Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Chị Đào

Chị Đào

Câu chuyện tình sau đây đan xen với một giai thoại tưởng chường như trong cổ tích thần thoại nhưng giai thoại này chẳng qua chỉ là một tiền đề dẫn dắt, minh họa và tô điểm thêm cho mối tình tuyệt đẹp như thiên thần giữa Lợi và một trinh nữ 25 tuổi tên là Trần Kim Đào ở miệt quê Bến Tre. Số là khi ở ngoài Nha Trang về, bố Lợi tính đi Bến Tre để thăm hỏi người bạn chí cốt tên là Kim đã hơn mười năm rồi chưa hề có tin tức song dự định này, bố Lợi thấy không thể nào thực hiện được vì lý do sức khỏe nhưng rồi lại thấy trong bụng không yên. Trong thời gian này, trường cấp III Châu Thành vì công trình sửa chữa phòng học chưa xong nên ngày khai giảng năm học mới của trường sẽ dời đến 20 tháng 9, chứ không phải vào ngày 5 tháng 9 thường lệ như những trường khác. Thế là Lợi có dịp để xin bố cho phép nó tình nguyện đi thay bố xuống Bến Tre thăm viếng bác Kim.
– Mày còn con nít con nôi thì thăm với nom cái gì. Nhưng thôi, mày cứ đi xuống đó biếu bác Kim 2 kg cá ngựa đặng bác ngâm rượu uống – Bố Lợi nghiêm giọng – Tối nay bố sẽ vẽ sơ đồ cho mày đi, nhớ là phải về sớm để đi học đấy.

Tối hôm đó, Lợi soạn sửa hành trang cho chuyến đi và vì đây là lần đầu tiên nó được đi về vùng quê Bến Tre nên nó cảm thấy thú vị vô cùng. Mẹ nó dặn nó phải mang áo ấm theo và tối ngủ phải mặc vào không thôi muỗi chích. Chị Hường thì vào tận phòng ngủ của nó với vẻ mặt buồn buồn, chị dúi vào tay nó 5 tờ giấy 100.000đ rồi dặn nó đi sớm về sớm, xuống Bến Tre không được léng phéng với bất kỳ cô gái nào và khi về phải mua cho chị mấy bịch kẹo dừa. Lợi chỉ vâng dạ được hai ba tiếng rồi nhìn theo dáng chị Ba quày quả đi xuống thang lầu. Tuy rất háo hức về chuyến đi sáng mai nhưng khi lên giường, nó vẫn ngáy khò khò đến 4 giờ sáng mới giật mình thức dậy. Sau khi chào bố mẹ, mợ Yến, chị Hảo và chị Hường, Lợi mang hành lý đi bộ ra đứng trước Nhà thờ Bà Rịa và 5 phút sau, chiếc xe car chất lượng cao Vũng Tàu – Bến Tre chạy đến rước nó lên để đưa nó về một phương trời xa thẳm đang có một người con gái chờ mong nó đến giải cứu khỏi kiếp nạn hy sinh oan nghiệt. Sau khi vượt quãng đường gần 200km, qua hai cái phà, đúng một giờ trưa, Lợi mới mệt nhoài xuống xe tại ngã tư Phan Đình Phùng – Hoàng Hoa Thám để đón xe ôm về huyện Chợ Lách.

