Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Bùa Thần » Phần 6

Bùa Thần - Tác giả Hùng Sơn

Phần 6

Lắm lúc người ta thấy ông ngồi thả câu cả ngày dưới chân Cầu Hàn hay bờ mương gần đó. Đầu tóc ông hình như không bao giờ cạo. Bộ râu năm chòm lê thê và bờ tóc ông đen cháy, dài lượt thượt, được búi tó như một củ hành tây to tướng trên đỉnh đầu.

Quần áo rộng lùng thùng, đủ kiểu, đủ thời. Trông rất lam lũ nhưng lại thực sạch sẽ. Tuy nhiên, có một mùi kỳ lạ, khó hiểu. Nếu có người chưa hiểu ông là ai, chắc chắn không bao giờ dám bắt chuyện hoặc làm quen vì tướng hình kỳ dị của ông. Nhưng khi đã nói chuyện với ông rồi, người ta lại tôn kính ông rất mực.

Ông ăn nói hiền hòa và tỏ ra uyên thâm kinh sử. Không ai biết ông học ở đâu và xuất thân ở chốn nào. Những sách vở ông cầm nơi tay toàn là loại sách chép tay có lẽ từ triều đại các vua chúa ngày xưa, có sơn son thiếp vàng và bằng ngôn ngữ gì không ai hiểu cả.

Những người thân chung quanh ông, có lẽ chỉ có Vinh là người duy nhất coi ông như bực sư phụ. Mọi ngửời đều biết Vinh là em họ ông, nhưng sự thực, mối liên hệ giữa ông và Vinh chẳng có họ hàng gì. Danh xưng em họ chỉ là chính Vinh nói ra cũng như thầy Sô không bao giờ đính chính. Có lẽ cả hai cùng muốn dựa vào nhau để có một cuộc sống an bình trong cái xã hội phiền phức và hỗn tạp này.

Tối hôm đó, Vinh đem Huệ qua nhà thầy Sô. Vừa bước vô sân, nàng đã ngửi thấy mùi trầm hương thơm ngát. Con chó mực chạy ra vẫy đuôi mừng Vinh như một người quen thân của nó. Vinh vỗ đầu con vật, hỏi:

– Thầy Sô có nhà không hả mày?

Con vật kêu ư ử dụi đầu vô chân chàng, Vinh ngồi xuống ôm lấy, cười hì hì bảo Huệ:

– Con chó này khoái anh khinh khủng, hễ lúc nào tới là nó cũng quấn quýt bên chân anh mừng rỡ như vậy đó.

– Anh có qua đây thường không?

– Mấy tháng nay, hầu như ngày nào anh cũng qua đây vì cái vụ phiền phức của anh vừa nói với em sáng nay đó.

– Hèn gì con chó này không khoái anh là phải rồi. Không phải đâu, tùy từng người đó em. Chính thầy Sô cũng phải ngạc nhiên vì không hiểu tại sao con Mực nó khoái anh như vậy.

Huệ vừa định nói đã nghe có tiếng thầy Sô trầm ấm, không hiểu ông tới trước mặt hai người từ hồi nào.

– Đúng rồi, con chó Mực của tôi mà nó khoái chú em này hơn thằng chủ nó mới lạ lùng chứ.

Vinh ngước mắt lên cười hì hì.

– Nếu vậy thì cũng có ngày em bắt cóc con chó này cho thầy coi.

Không trả lời Vinh, thầy Sô lại quay qua Huệ, hỏi:

– Còn cô nào đây?

Vinh đứng dậy, nắm tay Huệ nói:

– Thưa thầy, đây là em Huệ. Để vô nhà em nói với thầy chuyện của nàng.

Thầy Sô gật đầu nhìn Huệ thực nhanh từ đầu tới chân, rồi quay trở lại, thủng thẳng đi vô nhà. Huệ và Vinh lẽo đẽo theo sau, con chó Mực cuốn quýt bên chân Vinh. Huệ đưa tay vỗ nhe nhẹ vô đầunó, con chó ngước mặt, liếm vô tay nàng làm Huệ hoảng hồn, rụt tay lại, cười khúc khích.

Vô tới trong, Huệ bàng hoàng vì có cảm tưởng như bước vào chính điện của một ngôi chùa lớn, chứ không phải là phòng khách của một căn nhà hẻo lánh ở giữa chốn tha ma nghĩa địa này. Điểm đặc biệt là các tượng tại đây hình nhưkhông giống với các tượng ở các chùa chiền khác. Bỗng Huệ nhận ra một điều, nàng thích thú hỏi nhỏ Vinh:

– Có phải thầy Sô người Chàm không anh?

Vinh ngạc nhiên, không hiểu tại sao Huệ hỏi như vậy. Trong khi đó, thầy Sô quay lại, mở to mắt nhìn nàng, hỏi:

– Cô em này người ở đâu?

Huệ rụt rè trả lời:

– Dạ, thưa con sanh tại Nha Trang.

Thầy Sô mỉm cười, gật gù:

– À, thì ra thế. Cô cũng tinh mắt lắm.

Vinh không hiểu gì, hỏi:

– Bộ thầy người Chàm thực hả?

Thầy Sô lại gật gù, nói:

– Không, ta không phải là người Chàm, nhưng cô em này là dân Nha Trang nên cũng có chút hiểu biết.

– Có lẽ cô ấy nhìn thấy bàn thờ Tổ của tôi nên đoán gần ra gốc gác của tôi thôi.

Huệ hơi đỏ mặt, ấp úng:

– Dạ, thưa thầy con nói đại thôi. Bị từ hồi nhỏ con hay lên những ngọn tháp Chàm chơi, và có tới Viện Bảo Tàng người Chàm thường nên thấy những bức tượng ở đó giống như trên bàn thờ này. Bởi vậy con mới nói đại, chứ có biết gì đâu.

Khuôn mặt nhăn nheo đen đúa của thầy Sô lộ vẻ vui mừng. Ông nhìn Vinh hỏi:

– Tối nay ta phải tụng kinh sớm, vậy em có chuyện gì cần không?

Vinh kéo Huệ ngồi sát vô mình dưới chiếc chiếu trải bên bàn thờ, chàng từ từ nói:

– Thưa thầy, chuyện con Thiên Linh Cái.

Thầy Sô nhìn Huệ thực nhanh, đưa tay nhưcó ý cản Vinh.

– Chuyện ấy để lúc khác nói được không?

Vinh biết thầy Sô định nói gì, chàng nhìn Huệ mỉm cười:

– Thưa thầy, em đem Huệ tới đây là để bàn với thầy về chuyện đó. Nàng có đầy đủ tất cả những điều kiện mà chúng mình đang tìm kiếm.

Thầy Sô nhìnvinhchâmbẩm, vừacó vẻ ngạcnhiên, vừa có vẻ thích thú. Ông nắm lấy tay chàng, nói thực nhanh:

– Em hãy nói cho ta nghe xem nào. Nếu quả như vậy thì thời kinh tối nay cũng không cần thiết nữa, ta đang cầu xin cho chúng mình may mắn về chuyện này thôi.

Vinh từ từ kể lại hết đầu đuôi câu chuyện tối qua và những gì Huệ và chàng bàn tính với nhau ngày hôm nay trước khi đưa nàng qua đây. Nghe xong, thầy Sô hớn hở nói:

– Như vậy thì trời giúp ta rồi. Xin cảm tạ liệt tổ liệt tông đã không phụ lòng kẻ hèn mọn này cầu xin mấy bữa nay.

Thầy Sô vừa nói xong, bỗng có tiếng quạ rít lên nghe thực chói tai. Mọi người bàng hoàng nhìn ra sân. Con chó Mực sù lông lao ra phía ngoài sủa dữ dội.

Chỉ một lúc sau, một đám người ào vô nhà. Họ toàn là những cô gái giang hồ, em út của Tý. Thầy Sô nhíu mày im lặng chờ đợi. Mặt Vinh chai lại, hai lưỡi dao bay không biết từ đâu tuột vô tay chàng sáng lấp lánh. Huệ sợ hãi lui ra sau lưng Vinh.

Một cô gái nhìn thấy Vinh tỏ ra mừng rỡ, quay ra ngoài gọi lớn:

– Chị Tý ơi, lại có cả anh Vinh ở đây nữa nè.

Tý từ ngoài chạy ào vô như một cơn lốc. Tay nàng còn băng trắng toát, một sợi dây cột lên cổ như để giữ cho cánh tay khỏi đau nhức. Đầu tớc Tý bù sù như vừa đi đánh ghen ở đâu về. Hai mắt mới đây mà đã hõm sâu như mất ngủ nhiều đêm, mặt mày hốc hác.

Vô tới giữa nhà, Tý lật đật quỳ xuống lạy nhưtế sao và tự nhiên khóc rống lên như nhà có người chết. Vinh sững sờ, không biết chuyện gì đã xảy ra và những người này muốn gì. Chàng nhíu mày hỏi:

– Mày làm cái trò gì đó hả Tý. Thằng Phu đâu rồi? Tý không trả lời câu hỏi của Vinh, càng khóc lớn hơn. Chàng bực mình thét lên:

– Tụi mày diễn cái tuồng gì đây hả?

Thấy Tý vẫn lạy như tế sao dưới đất và khóc lóc thảm thiết, biết nàng không thể nào trả lời ngay câu hỏi của m~nh được, Vinh cầm dao trỏ vô mặt một cô gái đứng gần đó quát:

– Chuyện gì? Nói!

Cô gái run lẩy bẩy, mặtmày xanh xám, nói như một cái máy:

– Anh Phu và cả anh Cư nữa… chết rồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Thông tin truyện
Tên truyện Bùa Thần
Tác giả Hùng Sơn
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện hiếp dâm, Truyện ma, Truyện phá trinh
Ngày cập nhật 02/08/2020 03:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hùng Sơn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi