôi quên cho được?
– Chà, té ra Mình đã để ý đến tôi từ lúc đó rồi sao?
Cô Thảo cười ngượng:
– Lúc đó Mình là học trò của tôi, đâu có thể tôi có ý nghĩ bất chính được?
– Ai ngờ sau này, cô giáo lại thành vợ của thằng học trò đó phải không?
Cô Thảo cười hì hì:
– Thật sự lúc đó tuy có cảm thấy thích thích đứa học trò đó nhưng không thể nào ngờ là sau này hắn ta lại trở thành chồng của mình!
Cùng lúc thằng bé cầm tập vé số đưa cho chúng tôi mà năn nỉ:
– Cô chú mua giùm con vé số nhe.
Tôi nhìn nó mà chợt có một ý tưởng thú vị:
– Ừ, để cô chú mua cho em. Mua luôn hết cho em.
Thằng bé mừng quá, rối rít cảm ơn. Tôi biểu nó ngồi xuống và kêu ly nước dừa cho nó.
Thằng bé tên là Tuấn. Nhà nó nghèo nên tối đến nó thường phải đi bán vé số để kiếm thêm chút ít tiền đem về cho ba mẹ. Rõ ràng là do thiếu dinh dưỡng nên cơ thể thằng Tuấn không được phát triển đúng mức. Nhưng phải công nhận là nó rất nhanh nhẹn và thông minh. Tôi có ngay cảm tình với nó.
Thằng Tuấn vui lắm, nó không ngờ hôm nay may mắn gặp được hai người khách mua hết mấy tập vé số của nó mà còn tỏ ra hết sức thân thiện với nó. Nó cảm thấy thật tin tưởng vào hai người bạn mới này.
Tôi hỏi nó về đủ thứ chuyện và thằng Tuấn thành thật trả lời với sự hiểu biết của nó làm tôi và cô Thảo rất hài lòng.
Tới lúc ra về, thấy nó quyến luyến, tôi mới hỏi:
– Em có muốn về phòng cô chú chơi một lúc nữa không rồi về?
Thằng Tuấn gật đầu cười. Cô Thảo hỏi nhỏ tôi:
– Ủa, Mình lại có ý gì đây?
– Thì thích nói chuyện với nó vậy mà! Nó làm tôi nhớ lại chính mình lúc nhỏ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đa tình |
Tác giả | Why Not Me |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cô giáo, Đụ lỗ đít, Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện cưỡng dâm, Truyện ngoại tình, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 08/06/2021 03:58 (GMT+7) |