Sơ đồ bố Lợi vẽ rất dễ dàng, lại được chú xe ôm tốt bụng hướng dẫn thêm nên chẳng mấy chốc, nó đã đến được nhà bác Kim sau khi cuốc bộ gần hai cây số đường mòn xuyên qua các vườn nhãn, chôm chôm, măng cụt…Đã gọi là Bến Tre thì phải nói là đi đâu cũng đều gặp “ai đứng dưới bóng dừa…” như lời bài hát của nhạc sỹ Nguyễn văn Tý. Dừa mênh mông bát ngát, tạo thành một mảng xanh dày đặc bao quanh sông, rạch, vườn cây ăn trái, ruộng nước…Nếu trên máy bay nhìn xuống thì sẽ thấy Bến Tre như là một đảo dừa xanh um, bốn bề là sông nước ; vậy chứng tỏ đây là một vùng đất thiên thời, địa lợi, nhân hòa giúp con người làm giàu bằng tiềm năng thủy sản, lúa ruộng cũng như cây ăn trái. Gia đình bác Kim ngoài ruộng, vườn cây, ao cá ra còn có cả một đàn 18 con bò và 12 con bê cho nên có thể xứng danh một đại gia miệt vườn không ai sánh kịp vì nội người làm thuê ở mướn của nhà bác cũng phải đến 12 người. Bác Kim là người họ Trần, cùng với bác gái độ tuổi ngoài 50 và có tất cả 4 người con gồm một trai và ba gái ; anh Hai, chị Ba, cô Út đã lập gia đình và tuy ra riêng nhưng đều ở gần gần nhà bố mẹ, chỉ còn chị Tư Kim Đào độc thân ở nhà phụng dưỡng cha mẹ. Chị Đào năm nay 25 tuổi, một cô gái hương đồng gió nội nhan sắc tuy chưa đến nỗi nghiêng thành đổ nước nhưng chim cũng gần sa, cá cũng phải lặn và hoa phải nhường, tuyết phải thua. Cũng như bao cô gái khác ở vùng sông nước, khi đi làm ngoài nắng, chị Đào đều bịt kín mặt mũi bằng khẩu trang nên nước da chị lúc nào cũng trắng ngần như bông bưởi.

Mái tóc chị đen nhánh, óng ả như tơ, thướt tha và mềm mại tựa nhung, phủ xõa gần kín cả lưng luôn được kẹp gọn gàng bằng chiếc kẹp bằng nhôm. Vầng trán chị cao, hai hàng chân mày mảnh như tơ và cong vút giống hai vòng nguyệt lưỡi liềm ; đôi mắt chị tuy hơi nhỏ nhưng thật ngời sáng, long lanh, cong vút hai hàng mi và sắc lẽm như dao cau sẵn sàng giết chết bất kỳ con ong, con bướm nào dù là chỉ vụt bay qua. Đôi gò má chị phơn phớt trắng hồng một cách tự nhiên với hai lưỡng quyền cao và cái sống mũi dọc dừa thanh tao nằm cân đối, gọn gàng ở giữa. Dù cho ai có đi Nam về Bắc nhưng vẫn chắc chắn là không ai quên được đôi môi chị tuy mỏng mảnh, hơi dảnh lên và thắm đỏ như son ; khi cười để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà và hai lúm đồng tiền hai bên khóe miệng. Vóc dáng, thân thể chị cao, tuy hơi nhỏ nhắn và mảnh khảnh nhưng không gầy guộc, ốm o ; trái lại rất có da có thịt, đầy đặn, nở nang tạo thành những đường nét tuyệt mỹ đầy hấp dẫn, khêu gợi trên pho tượng thần Vệ nữ yêu kiều, đài các, kiêu sa và diễm lệ. Với nhan sắc như vậy thì lẽ nào chị Đào lại tránh khỏi “bầy ong lũ bướm”chặn đường đón ngõ và sỡ dĩ chị chưa lập gia đình là do gia đình anh chàng người yêu của chị có đám tang nên còn lần lữa, chứ hoàn toàn không phải vì chị bẽ bàng duyên phận hẩm hiu. Do vậy, số kiếp chị Đào phải gánh chịu một tai họa vô cùng khủng khiếp gấp cả ngàn lần so với tai ương của chị Hường chạm trán với một con dã nhân ở Gò Rùa chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ và cũng từ đấy, chị Đào mới trở thành người tình trăm năm của Lợi. Số là khi vừa bước chân vào nhà bác Kim, Lợi cảm nhận được một bầu không khí tang tóc, thê lương và nặng nề, dù là nó nghe văng vẳng có tiếng lợn bị chọc tiết kêu eng éc ở dưới nhà bếp vọng lên. Bác Kim chỉ ậm ờ khi Lợi trình bày là con của ông Sinh ở Bà Rịa và nhận lấy bọc cá ngựa nó trao cho qua chuyện, như là tâm trí bác đang bị một tảng đá vô hình đè nặng. Bác chỉ nói với nó là ở lại nhà bác đến tối mốt có tổ chức lễ hội ở đây rồi ngày kia hẵng về. Bác sai một anh người làm sắp xếp chổ ngủ cho Lợi trên một trong hai cái sạp gỗ dài dưới bếp. Đây là chổ nghỉ ngơi và ngủ qua đêm của người làm trong nhà, nam một bên và nữ một bên, mỗi người một khoảnh vừa bằng một chiếc chiếu đơn, chỉ việc kê gối và trùm mền ngủ vì ở đây họa hoằn lắm mới có muỗi. Ở nhà bếp cho đến chiều, dĩ nhiên là Lợi được ăn uống thoải mái và ngoài ra, nó được mấy anh người làm kể cho nghe một câu chuyện thật rùng rợn, hãi hùng chẳng khác gì thần thoại cổ tích.

Cách nay khoảng 15 năm đổ lại, bỗng dưng xuất hiện một con trăn thành tinh tác oai tác quái ở vùng đất xã Thạnh An, Huyện Chợ Lách này khiến đồng ruộng, vườn tược, heo gà và kể cả con người bị phá hại, mất mát, chết chóc…Chính quyền địa phương nhiều lần huy động quân đội, kể cả những tay sát thủ của loài trăn cũng đều lần lượt ra trận nhưng cuối cùng, cả thảy đều bó tay thúc thủ, thậm chí gần cả chục người đã bỏ mạng trên chiến trường. Cuối cùng, mấy ông hương bà cả trong hội đình xã mới đặt ra tục lệ hiến gái đồng trinh cho con trăn một năm hai người tại ngôi miễu thần của xã và kể từ lúc ấy, con trăn mới hết tung hoành phá phách. Tất cả những cô gái trong xã chưa chồng chưa con phải lần lượt đến đình xã rút thăm, khi nào đến lượt mình thì phải chấp hành đến miễu nộp mạng cho trăn tinh vào đêm rằm sáng trăng ; ai mà trốn tránh thì cả gia đình sẽ bị cả xã nguyền rủa, cắt hết mọi quyền lợi cộng đồng, nộp phạt thật nặng, cắt đứt mọi quan hệ, thậm chí ai dù cho có muốn giúp đỡ mình đi chăng nữa cũng không được giúp, có thuê có mướn người làm cũng chẳng ai dám làm cho mình. Tục lệ này đã được thực hiện 8 năm nay, có nghĩa là 16 cô trinh nữ lần lượt ra đi không hẹn ngày trở lại ; có trường hợp sợ phải đi nộp mạng nên dù chưa đến tuổi thành niên vẫn cố tình chấp nhận chửa hoang vì có thai rồi thì không còn đồng trinh nữa, trăn tinh sẽ không thèm và đành muối mặt xấu hổ với bà con xóm giềng trong cuộc sống tủi nhục đọa đày. Tối mốt, tại nhà bác Kim tổ chức lễ cúng thần trăn rồi sau đó sẽ dẫn chị Đào đi lên miếu thần nộp mạng vì đêm trăng này là đến lượt chị, không thể nào thay đổi được nữa. Đấy chính là lý do làm cho bầu không khí trong gia đình bác Kim không sao vui lên được khi chị Đào – cô con gái đẹp người đẹp nết của bác- dù chưa chết nhưng đã phải chuẩn bị trước áo quan và huyệt đạo.

