– Anh à… Em đây… Mọi việc ở nhà sao rồi.
– Ôi em. Sao tắt máy suốt vậy. Anh lo quá… – Chồng nàng mừng rỡ khi nhận điện của vợ.
– À… tại cái máy bị hỏng… giờ em mới mua được cái khác để dùng. – Nga nói dối.
– Ừ, thế em đã xong chưa, bao giờ thì về.
– Em đang ở chỗ con, chắc vài hôm nữa em về. Anh cứ yên tâm giữ gìn sức khỏe. Công việc đằng nào cũng thế rồi, đừng lo lắng quá. – Nàng an ủi chồng.
– Ừ, thôi thì cứ chờ đợi hết tuần xem thế nào. Nói chứ anh sốt ruột quá.
– Không sao đâu anh, chắc ổn cả thôi… – Nàng nói để chồng bớt lo và nàng tin rằng mọi chuyện sẽ ổn. Bao nhiêu nhọc nhằn nàng đã phải chịu trong hai ngày nay chẳng lẽ không làm lão Khoát động lòng.
– Anh cũng mong như vậy. – Giọng chồng nàng buồn bã.
– Thôi thế đã anh ạ. Để em gọi cho con cái đã.
Nàng cúp máy và gọi cho con. Nàng không có chìa khóa nhà nó, và nàng chờ nó về để cùng đi ăn. Chờ một lúc thì nó về, nhìn thấy mẹ mặc thật diện nhưng gương mặt mệt mỏi nó tỏ ra lo lắng. Nàng xua tay ý bảo nó đừng quá để tâm rồi leo lên sau xe nó. Bây giờ nàng chỉ cần một bữa thật ngon rồi đi ngủ, ngày mai muốn ra sao thì ra.
Hai mẹ con ăn chậm rãi, nó rất lo lắng nhưng cứ hỏi thì mẹ lại gạt đi nói rằng có việc gấp xuống đây làm thay bố, và không quên nhấn mạnh bố cũng sẽ xuống ngay thôi. Nó buồn, thấy có vài ngày mà mẹ nó thật khác, rất xa lạ và đầy toan tính chứ không hiền dịu tươi cười như mọi lần. Nó lờ mờ đoán được công việc làm ăn của nhà đang gặp khó khăn, nhưng nó không dám hỏi vì cũng chẳng biết gì mà hỏi. Ăn xong, hai mẹ con về nhà. Mẹ lẳng lẳng đi vào phòng, nó vào theo, đứng sau mẹ nó ôm lấy hai vai lo lắng hỏi:
– Mẹ làm sao vậy?
– Không… Mẹ không sao… Nhưng con đừng đụng vào người mẹ. Mẹ đang rất mệt. – Mẹ gỡ tay nó ra khỏi vai mình, tránh xa nó ra một bước.
– Con không có ý đó… Con chỉ thấy mẹ rất khác. Có chuyện gì vậy mẹ?
– Không có gì đâu. Vài rắc rồi nhỏ… Nhưng đã được giải quyết rồi. – Mẹ mở tủ tìm bộ đồ mặc trong nhà.
– Chuyện làm ăn của bố phải không?
– Ừ, nhưng xong rồi… thôi con về phòng đi. Mẹ muốn ngủ một giấc.
– Vâng… có cần gì mẹ cứ gọi con.
– Ừ, mẹ không cần gì đâu.
Mẹ nói rồi xua tay ra hiệu cho nó đi ra để mẹ thay đồ. Nó đi ra và khép cửa lại, nó không buồn vì điều đó mà chỉ thấy lo lắng cho mẹ. Rõ ràng là chuyện không đơn giản như mẹ nói, nó thấy sự lo âu mệt mỏi trên gương mặt của mẹ. Nó trở về phòng mình nằm vắt tay lên trán mà trong lòng thấy bất an khó tả.
Buổi chiều ngủ dậy, nó đi sang phòng mẹ, vẫn thấy cửa đóng im ỉm. Nó không gõ cửa, nhẹ nhàng xoay nắm đấm hé cửa ngó vào trong. Mẹ vẫn nằm trong chăn ngủ say sưa. Nó rón rén đi vào đến bên giường ngắm nhìn mẹ. Gương mặt mẹ nằm nghiêng chìm trong chiếc gối to ấm áp, nét đẹp dịu dàng thanh thoát. Nó ngồi xuống bên cạnh ngắm nhìn cho thật kỹ, chưa bao giờ nó nhìn mẹ kỹ và lâu như vậy, càng nhìn càng thấy mê mẩn. Hơi thở nhè nhẹ của mẹ phả ra ngay dưới mũi nó, nó hít hít cái hương vị ngầy ngậy đó một cách ngây ngất. Nó muốn thò tay vào trong chăn quá nhưng nhìn mẹ đang ngủ ngon lành nó không nỡ. Lòng bồi hồi xao xuyến, nó đứng dậy nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Rất muộn mẹ mới thức dậy. Nó nghe tiếng mẹ gọi vọng vào từ gian giữa.
– Bách ơi, dậy chưa con… Bếp núc có gì không, hay lại phải ra ngoài ăn.
Nó vội mở cửa phòng chạy ra, thấy mẹ đang lúi húi bên bàn bếp.
– Không có gì đâu mẹ ạ. Con có ăn ở nhà bao giờ đâu. Ra ngoài ăn thôi mẹ ạ. – Nó nói.
– Ừ… Vậy đi thôi, trời sắp tối rồi. – Mẹ nói và ngẩng lên nhìn nó. – Con sao vậy. Làm gì mà nhìn mẹ như người ngoài hành tinh thế.
– Không… không có gì ạ. Chỉ là con thấy mẹ là lạ thôi. – Nó lúng túng khi nhận ra mình đang nhìn mẹ một cách soi mói.
Mẹ khẽ cười lắc đầu:
– Mẹ chỉ hơi mệt thôi, nhưng giờ thì ổn rồi. Nào thay đồ rồi đi thôi con.
Nó quay vào trong thay đồ, tiết trời đã ấm dần lên nhưng buổi tối vẫn hơi lạnh. Hai mẹ con ra khỏi nhà chuẩn bị ăn bữa tối. Vừa đi Nga vừa nghĩ thầm: Nếu chuyến hàng đổ bể thì đến ăn ở nhà cũng khó chứ nói gì đến ăn tiệm suốt thế này, thằng Bách xưa nay không quen làm gì cả không biết sẽ xoay sở thế nào. Cầu mong cho mọi chuyện suôn sẻ.
Hai mẹ con ăn xong cũng là lúc phố xá sáng đèn. Ngồi sau xe của con Nga tự hỏi không biết nó đang nghĩ gì, nàng chủ động vòng tay ôm ngang lưng nó siết chặt, mặc dù cái áo khoác của nó thật dày nhưng nàng vẫn cảm nhận được sự run rẩy của cơ thể nó.
– Con đang nghĩ gì thế, Bách. – Nga ghé sát vào tai con hỏi nhỏ.
– Không ạ… Mẹ lạnh à? – Nó ấp úng.
– Ừ, mẹ thấy hơi lạnh… – Nàng khẽ cười.
Về đến nhà, nó cởi bớt áo khoác rồi ngồi luôn ở phòng khách mở TV lên xem. Nga vào phòng thay quần áo mặc ở nhà rồi cũng ra ngồi đó ở ghế đối diện. Nàng kín đáo quan sát con, nó hơi căng thẳng cố tỏ ra chăm chú xem TV, vẫn mặc nguyên quần áo khi đi ra ngoài về. Nàng thấy lạ là nó không cố sán lại vồ vập nàng như những lần trước. Nhớ lại lúc buổi trưa khi nó vừa chạm vào mình, nàng đã gạt ra với những lời nói lạnh lùng.
Chẳng nhẽ điều đó làm nó sợ, hay bộ dạng của mình khi mới về kinh khủng đến mức làm nó sợ không dám nhìn thẳng vào mình nữa. Nga thở dài, mình đúng là không có kinh nghiệm che giấu cảm xúc bản thân. Mới trải qua một chút biến động mà mọi biểu hiện đã lộ ra ngoài như thế, thử hỏi nếu có ngoại tình thật thì làm sao giấu nổi chồng. Nàng cố xua đi hình ảnh lão Khoát và những lời gạ gẫm nàng làm bồ nhí của lão.
Ngồi một lúc trong im lặng như thế làm thằng Bách không chịu nổi. Nó đứng lên nói:
– Con vào học bài đây. Mẹ xem xong tắt TV nhé.
– Ừ, con vào học đi. – Nàng nhìn theo con, nó vẫn thật ngoan ngoãn, giá mà chưa có gì xảy ra giữa hai mẹ con thì cái cảm giác êm đềm này thật hạnh phúc biết bao.
Nó đi vào phòng, Nga ngồi lại một mình. Nàng nghĩ về buổi sáng nay với lão Khoát, lão tỏ ra mê đắm mình thật sự, ngoài cái vẻ xấu xí khó nhìn ra thì lão cũng đâu có gì đáng ghê sợ lắm. Lão ấy đã rất nhẹ nhàng, đã làm mình thấy sung sướng. Lại còn muốn làm người tình lâu dài nữa chứ. Nàng đứng lên nhìn mình trong gương, một hình bóng quen thuộc trông bình dị thế kia mà làm nhiều người đàn ông mê mệt như vậy nhỉ.
Đến thằng con trai mới lớn của mình mà cũng tìm mọi cách để chiếm đoạt mẹ thì chắc những đàn ông khác thèm muốn mình lắm. Từ lâu rồi nàng không còn ý thức được mình lại vẫn còn quyến rũ đến thế. Bao năm tháng quanh quẩn ở nhà, chỉ biết có chồng thôi, nàng đã quên đi bản thân mình, bây giờ mới biết mình vẫn còn đẹp… Nàng ngồi xuống sô pha và thầm tự hào về bản thân mình.
Nàng đưa tay nâng nhẹ hai bên ngực, ừ nhỉ, vẫn còn săn chắc lắm. Nàng vuốt dọc eo, bụng và hông, người vẫn gọn gàng đấy chứ. Nàng mỉm cười một mình và nghĩ tới những người đàn ông đã đi qua vòng tay mình trong một khoảng thời gian rất ngắn. Đầu tiên là thằng Bách con nàng, rồi lão Khoát và hai gã trai mà nàng còn không biết tên, cả ba đã tranh nhau làm tình với nàng trong đêm qua…
Nga đứng dậy tắt TV đi về phòng, nàng tắt bớt đèn và đi lại giường. Ngủ suốt buổi chiều và chập tối lại ăn một bữa khá no nên bây giờ thấy khỏe khoắn lạ thường, muốn đi ngủ tiếp mà đầu óc cứ tỉnh như sáo. Nga nghe có tiếng động lạch xạch ngoài phòng khách, nàng đoán là thằng Bách đã học xong rồi và đang tha thẩn làm gì ngoài đó. Nghĩ tới nó nàng thấy tội tội, từ trưa tới giờ cứ lủi thủi bên cạnh mẹ một cách sợ sệt. Chắc cũng muốn mẹ lắm nhưng không dám, có lẽ cũng nên chiều nó một tí vậy. Nga gọi to vọng ra ngoài:
– Bách à… Con học xong chưa?
– Vâng, con xong rồi.
– Vào đây mẹ bảo.
Cửa mở và thằng Bách lò dò đi vào. Nó quỳ xuống bên giường nhìn mẹ băn khoăn hỏi:
– Vâng, có chuyện gì không mẹ?
– Trông con buồn bã lắm. Lại gặp chuyện gì hả? – Nàng vẫn nằm trong chăn, đưa tay vuốt tóc con. Nàng hỏi để mà hỏi vậy thôi chứ nàng thừa biết nó buồn vì chuyện gì.
– Con thì không sao. Con chỉ thấy mẹ khác khác… hình như mẹ đang lo lắng điều gì ấy.
– Không đâu con. Mọi việc ổn mà. – Nàng mỉm cười với con.
– Vâng… thế thôi… mẹ ngủ đi. – Nó ngập ngừng định đứng lên.
– Lên đây nằm với mẹ. – Nàng mở chăn ra, nhìn nó với ánh mắt âu yếm.
Thằng Bách hơi bất ngờ, nhưng nhanh chóng nở nụ cười sung sướng leo lên chui vào chăn với mẹ. Nàng trùm chăn qua vai nó ôm nó kéo sát vào mình. Bách hồi hộp áp người sát vào cơ thể nồng nàn của mẹ. Nó run run không biết nên làm gì, chỉ dám vén lưng áo mẹ lên luồn tay vuốt ve dọc tấm lưng trần mịn màng của mẹ, nó thấy rằng mẹ không mặc áo lót.
– Con thấy mẹ có đẹp không… So với cô Nhung thì thế nào? – Nàng ghé sát vào mặt con thì thào.
– Mẹ đẹp nhất… Con không biết cô Nhung… được ôm mẹ thế này là con thấy sung sướng nhất rồi. – Nó run rẩy ghé sát gần đôi môi của mẹ.
– Cũng vì con mà mẹ mắc tội với bố đấy… Biết không? – Nàng ngửa mặt lên, hơi thở của nó quện ngay sát mũi nàng.
– Con cũng biết vậy… Nhưng con yêu mẹ quá. – Nó hít thật sâu mùi hơi thở của mẹ, thấy trong lòng xốn xang rạo rực.
– Con hư lắm…
Nàng bỏ dở câu nói ghì lấy khuôn mặt nó mà hôn. Nàng hôn say đắm, môi và lưỡi xoắn xuýt mãi không rời khiến thằng Bách đờ đẫn sung sướng. Nàng buông nó ra nhìn khuôn mặt ngây ngất trong men say tình ái của con, cười tươi trêu chọc:
– Trông kìa… chưa chi mà đã ngây cả người ra rồi.
– Mẹ làm con bất ngờ quá… Có khi nào mẹ chủ động trước thế này đâu. – Nó đắm đuối gương mặt mẹ.
– Ừ… Nhưng hôm nay trông con tội quá, mẹ thấy thương lắm. – Nàng lùa tay vào mái tóc nó.
– Con muốn mẹ lắm… nhưng thấy mẹ là lạ, con không dám.
– Vậy bây giờ có dám không? – Mẹ cười, đôi mắt như hai chiếc lá dăm.
– Thế thì nhất rồi còn gì… Mẹ ở đây với con mấy hôm nhé. – Nó xoay người nằm ngửa ra kéo mẹ lên ngực.
– Tham thế… những mấy hôm cơ à? – Mẹ cười, luồn tay vào trong áo xoa ngực nó.
– Có được không mẹ… Mẹ con mình sẽ có những đêm trọn vẹn bên nhau. – Nó xúc động, tim đập rộn lên trong lồng ngực.
– Th… ô… i… Còn phải để cho bố nữa chứ. – Mẹ cười, bắp đùi mềm mại của mẹ len vào giữa hai chân nó.
– Con có lấy mất của bố đâu… Chỉ vài hôm thôi. – Nó cũng cười.
Bắp đùi mềm mại của mẹ đang day day giữa hai đùi nó, ép lên cái chỗ đang căng cứng nóng bừng của nó, và cái mu dày cộm của mẹ đang miết vào một bên đùi nó.
– Ôi mẹ ơi… – Nó thổn thức.
Mẹ xoa bóp khắp khuôn ngực nở nang của nó trong hơi thở gấp gáp, một bên má mẹ áp lên mặt nó nóng bừng. Nó lập cập luồn tay vào trong áo mẹ lần tìm, đôi vú mềm mại ấm nóng của mẹ căng đầy trong bàn tay của nó. Mẹ thốt lên những tiếng rên đứt quãng, mẹ kéo cái áo thun của nó lên cao, cuống quýt cởi qua đầu nó. Mẹ vùi mặt lên ngực nó hôn hít, mẹ cắn vào cái đầu ti nhỏ tí của nó, nó “ah” lên một tiếng, hai tay vò mái tóc mẹ kéo vào ngực mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện chàng sinh viên |
Tác giả | Fuckpt |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cô giáo, Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện cưỡng dâm, Truyện loạn luân, Truyện móc lồn, Truyện nuốt tinh trùng, Truyện phá trinh, Truyện sinh viên |
Ngày cập nhật | 13/12/2020 03:29 (GMT+7) |