Vào giữa bữa ăn, Vanessa bước tới chắn trước mặt chúng tôi:
– Chris Parker, Kévin Taylor, bạn yêu dấu, Vanessa không ngừng nghĩ ngợi, rằng bất chấp vẻ bề ngoài thế nào, mọi người đều đang ăn mừng… lễ kết hợp đôi bạn…
Kévin cố ngắt lời cô.
– Vanessa… Cậu uống quá chén rồi đó. Cậu chẳng còn tỉnh táo nữa đâu. Về chỗ ngồi đi cưng!
Bạn đã bao giờ thử chặn Vanessa lại một khi cô nàng đã khởi chuyện? Ờ tốt, cũng giống như đi thử ngăn nước trào ra từ con đập vừa bị nứt!
– Kévin, tớ biết tớ hơi xỉn. Nhưng hổng sao. Vanessa, nó muốn nói những gì nó cần nói. Bởi vì… đây là món quà từ tớ, của riêng tớ thôi… dành cho hai cậu. Tớ đã nghĩ tới nhẫn. Quá tầm thường, chẳng có gì mới lạ, chẳng oách! Nhưng hai sợi dây chuyền vàng mười tám này, thì, khỏi phải nói! Với, trên mặt dây chuyền ở chính giữa, được khắc bằng chữ nhỏ… “Tặng Kévin”, còn cái kia, “Tặng Chris”. Ý tưởng không tồi đấy chứ?
Cặp mắt ngấn nước, cô nháy mắt với tôi.
– Thế này thì mấy người sẽ nghĩ tới tôi dài dài. Toàn bộ số tiền dành dụm đều được bỏ vào đây hết. Khốn kiếp thật! Chris, tớ sẽ nhớ cậu lắm… cả cậu nữa, Kévin.
Chúng tôi đã ôm cô thắm thiết. Tận tay cô đeo hai sợi dây chuyền quanh cổ hai đứa tôi.
Sau khi ăn xong, hai đứa lại chỗ ba mẹ mình. Chẳng đứa nào tìm được đủ từ ngữ diễn tả lòng biết ơn đối với họ. Họ lôi chúng tôi vào bên trong căn nhà.
Phòng ngủ Kévin giờ đây đã được biến thành kho báu Ali Baba. Máy giặt, chén dĩa, đồ dùng nấu nướng, tủ lạnh… còn gì nữa? Chúng tôi sẽ không thiếu món nào. Andrew đặt tay lên vai bọn tôi.
– Xem như các con đã có các tivi riêng cùng hai dàn máy vi tính. Bây giờ chỉ còn việc chọn mớ đồ gỗ, giấy dán tường và thảm trải.
Tại garage, chúng tôi trông thấy một chiếc xe hơi bốn chỗ nhỏ nhắn, màu vàng với đen.
Sau đó, chúng tôi bước ra ngoài gặp khách mời, để lại một lần nữa tiếp tục những lời cảm ơn không ngớt. Xong việc thì ngay đúng lúc giờ dạ vũ bắt đầu. Từng đôi bạn bắt cặp với nhau. Kévin quay sang tôi, kéo tôi tới sàn nhảy. Gloria vừa cười hớn hở vừa xen vào giữa hai đứa.
– Không, Chris, bản này là dành cho tớ.
Nancy thì túm lấy Kévin. Lũ tâm thần! Họ bày trò chơi khăm bọn tôi. Ngay khi một khúc nhạc mới nổi lên, một đứa trong số bọn họ sẽ xông vào ngăn cách tôi với Kévin. Điều tức cười nhất, là lúc tôi phải nhảy với Robert, Jack rồi Herbert. Tôi đã hiểu ra, họ muốn dùng phương cách này để lần lượt chúc phúc riêng cho hai đứa.
Trò chơi của họ rồi cũng chấm dứt. Kévin đối diện với tôi. Tôi lại ở bên cạnh anh. Anh dẫn tôi đi xa rời tất cả, xa rời những người khác. Tôi chẳng còn nghe được những lời anh thì thầm. Tôi chỉ còn cảm nhận được nỗi đam mê anh dành cho tôi đang áp sát vào bụng tôi. Chúng tôi đã nhảy và nhảy, môi chạm môi. Mọi người đã tôn trọng sự riêng tư của hai đứa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bên nhau trọn đời |
Tác giả | Patmol Black |
Thể loại | Truyện sex gay |
Phân loại | Truyện đam mỹ, Truyện đồng tính |
Ngày cập nhật | 24/07/2020 20:22 (GMT+7) |