Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Bích Loan » Phần 20

Bích Loan

Phần 20

Chưa bao giờ nàng thấy chồng mình xấu như bây giờ. Chưa bao giờ nàng thấy đôi mát chồng lồi to như bây giờ. Nàng hoảng sợ. Nàng thấy mình chồng khác gì nàng Anna trong tiểu thuyết cùng tên của Leo Tolstoy, một nhà văn Nga, đã phát hiện ra chồng mình có một cặp tai to quá khổ, khi nàng không còn yêu ông nứa. Thực ra, nàng cũng chưa bao giờ yêu ông ta cả, một công chức thật tẻ nhạt. Một người đàn bà đã có chồng mà đi ngoại tình công khai trước mũi chồng và trước mũi xã hội vào thời đó quả là một sự kiện có một không hai trong cuộc sống. Nàng Anna thông minh, sắc sảo, đẹp tuyệt vời đó quả là dũng cảm. Khi không yêu chồng nữa, Anna không bao giờ cho phép chồng được vào buồng riêng của mình. Còn nàng, sao nàng vẫn cứ phải làm tròn bổn phận của một người vợ đối với Sơn, khi mà đêm đêm, sự đụng chạm của Sơn chỉ khiến nàng khiếp đảm? Nàng có cảm tưởng chim của Sơn chỉ to hơn quả ớt một chút, khi nó chà lên những chỗ gợi cảm trên cơ thể nàng, rồi nó chui vào hang động của nàng, nàng rùng rợn. Nàng phải nhắm mắt lại để khỏi phải nhìn thấy tất cả những cái mà Sơn đang có trên người. Nàng mong cho những giây phút đó trôi nhanh, và khi những giây phút đó đã trôi qua, nàng như trở về sau một cơn mơ khiếp đảm, bị những con quỉ có đuôi dài, rượt đuổi theo.

Nhất định nàng phải nói tất cả với Sơn thôi, để Sơn tự định đoạt lấy cuộc đời còn lại của mình.

Khi những con gà luộc đã xong, nàng vớt chúng ra một chiếc rổ lớn, đợi cho ráo nước, nguội, mới chặt. Gà chặt lúc nóng hay bị nát, mất da, bầy không đẹp.

Mẹ chồng nàng bước vào bếp, xem xét một lượt các món đã chuẩn bị xong: Giò lụa, chả quế, giò thủ, chân giò nấu măng, lòng lợn, lòng gà sào giá, thịt bò sào tái với cần tây, xà lách trộn dầu, nem rán, thịt gà luộc, còn gì nữa không con? – bà quay lại hỏi Bích Loan.

– Dạ, còn món canh miến, chị con đang đun – Bích Loan quay sang người chị đồng hao:

– Sắp được canh chưa chị, để em múc?

– Sắp được rồi đây thận múc đi! – thỉnh thoảng chị lại gọi Bích Loan là thận, nghe như giọng những người ở quê ấy.

Thấy cũng đã hòm hòm, bà mẹ chồng quay sang Bích Loan:

– Sơn đâu hả con?

– Con thấy hai anh ở trên gác, trong phòng nhạc của con đó – Diễm Ngọc trả lời thay chị dâu.

Căn biệt thự mà gia đình Diễm Ngọc đang ở có tới mười phòng. Mỗi người ở một phòng rồi mà vẫn còn có những phòng trống, bà mẹ dành riêng cho Diễm Ngọc một phòng đặt dụng cụ chơi nhạc. Diễm Ngọc chơi đàn dương cầm rất khá.

– Con chạy lên bảo Sơn sang nhà bác Thảo xin cho mẹ một ít lá chanh non để thái bày lên các ờ a thịt gà nhé!

– Dạ, vâng ạ? – Bích Loan thưa lại với mẹ chồng và chạy lên gác.

Nàng thấy Sơn đang đứng nói chuyện với anh tại ban công. Trên đầu họ giàn nho phủ kín, đã trĩu quả: Tiếng anh Hải:

– Chị lại vừa mới bị xảy thai. Trước khi anh đi chị đã bị xảy một ìân rồi, chị buồn lắm.

– Em biết, em có vào viện thăm chị.

– Thế em và Bích Loan bao giờ định có con đấy?

– Em cũng muốn nhưng ý Bích Loan thì chưa.

– Em và Bích Loan có con đi và chuyển về đây mà ở.

Nhà mình rộng quá, còn mấy phòng để trống đó, tội gì mà ở trong khu tập thể đó hả em, vừa chật chội, lại vừa làm chuyện lôi thôi. à, em này – Bích Loan thấy anh của Sơn ghé lại gần Sơn, giọng nhỏ hẳn đi, song nàng vẫn nghe rõ – anh nghe người ta đồn Bích Loan có quan hệ với tây bị công an bắt được, làm biên bản gửi về cơ quan phải không em?

– Không phải đâu anh ạ. Mà anh nghe ở đâu ra cái tin này?

– Hôm anh lên cơ quan, thấy tụi nó kháo nhau, Loan, Loan… có đi chơi đêm với Tây ở bờ hồ, anh ngạc nhiên quá, anh cứ định hỏi em từ mấy hôm trước, song quên mất.

– A, đó là cô Diệu Loan cùng dạy một trường với em đấy Tim Bích Loan như ngừng đập. Nàng thở rất mạnh rồi lặng lẽ quay xuống.

Nàng sang nhà hàng xóm xin a lá chanh về cho mẹ chồng. Lúc nàng quay ra cổng, nàng nghe hai cô con gái bà hàng xóm nói với nhau:

– Ông Sơn thế mà số đào hoa, người xấu thế mà vớ được cô vợ đẹp như tiên, lại làm ở chỗ bở lắm nhé.

Cô này gốc nhà quê đấy, lấy ông Sơn vì tham giàu cũng nên.

– Đi tây về đấy? Nhưng cô ta và ông Sơn có ở với bà Ngọc Khanh đâu, họ ờ trong trường cơ mà, sao chị bảo cô ấy tham giàu được?

– Ô thì sau này ông bà Ngọc Khanh mất đi, con Diễm Ngọc nó cũng đi lấy chồng, ngôi nhà đó, của cải đó thì hai anh em ông Hải chia nhau, chả tham giàu là gì?

Bích Loan mang lá chanh về, thái chỉ rồi rắc lên những ớ a thịt gà luộc được xếp úp ớ a, phơi những miếng da vàng như sát nghệ lên phía trên. Các mâm cỗ được bưng lên nhà trên, mâm nào mâm ấy đầy ắp.

Ăn xong, Bích Loan rửa bát, dọn dẹp cù ng Diễm Ngọc, đâu vào đấy rồi vào nhà chào cha mẹ chồng, vợ chồng anh Hải, khách khứa còn ngồi kề cà bên chén trà tàu thơm tỏa khói. Bà mẹ chồng hỏi:

– Sao đã về vội thế? Hôm nay là ngày nghỉ kia mà.

Sơn đớ lời cho vợ:

– Nhà con hơi mệt. Thôi chúng con về mẹ ạ.

Sơn lai vợ. Dọc đường thấy vợ im lặng, Sơn khẽ hỏi:

– Em sao thế, mệt à?

– Vâng, em nhức đầu quá!

– Có lẽ tại em đun nấu nhiều quá, đông khách quá, ồn quá ai cũng nói, chẳng ai nghe ai cả, anh cũng đau đầu lắm. Thôi chiều nay về mình nghỉ ngơi em ạ.

Thực ra Bích Loan không đến nỗi mệt như thế. Nàng đang nghĩ đến một chuyện khác, khiến nàng lo sợ. Quả thật nếu Sơn muốn có con trong lúc này thì nàng sẽ nói sao với Sơn? Nà ng vẫn tiếp tục cùng Sơn sống chung dưới một mái nhà, ăn cùng mâm, đắp cùng chiếu, nhưng mỗi người sống trong một thế giới riêng của mình? Nàng vẫn tiếp tục cùng Sơn sống trong sự giả dối? Bên ngoài người ta tưởng nàng hạnh phúc bên Sơn và Sơn hạnh phúc bên nàng. Nàng sẽ tiếp tục lừa dối Sơn và chính Sơn cũng tiếp tục lừa dối nàng? Họ lừa dối chính bản thân họ nữa. Liệu đứa con ra đời trong hoàn cảnh như thế có thể thay đổi được tình trạng của nàng không?

Nàng nhớ lại những ngày vừa qua, nàng sống cùng Anton ở Đồ Sơn. Khi họ ngồi bên nhau trên một tảng đá bên bờ biển ngắm mặt trời xuống biển như một hòn lửa, nhìn biển đang lặng lẽ chuẩn bị đi vào giấc ngủ, cảnh đẹp như một huyền thoại hoang dại, bỗng Anton hỏi nàng:

– Sao em không thích có con?

– Em có nói là em không thích đâu.

– Nhưng em lấy chồng đã mấy năm rồi mà vẫn chưa có con. Anh thấy phụ nữ Việt Nam đông con lắm mà, như em kể, mẹ em có tất cả tám người con cơ mà. Anh nghĩ, em nên có con đi. Đứa con sẽ làm cho em khuây khỏa, nó sẽ mang lại hạnh phúc cho em, nó làm cho chồng em và em sẽ gần nhau hơn. Em thích con em là trai hay gái? Em thích nó có những đặc tính gì?

Họ bàn đến những đứa con. Nàng cứ nghĩ đó là những đứa con của mình với Anton, mà họ đang nói tới. Chúng sẽ là những đứa trẻ rất đáng yêu. Nhưng nàng biết cái thực tế khấc nghiệt này không bao giờ cho phép nàng được tự do làm điêu đó cả.

Nàng biết ở đời cũng có những kẻ gan dạ hơn nàng nhiều. ôi, giá nàng có một đứa con với Anton! Nàng sẽ chịu đựng tất cả, nàng sẽ hy sinh tất cả. Nàng sẽ vượt lên tất cả mọi nỗi kinh hoàng, để che trở cho trái cây, kết tinh của bông hoa tình yêu đó. Bây giờ nàng càng thấy thông cảm cho cái cớ Dung nào đó mà vừa rồi ớ cơ quan nàng họ bàn tán xôn xao.

Cô Dung học ở nước ngoài mới về, không chồng, nhưng cô mới sinh một đứa con “oẳn tà rằn” – họ nói thế. Các bà nhà ta được dịp nói xấu người khác, sồn sồn:

Gớm, tôi trông họ đen như cột nhà cháy tôi đã chết khiếp, nói gì đến ngủ nghê với họ.

– Nhưng họ có tờ xanh trong túi.

Các ông ưa những chuyện tục tĩu thì nói rằng:

– Chim của bọn nó to, làm sướng chứ sao nữa. Đàn bà chỉ thích nhất cái đó thôi mà.

Họ kháo nhau, bàn ra, bàn vào chuyện của người khác như bàn về một nghị quyết mới, hay là bàn về tương lai, vận mệnh của họ.

Một chị cùng làm việc với nàng, một thiếu phụ đứng đắn, không đâm bị thóc, chọc bị gạo, không chõ mũi vào những chuyện của người khác, đã kể cho nàng nghe câu chuyện tình thương tâm của cô Dung đó, như sau: Cô Dung là con gái của một bà ở cùng khu tập thể Giảng Võ với chị. Cô học ớ bên Đông Đức, mới về nước. Cô yêu một anh sinh viên người châu Phi. Họ dấu kín mối tình đó trong suất sáu năm trời. Tài đến mức, không một ai biết, không một ai đoán ra. Trước khi họ xa nhau vĩnh viễn, cô quyết định, sẽ có một đứa con với anh, để kỷ niệm tình yêu thắm thiết của họ. Người yêu cô chỉ biết rưng rưng lệ, vừa thương vừa cảm phục lấm lòng chung thủy của cô.

Tự nhiên Bích Loan thấy rất thương cô và đứa con bé nhô của cô mới ra đời. Nàng tự hỏi: Không biết cô Dung làm gì để sinh sống nuôi con? Anh sinh viên kia có biết con mình đã chào đời chưa? Chao ôi, sao ở đời lại có lắm éo le đến thế? Sao con người không thể như con chim, muốn bay đi đâu thì bay, muốn làm tổ ở đâu thì làm? Bao giờ con người mới tự quyết định được số phận của mình? Liệu có bao giờ không?

Xe đi qua một ổ gà, xóc tung người, khiến Bích Loan chúi vào lưng Sơn. à, hóa ra nàng và Sơn vừa ở nhà bà mẹ Sơn ra về. Nàng đang ngồi sau lưng chồng. Anh đang chớ nàng về khu tập thể của trường. Và biết đâu hôm nay anh sẽ chẳng bàn với nàng về một đứa con trong tương lai, đứa con đầu của họ.

Họ vừa về tới cổng trường, còn cách khu tập thể một đoạn, khoảng một trăm mét nữa, đã thấy bà cụ hàng xóm bế cháu đứng chờ sẵn. Trông thấy họ, bà mừng rỡ:

– Anh Sơn về đấy hả? Nhanh lên! Đi đâu mà suất cả buổi thết Có bà dưới nhà quê lên đấy.

Nghe nói mẹ mình lên chơi, Bích Loan mừng quá:

– Mẹ cháu lên chơi từ hồi nào hả cụ?

– Từ buổi. Không có chìa khóa vào nhà, bà cứ đi lang thang ngoài đường đó. Tôi mời bà vào nhà nghỉ bà cũng chỉ ngồi có một lát, rồi sốt ruột, đứng lên ngồi xuống, đến nước bà cũng không uống, nói gì đến mời được bà ăn cơm.

– Thế bây giở mẹ cháu đâu rồi hả cụ?

– Bà ngồi dưới gốc nhãn kia kìa! – Cụ hàng xóm đưa tay chỉ ra một gốc nhãn.

Ở đó một bà người nhà quê đang ngồi nghỉ, dáng chừng như sốt ruột đang đợi ai. Bà kê đít bằng một chiếc nón mê, rách gần hết, chỉ còn một mỏm ở chóp, trông giống như nón của những chú tốt đen trong tam cúc vậy. Bà mặc một chiếc quần may bằng vải diềm bâu, bạc phếch, vá nhiều mụn. Chiếc áo cánh cũng may bằng vải diềm bâu. Đầu đội một mảnh khăn vuông, chân đi đất. Bên cạnh bà là một chiếc tay nải to, căng phồng và một rọ gà. Chúng đang đánh nhau chí chóe, có lẽ phải tới sáu con.

Bích Loan chạy lại, kêu lên:

– Mẹ? Mẹ đợi con lâu lắm phải không?

Bà giật mình, ngẩng mặt lên, nhận ra con, rồi cứ như một luồng nước chảy bị chắn lại, nay được chảy tự do, bà thao thao kể lể những nỗi vất vả, nhọc nhằn trên đường từ Ninh Bình ra đây:

– Ối dào, còn phải nói. Mẹ đi tàu chợ Thanh từ bốn giờ sáng, đến Hà Nội là mười hai giờ. Tàu nó vừa đi vừa bò, ga nào cũng đỗ. Mẹ có sáu con gà, họ không cho lên toa khách, họ nhét mẹ vào toa hàng hóa, ngồi với lợn gà, chó mèo, rổ rá, gồng gánh, hôi hôi là. Xuống Hà Nội, mẹ thuê xích lô vào đây, chả biết là mấy giờ, chỉ thấy mặt trời đã đứng bóng từ lâu. Cái bà gì bảo mẹ vào nhà nằm nghỉ, mẹ không dám, người mẹ hôi lắm, mặt mũi, chân tay dính cả cứt gà đây này, ai dám nằm lên giường người ta, mẹ ra đây ngồi cho mát…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Thông tin truyện
Tên truyện Bích Loan
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện của kiều bào, Truyện phá trinh
Ngày cập nhật 12/11/2017 09:35 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tân Thiên Long Bát Bộ
Phần 20 Tên Đức đi vào gọi Minh Tuyết còn hắn và bọn bạn ở ngoài đợi. Thằng Nam nói Nếu bây giờ mày đổi ý thì không bị ăn đánh không Chúng mày đừng mong nhé Vậy thì mày bị ăn đánh rồi thì cầu xin bọn tao thì thêm vài điều kiện nữa đó. Hắn thì có chỗ dựa rồi nên còn sợ gì nữa chứ. Hắn nói. -Chúng mày đừng có mơ tao sẽ xin chúng mày nhé. Có khi chúng mày sẽ hối hận ví chơi tao như vậy đó. Mày còn dám doạ tao à. Vậy thì tự mày chuốc hoạ đó. Đến lúc này thì Minh Tuýêt cũng được tên đức đưa ra. Tên Đức hỏi: “ Tuyết có phải thằng này nó chơi mà không định trả tiền không vậy”. Thằng này đưa tay chỉ hắn. Tuyết bây giờ thì làm sao mà nói là hắn chơi chùa được chứ. Vì hắn còn được nàng đưa cho cả con Sh rồi cơ mà. Thế nên nàng đưa mắt xem hắn định nói thế nào sau khi thấy hắn đưa mắt ra hiệu nàng nói. “ Anh bảo ai cơ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện dâm hiệp Truyện dâm Trung Quốc
Gái thèm của lạ - Tác giả Lê Thị Quỳnh Lan
Phần 20 Rồi bỗng nhiên, bây giờ Báu trở nê n giàu có. Giàu hơn cả tôi. Tôi mở giùm cho Báu một trương mục ngân hàng, mới sơ sơ gần ba trãm ngàn. Dễ hiểu thôi. Tôi chỉ có một mình Vi là nguồn lợi tức duy nhất. Còn Báu mỗi ngày ít nhất là hai bà, mà bà nào cũng giàu sụ, tiền không biết để đâu cho hết. Có chị còn chơi sang “mua” hẳn Báu hai bà ngày đưa đi đà Lạt, đi Vũng Tàu. Báu có chiếc xe gắn máy Yamaha, nhưng ít khi dùng tới. Toàn là có người khác mời đi xe hơi. Bà vi nhờ Báu mà lên như diều gặp gió. Bà càng lên càng nhớ công lao của tôi. Và tôi cũng được hưởng lây ân phúc. Tôi trở nên là người tín cẩn nhất trong nhà. Mọi thứ chìa khóa bà đều giao cho tôi, và hứa sẽ. Lo cho Thành được về Sài Gòn. Báu bây giờ là một thứ Bạch Công Tử. Tay đeo hai ba chiếc nhẫn hột xoàn sáng ngời. Nhưng tù” hôm có Báu ở đây tôi trở thành con sen bận rộn suốt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bú đít Cho người khác địt vợ Chồng địt vợ Con gái nứng lồn thủ dâm Địt cave Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ tập thể Sex bú cặc Sex bú vú Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện hay Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex mạnh
Mẹ dâm – con nứng
Anh chàng Ray dạy đi làm ca sớm, tiếng xe ra khỏi ga ra, thì Ngà cũng bò dậy. Mấy tuần nay, bọn sinh viên nghỉ hè về nhà hết cả, Ngà thấy thiếu thốn bứt rứt. Chồng nàng trông to béo thế, nhưng cái của quý thì đã nhỏ, lại yếu, vì hắn mắc bịnh tiểu đường lâu ngày, ngọ nguậy với nàng không bõ ngứa. Những lúc cần, Ngà phải lôi cái cặc giả ra xài đỡ. Buổi tối, dỡn với thằng cháu chút đỉnh, mà nó đã phọt ra như suối, cái thằng khỏe thì thôi! Bây giờ nó qua đây, thôi thì tha hồ... Mới nghĩ đến đó Ngà đã thấy nứng lên rồi. Nàng nhẹ nhàng mò sang phòng thằng cháu, mở hé cửa ra, thì thấy nó cuốn mền ngủ mê mệt, có lẽ thằng nhỏ không quen cái mát mẻ ban đêm ở đây. Ngà bước đến bên giường, âu yếm vuốt nhẹ má thằng cháu. Nó vẫn say sưa ngủ. Ngà đã toan đánh thức nó dậy, ... nhưng rồi tội nghiệp thằng nhỏ, ... thời gian còn dài, thôi đế cho nó ngủ, tuy cơn nứng nàng vẫn rạm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái nứng lồn thủ dâm Đụ chị gái Đụ con ruột Đụ em gái Đụ mẹ ruột Truyện les Truyện liếm lồn Truyện loạn luân

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi