Nếu còn làm việc ở đội 1, tôi sẽ dọn đồ đến sống chung với Nhơn, tôi biết chắc mình sẽ được nàng chăm sóc thật kỹ, có lẽ còn hơn bà xã của tôi ở Sài Gòn, không gì bắng “cơm no bò cưỡi”, tôi nóng lòng mong ngày chuyển về làm ở đội 1. Và đúng như mình mong, cuối cùng cũng đến ngày tôi hoàn tất công việc bên đội 2, vui mừng để mang xe về đội 1, chung sống với Nhơn như vợ chồng, dĩ nhiên là chẳng đêm nào mà tôi không cùng nàng hòa tấu với tiếng côn trùng, nhưng hạn chế chỉ một bài trong ngày mà thôi, nàng sợ tôi phung phí sức cuối tuần về nhà không trả bài được cho bà xã.
Được hơn 1 tháng thì đội 1 phải rời lên Tây Nguyên, nơi vừa thành lập công trường cao su, chúng tôi phải có mặt khai hoang rừng và phân lô trước để kịp ươm trồng. Trước ngày bỏ xe lên trailer để di chuyển đến Gia Lai – Kon Tum, tôi và Nhơn có một đêm chia tay mệt mỏi, cả đêm đó tôi đã dìu nàng lên đỉnh 3 lần, không bỏ xót bất cứ tư thế nào mà tôi đã biết.
Đến lần thứ 3 tôi dùng đèn pin soi để thấy đường, xỏ lông đuôi ngựa vào đầu khấc, đây cũng là lần đầu tiên tôi dùng với Nhơn, nàng thấy tôi loay hoay không biết làm gì, 2 lần đầu tôi không dùng vì còn để nàng thổi kèn. Nằm lại bên Nhơn, tôi bắt đầu mơn trớn cặp ngực, có lẽ biết sẽ rất lâu sau nay mới có thể gặp và làm tình với nhau, nên nàng rất nồng nhiệt hưởng ứng tất cả ham muốn của tôi. Không cần khởi động lâu vì trong lồn Nhơn vẫn còn đọng lại dư âm của 2 lần trước, cầm dương vật không được cứng lắm vì mất sức 2 lần trước, tôi đẩy đầu khấc tách 2 mép lồn nàng ra từ từ ấn vào, chỉ mới vào hơn nửa dường của đầu khấc tôi kéo ra ngay, vài lần cho trơn tru mới thật chậm đẩy vào.
Nhơn há lớn miệng như muốn rú lên, khi thằng em của tôi đi vào hết chiều dài, tôi thong thả kéo ra, miệng nàng không khép lại được, nếu chỉ có 2 người trong nhà này, chắc nàng sẽ phát ra thành tiếng, thằng nhỏ của tôi cứ đều đều chậm chạp ra vào trong âm đạo nàng, cũng giống như lúc mình bỏ cọng tóc vào lỗ tai mà không ngoáy mạnh được, mông của Nhơn sàng qua lại không ngừng, hơi thở của nàng dồn dập, lúc này tôi mới để ý thấy tay chân của nàng cuống cuồng, có lúc ôm tôi bằng cả 2 tay và 2 chân, lúc thì buông ra múa trong không khí.
Thằng em của tôi đã cứng hết cỡ vì những cử chỉ của nàng, dâm thủy chảy ướt cả mông và khe đít của Nhơn, thằng nhỏ của tôi được tắm trong nước nhờn, cứ mỗi lần tôi chuyển động, thì nàng lại sàng hẩy hạ thể. Kéo dài lần thứ 3 hơn 40 phút mà thằng bé vẫn trơ trơ, chắc tại tôi chậm chạp nên đạn không lên nòng để bắn được, đến khi Nhơn chịu hết nổi mới năn nỉ:
– Anh ơi, em khó chịu quá!
– Em muốn anh làm gì nữa?
– Em không biết, chỉ thấy trong đó buồn buồn và nhột, nhưng cũng thích lắm…
– Vậy anh làm lẹ hơn chịu không?
Nhơn gật đầu trong đêm tối, tôi tăng dần tốc độ, nhưng không vội vàng, nàng há lớn miệng thở mạnh, chân dang lớn hai tay ôm chặt lấy lưng tôi, đến lúc âm hộ nàng co giật, ngạc nhiên, lầy đầu tiên tôi chứng kiến toàn thân nàng cũng co giật và nấc lên từng hồi, làm tôi sợ quá tưởng nàng bị gì phải ngừng nhúc nhích, cơn co giật kéo dài tưởng bất tận.
Nằm yên cho đến khi cơ thể Nhơn trở lại bình thường, tôi kéo đầu thằng em ra tháo bỏ sợi lông đuôi ngựa, ấn đầu hắn trở vào khe lồn ngập nước nhờn, tôi nhấp lia lịa như cái máy may vào lỗ lồn nàng, Nhơn nằm yên giống con búp bê, để mặc tôi làm cho xong đoạn cuối, cố gắng tập chung tư tưởng để kết thúc, rồi cuối cùng tôi mệt nhoài bắn khí trong lồn vốn đang ướt lại thêm nhòe nhoẹt hơn. Vậy là xong đêm chia tay mỏi mệt, chúng tôi không còn sức để hợp ca thêm lần nữa, nàng rúc vào nách tôi ngủ vùi, tôi cũng không còn hơi để tâm sự thấu đêm như đã tính.
Không ai ngờ trước được đêm chia tay đó là vĩnh viễn, sau khi theo đội 1 lên đèo Mang Yang làm gần hai năm, làm ăn khó khăn vì dầu diesel rẻ hơn nửa so với miền Đông, lại khó bán nên tôi bỏ việc lái máy kéo, trở về lại Sài Gòn tổ chức vượt biên, sau vài chuyến thắng có, thua cũng có, tôi quyết định sẽ làm chuyến cuối và nhổ leo luôn. Trước trận đánh, tôi vác chiếc xế điếc, đạp ra bến xe miền Đông, thẩy lên xe đò về lại Bố Lá tìm Nhơn, mua mấy bọc bánh kẹo làm quà cho con Hồng và con thằng Hải, thằng này đã bén rễ lấy vợ đẻ con luôn tại đây.
Con đường từ trại T40 vào xã đã thay đổi rất nhiều, vì cây cao su hai bên đường đã to lớn và đang thu hoạch lấy mủ, nhà gia đình vợ của Hải thì không thay đổi nhiều, nên tôi dễ tim ra, Hải không có nhà, hắn theo làm lính của Bé đóng tại Biên Hòa, Bé về nắm đội trưởng đội 3 thi công cơ giới mới thành lập sau này. Ngồi trò chuyện với ba mẹ vợ của Hải một lúc, cho quà thằng nhóc con Hải rồi tôi cáo từ, hai ông bà giữ lại ăn cơm, tôi phải từ chối vì còn tìm nhà vài người bạn ở đây.
Thật ra là tìm đến nhà của Hồng và Nhơn, đến nơi cũ, tôi thấy toàn cây cao su, không một mái nhà, đạp xe chạy vòng vòng hỏi thăm, rồi cũng có người biết chỉ đường, tới khu nhà sáng sủa hơn tôi tưởng, gặp lại Hồng đang ngồi đánh xệp với 2 người phụ nữ (bài tứ sắc chơi 3 người). Gặp tôi Hồng bỏ bài mừng rỡ chạy lại chào hỏi, 2 cô gái cũng tỏ ra mừng vì có tôi sẽ đủ 4 tay chơi tứ sắc, tôi hỏi tin tức về Nhơn và má của Hồng, Hồng cho biết, má nàng đã trở về ở luôn tại thành phố, còn Nhơn về với gia đình sau khi tôi đi 1 năm, và thỉnh thoảng có về đây chơi, nàng vẫn chưa lấy chồng.
Tôi để lại địa chỉ nhà để Nhơn liên lạc, hỏi lại địa chỉ của Nhơn thì thật mù mờ không rõ, kêu con gái của Hồng ra cho quà, tôi thấy không còn gì giữ chân mình lại đây nữa nên từ giã trong sự nuối tiếc của 3 cô gái, tôi biết nếu ở lại đây đêm nay sẽ có nhiều mục hấp dẫn với 3 cô gái đang thiếu hơi đàn ông, nhưng tôi nghĩ nhiều đến Nhơn nên không muốn ở lại.
Trở về Sài Gòn mấy ngày sau tôi tìm đến địa chỉ của Hồng cho, hỏi thăm không ai biết! Tìm người mà không rõ địa chỉ ở đất Sài Gòn này thật không khác gì “mò kim đáy bể”, chỉ còn hy vọng là Nhơn sẽ tìm đến tôi, vì địa chỉ nhà tôi viết lại cho Hồng rất rõ ràng, tôi có dặn đó là nhà ba mẹ tôi, bà xã tôi không ở chung nên đừng ngại.
Thời gian trôi qua, tôi bận rộn lo xăng dầu bãi bến, rồi đến ngày tôi bị gãy đường về vì thằng làm ăn chung phản, hắn muốn đẩy tôi đi để hốt hết vàng của khách chung sau chuyến đánh thành công, trở về thì bị bắt mà đi thì chỉ 1 mình, không mang theo ai trong gia đình được, tôi phải nuốt hận bỏ lại 3 đứa con cùng bà xã để leo lên cá lớn, cũng may là trót lọt. Vậy đã là 28 năm từ cái đêm tôi chia tay với Nhơn, không biết giờ này nàng ở đâu, còn hiện diện trên trái đất này không? Trong thâm tâm tôi chỉ muốn nói với nàng 1 câu thôi:
– Anh vẫn nhớ Bố Lá và em!
Tác giả: Quang Đô
Khi đọc xong truyện, làm ơn hãy bấm vào quảng cáo bất kỳ trước khi thoát khỏi website, cảm ơn các bạn rất nhiều.Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bố Lá |
Tác giả | Quang Đô |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Địt nơi công cộng, Truyện bóp vú, Truyện liếm đít |
Ngày cập nhật | 04/08/2020 03:29 (GMT+7) |