Bạn đang đọc truyện sex tại trang web http://truyendam.org
Đọc truyện sex ở đây sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Thông báo: Truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Chuyện chàng sinh viên » Phần 14

Chuyện chàng sinh viên - Tác giả Fuckpt

Phần 14

Đêm hôm ấy trở lại căn hộ của nó, bố mẹ ở chung với nhau trong một phòng ngủ nhỏ vẫn dành riêng mỗi khi bố mẹ xuống thăm nó. Cả đêm thao thức với nỗi thèm khát nhưng nó không có cơ hội nào để tiếp cận với mẹ.

Hôm sau bố mẹ dẫn nó tới thăm nhà một người mà theo lời mẹ giới thiệu thì đấy là hàng xóm khi xưa ở cạnh nhà nó trên thị xã. Cô kém mẹ vài tuổi, rất thân thiết với mẹ, vẫn thường sang nhà chơi và bế ẵm nó khi nó còn nhỏ. Nói đến đấy thì nó nhớ ra rồi, là cô Nhung, cái cô trông nho nhỏ xinh xinh vẫn chơi đùa với nó nhưng lớn lên không còn thấy cô nữa và nó đã quên bẵng cô ấy đi rồi.

Nghe mẹ nói thì cô ấy lấy chồng và theo chồng xuống dưới này cũng hơn 10 năm rồi. Ừ nhỉ, hơn 10 năm rồi có nghĩa là ngày cô ấy đi nó mới 7 – 8 tuổi, cái tuổi còn nhỏ quá để nhớ một điều gì đó. Nhà chồng cô này cũng gần đây thôi, mẹ biết địa chỉ nhưng mãi vẫn chưa có lần nào đến thăm cô ấy được, dù mấy lần cô ấy về chơi trên đó có gặp và nhắc mẹ có dịp xuống thì đến cô chơi. Nhưng mãi đến hôm nay mẹ mới cố gắng đi được.

Thấy cả nhà nó xuất hiện trước cửa, cô Nhung mừng rỡ lắm, rối rít mời mọi người vào trong. Khi được mẹ trỏ vào nó và giới thiệu đấy là thằng cu Bách ngày nào thì cô Nhung ngỡ ngàng đứng ngây ra nhìn nó:

– Ôi trời ơi cái thằng Bách ngày xưa mà em vẫn cõng đi chơi đây hả? Chao ơi… gặp nó ngoài đường thì không nhận ra được đấy… Ngày xưa nó gầy ngoẳng gầy ngeo mà giờ to cao lừng lững như Tây thế này.

– Cháu nó đang học Đại học dưới này, cũng ở gần đây thôi. Anh chị mua cho nó 1 căn hộ để tiện việc học hành. – Bố xen vào.

Bách là tên của nó. Nó cười ngượng nghịu nhìn cô, trong tâm trí loáng thoáng vài ký ức chắp vá về cô thời thơ ấu, nó chỉ nhớ cô hay cười và rất xinh. Giờ cô cũng vẫn rất xinh tuy rằng gương mặt đã có đôi chấm tàn nhang và đuôi mắt đã rạn chân chim. Nhưng cái gương mặt rạng rỡ khi cười của cô vẫn giống như hồi xưa, đấy là hình ảnh nó nhớ nhất về cô.

Khi mọi người đã ngồi xuống rồi nó mới kín đáo ngắm nhìn cô Nhung đang vừa pha nước vừa ríu rít chuyện trò với bố mẹ nó về những chuyện ngày xưa. Vóc dáng cô nhỏ nhắn, nét gì cũng nhỏ nhỏ xinh xinh, nhìn hay hay. Mái tóc bồng bềnh xõa xuống hai vai, thỉnh thoảng cô lại đưa tay vén những sợi lòa xòa trên trán nom rất quyến rũ. Nó lại mường tượng không biết sau bộ quần áo kia người cô trông thế nào nhỉ.

Gần đây nó có thói quen mỗi khi thấy một người phụ nữ là nó lại mường tượng xem cơ thể người ấy sẽ thế nào khi cởi bỏ quần áo. Với cô Nhung nó nghĩ rằng ngực thì chắc là được đấy vì nó thấy căng đầy sau cái áo len kín cổ bó sát người. Eo nhìn cũng nhỏ gọn. Mông thì không biết thế nào vì cô đang mặc một cái quần khá dầy và rộng nên khó đánh giá.

– Ở gần đây thì thỉnh thoảng chạy qua cô chơi, tiện thể kèm thằng cu nhà cô cho nó học với. Sang năm lên cấp 2 rồi mà mải chơi quá. – Cô hướng sang nó bắt chuyện.

– À… Vâng… cháu cũng bận học… Nhưng rảnh thì cháu sang. – Nó lúng túng.

Mọi người lại tiếp tục câu chuyện của họ. Mẹ hỏi:

– Thế ông xã vẫn đi suốt vậy à? Sao không kiếm việc gì ở thành phố cho gần vợ gần con.

– Vâng, khổ thế đấy chị ạ. Hồi xưa cạy cục xuống dưới này, tưởng thế nào chứ ai dè cứ đi công trình suốt, tháng về nhà được vài buổi.

– Thế công việc của cô thế nào? – Bố hỏi.

– Em vẫn cắt may ở nhà thế này thôi. Anh thấy đấy, Tết nhất còn nhàn tí chứ ra Giêng lại bận lắm, thuê được đứa phụ nhưng hơn tháng nay nó lại nghỉ mở hiệu riêng rồi.

Nó thầm nghĩ, trông cô thế kia mà chồng lại đi suốt như thế thì đáng tiếc thật. Cái ông dở hơi ấy đúng là có phúc mà chẳng biết hưởng. Cứ ngắm cô ấy mà xem, càng nhìn càng thấy thích. Đúng là chẳng phải tay mình… Chợt nghĩ tới lời cô ấy nhờ thi thoảng sang kèm thằng bé nhà cô học, nó nghĩ thầm: Có khi ta cứ lại chơi vài lần xem ý tứ cô ấy thế nào, nếu được chẳng hóa ra chuột sa chĩnh gạo hay sao, chồng đi vắng suốt thế thì tha hồ chứ còn gì. Mới nghĩ thế thôi mà lòng dạ đã thấy xốn xang, rạo rực. Tuy đang ngồi vẻ như lắng nghe mọi người trò chuyện nhưng đầu óc nó đang chu du trên chín tầng mây. Ở trên chín tầng mây đó, nó hình dung ra viễn cảnh sẽ được vui vầy với cô Nhung như thế nào, thân hình cô gợi cảm ra làm sao… Rồi nó rơi xuống thực tại khi mọi người ồn ã đứng dậy chào nhau. Nó đi lùi lại sau, cố gắng tận dụng cơ hội ít ỏi để nhìn ngắm cô Nhung từ phía sau. Chậc chậc… dáng người thế này mà cởi đồ ra thì hết ý, nhìn cái mông nảy lắc thế kia thì biết, tuy chiếc quần cô mặc khá dày và rộng nhưng nó cũng phần nào hình dung được độ căng của đôi mông sau mỗi bước chân cô.

Bạn đang đọc truyện Chuyện chàng sinh viên tại nguồn: http://truyendam.org/chuyen-chang-sinh-vien/

Về tới nhà nó thì bố mẹ cũng tạm biệt nó luôn để đi lên thị xã cho kịp thời gian. Nó chưng hửng vì cứ nghĩ rằng còn có thời gian để loanh quanh với mẹ nên mặt mũi buồn so. Chỉ có mẹ hiểu được thái độ ấy của nó. Mẹ chỉ cười, vỗ vỗ vào tấm lưng rộng của nó thay cho lời chào rồi chui vào xe của bố đang nổ máy chờ sẵn. Nó ngậm ngùi đi lên nhà, trong đầu lại tơ tưởng hình bóng cô Nhung.

Suốt một tuần nó nghĩ ra đủ mọi lý do để trở lại nhà cô Nhung sao cho thật tự nhiên, nhưng cũng phải hơi bất ngờ để gây ấn tượng với cô, chứ không dưng mò đến nói để cháu kèm thằng cu học thì hơi vô duyên. Nhưng cuối cùng thì nó chẳng nghĩ được cách gì cho ra hồn. Sáng chủ nhật, chịu không thể trì hoãn lâu hơn được nữa nó đánh liều xách xe chạy thẳng qua nhà cô ấy, bụng bảo dạ cứ đến nơi rồi tính tiếp.

Sáng nay trời cũng khá ấm áp rồi, ánh nắng đã le lói xua đi cái giá lạnh của đêm trước. Nó diện một cái áo thun cổ tròn màu sáng, quần bò, giày thể thao… trông rất khỏe khoắn. Nhà cô ở trong một con phố nhỏ nhưng đông đúc, cửa hiệu may của cô nằm ngay mặt đường. Cô đang đứng bên cái bàn lớn đằng sau mấy con manocanh lúi húi đo cắt. Dừng xe trước cửa hàng nó chợt nghĩ ngay ra lý do: Sao mình ngu quá vậy, đến đây để may đồ là hợp lý nhất rồi còn gì. Nó mạnh dạn dựng xe bước vào.

Cô Nhung ngẩng đầu lên nhìn nó, cũng phải mất vài giây cô mới nhận ra nó:

– Ôi thằng Bách… Cô không nhận ra nữa đấy, mỗi lần nhìn một khác… Vào đây.

– Vâng ạ… Không nhận ra cháu cũng không sao mà – Nó cười – Cháu đến may ít đồ.

– Ôi dào… đồ gì thì để tí nữa, vào trong đi, chờ tí cô vào ngay.

– Vâng.

Nó bước qua gian hàng đi vào trong gian giữa, ngồi xuống chiếc tràng kỷ. Nó ngó quanh căn phòng, vẫn còn cây quất đỏ và ít hoa tươi gợi không khí Tết còn sót lại. Cô Nhung đang nhanh chóng gấp mấy mảnh vải lại, nhìn cô làm việc từ phía sau thấy hấp dẫn vô cùng. Hôm nay lại ấm nên cô mặc khá thoải mái, hông và eo cô tạo nên những đường cong chết người, nó dán mắt vào như bị thôi miên. Mới chỉ nhìn thế thôi mà con cu đã động đậy rồi.

Cô quay lại đi vào làm nó bối rối đưa mắt đi chỗ khác. Dĩ nhiên là cô không nhận ra điều ấy vì cô đang rất vui, không nghĩ thằng Bách ngày xưa lại còn nhớ mà đến cô thế này. Cô cười:

– Chủ nhật mà không đi chơi với người yêu lại qua cô chơi thế này hả?

– Cháu yêu đương gì đâu cô. Trai tỉnh lẻ mà. – Nó ra vẻ ngờ nghệch.

– Gớm, tỉnh lẻ dược như anh thì ở đây có khối cô chết.

– Thật hả? Cô giới thiệu cho cháu một cô đi.

– À được… Nhưng cô ngại mẹ anh mắng cô lanh chanh thôi. – Cô cười to, rót nước đưa cho nó.

– Thì đã biết ra sao đâu mà cô lo bị mắng… – Nó nói.

Hai cô cháu ngồi uống nước nói chuyện phiếm, những chuyện linh tinh hiện tại và những kỷ niệm ngày còn thơ của nó và cô. Ngày nó còn nhỏ lên 4 lên 5, cô cũng mới 18 đôi mươi, vẫn thường bế ẵm nó đi chơi khắp xóm. Nghĩ hay hay, từ bé mình đã được đụng chạm vào người cô rồi đấy, không biết bây giờ có dịp được lặp lại không. Liếc nhìn khoảng ngực hở sau cái cổ áo xẻ hơi trễ của cô nó thấy mê mẩn bởi làn da trắng mịn với cái rãnh sâu hút.

Không dám nhìn lâu nó giả bộ đứng dậy đi loanh quanh vừa nói chuyện vừa tranh thủ ngắm nghía thân hình cô. Vóc dáng nhỏ nhắn thon gọn, không cao quá, cái gì ở cô cũng tròn tròn đầy đặn. Nó thầm nghĩ: Dáng người kia mà được đè ra thì sướng thôi rồi. Tầm người nhỏ nhỏ thế này mà thụt chim vào thì có mà chạm tới đáy, tha hồ mà ưỡn mà rên. Vắng chồng lâu ngày chắc bướm khít lắm đây, chơi quả này thì bót phải biết.

– Thôi trưa nay ở lại ăn cơm với cô đi. Nhà có mỗi hai mẹ con cũng ăn uống cũng buồn. – Cô cất tiếng cắt ngang những suy nghĩ dâm dật của nó.

– Ơ thế chú nhà cô đâu. – Nó vờ ngạc nhiên.

– Lại đi rồi, nghỉ Tết được đúng 3 ngày lại lên công trường rồi.

– Thế ạ… Vậy cũng buồn nhỉ – Nó tỏ vẻ thông cảm. – Vâng thế cháu đi mua cái gì về nấu ăn nhé. Trưa nay mình định ăn gì cô?

– Thôi, cứ ngồi chơi. Lát nữa con bé giúp việc nó xuống cô bảo nó đi chợ.

– Ô, còn cô giúp việc nữa ạ. – Nó ngạc nhiên.

– Cô gì đâu, con bé trên quê ấy mà, mới xuống được ít hôm nay thôi – Cô nói rồi quảy quả đứng dậy, hình như có khách đang ngó nghiêng ngoài cửa hàng.

Nó ngồi lại một mình, trong lòng thấy vui vui vì sự tiếp đón niềm nở của cô, lại thấy còn con bé giúp việc nữa chứ, không biết người ngợm ra sao. Có khi may mắn lại vớ được cả gái quê mới ra nữa thì hay quá. Nhưng mà cũng nếu nó xấu quá thì lại đam dở, tự dưng có kẻ cứ luẩn quẩn quanh nhà thì cũng khó làm ăn gì được với cô Nhung này.

Rồi con bé ấy cũng xuất hiện, nó đi từ trên gác xuống líu ríu chào chú nom đến buồn cười. Tưởng thế nào chứ thế này thì thua rồi, con bé chỉ độ 12 – 13, bé choắt và khẳng khiu như cây sắn, tuy rằng gương mặt thì cũng dễ coi. Con bé đi nhanh ra nhà ngoài chỗ cô nó đang đứng với khách. Cô Nhung nói gì đó với nó và con bé chạy vụt đi. Chắc là đi chợ.

Trưa hôm ấy nó có một bữa ăn khá vui vẻ với những người đồng hương quê nhà. Thằng cu con cô Nhung quý nó ra mặt cứ bám riết lấy anh sau bữa ăn, nó cũng chỉ độ 11 – 12 tuổi nhưng còi dí, chỉ nghịch là khỏe. Hai anh em chơi đùa với nhau một lúc lâu trên căn phòng nhỏ của nó, thằng cu thì cứ giữ rịt lấy anh đòi chơi điện tử cùng nhau nhưng thằng anh thì chỉ muốn bỏ sang phòng bên kia, nơi mẹ thằng cu đang xem tivi hay làm cái gì đó. Cuối cùng thì nó cũng tách được ra khỏi cái trò chơi điện tử vớ vẩn của thằng cu kia và mò sang bên phòng mẹ của nó. Đứng bên ngoài cửa nhìn vào, thấy cô Nhung đang lúi húi dọn dẹp bên góc giường, mông cô đang chổng lên căng tròn hằn lên hai viền quần lót nhìn thật nhức nhối. Cô ngẩng lên nhìn, nó bối rối chữa cháy:

– Thôi cháu đi về đây… Hôm nay bảo đến may đồ mà vẫn chưa may được, hôm khác cháu đến nhé.

– Ờ thôi, hôm khác đến cô đo cho… Cô đang dọn dẹp một tí cho đỡ bừa bộn. – Cô nói.

Nó quay xuống cầu thang, cô đi ra cửa theo chân nó xuống nhà.

“Thôi cứ về đã, hôm nay thế là được rồi, hôm khác sẽ tính tiếp”. Vừa đi xuống nó vừa nghĩ thầm.

Vài hôm sau, tầm gần trưa, nó bỏ dở buổi học chạy đến nhà cô Nhung. Nó đã vẽ ra một kế hoạch rất công phu và nó tin tưởng rằng nếu thực hiện được đầy đủ theo đúng kế hoạch thì cô Nhung không thể thoát khỏi tay nó được.

Chào đón nó một cách vồn vã, rồi cô gọi con bé giúp việc đi chợ. Nó vội vàng nói luôn:

– Thôi thôi cô ơi… Không phải chợ búa gì đâu. Hôm nay cháu mời cô đi ăn ở chỗ này rất hay.

Cô cười tươi, hơi bất ngờ trước lời mời của nó:

– Gớm, sinh viên lấy tiền đâu mà mời cô thế. Thôi ăn ở đâu thì chỉ chỗ, cô mời.

– Không, cháu mời. Cứ đi với cháu. – Nó nói và dựng xe nhưng không đi vào nhà.

– Thôi được, đi luôn hay sao mà đứng đấy. – Cô hỏi…

– Vâng, cũng hơn 11h giờ rồi còn gì. – Nó nói sau khi giơ tay xem đồng hồ.

– Ừ, vậy chờ cô thay đồ đã nhé, ăn mặc thế này luộm thuộm quá, lại làm quê thằng cháu.

Hôm nay trời nắng ấm rất đẹp, thật lý tưởng cho kế hoạch của mình, nó thầm nghĩ. Mươi phút sau cô Nhung đi ra xúng xính trong bộ đầm rất đẹp cắt may thật khéo, ôm sát người làm nổi bật những đường cong quyến rũ. Nó nhìn không chớp mắt làm cô vừa ngượng vừa thích.

– Khiếp… Làm như chưa thấy ai mặc đầm bao giờ ấy.

Cô vừa nói vừa lườm nó một cách đáng yêu làm nó ngây ngất. Cảm giác như đang được hẹn hò với cô vậy. Nó mỉm cười rồi ngồi lên xe nổ máy. Cô với lại dặn dò con bé giúp việc vài câu rồi leo lên sau xe nó ngồi, nhẹ nhàng đặt một bàn tay lên eo lưng nó để giữ thăng bằng. Sự đụng chạm nhẹ nhàng đó thôi cũng đủ làm nó sướng run lên rồi. Chưa gì con cu đã mấp máy trong quần. Nó dong xe đi chầm chậm đến một nhà hàng sang trọng, không gian rất đẹp. Vài lần bố mẹ đã đưa nó đến ăn ở đây. Cô Nhung hơi ngỡ ngàng, chắc có lẽ lần đầu đặt chân đến đây.

Bữa ăn diễn ra êm đềm trong tiếng nhạc du dương, hai cô cháu rất ngon miệng với những món ăn lạ mà lần đầu tiên cô được thưởng thức. Cũng phải thôi, suốt ngày cô may vá ở nhà, chồng thì đi vắng, có ai đưa đi đâu mà biết những chỗ này. Thật sự nó đã gây được ấn tượng với cô, làm cho cô thấy mình như trẻ ra, đáng được hưởng những tiện nghi thế này từ lâu rồi mới phải.

Cô ngậm ngùi với hoàn cảnh một thân một mình và tự nhủ từ nay phải chịu khó ra khỏi nhà cho biết đó biết đây. Trong khi vui vẻ và phấn chấn như vậy, cô cũng không nỡ từ chối vài ngụm rượu vang tuyệt hảo mà nó nài ép. Chẳng mấy chốc cô uống hết một ly, rồi hai ly… ngà ngà say, thấy mọi thứ thật lung linh, thật tuyệt diệu. Ôi, cuộc sống còn những góc khuất mà ta chưa được biết. Nhìn cô uống từng ngụm, từng ngụm với vẻ thích thú, nó mở cờ trong bụng: “Thế là thành công bước một rồi”.

Kết thúc bữa ăn rất ngon miệng đó, cô đã thấy hơi say, nhưng không hề chóng mặt đau đầu, chỉ có cảm giác phấn khích lâng lâng rất lạ mà cô chưa trải qua bao giờ. Cả hai ra về trên chiếc xe lướt nhẹ êm ru trong ánh nắng vàng ấm áp cuối xuân. Khi đi ngang qua một con phố gần tới nhà cô, dưới những tòa nhà chung cư cao ngất. Nó giả bộ như sực nhớ, bèn nói:

– Cháu ở đây này… Hay đang sớm, cô lên nhà cháu chơi cho biết nhà.

Ngần ngừ một lát, cô gật đầu:

– Ừ, lên cho biết, xem anh chị tôi đầu tư cho thằng cháu thế nào nào.

Nó mỉm cười sung sướng. Thế là xong bước hai rồi.

Hai cô cháu chui xuống tầng hầm rồi vào thang máy lên căn hộ của nó. Nó mở cửa nhường cô vào trước. Đặt chân vào nhà, cô thấy choáng ngợp trước những bài trí và tiện nghi trong căn phòng khách rộng rãi, cả khoảng trước mặt ánh sáng chan hòa nhưng dịu mát bởi những tấm rèm kéo từ trần nhà xuống sàn. Ghế da, bàn kính sáng bóng cùng những tiện nghi nghe nhìn đắt tiền mà cô chưa thấy bao giờ. Cô thả mình xuống chiếc ghế bành êm ái thốt lên thán phục:

– Chà chà… Đi học mà được ở căn hộ đẹp thế này thì cô muốn học cả đời.

– Của cháu đâu, nhà bố mẹ cho mượn đấy – Nó cười – Cô uống gì để cháu pha.

– Gì cũng được… Khiếp nhà đẹp quá. – Cô vẫn chưa hết sự ngưỡng mộ với không gian sống của nó.

Nó lẳng lặng đi lại quầy bar nhỏ đằng sau bộ bàn ghế. Xé hai gói cà phê tan, pha với nước ấm, khoắng đều rồi bưng lại bên chỗ cô ngồi. Khi lại gần cô, nó làm như lỡ tay nghiêng cái tách bên phía gần cô xuống một tí, lập tức chén cà phê đặc sánh trượt ra khỏi tách đổ ập xuống người cô. Cô nhảy choàng dậy, cả một vạt bên trái của cái đầm đã hứng trọn tách cà phê.

– Ôi thôi chết… Cháu xin lỗi, cháu vụng về quá. – Nó giả bộ hoảng hốt.

– Chết cô rồi, làm sao với cái váy bẩn này bây giờ. – Cô nhăn nhó.

– Cô thay ra đi, mặc tạm cái áo phông của cháu, để cháu cho vào giặt luôn kẻo ố hết bây giờ. Máy giặt của cháu có sấy, chỉ một loáng là lại khô như cũ ấy mà. – Nó nhanh nhảu.

– Thôi được, áo đâu đưa cô. – Cô đành chấp thuận.

– Đây, vào trong này. – Nó sốt sắng đi trước vào phòng ngủ của nó, cô đi theo sau.

Nó cười thầm, thế là thành công rồi đấy, đúng theo kịch bản. Phần còn lại thì tương đối dễ rồi, chỉ cần diễn sao cho khéo là xong thôi. Nó mở tủ chọn một cái áo phông trắng to rộng nhưng khá mỏng đưa ra cho cô.

– Đây, cô mặc tạm, khá dài đấy, gần bằng cái váy của cô ấy chứ.

– Ôi trời… không có cái nào dày dày một tí à, bộ thể thao chẳng hạn. – Cô ngần ngại nhìn cái áo trên tay nó.

– Có, nhưng cháu giặt hết rồi. Thôi cô mặc tạm đi, xấu đẹp gì lúc này nữa. – Nó chìa ra phía cô vẻ cương quyết như thể còn mỗi một cái áo.

– Ừ, thôi đành vậy… – Cô tặc lưỡi cầm lấy cái áo.

Nó đóng tủ lại, vẫn loanh quanh trong phòng, cô Nhung nhìn nó cười:

– Ơ hơ… thế không ra ngoài để cho cô thay đồ à.

– À ừ nhỉ… Cháu vô duyên quá.

Nó cười gỡ gạc rồi lừng khừng quay ra, trong đầu rối bời bởi ý nghĩ có nên xông vào cô lúc này hay không. Nhưng cuối cùng nó quyết định thôi, chờ dịp sau, bây giờ mà xông vào thì hơi thô, cô sẽ phản đối kịch liệt ngay.

Lát sau cô đi ra, với cái áo phông rộng thùng thình, dài trùm mông đến tận nửa bắp đùi, bộ dạng lóng ngóng, mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Trông rất buồn cười nhưng cũng thật hấp dẫn. Nó cười trêu đùa:

– Đẹp đấy cô, có khi lăng xê thành mốt.

– Thôi đi đồ khỉ… Ăn mặc thế này ghê chết đi được – Cô cười xấu hổ.

Cô đưa cho nó cái đầm dây bẩn, nó đem vào phòng giặt, cố tình để chế độ giặt và sấy lâu nhất. Sau đó nó quay lại phòng khách, cô đang ngồi co ro trên đi văng, hai bắp đùi lộ ra trắng hồng trong ánh nắng mới chiếu vào phòng. Nó đứng sau lưng cô nhìn qua vai cô như dán mắt vào đôi chân thon nhỏ của cô, đẹp quá, da trắng hồng nõn nà như ngọc. Cô quay lại, bắt gặp ánh mắt của nó cô xấu hổ bối rối cố kéo cái vạt áo xuống che đùi nhưng cách đó lại làm lộ khuôn ngực căng đầy của cô sau lớp áo mỏng, nhìn rõ cả hoa văn của cái áo lót.

Nó ngồi xuống bên cạnh cô. Nhẹ nhàng, ân cần, nó nhìn sâu vào đôi mắt trên gương mặt đang bối rối cuống quýt như thể gà con tìm chỗ nấp trước diều hâu.

– Cô rất đẹp… Cháu chưa thấy ai đẹp như cô… Vậy mà cô cứ vò võ với đống vải vóc như thế mà chẳng biết ngoài kia cuộc đời đang rất tươi đẹp, đang chờ đón cô… Chỉ cần cô bước ra.

Nó thì thầm vừa đủ nghe, những điều nó nói đánh trúng tâm trạng của cô, nói đúng suy nghĩ của cô khi trước, lúc đang ăn. Cô đờ người ra nhìn gương mặt nó đang từ từ tiến sát lại, cô ngả người ra sau tựa vào thành ghế. Đầu óc trống rỗng như một khoảng không mênh mông vô tận.

– Cuộc đời thật ngắn ngủi… Chỉ vài năm nữa thôi cô sẽ mãi mãi gắn mình vào cái bàn may nếu như bây giờ cô không chịu thỉnh thoảng rời nó một lúc.

Bàn tay nó rê rê dần lên đùi cô, vuốt ve nhẹ nhẹ. Cô sợ hãi ngồi dịch sang bên, nó bèn áp sát lại, bàn tay len vào giữa hai đùi cô từ từ tiến sâu vào trong dưới vạt áo che ngang đùi. Cô chụp vội hai bàn tay giữ chặt chỗ ấy, giọng nói gần như nghẹ lại:

– Đừng làm thế, Bách…

– Nếu cháu không làm thế, cô sẽ chẳng biết cuộc đời này còn những điều thú vị như thế nào…

Nó thì thầm, bàn tay tiến sâu hơn vào trong, chạm tới cái chỗ mềm mềm âm ấm giữa hai đùi cô, ngay bên dưới tay cô đang đè giữ. Bàn tay nó chậm nhưng cương quyết đẩy hai bàn tay đang chắn giữ của cô lên trên, chiếm gọn lấy phần giữa hai đùi đùi cô. Thật mềm mại và nóng, nó cảm nhận được những sợi lông đang lạo xạo trong quần lót. Cô vừa cố đẩy tay nó ra khỏi chỗ đó vừa dịch ra xa hơn, dịch ra bao nhiêu nó sạp lại bấy nhiều, và cuối cũng cô bị đẩy vào tận góc đi – văng, bị kẹt cứng giữa thành ghế và nó. Cô dợm mình định đứng dậy thì nó đã quàng tay qua vai cô kéo xuống.

– Không Bách ơi… Cháu làm gì thế này…

Cô thảng thốt, run rẩy như người hết hơi. Nó không nói gì nữa, áp mặt vào cổ cô hôn nhè nhẹ. Nhung rùng mình vì làn môi nó lướt trên da cổ cô, lưỡi nó đang liếm nhẹ vào dái tai cô kèm theo hơi thở nóng hổi phả bên tai. Tự bao giờ không rõ, bàn tay nó đã vượt lên trên cạp quần lót của cô và đang từ từ luồn vào trong, đi sâu xuống… Cô chỉ còn biết kẹp cứng hai đùi lại nhưng chẳng ăn thua gì, cô đã cảm nhận được ngón tay nó đang miết vào trong khe… Ôi, chỗ ấy của cô đã ướt từ khi nào mà cô chẳng hay, ngón tay nó đang nhay nhay trên cái chỗ rất nhạy cảm của cô khiến cô cứ ríu cả người lại.

Nó vừa tấn công phía dưới, vừa tiếp tục kích thích khắp vùng cổ và gáy cô bằng môi và lưỡi. Sự dịu dàng nhưng không kém phần mạnh mẽ trong những động tác của nó khiến cô không sao cưỡng lại được những ham muốn vô thức đang cuộn dâng trong lòng. Và đến khi môi nó gắn vào môi cô một nụ hôn ngọt lịm thì cô nhũn người ra, phó mặc thân mình cho đôi tay của nó.

Nó nút lấy lưỡi cô mà mút rất sâu, lưỡi nó quyện lấy lưỡi cô xoắn xuýt. Cô chưa từng được hôn một cách mãnh liệt như thế bao giờ. Cô mê mẩn thả mình theo cơn lũ ái tình đang ào ào sôi réo trong lòng, đến lúc nhận thấy quần lót đã bị đẩy xuống gần đầu gối còn chỗ ấy thì đang ướt nhoét trong bàn tay của nó cô mới sực tỉnh vội với tay kéo quần lót đã bị vặn xoắn như cái dây thừng lên. Nó ngừng hôn cô, nhìn sâu vào mắt cô với vẻ giễu cợt:

– Cô đừng cố chống lại cảm xúc của mình… Chẳng phải cô đang rất muốn khám phá điều đó hay sao. – Nó nhìn cô mỉm cười khích lệ.

Cô thấy xấu hổ quá, đúng là nó rất hiểu cảm xúc của cô. Sao nó ít tuổi mà từng trải quá vậy, đâu có như chồng mình cứ chỉ biết mỗi bản thân. Ánh mắt nó làm cô như bị thôi miên, lại buông tay ra thôi không cố kéo quần lên nữa, và lại chìm đắm vào trong nụ hôn của nó. Cô chợt nhận ra cái áo đang bị kéo lên và bàn tay nó đang xoa xoa trên bụng và lần lần lên ngực cô. Rồi áo lót bị đẩy lên trên, hai vú cô trật ra, núng nính thây nẩy dưới bàn tay của nó. Rất nhột, rất sướng nhưng cũng rất xấu hổ, cô kéo áo xuống che như một phản xạ tự nhiên rồi chợt nhận ra rằng nó đâu có nhìn mà chỉ đang sờ mó nắn bóp thôi, nó còn đang mải hôn cô kia mà.

Rồi nó cũng ngừng hôn, nhanh chóng nắm lấy gấu áo lột ngược lên qua đầu cô. Rất bất ngờ, cô co rúm người lại cố che chắn da thịt đang trần trụi trước mắt nó. Nó chỉ cười ngả vào ôm lấy cô lần tay ra sau lưng mở móc khóa áo lót. Cả khuôn ngực đầy đặn chắc nịch của cô lộ ra trắng muốt với vẻ đẹp khôn tả. Cô vòng tay khoanh trước ngực che đậy một cách yếu ớt trước ánh mắt đang sáng lên của nó. Nó cúi xuống bế bổng cô lên rời khỏi cái đi – văng.

– Ô kìa… Làm gì thế Bách… Bỏ cô xuống. – Cô hoảng hốt.

– Cháu đưa cô vào trong kia… Trong đó thoải mái hơn. – Nó vừa bế cô đi vừa nói.

– Ôi, không, không… Bỏ cô xuống. – Cô nhận thấy nó đang bế mình vào phòng ngủ.

Nói thế chả nhẽ nó chịu bỏ cô xuống… Hiển nhiên là không đời nào, nó đã đặt cô lên giường, tấm nệm rung lên êm ái dưới lưng cô. Nó thả người đè xuống cô trong đầu hân hoan với ý nghĩ: Thế là xong, mọi việc đã diễn ra đúng như dự kiến không sai một li nào. Mình sắp được biết thế nào là phụ nữ vắng chồng lâu ngày rồi đây. Ôi, hẳn là cái lồn này sẽ rất khít, rất nóng. Xuất tinh vào cái lồn này mới sung sướng làm sao. Nó vươn tay xuống tụt nốt cái quần lót ra khỏi đôi chân cô trong khi cô giãy giụa quằn quại một cách yếu ớt dưới thân mình nó. Xong nó ôm lấy cô, vùi mặt vào giữa hai vú cô mà cọ xát hai bên má vào hai bờ vú mềm núng nính, môi ghé tìm đầu vú cô mút mát. Nhung co rúm hai khuỷu tay ép vào che lấy ngực vì nhột quá, chồng cô cũng thỉnh thoảng làm thế này nhưng cô không thấy cảm xúc gì mấy. Cô phải cố kìm nén để khỏi bật cười vì cảm giác buồn nhột đang râm ran khắp người. Hai đùi cô kẹp lại vặn xoắn, cảm thấy nước ở trong chỗ ấy bị ép trào ra ngoài dính ướt giữa hai mé trong đùi. Nó nhận thấy sự vặn vẹo của nửa người phía dưới của cô, lập tức bàn tay nó mò xuống dưới ấy chẽ hai đùi cô ra luồn vào trong ép vào khe lồn, nhay miết cái mồng đóc đã sưng tấy lên trơn nhẫy vì nước lồn của cô.

Nó vày vò hết trên xuống dưới khắp cả người cô, đến mức cô cảm tưởng như người mình sắp nẫu ra tới nơi, và sự thèm muốn đã dâng lên tột bậc. Lúc này đây thì cô chẳng còn nhớ nổi tại sao mình lại ra nông nỗi này, quay cuồng điên đảo trong vòng tay của nó với những ham muốn nhục dục cháy bỏng đến mức cô chỉ muốn thò tay xuống nắm lấy cái khúc thịt đang cộm lên đè trên đùi mình, nhưng không dám.

Dường như hiểu được tâm can cô, nó rời cô ra ngồi dậy và bằng những động tác mau lẹ hết sức nó lột phăng mọi thứ trên người nó một cách nhanh chóng. Nó quỳ bằng hai đầu gối ưỡn thẳng người ra, cô ghé mắt trông sang thấy cái vật mà cô thèm khát nó lừng lững như một khúc cây, to và dài, đang chĩa lên đầy kiêu hãnh. Cô thảng thốt đến mức suýt kêu lên. Chao ơi sao mà ghê gớm thế, không biết có chui lọt được vào trong mình không, thế kia thì nó xé đôi mình ra mất… Cô nhỏm lên nhìn nó một cách ái ngại.

– Eo ôi Bách ơi… Thế kia thì cô chết mất, ở đâu ra mà gớm thế…

Cô bụm miệng nửa cười nửa mếu. Thằng Bách cười phá lên:

– Cô làm như chết đến nơi không bằng ấy… Thôi, nằm xuống cháu làm cho. Nhẹ nhàng thôi.

Nhung ngả người nằm xuống, hai chân dạng ra hồi hộp chờ đợi phút giao hoan. Nó bò xuống chống hai tay bên mình cô, hai đầu gối ở giữa hai chân cô. Cô thấy ngợp dưới thân hình đang to lớn của nó đang sắp ập xuống mình cô, nó nhìn cô trìu mến:

– Cô có sợ không… Cháu sắp cho cái này vào trong cô đây.

– Ôi Bách ơi… Cô đang làm gì thế này. – Nhung thảng thốt, hai tay bưng lấy mặt.

– Cô sẽ không hỏi như thế nữa đâu. – Nó cười, hạ thấp phần dưới xuống sát phần háng đang mở rộng của cô.

Tay nó nắm cái buồi đã cứng hết cỡ, cái đầu bè ra đỏ lựng, nó dụi dụi vào khe lồn cô Nhung. Cô thở mạnh, vẻ căng thẳng lộ rõ trên nét mặt. Nó dúi dúi vào cái lỗ nong nóng dưới khe lồn ấn vào nhắp nhắp cái một.

– Ôi ôi… Nhẹ thôi Bách ơi… – Cô Nhung run run nói trong hơi thở, người nhoi lên trên.

– Không sao đâu, cô cứ lỏng người ra…

Nó ấn vào thêm, thấy cô nhăn mặt bặm môi chịu đựng mà không nhoi lên trên nữa. Buồi thằng Bách nhấp nhấp cái một từ từ chui vào lồn cô Nhung…

“Ái chùi ui… Sao đau thế…” – Nhung quặn người nén chịu khi cái đó đang căng người cô ra chui vào. Khiếp khủng là to và cứng… Cái đó đúng là quá khổ so với Nhung.

Nhưng nó cũng đã vào được một nửa rồi, Nhung mắt tịt mắt lại cắn răng chịu đựng cái buồi của nó. Thằng Bách đã buông tay nắm buồi ra, hạ phần trên đè xuống ngực Nhung, hai tay vòng xuống ôm gọn lấy vai Nhung, hai đầu gối nó gồng lên đỡ lấy phần cơ thế ở dưới không đè hẳn xuống, buồi nó đang cắm trong lồn Nhung ngập phân nửa. Nó bắt đầu du người đẩy cái buồi nhúc nhích trong lồn cô. Nhung thấy căng nhói, nhưng cũng cảm thấy lỗ lồn mình đang giãn rộng ra. Nó đang đi vào đầy ứ trong mình cô, căng người cô ra, chạm tới đáy cùng của cô. Nhung thở phào ra sau một hồi nén nhịn. Chao ôi giờ mới cảm nhận rõ rệt cái vật đó trong mình.

Thằng Bách sướng run người vì cái lồn khít khịt của cô Nhung. Nhớ cái lồn của mẹ, tuy cũng khá chật hẹp nhưng đẩy một cái là đi phập vào sâu, lồn cô Nhung thì dù có nhắp có dúi một hồi thì vẫn chặt khít, cứ co bóp như muốn đẩy buồi nó ra. Đấy… lồn của gái vắng chồng khít thế đấy… Nhưng cũng phải nhìn nhận rằng cơ thể cô Nhung khá nhỏ nhắn so với nó. Nhìn cô ấy đã sợ hãi thế nào khi trông thấy cái buồi của nó, chắc của chồng cô ấy cũng nho nhỏ vừa vừa thôi.

Nó dún xuống, nhè nhẹ chầm chậm, lợi dụng độ nảy của đệm để buồi ra vào chút một nong dần lỗ lồn cô Nhung rộng dần ra. Đã nghe thấy tiếng nhóp nhép của sự cọ xát, nó điều khiển để buồi ra vào dài nhịp hơn. Cô Nhung đã bắt đầu thở gấp gáp, chân tay cử động sau một hồi chết lặng. Buồi nó đang đâm sồn sột trong lồn cô, đôi khi có những phát chạm đáy khiến cô giật nảy mình.

Những động tác sàng lắc nhịp nhàng kèm theo nhấp dúi khiến Nhung dần dần thấy thích thú. Buồi to lúc vào thì hơi đau thật nhưng đã vào rồi thì thật sướng, Nhung cảm nhận rõ rệt sự cọ xát của nó khắp cùng trong lỗ lồn mình. Cô bắt đầu thấy cơn sướng tăng dần lên theo những cú dập lúc khoan lúc nhặt, lúc thong thả nhẹ nhàng lúc ào ào như bão táp trên háng mình.

Cái thằng Bách này thật khéo, Nhung ưỡn người lên ôm lấy cổ nó vít xuống. Trong những lúc sướng rủn chân tay thế này cô luôn muốn được hôn, và cô tức khắc có được cái hôn nồng nhiệt của nó lấp kín miệng, nó ghì chặt lấy khuôn mặt cô mà hôn trong khi vẫn dập tới tấp vào lồn cô khiến cô như muốn vỡ tung ra. Cô “ú, ú…” tắc nghẹn trong cái hôn của nó ra, hai tay đấm thùm thụp xuống lưng nó ra hiệu để nó chậm lại. Nhưng dường như nó tỏ ra không hiểu ý cô, vẫn ghì chặt môi hôn và ra sức giã xuống làm giường nệm rung lên bần bật. Lồn Nhung như muốn nát bấy ra vì cái buồi cứng như khúc củi của nó đang sầm sập đâm vào.

– A… a… Thôi… dừng lại Bách… hứ, chết mất thôi…

Cuối cùng thì Nhung cũng vùng ra được khỏi cái hôn của nó và kêu to lên thành tiếng. Nó dừng lại ngay tắp lự. Cả hai cùng thở hổn hển như vừa chạy maratong về đích. Nó ngẩng lên nhìn Nhung cười trong hơi thở. Nhung cũng cười, thở hồng hộc, lườm nó một cái:

– Khiếp lên được… định giết người ta chắc…

Nó cười, lại tiếp tục nhịp nhàng dấn xuống. Nhung mỉm cười hài lòng, lườm nó lần nữa trước khi quay mặt đi nhắm nghiền đôi mắt lại tận hưởng những khoái cảm từ từ xâm chiếm cơ thể. Nó tăng dần nhịp dấn, cơ thể cô Nhung căng cứng lên, cô thở gấp gương mặt ửng hồng với những giọt mồ hôi rịn ra trên hai cánh mũi. Nó sướng quá, rủn hết cả người, buồi nó căng lên sắp sửa phun ra rồi, nhưng nó chưa muốn kết thúc, bèn rút phắt buồi ra khỏi lỗ lồn cô.

Vừa rút ra cũng là lúc nó thấy cô Nhung ưỡn lên kêu “á, á…” và hai tay cô ôm lấy hông nó kéo xuống như muốn tiếp tục thêm, người cô run nảy rần rật. Cô đang sướng… Nó lập tức nhét buồi trở lại vào lồn cô rồi dập xuống lia lịa, ghì chặt lấy cô mà nắc. Cô cong lưng ưỡn ngực lên quằn quại, cô rên lên xuýt xoa: “Ôi, Bách ơi… sướng…”, và ngay lúc đó cô nhận ra trong lồn cô chợt nóng ấm bởi từng đợt tinh khí của nó ào vào. Thằng Bách sướng rủn chân tay, đầu buồi tê nhột vì sướng tới mức không dập được nữa. Nó dúi sâu vào trong lồn cô để buồi giật giật phun tiếp vào trong cô một đợt tinh khí nóng ran nữa. Nhiều đến nỗi mà khi nó nhắp vài cái cuối cùng thì tinh khí của nó trào cả ra ngoài nhớp nháp giữa háng cô và nó.

Nó ngồi dậy rút buồi ra khỏi lồn cô, nhìn cô nằm đờ ra run rẩy vì cơn sướng vẫn chưa lắng dịu. Lỗ lồn đỏ chót của cô khép dần lại, nhíp nhíp đẩy những đám tinh khí còn lại trong đó trào ứa ra. Nó vội dùng tay bịt lấy lồn cô, vét đám tinh khí ấy trét lên nhoe nhoét trên mu lồn cô, ướt sũng cả đám lông. Nó vừa bóp cái lồn nhẫy nhụa đó vừa thụt cả hai ngón tay vào trong lỗ lồn nóng ấm của cô mà móc ngoáy khiến co cứ cong người lên lăn lộn qua lại. Hồi lâu sau nó rút tay ra nằm xuống bên cô, đưa bàn tay ướt sũng ấy lên bóp vú cô. Cô quay qua nhìn nó, vừa mãn nguyện sung sướng vừa xấu hổ thẹn thùng, cô cười và dứ nắm đấm vào trán nó:

– Trông thế mà cũng ghê lắm… Chẳng kiêng nể gì cô với cháu cả.

– Cô có giận cháu không? – Nó hỏi trêu.

– Có, để rồi cô mách mẹ cho mà xem… Dám làm bậy với cô.

– Ô… hô… – Nó cười rộ – Cô có dám mách không.

Nó nghĩ tới mẹ, không hiểu mẹ sẽ làm gì khi biết nó đã đè cô Nhung bạn mẹ ra mà dập tơi bời như đã từng làm với mẹ. Nó mỉm cười một mình vì ý nghĩ đó và quàng tay sang ôm cô kéo vào lòng, tay kia lại thò xuống háng móc vào lồn cô. Cô nắm cổ tay nó giữ lại, nguýt dài một cái.

– Thôi đi ông tướng… làm người ta nát bấy ra chưa thỏa hay sao mà lại còn vọc nữa.

Nó cười rút tay lên ôm lấy cô hôn hít. Nó ôm gọn tấm thân đẹp thon chắc của cô trong vòng tay bồi hồi sung sướng thầm nghĩ:

“Thế là mình đã thành công, từ giờ cô ấy sẽ thuộc về mình mãi mãi. Sướng thật, tấm thân ngọc ngà này, cặp vú này, cái lồn này sẽ mãi là của mình…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyện chàng sinh viên
Tác giả Fuckpt
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ cô giáo, Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện cưỡng dâm, Truyện loạn luân, Truyện móc lồn, Truyện nuốt tinh trùng, Truyện phá trinh, Truyện sinh viên
Ngày cập nhật 13/12/2020 03:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Fuckpt

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi Truyện hentai HentaiVn