– Y bảo anh Cai chia cho y một đứa tụi mình, chứ làm gì mà tham lam vậy. Chị có muốn đi với y đêm nay không?
Mỹ Kim rùng mình, nói nhỏ vào tai Tuyết Lai:
– Trời ơi… nó to con như vậy đặng đè chết người ta hay sao?
Tuyết Lai cười ròn rã, nói:
– Coi vậy chứ không phải vậy đâu chị.
Mỹ Kim vẫn lắc đầu nguầy nguậy, nói:
– Chịu thôi… chịu thôi.
Tuyết Lai nấm tay Mỹ Kim mỉm cười.
– Vậy chị ở đây chơi với anh Cai. Em đi với nó nhé.
Mỹ Kim liếc Cai một cái thực nhanh rồi gật đầu.
– Ừ, chi ở đây chờ em.
Tuyết Lai quay lại nháy Cai một cái thực đ, nói:
– Em gửi chị Mỹ Kim cho anh đêm nay đó.
Nói xong, nàng leo qua mấy bao gạo rân tới chỗ tên thuỷ thủ ngoại quốc nọ đang đứng cười hành hạch. Cai chờ cho Tuyết Lai đi khỏi mới nói với Mỹ Kim:
– Bộ em đi với Tuyết Lai ìân đầu lên tàu hả? Mỹ Kim tự nhiên thấy ngượng nghịu vô cớ. Nàng gật đầu thực nhanh.
– Dạ.
Cai mỉm cười hỏi:
– Lúc nãy Tuyết Lai nói em tên Mỹ Kim hả?
Mỹ Kim mỉm cười gật đâu rồi hỏi:
– Bộ anh tên là Cai à?
Cai cười hì hì, nắm lấy tay Mỹ Kim kéo sát vô mình, nói:
– Anh đâu có phải tên Cai. Tại làm cai phu ở đây nên tụi nó gọi là Cai cho tiện thôi. Riết rồi quen đi, anh cũng không biết mình tên Cai hồi nào nữa.
– Nhưng anh cũng chịu cho họ gọi như vậy phải không?
Cai gật đầu cúi xuống hôn lên môi Mỹ Kim. Nàng vòng tay ôm lấy chàng, thì thào:
– Anh Cai à, chỗ này trống trải quá đi.
Cai nheo mắt, mỉm cười gật đầu. Chàng cúi xuống bế bổng Mỹ Kim lên, đi len lỏi vô đống bao gạo một hồi, chui vô một góc tàu đèn tối lờ mờ. Đặt nàng nằm trên một đống bao gạo có tấm vải trắng trải phía đưới đàng hoàng.
Nơi đây thật ấm áp và kín đáo. Ngay chỗ chui vô cũng phải lách mình mới lọt. Nếu không biết trước có lối vô nhưvậy, dù đứng ngay chỗ ra vào cũng không biết là bên trong có cái ổ như thế này.
Chỗ này em chiu chưa.
Mỹ Kim mỉm cười gật đầu nhè nhẹ, hỏi:
– Bộ anh thường đem mấy cô gái tới đây hả?
Cai mỉm cười hỏi lại:
– Tại sao em hỏi anh câu đó?
– Tại em thấy hình như chỗ này anh sửa soạn sẵn để ngủ thì phải.
– Thì đúng rồi. Sửa soạn để ngủ trong lúc làmviệc, chứ đâu có phải cứ nhất định như vậy là phải có gái đâu phải không?
Mỹ Kim cấn nhẹ vô vai Cai trong lúc chàng vừa cúi xuống.
– Em thấy khó tin quá đi.
Bàn tay Cai đã lùa vô mình Mỹ Kim…
– Tại sao vậy?
– Các anh làm việc ở đây cả tuần lễ mới về nhà. Gái nhảy tàu cả đống. Đó là chưa nói tới mấy cô phu làm việc trên tàu nữa. Anh muốn cô nào mà không được.
– Em tưởng dễ như vậy sao?
– Con Tuyết Lai nó nói với em nhưvậy đó. Quen được với anh đâu phải dễ.
Cai cười hì hì, chàng thấy con bé này hình như không giống mấy đứa nhảy tàu thường xuyên ở đây. Chàng lân mò cởi hàng nút áo trước ngực Mỹ Kim ra. Bộ ngực căng tròn vươn lên nung núc. Có lẽ cũng vì mấy bao gạo phía dưới độn lưng nàng ưỡn lên nên trông càng hấp dẫn lạ lùng. Chàng vục mặt xuống vùng da thịt nóng bỏng ấy…
Nằm trong tay anh chàng cai phu trên những bao gạo này, Mỹ Kim có những ý nghĩ thực lạ lùng. Hàng ngày nàng chạy mua từng loong gạo. Ớ đây gạo chất thành núi.
Nàng đạp chân lên gạo như đất cát. Coi nó chẳng có một giá trị gì cần thiết cho cuộc sống cả. Đang lúc ]ơ mơ với những ý nghĩ kỳ lạ, và trên thân thể nàng anh chàng Cai phu đang thở hổn hển thì có tiếng quát tháo như sát bên tai làm nàng giật mình. Cả hai vừa nhổm dậy, đã thấy một con bé chui vô làm Mỹ Kim chới với. Nàng lấy tấm vải kéo lên che thân thể trần truồng lại. Cai la lên:
– Mày chui vô đây làm chi vậy?
Con bé mặt mũi tái ngắt, nhào tới, lấy tay bịt miệng Cai lại. Nó nói nho nhỏ:
– Con lạy chú, đừng có la. Nó mà bắt được con thì nó đánh con chết.
Trong khi đó tiếng la ở ngoài càng gần. Có nhìêu tiếng chân đạp lên những bao gạo gần đó. Bây giờ Mỹ Kim mới để ý trên tay con bé cầm một cái bóp đàn ông. Nàng biết ngay là con nhỏ này vừa chớp được cái bóp kia của một tên thuỷ thủ xấu số nào đó rồi. Mỹ Kim thò tay glựt cái bóp. Con bé ôm ngay vào lòng giữ thật chặt, không cho nàng lấy. Nó la lên nho nhỏ:
– Của em mà chị…
Lúc thò tay ra ngoài giật cái bóp. Mỹ Kim đã vô tình để cho tấm vải lót rơi xuống, và thân thể của cả hai lại trần truồng trước mẩt đứa bé. Hình như nó cũng chẳng để ý gì tới Chuyện này, khi thấy Cai không la lớn tiếng nữa, nó đưa cả hai tay ôm chặt cái bóp vô lòng. Mắt mớ chừng chừng nhìn Mỹ Kim. Nhưng có đìêu nó không để ý là thân thể Cai đang nóng hừng hực. Những bắp thịt săn lại tới lúc kích thích nhất của sự va chạn ái ân. Nơi đây lại thật chật chội làm cả ba nằm sát vô nhau. Cai đã kéo tung vạt áo đứa bé ra và chiếc quần của nó cũng bị chàng đạp rơi xuống đất thực nhanh. Chính Mỹ Kim cũng không ngờ Cai hành động nhưvậy. Thân thể con bé trần truồng trong chớp mắt.
Con nhỏ tính la lên, nhưng tiếng anh chàng thuỷ thủ đuổi theo nó đang líu lo bên ngoài. Cai đã chồm lên và con bé bi chàng đè xuống dưới. Thân thể nó nhỏ nhắn nhưmột con búp bê. Nhưng Mỹ Kim biết ngay là cô nàng cũng đã từng trải với đàn ông nhìêu rồi. Vì khi Cai rập mình xuống, nó chỉ hơi nhăn mặt và sau đó hình như còn tiếp sức cho chàng thỏa mãn những phút giây sau cùng đáng nhẽ là phải xảy ra với Mỹ Kim.
Mắt nhắm nghìên, hai tay con nhỏ co lên trên đầu vẫn còn nắm chặt chiếc bóp trộn được. Lâu lâu nó lại mở mắt hí hí ra, nhìn Mỹ Kim như thăm dò phản ứng của nàng, trong lúc Cai vẫn hùng hục trên thân thể nó. Mỹ Kim ghé sát mặt con nhỏ hỏi:
– Em tên gì.
Con bé chưa kịp trả lời thì cả hai cùng nhận ra nhau và kêu lên:
– Ủa… là chi hả?
Mỹ Kim gật đầu hỏi:
– Em còn làm cái vụ này nữa hay sao?
Con bé đang nằm dưới mình Cai chính là con nhỏ chèo đò cho Tuyết Lai và Mỹ Kim trèo lên tàu. Con bé nghe nàng hỏi mở to mắt, mỉm cười, nói nho nhỏ:
– Cái bóp này của chị Tuyết Lai đưa em đó. Chi giữ cho chị ấy đi, em chẩu trước, rồi ra đón chị sau nhé. Nằm trên mình con bé. Cai không ngờ đã đè nó ra như.
Vậy. Lúc ấy hình như không tự chủ được nữa. Ánh đèn lại lờ mờ. Nếu chàng biết nó là con Lan Sún thì đâu có làm như thế. Lan Sún cũng đã nhận ra Cai là ai. Nó trao cái bóp cho Mỹ Kim rồi vòng tay ôm cứng lấy cổ Cai, ưỡn người lên thì thầm.
– Chú Cai hư quá đi. Bây giờ phải bắt đền cho cháu.
Cai hơi mắc cỡ vì con bé gọi mình bàng chú. Chàng nhớ lại con nhỏ này thường đi với Tuyết Lai và nầng nặc đòi chàng làm giấy dân phu giả cho nó hợp pháp leo lên tàu Chàng còn nhớ nói với nó: ‘! Mày nhỏ như con chuột sún răng mà làm phu phen gì được. ‘ Ai ngờ tối nay chàng lại đè nó ra nhưmột cô gái nhảy tàu. Cai đã tính ngồi dậy, nhưng con bé cứ ôm chặt lấy chàng. Chỗ này lại chật chội và Mỹ Kim ngồi sát bên mình càng khôngxoay trởgì được. Bởi vậy chàng phải nằm yên trên mình nó. Cai hỏi nhỏ:
– Mày muốn cái gì?
– Cháu muốn làm vợ chú luôn.
Cai cười hì hì.
– Mày nhỏ síu thế này mà vợ con gì được với tao cơ chứ.
Con nhỏ co hai chân cặp chặt lấy hông Cai nhây nhúa nói.
– Vậy không được sao?
Cai muốn dở khóc dở cười vì hoàn cảnh này. Nhưng quả thực những lúc lắc, co thắt của con bé làm chàng lại nóng người lên thực nhanh. Nhất là trước mắt, bộ ngực Mỹ Kim no tròn đung đưa kích thích chàng cùng cực. Người chàng cứng lại và rập xuống khi con bé cố ưỡn lên. Nó rên nho nhỏ:
– Ch. Ú… chú… ơi. Cháu nói thực đó.
Tiếng rên rỉ của con bé càng làm Cai run rẩy hơn nữa. Chàng níu lấy Mỹ Kim, hôn lên ngực nàng. Hình như Mỹ Kim cũng hiểu được Cai đang muốn gì, nàng ôm cứng lấy đầu chàng ghì sát vô ngực mình hơn nữa…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bùa yêu |
Tác giả | Hùng Sơn |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện ma |
Ngày cập nhật | 05/07/2016 22:09 (GMT+7) |