Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Trên đảo hoang » Phần 2

Trên đảo hoang

Phần 2

Trưa hôm ấy, gia đình Lợi từ tối hôm qua đến giờ không ai ngủ nghê, ăn uống gì cả, đến cô Lan đi dạy về cũng ngồi nơi phòng khách nói chuyện chia sẻ cùng mọi người. Chợt có nhân viên bưu điện mang tờ điện tín đến và khi đọc xong, mọi người ngã ngửa ra mới hay rằng chị Hoàng và Lợi, hai chị em đã đi nước ngoài rồi. Vậy là yên tâm vì dù sao đi nữa, mọi người cũng đã biết được tin tức của hai chị em rồi nhưng họ không hề biết được rằng lúc này, hai chị em trên chiếc ghe bàu đang trực diện đối mặt với cơn bão dữ dội dậy lên muôn ngàn con sóng thét gào, làm vỡ tan mặt biển xanh thẳm êm đềm. Lúc bấy giờ, bác tài công lặng yên không nói nên lời, nét mặt bác căng thẳng, vừa quan sát mặt biển vừa định hướng gió, hai bàn tay bác nắm chặt volăng nhằm đưa chiếc ghe đến chốn yên bình. Mọi người dưới thùng ghe, ai nấy đều ngồi yên một chổ, phó mặc cho số phận, có người còn lâm râm cầu nguyện cho thiên tai tan biến, nhường bầu trời và mặt biển cho một màu xanh hy vọng. Nơi cabin, chị Hoàng và Lợi hai chị em khá bình tĩnh chờ đợi những gì có thể xảy ra. Bất chợt, bác tài phát hiện ra ở phía tay phải một con sóng cao khoảng 5m đang ào ào kéo đến cách ghe chừng 500m.

– Nhảy về bên trái đi. Hai cháu cố mà sống nghe chưa?

Nghe tiếng la của bác tài, Lợi không còn suy nghĩ gì cả vội vàng ôm cái thau có bé Thảo ngồi sẵn bên trong, chạy ra khỏi cabin và nhảy ùm xuống biển phía tay trái. Chị Hoàng nói lớn:

– Bác cũng nhảy đi, bác ơi!

– Nhảy lẹ đi, không thôi chết bỏ con lại bây giờ. Mau lên!

Chị Hoàng nhắm mắt nhảy bừa xuống nước và khi chị vừa ngoi lên khỏi mặt nước thì chị đã trông thấy mái tóc đen của thằng em thấp thoáng trước mắt chị khoảng 10m đang đẩy cái thau nhựa màu đỏ nổi trên mặt nước. Lúc bấy giờ, sau lưng hai chị em, cơn sóng thần đã tràn tới và hoàn toàn nhấn chìm chiếc ghe bàu xuống đáy biển với bác tài công, ba thanh niên là con cháu của bác cùng gần 30 người đi nước ngoài trái phép. Bọn họ ngồi dưới thùng ghe chỉ biết là đang có bão mà thôi chứ họ không hề nhìn thấy cơn sóng thần như bác tài và hai chị em Lợi, nếu có thấy đi nữa thì họ muốn nhảy xuống biển trước cũng chẳng hề có đường mà nhảy vì từ chổ họ ngồi lên đến cabin cao gần 3m thì sao mà nhảy cho được. Bất chợt, chị Hoàng mừng rỡ vô cùng vì bắt được một cái thau nhựa lớn màu xanh từ đâu trôi dạt tới, có lẽ là ở trên ghe rơi xuống? Níu lấy thau, chị để túi thức ăn và túi xách vào trong, bơi nhanh hẳn lên và chẳng mấy chốc, chị đã đuổi kịp Lợi, chị nghe thấy tiếng khóc của bé Thảo từ trong thau vẳng ra, chị nhủ thầm còn khóc như vậy là mừng rồi, không còn trông mong gì hơn nữa. Hai chị em yên lặng, gắng sức vừa bơi vừa chống chọi với sóng gió đầy đau thương chết chóc và không biết thời gian là bao nhiêu lâu nữa, hai chị em cảm thấy hai bàn chân mình chạm phải lớp cát ram ráp vì giày dép cả hai phải bỏ lại trên ghe khi nãy. Chẳng biết là vào được đến đất liền hay hải đảo nhưng cả hai đều vui mừng rộn rã vì mình cũng như bé Thảo đã thoát khỏi cơn hiểm nghèo, còn được sống trên cõi đời đầy dẫy khó khăn, phiền muộn này.

Mực nước biển càng lúc càng cạn dần cho đến lúc chị Hoàng và Lợi hoàn toàn đứng hẳn trên bãi cát một hòn đảo nhỏ xanh um, bé Thảo thì vẫn còn nằm trong cái thau. Hai chị em ngồi bệt xuống cát, ôm nhau khóc hù hụ, chả biết là hai người khóc vì sung sướng hay vì đau buồn, sung sướng do hai chị em may mắn thoát được lưỡi hái tử thần, còn đau buồn bởi một lẽ tất nhiên là giờ này đi nước ngoài không được mà trở về nước cũng chẳng xong dù tài sản vẫn còn nguyên vẹn vì ngăn sông cách biển, có ghe tàu đâu mà đi mà rước. Trước mắt hai chị em rõ ràng một cận cảnh thật ảm đạm, đau thương đó là nhiều khi phải sống đến ngày cuối đời trên hải đảo xa xôi này.

– Lợi ơi, chị xin lỗi em! Do chị xúi giục em nên mới có ngày hôm nay xảy ra cớ sự thế này. Em tha lỗi cho chị nghe – Chị Hoàng vừa khóc vừa nói.

– Thôi, lỗi phải gì chị ơi! Mình còn sống được như thế này là may phước lắm rồi chị ạ! Giờ để em đi một vòng đảo xem coi có người ở hay cây cối gì không. Chị ngồi dưới bóng cây kia cho đỡ nắng và chờ em về nghe.

Đây là một hòn đảo nhỏ nằm trong cụm quần đảo Trường Sa thuộc lãnh thổ Việt Nam, vì chưa có người ở nên rất hoang vu nhưng thực vật trên đảo có khá nhiều tre, trúc, mây còn động vật thì có nhiều loài chim, gà rừng, sóc, nhím…Tuy trời nắng gắt nhưng do đảo có nhiều bóng râm lớn và đón được nhiều hướng gió nên khí hậu trên đảo lúc nào cũng dịu mát, dể chịu, trong lành, thoải mái. Chu vi đảo không lớn mấy nên đi một vòng, chẳng bao lâu, Lợi đã quay về chổ mẹ con chị Hoàng ngồi chờ. Nó kể hết những gì nó đã tai nghe mắt thấy trên đảo cho chị biết. Lúc bấy giờ, cơn bão biển cũng đã tan, sóng gió cũng đã lặng, mặt biển xanh ngắt một màu dưới ánh nắng chói chang của ông mặt trời. Từ chổ bóng cây sát bờ, hai chị em đi vào sâu trong đảo khoảng gần 100m, đến một cái hốc đá khá lớn mà ban nãy Lợi đã phát hiện ra. Cạnh hốc đá là một khoảnh đất bằng phẳng, chính chổ này thằng em nói với con chị là sẽ cất một căn nhà bằng trúc chặt trên đảo. Trong hốc tuy hơi thấp nhưng kín đáo và sạch sẽ, chị Hoàng và Lợi dùng tay không đùa rác lá cây ra ngoài, như vậy hai chị em có được một cái sàn mặt phẳng đá gần giống như xi măng khá rộng rãi dùng làm chổ ăn uống, nghỉ ngơi. Chị Hoàng cho bé Thảo bú xong đặt bé vào thau rồi để xuống sàn, trong khi đó lúc này Lợi nhìn đồng hồ đeo tay thì thấy đã hơn 3 giờ chiều, vậy là tính từ lúc chiếc ghe bàu gặp sóng thần cho đến bây giờ, coi như là hai chị em đã có hơn 5 tiếng đồng hồ lênh đênh trên biển mới vào được tới đảo.

Chị Hoàng và Lợi lúc này mới cảm thấy đói bụng ghê gớm, vội bày bánh mì ra ăn cùng với thịt hộp. Bé Thảo vì đã no nê và chắc có lẽ cũng quá mệt mỏi sau khi nằm trong thau vượt biển nên bé ngủ khò trong thau, chị Hoàng và Lợi nhìn bé ngủ say khỏe khoắn như vậy thì cùng mỉm cười hạnh phúc. Chị Hoàng lấy trong túi ra một chai nước lọc, nhấp một ngụm rồi đưa chai nước cho thằng em. Kiểm tra lại trong túi, thấy chỉ còn 5 chai nước lọc, Lợi ngẫm nghĩ chắc là nó phải đi tìm nguồn nước trên đảo, cái gì không có thì còn có thể chịu được chứ còn nước mà thiếu là chỉ có chết mà thôi. Nó nói:

– Chị Hoàng, chị ở đây để em vào bên trong tìm nguồn nước xem sao!

– Em đi cẩn thận nghe!

Nhìn theo sau dáng Lợi đi, lòng chị Hoàng bỗng dấy lên một tình thương bao la vô bờ bến chẳng khác gì biển Đông xanh ngắt đến tận chân trời ngoài kia. Bỗng chốc, chị bồi hồi nhớ lại hình ảnh hai chị em làm tình, ân ái cùng nhau ở rẫy dưa Gò Rùa mới vào năm ngoái đây và kết quả của mối tình loạn luân này hiện đang nằm ngủ say sưa trong cái thau cạnh bên khiến con tim chị bất giác xốn xang khó tả, trong hoàn cảnh hiện tại chỉ có hai chị em trên hoang đảo, chị ngẫm nghĩ trước sau gì thì chị và Lợi thế nào cũng nối lại tình yêu với nhau mà thôi, chứ không thể nào tránh khỏi. Chị ngã mình nằm xuống sàn, vì là mặt đá nên mới giờ này đã cảm thấy hơi buốt lưng rồi nhưng vì quá mệt mỏi nên chẳng mấy chốc, chị đã nhắm nghiền hai mắt thiêm thiếp ngủ, trong lúc thằng em chịu thương chịu khó của chị đang mãi miết đi sâu vào trong đảo để tìm nguồn nước.

Bạn đang đọc truyện sex tại web: TruyenSex.Tv

Không đầy nữa tiếng đồng hồ sau, Lợi mừng muốn chảy cả nước mắt khi nó phát hiện ra một thác nước tuy nhỏ nhưng chảy liên tục từ trong hốc đá đổ từ trên cao khoảng 2m xuống tạo thành dòng suối hẹp len lỏi, róc rách, chưa vục mặt xuống rửa đã cảm thấy mát rượi rồi. Nó ngồi thụp xuống, vốc một ngụm lên uống thì thấy mát dịu đến tận tâm can rồi lần theo dòng suối, nó tới một cái trũng rộng khoảng 6m2 nước trong vắt. Thế là nó hồ hởi cởi quần áo ra rồi lao xuống vẫy vùng tắm cho sạch muối biển trên người và vậy là, lúc này hầu như nó không còn cảm giác nhớ nhà nữa, nó chỉ còn biết đến hiện tại của nó, chị Hoàng và bé Thảo mà thôi. Cuộc sống trên hoang đảo trước mắt tuy vẫn còn nhiều khó khăn, chật vật nhưng cơ bản những cái thiết yếu như thức ăn, nước uống, chổ ở cũng đã có đầy đủ. Tắm xong, nó lên mặc quần áo vào rồi bẻ một chùm trái dại màu đỏ, vừa đi về hốc đá vừa bẻ từng trái đánh dấu đường đi. Đến nơi, Lợi lay gọi chị Hoàng thức giấc và báo tin là đã tìm được nước uống cũng như chổ tắm rửa, chị Hoàng tỉnh cả ngủ, mừng chảy nước mắt, vội vàng ngồi bật dậy.

– Chị đi tắm đi. Em có rãi trái dại đỏ làm dấu đường, chị theo dấu ấy sẽ đến bãi tắm mà ông trời tặng cho hai chị em mình đấy.

Chị Hoàng đi rồi, đến phiên Lợi nằm xuống sàn, ngáp dài ngáp ngắn một chập rồi ngủ mê mệt, chẳng còn biết trời trăng mây gió gì nữa cả…

Qua hai ngày trên hoang đảo, chị Hoàng và Lợi hai chị em diễn biến tâm lý đều bình thường, ổn định vì cả hai đã chấp nhận cuộc sống thiên trường địa cửu trên hoang đảo nhưng khi chiều đến, tuy không nói ra, cả hai đều đi ra bờ biển trông ngóng với một hy vọng mỏng manh trong lòng là mong chờ một con tàu hay chiếc ghe nào đó ghé vào cứu hộ hai chị em. Sáng ngày thứ ba, chị Hoàng bồng bé Thảo theo thằng em đi tham quan đảo và tình cờ, hai chị em trông thấy xác chiếc ghe bàu hôm bữa chở hai chị em đi vượt biên bị sóng đánh dạt vào, nằm nghiêng trên bờ lúc nào cũng chẳng hay. Phần đầu chiếc ghe toác làm đôi, lởm chởm trông thật ghê rợn, còn phần dưới cabin thì nguyên vẹn.

Hai chị em chui vào ghe tìm kiếm thì thấy ngoài đồ đạc ngổn ngang ra thì không còn bóng một người nào nữa cả, chứng tỏ là sau khi hai chị em nhảy ra khỏi ghe, cơn sóng thần hôm trước đã hoàn toàn nhấn chìm tất cả mọi người còn lại trên ghe xuống đáy biển sâu nghìn trùng xa cách. Một lần nữa, may mắn lại đến với chị Hoàng và Lợi vì tất cả mọi đồ đạc trên ghe lúc này, cho dù đó là cây kim sợi chỉ đi chăng nữa cũng đều rất có ích cho cuộc sống hai chị em trên hoang đảo mịt mù, xa vắng. Phải mất cả ba chuyến ra vào, hai chị em mới chuyển hết các thứ cần thiết trên ghe vào hốc đá, nào là thau, lu, hai khạp gạo, than đá, hộp quẹt, cá khô, nước mắm, thịt đông, dao, rựa, xăng dầu, quần áo… Trong lúc hai chị em bàn tính là sẽ dùng dao đi chặt trúc và mây về cất nhà thì cả hai bỗng thấy có một xác người vừa mới bị sóng đánh vào nằm xoãi trên bờ. Hai chị em lật đật chạy đến thì nhận ra ngay đó chính là bác tài công và dĩ nhiên là bác đã ra người thiên cổ. Ngồi bên xác bác, chị Hoàng và Lợi không khỏi ngậm ngùi, thương xót cho bác vì nếu không có bác sắp xếp cho hai chị em ở nơi cabin và không định hướng trước cho cả hai nhảy ra khỏi tàu để tránh cơn sóng thần đang ập đến thì chắc chắn giờ đây, hai chị em đã trở thành người của thế giới bên kia giống như bác vậy.

– Chị ở đây để em vào lấy dao đào huyệt chôn bác nghe!

– Thôi, em thiêu bác đi rồi giữ lại một chút tro tàn để sau này, biết đâu chị em mình trở về nước được sẽ tìm vợ con bác mà trao lại. Em coi trên người bác có giấy tờ gì không?

Nghe lời chị Hoàng, Lợi tìm thấy nơi túi quần phải của bác có một cái ví da, bên trong có một số giấy tờ đã bị thấm nước nhão nhoẹt ra, chỉ có tấm thẻ chứng minh nhân dân do được ép plastic nên không hề hấn gì. Chứng minh nhân dân có ghi họ tên Nguyễn văn Bình, năm sinh….. , nguyên quán….. , hộ khẩu thường trú Tổ 3, thôn Phước Lâm, xã Phước Tỉnh, Huyện Long Điền, Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu. Lợi trao tấm thẻ chứng minh nhân dân của bác Bình cho chị Hoàng cất rồi chạy vào trong hốc đá, lấy can xăng, hộp quẹt cùng với cái thau của bé Thảo chị Hoàng nhờ lấy giùm. Bỏ bé Thảo vào thau rồi đặt dưới bóng cây, chị Hoàng cùng Lợi xách rựa vào bên trong đảo chặt một số cành cây khô, mang ra bãi cát chất thành một cái giàn hình chữ nhật, hai chị em khiêng xác bác Bình để nằm ngay ngắn trên giàn rồi tưới khá nhiều xăng lên người bác và lên cả giàn cây.

Lợi quẹt một que diêm thảy vào, lập tức giàn thiêu cháy bùng lên dữ dội, hai chị em quỳ xuống lạy bác Bình ba lạy rồi đứng lên, lặng yên nhìn ngọn lửa đang tiễn đưa linh hồn bác Bình tài công về nơi an nghỉ cuối cùng. Xác chiếc ghe bàu dường như trôi dạt vào đảo chỉ là để cứu giúp hai chị em Hoàng có hạn mà thôi rồi cũng tan biến như xác bác Bình vì chỉ sau một đêm, thủy triều lên đã cuốn xác chiếc ghe ra biển mất dạng…Lúc này, chị Hoàng địu bé Thảo sau lưng bằng một tấm bố nhựa có hai mối dây cột thắt ra trước bụng cùng Lợi vào đảo chặt cơ man nào là trúc, nào là mây và một ít tre đem về nơi khoảnh đất trống cạnh hốc đá. Vì không có búa và đinh nên hai chị em cất nhà bằng cách cột thì dùng dao đào cát thật sâu rồi chôn tre xuống, vách và sàn nhà thì dùng trúc xếp sát từng cây sau đó dùng mây cột lại còn mái thì hai chị em dùng tấm bạt lớn lấy trên ghe bàu phủ lên.

Tuy căn nhà diện tích vỏn vẹn chỉ có 15m2 nhưng thật kỳ công và phải cố gắng cật lực lắm, hai chị em mới hoàn thành sau 10 ngày với hai bàn tay người nào người nấy cũng đều bị gai tre, gai trúc cào nát. Đêm đầu tiên ngủ trong căn nhà mới, dưới ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn dầu nhỏ, nằm trên tấm bông sô vừa làm mền vừa làm chiếu, hai chị em cảm thấy thật ấm áp, dễ chịu vô cùng còn bé Thảo cũng ngũ thẳng giấc tới sáng chứ không còn khó chịu, nhè nhè như lúc còn ngủ trong cái thau nhựa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Thông tin truyện
Tên truyện Trên đảo hoang
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện của kiều bào, Truyện loạn luân
Ngày cập nhật 16/12/2017 08:28 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Câu chuyện Huyền Trân - Tác giả Hưng Nguyễn
Tiếc thay cây quế giữa rừng. Để cho thằng mán thằng mường nó leo. Tháng 9 năm 1307, trên núi Yên Tử, Thượng Hoàng Trần Nhân Tôn của nước Đại Việt được tin vua của nước Chiêm Thành là Chế Mân đả qua đời. Khi biết tin này, ngài bồn chồn lo lắng cho người con gái yêu của mình là công chúa Huyền Trân. Ngài biết rằng theo phong tục của người chiêm Thành, khi vị vua của họ chết, các vị đương kim hoàng hậu cùng cung phi đều phải bị giết chết theo vị vua vừa bị chết. Mặc dù đang tu hành trên núi Yên Tử, tâm thần của ngài lúc nào củng bất định không còn bình tĩnh để đi hành thiền như mọi ngày nửa. Ngài tự trách mình, năm xưa vì muốn giữ gìn hòa bình ở biên giới phía nam và mở rộng bờ cỏi của nước Đại Việt, mà ngài đả gả con gái yêu quý của mình cho vua Chế Mân của nước Chiêm Thành. Để tạ ân sâu này, Vua Chế Mân đả dâng hai Châu, Ô và Lý, làm quà sính lể. Công chúa Huyền Trân, mặc dù...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện cổ trang
Lệ Ma - Tác giả Kinh Bích Lịch
Phần 2 Vừa bước vào trong, Tiến đã thấy người trung niên kia ngồi sẵn trên bàn với một tộ cơm, cạnh đó là dĩa cá trê chiên nước mắm gừng và tô canh bầu. Tiến gật đầu chào người trung niên rồi vội vã gom dọn quần áo dơ vào túi xách. Người trung niên chợt hỏi: Quê cháu ở đâu? Dạ ở Thủ Dầu Một. Cháu ở thành phố về thăm hả? Nghĩ tới người trung niên quá tốt bụng, Tiến không nỡ nói dối: Và cháu ở nước ngoài về. Hèn chi, nhìn cháu không giống dân thành phố chút nào. Vừa trắng lại lịch sự mũ mỹ như con gái đó. Dân nước ngoài bộ ai cũng vậy hết hay sao vậy cháu. Tiến e lệ cúi đầu: Dạ, cháu không biết nữa, tính cháu từ nhỏ là như vậy. Mèn đéc ơi, “bây” như vậy thì con gái chê làm sao, nhưng cũng tốt bên nước ngoài nó cũng có cái hay của nó, chứ đâu giống như dân quê mùa cục mịch như bác. Tiến trả lời: Dạ, không có đâu bác, dân quê cũng có...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện ma
Hai mẹ con thèm đụ
Phần 2 Hắn kín đáo đưa chị Bê lên phòng. Vừa bước vô là hắn đã ôm chị, ngửa đầu chị ra, rồi đặt lên môi chị một cái hôn nóng bỏng mà chị chưa từng bao giờ có. Trong lúc hôn và liếm mặt mũi chị hắn vừa tháo bỏ quần áo và lột trần truồng chị một cách tài tình và điêu luyện. Chị Bê không ngờ là mình đi quá xa rồi, muốn ngừng lại cũng không được. Chị run lên như một đứa nhỏ bị bắt qủa tang làm chuyện bậy. Hắn đè chị nằm ngửa ra rồi liếm từ vú đến lổ rốn. Chỉ vậy thôi mà tay chân chị muốn rũ liệt rồi. Cặp vú to lớn của chị cứ sàng qua sàng lại. Lồn chị lông nhiều và đen óng tương phản trên da thịt trắng ngần. Khi mà hắn lấy tay banh lồn chị cho rộng ra thì chị quíu lên như điện giật vậy. Bên trong lồn của chị thì đỏ au và đầy nước nhờn. Hắn ngậm hột le của chị, chị giật nẩy lên và rú trong miệng một cái tê sướng thì hắn liếm ngay cái khe lồn...
Phân loại: Truyện sex ngắn Địt cave Đụ lỗ đít Đụ tập thể Truyện liếm đít Truyện phá trinh Truyện sex mút lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi