Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Em chỉ là một con đĩ » Phần 4

Em chỉ là một con đĩ

Phần 4

Hạ Âu lại bắt đầu nhìn tôi kể:

– Hồi nhỏ, nhà em nghèo cực, em không có bố, mẹ nuôi em đến năm 10 tuổi. Còn nhớ mỗi lần em tan học, đều phải ăn một bát chè tôm lạnh, Hồi đó mẹ em mang cái bát to nhất trong nhà đi mua cũng không đủ cho em ăn no. – Hạ Âu nói nhiều nhất từ khi quen tôi. – Kể ra chè ở đây mùi vị không thay đổi, vẫn mát mát thanh thanh, vừa mềm vừa dai.

Tôi nhìn Hạ Âu. Cô ấy ăn chè như một kiểu hưởng thụ, tôi không thể tin được đây là cô gái bao của tôi.

Thì không phải Hạ Âu chỉ là… sao?

Tôi nhìn ngược hướng Hạ Âu, mới thấy hai bên đường toàn nhà cấp bốn, đường chỉ rộng 5 mét, còn có cả đường lát đá, có một đứa bé cởi truồng mập mạp nhìn chúng tôi.

Tôi nhìn nó, nó sợ hãi chạy mất.

Bát cuối cùng này Hạ Âu ăn rất chậm, có lẽ mất nửa tiếng. Tôi biết cô ấy lưu luyến.

Tôi muốn hỏi cô, vì sao không chuyên tâm học cho thật giỏi lại đi làm cái nghề này, mà chả biết hỏi thế nào.

– Mẹ em… có lẽ chả sống được đến năm sau! – Tiếng nói từ bên trời xa xăm vọng tới.

Vốn chúng tôi đều im lặng, bác Trương chạy vào nhà có tí việc, chỉ có hai đứa tôi ngồi lại. Cô ấy thốt lên 1 câu, như sóng dội tới, tôi bất ngờ.

Nói xong, cô ấy ngước mắt nhìn trời.

Còn nhớ ngày tôi bé, khi khóc đều nhìn lên trời, như thế, nước mắt sẽ không lăn ra.

– Vì sao? – Giọng tôi run run. Vì tôi không thể nghĩ, một bà mẹ trẻ như mẹ cô, sẽ chết. Mà tôi cũng đã vô tình dung nạp bà mẹ đáng yêu đó vào thế giới quanh tôi.
– Năm ngoái mẹ em đã chẩn đoán bị ung thư tử cung.
– Mẹ em biết không?
– Hic, đáng cười là chuyện này do mẹ em tự nói ra cho em biết. Khi đó mẹ em còn an ủi em đừng khóc.

Tôi không dám nhìn Hạ Âu, tôi sợ nhìn thấy giọt lệ long lanh.

– Em chưa từng khóc trước mặt mẹ em vì chuyện này. Vì mẹ sẽ đau đớn lắm… Bân, anh làm sao thế? Em có khóc đâu, sao anh tránh mắt em nhìn? – Cô ấy bỗng cười trách nhẹ tôi.
– Ơ, anh đâu có! – Tôi gượng gạo đáp, giấu sự xót xa cho cô.
– Ờ, thế anh thử nói xem… anh nghĩ gì về… đĩ? – Cô ấy chuyển đề tài, nhưng rõ ràng cái tiếng cuối cùng kia nói ra với vẻ khó khăn.
– Không tôn trọng, cũng không khinh rẻ. – Tôi thật thà đáp.
– Thế anh thử đoán, mẹ em làm nghề gì? – Cô ấy hỏi, đáy mắt ánh lên vẻ lo sợ, mạnh mẽ, trầm tĩnh, nhưng hơi đáng thương hại.

Tôi thốt nhiên hiểu ra, lắp bắp, không thật chắc chắn:

– Mẹ em à, bác…
– Ha ha, đoán ra rồi à, mẹ em làm đĩ! Tôi thiếu điều muốn đập vỡ tan cái bát trước mặt!

Chữ Tôi, chữ Mẹ, chữ Đĩ – tôi không thích nó nối liền với nhau, cũng không thích nó thốt ra thanh tân thế từ miệng Hạ Âu.

– Nhưng anh cũng thấy rồi đấy, nếu em không nói cho anh biết, anh không bao giờ đoán được. Vâng, bà làm đĩ, hàng trăm người đàn ông bao rồi, nhưng bà cũng là mẹ em. Thì như hôm nay anh thấy, mẹ em cười rất đẹp và mẹ em rất nhân từ, bởi vì bà rất hãnh diện khi con gái kiếm được người tình tốt, bà gọi em là baby… Cho dù bà làm gái. Em đã thề, từ nhỏ đến lớn, từ khi em hiểu nghề của mẹ, em không hề khinh thường mẹ. Bởi mẹ hy sinh là vì em.

Khi nghe nói mẹ Hạ Âu là đĩ, tôi bất ngờ, nhưng khi nghe những lời gan ruột của một cô gái bao, tôi sững sờ. Tôi như rơi vào thế giới của đĩ với khẩu hiệu: “Tuy là đĩ, nhưng là người”.

Tôi im lặng, Hạ Âu cũng không nói nữa, giữ lại bí mật giai lệ trong nụ cười. Cô lại bắt đầu tiếp tục ăn chè. Ăn cho đến khi không còn một miếng thừa, như thể cất giấu tất cả những gì tốt đẹp nhất của thời thơ bé vào sâu thẳm trong cô.

HAI…

Lúc về, bác Trương quả thật sống chết cũng không lấy tiền Hạ Âu, dù chỉ là ba bát, có hai đồng vẫn còn thừa 5 hào.

Bà chất phác nói: “Hạ Âu này, về sau cứ mang cậu người yêu đẹp trai tới đây ăn nhé!”

Hạ Âu cười đáp vâng, tôi cũng hứa sẽ còn trở lại.

Có điều đây là lần cuối cùng trong đời, tôi ăn chè của người đàn bà má hằn vết chân chim, bởi không lâu sau, nơi đây bị giải tỏa, mọi người phiêu bạt nhiều nơi. Khi Hạ Âu nghe tin này, tôi tưởng cô sẽ bảo, sau này chả còn chè tôm lạnh mà ăn nữa. Ai ngờ cô lặng đi một lát rồi khẽ bảo, từ nay trở đi đã mất hẳn khoảng trời của cô.

Tôi nghĩ cô đã để mảnh trời xanh đó cất giấu vĩnh viễn trong trái tim thuần khiết như thiên đường. Nơi không ai gieo trồng, nơi không bao giờ bị đánh đục, cũng không bao giờ bị dỡ bỏ. Nhưng tôi có chết cũng không chịu thừa nhận, ngày hôm ấy cũng đã ở lại trong tim tôi.

Về sau, tôi có một cảm giác lạ lùng khó nói với nghề làm gái. Hạ Âu thì lại sống như chưa hề có gì xảy ra, trở về nét mặt trơ lỳ như gỗ đá, ngoài việc bị tào tháo đuổi suốt ba ngày.

Hạ Âu muốn tôi thi thoảng đi thăm mẹ cô.

– Nếu anh rảnh, anh đi thăm mẹ em được không? Trò chuyện với mẹ em, cho mẹ em vui đi!

Đêm đó Hạ Âu nói với tôi. Tôi nhíu mày, nghĩ, cô nàng ơi, cái xấu xí nhất của cô nàng là cô chả hiểu mình đang đứng ở vị trí nào. Tôi lấy đâu thời gian ra hầu chuyện mẹ đĩ?

Tôi nghĩ trong lòng, mặt cũng lộ ra ngay.

– Anh để ý đến chuyện mẹ em là đĩ ư? Hay là bất mãn vì bây giờ đang hầu chuyện anh là một đĩ? – Hạ Âu nói, cô ấy dường như giận dữ, dùng giọng nói rắn đanh chưa từng có.

Tôi để ý chuyện mẹ cô ta là đĩ? Giờ đây, nhớ lại cảm giác khi mẹ cô nhiệt tình, thân thiện, kể những chuyện gia đình bé nhỏ, tôi mới hiểu được vì sao ngay từ đầu tôi không hề bận lòng về thân phận của bà, và một cảm giác nuối tiếc.

– Tôi chỉ ghét cái kiểu cô nói với tôi – Tôi đáp trả.

Bắt đầu hút thuốc.

– Được rồi, tôi đi tắm đây, vặn nước vào bồn cho tôi! – Tôi lạnh lùng nói với cô.

Cô nàng lẳng lặng đi vào nhà tắm. Nghe tiếng vòi nước. Tôi nghe lòng phiền não, bực mình cả tiếng vòi nước, nó làm thói quen tư duy lý tính của tôi ngập chìm dần.

Đầu óc tôi thoáng qua hình ảnh cô ấy như bay lượn, nắm tay tôi dưới ánh trời, và hình ảnh cô ấy vừa cúi đầu lủi thủi đi vào nhà tắm, tôi quyết định, hai hôm sau dành thời gian đi thăm mẹ cô.

Bạn đang đọc truyện Em chỉ là một con đĩ tại nguồn: http://truyendam.org/em-chi-la-mot-con-di/

– Nước đầy rồi! – Cô nói, nét não nề trên mặt đã hết, giờ lại là nét mặt thuần khiết tĩnh lặng, tôi chán ghét vẻ giả dối khéo che đậy của cô, vì lúc đó tôi không nhìn thấy cô đang nghĩ gì. Trong đôi mắt to xinh đẹp kia là một màn phẳng lặng.

Không đau, không giày vò.

Tắm, ngủ.

Nằm trên giường, Hạ Âu quay lưng về phía tôi. Tôi kêu cô quay lại, cô quay lại, nhìn tôi, vẻ ngơ ngác, tôi biết cô giả vờ.

Trong lòng tôi lại cơn giận đến, Tôi nghĩ, cô đã làm cái nghề này, mà còn để ý tự ái này nọ? Có cái gì mà bắt tôi phải thỏa hiệp, cô cũng chả phải mẹ tôi.

Giận, tôi nhắm mắt ra lệnh:

– Tắt đèn! Ngủ!

Cả tiếng sau tôi không thể ngủ được. Quay nhìn Hạ Âu, tôi bị đôi mắt mở to long lanh làm giật thót mình.

– Cô cả đêm không chịu ngủ nhìn tôi làm cái gì? Dọa cho tôi sợ chết đi à?
– Em chờ anh thức dậy, em có hai câu muốn nói với anh, nếu có thể thuyết phục anh thì tốt, còn thất bại thì em cũng chả còn cách nào.
– Nói đi!
– Câu thứ nhất, mẹ em chưa bao giờ nhận được một lời hứa nào từ đàn ông, mẹ em quý anh như thế, là bởi một con đĩ luôn cho rằng, nếu một người phụ nữ mà được một người đàn ông hứa hẹn trọn đời, đó là hạnh phúc tuyệt vời nhất. Câu thứ hai, mẹ em chẳng sống được đến sang năm. Thế thôi, anh ngủ đi!

Cô ấy nói xong, đôi mắt đen như làn sóng nước ngưng đọng, nhìn tôi.

Tôi đột ngột đau nhói như tan vỡ, đau đớn ôm lấy cô ấy, một người con gái tròn 20, cô ấy như hang sâu như bí ẩn trong thần thoại, lại đạm bạc đơn thuần đến đau lòng. – Em đừng nói gì nữa, em ngủ đi, ngày kia anh đi thăm mẹ em!

Rồi cô gái trong lòng tôi ngủ, thở đều…

Giây phút ấy, tôi tưởng tôi sắp bị cô ấy làm rung động.

Sau đó tôi cứ có thời gian là đi thăm người phụ nữ ấy. Cái người mẹ mà sau mấy mươi năm làm điếm cảm thấy lời hứa của thằng đàn ông thật hiếm hoi ấy. Tôi cứ thấy hình như Hạ Âu không thật thích đi thăm mẹ, vì mỗi khi tôi bảo đi thăm, cô ấy đều kiếm ra việc phải làm, theo bạn cùng lớp đi dạo phố, trường có các hoạt động… Nhưng thật sự cô ấy cũng rất yêu mẹ.

Tôi phát hiện cuối cùng tôi chả tìm hiểu thêm được gì, từ người con gái có đôi mắt trong sáng kia.

Mẹ cô hình như không biết con gái làm gì, trước mặt tôi toàn kể những tốt những hiếu thuận, thiện lương của cô. Lần thứ ba tôi đi thăm, bà kiến quyết không cho tôi gọi bằng bác. Tất nhiên tôi hiểu ý bà, mau mắn gọi một tiếng mẹ, những vết nhăn trên mặt bà giãn ra thành đoá hoa.

Khi gọi bà là mẹ, tôi thề có tới 50% thật lòng trong đó, vì bà quá tốt với tôi, cảm giác giống như người mẹ đã qua đời của tôi. Tôi thường mua tặng bà những thứ linh tinh, dù tôi biết bà đủ giàu đến mức chả bao giờ cần đến cái gì của tôi. Nhưng bà vẫn tỏ ra vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, mà tôi không thấy chút xíu nào giả tạo, làm tôi có vẻ như một đứa con thật hiếu thuận.

Tôi biết vì sao bà đau bụng, tuy cái đau của bà không hề như cái đau của cha tôi, nhưng tôi vẫn làm như chả biết gì, mang cho bà thuốc của cha tôi, như đã hứa lần đầu.

Tất nhiên lại được bà khen ngợi, tặng thêm một mâm cơm đặc sản.

Có lần tôi đề nghị mời một giúp việc cho bà, vì bà ở một mình quá đơn độc, lại có bệnh. Nét mặt bà đột nhiên rũ xuống, thở dài, néu u sầu bình thường không thể thấy vẽ lên trong mắt:

– Bân, cháu gần như con bác rồi. Có việc bác không thể giấu cháu mãi.

Tôi biết bà định nói gì, nhưng tôi không muốn nghe bà nói ra, nó sẽ cứa đứt lòng bà. Bà và Hạ Âu khác nhau, Hạ Âu không để điều gì lại trên nét mặt, bà lại bày mọi cảm xúc lên đôi mắt nhìn. Tôi bất nhẫn, tôi không muốn người phụ nữ đã bước một chân vào quan tài này nghĩ, người rể có điều khinh khi.

Cho nên tôi vội vã cắt lời:

– Mẹ, mẹ mệt rồi, để con đấm lưng cho mẹ!
– Không mệt, bác có chuyện muốn nói với con, đến đây ngồi cạnh bác.

Ngồi, mồ hôi ra đẫm tay.

Tôi nghĩ bà sẽ chả biết làm thế nào để bắt đầu. Bởi mãi mà bà không nói. Tôi nhìn bà, sau đó nhìn trái táo trên bàn, đờ đẫn. Hôm nay bà trang điểm nhẹ nhàng, phớt nét lông mày, phấn nền và màu mắt tạo hiệu quả đẹp, trông bà như chưa 40.

– Bân, không rõ baby có kể gì cho cháu không, sự thật, bác… bác không có chồng. Cả đời bác chưa từng đụ.

— Hết —

Khi đọc xong truyện, làm ơn hãy bấm vào quảng cáo bất kỳ trước khi thoát khỏi website, cảm ơn các bạn rất nhiều.
Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Thông tin truyện
Tên truyện Em chỉ là một con đĩ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện nhẹ nhàng
Ngày cập nhật 23/08/2021 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Búp hoa non - Tác giả Trần Đại Dư
Chi đứng chết lặng bên ngoài cửa phòng tắm, toàn thân run lên bần bật, cô ghé mắt nhìn vào cảnh tượng ghê gớm đang diễn ra ở bên trong giữa anh Trung với nhỏ Quỳnh, người bạn gái thân thiết của nàng. Họ trần truồng như hai con nhộng và đang hì hục làm tình, không hề nghĩ rằng bên ngoài của phòng tắm còn có Chi hiện diện bất ngờ và nàng nhìn họ không sốt một động tác ái ân đang diễn ra mê mệt giữa hai người. Nhỏ Qùynh trông như người không còn hồn phách, nó ngồi dạng hai chân ra cho anh Trung khom người gục mặt vào bộ phận sinh dục của nó mà mút ra mút vào nghe chùn chụt khiến cho Chi chỉ muốn mau bỏ chạy nhưng hai bàn chân của cô eứ như có sức mạnh vô hình chôn đứng cô lại, cô run lên từng chập tưởng như không còn có thể đứng vững. Cặp ngực của Quỳnh thường ngày no tròn trông đẹp mắt và thật vô tư lự bây giờ nó đang cương thắng lên hồng hào ngạo nghễ với hai cái núm vú săn chắc...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ lỗ đít Truyện NTR
Đạo đức
Phần 3 Tôi lái xe hối hả về nhà, xồng xộc chạy lên phòng Huyền, ôm nàng thật chặt và hôn nàng say đắm. Huyền chưa ngủ, nàng vẫn còn thức và lo lắng. Nàng đã cố sắp xếp những ý tưởng để nói thật với Du rồi nàng ra đi. Thấy tôi có thái độ lạ lùng, Huyền tròn mắt ngơ ngác. Trời ơi, ánh mắt nàng sao đáng yêu vô chừng. Huyền mấp máy chưa kịp nói gì tôi đã hôn phũ phàng lên đôi môi xinh như mộng. Tôi thì thầm lập lại những lời cô thư ký: Em hãy hôn anh như anh hôn em... Và rồi bài học trong sở được lập lại, tôi hôn nàng mạnh đến độ Huyền vùng vẫy vì ngộp thở. Lưỡi tôi liếm không ngừng khắp mặt Huyền làm cho nàng cố gắng kềm giữ sự nhột nhạt. Tôi xốc Huyền ngồi dậy, thì thầm vào tai nàng những lời yêu đương trong khi tay tôi vuốt ve Huyền. Bằng thói quen thường lệ, nàng nhắm mắt cầm cái của tôi đưa vào. Tôi vội chụp tay Huyền bóp mạnh khiến Huyền mở mắt kinh ngạc. Em hãy...
Phân loại: Truyện sex ngắn Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện ngoại tình
Bạn và tình ái - Tác giả Vi Tiểu Nhân
Phần 4 Chiều nào Hạnh cũng cột tóc đuôi ngựa chạy bộ nên cơ thể nàng mạnh khỏe săng chắc, bộ đồ chạy áo thun quần bó chật cứng của nàng làm đàn ông xốn mắt nhìn rất gợi dục. Đang chạy bỗng nghe tiếng bóp còi của chiếc xe sau lưng, Hạnh quay lai thì thấy Cường. Hắn lái sát nàng cười nói: “Nhìn mái tóc đuôi ngựa của em ở xa anh biết Hạnh!” Hạnh cười vui vừa chạy vừa nói: “Sao hay vậy!” “Người đẹp của tui mà!” “Có không đó!” “Thiệt! Rủ Hạnh xem chim... ăn kem đây... lên xe anh chở ra công viên chạy bộ ở đó vui hơn!” “A! Ok!” Hạnh lên xe Cường lái ra công viên. Cường thích gần Hạnh vì nàng lúc nào cũng vui vẻ nói cười huyên thuyên. Mạnh mê Hạnh cũng vì những cái đó và cưới nàng làm vợ. Sau khi Hạnh chạy một vòng Cường mua đồ ăn chim sẵn cho nàng. Thấy Hạnh đùa với đàn chim nhìn nàng dễ thương nhưng bốc lửa. Cái bộ mông căng cứng, phía trước âm hộ căng phồng sau lớp vải làm đàn ông nhìn thấy thèm...
Phân loại: Truyện sex ngắn Sex bú cặc Sex bú vú Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi