Mợ chủ giận một đỗi thì mệt, thở hồng hộc, ngồi thu lu ra đó. Thằng Đực cũng trân trối nhìn, nó thương mợ lắm. Nó xà tới vuốt ve tay mợ nói nịnh: Mợ cáu làm gì cho mất sức. Nhưng mợ chủ hất phăng mà nạt: Tao đéo khiến mày thương, vừa được ăn vừa được cười.
Và mợ nằm lăn ra nơi nệm, tấm tức khóc. Thằng Đực vô cùng ân hận. Mấy lần nó định xán vào nựng và xin lỗi mợ, nhưng nhìn mợ thở hơi lên từng cơn nó khiếp. Nó sợ lăn vào, mợ lên cơn, đứt vài sợi thì nó mang họa, nên chỉ dám xun xoe đứng đó thôi.
Mợ chú nhìn thấy càng ngứa mắt nên hổn hển chửi: Mày không cút bố ngay đi cho tao nhờ. Gớm người ta mệt bỏ bu mà còn đứng đó gúc gúc cái dùi, trông mệt bỏ mẹ. Mày không đi, bà lấy dao cắt phăng thì đừng trách. Thằng Đực xem ra khó ở lại nên vội chuồn, nhưng mợ chủ vừa thấy nó nhấp nhổm thì hét: Mày định thót đi đâu.
Thằng Đực tối tăm cả mặt mũi, chẳng rõ ý tứ mợ nó muốn thế nào. Nhưng nó vẫn ngán, đành lơ thơ tơ liễu buông mành, ôm chặt bìu mà lảng lảng cho phải phép. Mợ vốn ghét cay ghét đắng nên càng trông thấy nó càng giận tím gan. Mợ lại chửi: Sư mày, có bộ đồ hai hột ngày bữa gì tao chẳng thấy mà bụm làm đéo gì nữa. Mày có thả tay ra hay để tao đến cắn giứt bố nó ra.
Thằng Đực nhận ra vẻ linh tinh của mợ. Bả giận mà vẫn thích nhìn chim cò của nó nên nó vứt oạch tay xuống. Khốn nỗi mợ vẫn còn để truồng tênh hênh nên thằng em của nó thấy cái miệng cá ngão của mợ thổi síp lê thì nó gật gù trông hay đáo để. Mợ chủ lăm lăm nhìn, lại hét: Mày bảo nó nằm im một lúc không được sao, cứ chào không sợ mỏi cổ à.
Thằng Đực cũng bực, nhưng trước nỗi giận của mợ chủ nó phải nhịn. Mợ nói dai nói dẳng, trút tất cả mọi thứ dơ dáy lên đầu, vào tai nó. Chẳng chịu được, nó phải hét lại: Bà làm đéo gì nhắng xị cả lên. Lồn bà để tè he thế kia mà bắt nó xuội lơ chỉ 6 giờ thì họa là nó liệt. Tui vốn con trai con nứa, còn hăng, mới nghĩ tới lồn phụ nữ thôi đã cong tếu ngay lên, huống chi là chình ình trông rõ cái lồn tổ bố của bà.
Nó nói hăng quá, át giọng mợ chủ. Mợ đâm thộn mặt ra, phải nói chữa: Ấy là tao dặn mày thế, lúc nào nó muốn rúc vào thì mới gật gù chào, còn khi không thì bảo nó tan hàng cố gắng, chứ mày bắt nó đứng nghiêm thét nó quịu thì sao.
Thằng Đực ba phứa nên quặc lại: Bây giờ tui lại muốn địt bà thì nó sừng sừng lên được chưa, hay là bà muốn nó xìu xìu ển ển thì để tôi đi nằm quách. Mợ chủ nghe khoái bỏ bu, nhưng làm ra vẻ bất cần, nhại giọng: Đéo gì mà như dê đực, lúc nào cũng đéo được.
Và mợ nói dỗi: Đấy, ăn thì ăn liền đi còn để tao ngáo một giấc. Thằng Đực chẳng cần đợi giục đến tiếng thứ hai, nó nhảy cẫng lên giường ôm chầm lấy mợ chủ tức khắc…
Thằng Đực leo ngồi chễm chệ trên bụng mợ chủ thì bắt đầu hoạnh như ông tướng: Bây giờ mợ muốn gì đây. Mợ chủ ớ ra, nghĩ chắc thằng này ấm đầu bất tử nên hỏi câu lãng xẹt. Thế nhưng mợ cũng ới a bảo nó: Muốn gì nữa, mày chẳng đòi cho mày địt thì đấy tao để tô hô mày địt thì địt đi.
Thằng Đực nói tựa ông cụ: Ai chả biết là địt mợ, nhưng tôi muốn hỏi mợ muốn địt kiểu nào. Mợ chủ chợt hiểu ra, có vẻ ngạc nhiên nên háo hức hỏi: Thì địt là đàn ông trèo lên nhét con cu vào lồn mà giận thịch thịch cho đến khi mửa mật ra là xong, chứ còn kiểu cách gì chỗ này.
Thằng Đực ra cái điều ta đây phán: Mợ nói chán bỏ bu. Bởi mợ lững thững thế nên cái thằng cha mặt mẹt mới chán mà đi nhông chỗ khác. Mợ phải thay đổi kiểu địt giống hằng ngày mợ nấu ăn phải đổi món thì mới giữ chân đàn ông được. Các bố thích đổi mới thì các bà phải chạy theo, chứ mợ nghĩ coi cứ vú ấy, lồn ấy, nhìn mãi cũng phát chán, chứ đừng nói là địt.
Mợ chủ lao xao có vẻ thấm ý, đúng vậy, hèn gì con mụ Bềnh mụ Tẽo cứ khoe sắm hết món này món khác, thì ra hai mụ ấy cốt cột chân các lão chồng lại. Mợ vội vàng ton hót để thằng Đực cố vấn cho vài chiêu gỡ vốn. Bỗng dưng thằng Đực thành một thứ chuyên gia thời trang và thấy dạy về môn địt.
Nó nhún mấy cái để đầu buồi nó cọ vào lỗ khe của mợ chủ rồi dõng dạc bảo: Mợ phải thay đổi tư duy đi, diện cho oách vào, sắm toàn thứ mà lão nhìn phải tóe con ngươi ra. Rồi mợ tẩm bổ cho lão, cho uống rặt thứ “ nhất dạ lục giao sinh ngũ tử “, lôi bằng được lão lên giường và chủ động bày trò cho lão địt tóe khói, chắc chắn mợ có đun lão cũng chẳng đi đâu nữa.
Mợ chủ sáng mắt lên, nhích người bẹt chân ra, cái mu hé mở cái đầu ruồi của thằng Đực kê lọt ngay vào. Mợ nhún hai cái, buồi thằng Đực như đầu đèn pin ngoáy vào bóng tối, mợ nghe nhột nhột ở lỗ, mớ lông bị đè choèn nhoẹt cả ra. Mợ lí lắc hỏi nó: Thế mày biết thứ nào dẫn mợ đi sắm, gì chứ mặc đẹp mợ cũng thích nữa.
Chưa gì mợ lại lăng ba vi bộ thêm vài cái, con cu thằng Đực ngoáy ngoáy lỗ lồn, mợ cồn cào cả người. Mợ vờ như bị đè nặng bụng nên quáng quàng xoải chân ra, thằng Đực ngăn chặn ngay: Tôi đang nói chuyện đứng đắn, mợ đừng lợi dụng bắt thằng em tôi chui vô. Từ từ để tôi nói xong xuôi mọi chuyện rồi mợ muốn địt thì tôi địt cho mợ xịt khói cũng không muộn.
Mợ chủ vênh váo mắng yêu: Sư anh, nứt mắt đã lên giọng ông cụ. Thế nhưng mợ lại nằm im nghe. Thằng Đực tằng hắng chờ mợ chủ thấm mới đủng đỉnh nói: Tôi nghe bây giờ nhà may người ta ra kiểu quần lót lồng lỗng ra, nghĩa là mặc mà như không mặc. Chỗ cửa lồn mở toang hoác, lông mu gì bày ra ráo trọi. Mợ phải sắm món đó mặc vào, cả áo nịt nữa chỗ vú họ cũng khoét tròn cho núm chìa hẳn ra, mợ chờ giờ lão sắp về, mợ tắm rửa xịt nước hoa rồi vờ vô tình tương các món đó vào.
Nó lại tiếp: Mợ nghe lão cọt kẹt đi vào thì gọi nhờ gì đó, mợ nằm lên giường dạng bố chân tay ra, chờ lão bước vào mợ ỡm ờ hỏi: Sao em mới sắm món này, mình thấy được không. Mợ nói mà khép hai đùi như trẻ nghịch bao bột để gió thổi cái mùi thơm nồng làm lão điếc mũi, tôi cam đoan lão mà không chúi mặt ngay vào hít thì chớ kể.
Mợ chủ khoái quá vỗ đùi đánh đét, vùng cả người lên, thằng Đực bị hất tung và mụ xoạng chân ra là đầu buồi thằng Đực lại dấn vô thêm một chút. Mợ chủ rên hư hử: Hay, hay, thằng này hay, học ở đâu lắm sách.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đụ nát lỗ lồn mợ chủ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ với chủ nhà |
Ngày cập nhật | 16/01/2018 09:04 (GMT+7) |