Bốn o e giống con mèo, hai tay vờn vờn muốn nhốt đầu tôi nơi cặp vú. Biết Bốn chớm lên cơn sướng, tôi bóp măn hai bầu vú và nút chách chách lên cái núm cứng đanh. Bốn thở ra từng đợt, lắp bắp nói gì đó. Tôi mơn mạnh một bên núm vú còn miệng thì cắn nút cái núm vú bên kia. Bốn rùng mình mấy cái rồi đổ oạch ra. Tôi trườn lên tấn công tới tấp hai cái vú bằng cách bóp, măn và vê, bú nút làm cho hai đầu vú hết mềm kịp.
Bốn vùng vằng đạp hai giò, tôi liếc thấy chùm lông ngọ nguậy mà nổi hứng dồn đập. Bốn hét lên : bắt đền anh, em bị đau giờ anh phải làm sao cho em khỏi rát. Tôi biết cô bé nhõng nhẽo và muốn ăn bữa nữa nên cũng từ từ bò ập lên người cô. Chả cần chỉ vẽ, Bốn vội mò tìm khúc gân của tôi và xăm xoi nhét ngay vô cái lỗ đang há chờ. Tôi quên bẵng luôn bà xã ở nhà chèo queo từ tối, tôi xáng một cây mưa lớn vô người Bốn.
Cô nàng bung hai giò lên khua khua mấy cái rồi quắp lấy lưng tôi mà vặn vẹo, giãy đành đạch như sợ rớt. Tôi dọng cho cô chừng chục cái, Bốn lịm đi trong cái nứng lan nhanh. Tôi bơm thêm chừng chục cái nữa thì Bốn như con hổ cái choàng thức dậy, xiết lấy tôi mà hét : nắc mau vô, nắc mạnh vô, nắc chết bỏ đi anh, em đang sướng.
Tôi bê nguyên cặp giò Bốn lên, hơi kéo lơi ra để tôi băm vằm Bốn cho hả. Tôi nhìn thằng cún thong dong miết ra miết vào cái lỗ tầy huầy mà thấy thương nó vô cùng. Cái thằng trơn lu cần mẫn bào mòn hai bờ mu Bốn làm cô căng cứng người lên hít hà cật lực. Tôi bóp nhẹp hai cái vú mà tấn người xuống lên. Bốn như cục bột lăn mềm dưới bàn tay thô bạo của tay làm bánh. Cô rên rỉ từng chặp : sao mà sướng thế, sao mà sướng thế. Em chết tới nơi mà hổng muốn anh ngưng. Nắc tới đi anh, nắc bể lồn em cũng được.
Tuy đã từng nghe lời tục mỗi khi nắc Bốn mà tôi cũng phải nhăn mặt bất mãn. Bốn đoán tôi giận nên vả lả : em sướng thì cũng để em rên mé đìu hiu chút chớ, sao anh bực mình. Tôi nín thinh lo xóc hai giò Bốn lên vừa bóp vú vừa dện vô lồn Bốn nghe kịt kịt. Bốn quíu lại, có lúc kẹp nghiến con cu tôi như thẩm thấu cái nứng lan âm ỉ đâu trong lỗ. Mắt người đàn bà khi được đụ sướng rạng rỡ cách gì, nó rưng rưng như sắp khóc.
Tôi thấy ở Bốn điều khác lạ. Người ta sướng thì nằm vật ra, buông xuôi lỏng lẻo hết để người đàn ông giập tận mạng. Còn Bốn nứng thì cong queo người lại như con tôm luộc, tôi hỏi lý do, Bốn nói : sao lúc đó người em bủn rủn hết trơn, em phải co rúm lại mới chịu được, chớ không em phải hét lên, phải nói tục, mà em sợ anh giận ngưng nắc nên không dám. Tôi nghe vậy mà thương.
Càng ngày Bốn càng tỏ ra liều lĩnh và manh động. Gặp tôi cô đều kể lại : buồn buồn em thường gọi cho anh luôn, nhưng nghe giọng chị a lô là em cúp máy. Xong nàng cười hì hì hỏi tôi : anh ngán em chưa. Hèn chi hồi gần đây bà xã cằn nhằn là có đứa nào rảnh gọi tùm lum mà chừng báo sẵn sàng nghe thì nó cúp mất. Tôi nghĩ mấy cha quảng cáo nên cũng hổng để tâm.
Cho nên khi nghe Bốn khoe thành tích, tôi nạt : em sao hổng muốn yên bình mà cứ thích đào xới lăng nhăng hổng biết. Bốn gân cổ lên đối đáp : ờ, em quậy lung tung lên vậy đó. Ai biểu anh trốn biệt em làm chi, anh còn né thì em còn kêu nữa, chừng nào anh nóng ruột phải kiếm em mới thôi.
Tôi nổi khùng hỏi : kiếm em thì làm gì, hổng lẽ suốt ngày em ăn rồi hổng có chuyện chi làm hết, cứ ngong ngóng đi phá người ta. Bốn cười điên cười dại : còn lâu em mới phá thiên hạ, em phá anh thôi vì em nhớ anh được hôn. Tôi biết cô sắp nói sảng nên dập chặn : nhớ thì cũng phải để anh đi làm đi ăn, chớ anh rảnh rang đâu như em.
Bốn hứ lên : anh nói dóc. Anh mà đi làm đi ăn mẹ gì, bộ anh làm cả ngày cả đêm sao, như vậy là anh đâu có màng gì nhín cho em một xí. Anh được nuôi mập thây, anh có chỗ rúc vô khi sướng muốn, còn tui… Chưa gì Bốn đã khóc ngon khóc lành. Tôi bấn dữ dội phải dỗ cô như nhử con nít : nín đi, đừng khóc xấu lắm.
Bốn đeo lấy tôi như kẹo kéo : em hổng nín, tối nào em cũng tưởng tượng anh đang nằm trên bụng chị dận như bơm bánh xe, em khùng tổ chảng. Người ăn hổng hết, kẻ lần chẳng ra. Tôi nạt cô : em nói bậy, anh lớn tuổi rồi còn làm ăn gì được, đừng nghi bậy nghi bạ.
Chẳng nói chẳng rằng, Bốn đưa tay bóp ngay đùm tôi cái cóc. Cái thằng bất nhơn, khi không nó nổi cứng thẳng ro, Bốn cười nhạo tôi : anh nói hổng làm ăn gì được mà em bụm thấy một nạm, may ra em mới nói sơ sơ, chớ em lột đồ ra chắc anh còn mang cái dùi cui dài tổ sư hổng ít.
Tôi mắc cỡ nên đổ vấy đổ vá : cha nội nào mà giữ trang nghiêm với em cho nổi, miệng nói tay hốt thì nó có quẹo cu lát cũng phải ngóc đầu lên. Bốn được trớn nên đòi quyền lợi : thì anh chơi chị lâu lâu cũng phải dành quyền ưu tiên cho em chút chớ. Đàn ông mấy anh sướng thiệt, vợ bệnh, đẻ đái thì mấy cha đi kiếm bồ. Hổng có bồ thì mấy cha vô động khơi khơi, còn tụi tui có thèm cũng nhịn muốn hẻo.
Tôi khó mà lý luận với Bốn cho trọn, nói gì cũng thua cô xa lơ xa lắc. Nên tôi nói tạt ngang : thì giờ gặp anh rồi, em muốn gì nói đại đi, mại hơi hoài mệt quá. Bốn tươi tỉnh như vừa được tắm táp, ỏn a ỏn ẻn : thì em muốn anh chơi em chớ còn gì nữa. Và hổng chờ tôi có ưng hay không, Bốn bựt luôn nút áo ra cho tôi dòm hai trái vú đang dồn dập trong cái xú. Sao mà mỗi ngày nó bự bự ra, tôi phải đuổi xua ngay ý nghĩ vẩn vơ chớ không sẽ bị chết giấm chết giúi trong đó. Bốn biết ý nên rung rung người, lắc tới lắc lui, hai cái vú vừa mềm vừa đầy, nhúng nha nhúng nhính coi thấy ghét.
Đã vậy cô còn lấy tay bụm dưới hai lườn vú nâng lên cho chúng nổi cộm rồi lắc người mạnh hơn. Cha mẹ ơi, tôi tưởng hai cái vú chực nhảy xổ ra ngoài. Bốn nũng nịu xê lại gần tôi nũng nịu : lâu anh không rờ em, thấy nó rồi anh cũng vô tâm vô tánh, em hổng chịu đâu.
Trường hợp như tôi, quí ngài phải tính sao đây. Trong khi Bốn còn tiến gần tới thiếu điều đặt hai vú vào miệng tay tôi nữa. Tôi làm bộ hỏi vặn : hổng lẽ gặp nhau em chỉ muốn có vậy thôi sao. Bốn khẳng định : chớ còn gì nữa, hổng lẽ kêu anh tới ngồi chơi sơi nước rồi thả cho về. Em cũng phải mại hơi mời thết anh mấy món ăn chơi rồi đòi gì mới ngỏ chớ. Và để tôi khỏi lo ra, cô hối tôi : ôm em chút đi mà, rờ xoa cho em đỡ ngứa ngáy một chút coi.
Tôi nhắm mắt nhắm mũi ập vô hai cái vú, vò lùng nhùng mà nói : rồi đó. Bốn thét lên : anh ăn gian, vò vò như vò lá trầu thì ăn thua mẹ gì. Anh phải lầm vầy nè, và như bà thầy, cô chỉ cho tôi : anh phải bóp như anh bóp trái vú sữa cho nó bể ra rồi anh kê miệng vô nút rột rột thưởng thức cái chất ngọt lịm mới được.
Hai tay tôi bị cô đằn be bét, cái xú bị đẩy lêch xô, nhưng tôi hổng thấy gì khác mà nhận rõ hai cái đầu vú sượng trân như hạt lựu. Bốn dùng hai tay ịn mặt tôi vào gần cần cổ cô và miệng thì tía lia : anh bóp nhàu nhỉ vô, bóp mạnh chừng nào em đã chừng đó. Anh đừng làm trả nợ quỉ thần, thương em chút đi mà.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tình cũ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ người yêu cũ, Truyện của kiều bào |
Ngày cập nhật | 19/11/2017 10:38 (GMT+7) |