Lúng túng tôi đóng cái đinh văng ra rơi mất, chị bấm đèn pin soi vào gậm giường tìm kiếm cái đinh, dáng chị quỳ nghiêng vô tình lộ ra trước ánh đèn dầu bờ mông hằn lên sau cái quần thun vải hoa lấm tấm, tròn lẳn như khát khao mời gọi, ngạc nhiên đứng nhìn âm thầm chiêm ngưỡng, bừng lên cảm giác đàn ông khỏe mạnh.
Cái đinh cuối cũng đã được đóng xong, và mùng giăng lên vuông vắn.
Thả chân tôi ngồi ở cạnh mép giường nhìn ra cái bàn chị đứng soi gương hồi nãy, ngắm nhìn chị đang chùi tay vào cái khăn đã cũ, không quay lưng lại chị hỏi.
– Em học xong chưa?
– Hôm nay em học xong từ chiều rồi chị ạ.
Tiếng tôi và chị cứ thầm thì to nhỏ, ngón tay chị xoay xoay ở cái vặn đèn, ngọn đèn dầu như nhỏ dần đi, tôi nhẹ đứng lên sát ngay lưng chị, hơi thở như bỗng phập phào.
– Chị, chị… em về chị nhé.
Cái ngọn đèn bỗng nhỏ bằng hạt đậu ánh sáng tỏa xanh, lờ mờ căn phòng phía sau cái giường đôi thật rộng, bất giác bàn tay tôi run run đặt hờ lên vai chị. Bờ vai chị thật mềm âm ấm, chị Cúc vẫn đứng lặng im, không thấy chị nói gì, tôi nhẹ xoay bờ vai chị, cái xoay vai làm chị nghiêng đầu sang phải, nó làm mặt tôi và chị gần chạm vào nhau, hình như chị cũng muốn quay đầu trở lại. Nhưng khổ nỗi bờ mông mềm mại phía sau đang bị bụng tôi ép sát, tiếng tôi nhỏ nhẹ.
– Chị Cúc… chị… em về chị nhé.
– Ờ… ờ, em đóng đinh xong rồi à?
– Chị làm sao vậy, xong từ nãy rồi mà, mà chị hôm nay làm sao thế?
– Chả biết cứ mỗi tháng chị lại bị một hai ngày như vậy.
Tôi nhớm nhẹ bụng ra, từ từ kéo chị xoay mặt lại.
– Hay là chị nhớ anh nào, ngày mai chị em mình lại đi coi thác nhé.
– Đi thác về để lại nhớ thêm nữa à, thôi chị chả đi thác nữa đâu, mai rồi em chuyển về thành phố chị lấy ai mà đi thác nữa!
Tôi nghe câu được, câu chăng, tiễng chị cứ thì thầm đôi lúc lẫn vào tiếng xô, tiếng chậu va vào nhau ở dãy phòng bên kia vọng lại.
– Buổi tối có ai sang phòng chị không?
– Ai mà rỗi hơi qua vào giờ này nữa.
… Bạn đang đọc truyện Sông quê mùa nước lũ tại nguồn: http://truyendam.org/song-que-mua-nuoc-lu/
Mải nói qua lại cùng chị, bàn tay tôi nhè nhẹ vuốt lên vuốt xuống cánh tay của chị, nửa thân phía dưới của chị và tôi cứ áp sát vào nhau tự lúc nào, nó cứ âm ấm, mềm mềm chạm nhẹ vào nhau, cái phần cưng cứng thể hiện sức mạnh đàn ông nãy giờ như muốn bung ra. Có lúc hình như miết lên thật mạnh vào cái phần gồ ra dưới bờ bụng dưới.
– Chị Cúc mình… mình.
– Em… gì hả Tình?
Bàn tay tôi miết nhè nhẹ phía sau lưng, cảm giác thắt lưng chị thật mềm, thật ấm. Cứ như đưa lối bàn tay tôi trôi dấn xuống thấp, cái lõm thắt lưng nhỏ lại như bờ cong của quả bầu non. Trồi ra lườn mông mềm mại tròn đều, để cho cái quần vải phin cứ trượt nhẹ theo tay tôi từ từ ôm lại. Xiết bàn tay vào nơi phồng ra lớn nhất phía sau mông chị, rùng nhẹ thân mình chị ưỡn bụng ra, ép lại cu tôi đè lên cái mu nóng ấm.
– Tình… Tình… thôi em, cửa chưa đóng kia kìa!
– Kkê nó, nãy chị chả bảo có ai sang phòng chị giờ này.
– Nhưng mà hàng đêm vẫn có mấy anh hay đi săn thỏ dọc theo bờ suối.
– Kệ họ.
Bàn tay tôi vuốt lên lần nữa nó cứ lặng im, len lỏi qua lớp thun quần.
Nóng ấm hôi hổi làn hơi tỏa ra từ bờ mông của chị, chị Cúc ngửa hẳn mặt lên, lờ mờ qua ánh đèn.
Đôi môi chị he hé như đang đón đợi điều gì đang tới, tôi ngửa mặt lên để thở, cúi xuống.
Cái cảm giác khát thèm quyét qua môi chị, hình như chị cũng đang đẫn đờ chờ đợi không nói lời nào chị đu tay qua vai kéo gì cổ tôi ép xuống.
Tôi xoay chị Cúc theo dọc mép bàn, với tay kéo cánh cửa phía sau khép lại.
Hổn hển chị buông mình, tiếng rên nho nhỏ vọng ra, ứ ngẹn, âm ư theo bàn tay tôi vuốt lên bầu ngực.
Chị Cúc bùng lên mạnh mẽ, cái khát khao khám phá của đàn bà, cái nhớ nhung thiếu thiếu thốn đàn ông, ở cái nơi vắng lặng núi rừng, vào cái tuổi dục tình mạnh mẽ nhất đã một lần được biết bên chân thác, giờ đây bóng người con trai khỏe mạnh đang ở sát bên mình đã làm chị bùng lên như ngọn lửa cháy rừng trên núi.
Tôi nghẹt thở trước những cái hôn và vòng tay đang xiết vào lưng tôi của chị, nó kích động lôi cuốn chàng sinh viên khỏe mạnh, ngọn lửa hực lên nóng bỏng theo nhịp thở hảo hển và bàn tay cuống quýt vòng đảo quanh người.
Chẳng biết thế nao, nhưng khi hai tấm thân trần chuồng của tôi và chị áp sát lai nhau, thì phía đưới khe lồn của chị nhễu ra những giọt nước thoang thoảng, trơn lùi lăn nhẹ theo cặp đùi mềm mại.
Bàn tay tôi từ từ vuốt xuống, nhấc nhẹ chân trái chị lên, cái cưng cứng nóng hổi, thẳng băng hùng dũng oai vệ nhất, hấp dẫn nhất của giới đàn ông, chỉa ngược nghếch lên, để cái đầu bóng lưỡng len lỏi vào cái khe đang chảy nước, nó như muốn bảo “chị ơi em chặn dòng nước lồn chị đang chảy ra nhé”.
Nhưng cái chặn dòng đáng lẽ nó nằm im để nút chặt lốn chị lại, nhưng nó cũng không chịu nổi những vòng cơ trong ấy cứ xiết, cứ bóp, cứ co vặn xoắn cái đầu, bực mình nó theo nhịp mông hạ xuống, kéo ra.
Lao lên xốc thẳng vào những cái cơ đang xiết.
Chết chưa, nó như muốn bảo “ai cho mày xiết, định bóp đầu tao để tao chết hay sao”. Nhịp nhịp phía ngoài xựt xựt rồi nó lại lao mạnh cái đầu vào lớp cơ trong ấy, hình như chị đã thua rồi nhũn mềm hai đùi, chị hình như đứng không nổi nữa.
Tôi đỡ bờ mông mềm mại cùng đôi chân nhũn mềm của chị, kéo lê đôi chân chị bước mạnh lên giường, chị ngước mắt lên như muốn cảm ơn khi tôi thả đầu chị nhẹ lên cái gối.
Hừng hực bùng lên chị lại cuốn theo từng nhịp, kéo ra đưa vào cái khe lồn ướt đẫm, thẳng băng nóng hổi hai cái thèm khát cọ xát vào nhau.
Từng giọt xuống giường như cơn mưa lại nặng hạt rào rào mạnh mẽ, chị hẩy mông lên.
Xiết lấy vai tôi khi tôi rú lên “ư ư… a…” và chị cùng tôi bùng nổ.
Cái đêm cuối năm se lạnh, cái đêm đóng đinh cột sơi dây mùng đầy mạnh mẽ ấy chị Cúc trào lên sức sống của tuổi đôi mươi bao năm chị như đóa hoa nở rộ bị bỏ quên ở chốn núi rừng, loài hoa đẹp nở ra khoe sắc nhưng bị rừng cây che khuất và vô tình được chàng trai cũng đang khốn khổ vì khung canh âm u cô tịch của núi rừng vặch lá đạp rừng tìm kiếm.
Để rồi cái đêm huyền diệu mộc mạc đơn sơ không lời hẹn ước.
Kết thúc khi sắp ló dạng ánh bình minh.
Chàng thanh niên ấy lê bước trở về xiêu vẹo bước qua cây cầu kẽo kẹt, và buổi trưa hôm sau chị Cúc đã nhận bức điện tín vội vã ra về nửa tháng quay lên ngó giường anh Tình thỉ còn manh chiếu và cái áo đông xuân treo phất phơ ở đầu giường bỏ lại.
Để rồi chàng thanh niên ấy vội bước ra đi, âm thầm không lời ước hẹn…
– Tình… cậu Tình… cậu làm sao thế?
Chị Hằng và chị Cúc nãy giờ vẫn lặng lẽ ngồi yên trước mặt an ủi lẫn nhau, thẫn thờ nhìn khuôn mặt cậu em năm xưa bơ phờ sắc mặt. Nhìn lên chị Hằng vẫn cầm cái khăn chấm vài giọt nước mắt, đắy mắt đỏ hoe. Tôi chợt đứng lên bước vóng qua phía sau cái ghế nhẹ nhàng đặt hai bàn tay lên bờ vai hai chị, bờ vai chị Cúc hao gầy, nó không còn mềm mại, dẻo dai bền bỉ đã quật ngã anh Tình năm nào. Thì ra bao nhiêu sinh lực của tuôi thanh xuân chị đã hiến dâng vun trồng bồi đắp cùng chị Ngân, góp phần nuôi cái Nga khôn lớn, chắp nối quá khứ năm xưa, tôi thật ngỡ ngàng, thì ra…
Sau cái đêm đóng đinh móc mùng năm ấy, khi mẹ đã khỏe, chị quay trở lại nông trường, biết tin tôi đi, chị âm thầm khóc, lặng lẽ ra vào đào sới nương chè, và cái cầu cây bắc ngang qua suối oan nghiệt, nó đã lấy đi của chị giọt máu ân tình lưu lại trong người.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sông quê mùa nước lũ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Địt nơi công cộng, Đụ chị dâu, Đụ máy bay, Đụ mẹ vợ, Đụ với hàng xóm, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 11/12/2018 17:00 (GMT+7) |