Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv2.cc
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Bích Loan » Phần 11

Bích Loan

Phần 11

Bích Loan đứng trước cửa phòng 305, gõ ri hè nhẹ. Cửa mở. Anton quần áo chỉnh tề, tay ôm một bó hồng nhung rất to, phải tới trên hai chục bông. Cánh hồng to mượt như nhung, còn đọng lại những hạt sương đêm lóng lánh.

– Chào chị Bích Loan!

– Chào anh Anton! Anh chắc là bận việc riêng hôm nay? – Nàng hỏi anh, mắt không rời những bông hồng nhung đang toả hương ngào ngạt trên tay anh.

Vâng, tôi bận việc riêng hôm nay. Mời chị vào đây chút đã. Hôm nay tôi phải đi chơi phố với một đồng chí nữ phiên dịch của tôi.

Anh cười ha hả, rất tự nhiên, khiến Bích Loan cũng cười theo. Tuy vậy nàng vẫn chưa hiểu tại sao lúc nàng bước vào phòng, Anton lại như đang chuẩn bị đi dự lễ hay tiệc tùng gì đó, trên tay một bó hoa.

Giọng Anton trở nên nghiêm trang:

– Chị Bích Loan, tôi muốn được chia vui với chị. Xin chúc mừng chị nhân ngày sinh nhật!

Anton đưa bó hồng nhung, gồm 25 bông tươi thắm cho Bích Loan.

Sáng nay Anton thức dậy rất sớm, ngóng trông chị phục vụ đến, Anton tặng chị một bánh xà bông thơm mang từ Thụy Điển sang để làm quà. Chị phục vụ cảm động lắm. Khi Anton ngỏ ý nhớ chị mua giúp 25 bông hồng thật đẹp, chị vui vẻ nhận lời ngay. Cứ nhìn khuôn mặt của Bích Loan thì cũng đủ biết nàng ngạc nhiên và xúc động đến chừng nào. Nàng không hiểu được, mới sang đây có vài ngày, làm sao Anton đã biết được ngày sinh của nàng. Nàng ngước nhìn Anton như có ý hỏi: “Làm sao anh biết được hôm nay là ngày sinh nhật của tôi?”.

Nụ cười của Anton đầy bí hiểm. Anton nhớ lại cái hôm nàng ra sân bay đón anh. Khi về tới khu chuyên gia, nàng phải xuất trình giấy tờ với anh công an đứng gác.

Trong lúc nàng đang mải bàn bạc gì đó với anh lái xe, Anton chỉ vì thích tò mò, mới liếc vào tấm chứng minh thư của nàng: Một tấm hình rất đáng yêu và một con số in đậm. Thấy hay hay anh hến ghi lại con số đó vào cuốn sổ tay của mình. Không ngờ lại rơi đúng vào ngày hôm nay, chủ nhật, mà họ hẹn đi phố với nhau..

– Mình đi bộ thôi anh Anton ạ. Đường Hà Nội chật, đông người đi xe đạp, mà không theo một trật tự gì cả đâu, tôi sợ anh chưa quen đi theo kiểu đó, ngã mất –

nàng cười – mà anh có đi bộ được không đấy?

– Chị khỏi lo. Đi bộ là sớ trường của tôi đấy. Hồi còn ở bên Thụy Điển, sáng nào tôi cũng dậy thật sớm, đi bộ vài cây số bất kể trời nắng hay mưa, ấm hay rét.

Bích Loan liếc nhìn Anton. Quả thật Anton có một thân hình rất đẹp, nở nang và cân đối. Thân hình đó chỉ có được ớ những người năng luyện tập thân thể mà thôi.

Họ đi thẳng ra phía công viên, rồi dọc theo công viên, theo đường Nam Bộ họ tiến tới Cửa Nam. ớ đây có một cái chợ khá to, lại có một cửa hàng bách hóa tổng hợp nên chỗ này rất đông xe cộ và người qua lại. Người xếp hàng mua gạo, mua dầu, mua thực phẩm theo tem phiếu dài ra tận ngoài đường phố. Lại có mấy bà, mấy cô ngồi ngay ớ vỉa hè, trên những chiếc ghế con, nhỏ tý, ăn ốc hoặc bún riêu. Họ cầm cả những bát bún còn bốc khói chạy qua chạy lại, từ chỗ này sang chỗ nọ, họ chạy cả qua đường trong lúc ô tô, xe đạp, xe xích lô, xe bò đang chạy.

Anton hết sức ngạc nhiên, cứ như em bé ìân đầu tiên được tiếp xúc với cái thế giới bên ngoài, mà trước kia thế giới của nó chỉ là một chiếc nôi và một bà mẹ vậy.

Khi qua ngã tư, vì sợ Anton chưa quen, Bích Loan rất tự nhiên, cầm tay Anton, dẫn anh sang đường. Khi hai người vừa bước chân lên vỉa hè thì có một người mặc áo vàng tiến đến, chặn ngang trước mặt Bích Loan, nói:

– Xin lỗi chị, đề nghị chị cho xem giấy tờ!

Bích Loan mở túi khoác, chìa ra một tấm chứng minh thư và một tờ giấy giới thiệu phiên dịch cho chuyên gia. Anton cũng móc và trình giấy tờ của mình cho anh công an coi. Lúc này Anton mới vỡ lẽ, tại sao bữa trước Bích Loan dặn anh nhớ mang theo giấy tờ đi. Anh cảm phục tính chu đáo của nàng.

Bích Loan làm việc với bà Eva lâu rồi nên ít nhiều đã có kinh nghiệm. Câu chuyện mà cách đây ít ngày do Sơn kể cho Bích Loan nghe, cũng khiến nàng phải lưu ý, đề phòng.

Sơn kể rằng, cô Diệu Loan vừa mới bị kỷ luật. Cô bị đuổi ra khỏi trường, không được làm giáo viên nữa, vì công an bắt được cô đi chơi với một người nước ngoài vào một buổi tối tại bờ hồ ngoài Hà Nội. Người ta đồn rằng, cô làm điếm cho anh chuyên gia đó. Còn cô thì nói rằng, đó là bạn, người Rômania, cùng học với cô ờ bên Rômama trước đây. Nay anh sang Việt Nam công tác, gặp lại cô, có người để nói chuyện bằng tiếng Rômania, anh mừng quá, bèn rủ cô đi chơi và cô nhận lời.

Tội nghiệp cho cô Diệu Loan quá. Chẳng biết sự việc ra sao, chỉ biết rằng, cái ngày mà cô nhận được giấy kỷ luật của cấp lãnh đạo gửi xuống, thì cô phải thu xếp tất cả mọi thứ để ra đi. CÔ đi đâu, không ai biết cả. Cô chẳng có ai là người thân thích, ruột thịt trên cái đất bắc này nữa. CÔ xách một chiếc va ly nhỏ, mặt không biểu lộ một xúc cảm nào, lặng lẽ ra đi.

Lại còn một chuyện khác nữa. Một anh người nước ngoài đang công tác tại Hà Nội, có quen một cô gái Việt Nam. Anh mời cô đi chơi. Họ ngồi nói chuyện trên bờ đê Đại Cồ Việt. Sau khi họ chia tay, ai về nhà người đó, thì cô gái kia đã bị gọi về đồn.

Những người như thế, trong những trường hợp như thế, trên mảnh đất này, thì suốt đời không ngửng đầu lên được nữa, chỉ có tàn lụi đi mà thôi. Bích Loan biết rất rõ điều này. Họ cứ như những mầm non không thể đội

những tảng đá lớn trên đầu, mà vươn lên đón ánh nắng mặt trời được.

Khi hai người đã đi hết đường Nam Bộ, Bích Loan rẽ ngoặt sang bên phải, đưa Anton ra phía bờ hồ, rồi vòng lên các phố buôn bán chính, cuối cùng rẽ vào chợ Đồng Xuân.

Anton chọn mua ba chiếc nón có ba kiểu quai khác nhau. Thấy Anton cứ ngắm ba chiếc nón mãi, khen đẹp, Bích Loan nói:

– Khi nào anh Anton hết thời hạn công tác, trở về nước tôi sẽ mua giúp anh một số quà giành cho phụ nữ. Ở đây có nhiều thứ mà chắc bạn gái của anh ở Thụy Điển thích lắm đó.

– Cảm ơn chị, khi đó tôi sẽ nhờ chị mua giúp cho mẹ tôi một món quà, còn quà cho bạn gái thì khỏi cần chị ạ. Tôi chưa có ai là bạn gái cả!

Anh đưa mắt nhìn nàng. Bích Loan tin là anh nói thật và không hiểu vì sao nàng cảm thấy hồi hộp trong lòng. Họ đi ròng ròng quanh chợ. Gần trưa, nàng bảo anh:

– Anh Anton này?

Gì hả chị?

– Anh có đói bụng không?

– Có, mình về bây giờ hả chị? Chắc chị về nhà ăn trưa?

– Không, tôi không muốn ăn trưa ở nhà hôm nay. Tôi muốn mời anh đi ăn món ăn Việt Nam. Anh không phản đối chứ?

– Đang buồn ngủ gặp được chiếu manh, còn gì bằng nữa, phản đối sao được chị. Có điều… hôm nay quả thực tôi muốn mời chị đi ăn, vì hôm nay là ngày của chị mà.

– Cám ơn, nhưng tôi là người mời anh đi chơi hôm nay phải không? Thế thì tôi là chủ hôm nay. Bữa khác anh mời tôi đi chơi thì tôi sẽ là khách của anh.

– Chi nói hay quá, công bằng quá, chậu chi rồi đấy – Anton hớn hờ.

Họ ra khỏi chợ, len lỏi lách qua những đám đông để rẽ vào một phố có nhiều người Trung Quốc cư trú và buôn bán. Trên phố này có nhiều tiệm ăn sạch sẽ và sang trọng, trông bên ngoài cứ như những vi la nho nhỏ. Nơi này thường giành cho những kẻ trong túi có nhĩeu tiền, những khách hàng sang trọng, những cặp tình nhân cần chỗ ngồi yên tĩnh. Sờ dĩ Bích Loan biết được nơi này là vì những ngày đầu mới về nước, Sơn tỏ ra là một ông anh hào phóng, người ái mộ Bích Loan, đã đưa nàng và Diễm Ngọc tới đây khao một vài lần.

Bích Loan gọi hai ớ a nem, một ớ a tôm hùm và hai ly rượu vang.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Thông tin truyện
Tên truyện Bích Loan
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện của kiều bào, Truyện phá trinh
Ngày cập nhật 12/11/2017 09:35 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đi ở vú - Tác giả Thoong
Thực sự nhỏ quíu đậm. Những cấn thốn rấm rứt xia xỉa trong người nhỏ không ngớt. Bàn tay cụ lòa xòa trên cổ lọ nhỏ, vuốt vuốt xung quanh, vần vần mớ lông làm nhỏ nhảy bưng lên tùng hồi. Dường như cụ sợ nhỏ vuột chạy, nên cụ nhổm hẳn nửa người đè nằm lên vú nhỏ. Phần nhỏ đâu dám dùng sức để bung ra vì nhỡ cụ lăn đùng xuống đất thì khốn. Thế nên dù bị vùi vùi trong khoái cảm nhỏ đành nằm chết trân ra đó. Hai ngón chân cái của nhỏ ngo ngoe như sợi ăng ten ở đầu con ốc sên, nhỏ vặn người lên để trấn áp nỗi tù mù của sự sướng nứng dâng cao độ. Khốn nỗi, nhỏ đã cắn răng vào môi đến chảy máu mà vẫn không đè nổi tiếng rên vỡ toác ra. Ngón tay giữa cụ như mũi dùi nhọn, xỉa hết ngóc này sang ngõ khác, sâu hun hút vào tận thâm cung, rồi dềnh dàng nhấn tìn tìn ở bên ngoài. Lông nhỏ dựng lên hết, rối thành mớ hẹ, cụ phải vạch nó ra, rẽ thành đường ngôi ra...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú vú Truyện bóp vú
Cây Mận sau nhà - Tác giả Kinh Bích Lịch
Phần 9 Xong đâu đó, ông mặc vội quần áo rồi đi lên xóm trên tìm thầy Năm cho kịp con nắng còn chưa tắt. Thầy Năm có ở nhà không thầy Năm? Giọng ông oang oang... Ai đó. Giọng đục ngầu của thầy Năm. Tôi đây, ông Bảy nữa nè! À, ông Bảy hả, mời vào nhà. Đi đường mệt dữ đa. Uống nước đi! Thầy Năm đon đả. Ông Bảy vừa bước vào nhà chưa đặt mông xuống ghế là đã mở miệng than van ủm tỏi: Thầy Năm à, thầy phải cứu tôi rồi đó. Tối qua tôi bị nó hành quá trời. Nó khiên tôi ra sau vườn, “dần” cho tôi một trận tan nát, còn gì là tấm thân đàn ông nữa! Tôi nói thiệt đó nghe, chị Năm . Từ cha sanh mẹ đẻ tới nay tôi chưa bao giờ bị đau như tối hôm qua. Mồ tổ nó thuở nay trái sầu riêng mà nó bắt tôi ấn chỗ đó của tôi vào thì còn con mẹ gì nữa. Chảy nước mắt chưa ăn thua gì ráo trọi Hốp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện bạo dâm Truyện hiếp dâm Truyện ma Truyện phá trinh
Đụ bà chủ nhà
Thấy bà xã tẩm ngẩm tầm ngầm có vẻ nghi kỵ điều gì, nên dù còn muốn nằm thêm, tôi cũng phải lồm cồm bò dậy. Tôi mồm năm miệng mười lăng xăng hỏi han bả chuyện ở chỗ làm, cốt ý để xua tan sự im lặng của bả đi. Đang lúc bả lo buổi ăn tối, tôi cũng a vào làm phụ cái này cái kia. Thế nhưng mấy anh chồng lỡ ăn vụng càng lăng xăng càng để lộ cái ngu xuẩn của mình. Bà vợ tôi thừa sức đi guốc vào bụng tôi, nhưng bả vẫn giữ kín như bưng. Trái lại còn khuyên dỗ tôi đi nghỉ đi, mọi việc bả lo một mình nổi, chớ còn tôi thọt thẹt tới lui chỉ tổ làm quẩn chưn bả thôi. Tôi bẽn lẽn như con chó bị chộp đang mò nồi. Nên đành bỏ đi tắm để rồi việc tới đâu lại liệu tìm cách gỡ rối tới đó. Bữa cơm chiều thiếu hẳn sự sôi nổi như mọi bữa. Bọn nhóc đâu hay đoán gì nên cứ giành nhau ăn và tía lia cái miệng. Mẹ nó phải la nẹt chúng mới nín...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Truyện ngoại tình

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi