Thấm thoát đã đến ngày Trường phải áp tải số hàng bạch phiến đã được chuẩn bị xong. Theo chương trình Trường phải giao tiền hết cho bọn con buôn, rồi theo hàng quay trở về Úc. Khi kiểm điểm tiền nong Trường mới giật thót người. Trong thời gian sống hào phóng vi vút với Mơ, không những số tiền mà bạn bè gửi nhờ Trường mang về đưa cho thân nhân của họ đã bị hắn tiêu sạch, mà cả số tiền để giao dịch Trường cũng đã tiêu lậm vô gần cả năm ngàn đô. Suy nghĩ nát óc cuối cùng hắn quyết định làm liều. Hắn còn nhớ trong chuyến lấy hàng lần trước. Bọn con buôn gạ hắn mua thêm hàng để làm ăn riêng, và đã chỉ cách cho hắn dấu bạch phiến vào trong bụng. Với cách này tuy không mang được nhiều, nhưng an toàn khó bị lộ, và nếu như trót lọt về tới Úc thì Trường sẽ dư sức chi trả những khoản tiền mà hắn đã tiêu lạm. Việc đầu tiên của hắn bây giờ là làm sao xoay ra được vài chục ngàn để trả tiền mua bạch phiến. Suy đi tính lại hắn thấy chỉ còn có mẹ con Mơ là có thể giúp hắn.
Tối hôm ấy hắn vờn Mơ ướt đẫm cả háng, rồi nằm vật ra giường, chứ không leo lên địt Mơ như mọi khi. Riêng phần Mơ đang chờ đợi một khúc gân lút sâu trong thân thể thì bị Trường ngưng ngang, nên cuống quýt ngồi nhổm dậy định tự cầm dương vật của Trường để đưa vào, thì thấy vẻ mặt của hắn buồn buồn. Mơ lo lắng hỏi:
– Có chuyện gì thế hả anh?
Trường thở một hơi dài ra điều ngán ngẩm:
– Cái tên thủ trưởng của Viện Công Cụ Cơ Giới hóa Nông Nghiệp nó đòi anh phải đưa cho nó hai mươi ngàn đô thì nó mới chịu ký hợp đồng mua mớ máy cày, máy thái cỏ của anh. Phải chi nó cứ chịu ký hợp đồng, cho anh nhập máy vào. Đến khi ấy thì hai chục ngàn đô có đáng gì. Bây giờ đùng một cái hắn đòi ngay. Anh chẳng biết xoay ở đâu ra để đưa cho hắn đây chứ!
Mơ vẫn cầm trong tay cái dương vật ấm áp của Trường vuốt ve lên xuống nhìn Trường dịu dàng nói:
– Tưởng việc gì, anh đừng lo em có dành dụm được chút đỉnh, để em hỏi mẹ cho vay thêm là đủ thôi.
– Nếu thế thì tốt quá, em cứ nói với mẹ, sau khi xong việc anh sẽ trả cả vốn lẫn lời gấp đôi. Hì… hì còn bây giờ thì anh trả cho em chút đỉnh trước nhá.
Nói xong hắn kéo Mơ nằm sấp lên người, hôn như mưa vào mặt của nàng, phần hạ thể của hắn nhúc nhích để dương vật của hắn ngấp ngé nơi cửa hang ướt nhoét của Mơ, rồi kéo rịt người nàng áp chặt vào hắn. Cả một dương vật cứng, dài chui tót vào trong âm đạo của Mơ, khiến nàng sung sướng đến lịm người…
Sau khi bà Báu đưa cho mười mấy cây vàng để mang đi bán. Mơ gọp luôn số tiền dành dụm của mình cho đủ số, rồi đưa hết cho Trường. Đến ngày hẹn, Trường ung dung giao tiền cho bọn buôn ma túy. Lần này hắn mua thêm cho riêng hắn 200gr. Trước khi về khách sạn hắn ghé vào nhà thuốc tây mua một lố condom. Để thực tập hắn nhồi bột mì vào trong một cái condom dùng một ít dầu dừa thoa bên ngoài cho trơn để dễ nuốt vào bụng. Sau đó hắn uống một liều thuốc xổ cực mạnh rồi tu ừng ực cả lít nước lã. Mười lăm phút sau hắn đi cầu như tháo cống. Cái bao condom đựng bột mì cũng bị tống ra ngoài. Thế là hắn yên chí tiếp tục du dương với Mơ để chờ ngày quay trở về Úc.
“Bản tin buổi tối của đài CTV3 đưa tin Chuyến bay VN 318 của hãng hàng không Air Việt Nam đã phải đáp khẩn cấp xuống phi trường Thái Lan vì một hành khách Việt Nam mang tên Trần Trường bị ngộ độc ma túy. Sau khi cấp cứu, nhà chức trách Thái cho biết người đàn ông này đã nuốt bao cao su có chứa đựng bạch phiến, và nguyên nhân gây ngộ độc là vì bao cao su bị lủng. Sau khi được bình phục. Người đàn ông có tên trên có thể sẽ bị tạm giữ để chính quyền Thái điều tra.”
Bà Báu nghe xong bản tin rụng rời cả tay chân, muốn báo cho Mơ biết nhưng nàng lại không có nhà. Bà nhấc điện thoại lên gọi cho Liên. Có tiếng Liên trong điện thoại hỏi:
– Alô ai đấy ạ?
– Tôi mẹ cái Mơ đây, cô có coi tin tức buổi tối nay chửa?
– Dạ, cháu có coi.
– Có phải đúng là cậu Trường đang được cấp cứu ở Thái Lan không hả cô?
– Dạ, cháu cũng không rõ lắm. Theo như chuyến bay và tên tuổi thì đúng là chú ấy rồi. Nhưng quả thật cháu cũng chẳng biết thực hư ra sao bác ạ! Rõ khổ thân chú ấy quá!
Giọng nói của Liên ra vẻ thương xót và lo lắng, nhưng bà Báu có biết đâu trên khuôn mặt của Liên bây giờ đang có một nụ cười hả hê. Sau khi không chứng thực được điều gì, bà Báu gác phone, ngồi phịch xuống ghế thẫn thờ. Thế là hết bao nhiêu toan tính của bà đã đều mất sạch. Ngay cả mười mấy cây vàng dành dụm để lo việc hậu sự cho bà, chắc chẳng bao giờ sẽ có lại được…
Từ khi nghe được tin Trường chính thức bị chính quyền Thái truy tố xử tử vì tội tàng trữ và vận chuyển ma túy. Mơ như người mất hồn mặt mày ủ dột. Việc đang làm cho nàng khốn khổ nhất là cái thai mà Trường đã để lại trong bụng nàng. Từ hôm Trường lên máy bay trở về Úc thì nàng thấy mất đường kinh. Bây giờ thì hai đầu vú đang bị thâm đen lại. Buổi sáng và mỗi khi ngửi thấy mùi cá là nàng nôn mửa đến mật xanh, mật vàng. Nhiều lúc nàng tự hỏi: “Có phải đây là cái giá mà con người phải trả, cho những đam mê và khát vọng hay chăng?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Khát vọng phải trả |
Tác giả | Cương Hoài |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Thuốc kích dục, Truyện hiếp dâm, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 31/01/2022 03:33 (GMT+7) |