Sáng hôm sau, ăn sáng xong rồi, Lợi thơ thẩn ra mé sau nhà, chổ giáp với con rạch vì đứng ở đây dõi mắt nhìn rặng dừa xanh thẳm xa xa trông thật nên thơ. Nó chợt ngó thấy chị Đào đang ngồi trên một chiếc xuồng cột vào bến nước, trước mặt chị là một bọc nilon đựng vải vụn trắng đen lộn xộn và mắt thì đăm chiêu nhìn xuống mặt nước như suy tính một chuyện gì đó. Thật là lạ! Sao sắp chết rồi mà trông chị ta vẫn có vẻ bình thường như mọi người, thậm chí như là đang chuẩn bị cho một kế hoạch bí hiểm nào đó vì có một chi tiết là tối qua, chị Đào xuống bếp sai một chị người làm kiếm cho mình một cái kéo thật bén rồi chị vào phòng ngủ, đóng cửa lại và làm cái gì đó thật lâu mãi đến hơn một giờ sáng mới tắt đèn đi ngủ ; do tối qua lạ chổ, không ngủ được và phòng ngủ chị Đào cách nhà bếp không xa nên Lợi cảm thấy thắc mắc hoài nghi. Vừa ngó thấy Lợi, chị Đào đứng dậy và mỉm cười nói :
– Sao ngủ ngon không em? Em ăn sáng chưa?
– Dạ, em ăn sáng rồi! Lạ chổ quá nên thật là khó ngủ.
– Nè, em lên xuồng đi, chị chở em đi vòng vòng ngắm cảnh cho mát!
Từ lúc nhỏ cho đến giờ, Lợi chưa được dịp đi xuồng lần nào nên vừa nghe chị Đào rủ rê, nó đồng ý ngay và bước đến bến nước, ngồi xuống chiếc xuồng trong khi chị tháo dây cột rồi cắm cây sào dài, chống đẩy từ từ con xuồng ra giữa lòng rạch và cầm dầm bắt đầu quạt nước hai bên cho xuồng đi tới. Khi đã đi quá xa nhà rồi, chị Đào lên tiếng :
– Em nè, chắc là em nghe người làm kể hết mọi chuyện nhà chị rồi chứ gì?
– Dạ rồi! Nhưng sao chị không lợi dụng cơ hội lúc này mà trốn đi có hay hơn không?
– Em nói như vậy mà nghe được hả? Nếu mà trốn được thì chắc giờ này chị không có chèo xuồng chở em đi chơi như thế này đâu. Tội nghiệp bố mẹ chị sẽ bị làng xóm ly khai nếu chị bỏ trốn…
Ngập ngừng một lát, chị tiếp :
– Ôi mà em ơi, có muốn trốn cũng chẳng biết đường đâu mà trốn!
– Có trốn thì phải trốn thật xa kìa! Chị Đào, chị hãy còn trẻ, sao chị không tự
tìm đường giải cứu cho mình đi. Chị không có người yêu à? Sao anh ấy không chịu giúp chị vậy?
– Hơn nữa tháng nay, chị đã cầu xin hết lời nhưng anh ấy đều bỏ ngoài tai, thậm chí anh ấy còn cắt đứt quan hệ với chị để đi quen một cô gái khác.
– Vậy em hỏi thiệt chị nghe! Chị có muốn trốn đi hay là không? Chị có kế hoạch nào không mà tối qua, chị lục đục làm gì vậy? Có gì, em sẽ hỗ trợ giúp đỡ chị hết mình!

Chị Đào không dè thằng nhóc này lại nói trúng phóc tim đen của chị. Sự thực là mấy ngày nay, chị chỉ mới nghĩ ra kế hoạch giết chết con trăn tinh thôi, chứ còn sau đó trốn đi đâu chị cũng chưa biết. Giờ nghe Lợi nói, chị như mở cờ trong bụng và lập tức, một kế hoạch hoàn hảo được phát họa ngay trong đầu óc chị. Chị buông dầm chèo, nắm lấy hai tay Lợi và ríu rít nói :
– Chị cảm ơn em nhiều lắm! Em… em…đúng là …cứu tinh…của chị!
– Không có gì đâu, chị ơi!
– Giờ có em nữa thì chị và chú Ngạn của chị mới được thêm sức mạnh vì dầu sao đi nữa thì chú Ngạn vẫn là người địa phương và vợ con đùm đề nên chú ra tay không tiện. Vậy nhờ em giúp giùm, ơn này chị sẽ muôn đời tạc dạ. Này, kế hoạch sơ bộ là tối mai, em giúp chị cởi trói rồi đặt chất nổ giết chết con trăn, sau đó em sẽ dắt chị trốn về Sài Gòn hay Biên Hòa gì cũng được.

Hai chị em ngồi trên xuồng giữa rạch, bàn tính thật kỹ từng chi tiết của kế hoạch đặc công và đào tẩu, sau đó chị Đào quành xuồng lại chở Lợi về nhà chị rồi chị hối hả đi tiếp sang nhà chú Ngạn để làm nốt một số công việc chuẩn bị cho ngày mai. Trưa hôm đó, vì nhận lời giúp chị Đào nên Lợi ăn cơm cảm thấy thật ngon lành và dĩ nhiên trong nhà, hoàn toàn tuyệt đối không ai biết được chuyện gì đang sắp xếp, tính toán cả. Tuy nhiên, phần nào nó cũng cảm thấy hơi sờ sợ nhưng do trót lỡ đã hứa giúp chị Đào rồi giống như vào hang cọp phải bắt cho được cọp con nên nó đành phóng lao theo lao vậy. Sáng hôm sau, theo kế hoạch đã thống nhất với chị Đào, Lợi thu xếp hành lý xin phép hai vợ chồng bác Kim đón xe trở về Bà Rịa và dĩ nhiên là không ai mà không đồng ý. Nó chào các anh chị người làm rồi ra khỏi cổng nhà, đi ngược lại con đường mòn mà hôm trước nó đi vào nhưng chỉ được khoảng 100m, nó bỗng rẽ ngoặt tay trái, đi theo một con đường mòn khác gần 100m nữa thì gặp chị Đào đứng chờ nó nơi cống thủy lợi. Chị dẫn nó đến nhà chú Ngạn cách đó không xa. Lúc bấy giờ chỉ có mỗi một mình chú Ngạn ở nhà và để bảo đảm an toàn bí mật tuyệt đối, Lợi đành phải chịu khó vào ở trên căn gác xép vừa chật chội vừa tối tăm lại vừa bụi bặm.
– Yên chí đi cậu nhỏ! Đến 3 giờ chiều nay, bà xã tôi với sắp nhỏ qua nhà anh tôi rồi tôi sẽ cho cậu xuống tắm rửa thoải mái – Chú Ngạn nói giọng vỗ về rồi đi xuống nhà dưới.

Vậy là 8 tiếng đồng hồ cuối cùng rồi cũng qua đi, sau khi ráng nuốt hai ổ bánh mì kèm thịt heo quay và mệt mỏi ngủ một giấc khá dài trên tấm ván mộc, Lợi được chú Ngạn gọi xuống tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ rồi ra sau vườn uống café đá với chú. Chú vừa rít thuốc lào vừa nói :
– Mọi việc chuẩn bị cho tối nay, tôi và con Đào làm xong hết cả rồi. Giờ thì tôi và cậu chỉ việc ở đây chờ cho đến 10 giờ khuya là bắt đầu hành sự.
– Chị Đào đâu rồi cậu ?
– Nó về bển rồi, kẻo người ta nghi ngờ điều gì thì nguy. Hồi trưa này, nó mang bánh mì và thịt quay cho cậu đấy. Đến giờ phút này coi như là tuyệt đối an toàn bí mật rồi đấy, không còn chổ nào sơ hở cả. Ôi, thật tội nghiệp con nhỏ số phận hẩm hiu làm sao ấy, nếu mà không gặp được cậu thì e rằng…

Tuy chú Ngạn nói lấp lửng nhưng Lợi ít nhiều cũng hiểu được nỗi lòng của chú. Lòng nó thầm mong tối nay, mọi việc sẽ đều tốt đẹp và trót lọt, con trăn tinh kia chết hay không cũng không cần thiết nhưng chị Đào thì được giải cứu an toàn và làm sao cho mọi người tin rằng chị đã chui vào bụng con trăn. Chú Ngạn vào bếp nấu cơm chiều và khoảng gần một tiếng đồng hồ sau, chú lễ mễ bưng ra xếp lên cái bàn tròn Lợi ngồi nào đậu que xào, canh hẹ nấu đậu hủ trắng cùng với cơm trắng, thịt quay. Hai chú cháu cùng nhau ăn uống thật ngon lành.
– Nè chú, hồi đó đến giờ có trường hợp nào đến miễu nhưng rồi con trăn quên hổng đến không chú?
– Làm gì có chuyện đó mậy? Nó đã thành tinh rồi thì làm gì mà không đến. Nhưng cho dù nó đã thành tinh đi chăng nữa thì nó cũng không thể nào phân biệt được thịt người với thịt bê đâu vì cỡ nào thì cỡ, nó cũng chỉ là một con vật không hơn không kém.
– Thế chú thấy có ai dám nghĩ đến chuyện trộm long tráo phụng như chú và chị Đào chưa?
– Chưa có ai cả, cậu ơi!
– Vậy tiền của ai bỏ ra để làm lễ hội đêm nay hả chú?
– Của hội đình làng chứ ai? Chả nhẽ ông anh tôi bị mất con gái còn bắt ổng bỏ tiền ra nữa hay sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Thông tin truyện
Tên truyện Chị Đào
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện loạn luân
Ngày cập nhật 24/11/2017 09:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chị hai của tôi
Nhà tôi gồm 3 chị em : chị Hai tôi lúc đó đã 28 tuổi rồi, tôi thì mới có 15 tuổi, còn Phượng em ruột tôi nhỏ hơn tôi 1 tuổi. Sự khác biệt tuổi tác là do chị Hai là chị cùng mẹ khác cha với hai đứa tôi. Ba cũa chị Hai đi theo cách mạng và đả đi biệt tích. Mẹ tôi đả chờ đợi lâu trước khi làm lại cuộc đời và sanh ra hai anh em tôi. Tôi có kỷ niệm tuyệt vời về thời thơ ấu của tôi ở Đàlạt, gia đình chúng tôi rất khắn khít với nhau. Ba mẹ tôi làm ăn khá giả nên cuộc sống của chúng tôi cũng dễ dàng. Có điều ba mẹ thường phải đi buôn bán ở Sài Gòn nên chị Hai là người lo cho tôi và con Phượng nhiều nhất. Tôi thương chị Hai vô cùng và theo tôi chị cũng yêu mến hai đứa em thật sâu đậm. Chị Hai thật hiền dịu và dễ thương. Chị có gương mặt trái xoan với mái tóc dài óng ảnh kèm theo một đôi mắt thật hiền lành và trung thực. Tôi không hiểu...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ chị gái Đụ em gái Đụ lỗ đít Truyện loạn luân Truyện phá trinh
Ăn vụng
Mới có 8 giờ hai vợ chồng nhà hàng xóm đã đóng cửa rồi. Mà phòng bên đó có mỗi cửa ra vào với hai cái lỗ thông hơi bé tí bên trên, giờ này đóng vào thì có mà bằng chui vào lò bát quái. Bên ấy phòng bé tí, lại dùng bóng đèn tròn thì nóng phải biết. Ơ, hay là họ làm chuyện gì nhỉ? Tôi tò mò không biết họ làm gì trong đó. Thế là tôi tắt đèn, cả khu nhà trọ bên ngoài tối om, chỉ còn ánh sáng hắt ra từ phòng bên. Tôi rón rén bò lại gần cửa phòng hàng xóm, nhòm qua kẽ nứt trên tấm cửa gỗ đã cũ nhìn vào. Nhà trọ chỉ có ba phòng, phòng trong cùng là phòng tắm kiêm luôn nhà vệ sinh. Phòng cạnh phòng tắm là phòng thằng Hoan với thằng Tùng, hai đứa chúng nó cũng vừa về quê xin tiền chiều nay. Tiếp theo là phòng tôi và thằng Việt. Thằng Việt tối nay đi dạy kèm, phải đến 9h30 nó mới về. Phòng ngoài là phòng của vợ chồng Hùng Hạnh. Anh Hùng làm xe ôm, còn chị...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ máy bay Đụ với hàng xóm Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện ngoại tình Truyện sex tự kể Truyện sex vần A
Việt kiều Canada
Vừa đặt chân tới sân bay, vào lúc 8 giờ sáng, người ra đón mình là ông anh rể, chị mình không nghỉ việc được để đi đón vì làm việc quan trọng ở một công ty lớn. Ảnh ôm mình vào lòng nút lưởi mình trước mặt mọi người, làm mình hơi ngại một chút, rồi đưa mình ra bải đậu xe, bảo mình ngồi phía sau, và ảnh củng vô băng sau với mình, ôm minh vào lòng, nút lưởi mình tiếp trong khi tay ảnh lòn vô áo mình, xoa và bóp vú mình, chỉ trong chốc lác, bàn tay đó vuốt ve đùi mình, vén jupe của mình lên, dọc lồn mình phía ngoài quần lót, rồi ảnh tuột quần lót của mình đi, ném nó xuống xàn xe, banh chân mình ra dọc hột le, dọc mép lồn và đút một ngón tay vô lổ lồn mình, bôm nó càng lúc càng mạnh, mình nứng lồn gần chết, tự động đưa tay qua, mở dây nịt, mở nút quần ảnh, lòn tay vô quần ảnh, kéo cặc đả cứng ngắt của ảnh ra, sụt một hồi rồi khom xuống bú, khi ảnh đụ mình lúc...
Phân loại: Truyện sex ngắn làm tình với chị vợ Truyện loạn luân

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi