Thí dụ cụ nói như thật: Này mới thấy loáng thoáng bóng lão ấy đâu đây, thế mà vừa nghe tiếng tao là lão ấy lủi nhanh như cắt. Tao đồ chừng lão ấy rình mò hay tí toáy ăn vụng gì với mày, chợt thấy tao về là dông, sợ chưa kịp chùi mép bị tao bắt tại trận.
Vốn có gan ăn cắp phải có gan chịu đòn, nên tôi cũng chả kém cỏi gì mà thưa sự việc với cụ ngay: Mẹ luôn suy bụng ta ra bụng người, chứ con bận bỏ bu, học chẳng có giờ thì lấy đâu ra chuyện du hí mà mẹ sợ. Và lập tức tôi nịnh cụ ngon ơ: Ai lại liều lĩnh thế, không lẽ hoa nhà ta lại để người vào bưng cả chậu.
Mẹ cười hì hì: Ấy là tao dặn chừng mày cặn kẽ, chứ mấy bố thì như ăn mày tay lăm lăm gậy chỗ nào chả muốn chọc. Mày đừng ỷ y chú chú cháu cháu mà lão ấy bê mày lúc nào thì bỏ mẹ. Giá như lão ấy chỉ tí toáy đặt bậy tay chỗ này chỗ nọ không nói làm gì, nhỡ mày bùi tai nghe lão ton hót rồi đưa con tu hú ra cho lão gác que thì chết đó con!
Tôi có hơi ớn ớn, song cũng phải khăng khăng: Dào, mẹ giàu tưởng tượng thật, con ngu gì để chú làm chuyện ấy khi mà chú với mẹ đã là chỗ tình nghĩa. Mẹ yên chí lớn, chơi đâu thì chơi chứ tuyệt nhiên con chẳng dại đánh cờ người ở tại nhà.
Mẹ trầm ngâm xem mòi vẫn nửa tín nửa nghi. Bất chợt mẹ độp tôi một phát: Này, tao hỏi thật, sao dạo mày vú mày câng câng lên như thế. Mày có để thằng nào nó bóp, nó vê chưa mà to tổ bố thất kinh.
Tôi định nói kháy: Thì cái thằng cha để râu mép lùi xùi chứ còn ai vào đó nữa, nhưng vừa nhá thấy vẻ mặt hình sự nghiêm trọng của mẹ, biết là cụ đang nổi cơn ghen, nên phải chối bay chối biến: Mẹ tẩn mẩn lạ, vú con gái thì nó phải to, phải nặng, vì đang thời kỳ phát triển. Có đâu như các cụ bị chín mõm mòm nên càng ngày càng xệ, càng mất dáng vẻ đi.
Cụ bà mắng yêu tôi: Cha con ranh, lẻo mép, dám xằng xịt ví bà với mày. Tuy vậy mẹ có vẻ hài lòng: Ừ, mày nói chí phải, đàn ông họ khôn vặt, chuyên sờ bóp vú đàn bà nên ông nào cũng kinh nghiệm đầy đầu, mày chớ nghe lời tỉ tê mà lãng quên để các bố chạm tay vào vú là hết gỡ. Chỉ dăm hôm là nó nát toét toèn toen ra như cái xơ mướp già nẫu, xấu xí lắm.
Mẹ lại lườm lườm nhìn tôi, nắm tay lôi tôi xoay một vòng rồi khề khà: Cả cái đít mày nhìn cũng lạ, nó vun đầy um tựa như bị một khúc gậy đâm vùi vào, giờ dẫu đã gỡ ra mà háng mày bị đề phọt mê cóc khép kín như thời con gái.
Tôi chột dạ, đầu óc quay cuồng, nên một liều dăm bảy cũng liều, tôi vênh mặt lên bước thử một vòng và chảnh chọe hỏi: Mẹ xem con cứng chỗ nào đâu, nó dẻo nhịu mà mắt mẹ cứ tưởng tượng, tưởng voi nên nhìn ra có tì có vết.
Đến lúc này vì ức quá nên tôi buột miệng nói hớ: Báu gì ba cái món gậy gộc của các ông mà dại để nó đâm vào. Và tôi băng băng kể một mạch: Trông đến khiếp, đen thủi đen thui, đầu thìa lỉa ra bóng lẫy như đầu rùa, gân là gân, thịt là thịt, trông như cây ma trắc của mấy bác phú lít mà kinh.
Mẹ giật mình quáng quàng hỏi vặn: Chết chết, mày thấy cái củ ấy ở đâu mà tả vanh vách nghe khiếp thế. Cũng may tôi ứng biến thật tài nên bắng nhắng gỡ rối cho nhanh: Cứ gì phải thấy của các ông mới biết, con đã từng gặp con ngựa đực lên cơn nhảy cưỡi con cái, chao ôi nó dài và giúi giụi thấy sợ.
Cụ via hét lên: Hỏng, con này hỏng nặng, con gái mà đi nhìn chi chuyện con đực con cái lẹo nhau. Mày cứ dấm dớ thế thì toi đời lúc nào không biết, con ơi. Tôi lại phải vung vít chữa cháy: Khốn nỗi chúng ngang nhiên làm chuyện ấy giữa ban ngày ban mặt, giữa sá giữa đường, mẹ bảo con nhắm tịt mắt lại để xe nó kẹp cho mới là trong sáng hay sao?
Tội nghiệp, mẹ bí bức không biết nói sao cho phải, chỉ ừ ào đưa đò, mãi mới phì ra được một câu, thì tao cũng phải lưu ý mày như thế, chứ còn con vật nó hứng lên thì còn nể nang gì ai. Tôi định chêm thêm: Con người nào khác, lắm ông cứ đè xấn đè xổ các bà mà xơi tái ngay tại bếp núc hay lối đi, nhưng e lại chạm đến cục ghen của cụ mà đành câm cho được việc.
Chiều đến mẹ hào phóng khi thấy chú ở đâu tạt về: Hôm nay đãi cả nhà, không nấu nướng chi hết, ta kéo nhau đi tiệm. Chú muốn lảng, nhưng mẹ nói mạnh bạo, chú cũng ừ ào theo. Mẹ vô tình hay cố ý để tôi ngồi cạnh chú, còn cụ thì ngồi ghế đối diện.
Chú tránh mặt tôi, ra chiều tự nhiên, nhưng thái độ như kẻ trộm đang sợ bị chủ nhà chộp được. Chú ngồi ăn mà ngực đánh lô tô, lơ lảng ăn cho có vị. Mẹ nào biết cái chỗ tơ vò của chú, một hai đon đả gắp hết món này món khác vào bát chú và nhắc: Ăn đi cho có sức.
Tôi nghĩ bụng huyên thuyên: Hai cụ đóng kịch đến tài. Thì ra cụ bà đãi toàn các món bổ dưỡng để tối nay chú phục vụ cụ tả tơi luôn. Bởi thế tôi vừa hận vừa nảy ý trêu chú: Mẹ chăm lo thì chú cố ăn để cụ vui, tối mẹ còn nhờ vả chú đấm bóp, chứ cả ngày cụ đi chắc là mỏi dữ tợn.
Chú lườm tôi có rễ có dây, tôi lại trêu bằng cách trút bỏ giày mang ở chân mà lén lút chà chà lên bàn chân chú làm chú nhột nhạt. Mấy lần chú ngầm đạp hất chân tôi ra, tôi vẫn lì lợm cọ dài theo ống quyển làm chú rối lên như hẹ.
Tôi vừa nhai nhồm nhoàm vừa diễu: Sao hôm nay trông chú hiền khô, chả lẽ chú muốn bệnh? Chú trừng mắt nhìn tôi lấp lửng: Chỉ được cái nói bậy không ai bằng. Tôi vun vào luôn: Thế sao chú uể oải không muốn ăn.
Mẹ cũng xìa vào: Con nó lo nên mới khuyến khích ông ăn, sao lại cằn nhằn nó. Chú nhăn nhó tựa cắn phải khúc ớt hiểm: Nhưng mà ăn thì phải yên ắng, có đâu bô lô ba la như lỗ đít gà. Tôi giận thật sự nên bỏ đũa xuống định nhớm dậy bước đi.
Cụ bà xuýt xoa kể lể: Đang vui mà ông quậy xáo xào mọi việc lên. Chú lừ lừ ra vẻ trách móc tôi, còn mẹ thì khuyên nhủ: Thôi, con sang ngồi cạnh mẹ, để mặc chú, đừng động đến ông ấy nữa. Tôi còn ức nên nói kháy cho bõ: Người ta thương mới đùa mà cũng lẫy hờn lên.
Mẹ không nghe ra giọng ngang hàng của tôi, nhưng chú thì thấu đáo ghê gớm nên nghiêm chỉnh nói bóng nói gió: Chỗ người lớn, nói năng phải cẩn thận, đừng cá mè một lứa không được.
Tôi hiểu thấu tâm can chú nên tủm tỉm cười chảnh chọe: Biết rồi, khổ lắm, nói mãi! Và để thay cho lời trì chiết tôi vung vung ngực, hai vú tôi vốn được đeo bằng cái xú vải nên nhảy chồm chồm, giá tôi lắc mạnh thêm tí tẹo, e chúng xé toạc luôn vải mà chui tọt ra ngoài ngoáy tít thò lò cho chú kinh luôn.
Chú phải vờ quay đi để không nhìn cặp vú nhũng nhẵng của tôi. Chắc là chú vừa hình dung lúc miệng chú phều phào đớp cái núm và lưỡi đang lau ồm ồm trên bầu vú ướt nhoẹt. Tôi tỏ ra thích thú vì trò biểu diễn sống động của mình.
Sau bữa ăn, chú theo mẹ con tôi về như người chết rồi. Tôi đi sau hai người nên thỉnh thoảng lại thò tay véo đít chú một phát, chú cũng chẳng dám cục cựa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuổi động cỡn |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Phá trinh lỗ đít, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện phá trinh, Truyện sex bú lồn, Truyện sex cho con gái |
Ngày cập nhật | 26/04/2020 01:03 (GMT+7) |