Nó dụ dự bảo: Để tôi còn nghiên cứu lại xem, có khi các mợ có thủ thuật nào dấu nên phải tìm hiểu kỹ may mới biết được. Để khỏi dây dưa những câu hỏi điên cái đầu, thằng Đực nhắn nhủ: Thôi, để tôi địt cho mợ sướng bữa nay đã. Khi nào biết ngọn ngành thì ta sẽ thổi kèn sau cũng chưa muộn.
Thế là hai tay thằng Đực tạm buông bỏ vú mợ ra để lòn dưới háng mợ mà gạt hai đùi choãi rộng, xong nó giúi thêm phía đầu mợ xuống cho mông chổng tĩ lên, nó thò tay bóp lại vú và vừa kéo vừa lôi mợ địt cành cành. Mợ Lan loạng choạng chúi cả người, song tiếng thịt va nhau kêu chách chách làm mợ lịm sướng.
Thằng Đực nắc mê mệt, nắc long trời lở đất, mợ Lan phải ngóc lên, thằng Đực biết mợ nứng nên thi nhau giật người lại dộng bình bình làm mợ kêu chí chóe. Nó vặt hai vú mợ tưởng sứt hẳn ra và cái lồn bị nó vần méo lên méo xuống mà mợ Lan vẫn ư a hối nó giập thêm.
Thằng Đực địt tưng bừng nhưng cũng phải công nhận mợ Lan chơi xả láng hơn mợ bên nhà. Một bà làm ra vẻ bất đắc dĩ, thích bỏ bu mà cứ một sợ, hai sợ; còn một bà thì sướng là hét bạt mạng. Nó xem ra địt mấy mụ cà chớn như mợ Lan mới đáng đồng tiền bát gạo. Thế nên nó giở hết tuyệt chiêu ra để làm cho mợ chết cứng.
Nó địt băng băng thì mợ Lan hết cúi rạp xuống nữa, loi choi muốn đứng thẳng lên. Thằng Đực ôm xiết lấy ngực mợ, miệng cắn vào bả vai và bớt một tay bóp vú để bịn luôn vào lồn mợ làm ni mà giật địt xóc nẩy lên oạch oạch.
Mợ Lan lết lê như con tin bị giữ để trao đổi, thằng Đực phải hét mợ đạp một chân vào cột nhà để nó giập cho mợ tả tơi mới đã. Mợ Lan còn đầu óc đâu mà từ chối nên nhất nhất nghe theo. Nó bưng lấy mợ vừa bóp vú, vừa bịn lồn, vừa cắn vai mà địt làm mợ ngả nghiêng muốn đổ.
Đến khi nó quậy hừm hừm và cả mợ Lan cũng rối rít thì cả hai cùng tăng sức và thở hổn hển để địt thật nhanh, thật sâu. Mợ Lan phải bíu hai tay ôm lấy cột, xìa đít ra cho thằng nhóc chém. Nó huých chừng bốn lần thì cả hai rú lên cùng lúc: Tới, tới, xê ra, xê ra, tao chết tới nơi, chết tới nơi.
Thằng Đực kiễng chân chém một thôi một hồi, mợ Lan nhủng nhỉnh xàng cái mông, khua cái lồn và nghe ọc ọc thằng Đực phóng tinh ra từng đợt, mợ Lan thấy lồn ấm rực, hai vú bị kéo giật đau ơi là đau.
Thằng Đực hối hả sợ lỡ dịp nên hung hăng còn bao nhiêu sức trút hết. Mợ Lan cũng nghe nhờn nhợn cái nứng chạy rần rần nên cật lực ngoáy đít cho lồn quấp chặt lấy cu thằng Đực bóp nghiến lên.
Rồi cả hai cùng đỏ phịch xuống, quị ngay tại nền nhà. Mợ Lan thở dập dồn, thằng Đực như người bị ngã xe văng ra ngồi thở dốc. Lênh láng nơi lồn mợ Lan lầy nhầy chất trắng đục, dính tèm lem lên lông, y thằng bé bú tham bị ọc sữa. Con cu thằng Đực ríu lại tím bầm, nó gúc gúc trông hết sức thiểu não.
Lụm cụm rồi trời cũng tối. Trước đó mợ Lan đã lụi hụi tắm rửa, tẩy uế gì lâu lắc sau cuộc đánh vật văng lửa tóe khói với thằng nhóc. Chả biết mợ có định đi đâu, hay thăm thú ai mà xem ra trang trang điểm điểm thấy ngộp. Mợ tô phấn dồi son, lại đánh cái váy ngắn cũn cỡn, coi mà phát sốt phát rét.
Mấy lần thằng Đực định hỏi dò mợ, song nghĩ sao nó lại im. Mợ lượn là đi ra đi vào, mùi nước hoa, mùi quần áo, mùi da thịt, mát mẻ, thơm tho, làm thằng Đực điếc cả mũi. Nó nhìn ngây ngô vào cái váy của mợ, nó là thứ hàng lụa gì mà nhăn nhúm như bùi nhùi, mỗi bước chân đi lại phát ra riếng sột soạt, như ai vò ai túm.
Đến giờ cơm, nó nhắc khéo, mợ bảo tối ăn nhà cho tiện. Thế là hai mợ cháu vào bếp. Thằng Đực ngồi trên cái ghế cao lênh khênh, trong khi mợ lạch bạch lo làm món này món nọ. Cũng vì cái váy ngắn quá nên mỗi khi mợ chúi xuống lấy cái xoong hay tìm món gì là y như cái lót bên trong vểnh lên ngỗ nghịch.
Thằng Đực trêu: Ối, tối chập choạng mà bướm còn vào nhà. Mợ Lan một mực bảo mắt thằng nhóc quáng gà, bướm đâu mà chập choạng. Thằng Đực tủm tỉm cười và lảng sang chuyện khác: Ờ, tui nhìn lộn, hóa ra con gà mái nó chổng bố cái phao câu lên.
Bấy giờ mợ Lan mới lờ mờ hiểu ra nên chửi: Phao câu để cho cả nhà anh ăn đấy. Thằng Đực cay nhưng không giận mà lại ghẹo chòng: Mình tui nhá nó cũng đã phún hết tỉ ra rùi, cả nhà tui đua nhau gặm thì nó thành cái mõm chó. Hai mợ cháu đối đáp nhau ra rít, xem ra chẳng ai nhường nhịn ai.
Mãi khi đã dọn bữa ra, hai người ngồi đối nhau mà thằng Đực vẫn nói kháy: Ủa, sao bà bảo phao câu dành cho tui ăn mà chẳng dọn ra. Mợ Lan thua nước nên cười cầu tài: Muốn ăn thì chốc nữa ăn,. Giờ cơm nước cho no bụng cái đã.
Thằng Đực ngồi đối diện mợ, tay và, miệng nhai, nhưng cái chân để trần cứ nghí ngoáy dưới gầm bàn khoắng khìa khìa lên đùi mợ. Mợ Lan có vẻ thích thích song lại làm nghiêm nạt: Ăn đi tử tế, khoắng thế thì nhai sao cho kỹ.
Thằng Đực khệnh khạng: Ăn mấy món này nhạt phéo, tui đang tìm cái phao câu để nhắm thử xem sao. Lúc này thì ngón chân nó đã chui dưới váy mợ, ngón cái đang mò mò nơi cái sịp. Đầu da ngón chân lướt lạng qua lớp lụa mỏng, khua khua nghe mát vô cùng.
Mợ Lan sượng không sao nhai được, cứ cầm hờ hững cái bát với đôi đũa chết lặng nơi tay. Thằng Đực xích tới một chút để ngón chân vươn đúng chỗ cần vươn và gẩy gẩy đầu ngón vào cái chỗ mềm mềm mợ đang dấu dưới váy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đụ nát lỗ lồn mợ chủ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ với chủ nhà |
Ngày cập nhật | 16/01/2018 09:04 (GMT+7) |